Chương 94
Edit: Agnes
———
Bản dịch này thuộc quyền sở hữu của LoppyToon. Chúng mình đã mua raw và dịch để mang đến cho các bạn nội dung hoàn toàn miễn phí, rất mong các bạn tôn trọng công sức của nhóm.
———
“Max, sao ngài lại đến đây…?”
Cô xấu hổ đến mức che mắt lại, không biết mình đang đi đâu và cảm giác bối rối khiến cô không thốt lên lời.
Nơi vợ chồng Waldeck đến là lô ghế opera. Maxim đã đưa Daisy đến chỗ ngồi mà trước đó, trong phần một, hắn đã ngồi cùng Công chúa xứ Egnia.
“Easy nói rằng cô ấy muốn hai vợ chồng có thời gian riêng tư để trò chuyện. Vì vậy ta đã đến đây đấy.”
“Đó cũng là điều em muốn nói. Đây là chỗ ngồi của Công chúa. Vở opera sắp bắt đầu lại rồi, nếu Công chúa quay về thì…”
“Nếu là chuyện đó thì đừng lo. Công chúa sẽ không quay lại đâu.”
“Hả?”
Maxim nhướng mày lên và trả lời dứt khoát.
“Nếu em tò mò thì hãy nhìn xem ai đang ngồi ở chỗ mà Easy vừa ngồi đi.”
Ánh mắt cô tự nhiên hướng về phía Maxim chỉ. Chạm mắt trực tiếp với Christine, người đang ngồi ở vị trí ban đầu của mình.
‘Hoàng hậu vừa nói gì đó với cô ấy à. Sao đột nhiên lại đổi chỗ?’
Cô không thể xua đi cảm giác nghi ngờ. Daisy liếc nhìn qua lại giữa Christine và Hoàng hậu ngồi bên cạnh. Như dự đoán, cả hai đều không giấu được vẻ bối rối.
Tình hình vốn đã phức tạp rồi. Không cần thiết phải làm mọi chuyện rối thêm nữa.
“Em sẽ quay về chỗ cũ. Có vẻ như đây là một hành động bất lịch sự đó.”
“Người bất lịch sự là bên kia. Tại sao Công chúa lại phải khó chịu?”
“Đương nhiên là…”
“Ta đang nói chuyện với vợ mình, một người phụ nữ ngoài cuộc có quyền gì mà khó chịu? Đáng lẽ phải ngược lại chứ?”
“…”
Daisy cũng đồng tình một nửa với lời của Maxim. Dù sao thì đó cũng là điều hiển nhiên trong hoàn cảnh bình thường. Vấn đề là tình huống hiện tại hơi ‘đặc biệt’.
“Nhưng đối phương là hoàng tộc nước ngoài mà. Nếu không cẩn thận, chuyện này có thể biến thành vấn đề ngoại giao.”
“Nếu có vấn đề thì giải quyết thôi. Còn nếu không được nữa thì dùng biện pháp mạnh…”
“Ngài định suốt đời chỉ lo chiến tranh thôi sao?”
Daisy nhướng mắt lên như mèo và hỏi, có vẻ như hắn cũng không có gì để nói về phần đó nên đã im lặng.
“Dù sao thì chúng ta cũng sẽ nói chuyện ở nhà sau đi.”
Khi Daisy đặt đôi giày xuống sàn và định xỏ vào, Maxim đã giật lấy nó.
“Sao ngài lại làm thế?”
“Easy à, hãy nghĩ ngược lại xem. Giả sử chúng ta tránh làm điều bất lịch sự với Công chúa. Nếu em cứ tiếp tục như thế này, em nghĩ tình hình sẽ ra sao?”
Maxim nói thêm một cách sắc bén.
“Ngày mai, tên của ta và Công chúa sẽ xuất hiện trên trang nhất của các tờ báo. Em thực sự muốn điều đó sao?”
“…”
Câu hỏi sắc sảo khiến cô không thốt lên lời.
Thành thật mà nói thì cô không muốn. Cô càng không muốn hơn vì biết rõ hậu quả mà bài báo đó sẽ mang lại.
Thế nhưng, đến giờ phút này thì còn có thể làm gì được nữa đây? Hình ảnh hai người xuất hiện cùng nhau đã bị bắt gặp, hơn nữa, ai cũng có thể dễ dàng nhận ra rằng đây không đơn thuần chỉ là một vụ scandal tình cảm, mà còn liên quan đến vị trí thừa kế. Không thể nào ngăn cản việc nó sẽ trở thành tiêu đề trên trang nhất.
Vì vậy, dù biết rõ điều đó, cô vẫn không thể không nói ra những lời ngớ ngẩn khi nghĩ về Maxim.
“Chuyện đó đã xảy ra rồi nên đâu còn cách nào khác nữa. Dù sao thì em cũng biết sự thật... nên không sao cả.”
“Nhưng ta không ổn.”
Không ổn chút nào.
Maxim nhìn thẳng vào mắt Daisy và nói lại y hệt câu nói lúc nãy.
“Vậy nên, đừng đi mà.”
Giọng nói cứng rắn hơn khiến Daisy cũng không thể rời đi.
“Không, em không thể đi được. Ngay cả khi Easy kiên quyết muốn đi. Ta sẽ không bao giờ để em đi đâu.”
Maxim lại đặt Daisy ngồi xuống chỗ cũ rồi ngồi xuống bên cạnh cô. Đặt khuỷu tay lên đùi Daisy để cô không thể đứng dậy, hắn chống cằm lên tay và nhìn thẳng vào cô.
Thật là đủ trò.
Daisy định trợn mắt lên nhưng rồi bật cười vì không thể tin nổi.
“Easy à, em tin ta chứ?”
Đôi mắt xám xanh di chuyển khắp nơi, quan sát sắc mặt của Daisy. Đó là một ánh mắt nghiêm túc.
Khi thuyết phục Maxim trong phòng nghỉ, chính Daisy cũng đã nhắc đến chuyện tin tưởng để thuyết phục hắn, nên giờ cô không thể phủ nhận điều đó.
Và hơn hết, với tư cách là một người chồng, Maxim von Waldeck không phải là một người chồng không đáng tin.
Gật gật.
Daisy từ từ gật đầu, và một nụ cười mỉm hiện trên môi Maxim.
“Em có nhớ ta đã nói rằng ta sẽ giải quyết và dọn dẹp mọi chuyện không?”
“…Có.”
“Ta biết một cách để hoàn toàn đảo ngược tình thế. Có thể hơi kỳ lạ nhưng…”
“…”
“Phương pháp đó cần sự hợp tác của Easy. Nếu em tin ta, hãy hợp tác với ta nhé.”
Câu nói rằng có thể hơi kỳ lạ khiến cô hơi bận tâm.
Nhưng Maxim von Waldeck luôn giữ lời hứa. Không cần phải nói, hắn coi trọng lời hứa như mạng sống của mình.
“Như Easy đã nói, chúng ta là Waldeck mà. Nếu em tin tưởng và giao phó cho ta, ta hứa với tư cách là chồng của em sẽ không làm em thất vọng.”
“Bằng cách nào?”
“Bằng mọi cách.”
Maxim chạm nhẹ vào môi Daisy và hôn cô. Đôi mắt xanh lục nhạt của cô khẽ lay động, tựa như những tán lá run rẩy trong cơn gió xuân.
“Như mọi khi, để giữ lời hứa với em, ta sẽ không từ bất cứ thủ đoạn nào.”
Hắn thực sự không ngần ngại bất cứ thủ đoạn nào. Giống như việc hắn đã tàn sát quân địch và trở về chỉ để thực hiện đêm tân hôn đã hứa. Và giờ đây, Maxim lại một lần nữa hứa với cô.
‘Ừm, dù sao thì mình cũng chẳng có cách nào khác.’
Hơn nữa, nếu có thể giải quyết tình huống hiện tại như lời Maxim nói thì còn gì bằng.
Daisy quyết định tin tưởng chồng mình thêm một lần nữa.
“Được thôi.”
Ngay khi nhận được sự đồng ý từ vợ, Maxim ngồi xuống bên cạnh Daisy. Ghế trong lô ghế opera là một chiếc ghế dài.
Daisy vô thức ngồi sát vào một góc ghế vì cảm thấy bị áp đảo, nhưng Maxim lại ngồi sát vào cô không chừa một khe hở.
“Nhân tiện thì, Easy à. Giờ ta sử dụng nó nhé.”
Không biết có phải là ảo giác không. Ánh mắt của Maxim thoáng chút lấp lánh. Nhưng ngay khi hắn nghiêng người về phía cô và thì thầm vào tai, cô biết chắc rằng đó không phải là ảo giác.
“Cái gì cơ?”
“Quyền quan hệ khẩn cấp.”
…À, cái đó.
A…, cái đó á…?!
Khi hắn thì thầm những từ ngữ không tưởng vào tai cô và khẽ hôn lên dái tai, hai má Daisy đỏ bừng lên.
Daisy giật mình định tránh ra nhưng lại bị đẩy ngã ra tựa lưng vào tay vịn ghế, bị khóa chặt bởi Maxim.
Dù vậy, Maxim vẫn tiếp tục dùng đôi môi mềm mại liếm nhẹ vành tai và kiên trì thì thầm.
“Easy à, em còn nhớ lời hứa mà em đã hứa với ta trong xe không?”
Tất nhiên là nhớ. Giọng nói của hắn đã bắt đầu đứt quãng vì phấn khích.
“Em nói rằng sẽ nhường quyền đó cho ta trong tuần này. Rằng ta có thể sử dụng nó bất cứ khi nào ta muốn.”
Daisy nhớ lại các điều khoản cụ thể của ‘quyền quan hệ khẩn cấp’.
[-Điều 1 khoản 1. Tuy nhiên, trong vòng một tuần, cho phép quan hệ khẩn cấp trong trường hợp nguy cấp. Điều này không được tính vào số lần thông thường và ‘đối phương bắt buộc phải hợp tác’.]
Nói cách khác, Daisy von Waldeck không thể từ chối đề nghị hiện tại của Maxim von Waldeck.
“Cách để che đậy một scandal là gì ư? Chính là tạo ra một vụ bê bối còn lớn hơn nữa.”
Maxim von Waldeck giống như một con quỷ cám dỗ người ta nếm thử rồi nuốt chửng.
“Vì vậy, Easy à, em có muốn cùng ta tạo ra một scandal lớn không?”
Về mặt lý trí, cô biết mình nên từ chối. Nhưng trước người đàn ông này, lý trí dường như đã bốc hơi và bản năng chiếm lấy. Dù đã ở trong miệng, nhưng cô không thể phủ nhận rằng nước bọt cứ liên tục tiết ra khiến cô không thể từ chối.
“Ngài… điên rồi sao?”
“Ta điên rồi.”
Maxim cười tươi và thừa nhận một cách dễ dàng. Trong chớp mắt, đôi môi họ chạm nhau.
“Easy là vợ của kẻ điên này mà. Không phải sao?”
“Đúng vậy. Thật đáng tiếc.”
“Vậy thì tốt. Ta rất vui vì em thấy tiếc nuối.”
Cứ như thể hắn chẳng cần một câu trả lời, Maxim lập tức cúi xuống ngấu nghiến môi cô, mút lấy không chút do dự.
Nếu là bình thường, cô sẽ viện dẫn điều khoản thứ 7 và nghiêm khắc ngăn cản ‘hành động tình cảm biến thái trước mặt người khác’, nhưng hôm nay…
“Ở đây có rèm đấy. Người ta đến để xem vở diễn, nhưng em có biết tại sao lại có rèm không?”
Cô biết đây là một ý tưởng điên rồ.
Nhưng hôm nay, cô không thể từ chối, không nên từ chối, và hơn hết… cô không muốn từ chối.
“Em nghĩ là em biết rồi.”
Daisy cười khẽ và hôn lên môi Maxim.
“Nhưng có lẽ chúng ta không cần nó đâu. Ít nhất là trong lúc hôn nhau.”
“Hửm?”
“Ngài bảo muốn gây chuyện mà. Nếu đã điên rồi, thì phải làm cho ra trò chứ.”
Khi cô hỏi lại một cách táo tợn, Maxim yêu chiều đến chết, hôn lên trán và má cô.
“Được thôi, Easy à. Vậy thì tùy tình hình mà… chúng ta sẽ để mở một chút nhé.”
Nói chưa dứt lời, Maxim đã hôn sâu vào môi Daisy như một người đang khát khao không thể chịu nổi.
— Còn tiếp —
💬 Bình luận (0)