Chương 47

Chương 47

Edit: Kẹo

———

Bản dịch này thuộc quyền sở hữu của LoppyToon. Chúng mình đã mua raw và dịch để mang đến cho các bạn nội dung hoàn toàn miễn phí, rất mong các bạn tôn trọng công sức của nhóm.

———

Maxim trông có vẻ khá u ám. Hắn chỉ vừa trao đổi vài câu với người đàn ông kia, nhưng bầu không khí đã trở nên vô cùng nặng nề.

‘Người ta thường bảo, khi ta làm thì là tình yêu vĩ đại, còn khi người khác làm thì đó là ngoại tình.’ Daisy nghĩ câu nói đó thật đúng với tình huống này.

Lại muốn gây chuyện gì nữa đây.

Sự xuất hiện của Maxim khiến cô cảm thấy mệt mỏi một cách đột ngột.

“Không, em hoàn toàn không quen người này.”

“Thế sao? Một người không quen lại nói gì với em sao?”

“Chỉ là… người ấy bảo lời phát biểu lúc nãy của em rất hay và chúc mừng thắng lợi của ngài thôi.”

Daisy chọn đại một câu trả lời qua loa, không muốn làm mọi chuyện nghiêm trọng hơn.

“Thật sự chỉ có vậy?”

“Vâng. Một người xa lạ thì còn có gì để nói nhiều hơn đâu.”

Mặc dù câu trả lời của cô rất thản nhiên, ánh mắt của Maxim vẫn đầy nghi ngờ.

Thật hết biết nói gì.

Chó chê mèo lắm lông mà, Daisy thầm nghĩ. Ai lại đang truy vấn ai thế này?

Tuy rất muốn đối đáp lại một cách gay gắt, nhưng cô cũng hiểu rõ nơi đây có quá nhiều ánh mắt đang theo dõi, và cô không muốn gây ra cảnh tượng ồn ào.

“Cảm ơn anh đã chúc mừng. Nhưng giờ khi ngài ấy đã ở đây, tốt hơn hết là anh nên trực tiếp gửi lời chúc tới ngài ấy đi ạ.”

Trước khi Maxim có thể tiếp tục truy vấn, Daisy nhanh chóng cắt đứt tình huống trớ trêu này. Khi hắn nhìn người đàn ông kia với ánh mắt vô cảm, anh ta dường như cảm nhận được bầu không khí căng thẳng, liền cúi đầu chào một cách lúng túng.

“Chúc mừng Đại công tước với chiến thắng vô cùng vẻ vang nhé.”

“Cảm ơn. Nếu lời chúc đã xong, cậu có thể rời đi được chứ?”

Maxim lịch sự nhưng không kém phần lạnh lùng khi buông lời yêu cầu.

“Ta cần bàn chuyện riêng với phu nhân của mình.”

...Gã điên này, làm ơn hiểu ý mà biến đi.

Daisy hướng ánh mắt cầu khẩn về phía người đàn ông kia, dường như anh ta cũng nhận ra tình thế không ổn, liền nhanh chóng cúi đầu rồi rời đi ngay.

“Chuyện riêng gì vậy? Ngài không bận sao?”

“Bận.”

“Vậy thì ngài nên đi lo việc của mình đi. Em không sao cả.”

“Sao từ nãy đến giờ cứ cố đuổi ta đi vậy?”

Hắn rõ ràng chẳng có việc gì làm, dường như chỉ muốn đến đây để trêu chọc cô thôi. Nghĩ đến đây, Daisy thở dài một hơi, không muốn đôi co thêm. Nhưng Maxim, như chẳng để tâm, liền lịch sự đưa tay ra trước mặt cô.

“Chán quá. Em có muốn nhảy một điệu cùng ta không?”

“Em không biết nhảy.”

Lời mời bất chợt khiến Daisy bày ra vẻ mặt ngạc nhiên. Cô từ chối hắn giống y như cách đã làm với người đàn ông khi nãy.

“Tại sao?”

“Như ngài biết đấy, em lớn lên ở khu ổ chuột.”

“À, khu ổ chuột không có nhảy à?”

“Chỉ có kiểu múa dao hoặc điệu nhảy với súng thôi. Hoặc... mấy kiểu nhảy tán tỉnh bừa bãi trong các nhà thổ. Dù sao thì mấy điệu waltz nhàm chán như thế này em không nhảy đâu. Chẳng có gì thú vị.”

“Không biết nhảy mà vẫn nhận ra đây là điệu waltz, giỏi nhỉ?”

“…”

Quả nhiên, hắn lại nhanh trí bắt bẻ như mọi khi.

“Sao? Em nói tiếp đi.”

“À, vì... vì đó là kiến thức cơ bản thôi. Để khỏi xấu mặt khi ra ngoài, cha đã dạy em.”

“Vậy à. Thông minh thật, Easy của ta.”

Maxim nở một nụ cười nhẹ nhàng, dường như rất thích thú với việc trêu chọc cô. Hắn rõ ràng đang tận hưởng trò này. Trong khi Daisy chỉ muốn uống thêm một ly sâm panh, nhưng chắc chắn hắn sẽ không để cô yên mà làm điều đó.

“Vậy nếu em không biết nhảy waltz, nhưng biết điệu nhảy bừa bãi mà em vừa nói, thì nhảy điệu đó với ta đi.”

“Ngài nói gì cơ?”

“Điệu nhảy trong nhà thổ ấy. Ta hứng thú với mấy điệu nhảy như vậy.”

Đúng là không thể giấu nổi bản chất biến thái. Đôi mắt xám xanh vốn lạnh lẽo, trống rỗng của hắn bỗng ánh lên sự sống động.

Chỉ vì Daisy lỡ miệng nhắc đến cụm từ ‘điệu nhảy bừa bãi’.

“Ngài còn chẳng biết nó là gì, vậy định nhảy kiểu gì?”

“Cứ nhảy theo cảm hứng, với một tâm trạng tán tỉnh cuồng nhiệt là được, đúng không?”

“Không phải vậy! Những điệu nhảy đó cũng có quy tắc riêng. Ngài đang coi thường khu ổ chuột sao? Khu ổ chuột cũng có luật lệ của nó. Đừng tùy tiện mà coi thường!”

Hừ, đúng là miệng nhanh hơn não. Sao mình lại dính vào chuyện thế này chứ? Daisy vừa nói vừa cảm thấy hối hận vì đã lỡ lời.

Chính vì vậy, những trò chuyện tiêu khiển của Maxim luôn khiến Daisy cảm thấy vừa mệt mỏi vừa áp lực.

Cô nghĩ, thôi thì đã đến nước này, cứ nói bừa đi.

Dù bản thân biết rõ những gì mình nói chỉ là ngụy biện, nhưng nếu nói liên tục, hệt như lần trước, có lẽ cô có thể thoát khỏi tình huống này.

Tuy nhiên, Maxim không hề nản chí và vẫn tiếp tục đòi ‘điệu nhảy bừa bãi’.

“Cứ học là được thôi mà. Đừng lo, những thứ học bằng cơ thể thì ta tiếp thu rất nhanh.”

“Xin lỗi, nhưng đây không phải chuyên môn của em. Nếu là múa dao hay nhảy với súng, em có thể dạy ngài.”

“Nhưng nhiều người đang nhìn, vậy thì không tiện lắm.”

...Đồ điên, nhiều người nhìn mà điệu nhảy bừa bãi thì lại được à?

Lời đề nghị vô lý của Maxim khiến Daisy cảm thấy tức đến sôi máu.

“Vậy thì uống một ly đi.”

Hắn mỉm cười, đôi mắt nheo lại đầy vẻ ranh mãnh.

“Ta thấy cái gã kia hình như dụ dỗ em bằng cách này. Có đúng không?”

Hóa ra hắn đã quan sát từ đầu. Vậy mà còn giả vờ không biết và hỏi xem hai người có quen nhau hay không.

Daisy vừa ngỡ ngàng vừa tức giận.

“Ngài không thấy lúc đó em đã từ chối à? Em sẽ từ chối lần này luôn.”

“Phải chọn một trong hai. Vậy thì em muốn điệu nhảy bừa bãi chứ gì?”

Trời đất ơi, có thể dừng lại được không? Cô thở dài, chán ngán với việc hắn bám lấy câu chuyện này không buông.

“Thôi, nhảy waltz đi.”

“Em bảo không biết nhảy mà. Khu ổ chuột đâu có dạy mấy thứ đó.”

“Ta dạy là được mà. Em cũng học mấy thứ liên quan đến cơ thể rất nhanh đấy.”

“Tốt quá. Sau này còn nhiều thứ phải học nữa.”

“Em không biết. Đi thôi, mau lên.”

Daisy phớt lờ những lời trêu chọc của Maxim, nắm lấy tay hắn và bước ra giữa sảnh khiêu vũ.

***

“Em nhảy khá đấy.”

Maxim thốt ra một lời nhận xét ngắn gọn.

Không phải ‘khá’ mà là rất giỏi mới đúng. Daisy từng là một trong những người xuất sắc nhất trong nhóm bạn học cùng cô khi học điệu waltz mà.

“Hay là mấy lời em nói lúc nãy đều là dối trá?”

“Đúng thế. Chẳng phải giới quý tộc luôn thích nói vòng vo sao? Khi nãy là em từ chối ngài đấy, ý em là không muốn nhảy waltz với ngài.”

“Cảm ơn vì em đã đổi ý.”

Thực ra, Daisy không hề đổi ý. Cô chỉ chọn cái ít tệ hại hơn thôi. Còn hơn là phải thực hiện ‘điệu nhảy bừa bãi’ mà cô thậm chí chẳng biết nó là gì.

Daisy cố gắng tránh ánh mắt của chồng và tập trung vào bước nhảy.

“Em đang giận ta à?”

“Hả? Sao ngài lại hỏi vậy?”

“Chỉ là ta nhìn em, thấy giống như thế.”

Maxim thản nhiên suy đoán về tâm trạng của cô, như thể hắn có quyền làm vậy.

Tại sao phải giận? Giận cái gì cơ chứ?

Có lý do gì để giận cơ chứ?

Việc tức giận vì bạn đời ngoại tình chỉ hợp lý khi đó là một mối quan hệ thực sự có tình cảm, giữa những cặp vợ chồng thật sự yêu thương nhau thôi.

“Hửm?”

Hắn dường như không định từ bỏ cho đến khi nhận được câu trả lời.

“Em không giận. Vậy nên làm ơn đừng quan tâm và đừng hỏi nữa.”

“Nếu không giận, sao bước chân của em lại mạnh mẽ như thế chứ?”

“Vốn dĩ em luôn đi kiểu vậy. Dân khu ổ chuột mà, ngài không biết à?”

Nói xong, Daisy nheo mắt nhìn hắn, như một con mèo vừa bị chọc giận.

Maxim, thay vì phải khó chịu thì lại bật cười, như thể đang thưởng thức màn ‘trình diễn’ của một đứa trẻ. Sự bỡn cợt của hắn chỉ càng làm Daisy thêm tức giận.

“Em nhảy waltz giỏi thật, nhưng khả năng nói dối thì kém quá.”

“Nói dối gì cơ? Ngài đang nói gì vậy?”

“Daisy à, em không nói dối được đâu, có biết điều này không?”

“Gì cơ?”

“Mọi thứ đều hiện rõ trong mắt em. Rằng em đang nói dối. Rằng em đang giận, và muốn ta đừng làm phiền em.”

Sao hắn biết được chứ? Daisy cảm thấy tim mình hẫng một nhịp, và đôi tai nóng bừng lên.

“Tiếp theo sau đây thì…”

Maxim cúi người, rồi nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên vành tai của cô.

Daisy vốn rất nhạy cảm ở tai, nên cảm giác đó khiến cô rùng mình, như có dòng điện chạy qua người.

“Tai em thì càng rõ hơn. Chúng đỏ bừng lên rồi này.”

“Ngài… ngài đang làm gì vậy…”

“Nên hãy thành thật đi. Có chuyện gì khiến em bận tâm đến thế?”

“…”

Daisy mím chặt môi, không đáp. Còn Maxim vẫn nhìn cô chăm chú, rồi khéo léo xoay người cô trong một động tác nhảy đầy thuần thục.

“Ta sẽ tiếp tục hỏi đến khi em chịu nói mới thôi.”

“…”

“Sao? Nói đi.”

Hắn thật sự rất kiên nhẫn, hay đúng hơn là dai như đỉa.

“Gần đây ngài bận lắm à?”

“Bận chứ.”

“Đến mức không có thời gian nghỉ ngơi sao?”

“Đúng thế. Nhưng sao em lại hỏi vậy?”

Daisy muốn hỏi ‘Vậy sao ngài lại thường xuyên vắng nhà?’ nhưng sợ nếu nói ra, hắn sẽ hiểu nhầm rằng cô cảm thấy cô đơn vì không được ở bên hắn.

Cô ngập ngừng, rồi quyết định hỏi một điều khác.

“Còn… đôi giày? Tại sao ngài gửi nó cho em?”

“Ta đã viết trong thư rồi mà. Em không đọc sao?”

— Còn tiếp —

Cài đặt

180%
14px
Chương 215: Chương 215
Chương 214: Chương 214
Chương 213: Chương 213
Chương 212: Chương 212
Chương 211: Chương 211
Chương 210: Chương 210
Chương 209: Chương 209
Chương 208: Chương 208
Chương 207: Chương 207
Chương 206: Chương 206
Chương 205: Chương 205
Chương 204: Chương 204
Chương 203: Chương 203
Chương 202: Chương 202
Chương 201: Chương 201
Chương 200: Chương 200
Chương 199: Chương 199
Chương 198: Chương 198
Chương 197: Chương 197
Chương 196: Chương 196
Chương 195: Chương 195
Chương 194: Chương 194
Chương 193: Chương 193
Chương 192: Chương 192
Chương 191: Chương 191
Chương 190: Chương 190
Chương 189: Chương 189
Chương 188: Chương 188
Chương 187: Chương 187
Chương 186: Chương 186
Chương 185: Chương 185
Chương 184: Chương 184
Chương 183: Chương 183
Chương 182: Chương 182
Chương 181: Chương 181
Chương 180: Chương 180
Chương 179: Chương 179
Chương 178: Chương 178
Chương 177: Chương 177
Chương 176: Chương 176
Chương 175: Chương 175
Chương 174: Chương 174
Chương 173: Chương 173
Chương 172: Chương 172
Chương 171: Chương 171
Chương 170: Chương 170
Chương 169: Chương 169
Chương 168: Chương 168
Chương 167: Chương 167
Chương 166: Chương 166
Chương 165: Chương 165
Chương 164: Chương 164
Chương 163: Chương 163
Chương 162: Chương 162
Chương 161: Chương 161
Chương 160: Chương 160
Chương 159: Chương 159
Chương 158: Chương 158
Chương 157: Chương 157
Chương 156: Chương 156
Chương 155: Chương 155
Chương 154: Chương 154
Chương 153: Chương 153
Chương 152: Chương 152
Chương 151: Chương 151
Chương 150: Chương 150
Chương 149: Chương 149
Chương 148: Chương 148
Chương 147: Chương 147
Chương 146: Chương 146
Chương 145: Chương 145
Chương 144: Chương 144
Chương 143: Chương 143
Chương 142: Chương 142
Chương 141: Chương 141
Chương 140: Chương 140
Chương 139: Chương 139
Chương 138: Chương 138
Chương 137: Chương 137
Chương 136: Chương 136
Chương 135: Chương 135
Chương 134: Chương 134
Chương 133: Chương 133
Chương 132: Chương 132
Chương 131: Chương 131
Chương 130: Chương 130
Chương 129: Chương 129
Chương 128: Chương 128
Chương 127: Chương 127
Chương 126: Chương 126
Chương 125: Chương 125
Chương 124: Chương 124
Chương 123: Chương 123
Chương 122: Chương 122
Chương 121: Chương 121
Chương 120: Chương 120
Chương 119: Chương 119
Chương 118: Chương 118
Chương 117: Chương 117
Chương 116: Chương 116
Chương 115: Chương 115
Chương 114: Chương 114
Chương 113: Chương 113
Chương 112: Chương 112
Chương 111: Chương 111
Chương 110: Chương 110
Chương 109: Chương 109
Chương 108: Chương 108
Chương 107: Chương 107
Chương 106: Chương 106
Chương 105: Chương 105
Chương 104: Chương 104
Chương 103: Chương 103
Chương 102: Chương 102
Chương 101: Chương 101
Chương 100: Chương 100
Chương 99: Chương 99
Chương 98: Chương 98
Chương 97: Chươn 97
Chương 96: Chương 96
Chương 95: Chương 95
Chương 94: Chương 94
Chương 93: Chương 93
Chương 92: Chương 92
Chương 91: Chương 91
Chương 90: Chương 90
Chương 89: Chương 89
Chương 88: Chương 88
Chương 87: Chương 87
Chương 86: Chương 86
Chương 85: Chương 85
Chương 84: Chương 84
Chương 83: Chương 83
Chương 82: Chương 82
Chương 81: Chương 81
Chương 80: Chương 80
Chương 79: Chương 79
Chương 78: Chương 78
Chương 77: Chương 77
Chương 76: Chương 76
Chương 75: Chương 75
Chương 74: Chương 74
Chương 73: Chương 73
Chương 72: Chương 72
Chương 71: Chương 71
Chương 70: Chương 70
Chương 69: Chương 69
Chương 68: Chương 68
Chương 67: Chương 67
Chương 66: Chương 66
Chương 65: Chương 65
Chương 64: Chương 64
Chương 63: Chương 63
Chương 62: Chương 62
Chương 61: Chương 61
Chương 60: Chương 60
Chương 59: Chương 59
Chương 58: Chương 58
Chương 57: Chương 57
Chương 56: Chương 56
Chương 55: Chương 55
Chương 54: Chương 54
Chương 53: Chương 53
Chương 52: Chương 52
Chương 51: Chương 51
Chương 50: Chương 50
Chương 49: Chương 49
Chương 48: Chương 48
Chương 47: Chương 47
Chương 46: Chương 46
Chương 45: Chương 45
Chương 44: Chương 44
Chương 43: Chương 43
Chương 42: Chương 42
Chương 41: Chương 41
Chương 40: Chương 40
Chương 39: Chương 39
Chương 38: Chương 38
Chương 37: Chương 37
Chương 36: Chương 36
Chương 35: Chương 35
Chương 34: Chương 34
Chương 33: Chương 33
Chương 32: Chương 32
Chương 31: Chương 31
Chương 30: Chương 30
Chương 29: Chương 29
Chương 28: Chương 28
Chương 27: Chương 27
Chương 26: Chương 26
Chương 25: Chương 25
Chương 24: Chương 24
Chương 23: Chương 23
Chương 22: Chương 22
Chương 21: Chương 21
Chương 20: Chương 20
Chương 19: Chương 19
Chương 18: Chương 18
Chương 17: Chương 17
Chương 16: Chương 16
Chương 15: Chương 15
Chương 14: Chương 14
Chương 13: Chương 13
Chương 12: Chương 12
Chương 11: Chương 11
Chương 10: Chương 10
Chương 10: Chương 10
Chương 9: Chương 9
Chương 9: Chương 9
Chương 8: Chương 8
Chương 8: Chương 8
Chương 7: Chương 7
Chương 7: Chương 7
Chương 6: Chương 6
Chương 6: Chương 6
Chương 5: Chương 5
Chương 5: Chương 5
Chương 4: Chương 4
Chương 4: Chương 4
Chương 3: Chương 3
Chương 3: Chương 3
Chương 2: Chương 2
Chương 2: Chương 2
Chương 1: Chương 1
Chương 1: Chương 1

💬 Bình luận (0)