Chương 36

Chương 36

Edit: Kẹo

———

Bản dịch này thuộc quyền sở hữu của LoppyToon. Chúng mình đã mua raw và dịch để mang đến cho các bạn nội dung hoàn toàn miễn phí, rất mong các bạn tôn trọng công sức của nhóm.

———

“Không, hoàn toàn không có.”

Daisy lắc đầu nguầy nguậy. Trước mắt chẳng biết tình hình sẽ thế nào, nên cô nghĩ chỉ đành chối bay chối biến là tốt nhất.

“Nói xem nào. Vậy lúc nãy em đang nghĩ gì?”

Đến mức này mà còn bị truy xét tư tưởng nữa sao.

Đôi mắt xanh xám của đối phương như xuyên thấu mọi suy nghĩ, ngay cả trong bóng tối cũng ánh lên tia sắc bén đầy đáng sợ.

‘Đáng sợ quá.’

Ánh mắt ấy khiến Daisy không khỏi liên tưởng đến Medusa trong truyền thuyết, chỉ cần nhìn vào là sẽ hóa đá ngay lập tức.

Cùng với đó là cảm giác áp lực tràn ngập, cô vội vàng quay mặt đi, nhưng thay vào đó, đôi mắt của cô lại tràn ngập cơ thể trần trụi đến mức không một mảnh vải che thân.

Nếu không nhìn vào mắt hắn, thì cũng chẳng nhìn được nơi nào cả. Cô sắp phát điên lên mất.

Ánh mắt của Daisy bối rối đảo quanh, cuối cùng không còn cách nào khác, đành phải quay lại nhìn thẳng vào mắt Maxim.

Trái ngược với việc hắn dễ dàng đọc thấu tâm tư cô, thì ánh mắt vô cảm lại khiến cô chẳng tài nào đoán nổi suy nghĩ của hắn.

‘Áp lực này sắp khiến mình nổ tung rồi! Ai lại tra khảo người khác trong tình trạng không mảnh vải che thân thế này chứ!’

Mùi hương sạch sẽ của xà phòng hòa quyện với chút ngọt ngào của kem tươi, và cả hương cơ thể vốn dĩ thuộc về hắn, tất cả được trộn lẫn lại, làm cô như muốn mất hết lý trí.

Song, Daisy lúc này quyết định tùy cơ ứng biến, nói đại một câu gì đó để lấp liếm.

“Chỉ là… không có gì đâu. Chỉ là sàn nhà bừa bộn quá, ngày mai không biết phải nói sao với mấy người làm… đại loại thế thôi.”

“Việc đó thì tại sao em lại phải lo lắng chứ. Để ta xử lý, em không cần bận tâm.”

“Gì cơ? Nhưng mà…”

“Em mềm yếu quá. Daisy, em cần học cách ‘làm chủ’ trước đã.”

Maxim đột nhiên nói với giọng điệu cứng rắn.

“Đám bên dưới không phải là để thuyết phục hay hiểu chuyện, mà là để ra lệnh và sai khiến. Bản chất của giống loài gọi là con người chính là khi chủ nhân tỏ ra nhún nhường, chúng sẽ trèo lên đầu lên cổ mà tác oai tác quái.”

Câu nói của hắn như đang nhắm thẳng vào việc cô quá nhún nhường với Mary Gold.

“Xin lỗi. Em vẫn chưa quen với chuyện đó.”

“Rồi em sẽ quen thôi. Vừa nãy không thấy Mary Gold đối xử với ta thế nào sao?”

“Nhưng đó là vì Mary lo cho em mà, em làm sao có thể…”

“Từ nãy đến giờ ta muốn hỏi. Em vốn là kiểu người dễ dàng dùng biệt danh thân mật với bất kỳ ai như thế sao?”

“Dạ?”

“Tại sao lại gọi ta là ‘đại công tước’, còn cô ta lại là ‘Mel’?”

Giọng Maxim trầm thấp, đầy uy quyền.

“Chẳng phải ngài là một nhân vật tôn quý sao? Gọi tên thân mật trước mặt người dưới thế này, em nghĩ cũng không hay cho lắm.”

“Vậy mà em lại dám gọi một hầu gái bằng tên thân mật ngay trước mặt ta thì không sao à?”

Vô số lời chất vấn liên tục của hắn khiến Daisy cảm thấy đầu óc rối bời. Đã vậy, hắn còn không ngại đưa ra những suy đoán vô lý đến mức khó tin.

“Hoặc là... có phải em thích phụ nữ không, Daisy?”

“Ý ngài là gì? Ngài có thể nói rõ hơn được không ạ?”

“Nói thẳng ra, ta đang hỏi liệu em có bị hấp dẫn về mặt tình cảm với phụ nữ thay vì đàn ông không.”

Chỉ vì gọi một cái tên thân mật thôi mà hắn có thể suy diễn đến mức này à?

Daisy bày ra vẻ mặt ngỡ ngàng đến mức không biết phải phản ứng ra sao.

‘Nhưng nghĩ lại… đây cũng là một cái cớ không tồi.’

Đúng vậy. Nếu cô thừa nhận mình thích phụ nữ, thì không chỉ tránh được chuyện phải qua đêm với hắn mà còn dễ dàng đi đến ly hôn. Một mũi tên trúng hai đích.

Tuy nhiên, trước khi Daisy kịp sử dụng cái cớ hoàn hảo đó, Maxim đã tự ý đưa ra một kết luận vội vàng.

“Xem ra việc giữ Mel lại đúng là một sai lầm. Ta phải sửa chữa điều đó ngay lập tức thôi.”

“Ngài… đang nói gì vậy?”

“Hành động vừa rồi của cô ta. Vì Mel là phụ nữ về mặt sinh học nên ta mới nương tay. Nhưng dám cả gan cướp người của ta ngay trước mặt ta…”

Giọng hắn bất ngờ trở nên trầm thấp, từng chữ như lưỡi dao sắc lạnh cắt qua không gian.

“Nếu Mel là đàn ông, chắc chắn đã không thoát khỏi việc cô ta bị xử lý tại chỗ. Nhưng sở thích của em… đúng là nằm ngoài dự đoán.”

Lời vừa dứt, Daisy liền lặng người, không thốt nên lời.

“Nhưng dẫu vậy, tội dám quyến rũ phu nhân của cấp trên, không bao giờ có thể tha thứ. Giờ khi ta đã biết rõ sự thật, phải xử lý ngay thôi.”

Khi Maxim cúi người định nhặt khẩu súng nằm lăn lóc trên sàn lên, Daisy hốt hoảng lao tới, nắm chặt lấy cánh tay hắn, cố gắng ngăn lại.

“Không, xin ngài đừng làm vậy. Em... em thích đàn ông.”

“Em không cần phải viện lý do đâu.”

“Thật mà! Em bị hấp dẫn bởi đàn ông. Nên xin ngài hãy dừng lại đi.”

Khi nghe Daisy van nài, Maxim bỗng dừng mọi cử động, ánh mắt sắc bén lặng lẽ nhìn xuống cô.

“Em chứng minh được không?”

“Sao nữa?”

“Chứng minh rằng em thích đàn ông. Làm sao để ta có thể hoàn toàn tin được điều đó?”

Cái quái gì đây… Sao hắn lại bắt mình chứng minh điều này chứ?

Tình huống không thể nào khó xử hơn, nhưng mạng sống của Mary Gold đang treo trên sợi chỉ mong manh. Chính vì vậy, Daisy chỉ đành hít một hơi sâu, quyết định đối mặt.

“Lúc nãy, ngài hôn em, và… em đã ướt át mà, ngài không nhớ sao?”

Trời ạ, nhục nhã quá. Daisy nhắm tịt mắt lại, miễn cưỡng thốt lên những lời này. Cô đã dằn lòng chịu đựng đến mức này để chứng minh. Chỉ mong hắn nể mặt mà bỏ qua.

Nhưng đáng tiếc, Maxim von Waldeck không phải là loại người dễ dàng bị thuyết phục.

“Là ta, đúng. Nhưng chuyện đó chưa đủ để chứng minh.”

“Tại sao chứ?”

“Làm sao ta biết được em đã bắt đầu ướt từ khi nào? Nếu em đã có những ý nghĩ khác trước cả khi ta về, thì sao?”

Lý luận vừa tỉ mỉ vừa phi lý đến mức phát điên. Cái cách hắn xoáy sâu vào từng chi tiết, cái sự chặt chẽ khó chịu này… Daisy không biết nên tức giận hay bất lực nữa. Rõ ràng là mới đây hắn còn tự hào vì làm cô ướt, vậy mà giờ lại lật mặt không thương tiếc.

“Như ta đã nói, ta không thích mấy thứ nghi ngờ phiền phức. Tốt hơn hết là nhổ tận gốc mầm mống bất an ngay từ bây giờ.”

“Khoan đã, khoan đã!”

Daisy níu lấy hắn, giọng nói gấp gáp.

“Đừng lấy cớ tên thân mật ra để làm lý do. Nếu ngài nghi ngờ, thì cụ thể là vì điều gì? Ngài nói rõ ra, em còn biết cách giải thích.”

“Ta chưa bao giờ cần phải quyến rũ ai. Vì trước giờ, ta không có lý do, cũng chẳng cần thiết phải làm vậy.”

“…Vâng, chắc chắn là vậy rồi.”

Daisy ngán ngẩm thừa nhận, bởi với vẻ ngoài và sự quyến rũ trời ban của hắn, cô cũng chẳng thể nào phủ nhận.

“Vậy thì, sao nữa?”

“Ta đã làm mọi thứ mà ta có thể với khuôn mặt này. Thậm chí, chết tiệt, ta còn tự tay bôi kem tươi lên… chỗ đó nữa. Nhưng em vẫn không động lòng, không phải quá kỳ lạ sao? Nếu không có lý do bất khả kháng nào khác, thì ta không tin nổi.”

Maxim nói với vẻ đầy uất ức, như thể hắn vừa chịu một sự bất công lớn lao.

“…Ngài đúng là tự tin đáng kinh ngạc đấy.”

“Ít ra cũng tốt hơn việc giống như em, giấu giếm và chỉ biết hoài nghi.”

Quả thật, một kẻ như hắn có lẽ chưa từng thất bại trong việc chinh phục bất kỳ người phụ nữ nào. Daisy không nghi ngờ điều đó.

Nếu không vì nhiệm vụ, nếu Maxim không phải là “chó săn” trung thành của hoàng gia, mà chỉ đơn thuần là một người tình mà cô gặp sau khi hắn nghỉ hưu, Daisy có thể chắc chắn rằng bản thân đã sớm gục ngã trước hắn từ lâu.

Nhưng lúc này, việc lún sâu vào mối quan hệ với mục tiêu chẳng khác gì tự đùa giỡn với mạng sống của chính mình. Daisy không có sự lựa chọn nào ngoài việc giữ khoảng cách.

“Em đã nói rồi, khi nào sẵn sàng em sẽ làm. Ngài cũng đã hứa là sẽ chờ đợi em mà…”

“Ta đã chờ rồi. Nhưng chẳng thấy tiến triển gì cả. Chỉ toàn là viện lý do hết lần này đến lần khác. Giờ thì ngay cả chút hy vọng ta cũng không còn. Ta sắp chết khô đây.”

“Em… em sẽ cố gắng hơn. Ban ngày em còn hôn má ngài, vừa nãy cũng đã chủ động hôn môi rồi. Em thực sự đang từng bước mở lòng mà…”

“Hôn môi à? Chẳng phải em giả vờ ngủ để bị hôn đó sao?”

“…”

“Đừng mong dùng mấy chiêu nửa vời đó để lừa ta. Ta thấy rõ mồn một cái đầu xinh đẹp của em đang nghĩ gì đấy.”

Hắn sắc bén đến mức Daisy cảm thấy mọi kế hoạch lẩn tránh của mình đều vô ích.

Dường như lời nói chẳng còn tác dụng nữa, có lẽ cô phải hành động ngay lập tức thôi.

Trong một khoảnh khắc, Daisy nhớ lại những lời “hướng dẫn thống trị” mà cô đã nghe từ chính người chồng của mình trước đó.

“Được rồi. Max, lên giường ngay.”

“Gì cơ?”

“Mau lên. Đây là mệnh lệnh.”

Sự thay đổi trong giọng điệu và thái độ của Daisy khiến bầu không khí xung quanh đột ngột khác đi. Ánh mắt Maxim cũng trở nên sắc bén và trầm mặc hơn.

“Vâng, thưa chủ nhân.”

Maxim đáp lời, nhưng câu trả lời của hắn khiến Daisy suýt mất bình tĩnh. Cô hít một hơi thật sâu, lấy lại sự tự tin.

“Không phải chủ nhân, mà là Nữ hoàng. Hãy gọi em là Nữ hoàng bệ hạ.”

“À, vâng. Nữ hoàng bệ hạ.”

Maxim đáp lại một cách ngoan ngoãn. Điều này khiến Daisy còn tưởng hắn sẽ bước về phía giường, nhưng bất ngờ hắn cúi xuống, bế cô lên một cách gọn gàng rồi đi nhanh về phía giường.

“Ngài dám làm trò gì vậy?”

“Đi như thế này an toàn hơn. Trên sàn có thể còn sót vài mảnh kính vỡ.”

“Gương vỡ ở đằng kia cơ mà. Nếu ngài quay lại và đi đường khác thì…”

“Đó là vì em không biết mảnh kính có thể văng xa đến đâu. Em còn dám chân trần ra tận cửa để tiễn cô ta đi, Mel, Mel gì đó. Thử hỏi, làm sao ta có thể không mất kiểm soát đây?”

“Chỉ là chuyện cỏn con thôi mà ngài cứ làm quá lên!”

Trong khi đó, Daisy vẫn cố vùng vẫy, nhưng chẳng ích gì. Song, Maxim chỉ chịu thả cô xuống khi đã đến bên giường.

“Giờ thì sao đây, thưa Nữ hoàng?” Hắn mỉm cười, ánh mắt đầy thách thức.

“Tựa lưng vào đầu giường, ngồi thẳng lên đi.”

Cũng ngoan ngoãn đấy. Maxim làm theo lời cô, khiến Daisy không khỏi cong khóe môi hài lòng.

Ánh mắt cô nhanh chóng quét quanh căn phòng, rồi dừng lại ở dải ruy băng buộc trên màn che giường. Không chút chần chừ, Daisy nhanh tay gỡ nó xuống.

“Em có thể trói ngài lại không?”

“Định làm gì đây? Nghe thú vị đấy.”

“Nếu biết trước thì còn gì vui nữa? Hay là… ngài sợ?”

“Ta? Sợ? Không đời nào.”

Sau đó, Maxim bật cười khẽ, lắc đầu đầy hứng thú. “Ta là của em, muốn làm gì thì làm.”

“Ta là của em, thưa Nữ hoàng. Muốn làm gì ta, cứ tùy ý mà làm.”

Tốt lắm. Daisy không chần chừ thêm nữa. Khi hắn đã đồng ý, cô lập tức dùng ruy băng trói tay Maxim vào đầu giường, khiến hắn không còn cử động được. Sau đó, cô bình tĩnh kéo một góc ga trải giường phủ lên phần thân dưới hắn, che đi thứ đang cương cứng lộ liễu, rồi chậm rãi leo lên giường, ngồi đối diện với hắn.

— Còn tiếp —

Cài đặt

180%
14px
Chương 215: Chương 215
Chương 214: Chương 214
Chương 213: Chương 213
Chương 212: Chương 212
Chương 211: Chương 211
Chương 210: Chương 210
Chương 209: Chương 209
Chương 208: Chương 208
Chương 207: Chương 207
Chương 206: Chương 206
Chương 205: Chương 205
Chương 204: Chương 204
Chương 203: Chương 203
Chương 202: Chương 202
Chương 201: Chương 201
Chương 200: Chương 200
Chương 199: Chương 199
Chương 198: Chương 198
Chương 197: Chương 197
Chương 196: Chương 196
Chương 195: Chương 195
Chương 194: Chương 194
Chương 193: Chương 193
Chương 192: Chương 192
Chương 191: Chương 191
Chương 190: Chương 190
Chương 189: Chương 189
Chương 188: Chương 188
Chương 187: Chương 187
Chương 186: Chương 186
Chương 185: Chương 185
Chương 184: Chương 184
Chương 183: Chương 183
Chương 182: Chương 182
Chương 181: Chương 181
Chương 180: Chương 180
Chương 179: Chương 179
Chương 178: Chương 178
Chương 177: Chương 177
Chương 176: Chương 176
Chương 175: Chương 175
Chương 174: Chương 174
Chương 173: Chương 173
Chương 172: Chương 172
Chương 171: Chương 171
Chương 170: Chương 170
Chương 169: Chương 169
Chương 168: Chương 168
Chương 167: Chương 167
Chương 166: Chương 166
Chương 165: Chương 165
Chương 164: Chương 164
Chương 163: Chương 163
Chương 162: Chương 162
Chương 161: Chương 161
Chương 160: Chương 160
Chương 159: Chương 159
Chương 158: Chương 158
Chương 157: Chương 157
Chương 156: Chương 156
Chương 155: Chương 155
Chương 154: Chương 154
Chương 153: Chương 153
Chương 152: Chương 152
Chương 151: Chương 151
Chương 150: Chương 150
Chương 149: Chương 149
Chương 148: Chương 148
Chương 147: Chương 147
Chương 146: Chương 146
Chương 145: Chương 145
Chương 144: Chương 144
Chương 143: Chương 143
Chương 142: Chương 142
Chương 141: Chương 141
Chương 140: Chương 140
Chương 139: Chương 139
Chương 138: Chương 138
Chương 137: Chương 137
Chương 136: Chương 136
Chương 135: Chương 135
Chương 134: Chương 134
Chương 133: Chương 133
Chương 132: Chương 132
Chương 131: Chương 131
Chương 130: Chương 130
Chương 129: Chương 129
Chương 128: Chương 128
Chương 127: Chương 127
Chương 126: Chương 126
Chương 125: Chương 125
Chương 124: Chương 124
Chương 123: Chương 123
Chương 122: Chương 122
Chương 121: Chương 121
Chương 120: Chương 120
Chương 119: Chương 119
Chương 118: Chương 118
Chương 117: Chương 117
Chương 116: Chương 116
Chương 115: Chương 115
Chương 114: Chương 114
Chương 113: Chương 113
Chương 112: Chương 112
Chương 111: Chương 111
Chương 110: Chương 110
Chương 109: Chương 109
Chương 108: Chương 108
Chương 107: Chương 107
Chương 106: Chương 106
Chương 105: Chương 105
Chương 104: Chương 104
Chương 103: Chương 103
Chương 102: Chương 102
Chương 101: Chương 101
Chương 100: Chương 100
Chương 99: Chương 99
Chương 98: Chương 98
Chương 97: Chươn 97
Chương 96: Chương 96
Chương 95: Chương 95
Chương 94: Chương 94
Chương 93: Chương 93
Chương 92: Chương 92
Chương 91: Chương 91
Chương 90: Chương 90
Chương 89: Chương 89
Chương 88: Chương 88
Chương 87: Chương 87
Chương 86: Chương 86
Chương 85: Chương 85
Chương 84: Chương 84
Chương 83: Chương 83
Chương 82: Chương 82
Chương 81: Chương 81
Chương 80: Chương 80
Chương 79: Chương 79
Chương 78: Chương 78
Chương 77: Chương 77
Chương 76: Chương 76
Chương 75: Chương 75
Chương 74: Chương 74
Chương 73: Chương 73
Chương 72: Chương 72
Chương 71: Chương 71
Chương 70: Chương 70
Chương 69: Chương 69
Chương 68: Chương 68
Chương 67: Chương 67
Chương 66: Chương 66
Chương 65: Chương 65
Chương 64: Chương 64
Chương 63: Chương 63
Chương 62: Chương 62
Chương 61: Chương 61
Chương 60: Chương 60
Chương 59: Chương 59
Chương 58: Chương 58
Chương 57: Chương 57
Chương 56: Chương 56
Chương 55: Chương 55
Chương 54: Chương 54
Chương 53: Chương 53
Chương 52: Chương 52
Chương 51: Chương 51
Chương 50: Chương 50
Chương 49: Chương 49
Chương 48: Chương 48
Chương 47: Chương 47
Chương 46: Chương 46
Chương 45: Chương 45
Chương 44: Chương 44
Chương 43: Chương 43
Chương 42: Chương 42
Chương 41: Chương 41
Chương 40: Chương 40
Chương 39: Chương 39
Chương 38: Chương 38
Chương 37: Chương 37
Chương 36: Chương 36
Chương 35: Chương 35
Chương 34: Chương 34
Chương 33: Chương 33
Chương 32: Chương 32
Chương 31: Chương 31
Chương 30: Chương 30
Chương 29: Chương 29
Chương 28: Chương 28
Chương 27: Chương 27
Chương 26: Chương 26
Chương 25: Chương 25
Chương 24: Chương 24
Chương 23: Chương 23
Chương 22: Chương 22
Chương 21: Chương 21
Chương 20: Chương 20
Chương 19: Chương 19
Chương 18: Chương 18
Chương 17: Chương 17
Chương 16: Chương 16
Chương 15: Chương 15
Chương 14: Chương 14
Chương 13: Chương 13
Chương 12: Chương 12
Chương 11: Chương 11
Chương 10: Chương 10
Chương 10: Chương 10
Chương 9: Chương 9
Chương 9: Chương 9
Chương 8: Chương 8
Chương 8: Chương 8
Chương 7: Chương 7
Chương 7: Chương 7
Chương 6: Chương 6
Chương 6: Chương 6
Chương 5: Chương 5
Chương 5: Chương 5
Chương 4: Chương 4
Chương 4: Chương 4
Chương 3: Chương 3
Chương 3: Chương 3
Chương 2: Chương 2
Chương 2: Chương 2
Chương 1: Chương 1
Chương 1: Chương 1

💬 Bình luận (0)