Chương 170

 

Chương 170

 

Trans: Đom Đóm

———

Bản dịch này thuộc quyền sở hữu của LoppyToon. Chúng mình đã mua raw và dịch để mang đến cho các bạn nội dung hoàn toàn miễn phí, rất mong các bạn tôn trọng công sức của nhóm.

———

Cạch-. Tiếng cửa mở khiến Daisy tỉnh giấc khỏi cơn mơ màng.

Tiếng bước chân quen thuộc vang lên, Đại công tước phu nhân đời trước đang nằm bên Daisy cũng ngồi dậy.

Tiếng hai người chào hỏi nhau văng vẳng, mơ hồ bên tai cô.

Giọng thím đầy lo lắng khi kể về tình trạng của cô, nhưng Maxim không trả lời.

Suốt thời gian nằm trên giường, cô không thể ngủ sâu giấc.

Có lẽ vì vậy mà đầu óc Daisy cứ mơ mơ màng màng. Không có sức lực để dậy, cũng chẳng có hơi sức đâu để chào hỏi. Cô chỉ cảm thấy mình cứ chìm xuống mãi.

Mất đi Reilly, cô đã khóc rất nhiều.

Cô tự nhìn lại lỗi lầm của mình, tự trách, đau khổ và hối hận…

Khóc đến cạn cả nước mắt, thứ tiếp theo xâm chiếm Daisy là một cảm giác bất lực đến đáng sợ.

Bàn tay to lớn dịu dàng vuốt ve tóc cô. Là tay của Maxim.

Hắn thật sự đã trở về.

Reilly không còn nữa, giờ chỉ còn lại cái vỏ bọc.

 vẫn trở lại nơi này như đã hứa.

Cô đã nghĩ rằng khi nhìn thấy khuôn mặt hắn, nước mắt sẽ tuôn rơi hoặc trái tim cô sẽ tan nát.

Nhưng khi hắn thật sự đến, kỳ lạ thay, cô chẳng cảm thấy gì cả.

Daisy… chỉ muốn ngủ. Giá mà, dù chỉ trong giấc ngủ thôi, cô có thể trốn khỏi thực tại u ám này.

Daisy cố gắng nhắm mắt chặt hơn. Đầu cô trở nên mơ hồ.

 

***

 

“Easy.”

Giọng nói trầm khàn gọi tên thân mật của Daisy và mùi xà phòng quen thuộc, giống hệt mùi trên cơ thể cô. Vòng tay rắn chắc cố gắng len lỏi vào ôm cô từ phía sau, dù cô đang cuộn tròn người lại.

Maxim sau bao ngày trở về, mọi thứ vẫn như xưa.

Chỉ khác một điều rằng bây giờ hắn không còn chào Reilly nữa.

Đúng rồi, Reilly đã không còn.

Không còn nữa nên không chào cũng là điều đương nhiên.

Ba người, giờ chỉ còn lại hai.

Hai người sao. Không, ngay cả hai người cũng không còn nữa rồi.

Nghĩ đến đó, ngực cô trống rỗng và hụt hẫng như thể vừa bị khoét một lỗ lớn.

Mi mắt vừa hé mở lại sụp xuống một cách nặng nề.

Maxim có lẽ sẽ ôm cô như thế này rồi lại lẩm bẩm một mình.

“Em vẫn không ăn được sao?”

Quả nhiên, đúng như cô đoán.

Rồi hắn sẽ lại hát, sẽ thì thầm những lời ngọt ngào bên tai cô, nhưng Daisy chẳng còn sức để nghe.

“Em sao vậy? Vì Reilly à?”

 trầm ngâm hỏi, như thể thật sự muốn biết lý do.

Cô không muốn nói gì cả.

Về Reilly, về Rose, hay về Sơ Sophia cũng vậy.

Những chuyện dù có khơi lại cũng chẳng thay đổi được gì. Tất cả đều là những chuyện khiến cô cảm thấy như đó là lỗi của mình. Cô vẫn chưa thể chấp nhận một cách bình thản như lời thím đã nói. Vậy nên cô muốn để yên mọi thứ. Cả những câu chuyện, cả Maxim. Bây giờ thật quá sức đối với cô.

Một lúc sau hắn sẽ đi thôi. Maxim là người bận rộn mà.

Cứ chịu đựng. Chỉ một chút nữa thôi…

Maxim dịu dàng vỗ về nhưng cô không vẫn không trả lời, hắn xoay người Daisy ra.

Ngay khi lưng cô chạm vào ga giường, Maxim đã leo lên người cô và vội vã chiếm lấy đôi môi cô.

Hơi thở nóng rực thô bạo xâm nhập qua hai kẽ răng. Đồng thời, bàn tay thô lỗ và nóng nảy vén vạt váy ngủ cô lên tận eo.

“Ngài làm gì vậy…”

Sao em hoảng hốt vậy? Hôm nay là thứ Hai mà.

...Phải làm việc thôi.

Maxim vừa hôn cô vừa dùng một tay kéo quần lót cô xuống, sắc mặt Daisy trắng bệch.

Là vì Reilly đúng không? Vậy chúng ta hãy tạo ra một Reilly khác ngay bây giờ đi.

“Em không thể. Ngay cả Riley em còn không giữ được, làm sao em có thể...”

Cô không dám nghĩ đến việc lại mang thêm một sinh linh nào trong bụng nữa.

Mới đây thôi, Reilly vẫn còn ở đó.

Làm sao cô có thể... Thật vô lý. Sao có thể như vậy được.

Cô nghẹt thở như thể bị một tảng đá lớn đè lên. Cảm giác đầu óc quay cuồng khiến Daisy bắt đầu giãy giụa.

“Ta sẽ tự lo liệu, việc của em là cứ mang thai thôi.”

 cười khẩy, vừa thì thầm vừa tiến vào sâu hơn bên trong cô.

Lời mỉa mai cào xé lên trái tim đang đóng băng của cô.

“Không giữ được thì cứ làm tình rồi sinh thêm một đứa khác...”

Sau một thời gian rất dài, một thứ gì đó trào dâng từ sâu thẳm trái tim cô.

Có lẽ là... một cơn giận lạc lối và sự oán hận.

Chát!

Cú tát mạnh đến mức khiến mặt  quay ngoắt sang một bên. Đầu ngón tay Daisy run rẩy khi cô vô thức tát hắn.

“Sao ngài có thể…”

Daisy, thở dốc rồi gào lên.

“Reilly đã chết rồi. Ngài không được nói như vậy.”

“Sao lại không?”

Hắn liếm môi dưới đang rướm máu của mình rồi cười nhạt hỏi lại.

“Ngay từ đầu ta vốn đã chẳng cần Reilly rồi.”

Daisy không thể tin được.

Cô nhớ lại những lời Maxim đã nói vào ngày đầu tiên bị giam cầm ở đây.

 

...Sao em có thể bỏ rơi cả Reilly chứ? Chúng ta là gia đình mà.”

 

Max, rõ ràng hắn đã... vừa khóc vừa nói như vậy.

 

“Sao em lại đối xử thế với chúng ta chứ.”

 

Chúng ta là gia đình mà.

Hắn nói là họ là một gia đình. Cả hắn, cô, và Reilly. Max, chính miệng hắn nói chúng ta.

Vậy mà bây giờ hắn lại nói từ đầu đã không cần…

Hóa ra, ngay từ đầu, tất cả chỉ là những lời dối trá để lừa gạt cô.

Khuôn mặt Reilly trong giấc mơ bỗng hiện lên.

Đôi mắt xanh xám nhìn chằm chằm vào, rõ ràng là của Maxim.

Nhưng chính hắn lại xem thường và phủ nhận sự tồn tại của Reilly.

“Người cần Reilly là em, không phải ta. Vậy nên ta sẽ tạo ra một Reilly khác cho em.”

“Sao… ngài có thể nói như vậy?”

Đã mất đi rồi thì cứ thay thế là được, tầm thường đến như vậy sao?

Tại sao suốt thời gian qua cô lại đau khổ, hối hận và lo lắng vì một tên khốn như vậy? Khi nghĩ đến đó, đầu cô nóng ran, tim đập loạn xạ.

Mắt Daisy cay xè, toàn thân run rẩy như lá khô.

“…Đồ khốn nạn!”

“Ừ, đúng vậy, ta là đồ khốn nạn. Bây giờ em mới biết sao?”

Daisy không kìm được mà buông lời chửi rủa.  vẫn thản nhiên thừa nhận.

“Một thằng khốn thấy con mình chết vẫn hứng tình và cương lên được. Nên là em mau dạng chân ra đi.”

“Không! Cút xuống địa ngục đi!”

“Ta sẽ đi. Địa ngục. Em đi cùng ta nhé.”

Chẳng cần đi cùng hắn, tâm can cô đã ở dưới địa ngục rồi.

Cô không còn nhìn thấy gì nữa.

Daisy nguyền rủa Maxim, đấm mạnh vào ngực hắn rồi vung chân đá loạn xạ.

Hắn để mặc cô đánh mà không hề phản kháng, như thể đó là cái giá mà hắn phải trả vậy.

Thậm chí, hắn dường như không hề cảm thấy một chút đau đớn nào.

“Đồ điên!”

“Ừ, ta đúng là đồ điên. Cứ đánh và chửi cho đến khi em hả giận đi.”

Đôi mắt xanh xám giống hệt Reilly ánh lên một nụ cười rạng rỡ.

“Ta yêu em, Easy à. Yêu đến mức chẳng ngại làm những chuyện điên rồ như thế này.”

Rồi Maxim thì thầm những lời yêu thương ghê tởm một cách trơ trẽn mà không hề cảm thấy cắn rứt.

Toàn thân cô nổi da gà.

“Không…!”

“Anh cần em. Em có thể phỉ báng vào mặt ta, có thể căm ghét ta. Miễn là em ở bên cạnh ta như thế này là được rồi.”

“Em không cần ngài! Thà chết đi còn hơn sống bên ngài…”

“Ai cho phép em?”

Khoảnh khắc đó, ánh mắt Maxim hoàn toàn thay đổi, như thể có một sợi dây nào đó vừa bị đứt.

Hóa ra từ nãy tới giờ hắn chỉ đang nhường nhịn cô. Sức mạnh khác hẳn so với khi nãy. Dù cô cố gắng giãy giụa thế nào, cô cũng không thể chống lại sức mạnh áp đảo của người đàn ông này.

Hắn thô bạo nắm hai đầu gối cô rồi banh rộng ra.

Ngay lập tức, dương vật to lớn và nặng nề của hắn hung bạo xâm nhập vào bên trong cô.

“Á…!”

Quy đầu cào xé vách thịt, đâm sâu vào bên trong. Dù đã chạm tới cửa tử cung, hắn vẫn cố gắng đâm sâu đến tận gốc.

Phần thân dưới quấn chặt lấy nhau không chút kẽ hở. Cô yêu hắn nhưng cũng lại hận hắn. Cô căm ghét hắn đến mức dường như muốn giết chết hắn.

Cơ thể họ đã quá quen thuộc với nhau, cô chấp nhận Maxim một cách tự nhiên như thể hai người thực sự chỉ dành riêng cho nhau.

Cô ghê tởm chính mình đến mức buồn nôn. Cô muốn chết đi vì sự tủi nhục đó.

Để cô không thể quên được điều đó, Maxim rút dương vật ra dài rồi lại đâm sâu vào tận cùng như đóng đinh.

“Ha, em nghĩ chết đi rồi thì có thể thoát khỏi ta sao?”

Bên trong bị ép mở và chà xát đến mức không ngừng run lên. Nóng rực như nuốt phải một ngọn lửa. Hơi nóng ma sát lan tỏa khắp xương chậu.

Daisy vùng vẫy khi phía dưới cảm thấy như bị xuyên thủng, hắn càng ôm chặt lấy vai và eo cô như muốn bóp nát, không cho phép cô đẩy ra.

“Hức, hức…”

“Tỉnh mộng đi, dù chết em cũng không thể rời bỏ ta đâu.”

Như thể dù tự tay giết chết cô, hắn cũng không thể buông tay cô được. Vòng tay Maxim siết chặt toàn thân khiến cô nghẹt thở.

“Trước tói nay đều như vậy, và sau này cũng vậy..”

“Ư, hức, ưm…!”

“Em là lời nguyền của ta, và ta yêu lời nguyền ấy hơn chính mạng sống của mình.”

Phập, phập. Hắn thúc sâu vào bên trong cô thêm vài lần nữa, đầu Daisy trở nên tê dại và đôi mắt bắt đầu rưng rưng.

Đau đớn, không, quá tức giận, cô khóc nấc lên. Nước mắt một khi đã tuôn trào lại không ngừng rơi, làm ướt nhòe cả hai má cô.

Những tiếng nấc nghẹn ngào dâng lên khiến toàn thân cô mềm nhũn.

Khi Daisy chẳng còn sức kháng cự, Maxim đột nhiên dừng lại.

 ngồi dậy, nhìn xuống gương mặt cô.

Một vẻ mặt gần như mất hồn.

Giờ thì có ích gì nữa.

Thật ghê tởm và giả tạo.

...Hức, cứ tiếp tục đi.”

Daisy lấy tay che mắt.

Cô đang khóc nức nở nhưng vẫn không muốn để hắn nhìn thấy gương mặt mình.

“Dù, hức, em có từ chối… hức, thì ngài cũng làm theo ý mình thôi… Nên cứ làm nhanh rồi kết thúc đi.”

Cô biết có chống cự cũng vô ích.

Dù sao thì cô cũng không thể giết hắn.

Đáng lẽ cô đã phải giết hắn, nhưng cô không làm được, nên mới ra nông nỗi này.

Dù cô có đá, cào xé hay đánh hắn, hắn vẫn vui vẻ đón nhận tất cả, nên chẳng có ý nghĩa gì cả.

…Nhưng.

“Vì em thấy ta quá khốn nạn…”

Giọng hắn trầm khàn run rẩy.

“…Nên chỉ có Reilly mới giữ em ở lại bên ta được thôi.”

Tách, tách, một thứ gì đó nóng hổi rơi xuống da cô. Theo phản xạ, Daisy gạt tay ra, khuôn mặt ướt đẫm nước mắt của hắn hiện ra một cách rõ ràng.

Maxim đang khóc.



 

Cài đặt

180%
14px
Chương 215: Chương 215
Chương 214: Chương 214
Chương 213: Chương 213
Chương 212: Chương 212
Chương 211: Chương 211
Chương 210: Chương 210
Chương 209: Chương 209
Chương 208: Chương 208
Chương 207: Chương 207
Chương 206: Chương 206
Chương 205: Chương 205
Chương 204: Chương 204
Chương 203: Chương 203
Chương 202: Chương 202
Chương 201: Chương 201
Chương 200: Chương 200
Chương 199: Chương 199
Chương 198: Chương 198
Chương 197: Chương 197
Chương 196: Chương 196
Chương 195: Chương 195
Chương 194: Chương 194
Chương 193: Chương 193
Chương 192: Chương 192
Chương 191: Chương 191
Chương 190: Chương 190
Chương 189: Chương 189
Chương 188: Chương 188
Chương 187: Chương 187
Chương 186: Chương 186
Chương 185: Chương 185
Chương 184: Chương 184
Chương 183: Chương 183
Chương 182: Chương 182
Chương 181: Chương 181
Chương 180: Chương 180
Chương 179: Chương 179
Chương 178: Chương 178
Chương 177: Chương 177
Chương 176: Chương 176
Chương 175: Chương 175
Chương 174: Chương 174
Chương 173: Chương 173
Chương 172: Chương 172
Chương 171: Chương 171
Chương 170: Chương 170
Chương 169: Chương 169
Chương 168: Chương 168
Chương 167: Chương 167
Chương 166: Chương 166
Chương 165: Chương 165
Chương 164: Chương 164
Chương 163: Chương 163
Chương 162: Chương 162
Chương 161: Chương 161
Chương 160: Chương 160
Chương 159: Chương 159
Chương 158: Chương 158
Chương 157: Chương 157
Chương 156: Chương 156
Chương 155: Chương 155
Chương 154: Chương 154
Chương 153: Chương 153
Chương 152: Chương 152
Chương 151: Chương 151
Chương 150: Chương 150
Chương 149: Chương 149
Chương 148: Chương 148
Chương 147: Chương 147
Chương 146: Chương 146
Chương 145: Chương 145
Chương 144: Chương 144
Chương 143: Chương 143
Chương 142: Chương 142
Chương 141: Chương 141
Chương 140: Chương 140
Chương 139: Chương 139
Chương 138: Chương 138
Chương 137: Chương 137
Chương 136: Chương 136
Chương 135: Chương 135
Chương 134: Chương 134
Chương 133: Chương 133
Chương 132: Chương 132
Chương 131: Chương 131
Chương 130: Chương 130
Chương 129: Chương 129
Chương 128: Chương 128
Chương 127: Chương 127
Chương 126: Chương 126
Chương 125: Chương 125
Chương 124: Chương 124
Chương 123: Chương 123
Chương 122: Chương 122
Chương 121: Chương 121
Chương 120: Chương 120
Chương 119: Chương 119
Chương 118: Chương 118
Chương 117: Chương 117
Chương 116: Chương 116
Chương 115: Chương 115
Chương 114: Chương 114
Chương 113: Chương 113
Chương 112: Chương 112
Chương 111: Chương 111
Chương 110: Chương 110
Chương 109: Chương 109
Chương 108: Chương 108
Chương 107: Chương 107
Chương 106: Chương 106
Chương 105: Chương 105
Chương 104: Chương 104
Chương 103: Chương 103
Chương 102: Chương 102
Chương 101: Chương 101
Chương 100: Chương 100
Chương 99: Chương 99
Chương 98: Chương 98
Chương 97: Chươn 97
Chương 96: Chương 96
Chương 95: Chương 95
Chương 94: Chương 94
Chương 93: Chương 93
Chương 92: Chương 92
Chương 91: Chương 91
Chương 90: Chương 90
Chương 89: Chương 89
Chương 88: Chương 88
Chương 87: Chương 87
Chương 86: Chương 86
Chương 85: Chương 85
Chương 84: Chương 84
Chương 83: Chương 83
Chương 82: Chương 82
Chương 81: Chương 81
Chương 80: Chương 80
Chương 79: Chương 79
Chương 78: Chương 78
Chương 77: Chương 77
Chương 76: Chương 76
Chương 75: Chương 75
Chương 74: Chương 74
Chương 73: Chương 73
Chương 72: Chương 72
Chương 71: Chương 71
Chương 70: Chương 70
Chương 69: Chương 69
Chương 68: Chương 68
Chương 67: Chương 67
Chương 66: Chương 66
Chương 65: Chương 65
Chương 64: Chương 64
Chương 63: Chương 63
Chương 62: Chương 62
Chương 61: Chương 61
Chương 60: Chương 60
Chương 59: Chương 59
Chương 58: Chương 58
Chương 57: Chương 57
Chương 56: Chương 56
Chương 55: Chương 55
Chương 54: Chương 54
Chương 53: Chương 53
Chương 52: Chương 52
Chương 51: Chương 51
Chương 50: Chương 50
Chương 49: Chương 49
Chương 48: Chương 48
Chương 47: Chương 47
Chương 46: Chương 46
Chương 45: Chương 45
Chương 44: Chương 44
Chương 43: Chương 43
Chương 42: Chương 42
Chương 41: Chương 41
Chương 40: Chương 40
Chương 39: Chương 39
Chương 38: Chương 38
Chương 37: Chương 37
Chương 36: Chương 36
Chương 35: Chương 35
Chương 34: Chương 34
Chương 33: Chương 33
Chương 32: Chương 32
Chương 31: Chương 31
Chương 30: Chương 30
Chương 29: Chương 29
Chương 28: Chương 28
Chương 27: Chương 27
Chương 26: Chương 26
Chương 25: Chương 25
Chương 24: Chương 24
Chương 23: Chương 23
Chương 22: Chương 22
Chương 21: Chương 21
Chương 20: Chương 20
Chương 19: Chương 19
Chương 18: Chương 18
Chương 17: Chương 17
Chương 16: Chương 16
Chương 15: Chương 15
Chương 14: Chương 14
Chương 13: Chương 13
Chương 12: Chương 12
Chương 11: Chương 11
Chương 10: Chương 10
Chương 10: Chương 10
Chương 9: Chương 9
Chương 9: Chương 9
Chương 8: Chương 8
Chương 8: Chương 8
Chương 7: Chương 7
Chương 7: Chương 7
Chương 6: Chương 6
Chương 6: Chương 6
Chương 5: Chương 5
Chương 5: Chương 5
Chương 4: Chương 4
Chương 4: Chương 4
Chương 3: Chương 3
Chương 3: Chương 3
Chương 2: Chương 2
Chương 2: Chương 2
Chương 1: Chương 1
Chương 1: Chương 1

💬 Bình luận (0)