Chương 33

Chương 33

Edit: Kẹo

———

Bản dịch này thuộc quyền sở hữu của LoppyToon. Chúng mình đã mua raw và dịch để mang đến cho các bạn nội dung hoàn toàn miễn phí, rất mong các bạn tôn trọng công sức của nhóm.

———

Chết tiệt, động tác vừa rồi có vẻ quá chuyên nghiệp. Daisy thầm nghĩ, cảm giác như thể mình vừa vô ý để lộ bản ngã tội lỗi.

Cô không thể để lộ danh tính thực sự của mình được. Nhưng bởi vì bản năng tự vệ đã chiếm ưu thế, nên cô đã bỏ qua điều quan trọng nhất.

Không thể cứ để hắn thao túng tâm lý hoài như vậy, tuy nhiên, cô cũng không thể để lộ thân phận.

Biết bao nhiêu dòng suy nghĩ ngược chiều cứ như sóng biển cuộn trào từng cơn, cùng với đó là tình thế tiến thoái lưỡng nan khiến cô cảm thấy bức bối không thôi.

Song, cô vẫn cố gắng thầm tự nhủ rằng bản thân không có gì phải xấu hổ. Tình huống của cô hoàn toàn không giống với những điệp viên thông thường. Thay vì sử dụng cơ thể để moi móc thông tin, Daisy đang thử làm mọi cách để tránh xa hắn và thoát khỏi nơi này.

Không có gì phải hoảng sợ. Chính lúc này mới cần phải mặt dày và trực diện hơn.

“Em đã nói rồi mà, khu ổ chuột chính là một khu rừng rậm.”

Daisy mở to mắt, trả lời rõ ràng và dứt khoát.

“Ở ngoài đường, nếu ngài từng ngủ lang thì ngài sẽ hiểu. Chó hoang liếm má ngài hôm nay, ngày mai nó có thể quay lại cắn xé mặt ngài. Đó chính là cuộc sống phiêu bạt của em.”

“À, ra là vậy sao?”

“Đúng thế. Ở nơi đó, việc ăn uống không khác gì là một cuộc chiến cả. Nói gì đến huấn luyện. Những lời như vậy thật xa vời với tầng lớp thấp hèn chúng em. Ở dưới đáy xã hội, sống sót đã là một cuộc đấu tranh rồi.”

“Khó chịu thật đấy. Người vợ đáng yêu của ta, giờ lại phát ngôn như một đám rác rưởi kích động cách mạng. Vậy nên tốt hơn hết là em nên cẩn thận lời nói khi ở trước mặt ta đi.”

“…”

Lời cảnh báo trầm thấp vang lên bên tai khiến Daisy nuốt khan một cách khó khăn.

“Cách mạng, lật đổ quân chủ, hay thế giới mới... Những lời lẽ hoang đường như thế để mê hoặc người khác là thứ mà ta ghét nhất trên đời đấy.”

Nghe đến đây, Daisy đột nhiên cảm thấy lạnh sống lưng. Nhưng nếu vội vàng phản ứng, có khi cô lại tự chui đầu vào rọ. Trong khi Maxim, kẻ luôn nghi ngờ và ngạo mạn, chỉ đang cố dọa cô mà thôi. Daisy phải giữ bình tĩnh.

‘Được rồi, thà mặt dày mà đáp trả còn hơn.’

Trước đây, khi bị hắn bắt quả tang lục lọi đồ đạc, chính sự trơ trẽn đã giúp cô thoát thân. Thế là mặc dù cổ họng như đang bị nghẹn lại vì căng thẳng, Daisy vẫn cố gắng lấy lại giọng và dõng dạc nói.

“Ly hôn đi. Chúng ta.”

“Tự nhiên nói gì vậy? Ý em là sao?”

“Vì em thấy kinh tởm.”

Trước tuyên bố ly hôn đầy tính đột ngột, Maxim bật cười nhạt nhẽo.

“Cuối cùng thì em còn định tự biến mình thành gián điệp nữa sao? Dù đây là cuộc hôn nhân không nhìn mặt, nhưng nói thật, ta thấy điều này quá nực cười. Em đang nghi ngờ ta đấy à?”

“Không, em chẳng nghi ngờ gì cả. Nếu em nghi ngờ thì chỉ cần bắn thẳng tay, cần gì phải phiền phức đến thế.”

“…”

“Nếu em bớt xinh đẹp một chút, có lẽ đầu em đã bay đi từ lâu rồi.”

Giọng nói lạnh lùng của Maxim khiến Daisy rùng mình, đôi vai khẽ run lên bần bật.

“Còn chuyện ly hôn, đừng nói đùa như thế, dù chỉ là giỡn chơi.”

Sau đó, Maxim đáp lại một cách nhẹ nhàng, nhưng vẫn không giấu được vẻ hụt hẫng trên khuôn mặt hắn.

Thật lòng mà nói… nhưng hắn lại nghĩ đó chỉ là lời nói bâng quơ trong cơn giận thôi sao.

Đúng là việc bất ngờ đòi ly hôn có hơi quá đáng một chút.

Có lẽ Daisy nên kiềm chế lại, chờ đến khi có lý do chính đáng hơn.

“Em mới là nạn nhân ở đây. Ngài định làm gì em trong lúc em đang ngủ…”

“Còn giả bộ hỏi làm gì khi em biết rõ mọi chuyện. Ngay từ đầu em đã chẳng hề ngủ mà.”

“Gì cơ? Ý ngài là sao…?”

“Em nghĩ rằng ta không nhận ra khi em cứ nhắm nghiền mắt giả vờ ngủ à?”

“…”

“Ngây thơ thật. Em giống như đứa trẻ chơi trốn tìm, chỉ biết che đầu mà không giấu cả thân mình đi vậy đấy.”

Hóa ra hắn đã biết hết rồi. Điều đó có nghĩa là hắn cố tình thực hiện những hành động hỗn loạn điên cuồng kia dù biết cô vẫn đang tỉnh.

Nhìn vẻ mặt láu cá và thái độ trêu chọc của hắn, Daisy cảm thấy sự xấu hổ và cơn giận dữ hòa lẫn dâng trào trong lòng.

“Thế này thì làm sao ta có thể yên tâm được chứ. Chỉ cần cho em chút đồ ăn là em sẽ ngoan ngoãn đi theo, đúng là một con thú cưng khiến ta không dám thả lỏng tay.”

Maxim thậm chí còn tiến xa hơn, hoàn toàn xem cô như một con thú cưng.

“Vậy nên, Daisy à. Em nghĩ xem, ai đã làm ta phải bỏ dở miếng ăn, khiến ta chỉ biết nuốt cục tức thế này?”

Hắn chép miệng, làm ra vẻ tiếc nuối tột độ.

“Lúc nãy, chỗ đó… ta có thể liếm được không?”

Tuy nhiên, hắn vẫn tiếp tục thản nhiên buông ra những câu từ trơ trẽn mà không hề chớp mắt.

Ánh mắt của hắn cứ gắn chặt vào phần ngực Daisy, nơi vẫn còn vương vệt kem tươi.

Đó là những lời nói trơ trẽn đến mức nghe xong cô vẫn không thể tin nổi vào tai mình.

“Không đời nào!”

“Được thôi. Vậy thì…”

Hắn ấn nhẹ ngón tay cái lên đầu ngực của Daisy, lau đi lớp kem còn sót lại, rồi đưa ngón tay lên miệng, khẽ mút.

Lúc này, khuôn mặt của Daisy ngay lập tức tối sầm lại.

“Ta vừa cảm nhận được thứ gì đó nhỏ như hạt đậu trên đầu ngón tay đấy.”

“…”

“Có phải em không mặc đồ lót không?”

…Đồ khốn nạn này.

Daisy cảm thấy sợi dây kiên nhẫn căng chặt trong lòng mình đã đứt phăng.

Trong khi đó, mặc kệ sắc mặt cô tối sầm, Maxim hoàn toàn phớt lờ, chẳng tỏ ra bận tâm chút nào.

“Tốt lắm. Ta vốn mắc bệnh ăn uống khó tiêu, nên nếu em cởi bỏ bớt như thế này thì càng tốt hơn.”

“…”

“Có phải em thay đổi suy nghĩ gì không? Bình thường ngay cả khi ngủ em cũng rất cẩn thận mặc đủ đồ cơ mà. Chẳng lẽ em bắt đầu cảm thấy thoải mái với ta hơn rồi sao?”

“Ngài muốn chết sao?”

Ánh mắt Daisy bất ngờ lóe lên một tia giận dữ, như thể muốn xuyên thủng kẻ trước mặt. Tuy nhiên, đối diện với ánh mắt đầy sát khí của cô, Maxim vẫn không hề nao núng, giữ nguyên vẻ bình thản như không có chuyện gì.

“Khi nào em định bắn? Là ngay bây giờ à?”

Maxim không những không sợ hãi mà còn thản nhiên mỉm cười, hỏi lại như thể đang trêu đùa. Ánh mắt hắn như muốn nói rằng liệu em thật sự có thể bóp cò sao? Biểu cảm đầy tự tin và ung dung của hắn khiến Daisy càng thêm phẫn nộ, cơn giận như muốn bùng nổ.

Vừa nãy mình giả bộ yếu đuối, tỏ vẻ đáng thương một chút, vậy mà hắn lại xem thường mình đến mức này sao.

Trong khoảnh khắc đó, ý nghĩ giết hắn, vốn đã từng bị dập tắt, bỗng trở nên mãnh liệt hơn bao giờ hết.

“Không bắn được thì cũng không sao. Chính ngài đã đưa súng cho em và còn tận tình hướng dẫn em cách sử dụng, nói rằng đây chính là lúc để dùng nó mà.”

“Ta đã nói thế sao?”

“Đúng vậy, cạch, đoàng. Ngài không nhớ à?”

Cạch-. Âm thanh nạp đạn bất ngờ vang lên, phá tan bầu không khí yên tĩnh trong phòng. Bây giờ chỉ cần thêm một cú siết cò, đầu của Maxim von Waldeck sẽ nổ tung thành từng mảnh.

“Đạn đã lên nòng, giờ chỉ còn bóp cò thôi. Vậy phải làm sao đây?”

“Haa, có vẻ em thực sự định bắn ta đấy nhỉ.”

“Đúng vậy, tiếc rằng em không biết cách bắn giả. Ngài vốn dĩ chưa bao giờ dạy một kẻ tân binh như em thứ kỹ thuật cao cấp đó.”

Daisy thầm nghĩ, mặc dù bản thân đã cố gắng ăn năn, nhưng nếu phải giết người để giữ lại phẩm giá cuối cùng của mình, thì đây cũng là điều không thể tránh khỏi.

Có lẽ Chúa Trời cũng sẽ thông cảm cho hành động này.

Hoặc, nếu dù có hối lỗi đến đâu mà mình vẫn không hợp với thiên đường, thì cứ bắn hắn một phát và xuống địa ngục cũng chẳng phải ý tưởng tồi tệ.

Daisy hạ quyết tâm, siết chặt khẩu súng trong tay hơn nữa.

“Được thôi, Daisy.”

Giọng nói của Maxim trở nên dịu dàng hơn, có vẻ như hắn đã bị dọa.

“Bắn hay không thì tùy em. Nhưng trước khi chết, cho ta được đưa ra một nguyện vọng cuối cùng được không?”

“Nếu em không muốn thì sao?”

“Ấy, dẫu sao ta cũng là chồng em mà. Đừng quá cứng rắn như vậy. Chẳng lẽ không thể nghe thử nguyện vọng của ta sao?”

Hắn cứ phải nói ra vài lời đểu giả như thế mới chịu được sao. Daisy ngẫm nghĩ, trong khi bản thân đang ở ngưỡng sụp đổ vì trò hề của hắn, thứ suýt khiến cô phải từ bỏ cả niềm tin suốt hơn một năm qua. Thái độ ung dung của Maxim chỉ khiến cô thêm phần bực tức.

“Được thôi. Nhưng trước khi mở miệng, hãy chuẩn bị sẵn tâm lý đi. Nếu lời ngài nói là rác rưởi, em sẽ bắn ngay lập tức.”

“Ôi, đáng sợ thật đấy.”

Maxim khẽ nở nụ cười, một tiếng cười nhàn nhạt hiện lên nơi khóe miệng.

“Thật đúng là Daisy của ta, lúc nào cũng mạnh mẽ và dứt khoát như vậy.”

Hắn đúng là chưa tỉnh ngộ, hoặc có lẽ chẳng bao giờ có ý định tỉnh ngộ.

Daisy tiến thêm một bước, dí sát nòng súng vào trán Maxim, như thể lời đe dọa này cần thêm sự nhấn mạnh.

“Em cũng không phải kiểu người kiên nhẫn đâu. Nếu ngài đã nói hết, thì chuẩn bị để lại di chúc đi.”

“Tính khí thật…”

“Mau lên!”

“Đừng giục. Ta đã nói đây là di chúc cuối cùng mà. Bây giờ ta sẽ nói điều thật sự quan trọng, nên hãy lắng nghe cho rõ đây.”

Hắn đột nhiên trở nên nghiêm túc hơn, vẻ mặt chỉnh tề hẳn, như thể sắp tiết lộ một bí mật động trời. Sau đó, hắn ghé sát, hạ giọng thì thầm như kể một chuyện bí mật:

“Nguyện vọng của ta là… trước khi chết, được một lần thôi…”

Lời vừa dứt, Daisy cảm nhận được một thứ gì đó nặng trĩu ngay dưới hông mình. Khối thịt rắn chắc dường như đang phô diễn sự hiện diện không thể nào nhầm lẫn, thậm chí nó còn dần dần căng lên, chen vào giữa hai chân cô.

Không thể nào…

“...Đưa vào trong này.”

Daisy thật sự rất muốn phủ nhận, nhưng sức nóng rõ rệt từ vật thể chạm vào đùi cô khiến cô không thể nào lờ đi được.

Thứ nóng rực và dài ngoằng ấy cứ ma sát giữa hai chân Daisy, càng lúc càng trở nên nóng bỏng hơn.

Đồ biến thái chết tiệt, đúng là lại không thèm mặc quần lót.

Nói cách khác, thứ đang chạm trực tiếp vào giữa hai chân cô chính là ‘nó’ – không gì ngăn cách. Hiện thực đáng kinh tởm này khiến sống lưng Daisy cứng đờ, hai tay đang cầm súng run rẩy không ngừng.

“Ở trên thì không mặc, mà lại mặc quần lót à? Làm ta cứ tưởng em cũng không mặc rồi, làm ta thất vọng ghê.”

“…”

“Mặc thì mặc, mà cởi thì cởi. Tiêu chuẩn của em là gì thế hả?”

Đầu óc Daisy trở nên trống rỗng, còn những lời nói điên rồ của Maxim cứ ong ong bên tai cô.

Hắn như thể không hay biết gì, khẽ nhích hông, để thứ đó trượt dài giữa khe hở và thì thầm.

“Ơ kìa, sao đã ướt thành thế này rồi?”

“…”

“Hóa ra ta đúng là hôn giỏi thật.”

Chụt, chụt. Tiếng nước giữa hai chân vang lên không đều, mỗi lần như vậy khuôn mặt Daisy càng thêm đỏ bừng vì xấu hổ và tức giận.

“Cuối cùng cũng đạt được rồi nhỉ. Em trông có vẻ sẵn sàng rồi, hay ta vào luôn nhé?”

— Còn tiếp —

Cài đặt

180%
14px
Chương 215: Chương 215
Chương 214: Chương 214
Chương 213: Chương 213
Chương 212: Chương 212
Chương 211: Chương 211
Chương 210: Chương 210
Chương 209: Chương 209
Chương 208: Chương 208
Chương 207: Chương 207
Chương 206: Chương 206
Chương 205: Chương 205
Chương 204: Chương 204
Chương 203: Chương 203
Chương 202: Chương 202
Chương 201: Chương 201
Chương 200: Chương 200
Chương 199: Chương 199
Chương 198: Chương 198
Chương 197: Chương 197
Chương 196: Chương 196
Chương 195: Chương 195
Chương 194: Chương 194
Chương 193: Chương 193
Chương 192: Chương 192
Chương 191: Chương 191
Chương 190: Chương 190
Chương 189: Chương 189
Chương 188: Chương 188
Chương 187: Chương 187
Chương 186: Chương 186
Chương 185: Chương 185
Chương 184: Chương 184
Chương 183: Chương 183
Chương 182: Chương 182
Chương 181: Chương 181
Chương 180: Chương 180
Chương 179: Chương 179
Chương 178: Chương 178
Chương 177: Chương 177
Chương 176: Chương 176
Chương 175: Chương 175
Chương 174: Chương 174
Chương 173: Chương 173
Chương 172: Chương 172
Chương 171: Chương 171
Chương 170: Chương 170
Chương 169: Chương 169
Chương 168: Chương 168
Chương 167: Chương 167
Chương 166: Chương 166
Chương 165: Chương 165
Chương 164: Chương 164
Chương 163: Chương 163
Chương 162: Chương 162
Chương 161: Chương 161
Chương 160: Chương 160
Chương 159: Chương 159
Chương 158: Chương 158
Chương 157: Chương 157
Chương 156: Chương 156
Chương 155: Chương 155
Chương 154: Chương 154
Chương 153: Chương 153
Chương 152: Chương 152
Chương 151: Chương 151
Chương 150: Chương 150
Chương 149: Chương 149
Chương 148: Chương 148
Chương 147: Chương 147
Chương 146: Chương 146
Chương 145: Chương 145
Chương 144: Chương 144
Chương 143: Chương 143
Chương 142: Chương 142
Chương 141: Chương 141
Chương 140: Chương 140
Chương 139: Chương 139
Chương 138: Chương 138
Chương 137: Chương 137
Chương 136: Chương 136
Chương 135: Chương 135
Chương 134: Chương 134
Chương 133: Chương 133
Chương 132: Chương 132
Chương 131: Chương 131
Chương 130: Chương 130
Chương 129: Chương 129
Chương 128: Chương 128
Chương 127: Chương 127
Chương 126: Chương 126
Chương 125: Chương 125
Chương 124: Chương 124
Chương 123: Chương 123
Chương 122: Chương 122
Chương 121: Chương 121
Chương 120: Chương 120
Chương 119: Chương 119
Chương 118: Chương 118
Chương 117: Chương 117
Chương 116: Chương 116
Chương 115: Chương 115
Chương 114: Chương 114
Chương 113: Chương 113
Chương 112: Chương 112
Chương 111: Chương 111
Chương 110: Chương 110
Chương 109: Chương 109
Chương 108: Chương 108
Chương 107: Chương 107
Chương 106: Chương 106
Chương 105: Chương 105
Chương 104: Chương 104
Chương 103: Chương 103
Chương 102: Chương 102
Chương 101: Chương 101
Chương 100: Chương 100
Chương 99: Chương 99
Chương 98: Chương 98
Chương 97: Chươn 97
Chương 96: Chương 96
Chương 95: Chương 95
Chương 94: Chương 94
Chương 93: Chương 93
Chương 92: Chương 92
Chương 91: Chương 91
Chương 90: Chương 90
Chương 89: Chương 89
Chương 88: Chương 88
Chương 87: Chương 87
Chương 86: Chương 86
Chương 85: Chương 85
Chương 84: Chương 84
Chương 83: Chương 83
Chương 82: Chương 82
Chương 81: Chương 81
Chương 80: Chương 80
Chương 79: Chương 79
Chương 78: Chương 78
Chương 77: Chương 77
Chương 76: Chương 76
Chương 75: Chương 75
Chương 74: Chương 74
Chương 73: Chương 73
Chương 72: Chương 72
Chương 71: Chương 71
Chương 70: Chương 70
Chương 69: Chương 69
Chương 68: Chương 68
Chương 67: Chương 67
Chương 66: Chương 66
Chương 65: Chương 65
Chương 64: Chương 64
Chương 63: Chương 63
Chương 62: Chương 62
Chương 61: Chương 61
Chương 60: Chương 60
Chương 59: Chương 59
Chương 58: Chương 58
Chương 57: Chương 57
Chương 56: Chương 56
Chương 55: Chương 55
Chương 54: Chương 54
Chương 53: Chương 53
Chương 52: Chương 52
Chương 51: Chương 51
Chương 50: Chương 50
Chương 49: Chương 49
Chương 48: Chương 48
Chương 47: Chương 47
Chương 46: Chương 46
Chương 45: Chương 45
Chương 44: Chương 44
Chương 43: Chương 43
Chương 42: Chương 42
Chương 41: Chương 41
Chương 40: Chương 40
Chương 39: Chương 39
Chương 38: Chương 38
Chương 37: Chương 37
Chương 36: Chương 36
Chương 35: Chương 35
Chương 34: Chương 34
Chương 33: Chương 33
Chương 32: Chương 32
Chương 31: Chương 31
Chương 30: Chương 30
Chương 29: Chương 29
Chương 28: Chương 28
Chương 27: Chương 27
Chương 26: Chương 26
Chương 25: Chương 25
Chương 24: Chương 24
Chương 23: Chương 23
Chương 22: Chương 22
Chương 21: Chương 21
Chương 20: Chương 20
Chương 19: Chương 19
Chương 18: Chương 18
Chương 17: Chương 17
Chương 16: Chương 16
Chương 15: Chương 15
Chương 14: Chương 14
Chương 13: Chương 13
Chương 12: Chương 12
Chương 11: Chương 11
Chương 10: Chương 10
Chương 10: Chương 10
Chương 9: Chương 9
Chương 9: Chương 9
Chương 8: Chương 8
Chương 8: Chương 8
Chương 7: Chương 7
Chương 7: Chương 7
Chương 6: Chương 6
Chương 6: Chương 6
Chương 5: Chương 5
Chương 5: Chương 5
Chương 4: Chương 4
Chương 4: Chương 4
Chương 3: Chương 3
Chương 3: Chương 3
Chương 2: Chương 2
Chương 2: Chương 2
Chương 1: Chương 1
Chương 1: Chương 1

💬 Bình luận (0)