Chương 202

 

Chương 202

 

Trans: Agnes

———

Bản dịch này thuộc quyền sở hữu của LoppyToon. Chúng mình đã mua raw và dịch để mang đến cho các bạn nội dung hoàn toàn miễn phí, rất mong các bạn tôn trọng công sức của nhóm.

———

Daisy đã quyết định sống lại với thân phận Daisy von Waldeck.

Nhưng quyết định đó không phải là cái kết, mà chỉ là khởi đầu của một hành trình mới.

Việc ghé qua Marcerie để đón vợ là lịch trình không chính thức của Maxim von Waldeck, còn lịch trình chính thức của Quốc vương Antica là chuyến thăm đến thủ đô Egonia.

Lịch trình chính thức đầu tiên của Hoàng hậu Antica, Daisy von Waldeck, là đồng hành cùng chuyến thăm ấy.

Để chuẩn bị cho cô phù hợp với địa vị của mình, hắn đã cho gọi một boutique từ Montardie đến.

“Thế nào?”

Daisy vừa thay xong dạ phục, hỏi khẽ một câu thì hắn – đang ngồi vắt chân trên ghế sofa – ra hiệu bảo cô xoay một vòng.

“Đẹp lắm. Rất hợp với em, Easy.”

Hắn mỉm cười hài lòng khi ngắm dáng vẻ người vợ khoác trên mình bộ đồ mới.

“Ôi trời... em nghĩ thế này là đủ rồi mà…”

“Bộ tiếp theo.”

Dù cô đã thấm mệt, nhưng hắn hoàn toàn không có ý định dừng lại.

Cô đã quên mất. Quên mất cảm giác mệt mỏi cỡ nào khi phải lột xác từ một dân thường thành một quý phu nhân. Cứ như thể cơn ác mộng ở Waldeck đang quay trở lại.

Đo số, thay đồ, thử phụ kiện, thử giày, đeo cái này, mặc cái kia… Toàn thân gần như kiệt sức.

Daisy thầm thấy hối hận vì lựa chọn của mình.

Trong lúc nhân viên chuẩn bị bộ đồ tiếp theo, cô nhăn mặt hỏi hắn.

“Đã chọn hơn mười bộ rồi mà. Còn cần thêm nữa sao?”

“Ừ. Đến thủ đô sẽ có nhiều sự kiện đấy.”

“Lúc đầu ngài nói khác mà. Ngài bảo chỉ vì em không có đồ nên mua vài bộ mặc tạm thôi mà.”

“Còn đứng đó làm gì? Bộ tiếp theo.”

Dù cô đang vùng vằng, hắn vẫn thản nhiên cho tiến hành tiếp.

Cô chợt nhớ ra, ở Antica cũng từng thế này. Hắn đã mua hết cả boutique cho cô.

“Đủ rồi. Nhiều quá rồi, ngài dừng lại đi.”

“Không.”

“Ngài nói vẫn giữ nguyên đồ đạc của em đấy thôi. Trong phòng còn đầy đồ, làm gì còn chỗ để!”

“Đó là đồ từ hai năm trước rồi còn gì.”

“…Vâng?”

“Em không biết giới thượng lưu đổi mốt nhanh thế nào à? Em yêu của ta mà đi sau thiên hạ thì sao được. Để ta cho người làm lại tủ quần áo to hơn, đừng lo.”

Cô cố gắng lý lẽ các kiểu, nhưng chẳng lời nào lọt tai hắn.

Nhân viên boutique và các hầu nữ xung quanh thì đều mang vẻ mặt ngưỡng mộ tình cảnh hiện tại.

Ừ thì… cũng phải. Với người ngoài, đây có thể là tình huống ai cũng mơ ước.

Nhưng… biết rõ tính hắn không biết điểm dừng, cô buộc phải lên tiếng ngăn cản.

“Thế ngài định mua đến bao giờ ạ?”

“Ta không biết. Cứ thử hết đã rồi quyết.”

“…”

Cũng đâu phải búp bê mà muốn thay gì thì thay chứ.

Tất cả mấy thứ đó, thật sao...?

Nhìn đống quần áo như núi trên mắc treo, mặt cô tái xanh.

Phải chi ly hôn luôn từ đầu… Làm Hoàng hậu gì chứ. Chắc bị trò dụ dỗ của hắn làm cho lú lẫn mất rồi.

Giờ thì không quay đầu được nữa.

…Hay là vẫn nên quay đầu? Nói thật, cảm xúc của cô cũng đang chao đảo dữ dội.

Tình yêu hắn dành cho cô quá dạt dào khiến trái tim cô đôi khi cũng không gánh nổi. Nhưng nghĩ đến tương lai, cô lại thấy sợ, thấy nặng nề và ân hận.

Cô yêu hắn, điều đó là thật. Nhưng hôn nhân là chuyện thực tế, không phải thứ có thể vượt qua chỉ với tình yêu. Tưởng tượng về tương lai trước mắt khiến cô chỉ thấy ngột ngạt và mỏi mệt.

“Ta nghĩ đến đây thì nên nghỉ một lát.”

Một lời mà cô mong còn hơn cả phép màu.

“Đem thứ ta chuẩn bị đến đi. Một tiếng nữa ta quay lại.”

Rốt cuộc ngài lại chuẩn bị cái gì nữa, định làm gì tiếp đây...?

Daisy chẳng hiểu đầu cua tai nheo ra sao, ánh mắt cô chỉ biết dao động qua lại.

Theo lệnh của Maxim, nhân viên boutique nhanh chóng lui ra ngoài, các hầu nữ thì đồng loạt bắt tay vào việc bày biện bàn trà. Chẳng mấy chốc, bàn ăn đã được phủ đầy những chiếc bánh ngọt hấp dẫn, đủ loại được sắp xếp ngay ngắn.

“Xong rồi ạ.”

“Vậy chúc hai người có khoảng thời gian vui vẻ ạ.”

Khi các hầu nữ cúi đầu chào rồi rời khỏi phòng, Maxim liếc nhìn chiếc đồng hồ quả quýt.

Hắn có vẻ đang kiểm tra đúng một tiếng đồng hồ.

“Cái này là gì vậy ạ?”

“Bữa xế.”

“Thôi được rồi. Ngài tưởng em là heo chắc? Mặc đầm thì phải ăn kiêng chứ. Với lại... vừa mới ăn xong mà…”

Daisy còn đang lầm bầm thì Maxim đã dùng nĩa cắt một góc bánh rồi đưa thẳng đến miệng cô. Mùi thơm ngọt ngào của lớp kem tươi tỏa ra khiến cô vô thức nuốt nước bọt đánh ực.

“Rồi rồi. Ta biết. Là ta sai hết. Nhưng vì thành ý của ta, thử một miếng thôi được không? Easy sẽ thích lắm đấy.”

“…”

“Hửm?”

Nói là ‘thử một miếng’ mà hắn đã kịp chạm kem lên môi cô rồi.

Nghĩ đến tương lai mịt mờ phía trước, thật lòng chẳng có tâm trạng ăn uống gì cả. Nhưng nhìn người đưa ra với cả tấm lòng, cô cũng chẳng thể từ chối nổi.

Miễn cưỡng cắn một miếng, đôi mắt của Daisy khẽ mở to.

“Ngon không?”

…Gật gật. Vị ngon đến mức khiến cô tự động gật đầu.

“May quá. Ta đã mua đủ loại ở quán cà phê mà Easy hay ghé tới.”

Hắn làm sao mà biết được quán cô hay đi ở nơi này?

Chắc chắn là đã lén tìm hiểu sau lưng. Nghĩ đến đó, cô có chút chột dạ và phật ý...

‘Mà, ngài ấy vốn luôn chuẩn bị kỹ lưỡng như thế. Nếu tò mò thì điều tra một chút cũng không quá đáng… chắc vậy.’

Vị kem tươi mềm mịn ngọt ngào cứ tan ra trong miệng, khiến nỗi bực bội trong lòng cô cũng dịu xuống. Như thể có ma thuật vậy.

“Em còn ăn thêm được không?”

Gật gật.

Daisy chẳng nói gì, chỉ gật đầu thật khẽ. Lần này Maxim xúc một miếng lớn hơn và đút cho cô.

“Nào, ‘A’ nào.”

Cô chẳng hề nhận ra kem đã dính quanh miệng mình. Cứ vừa nhai vừa líu ríu như một đứa bé, khiến Maxim bật cười vì quá đỗi dễ thương.

“Lần sau đói thì cứ nói thẳng là đói đi. Đừng cằn nhằn nữa.”

Lời hắn thì thầm bên tai khiến mặt cô bừng đỏ.

Dù không muốn thừa nhận, nhưng rõ ràng ăn xong là tâm trạng cô dịu hẳn, không thể phủ nhận được.

Muốn cãi ngang rằng không phải vậy, nhưng lại thấy xấu hổ vì chính mình đã cư xử như đứa con nít. Cô đã quyết tâm sẽ thành thật hơn cơ mà.

“Vì… vì em vừa ăn nên không biết mình đói. Em xin lỗi…”

“Không sao cả. Không biết thì không biết chứ có gì đâu mà xin lỗi. Không sao đâu.”

Daisy cụp mắt xuống lí nhí, còn Maxim thì dịu dàng đáp lại.

“Đói là điều dễ hiểu. Mặc thử đồ một lúc là đói bụng ngay. Ta biết trước nên đã sắp xếp ổn thỏa rồi.”

Hồi nãy rõ ràng vừa ăn trưa no nê mà vẫn đói được. Có vẻ thay quần áo cũng tiêu hao nhiều năng lượng thật, Daisy âm thầm đồng tình với hắn.

“Nếu đói thì nói đói, mệt thì nói mệt. Đừng cố chịu. Ta sẽ lo hết.”

“Nhưng mà… vì em mà ngài lại vướng thêm việc, chẳng phải rất phiền sao ạ.”

“Phiền cái gì mà phiền. Đừng nói mấy lời ngớ ngẩn thế.”

Maxim đặt chiếc nĩa xuống, lấy nguyên cả một miếng bánh đưa cho cô.

“Nào, lúc thấy lòng nặng nề thì cứ ăn thêm một miếng bánh đi.”

Bị hắn ép quá, Daisy lại cắn một miếng thật to. Nhìn cô ăn mà hắn trông hệt như một người chim mẹ đang đút mồi cho con, ánh mắt đầy tự hào và thỏa mãn.

“Còn gì quan trọng hơn Easy chứ. Ta sẽ chờ, sẽ cho em thời gian, sẽ chuẩn bị mọi thứ. Em chỉ cần tin ta và đi theo là được. Được không?”

“…Vâng.”

“Giảm cân làm gì chứ. Mới không gặp bao lâu mà đã gầy rộc đi, ta buồn muốn chết. Từ giờ ngày nào cũng sẽ chuẩn bị bánh tráng miệng, phải ăn hết đấy.”

Còn điều gì ngọt ngào hơn thế này nữa không?

Vị kem tươi vẫn còn đọng lại trong miệng, nhưng sao bằng được lời hắn – ngọt hơn bất kỳ món nào.

Trong lúc Daisy tiếp tục ăn bánh, Maxim ngồi xuống bên cạnh, nhẹ nhàng xoa bóp bắp chân và bàn chân để cô thư giãn.

“À này, Max.”

“Ừm?”

“Trước khi rời đi… em muốn sắp xếp lại mọi thứ ở đây một chút. Còn tiệm hoa nữa… và vài người đã giúp đỡ em… Em muốn cảm ơn họ.”

“Được. Em thấy thoải mái là được.”

Mặc dù được cho phép một cách khá dễ dàng, nhưng vẻ mặt của Daisy vẫn cho thấy còn điều gì đó muốn nói.

“Nhưng mà, Max... ngài lại định theo em nữa à?”

“Là sao?”

“Nếu ngài ở gần, mọi người sẽ thấy áp lực lắm.”

“Thì kệ họ. Đó là chuyện của họ, không phải sao.”

Ấy chết. Lỡ lời mất rồi.

Daisy vội vã chỉnh lại cách nói theo kiểu mà ngài ấy sẽ dễ xiêu lòng hơn.

“Thật ra là… em cảm thấy không thoải mái ạ.”

“Vì sao? Vẫn còn chuyện gì chưa giải quyết với thằng ở tiệm hoa à?”

“…”

Vô lý hết sức.

Daisy nheo mắt nhìn hắn, còn Maxim thì trầm ngâm một lúc rồi khẽ gật đầu, lên tiếng.

“Được rồi. Vậy thì đi luôn vào ngày mai đi.”

“Ngày mai luôn ạ? Sao thế?”

Chẳng phải vẫn còn mấy ngày nữa mới khởi hành lên thủ đô sao?

“Đi chơi. Trước khi trở thành Hoàng hậu Antica, em phải cùng ta đi chơi một chuyến với tư cách là vợ ta đã.”

“Đi chơi…?”

“Ừm. Em từng nói là chưa từng được đi du lịch còn gì. Quên rồi à? Ta đã hứa sẽ đưa em đi mọi nơi.”

Đúng là Maxim – người luôn giữ lời hứa. Daisy thầm nghĩ, có lẽ tương lai phía trước dù có mịt mờ hay nặng nề đến đâu, nếu là bên cạnh người đàn ông này… thì mọi chuyện sẽ ổn thôi.

Nhưng trước tiên, phải gặp được Rose đã. Cô đã quyết như vậy.

 

Cài đặt

180%
14px
Chương 215: Chương 215
Chương 214: Chương 214
Chương 213: Chương 213
Chương 212: Chương 212
Chương 211: Chương 211
Chương 210: Chương 210
Chương 209: Chương 209
Chương 208: Chương 208
Chương 207: Chương 207
Chương 206: Chương 206
Chương 205: Chương 205
Chương 204: Chương 204
Chương 203: Chương 203
Chương 202: Chương 202
Chương 201: Chương 201
Chương 200: Chương 200
Chương 199: Chương 199
Chương 198: Chương 198
Chương 197: Chương 197
Chương 196: Chương 196
Chương 195: Chương 195
Chương 194: Chương 194
Chương 193: Chương 193
Chương 192: Chương 192
Chương 191: Chương 191
Chương 190: Chương 190
Chương 189: Chương 189
Chương 188: Chương 188
Chương 187: Chương 187
Chương 186: Chương 186
Chương 185: Chương 185
Chương 184: Chương 184
Chương 183: Chương 183
Chương 182: Chương 182
Chương 181: Chương 181
Chương 180: Chương 180
Chương 179: Chương 179
Chương 178: Chương 178
Chương 177: Chương 177
Chương 176: Chương 176
Chương 175: Chương 175
Chương 174: Chương 174
Chương 173: Chương 173
Chương 172: Chương 172
Chương 171: Chương 171
Chương 170: Chương 170
Chương 169: Chương 169
Chương 168: Chương 168
Chương 167: Chương 167
Chương 166: Chương 166
Chương 165: Chương 165
Chương 164: Chương 164
Chương 163: Chương 163
Chương 162: Chương 162
Chương 161: Chương 161
Chương 160: Chương 160
Chương 159: Chương 159
Chương 158: Chương 158
Chương 157: Chương 157
Chương 156: Chương 156
Chương 155: Chương 155
Chương 154: Chương 154
Chương 153: Chương 153
Chương 152: Chương 152
Chương 151: Chương 151
Chương 150: Chương 150
Chương 149: Chương 149
Chương 148: Chương 148
Chương 147: Chương 147
Chương 146: Chương 146
Chương 145: Chương 145
Chương 144: Chương 144
Chương 143: Chương 143
Chương 142: Chương 142
Chương 141: Chương 141
Chương 140: Chương 140
Chương 139: Chương 139
Chương 138: Chương 138
Chương 137: Chương 137
Chương 136: Chương 136
Chương 135: Chương 135
Chương 134: Chương 134
Chương 133: Chương 133
Chương 132: Chương 132
Chương 131: Chương 131
Chương 130: Chương 130
Chương 129: Chương 129
Chương 128: Chương 128
Chương 127: Chương 127
Chương 126: Chương 126
Chương 125: Chương 125
Chương 124: Chương 124
Chương 123: Chương 123
Chương 122: Chương 122
Chương 121: Chương 121
Chương 120: Chương 120
Chương 119: Chương 119
Chương 118: Chương 118
Chương 117: Chương 117
Chương 116: Chương 116
Chương 115: Chương 115
Chương 114: Chương 114
Chương 113: Chương 113
Chương 112: Chương 112
Chương 111: Chương 111
Chương 110: Chương 110
Chương 109: Chương 109
Chương 108: Chương 108
Chương 107: Chương 107
Chương 106: Chương 106
Chương 105: Chương 105
Chương 104: Chương 104
Chương 103: Chương 103
Chương 102: Chương 102
Chương 101: Chương 101
Chương 100: Chương 100
Chương 99: Chương 99
Chương 98: Chương 98
Chương 97: Chươn 97
Chương 96: Chương 96
Chương 95: Chương 95
Chương 94: Chương 94
Chương 93: Chương 93
Chương 92: Chương 92
Chương 91: Chương 91
Chương 90: Chương 90
Chương 89: Chương 89
Chương 88: Chương 88
Chương 87: Chương 87
Chương 86: Chương 86
Chương 85: Chương 85
Chương 84: Chương 84
Chương 83: Chương 83
Chương 82: Chương 82
Chương 81: Chương 81
Chương 80: Chương 80
Chương 79: Chương 79
Chương 78: Chương 78
Chương 77: Chương 77
Chương 76: Chương 76
Chương 75: Chương 75
Chương 74: Chương 74
Chương 73: Chương 73
Chương 72: Chương 72
Chương 71: Chương 71
Chương 70: Chương 70
Chương 69: Chương 69
Chương 68: Chương 68
Chương 67: Chương 67
Chương 66: Chương 66
Chương 65: Chương 65
Chương 64: Chương 64
Chương 63: Chương 63
Chương 62: Chương 62
Chương 61: Chương 61
Chương 60: Chương 60
Chương 59: Chương 59
Chương 58: Chương 58
Chương 57: Chương 57
Chương 56: Chương 56
Chương 55: Chương 55
Chương 54: Chương 54
Chương 53: Chương 53
Chương 52: Chương 52
Chương 51: Chương 51
Chương 50: Chương 50
Chương 49: Chương 49
Chương 48: Chương 48
Chương 47: Chương 47
Chương 46: Chương 46
Chương 45: Chương 45
Chương 44: Chương 44
Chương 43: Chương 43
Chương 42: Chương 42
Chương 41: Chương 41
Chương 40: Chương 40
Chương 39: Chương 39
Chương 38: Chương 38
Chương 37: Chương 37
Chương 36: Chương 36
Chương 35: Chương 35
Chương 34: Chương 34
Chương 33: Chương 33
Chương 32: Chương 32
Chương 31: Chương 31
Chương 30: Chương 30
Chương 29: Chương 29
Chương 28: Chương 28
Chương 27: Chương 27
Chương 26: Chương 26
Chương 25: Chương 25
Chương 24: Chương 24
Chương 23: Chương 23
Chương 22: Chương 22
Chương 21: Chương 21
Chương 20: Chương 20
Chương 19: Chương 19
Chương 18: Chương 18
Chương 17: Chương 17
Chương 16: Chương 16
Chương 15: Chương 15
Chương 14: Chương 14
Chương 13: Chương 13
Chương 12: Chương 12
Chương 11: Chương 11
Chương 10: Chương 10
Chương 10: Chương 10
Chương 9: Chương 9
Chương 9: Chương 9
Chương 8: Chương 8
Chương 8: Chương 8
Chương 7: Chương 7
Chương 7: Chương 7
Chương 6: Chương 6
Chương 6: Chương 6
Chương 5: Chương 5
Chương 5: Chương 5
Chương 4: Chương 4
Chương 4: Chương 4
Chương 3: Chương 3
Chương 3: Chương 3
Chương 2: Chương 2
Chương 2: Chương 2
Chương 1: Chương 1
Chương 1: Chương 1

💬 Bình luận (0)