Chương 177

 

Chương 177

 

Trans: Đom Đóm

———

Bản dịch này thuộc quyền sở hữu của LoppyToon. Chúng mình đã mua raw và dịch để mang đến cho các bạn nội dung hoàn toàn miễn phí, rất mong các bạn tôn trọng công sức của nhóm.

———

“Chuyện này…”

Thịch, thịch, thịch. Để che giấu tiếng trái tim đập dồn dập trong lồng ngực, Daisy vội nói điều gì đó.

“...Chuyện này là sao đây?”

“Ta đã nói rồi. Ta đến để mua hoa cúc.”

Thật sự chỉ để mua hoa thôi sao?

Khác với Daisy đang cố gắng giữ bình tĩnh, Maxim lại tỏ ra vô cùng trơ trẽn. Dù đã xa cách nhiều năm, hắn vẫn thản nhiên như mọi khi. Đến nỗi cô cảm thấy mình thật thảm hại vì đã động lòng.

“Cô không bán cho ta à?”

Maxim truy hỏi, không cho cô cơ hội lảng tránh.

Trong lòng cô muốn nói không bán, nhưng làm vậy chẳng khác nào thừa nhận rằng cô đang bối rối cả.

Thôi, hắn muốn hoa thì cứ đưa hoa cho hắn rồi tiễn hắn đi là xong. Không cần phải nghĩ phức tạp làm gì.

“Cúc họa mi làm thành bó hay để nguyên ạ?”

“Cô có thứ gì thì cứ đưa hết ra đây được chứ?”

Daisy khẽ thở dài rồi miễn cưỡng đáp lại, mắt hắn cong lên đầy vui vẻ.

Cái nhìn thích thú ấy… là ánh mắt khi hắn thường khi toan tính điều gì đó.

“Bó hoặc chậu. Ngài chọn đi.”

“Người bán cứ chọn cho ta đi.”

Nói gì vậy chứ. Chắc chắn hắn không quan tâm đến hoa.

Dù chồng cũ có quan tâm đến hoa hay không, hắn đến đây với mục đích bất chính nào đi chăng nữa, cô cũng không có nghĩa vụ phải tỏ ra quen biết.

Giờ cô là người làm ở đây, còn hắn là khách hàng. còn người đàn ông kia là khách hàng. Hắn nói đến mua hoa thì cứ đối xử theo kiểu công việc thôi. Thỉnh thoảng cũng có khách hàng khó tính, coi như là đối phó với khách hàng vậy, không có gì khó khăn cả.

“Bó hoa thì sẽ tiện mang theo hơn ạ. Sẽ mất chút thời gian, phiền ngài ngồi bên kia chờ.”

“Được. Ta sẽ chờ, cứ thong thả đi.”

Cô chỉ tay vào chiếc ghế sofa gần lối ra vào, nhưng Maxim đã tự tiện ngồi ngay lên ghế ngay đối diện.

Hỏi tại sao cũng chỉ phí lời thôi. Cảm nhận ánh mắt hắn nhìn chằm chằm mình, nhưng Daisy thậm chí còn không thèm liếc mắt nhìn mà chỉ tập trung làm bó hoa.

Sự im lặng đến gượng gạo bao trùm cửa tiệm. Tiếng cắt cành, tiếng giấy gói sột soạt xen lẫn ánh mắt nồng nhiệt của Maxim.

Chẳng biết bao lâu đã trôi qua.

“Không có ta bên cạnh, em vui chứ?”

Khi bó hoa đã gần hoàn thành, Maxim là người phá vỡ bầu không khí im lặng trước.

Khi cô còn là Daisy von Waldeck, hắn đều hỏi như thế mỗi lần đi làm về.

Rốt cuộc hắn có ý đồ gì?

Thành thật mà nói, cô thấy thật ngớ ngẩn. Lúc đó cô là vợ hắn, bây giờ cô là vợ cũ, tình huống này hoàn toàn không phù hợp để nói những lời như vậy.

“Trông tôi như đang vui lắm à?”

“Trông em rất ổn. Còn xinh đẹp hơn nữa.”

“…”

“Có vẻ Easy rất hợp với việc này.”

“Thưa Bệ hạ.”

Ngay khi nghe thấy cái tên thân mật, cô liền cắt ngang lời hắn bằng một cách xưng hô xa lạ.

“Tôi thấy không thoải mái khi Bệ hạ gọi tôi bằng cái tên thân mật như vậy. Xin ngài đừng làm vậy.”

“Bệ hạ?”

“Vâng, thưa Bệ hạ. Nhân tiện, tôi xin phép nói thêm một điều. Bệ hạ là người rất cao quý, xin hãy tránh tự mình đến những nơi tầm thường như thế này ạ.”

“Em đang lo cho ta đấy à? Sợ ta không tự lo được cho mình sao?”

Maxim cười nhạt rồi hỏi ngược lại.

“Nếu ta mang theo cả đám tùy tùng thì đó sẽ là lịch trình công vụ đấy. Đó là điều em muốn sao?”

“Không. Dù một mình hay nhiều người...

Daisy thắt chặt chiếc nơ, chỉnh lại dáng hoa cho đẹp rồi hoàn thành bó hoa.

Sau đó cô đưa nó cho hắn và dứt khoát trả lời.

“Thì cũng xin ngài đừng đến nữa.”

“Tại sao?”

“Đây là nơi làm việc của tôi, không phải không gian riêng tư. Nếu Bệ hạ tôn trọng tôi dù chỉ một chút, thì xin đừng tự tiện đến đây nữa.”

Hai ánh mắt sắc bén của họ chạm nhau.

“Easy!”

Ngay lúc đó, Phillip vừa tự tiện gọi tên thân mật của cô vừa bước vào cửa tiệm, vung vẩy túi bánh mì để khoe khoang.

“Cùng ăn trưa đi. Tôi mua bánh mì ở tiệm cô thích rồi này…”

“Easy?”

Maxim lại hỏi vặn. Ánh mắt hắn trầm xuống, như đang dò xét.

“Gọi cả tên thân mật, thân thiết nhỉ.”

Đương nhiên là không phải vậy. Cô thật sự không hề quan tâm đến Phillip dù chỉ một chút, nhưng dù họ có thân thiết đến đâu thì cũng không phải chuyện để chồng cũ cô xen vào. Vậy nên, cô cũng không cần phải giải thích cặn kẽ.

“Ai vậy?”

Phillip nhận ra giữa họ có gì đó, vẻ mặt anh ta cau có.

“Khách hàng thôi. Hết 5 đồng vàng, thưa quý khách”

“Khách sao?”

Phillip định chất vấn Maxim, nhưng Daisy vội vàng cắt ngang.

Thỉnh thoảng sẽ lại có khách lấy cớ mua hoa để quấy rầy cô. Có lẽ Phillip đã nghĩ hắn là loại đó. Anh ta giật lấy bó hoa từ tay Daisy.

“Tôi là chủ ở đây. Tôi không bán cho những kẻ côn đồ như anh dám tán tỉnh nhân viên của tôi đâu. Cút đi, đồ khốn!”

“Phillip, không có gì đâu, đừng xen vào.”

“Không bán, cút trước khi tôi gọi vệ binh!”

Dù Daisy ra sức can ngăn, Phillip vẫn khiêu khích, đẩy mạnh vào ngực Maxim. Maxim không hề lay chuyển, ngược lại còn đứng dậy tóm lấy cổ Phillip ép vào tường.

“Này, ông chủ. Nói lại xem nào. Easy?”

“Khụ, hức, khụ…!”

“Muốn gọi vệ binh thì cứ gọi đi. Ta sẽ bẻ cổ ngươi trước mặt chúng.”

Sức mạnh kinh người khiến Phillip giãy giụa, nhưng Maxim vẫn không chịu buông. Trong mắt hắn còn lóe lên sát khí lạnh lẽo.

“…Max! Xin ngài!”

Nghe thấy tiếng gọi sốt sắng của Daisy, Maxim như bừng tỉnh, hắn buông lỏng tay đang siết cổ Phillip rồi quay lại.

“Em gọi ta sao. Là Max.”

Khi ánh mắt hắn chạm phải Daisy đang hoảng sợ khóc nấc, vẻ mặt cứng đờ của hắn lại nở một nụ cười rạng rỡ.

“Đúng vậy, Max. Ngài thật sự chẳng thay đổi chút nào.”

Vẫn hệt như hai năm trước.

Hành động tùy tiện và thô bạo. Chỉ biết có bản thân. Không hề nghĩ đến lập trường của đối phương. Một gã đàn ông kiêu ngạo đến tột cùng. Thật đáng ghét. Daisy tức giận quát lên.

“Đừng làm loạn chỗ tôi làm việc nữa! Ngài vẫn ngang ngược như vậy… tôi thật sự chán ghét lắm rồi!!”

“…Ta hiểu rồi.”

Có lẽ bị khí thế của cô áp đảo, Maxim chậm rãi gật đầu.

“Ta sẽ nghe lời em. Ngoan ngoãn.”

Khi bàn tay siết chặt hoàn toàn buông ra, Phillip nghẹn thở và gần như bị nhấc bổng lên khỏi sàn, ngã xuống đất như một con rối. Vẻ mặt anh ta đầy vẻ nguy hiểm, mắt đỏ ngầu và ho sù sụ.

“Đây, ông chủ. Đây là tiền hoa và tiền bồi thường.”

Maxim rút vài tờ tiền ra rồi ném xuống Phillip đang ho dữ dội trên sàn, sau đó cầm lấy bó hoa.

Rồi hắn đưa hoa lên mũi hít một hơi thật sâu.

“Thơm quá. Đẹp nữa. Nhân viên khéo tay thật.”

Đồ điên. Hắn suýt giết người ta rồi bây giờ lại nói những lời đó sao?

Maxim von Waldeck, dù đã trở thành vua, nhưng vẫn còn trẻ con và ngây ngô. Khi Daisy nheo mắt nhìn, Maxim vội vàng giải thích.

“Đúng là ta không thay đổi. Ta vẫn thế, em bảo quỳ xuống liếm là liếm, bò là bò. Người ta nói nếu con người đột nhiên thay đổi thì sẽ chết mà.”

“Vậy tôi bảo ngài đi, thì ngài sẽ đi chứ?”

“Nhẫn tâm thật. Ta hiểu rồi.”

“Tôi xin ngài, đừng bao giờ quay lại đây nữa.”

Đúng là tự mình chuốc lấy rắc rối mà. Maxim đứng trước cửa, cúi chào một cách lịch sự rồi để lại lời cuối cùng.

“Dù sao chúng ta cũng sẽ gặp lại nhau thôi. Em cứ chờ đi. Ta sẽ luôn giữ lời.”

 

***

 

“Bệ hạ, ngài có khó chịu chỗ nào không?”

Marco Montardi, gia chủ của Montardi, thận trọng hỏi han, dò xét sắc mặt vị khách quý từ Antica.

Vị khách quý đó, Maxim von Waldeck, dù trước mặt bày biện những món ăn thịnh soạn, vẫn chỉ liên tục uống cạn ly sâm panh.

“Ngài không dùng bữa chút nào. Hay là món ăn không hợp khẩu vị của ngài sao?”

Montardi đã có mối quan hệ lâu dài với Maxim von Waldeck từ khi hắn còn nổi danh là một lính đánh thuê.

Từ lúc đó, Montardi đã nghĩ hắn là một nhân vật phi thường, nên đã duy trì mối quan hệ tốt đẹp.

Lần này, trước khi Maxim đến thăm hoàng gia Egonia, hắn đã ghé thăm Montardi một cách không chính thức, Montardi nghĩ đây là cơ hội tốt để độc quyền quyền thương mại.

Không ngờ Maxim lại đột nhiên tỏ ra bất mãn. Lúc đó cũng vậy, bây giờ cũng vậy, hắn vẫn có những bí ẩn vô cùng khó đoán.

“Đồ ăn thì không có vấn đề gì. Chỉ là từ giờ ta muốn dùng bữa trong phòng riêng thôi. Cứ mỗi bữa lại phải xuống phòng ăn thì có hơi phiền phức.”

“À, vậy tôi sẽ bảo người hầu mang bữa ăn lên phòng cho ngài.”

“Còn về hoa trang trí nữa.”

Ánh mắt vốn thờ ơ của Maxim bỗng lóe lên một tia sáng khác lạ.

“Buổi tối đầu tiên, những bông hoa cúc trang trí trong phòng. Ông còn nhớ chứ?”

“Tôi cũng đang băn khoăn đây. Có lẽ hơi đơn giản quá phải không? Tôi sẽ nhắc nhở vợ mình một tiếng.”

“Không, ta thích như vậy. Cứ như đang đi dã ngoại vậy, ăn cũng ngon miệng hơn, tay nghề cũng rất tốt.”

“Vậy sao? Thật may mắn.”

“Nên nhân tiện.”

Maxim đặt khuỷu tay lên bàn, chống cằm.

“Nếu được, ta muốn mỗi bữa ăn đều có hoa cúc.”



 

Cài đặt

180%
14px
Chương 215: Chương 215
Chương 214: Chương 214
Chương 213: Chương 213
Chương 212: Chương 212
Chương 211: Chương 211
Chương 210: Chương 210
Chương 209: Chương 209
Chương 208: Chương 208
Chương 207: Chương 207
Chương 206: Chương 206
Chương 205: Chương 205
Chương 204: Chương 204
Chương 203: Chương 203
Chương 202: Chương 202
Chương 201: Chương 201
Chương 200: Chương 200
Chương 199: Chương 199
Chương 198: Chương 198
Chương 197: Chương 197
Chương 196: Chương 196
Chương 195: Chương 195
Chương 194: Chương 194
Chương 193: Chương 193
Chương 192: Chương 192
Chương 191: Chương 191
Chương 190: Chương 190
Chương 189: Chương 189
Chương 188: Chương 188
Chương 187: Chương 187
Chương 186: Chương 186
Chương 185: Chương 185
Chương 184: Chương 184
Chương 183: Chương 183
Chương 182: Chương 182
Chương 181: Chương 181
Chương 180: Chương 180
Chương 179: Chương 179
Chương 178: Chương 178
Chương 177: Chương 177
Chương 176: Chương 176
Chương 175: Chương 175
Chương 174: Chương 174
Chương 173: Chương 173
Chương 172: Chương 172
Chương 171: Chương 171
Chương 170: Chương 170
Chương 169: Chương 169
Chương 168: Chương 168
Chương 167: Chương 167
Chương 166: Chương 166
Chương 165: Chương 165
Chương 164: Chương 164
Chương 163: Chương 163
Chương 162: Chương 162
Chương 161: Chương 161
Chương 160: Chương 160
Chương 159: Chương 159
Chương 158: Chương 158
Chương 157: Chương 157
Chương 156: Chương 156
Chương 155: Chương 155
Chương 154: Chương 154
Chương 153: Chương 153
Chương 152: Chương 152
Chương 151: Chương 151
Chương 150: Chương 150
Chương 149: Chương 149
Chương 148: Chương 148
Chương 147: Chương 147
Chương 146: Chương 146
Chương 145: Chương 145
Chương 144: Chương 144
Chương 143: Chương 143
Chương 142: Chương 142
Chương 141: Chương 141
Chương 140: Chương 140
Chương 139: Chương 139
Chương 138: Chương 138
Chương 137: Chương 137
Chương 136: Chương 136
Chương 135: Chương 135
Chương 134: Chương 134
Chương 133: Chương 133
Chương 132: Chương 132
Chương 131: Chương 131
Chương 130: Chương 130
Chương 129: Chương 129
Chương 128: Chương 128
Chương 127: Chương 127
Chương 126: Chương 126
Chương 125: Chương 125
Chương 124: Chương 124
Chương 123: Chương 123
Chương 122: Chương 122
Chương 121: Chương 121
Chương 120: Chương 120
Chương 119: Chương 119
Chương 118: Chương 118
Chương 117: Chương 117
Chương 116: Chương 116
Chương 115: Chương 115
Chương 114: Chương 114
Chương 113: Chương 113
Chương 112: Chương 112
Chương 111: Chương 111
Chương 110: Chương 110
Chương 109: Chương 109
Chương 108: Chương 108
Chương 107: Chương 107
Chương 106: Chương 106
Chương 105: Chương 105
Chương 104: Chương 104
Chương 103: Chương 103
Chương 102: Chương 102
Chương 101: Chương 101
Chương 100: Chương 100
Chương 99: Chương 99
Chương 98: Chương 98
Chương 97: Chươn 97
Chương 96: Chương 96
Chương 95: Chương 95
Chương 94: Chương 94
Chương 93: Chương 93
Chương 92: Chương 92
Chương 91: Chương 91
Chương 90: Chương 90
Chương 89: Chương 89
Chương 88: Chương 88
Chương 87: Chương 87
Chương 86: Chương 86
Chương 85: Chương 85
Chương 84: Chương 84
Chương 83: Chương 83
Chương 82: Chương 82
Chương 81: Chương 81
Chương 80: Chương 80
Chương 79: Chương 79
Chương 78: Chương 78
Chương 77: Chương 77
Chương 76: Chương 76
Chương 75: Chương 75
Chương 74: Chương 74
Chương 73: Chương 73
Chương 72: Chương 72
Chương 71: Chương 71
Chương 70: Chương 70
Chương 69: Chương 69
Chương 68: Chương 68
Chương 67: Chương 67
Chương 66: Chương 66
Chương 65: Chương 65
Chương 64: Chương 64
Chương 63: Chương 63
Chương 62: Chương 62
Chương 61: Chương 61
Chương 60: Chương 60
Chương 59: Chương 59
Chương 58: Chương 58
Chương 57: Chương 57
Chương 56: Chương 56
Chương 55: Chương 55
Chương 54: Chương 54
Chương 53: Chương 53
Chương 52: Chương 52
Chương 51: Chương 51
Chương 50: Chương 50
Chương 49: Chương 49
Chương 48: Chương 48
Chương 47: Chương 47
Chương 46: Chương 46
Chương 45: Chương 45
Chương 44: Chương 44
Chương 43: Chương 43
Chương 42: Chương 42
Chương 41: Chương 41
Chương 40: Chương 40
Chương 39: Chương 39
Chương 38: Chương 38
Chương 37: Chương 37
Chương 36: Chương 36
Chương 35: Chương 35
Chương 34: Chương 34
Chương 33: Chương 33
Chương 32: Chương 32
Chương 31: Chương 31
Chương 30: Chương 30
Chương 29: Chương 29
Chương 28: Chương 28
Chương 27: Chương 27
Chương 26: Chương 26
Chương 25: Chương 25
Chương 24: Chương 24
Chương 23: Chương 23
Chương 22: Chương 22
Chương 21: Chương 21
Chương 20: Chương 20
Chương 19: Chương 19
Chương 18: Chương 18
Chương 17: Chương 17
Chương 16: Chương 16
Chương 15: Chương 15
Chương 14: Chương 14
Chương 13: Chương 13
Chương 12: Chương 12
Chương 11: Chương 11
Chương 10: Chương 10
Chương 10: Chương 10
Chương 9: Chương 9
Chương 9: Chương 9
Chương 8: Chương 8
Chương 8: Chương 8
Chương 7: Chương 7
Chương 7: Chương 7
Chương 6: Chương 6
Chương 6: Chương 6
Chương 5: Chương 5
Chương 5: Chương 5
Chương 4: Chương 4
Chương 4: Chương 4
Chương 3: Chương 3
Chương 3: Chương 3
Chương 2: Chương 2
Chương 2: Chương 2
Chương 1: Chương 1
Chương 1: Chương 1

💬 Bình luận (0)