Chương 203

 

Chương 203

 

Trans: Đom Đóm

———

Bản dịch này thuộc quyền sở hữu của LoppyToon. Chúng mình đã mua raw và dịch để mang đến cho các bạn nội dung hoàn toàn miễn phí, rất mong các bạn tôn trọng công sức của nhóm.

———

Tại một quán trọ nhỏ ở con hẻm, Daisy đang đối diện với một gương mặt thân quen.

“Lâu không gặp, trông mặt mày cô tươi tắn hơn nhiều đấy?”

Rose nhìn chằm chằm vào mặt Daisy, nheo mắt hỏi.

“Chúng ta mới gặp nhau cách đây không lâu mà. Đã thay đổi rồi sao?”

“Ừ. Hình như mũm mĩm hơn, mặt cũng rạng rỡ. Sao thế, chẳng lẽ cô trúng xổ số mà không ai biết sao?”

Đúng như dự đoán, cô chưa nói gì cả nhưng Rose đã nhận ra sự khác lạ.

Người khác thì không biết, nhưng Daisy nghĩ sẽ không thể qua mắt được Rose.

Sau khi gặp lại Rose, Daisy đã thuê phòng trọ này cho cô ta, vì Rose lúc đó không có tiền cũng không có chỗ ở. Thời gian qua, vì bận rộn với chuyện của Maxim, lại bị hắn bám theo mỗi khi ra ngoài, nên cô không ghé thăm được. Nhưng hôm nay, cô phải gặp Rose.

Từ khi quyết định ở lại với Maxim, Daisy đã suy nghĩ rất nhiều.

Việc trở lại Antica làm hoàng hậu và đối mặt tương lai là một vấn đề, nhưng điều khiến cô lo lắng nhất lại là Rose.

Từ lâu họ đã thân thiết với nhau như chị em ruột. Lúc đó cô đã rủ Rose cùng bỏ trốn nhưng cuối cùng lại không thể đi cùng, và sự hối tiếc đó vẫn còn đọng lại trong lòng cô.

Vậy mà Rose vẫn tìm đến cô dù đã muộn. Vì vậy, Daisy rất muốn ở bên Rose, nhưng...

Rose là thành viên của quân cách mạng, đã bị Maxim bắt rồi trốn thoát, nên cô ta là một người hoàn toàn không thể hòa hợp với hắn.

Cô từng nghĩ mình sẽ thẳng thắn với Maxim, người từng nói sẽ yêu những gì cô yêu, để đưa Rose theo. Nhưng đó không phải việc đơn giản.

Quan trọng nhất là cô không thể đảm bảo an toàn cho Rose. Maxim là người chỉ hành động vì gia đình, nên dù cô có cầu xin thế nào đi chăng nữa, nếu Rose trở thành mối họa, hắn sẽ không tha mạng cho cô ta. Daisy thấy việc cô tùy tiện nói ra có thể sẽ khiến Rose gặp nguy hiểm.

Giữ cả hai người mình yêu thương bên cạnh có lẽ là một tham vọng viển vông.

Một khi thân phận của Rose đã bị lộ, dù có cùng quay trở lại Antica thì họ cũng không thể sống như trước đây được nữa.

Vậy thì, cô muốn Rose được tự do, sống an toàn và thoải mái hơn.

Không biết có phải là cái cớ hay không.

Cô muốn Rose được tự do, sống cuộc đời mình muốn mà không phải lo lắng về bất cứ điều gì. Nếu họ cùng đến cung điện Antica, cô ta sẽ không thể làm được điều đó.

“…”

Nên nói từ đâu đây?

Phải nói thôi. Nhưng nghĩ đến những lời cần nói, lòng cô lại nặng trĩu, không thể thốt nên lời.

“Đừng giấu tôi nữa, khai thật đi.”

“Hả?”

“Easy, cô có chuyện muốn nói với tôi đúng không?”

Khi cô đang đắn đo thì Rose lại là người lên tiếng trước, điều đó khiến Daisy thấy biết ơn vô cùng.

Daisy ngập ngừng một lúc rồi chậm rãi nói.

“Rose, tôi… tôi không giữ được lời hứa cùng sống với cô.”

“…”

Trước lời thú nhận đầy bất ngờ của cô, Rose chậm rãi chớp mắt rồi lặng lẽ lắng nghe.

“Xin lỗi cô, Rose.”

Daisy cúi đầu trước Rose.

Dù muộn hơn rất nhiều so với dự kiến, cô đã nghĩ rằng bây giờ họ có thể thực hiện lời hứa sống cùng nhau.

Nhưng bây giờ, cô lại đơn phương phá vỡ lời hứa, cô xấu hổ và thấy có lỗi đến mức không thể ngẩng đầu lên được.

“Đồ phản bội, tôi biết ngay mà.”

“Cái gì cơ?”

Rose bật cười. Đôi mắt Daisy mở to đầy ngạc nhiên.

“Lúc nào cũng mắng tôi mê trai, nhưng cuối cùng người điên vì đàn ông không phải tôi mà là cô mới đúng.”

“…Cô đã biết rồi sao?”

“Ừ.”

Hóa ra Rose đã biết.

“Lần trước tôi đến tiệm hoa tìm cô rồi thấy tên đó, tim tôi đã suýt rớt ra ngoài luôn đấy. Tôi tưởng mình tổn thọ thêm chục năm rồi, trời ạ.”

Khi Maxim đến tiệm mua hoa cho Daisy, Rose đã vô tình thấy hắn.

Gặp lại kẻ thù ở một nước xa lạ, nơi họ không có bất kì mối liên hệ nào với nhau, Rose tất nhiên sẽ rất hoảng hốt.

Nhìn vào mắt Rose, Daisy bình tĩnh nói thêm.

“Tôi biết việc chia tay với cô rất buồn, và tôi cũng là một kẻ tồi. Nhưng ngài ấy đã nói không thể sống thiếu tôi.”

Phải thành thật thôi.

Cô biết dù sao mình không thể giấu được.

Rose giống như một người chị em với cô. Dù có cãi vã, họ cũng sẽ nhanh chóng làm hòa rồi lại nương tựa vào nhau. Dù không thế thì cô cũng không muốn nói dối Rose.

Với người khác thì không biết, nhưng với Rose, cô muốn thành thật nhất có thể.

“…Không, tôi nghĩ tôi mới là người không sống nổi nếu không có ngài ấy.”

“…”

“Thật sự xin lỗi cô, Rose.”

Vừa xấu hổ vừa thấy áy náy, Daisy cụp mắt xuống, không khí giữa họ chìm vào im lặng.

“Đồ phản bội.”

Rose lên tiếng trước.

Ừ, đúng vậy. Phản bội.

Cô không định chối.

“Xin lỗi.”

Daisy chỉ biết xin lỗi, nên càng thấy áy náy hơn.

“Được rồi. Tôi hỏi một câu thôi.”

“Ừm.”

“Vậy cô có hạnh phúc không?”

Một câu hỏi rất trọng tâm. Daisy trả lời một cách rõ ràng.

Không chút do dự.

“Có, tôi rất hạnh phúc.”

Khuôn mặt cứng đờ của Rose cũng dịu đi trước câu trả lời của Easy.

“Đồ tồi. Được rồi, cô nói cô hạnh phúc thì biết làm sao bây giờ.”

Rose thở phào, nắm chặt lấy tay Daisy đang ngồi đối diện bên bàn.

“Phản bội tôi thì phải sống tốt vào đấy. Phải sinh con rồi hạnh phúc mãi về sau. Đừng có mà gây lộn rồi đòi ly hôn nữa đấy.”

“…”

Daisy không nói nên lời, Rose càng siết chặt tay cô hơn.

“Này, cô biết thứ gì là xấu xí nhất trên đời không?”

“Là gì?”

“Là một đồ tồi mà lại giả vờ áy náy rồi khóc sướt mướt đấy.”

Tay cô ta xoa lên khớp tay Daisy, cảm giác ấm áp hơn bao giờ hết.

“Nếu đã là đồ chó má thì phải đường đường chính chính, thành đồ chó má đi, con khốn này.”

“…Cảm ơn cô.”

Miệng nói lời cay nghiệt, nhưng lại rất chân thành, sống mũi Daisy cay xè. Họ nắm tay nhau, im lặng một hồi lâu.

“À, Rose này, tôi có thứ cho cô đấy.”

“Gì thế?”

“Chờ một chút.”

Daisy lục lọi trong túi xách rồi đưa cho Rose một món đồ.

Là phong bì đựng tiền.

“Chẳng có bao nhiêu đâu, nhưng đây là số tiền tôi đã để dành, tiền lương, và… chút tiền lén lấy của chồng.”

“À, ý cô là cầm chỗ tiền này rồi mau biến đi à?”

“Ừ, tạm thời chỉ có thế thôi.”

Rose mở to mắt khi mở phong bì và liếc nhìn số tiền, tự hỏi liệu chỗ này có quá nhiều so với tưởng tượng của cô không.

“Nếu cần thêm tiền thì cứ đến đây đe dọa tôi. Tôi sẽ moi ra hết cho cô.”

“Đồ điên.”

Hóa ra là một con ngố chính hiệu.

Dù lẩm bẩm, nhưng Rose vẫn không giấu được nụ cười trên môi, bỏ phong bì vào trong ngực.

“Làm bạn với một con điên dại trai cũng tốt thật đấy. Cứ đe dọa là có tiền, đúng không?”

“Ừ, đúng rồi.”

“Cô đã cho thì tôi không từ chối đâu.”

Daisy gật đầu với vẻ mặt xúc động.

“Rose.”

“Sao?”

“Tôi ôm cô một cái được không?”

“Con điên này nói gì thế. Nổi da gà quá.”

Rose nhăn mặt, nhưng không trốn tránh cái ôm của Daisy.

“Ôm nhanh đi. Bình thường tôi không làm mấy trò này với con gái đâu. Nhưng nhận tiền rồi nên chịu thôi.”

“Cảm ơn cô, Rose.”

Daisy ôm chặt lấy Rose.

Có lẽ đây là lần cuối cùng họ gặp nhau. Cô chợt thấy nghẹn ngào.

“…Rose à.”

“Nghe đây, đừng có ngập ngừng nữa, con khốn này.”

“Tôi mong cô được sống vui vẻ, làm những gì mình muốn. Thật lòng đấy.”

Nghe giọng nói như đang kìm nén tiếng nức nở của Daisy, Rose bất giác bật cười.

“Cô cũng vậy.”

Lần này, là Rose ôm chặt Daisy.

“Nếu tên đó làm cô buồn, tôi sẽ bí mật giết hắn rồi chúng ta sẽ sống cùng nhau.”

“Thật không?”

Daisy cũng bật cười.

Mặt cô đang cười nhưng nước mắt lại lưng tròng, tầm nhìn phía trước nhoè đi.

“Khóc lóc cái gì? Bộ cô là con nít hả?”

Rose vừa cằn nhằn vừa lau nước mắt cho Daisy, tỉ mỉ quan sát gương mặt cô.

Tầm nhìn trở lại rõ ràng, Daisy nhìn thấy Rose cũng đang cố nén khóc.

“Cô có chấp nhận một kẻ phản bội như tôi không?”

“Có, lần này tôi cho cô một cơ hội đấy. Nhận tiền rồi thì phải làm cho đáng chứ.”

Nghe Rose nói sẽ cho một cơ hội, Daisy cảm thấy an tâm hơn một chút.

“Khi nào thì cô rời khỏi đây?”

“Sớm thôi. Tôi cũng chưa biết chính xác khi nào.”

“Đồ tàn nhẫn. Hôm nay không phải lần cuối đâu chứ? Trước khi đi, cô có thể ăn một bữa cuối cùng với tôi không?”

“Ừm, cái đó…”

“Một lần thôi.”

Không biết bao giờ họ mới có thể gặp lại nhau nữa.

Phải chia tay Rose thế này cũng khiến Daisy cảm thấy tiếc nuối.

Maxim đã nói sẽ cùng cô đi du lịch, nhưng hắn chưa xác nhận lịch trình, nên cô nghĩ mình có thể nói khéo để xin hắn chút thời gian.

“Ừ, tôi sẽ cố sắp xếp.”

 

* * *

 

Giữa căn cứ của tàn quân Clean, Bá tước Therese đang nói chuyện riêng với thuộc hạ của mình.

“Đã gặp Easy chưa?”

“Rồi, thưa ngài.”

“Thế nào rồi?”

Rose cúi đầu một cách đầy cung kính.

“Có vẻ như cô ta đã tái hợp với hắn rồi ạ.”

 

Cài đặt

180%
14px
Chương 215: Chương 215
Chương 214: Chương 214
Chương 213: Chương 213
Chương 212: Chương 212
Chương 211: Chương 211
Chương 210: Chương 210
Chương 209: Chương 209
Chương 208: Chương 208
Chương 207: Chương 207
Chương 206: Chương 206
Chương 205: Chương 205
Chương 204: Chương 204
Chương 203: Chương 203
Chương 202: Chương 202
Chương 201: Chương 201
Chương 200: Chương 200
Chương 199: Chương 199
Chương 198: Chương 198
Chương 197: Chương 197
Chương 196: Chương 196
Chương 195: Chương 195
Chương 194: Chương 194
Chương 193: Chương 193
Chương 192: Chương 192
Chương 191: Chương 191
Chương 190: Chương 190
Chương 189: Chương 189
Chương 188: Chương 188
Chương 187: Chương 187
Chương 186: Chương 186
Chương 185: Chương 185
Chương 184: Chương 184
Chương 183: Chương 183
Chương 182: Chương 182
Chương 181: Chương 181
Chương 180: Chương 180
Chương 179: Chương 179
Chương 178: Chương 178
Chương 177: Chương 177
Chương 176: Chương 176
Chương 175: Chương 175
Chương 174: Chương 174
Chương 173: Chương 173
Chương 172: Chương 172
Chương 171: Chương 171
Chương 170: Chương 170
Chương 169: Chương 169
Chương 168: Chương 168
Chương 167: Chương 167
Chương 166: Chương 166
Chương 165: Chương 165
Chương 164: Chương 164
Chương 163: Chương 163
Chương 162: Chương 162
Chương 161: Chương 161
Chương 160: Chương 160
Chương 159: Chương 159
Chương 158: Chương 158
Chương 157: Chương 157
Chương 156: Chương 156
Chương 155: Chương 155
Chương 154: Chương 154
Chương 153: Chương 153
Chương 152: Chương 152
Chương 151: Chương 151
Chương 150: Chương 150
Chương 149: Chương 149
Chương 148: Chương 148
Chương 147: Chương 147
Chương 146: Chương 146
Chương 145: Chương 145
Chương 144: Chương 144
Chương 143: Chương 143
Chương 142: Chương 142
Chương 141: Chương 141
Chương 140: Chương 140
Chương 139: Chương 139
Chương 138: Chương 138
Chương 137: Chương 137
Chương 136: Chương 136
Chương 135: Chương 135
Chương 134: Chương 134
Chương 133: Chương 133
Chương 132: Chương 132
Chương 131: Chương 131
Chương 130: Chương 130
Chương 129: Chương 129
Chương 128: Chương 128
Chương 127: Chương 127
Chương 126: Chương 126
Chương 125: Chương 125
Chương 124: Chương 124
Chương 123: Chương 123
Chương 122: Chương 122
Chương 121: Chương 121
Chương 120: Chương 120
Chương 119: Chương 119
Chương 118: Chương 118
Chương 117: Chương 117
Chương 116: Chương 116
Chương 115: Chương 115
Chương 114: Chương 114
Chương 113: Chương 113
Chương 112: Chương 112
Chương 111: Chương 111
Chương 110: Chương 110
Chương 109: Chương 109
Chương 108: Chương 108
Chương 107: Chương 107
Chương 106: Chương 106
Chương 105: Chương 105
Chương 104: Chương 104
Chương 103: Chương 103
Chương 102: Chương 102
Chương 101: Chương 101
Chương 100: Chương 100
Chương 99: Chương 99
Chương 98: Chương 98
Chương 97: Chươn 97
Chương 96: Chương 96
Chương 95: Chương 95
Chương 94: Chương 94
Chương 93: Chương 93
Chương 92: Chương 92
Chương 91: Chương 91
Chương 90: Chương 90
Chương 89: Chương 89
Chương 88: Chương 88
Chương 87: Chương 87
Chương 86: Chương 86
Chương 85: Chương 85
Chương 84: Chương 84
Chương 83: Chương 83
Chương 82: Chương 82
Chương 81: Chương 81
Chương 80: Chương 80
Chương 79: Chương 79
Chương 78: Chương 78
Chương 77: Chương 77
Chương 76: Chương 76
Chương 75: Chương 75
Chương 74: Chương 74
Chương 73: Chương 73
Chương 72: Chương 72
Chương 71: Chương 71
Chương 70: Chương 70
Chương 69: Chương 69
Chương 68: Chương 68
Chương 67: Chương 67
Chương 66: Chương 66
Chương 65: Chương 65
Chương 64: Chương 64
Chương 63: Chương 63
Chương 62: Chương 62
Chương 61: Chương 61
Chương 60: Chương 60
Chương 59: Chương 59
Chương 58: Chương 58
Chương 57: Chương 57
Chương 56: Chương 56
Chương 55: Chương 55
Chương 54: Chương 54
Chương 53: Chương 53
Chương 52: Chương 52
Chương 51: Chương 51
Chương 50: Chương 50
Chương 49: Chương 49
Chương 48: Chương 48
Chương 47: Chương 47
Chương 46: Chương 46
Chương 45: Chương 45
Chương 44: Chương 44
Chương 43: Chương 43
Chương 42: Chương 42
Chương 41: Chương 41
Chương 40: Chương 40
Chương 39: Chương 39
Chương 38: Chương 38
Chương 37: Chương 37
Chương 36: Chương 36
Chương 35: Chương 35
Chương 34: Chương 34
Chương 33: Chương 33
Chương 32: Chương 32
Chương 31: Chương 31
Chương 30: Chương 30
Chương 29: Chương 29
Chương 28: Chương 28
Chương 27: Chương 27
Chương 26: Chương 26
Chương 25: Chương 25
Chương 24: Chương 24
Chương 23: Chương 23
Chương 22: Chương 22
Chương 21: Chương 21
Chương 20: Chương 20
Chương 19: Chương 19
Chương 18: Chương 18
Chương 17: Chương 17
Chương 16: Chương 16
Chương 15: Chương 15
Chương 14: Chương 14
Chương 13: Chương 13
Chương 12: Chương 12
Chương 11: Chương 11
Chương 10: Chương 10
Chương 10: Chương 10
Chương 9: Chương 9
Chương 9: Chương 9
Chương 8: Chương 8
Chương 8: Chương 8
Chương 7: Chương 7
Chương 7: Chương 7
Chương 6: Chương 6
Chương 6: Chương 6
Chương 5: Chương 5
Chương 5: Chương 5
Chương 4: Chương 4
Chương 4: Chương 4
Chương 3: Chương 3
Chương 3: Chương 3
Chương 2: Chương 2
Chương 2: Chương 2
Chương 1: Chương 1
Chương 1: Chương 1

💬 Bình luận (0)