Chương 68
Edit: Agnes
———
Bản dịch này thuộc quyền sở hữu của LoppyToon. Chúng mình đã mua raw và dịch để mang đến cho các bạn nội dung hoàn toàn miễn phí, rất mong các bạn tôn trọng công sức của nhóm.
———
Nóng, nặng nề… và còn nữa, thứ đó đang rỉ ra từng chút dịch làm chiếc váy ngủ mỏng manh của cô ướt sũng. Làm sao cô có thể không nhận ra được?
Thật là tồi tệ.
‘Làm sao bây giờ?’
Ôi, nếu chỉ có một ngày Daisy không phải nghĩ đến câu hỏi đó, cô sẽ chẳng mong gì hơn. Những ngày sống cùng các sơ trong cô nhi viện, cô đã có thể tận hưởng sự yên bình mà không cần suy nghĩ phức tạp gì cả.
Daisy thỉnh thoảng nhớ về tiếng cười trong trẻo của những đứa trẻ nơi đó. Những buổi cầu nguyện, sám hối và chăm sóc những đứa trẻ ốm yếu khiến tâm hồn cô như được thanh thản.
Dù là một con người đầy tội lỗi, nhưng khi nhận được những lời dạy của các sơ về đức tin, cô đã từng tràn đầy hy vọng rằng một ngày nào đó mình có thể được cứu rỗi.
Nhưng kể từ khi rời khỏi vòng tay của Chúa, cuộc sống của cô chỉ toàn là những thử thách không hồi kết.
‘Thưa Chúa, xin hãy ban cho con sức mạnh để vượt qua khó khăn này.’
Daisy nhắm mắt thật chặt, cầu nguyện tha thiết trong tâm trí. Cô phải nghĩ ra cách. Phải nghĩ ra cách để xử lý con người này.
Hay là mình cứ hét lên bảo hắn cút đi? Nhưng cô biết rõ, ngay cả khi làm vậy, liệu điều đó có tác dụng với gã điên này không? Trong đầu, Daisy tưởng tượng cảnh mình nghiêm khắc đuổi Maxim đi.
“Max, ngài điên à? Bỏ tay ra ngay!”
“Không muốn. Càng nguy hiểm càng thú vị mà.”
“Nguy hiểm cái quái gì chứ!”
“Thiếu kích thích sao? Vậy để ta cố gắng hơn. Đừng nhúc nhích nhé, Easy.”
...Nhưng viễn cảnh đó chỉ làm cô rùng mình, vì có lẽ hắn sẽ càng hăng hái bám lấy cô hơn.
Daisy nghĩ mãi vẫn không ra cách nào khả thi.
‘Khoan đã… Có nhất thiết phải làm gì không? Nếu mình cứ im lặng và không làm gì cả thì sao?’
Maxim đã từng nói rằng chỉ cần ngửi thấy mùi của cô, hắn đã tự động cương cứng. Nếu coi đây là một phản ứng sinh lý của một kẻ biến thái, thì chắc cũng không phải lúc nào việc ôm nhau cũng dẫn đến chuyện đó.
Dù sao thì Đại Công tước phu nhân đời trước thường dậy muộn, còn Maxim rời đi từ sáng sớm. Nếu may mắn, có thể mọi chuyện sẽ qua mà không bị ai phát hiện.
‘Đúng rồi, cứ như vậy… nếu hắn chỉ ôm mình rồi ngủ, thì mình cũng ngủ thôi….’
Nhưng thật đáng tiếc, con người thường lặp lại sai lầm và đối mặt với cùng một kết quả. Vì muốn trốn tránh, Daisy đã quên mất thực tế này chỉ trong giây lát.
‘Ơ? Hình như tay hắn vừa đổi chỗ. Hay mình nhầm?’
Thật may, sự nhầm lẫn đó không kéo dài. Bàn tay của Maxim, từ từ di chuyển, cuối cùng đã đặt ngay dưới ngực cô. Và ngay khi nhận ra vị trí đầy ám muội đó…
“...!”
Những ngón tay nghịch ngợm của hắn xoay tròn qua lớp váy ngủ, chạm vào và kích thích đầu ngực của Daisy.
Tất cả những hành động này đều được thực hiện một cách kín đáo bên trong chăn. Daisy có thể cảm nhận rõ ràng đầu ngực vốn đang ngủ yên của mình dần dựng lên, căng cứng và nhô lên dưới sự trêu chọc của bàn tay Maxim. Hắn luân phiên véo nhẹ, rồi ấn xuống bằng đầu ngón tay, thể hiện đủ loại kỹ năng âu yếm tinh quái.
Cảm giác kích thích lan tỏa qua điểm nhạy cảm khiến Daisy phải cắn chặt môi dưới để không phát ra tiếng.
Nếu phải thành thật mà nói… Daisy thích cảm giác Maxim dùng miệng ngậm lấy đầu ngực và mút mạnh hơn.
Khi ý nghĩ đó thoáng qua đầu, Daisy càng cảm thấy bất an.
…Nhưng không phải vì thế mà cô có thể nói.
“Đừng chỉ nghịch tay như thế, dùng miệng đi! Nếu đã làm chuyện biến thái thì phải làm cho đàng hoàng chứ!”
Không đời nào.
Daisy cố kìm nén bản năng kỳ lạ đang gào thét trong lòng.
Những nụ hôn dai dẳng, nóng bỏng tiếp tục rơi xuống gáy cô. Trong khi đó, thứ vũ khí của hắn, vốn đã thoát ra khỏi áo choàng tắm, lại cọ sát vào giữa hai chân cô. Thứ nóng bỏng và cứng rắn đó đang được hắn cố tình áp sát và ma sát nhẹ lên người cô.
Maxim từ bỏ việc chỉ trêu chọc đầu ngực, bàn tay to lớn giờ đây nắm trọn lấy bầu ngực cô, nhào nặn một cách không chút ngần ngại.
Khi Daisy hé mắt ra nhìn, Đại Công tước phu nhân đời trước vẫn đang ngủ, quay lưng về phía cô, hoàn toàn không hay biết gì.
Cô biết mình phải ngăn hắn lại. Cô phải nói gì đó, nhưng…
“...Easy của ta thích được mút hơn là chỉ bị sờ, đúng không nào?”
Hắn thì thầm đủ nhỏ để chỉ mình cô nghe thấy.
Hắn ta có đọc được suy nghĩ không vậy? Daisy thầm rủa. Maxim xoay cô lại, để cô nằm ngửa, rồi trèo lên người cô, áp sát vào ngực cô.
“Để ta mút cho nhé.”
Cần phải dừng lại. Chuyện này đúng là điên rồ!
Daisy định mở mắt và ngăn hắn lại, nhưng ngay khi đó, một cảm giác ẩm ướt chạm vào đầu ngực cô.
Maxim đã ngậm lấy đầu ngực cô qua lớp váy ngủ mỏng, bắt đầu mút mạnh. Chụt, chụt. Âm thanh không quá rõ ràng vì bị vải che chắn, nhưng chính sự nhỏ giọt, ngắt quãng ấy lại càng gợi cảm hơn.
Daisy cố gắng kiềm chế cảm giác đang dâng trào, cô mím chặt môi và thu chân lại như để giữ lấy chút lý trí còn sót lại.
Chiếc váy nhanh chóng bị ướt sũng bởi nước bọt. Maxim tiếp tục mút mạnh, rồi ngẩng đầu lên, ngón tay hắn nhẹ nhàng chạm vào vùng vải đã ướt đẫm, nơi đang lộ rõ dấu vết của đầu ngực cô.
Trước hành động táo bạo và biến thái của người chồng, Daisy không kìm được cảm giác xấu hổ, cơ thể cô run rẩy khi cảm nhận chất lỏng ẩm ướt bắt đầu rỉ ra. Chất dịch dính dớp thấm ướt lớp quần lót, khiến nó bám chặt vào vùng nhạy cảm đang nóng bừng của cô.
Daisy, mày thật đáng xấu hổ. Một Daisy dâm đãng. Một Daisy bị dục vọng chiếm lấy. Cuối cùng, mày đã bị kích thích rồi. Ngay cả trong tình huống vô lý này.
Cô đã nghĩ rằng thuốc mê trong người mình đã hết tác dụng. Nhưng hóa ra, tác dụng phụ của thứ thuốc Rose chuẩn bị lại đáng sợ đến thế này.
Trời ơi. Chỉ vì quan hệ với gã đó, mày cũng trở thành một kẻ biến thái mất kiểm soát như hắn rồi.
Maxim bắt đầu mút bầu ngực bên kia của cô với cùng một cách đầy mãnh liệt. Tại sao cảm giác này lại còn kích thích hơn cả việc hắn cởi quần áo cô ra để chạm trực tiếp chứ?
Có phải vì cảm giác tội lỗi khi nghĩ rằng người thím của mình đang ngủ say bên cạnh, có thể thức dậy bất cứ lúc nào không?
‘...Daisy, mày điên rồi sao? Mày từng là một người trưởng thành sống theo lẽ phải và đạo đức cơ mà. Tại sao mày lại sa ngã đến mức này? Mày còn tỉnh táo không vậy?’
Cảm giác ghê tởm với bản thân bắt đầu trỗi dậy. Daisy cảm thấy lo lắng khi nhận ra mình có những xu hướng biến thái tiềm ẩn mà chính cô cũng không biết.
Trong lúc liếc nhìn xem Đại Công tước phu nhân đời trước có tỉnh dậy không, Daisy vẫn liên tục bị Maxim âu yếm. Một tiếng rên khẽ, gần như là vô thức, tràn ra từ đôi môi cô.
‘Nếu bị phát hiện thì sao? Chỉ cần nói mình đang ngủ, còn Maxim là kẻ gây ra mọi chuyện. Đó đâu phải là nói dối? Đó là sự thật mà.’
Daisy thậm chí còn hợp lý hóa mọi chuyện trong đầu mình, bất chấp nó khiến cô càng cảm thấy xấu hổ.
Dù gì thì mình là nạn nhân. Đây hoàn toàn là lỗi của Maxim.
Daisy nhủ thầm. Dẫu sao, Maxim là chủ nhân của gia tộc Waldeck. Ai có thể dám lên tiếng trách hắn?
Cô tự nhủ rằng tất cả sẽ đổ lên đầu Maxim, còn cô sẽ thoát khỏi chuyện này. Nhưng rồi ý nghĩ đó lại khiến cô cảm thấy kinh tởm với bản thân hơn.
Cô không hề mạnh mẽ ngăn cản hắn. Cô thậm chí còn cố lờ đi, trong khi cơ thể mình đang phản ứng. Lạy Chúa, mình sẽ phải nói gì với Người sau ngày hôm nay đây?
Daisy tự trấn an bản thân rằng mình sẽ không vượt qua giới hạn, rằng cô sẽ chỉ để mọi chuyện dừng lại ở việc ‘mút qua lớp váy’.
Nhưng ngay khi Maxim kéo phăng chiếc quần lót ra, Daisy giật mình tỉnh táo hẳn.
Khi chiếc quần bị giật mất, Daisy lập tức siết chặt hai chân lại. Cô nhận thấy Maxim dừng lại, ngẩng đầu ra khỏi chăn, chỉ để ghé sát mặt vào cô và thì thầm.
“Dậy rồi sao?”
Hắn nói rất nhỏ, thậm chí chỉ ra hiệu bằng khẩu hình miệng. Đôi môi của hắn bóng lên, sưng phồng vì đã mút quá nhiệt tình. Trông giống hệt như vẻ mặt hắn thường làm khi đòi cô hôn sau khi ‘vui vẻ’.
“Cái quái gì đây? Ngài điên rồi sao?”
Daisy mấp máy môi hỏi lại. Cô không dám lên tiếng lớn vì sợ Đại Công tước phu nhân đời trước thức giấc và chứng kiến cảnh Maxim đang nằm đè lên cô. Chỉ nghĩ đến viễn cảnh đó thôi cũng đủ khiến cô rùng mình.
Cô cố gắng đẩy hắn ra, nhưng Maxim chỉ càng ép sát hơn, dùng trọng lượng cơ thể để giữ chặt cô.
Daisy rên khẽ khi cảm thấy mình bị ghìm chặt dưới thân hình to lớn của hắn.
“Ta nhớ em đến phát điên.”
“Ta không chỉ sắp điên, Daisy à, mà đã hoàn toàn phát điên rồi! Đúng vậy đấy!”
Cô trợn trừng mắt nhìn hắn, nhưng Maxim chỉ đáp lại bằng nụ cười tươi rói, như đang tận hưởng một trò vui nào đó.
“Ngài đi đi, nhanh lên.”
Hắn lắc đầu, ngoan cố từ chối, khiến cô càng thêm bực bội.
Sau đó, Maxim cúi xuống bên tai Daisy, thì thầm như đang tiết lộ một bí mật kinh khủng.
“Cả gia đình ngủ chung thế này, thật kích thích và tuyệt vời. Ta cũng thích cảm giác được tận hưởng tình cảm gia đình như thế này lắm.”
“…Đồ điên. Em bảo ngài đi ngay, nhanh lên!”
Maxim khẽ cười, rồi buông một câu khiến cô chết đứng.
“Em đã ướt rồi mà.”
Trời đất ơi! Hắn đang ép chặt phần dưới của mình vào giữa hai chân cô, mơn trớn một cách chậm rãi, như lưỡi cưa di chuyển tới lui.
Không chỉ vậy, hắn còn nhấc chiếc quần lót đã cởi ra, đưa lên mũi ngửi và thốt lên một cách trơ trẽn.
“Thật đúng là kém cỏi…”
“Ta thừa nhận.”
Khi Maxim thay đổi góc độ, đầu dương vật cứng rắn bắt đầu nhấn vào vùng nhạy cảm của cô, thì một âm thanh bất ngờ vang lên – tiếng sột soạt của vải vóc ma sát, làm Daisy rùng mình.
“Ưm…”
Đó là giọng nói ngái ngủ, khàn khàn của thím. Daisy lập tức đỏ bừng mặt, cảm giác xấu hổ đến mức muốn chui xuống đất.
— Còn tiếp —
💬 Bình luận (0)