Chương 11

Chương 11

Edit: Đom Đóm

———

Bản dịch này thuộc quyền sở hữu của LoppyToon. Chúng mình đã mua raw và dịch để mang đến cho các bạn nội dung hoàn toàn miễn phí, rất mong các bạn tôn trọng công sức của nhóm.

———

Khi được giao nhiệm vụ, Daisy đã nghe qua rằng dù là chó săn của hoàng gia nhưng Maxim cũng thuộc phe hoàng thất, vì vậy cần phải chuẩn bị trước. Một lý do vô cùng mơ hồ.

Lần này, cô muốn nghe lời giải thích rõ ràng hơn.

“Đây là vị trí mà ai cũng muốn né tránh. Ta chỉ cài cắm con vào đề phòng trường hợp như thế này xảy ra thôi.”

Và lần này cũng không phải là ngoại lệ. Chắc chắn Maxim có ẩn ý gì đó. Hắn luôn để lộ vẻ bí ẩn, khiến người khác không thể hoàn toàn tin tưởng.

“Vậy là ông đã dự đoán trước được chuyện này sẽ xảy ra?”

“Ta chỉ nói là đề phòng thôi mà. Dù sao thì… hắn cũng đẹp trai đấy chứ? Con thích người đẹp trai mà đúng không?”

“Cái đó… thì đúng là vậy thật….”

Thành thật mà nói, về ngoại hình của hắn, Daisy không thể phủ nhận.

Hắn là kiểu đàn ông toát lên vẻ nam tính, chỉn chu giống như một con ngựa giống hoàn mỹ. Một cách diễn đạt có thể hơi kỳ lạ, nhưng hắn là người mà chỉ cần nhìn cũng khiến người ta muốn chiếm hữu, thậm chí muốn thử leo lên một lần.

Tuy nhiên, đó hoàn toàn thuộc về bản năng.

Daisy với đầu óc lý trí, khác hoàn toàn với Maxim, người lúc nào cũng chỉ có tình dục trong đầu.

“Đẹp trai thì liên quan gì đến nhiệm vụ chứ.”

Cô là một con người hành động dựa trên lý trí hơn là bản năng.

Daisy còn có những đứa trẻ ở trại mồ côi cần được cô nuôi sống. Cô đã từng nghĩ đến việc giải nghệ, vì vậy không muốn dính dáng đến những nhiệm vụ quá phức tạp.

“Con biết mà, Daisy. Những người khác thậm chí còn phải làm những việc tệ hơn với những gã xấu xí hơn nhiều.”

Điều này không sai. Với những đặc vụ được giao nhiệm vụ quyến rũ mục tiêu, ngoại hình của đối phương không bao giờ là thứ có quyền được lựa chọn. Cho dù mục tiêu có là một gã bụng phệ, xấu xí và già nua thì vẫn phải chấp nhận thực hiện.

Tất nhiên, Daisy trước đây, bây giờ và cả sau này đều không có ý định làm những việc như vậy.

“Nhưng nếu đã phải làm thì ít nhất một kẻ đẹp trai cũng dễ chịu hơn một gã xấu xí mà?”

“…”

“Con từng nói rằng mơ ước của con là được sống một cuộc đời bình thường như bao người, có thể yêu đương một cách tự do. Coi như là luyện tập đi. Hai người đã hôn nhau rồi đúng không? Chỉ cần một chút nhượng bộ nữa thôi…”

“Vậy tại sao cái nhượng bộ đó lại là từ tôi chứ? Đây là cơ thể của tôi, không phải của ông. Ông muốn chết đấy à?”

“Được rồi, ta xin lỗi, xin lỗi mà. Ta sẽ nhanh chóng tìm cách giải quyết. Chỉ cần cho ta chút thời gian thôi. Hửm?”

Daisy trừng mắt nhìn ông ta với vẻ đầy tức giận, chất vấn khiến Bá tước Therese vội chắp hai tay lại cầu xin.

“Nếu ông còn định nói những lời vô nghĩa như vậy nữa, thì tôi khuyên ông nên im lặng thì hơn.”

“Thật là. Con bé này, cách nói chuyện của con… Con thấy ta dễ bắt nạt lắm đúng không?”

“Ông muốn được tôn trọng thì hãy làm gì đó đáng để tôi tôn trọng đi.”

Daisy tặc lưỡi đầy khó chịu, nhưng cô vẫn phải nói những gì cần nói. Thật sự mà nói, cô đang cố kiềm chế để không buông ra một tràng chửi rủa cho hả giận.

“Ta đâu phải chỉ ngồi không. Con biết ta lo cho con nhiều thế nào không? Đây này.”

Bá tước Therese đưa cho Daisy một tập hồ sơ. Đó là tài liệu về Maxim von Waldeck.

“Những thứ thế này chẳng phải nên đưa cho tôi từ sớm rồi sao?”

“Ừ thì… nhưng ta cũng đâu biết hắn sẽ sống sót quay về chứ. Với lại hắn rất tránh tiếp xúc với người khác ngoại trừ vài cận vệ thân tín, nên thông tin thu thập được cũng rất hạn chế. Dù sao thì ta cũng xin lỗi.”

Đúng là chẳng có cái cớ nào hoàn hảo cả.

Daisy vừa lẩm bẩm vừa lật giở tài liệu ra xem.

[Maxim von Waldeck, 26 tuổi]

[Là con ngoài giá thú của Công chúa Helene, con gái duy nhất của Vua Konrad II. Cha ruột là Hiệp sĩ Jaden Kleist, từng là cận vệ của công chúa. Đại Công tước Waldeck đời trước là anh trai của Công chúa Helene, đồng thời là cậu ruột của Maxim von Waldeck.]

Đến đây thì Daisy cũng đã nắm được sơ qua những thông tin này.

[Từ khi xảy ra biến loạn của các bộ tộc man rợ ở lục địa phía Tây, hắn đã nổi tiếng với danh tiếng là một lính đánh thuê khét tiếng. Trước đó, hành tung của hắn vẫn là một ẩn số.]

[Sau chiến thắng lớn trong cuộc chiến cục bộ với Rovaile, hắn lọt vào tầm ngắm của hoàng gia và được nhận vào Học viện Quân sự Hoàng gia. Tại đây, hắn vượt cấp học và tốt nghiệp thủ khoa, sau đó gia nhập đội Cận vệ Trung ương.]

[Được ghi công khi giữ chức Đại đội trưởng Đội Đặc nhiệm Hoàng gia, hắn được trao huân chương và thăng chức đặc cách thêm một bậc.]

Người chồng của Daisy quả thực sở hữu một quá khứ không hề tầm thường.

[Nổi tiếng với việc tra tấn tàn nhẫn các gián điệp và tù binh để ép cung.]

[Các tù binh của Rovaile sau khi khai nhận đều bị xử bắn ngay tại chỗ.]

Trời đất. Nếu danh tính bị bại lộ, ít nhất cô cũng sẽ phải chết một cách thảm thương.

Phải đối phó với một kẻ như hắn mà chỉ biết chờ đợi một giải pháp mơ hồ sao?

Thật vô lý. Gương mặt Daisy tối sầm lại khi đọc tài liệu.

“Nghe nói chồng con đã đòi được một món hời lớn từ hoàng gia để đổi lấy lần xuất quân này.”

“Đòi được gì cơ? Hắn chẳng phải là con chó săn của hoàng gia sao?”

Một con chó mà còn dám đòi thức ăn từ chủ nhân ư? Thật là chuyện không tưởng.

“Ừ, hoàng gia đúng là đã rơi vào tình thế cấp bách. Họ cần câu thêm chút thời gian để có thể trốn thoát ra vùng ngoại vi.”

Cuộc không kích diễn ra khi họ hoàn toàn không có sự chuẩn bị nào cả.

Chắc vì tình thế khẩn cấp như vậy nên cái gã biến thái đó mới lên đường mà không cần đêm động phòng.

Daisy chậm rãi gật đầu.

“Danh hiệu ngang hàng với quý tộc hoàng gia và cấp bậc cho phép hắn tự mình chỉ huy trong trường hợp khẩn cấp. Đó là điều kiện mà Maxim von Waldeck đặt ra khi xuất quân. Vì hắn chẳng khác nào ra tiền tuyến để chết nên họ đã đồng ý.”

“Thế mà hắn lại thắng lớn và quay trở về?”

“Đúng vậy, giờ thì dư luận hoàn toàn đứng về phía anh hùng chiến tranh rồi.”

Nếu đã được đăng trên những trang báo lớn như vậy thì đúng là có lý.

“Một người hùng mới của vương quốc đã xuất hiện, lại còn là người thuộc hoàng thất. Rõ ràng là phải theo dõi sát sao.”

“Vậy tại sao việc đó lại là trách nhiệm của tôi?”

“Vì trong tình hình hiện tại, để con làm là tự nhiên nhất.”

Hoàn toàn là lừa dối. Có lẽ từ đầu ông ta đã tính toán như vậy rồi.

Ánh mắt Daisy nheo lại.

“Dù gì thì con cũng đang là tâm điểm dư luận vì cái gã này đấy. Không nhận ra à?”

Ông ta vứt một tờ báo xuống bàn trà như thể khẳng định điều mình vừa nói.

[Anh hùng của vương quốc, Đại Công tước Waldeck! Việc đầu tiên muốn làm sau khi trở về là gì?]

[Ôm lấy người vợ Daisy yêu dấu vào lòng.]

…Chết tiệt. Lại còn nhìn thấy bài báo này nữa.

Dù có đọc lại bao nhiêu lần, Daisy cũng chỉ có thể giả vờ như không thấy.

“Chẳng lẽ chỉ có mỗi bài báo này thôi sao? Ai cũng xôn xao hỏi Daisy là ai kia mà.”

“…Tôi hiểu rồi nên làm ơn ngừng lại đi.”

Có vẻ hắn đã rêu rao khắp nơi về hy vọng cho đêm động phòng.

Một kẻ dám dùng từ “giao phối” ngay trước mặt Đại Công tước phu nhân đời trước thì còn gì mà hắn không nói được chứ.

Daisy cảm thấy như đầu mình sắp nổ tung, cô dùng tay ấn mạnh vào hai bên thái dương.

“Dù sao thì ta cũng không yên tâm khi để con ở Waldeck một mình, nên sẽ cử người đến giúp đỡ. Coi như là người làm cũ của con khi con còn ở nhà mẹ đẻ.”

“Chẳng phải là muốn giám sát xem tôi có làm tốt hay không thôi sao.”

Thật ngốc khi tôi đã hi vọng rằng sẽ nhận được chút giúp đỡ từ ông.

Phải rồi, cuộc đời vốn là một hành trình đơn độc mà.

Daisy thở dài, uống cạn tách trà đã nguội ngắt chỉ vì cổ họng cô đã khô rát.

“Vậy nên, kết luận là: Im lặng và ngoan ngoãn hợp tác đi.”

“Nói chuyện nhẹ nhàng chút đi, Daisy. Dù sao con cũng được gọi là tiểu thư quý tộc rồi đấy.”

“Tiểu thư quý tộc gì chứ, nếu tôi thật sự là con gái ông, liệu ông có đối xử với tôi như thế này không?”

Daisy đặt mạnh tách trà xuống bàn đến mức vang lên tiếng cạch, rồi đứng bật dậy.

“Tôi không biết, nhưng tôi sẽ làm mọi thứ theo ý mình. Và dù có chuyện gì xảy ra đi nữa tôi cũng không chịu trách nhiệm đâu, rõ chưa?”

“Ta biết con chỉ nói vậy thôi. Daisy, con không phải kiểu người vô trách nhiệm như vậy mà.”

“Im đi.”

“Dù sao, ta cũng sẽ cho con thời gian để suy nghĩ.”

“Ông lại định dùng cách này để ép tôi nhận thêm nhiệm vụ mới có đúng không? Mơ đi…”

“Đứa trẻ tên Jamie ấy. Sức khỏe của nó không được tốt, cần nhập viện ngay.”

Jamie là đứa trẻ yếu ớt nhất trong trại trẻ mồ côi. Dù thỉnh thoảng có được khám bác sĩ, nhưng tiền thuốc quá đắt đỏ nên con bé không thể được điều trị đầy đủ.

“Trong thư không hề nhắc đến chuyện đó.”

“Phải thôi, các sơ không muốn con lo lắng mà. Sơ Sophia làm vậy thì cũng dễ hiểu thôi.”

Nghĩ về tính cách của sơ Sophia, Daisy cũng thấy lời ông ta nói không sai.

“Ta sẽ trả tiền viện phí cho Jamie. Cũng sẽ gửi thêm một khoản quyên góp dưới tên Daisy Therese cho trại trẻ mồ côi. Sao nào? Nhiệm vụ kéo dài thêm chút, nhưng ít nhất có thể giúp con giải quyết vấn đề cấp bách này.”

Nhìn ông ta lôi cả đứa trẻ ốm yếu lẫn trại trẻ mồ côi ra để biện minh, Daisy chỉ cảm thấy vô cùng ghê tởm. Nếu cứ tiếp tục lắng nghe, chắc chắn cô sẽ bị cuốn vào mưu kế của ông ta mất.

“Đừng làm bộ như đang ra vẻ tử tế vào lúc này.”

“Daisy, con đừng chỉ tức giận như thế, hãy thử suy nghĩ tình hình một cách lý trí đi.”

Khi Daisy đang bước về phía cửa, Bá tước Therese nói với thêm một câu.

“Hãy nghĩ đến người mẹ đã chết trong nhiệm vụ của con, xem liệu con có thể làm như vậy không.”

Daisy khựng lại ngay lập tức khi câu chuyện về mẹ ruột của cô được nhắc đến.

“Từ khi ta nhận nuôi con, chưa một lần nào ta quên được điều đó. Và con cũng vậy mà, đúng chứ?”

“…”

“Đừng để sự hy sinh của bà ấy trở nên vô nghĩa.”

— Còn tiếp —

Cài đặt

180%
14px
Chương 215: Chương 215
Chương 214: Chương 214
Chương 213: Chương 213
Chương 212: Chương 212
Chương 211: Chương 211
Chương 210: Chương 210
Chương 209: Chương 209
Chương 208: Chương 208
Chương 207: Chương 207
Chương 206: Chương 206
Chương 205: Chương 205
Chương 204: Chương 204
Chương 203: Chương 203
Chương 202: Chương 202
Chương 201: Chương 201
Chương 200: Chương 200
Chương 199: Chương 199
Chương 198: Chương 198
Chương 197: Chương 197
Chương 196: Chương 196
Chương 195: Chương 195
Chương 194: Chương 194
Chương 193: Chương 193
Chương 192: Chương 192
Chương 191: Chương 191
Chương 190: Chương 190
Chương 189: Chương 189
Chương 188: Chương 188
Chương 187: Chương 187
Chương 186: Chương 186
Chương 185: Chương 185
Chương 184: Chương 184
Chương 183: Chương 183
Chương 182: Chương 182
Chương 181: Chương 181
Chương 180: Chương 180
Chương 179: Chương 179
Chương 178: Chương 178
Chương 177: Chương 177
Chương 176: Chương 176
Chương 175: Chương 175
Chương 174: Chương 174
Chương 173: Chương 173
Chương 172: Chương 172
Chương 171: Chương 171
Chương 170: Chương 170
Chương 169: Chương 169
Chương 168: Chương 168
Chương 167: Chương 167
Chương 166: Chương 166
Chương 165: Chương 165
Chương 164: Chương 164
Chương 163: Chương 163
Chương 162: Chương 162
Chương 161: Chương 161
Chương 160: Chương 160
Chương 159: Chương 159
Chương 158: Chương 158
Chương 157: Chương 157
Chương 156: Chương 156
Chương 155: Chương 155
Chương 154: Chương 154
Chương 153: Chương 153
Chương 152: Chương 152
Chương 151: Chương 151
Chương 150: Chương 150
Chương 149: Chương 149
Chương 148: Chương 148
Chương 147: Chương 147
Chương 146: Chương 146
Chương 145: Chương 145
Chương 144: Chương 144
Chương 143: Chương 143
Chương 142: Chương 142
Chương 141: Chương 141
Chương 140: Chương 140
Chương 139: Chương 139
Chương 138: Chương 138
Chương 137: Chương 137
Chương 136: Chương 136
Chương 135: Chương 135
Chương 134: Chương 134
Chương 133: Chương 133
Chương 132: Chương 132
Chương 131: Chương 131
Chương 130: Chương 130
Chương 129: Chương 129
Chương 128: Chương 128
Chương 127: Chương 127
Chương 126: Chương 126
Chương 125: Chương 125
Chương 124: Chương 124
Chương 123: Chương 123
Chương 122: Chương 122
Chương 121: Chương 121
Chương 120: Chương 120
Chương 119: Chương 119
Chương 118: Chương 118
Chương 117: Chương 117
Chương 116: Chương 116
Chương 115: Chương 115
Chương 114: Chương 114
Chương 113: Chương 113
Chương 112: Chương 112
Chương 111: Chương 111
Chương 110: Chương 110
Chương 109: Chương 109
Chương 108: Chương 108
Chương 107: Chương 107
Chương 106: Chương 106
Chương 105: Chương 105
Chương 104: Chương 104
Chương 103: Chương 103
Chương 102: Chương 102
Chương 101: Chương 101
Chương 100: Chương 100
Chương 99: Chương 99
Chương 98: Chương 98
Chương 97: Chươn 97
Chương 96: Chương 96
Chương 95: Chương 95
Chương 94: Chương 94
Chương 93: Chương 93
Chương 92: Chương 92
Chương 91: Chương 91
Chương 90: Chương 90
Chương 89: Chương 89
Chương 88: Chương 88
Chương 87: Chương 87
Chương 86: Chương 86
Chương 85: Chương 85
Chương 84: Chương 84
Chương 83: Chương 83
Chương 82: Chương 82
Chương 81: Chương 81
Chương 80: Chương 80
Chương 79: Chương 79
Chương 78: Chương 78
Chương 77: Chương 77
Chương 76: Chương 76
Chương 75: Chương 75
Chương 74: Chương 74
Chương 73: Chương 73
Chương 72: Chương 72
Chương 71: Chương 71
Chương 70: Chương 70
Chương 69: Chương 69
Chương 68: Chương 68
Chương 67: Chương 67
Chương 66: Chương 66
Chương 65: Chương 65
Chương 64: Chương 64
Chương 63: Chương 63
Chương 62: Chương 62
Chương 61: Chương 61
Chương 60: Chương 60
Chương 59: Chương 59
Chương 58: Chương 58
Chương 57: Chương 57
Chương 56: Chương 56
Chương 55: Chương 55
Chương 54: Chương 54
Chương 53: Chương 53
Chương 52: Chương 52
Chương 51: Chương 51
Chương 50: Chương 50
Chương 49: Chương 49
Chương 48: Chương 48
Chương 47: Chương 47
Chương 46: Chương 46
Chương 45: Chương 45
Chương 44: Chương 44
Chương 43: Chương 43
Chương 42: Chương 42
Chương 41: Chương 41
Chương 40: Chương 40
Chương 39: Chương 39
Chương 38: Chương 38
Chương 37: Chương 37
Chương 36: Chương 36
Chương 35: Chương 35
Chương 34: Chương 34
Chương 33: Chương 33
Chương 32: Chương 32
Chương 31: Chương 31
Chương 30: Chương 30
Chương 29: Chương 29
Chương 28: Chương 28
Chương 27: Chương 27
Chương 26: Chương 26
Chương 25: Chương 25
Chương 24: Chương 24
Chương 23: Chương 23
Chương 22: Chương 22
Chương 21: Chương 21
Chương 20: Chương 20
Chương 19: Chương 19
Chương 18: Chương 18
Chương 17: Chương 17
Chương 16: Chương 16
Chương 15: Chương 15
Chương 14: Chương 14
Chương 13: Chương 13
Chương 12: Chương 12
Chương 11: Chương 11
Chương 10: Chương 10
Chương 10: Chương 10
Chương 9: Chương 9
Chương 9: Chương 9
Chương 8: Chương 8
Chương 8: Chương 8
Chương 7: Chương 7
Chương 7: Chương 7
Chương 6: Chương 6
Chương 6: Chương 6
Chương 5: Chương 5
Chương 5: Chương 5
Chương 4: Chương 4
Chương 4: Chương 4
Chương 3: Chương 3
Chương 3: Chương 3
Chương 2: Chương 2
Chương 2: Chương 2
Chương 1: Chương 1
Chương 1: Chương 1

💬 Bình luận (0)