Chương 10

Chương 10

Edit: Kẹo

———

Bản dịch này thuộc quyền sở hữu của LoppyToon. Chúng mình đã mua raw và dịch để mang đến cho các bạn nội dung hoàn toàn miễn phí, rất mong các bạn tôn trọng công sức của nhóm.

———

“Vườn hồng này là nơi đẹp nhất tại dinh thự Therese. Tại đây, mỗi khi màn đêm buông xuống, hương thơm còn đậm đà, ngào ngạt hơn. Ngài có cảm nhận được không?”

“…”

“Ở đây có rất nhiều giống quý nhập khẩu từ nước ngoài. Phần lớn đều là những loài hoa đắt đỏ. Nhờ tay nghề của người làm vườn mà năm nay chúng lại nở rộ rực rỡ như mọi năm.”

Người quản gia của Therese luôn miệng thao thao giới thiệu về vườn hồng, nhưng ánh mắt lại lén liếc nhìn Maxim von Waldeck.

Nhưng đại Công tước Waldeck cũng chẳng thèm đáp lại.

Từ lúc còn ở phòng khách, ông ta dường như đã nhận thấy Maxim không hề có hứng thú với vườn hồng. Nhưng sự thờ ơ này cũng vượt xa mức bình thường rồi. Bởi vì hắn chỉ đang đi theo quản gia một cách máy móc mà chẳng thèm liếc mắt ngắm nhìn.

Dù vậy, mệnh lệnh từ chủ nhân đã được đưa ra. Mục đích là để tạo cơ hội cho Daisy nói chuyện riêng với mình, nên từ góc độ của một người làm quản gia, việc kéo dài thời gian như thế này vẫn cần thiết.

Suy nghĩ một lúc, ông ta bèn nghĩ ra cách thu hút sự chú ý của Maxim.

“Ngài có muốn tôi bảo người làm vườn chuẩn bị một bó hoa hồng để ngài tặng phu nhân không ạ?”

“Ta nghĩ không cần đâu. Daisy có vẻ không thích hoa hồng lắm.”

Nói xong, khuôn mặt vốn vô cảm của Maxim von Waldeck thoáng hiện lên nét cười nhẹ.

“Ngài nói gì cơ? Nhưng phu nhân từng nói đây là nơi người yêu thích nhất…”

“‘Nói gì cơ?’ Không được nói vậy lần thứ hai, phải học chữ ‘Vâng’ đi. Ta cực kỳ ghét bị người khác đặt câu hỏi lại. Hiểu chưa?”

“…Vâng, xin… xin thứ lỗi.”

“Nếu đã hiểu, thì sau này đừng tái phạm.”

Đúng là một anh hùng chiến đấu. Không hổ danh là người không dễ đối phó.

Quản gia chỉ nhắc lại lời Daisy từng nói, xét cho cùng ông ta không làm sai điều gì.

Nhưng dù chẳng làm gì sai, quản gia vẫn cảm thấy như mình vừa mắc lỗi lớn. Cho nên, ông ta vẫn phải cúi đầu thật thấp xin lỗi một cách lịch sự.

“Đẹp hay thơm, hoặc đắt đỏ… những thứ đó chẳng quan trọng.”

Đột nhiên, Maxim tự ý bẻ một bông hoa hồng, ngón tay lướt qua những chiếc gai trên thân cây, rồi tiếp lời:

“Ta cũng chẳng muốn tặng thứ nguy hiểm này cho Daisy.”

Tất cả hoa hồng đều có gai. Nhưng nếu không có, đó chẳng còn là hoa hồng.

Chỉ cần lơ là một chút là có thể bị xước da, thậm chí dẫn đến nhiễm trùng nguy hiểm.

“Dù là ai đi nữa, ít nhất khi nhìn ngắm hoa, người ta cũng muốn được thoải mái mà không phải dè chừng. Có phải vậy không?”

“Ngài thật là sáng suốt.”

Nghe đến đây, quản gia lập tức phụ họa theo lời Maxim.

“Nghe này. Ta để quên một thứ trên xe. Có thể ra lấy giúp ta được không?”

“Vâng, ngài cần gì cứ nói, tôi sẽ đi lấy ngay ạ.”

Quản gia ngay lập tức cúi đầu cung kính trả lời Maxim.

“Không, ta sẽ tự mình đi.”

“Vậy xin mời ngài đi lối này.”

Dưới sự hướng dẫn của quản gia, Maxim băng qua khu vườn, nơi một chiếc xe hơi đang đậu. Đó chính là chiếc xe chở hắn và Daisy đến đây.

Quản gia giữ khoảng cách ở một nơi xa hơn, còn Maxim tiến tới, mở cửa sau xe và bước vào.

Phụ tá của Maxim, theo đúng lệnh, vừa đỗ xe xong đã trò chuyện với những người làm ở gần đó. Trong mắt người khác, anh ta trông chẳng khác gì một cấp dưới bình thường đang buôn chuyện phiếm, đôi lúc còn than phiền về cấp trên. Nhưng tất cả đều nằm trong kế hoạch của Maxim von Waldeck.

Ngươi đã nói chính xác những gì?”

“Tôi bảo rằng ngài Đại Công tước đã phát cuồng vì phụ nữ, đến mức giữa đêm khuya còn bắt tôi phải khổ sở thế này.”

Vừa nói, anh ta vừa len lén nhìn phản ứng của hắn, có vẻ e dè không biết hắn sẽ phản ứng thế nào.

Nghe xong, Maxim von Waldeck nhấc điếu xì gà ra, khẽ nhếch mép cười.

Có vẻ như lời nói ấy đã được thông qua. Nên người phụ tá nhanh chóng bật một que diêm, châm lửa và dâng lên trước mặt Maxim.

“Ngươi cũng đã kể về hình mẫu lý tưởng của ta rồi phải không?”

“Vâng, rồi ạ.”

“Lặp lại xem nào.”

“Cô gái tóc vàng ánh mật, mắt xanh, làn da trắng mịn, thích ăn uống và tính cách sôi nổi….”

“Giỏi lắm.”

Maxim trả lời như một phản xạ tự nhiên, khóe miệng bất giác cong lên thành một nụ cười đầy ẩn ý.

“Được rồi, tiếp tục làm tốt công việc của ngươi đi.”

Maxim von Waldeck hút một hơi xì gà sâu đến mức má hóp lại, sau đó bước xuống xe, sẵn sàng quay lại với những trò chơi đầy ẩn ý của mình.

***

“Này, bây giờ tôi phải làm sao đây?”

Ngay khi Maxim vừa rời đi cùng quản gia, Daisy đã ngay lập tức quay sang chất vấn Therese.

“Làm sao là làm sao? Hai người có vẻ thân thiết mà. Chúc mừng chiến thắng lớn của con, con gái của ta.”

“Ai nghe cũng tưởng đây không phải việc của ông đấy. Ông định cứ nói năng vô trách nhiệm như vậy mãi sao?”

“Mặt con vẫn còn đỏ đấy. Hắn ta còn thì thầm ân cần vào tai con nữa. Có vẻ con cũng không ghét bỏ gì đâu nhỉ?”

“Ông thôi ngay những lời vô nghĩa đó đi!”

Therese đáp lại bằng giọng điệu mỉa mai, khiến Daisy đến cuối cùng cũng không chịu nổi mà bùng nổ.

“Thôi nào, thôi nào. Được rồi, bình tĩnh nào, Daisy.”

“Ông đã đẩy tôi vào tình thế nguy hiểm như thế này mà còn bảo tôi bình tĩnh được sao?!”

“Được rồi, xin lỗi mà. Từ giờ chúng ta sẽ lên kế hoạch. Đừng giận nữa, được không?”

Thật dễ nói khi đây không phải việc của ông ta.

Thái độ bỡn cợt của Therese làm Daisy cảm thấy tức điên lên.

“Ngay từ đầu, ông nói chỉ cần lấp chỗ trống vị trí cô dâu là xong. Rõ ràng ông đã lừa tôi!”

“Lừa gạt gì chứ. Nhiệm vụ nào mà chẳng có một chút trục trặc và biến số chứ. Con thừa biết điều đó mà, Daisy.”

“Biến số thì cũng phải có giới hạn! Ông tự đặt tay lên ngực mình mà nghĩ xem. Một người được cho là chết lại quay về sống sờ sờ. Ông không thấy điều đó vượt xa mức gọi là biến số sao?”

“Ta xin lỗi.”

“Đừng chỉ biết xin lỗi bằng lời nói suông! Làm ơn đưa ra một kế hoạch thực tế đi! Ha…”

Nếu cứ tiếp tục thế này, cô không tránh khỏi việc bị kẹt lại trong tay “cây gậy sắt” không chút thương tiếc đó.

Daisy cắn răng cố gắng nuốt hết những gì mình muốn nói xuống.

“Trước mắt… có lẽ tốt nhất là theo dõi tình hình thêm một thời gian rồi hãy hành động.”

“Ông thực sự nghĩ điều đó là một kế hoạch để nói trước mặt tôi sao?”

Những lời như thế thì ai chẳng nói được. Thái độ vô trách nhiệm của Bá tước Therese khiến mặt Daisy càng lúc càng đỏ bừng vì tức giận.

“Ta xin lỗi. Có thể bỏ qua cho ta lần này được không? Thật sự mà nói, ngay cả chúng ta cũng không lường trước được tình huống này.”

Không sai. Quả thật không ai ngờ đến chiến thắng vang dội của Maxim von Waldeck.

Lúc hắn ra trận, đã có không ít người châm chọc rằng “Con chó săn của hoàng gia đã hết giá trị nên bị đẩy ra làm bia đỡ đạn.”

“Con ở lại bên cạnh hắn, vừa theo dõi vừa làm gián điệp, không còn gì tốt hơn chuyện này nữa đâu.”

“Chỉ riêng việc trụ lại cũng đã khó khăn rồi. Hoàn toàn như đang đi trên băng mỏng vậy. Ông bảo đây là nhiệm vụ dễ dàng, nhưng rõ ràng mọi thứ khác xa với những gì mà ông đã hứa. Chẳng lẽ ông cố tình muốn tôi khổ sở sao?”

“Cố tình gì chứ. Ta coi trọng con thế nào con cũng biết, nên sao có thể làm vậy được.”

Coi trọng ư? Hoàn toàn chẳng giống như vậy chút nào. Bá tước Therese cứng rắn phủ nhận lời buộc tội của Daisy.

“Xin lỗi, Daisy. Con đã làm rất tốt rồi. Chỉ cần cố thêm một chút nữa thôi. Con biết ta tin tưởng con mà đúng không?”

“Ông câm mồm đi, tôi không muốn nghe nữa.”

“Con đã chịu đựng được đến giờ, thì hãy ráng thêm chút nữa vì đại nghĩa của chúng ta. Được chứ?”

Therese không ngừng van nài đối phương.

Tên lươn lẹo chuyên lừa đảo này, ông ta nghĩ cô ngu hay gì?

Daisy cứng họng trước thái độ trơ trẽn của hắn.

“Ông thử làm đi. Ông nghĩ chuyện này dễ lắm sao?”

“Vấn đề là gì nào? Nói ra đi, có thể ta sẽ giúp con giải quyết nó đấy.”

Đúng vậy, tốt hơn là nói ra để hắn không thể tiếp tục nói nhảm nữa. Bởi vì Daisy cảm thấy khó chịu, nhưng cuối cùng cô quyết định thổ lộ những khó khăn hiện tại mình đang gặp phải một cách thẳng thắn.

“Hắn… hắn cứ bám theo tôi, động chạm thân mật, rồi không ngừng quấy rầy.”

“Ý con là…?”

Nói ra như vậy mà vẫn không hiểu sao? Therese cố tình nhấn mạnh, buộc cô phải giải thích thêm.

Thế là Daisy đáp với giọng đầy ngượng ngùng:

“Mỗi lần gặp, hắn lại cứ nhắc mãi chuyện động phòng. Tôi sắp phát điên rồi. Trốn mãi cũng có giới hạn chứ.”

“Còn chưa làm à?”

“…Sao? Ông vừa nói gì cơ?”

Chuyện đó là bắt buộc sao? Daisy nhìn hắn với vẻ mặt không thể tin nổi.

“Ta tưởng hai người thân thiết lắm chứ.”

“Hoàn toàn không phải vậy.”

“Nhìn ánh mắt hắn mê mẩn con, ta không nhầm đâu. Mấy chuyện này đàn ông nhìn là biết ngay. Đó là ánh mắt của một gã đàn ông si mê, khao khát đến phát cuồng đấy.”

“Ông thôi đùa cợt kiểu đó đi!”

“Hừm, đàn ông đang tuổi sung sức thì ham muốn mạnh mẽ cũng là chuyện bình thường thôi. Mà hắn từng nói hắn thích kiểu người như con. Vậy nên ta đã coi như thực hiện điều ước cuối cùng của một kẻ sắp chết mà đưa con vào đó.”

Lời nói dồn dập như pháo nổ. Càng nghĩ, cô càng thấy đây là một hợp đồng lừa đảo trắng trợn.

Tức đến mức muốn chết đi được. Tiền bạc gì chứ, hay là giết quách ông ta luôn cho rồi.

Từ sâu trong đáy lòng, cơn phẫn nộ đột ngột dâng trào một cách mãnh liệt.

Daisy nắm chặt chiếc nĩa dùng để ăn bánh ngọt, tay cô siết mạnh đến mức trắng bệch.

“Daisy, làm ơn để cái nĩa xuống đi. Con bảo không giết người nữa mà.”

Có vẻ như Therese nhận ra mình vừa nói điều gì đó quá đáng, nên ông nhìn bàn tay của Daisy, giọng dỗ dành đầy cẩn trọng.

Bình tĩnh. Bình tĩnh. Bình tĩnh.

Tuyệt đối không được giết người.

Còn Daisy cắn răng ken két, cố nhắc lại quyết tâm của mình rồi đặt chiếc nĩa xuống.

“Coi như ông được thần linh tha mạng, lo sống tử tế vào đi.”

“Ta đã gây nhiều tội lỗi, chẳng còn cứu vãn được nữa. Mà con cũng chẳng khác gì ta đâu đúng không?”

“Ông thôi ngay mấy lời nhạt nhẽo đó đi, trước hết hãy nói cho tôi biết tại sao lại đưa tôi vào nhiệm vụ này. Tôi cần nghe rõ lý do.”

— Còn tiếp —

Cài đặt

180%
14px
Chương 215: Chương 215
Chương 214: Chương 214
Chương 213: Chương 213
Chương 212: Chương 212
Chương 211: Chương 211
Chương 210: Chương 210
Chương 209: Chương 209
Chương 208: Chương 208
Chương 207: Chương 207
Chương 206: Chương 206
Chương 205: Chương 205
Chương 204: Chương 204
Chương 203: Chương 203
Chương 202: Chương 202
Chương 201: Chương 201
Chương 200: Chương 200
Chương 199: Chương 199
Chương 198: Chương 198
Chương 197: Chương 197
Chương 196: Chương 196
Chương 195: Chương 195
Chương 194: Chương 194
Chương 193: Chương 193
Chương 192: Chương 192
Chương 191: Chương 191
Chương 190: Chương 190
Chương 189: Chương 189
Chương 188: Chương 188
Chương 187: Chương 187
Chương 186: Chương 186
Chương 185: Chương 185
Chương 184: Chương 184
Chương 183: Chương 183
Chương 182: Chương 182
Chương 181: Chương 181
Chương 180: Chương 180
Chương 179: Chương 179
Chương 178: Chương 178
Chương 177: Chương 177
Chương 176: Chương 176
Chương 175: Chương 175
Chương 174: Chương 174
Chương 173: Chương 173
Chương 172: Chương 172
Chương 171: Chương 171
Chương 170: Chương 170
Chương 169: Chương 169
Chương 168: Chương 168
Chương 167: Chương 167
Chương 166: Chương 166
Chương 165: Chương 165
Chương 164: Chương 164
Chương 163: Chương 163
Chương 162: Chương 162
Chương 161: Chương 161
Chương 160: Chương 160
Chương 159: Chương 159
Chương 158: Chương 158
Chương 157: Chương 157
Chương 156: Chương 156
Chương 155: Chương 155
Chương 154: Chương 154
Chương 153: Chương 153
Chương 152: Chương 152
Chương 151: Chương 151
Chương 150: Chương 150
Chương 149: Chương 149
Chương 148: Chương 148
Chương 147: Chương 147
Chương 146: Chương 146
Chương 145: Chương 145
Chương 144: Chương 144
Chương 143: Chương 143
Chương 142: Chương 142
Chương 141: Chương 141
Chương 140: Chương 140
Chương 139: Chương 139
Chương 138: Chương 138
Chương 137: Chương 137
Chương 136: Chương 136
Chương 135: Chương 135
Chương 134: Chương 134
Chương 133: Chương 133
Chương 132: Chương 132
Chương 131: Chương 131
Chương 130: Chương 130
Chương 129: Chương 129
Chương 128: Chương 128
Chương 127: Chương 127
Chương 126: Chương 126
Chương 125: Chương 125
Chương 124: Chương 124
Chương 123: Chương 123
Chương 122: Chương 122
Chương 121: Chương 121
Chương 120: Chương 120
Chương 119: Chương 119
Chương 118: Chương 118
Chương 117: Chương 117
Chương 116: Chương 116
Chương 115: Chương 115
Chương 114: Chương 114
Chương 113: Chương 113
Chương 112: Chương 112
Chương 111: Chương 111
Chương 110: Chương 110
Chương 109: Chương 109
Chương 108: Chương 108
Chương 107: Chương 107
Chương 106: Chương 106
Chương 105: Chương 105
Chương 104: Chương 104
Chương 103: Chương 103
Chương 102: Chương 102
Chương 101: Chương 101
Chương 100: Chương 100
Chương 99: Chương 99
Chương 98: Chương 98
Chương 97: Chươn 97
Chương 96: Chương 96
Chương 95: Chương 95
Chương 94: Chương 94
Chương 93: Chương 93
Chương 92: Chương 92
Chương 91: Chương 91
Chương 90: Chương 90
Chương 89: Chương 89
Chương 88: Chương 88
Chương 87: Chương 87
Chương 86: Chương 86
Chương 85: Chương 85
Chương 84: Chương 84
Chương 83: Chương 83
Chương 82: Chương 82
Chương 81: Chương 81
Chương 80: Chương 80
Chương 79: Chương 79
Chương 78: Chương 78
Chương 77: Chương 77
Chương 76: Chương 76
Chương 75: Chương 75
Chương 74: Chương 74
Chương 73: Chương 73
Chương 72: Chương 72
Chương 71: Chương 71
Chương 70: Chương 70
Chương 69: Chương 69
Chương 68: Chương 68
Chương 67: Chương 67
Chương 66: Chương 66
Chương 65: Chương 65
Chương 64: Chương 64
Chương 63: Chương 63
Chương 62: Chương 62
Chương 61: Chương 61
Chương 60: Chương 60
Chương 59: Chương 59
Chương 58: Chương 58
Chương 57: Chương 57
Chương 56: Chương 56
Chương 55: Chương 55
Chương 54: Chương 54
Chương 53: Chương 53
Chương 52: Chương 52
Chương 51: Chương 51
Chương 50: Chương 50
Chương 49: Chương 49
Chương 48: Chương 48
Chương 47: Chương 47
Chương 46: Chương 46
Chương 45: Chương 45
Chương 44: Chương 44
Chương 43: Chương 43
Chương 42: Chương 42
Chương 41: Chương 41
Chương 40: Chương 40
Chương 39: Chương 39
Chương 38: Chương 38
Chương 37: Chương 37
Chương 36: Chương 36
Chương 35: Chương 35
Chương 34: Chương 34
Chương 33: Chương 33
Chương 32: Chương 32
Chương 31: Chương 31
Chương 30: Chương 30
Chương 29: Chương 29
Chương 28: Chương 28
Chương 27: Chương 27
Chương 26: Chương 26
Chương 25: Chương 25
Chương 24: Chương 24
Chương 23: Chương 23
Chương 22: Chương 22
Chương 21: Chương 21
Chương 20: Chương 20
Chương 19: Chương 19
Chương 18: Chương 18
Chương 17: Chương 17
Chương 16: Chương 16
Chương 15: Chương 15
Chương 14: Chương 14
Chương 13: Chương 13
Chương 12: Chương 12
Chương 11: Chương 11
Chương 10: Chương 10
Chương 10: Chương 10
Chương 9: Chương 9
Chương 9: Chương 9
Chương 8: Chương 8
Chương 8: Chương 8
Chương 7: Chương 7
Chương 7: Chương 7
Chương 6: Chương 6
Chương 6: Chương 6
Chương 5: Chương 5
Chương 5: Chương 5
Chương 4: Chương 4
Chương 4: Chương 4
Chương 3: Chương 3
Chương 3: Chương 3
Chương 2: Chương 2
Chương 2: Chương 2
Chương 1: Chương 1
Chương 1: Chương 1

💬 Bình luận (0)