Chương 32
Edit: Kẹo
———
Bản dịch này thuộc quyền sở hữu của LoppyToon. Chúng mình đã mua raw và dịch để mang đến cho các bạn nội dung hoàn toàn miễn phí, rất mong các bạn tôn trọng công sức của nhóm.
———
‘Tên biến thái điên rồ này…’
Đây là trò hề gì mà lại nỡ làm với một người đang ngủ vậy chứ?
Ngay từ lần đầu gặp, Daisy đã biết Maxim không phải là người bình thường, nhưng càng nhìn hắn, cô càng cảm thấy vô cùng kinh hãi.
Song, hình như đã thấy trò nghịch ngợm này thú vị, Maxim liên tục bôi kem tươi lên môi Daisy rồi lại cúi xuống mút lấy mút để.
“Thiên đường có vị như thế này sao.”
Chụt, chụt, từng nụ hôn ngọt ngào liên tiếp đặt lên môi cô trong khi hắn vẫn mãi thì thầm.
Người ta nói vợ chồng thường giống nhau. Đúng thế, hắn cứ luôn miệng lặp đi lặp lại chính xác câu cảm thán mà Daisy đã buột miệng nói khi ăn ngấu nghiến miếng bánh kem trước đó.
“Ngon đến khó kiềm chế thật đấy chứ.”
Tất nhiên, cách nói của hắn lại mang thêm một tầng thô thiển đến khó chịu.
“Nhưng làm sao đây nhỉ. Ta chắc không thể nào lên thiên đường được đâu.”
Thậm chí Maxim cũng đang suy nghĩ về vấn đề y hệt Daisy. Đến cả một kẻ ngông cuồng như hắn cũng đang bận tâm về con đường sau khi chết đi. Nghĩ cũng đúng. Nếu xét về số lượng mạng người đã giết, chắc chắn Maxim còn áp đảo hơn cô rất nhiều.
“Không phải không thể đi, mà là không nên đi mới đúng. Một kẻ như ta mà đặt chân đến đó thì còn gì là thiên đường nữa.”
“…”
“Vậy nên đừng đi một mình, Daisy à. Ta không theo lên đó được đâu.”
Maxim có vẻ khá giỏi trong việc tự nhận thức về bản thân. Trái ngược với Daisy, người luôn nghĩ cách hối lỗi để được cứu rỗi, thì Maxim dường như đã hoàn toàn buông xuôi.
“Bỏ quách chuyện cầu nguyện đi. Cùng ta xuống địa ngục thôi. Có em ở đó, địa ngục chắc còn thú vị hơn cả thiên đường ấy chứ.”
Mặc dù lời lẽ nghe đầy ác ý, nhưng vẻ mặt Maxim lại tràn ngập sự phấn khởi.
Ban đầu chỉ là những nụ hôn ngắn, nhưng có lẽ như vậy vẫn không đủ làm ngây ngất. Lúc này, nụ hôn của hắn trở nên sâu hơn, nồng cháy hơn.
“Haa, chết tiệt… Không thể chịu nổi nữa rồi.”
Kèm theo một tiếng chửi rủa ngắn gọn, hơi thở của Maxim đột nhiên trở nên gấp gáp hơn.
Song, hắn tiếp tục tiến thêm một bước, hoàn toàn đặt cơ thể mình lên Daisy, như thể đã quyết định sẽ hôn cô một cách táo bạo hơn.
‘Hay là rút súng ra nhỉ.’
Nghe đến đây, bản năng của một con người mách bảo Daisy nghĩ ngay đến khẩu súng lục đang giấu dưới gối.
Nực cười thay, đó chính là món vũ khí tự vệ mà hắn đã đưa cho cô, và nói rằng hãy dùng nó nếu xảy ra tình huống như thế này.
Cô cần phải đẩy hắn ra ngay lập tức. Phải chĩa nòng súng vào đầu hắn, đe dọa rằng nếu hắn không ngừng hành động điên rồ này, cô sẽ bóp cò. Nhưng…
Không hiểu vì lý do gì, Daisy vẫn chần chừ, chưa chịu ra tay trừng phạt hắn.
Khi đôi môi càng quấn lấy nhau sâu hơn, chiếc lưỡi mềm mại của hắn tự nhiên luồn qua khe hở, xâm chiếm khoảng không giữa hai người.
Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng mùi vị ấy thật sự rất ngọt ngào.
Hương vị ngọt lịm của kem tươi len qua từng kẽ răng như mê hoặc lấy cô.
Nghĩ đến việc Maxim cũng đang nếm trải hương vị tương tự, Daisy bỗng thấy việc hắn thở hổn hển vì hưng phấn không hẳn là điều không thể hiểu nổi. Một lúc sau, khi hắn rời môi, hơi thở ấm nóng của hắn vẫn phủ khắp hai gò má cô.
Cùng lúc đó, dòng nước bọt hòa quyện bên trong kéo dài thành sợi mỏng, nối liền giữa hai người họ.
“Để xem… chỗ này thế nào nhé.”
Nói xong, Maxim thè lưỡi, liếm đi vệt kem tươi trên chóp mũi của Daisy.
‘…Bẩn quá! Sao lại liếm mũi chứ!’
Daisy khẽ giật mình, hàng mi run rẩy vì ngạc nhiên. Nhìn thấy phản ứng đó, Maxim bật cười khúc khích như thể hành động của mình là một trò đùa thú vị.
“Xin lỗi, làm em giật mình sao?”
Hắn nhẹ nhàng cắn lên chóp mũi nhỏ xinh của Daisy rồi tiếp tục cúi xuống hôn cô.
“Đáng yêu thật.”
Sợi lông tơ sau gáy dựng đứng khiến Daisy vô thức co đầu ngón chân lại.
Cảm giác như mình là con mồi bị xé xác khi còn sống, căng thẳng đến nghẹt thở. Dù dây thần kinh như bị cào xước, cảm giác bị dồn ép đến tận cùng, nhưng Daisy lại như kẻ nghiện, tận hưởng từng chút cảm giác này một cách rõ ràng và trọn vẹn.
“Vừa rồi ta đã nếm vị của em, giờ đến lượt em thử ta đi.”
Hắn rốt cuộc định làm gì đây? Daisy tò mò muốn phát điên lên.
Nhưng vì sợ bị phát hiện là đã tỉnh, cô thậm chí còn không dám hé mắt.
Đôi đồng tử của Daisy liên tục đảo qua đảo lại phía dưới hàng mi khép chặt.
“Nào, mở miệng ra đi.”
Maxim khẽ ấn lên môi dưới của Daisy, buộc cô hé mở đôi môi nhỏ nhắn ra.
Lúc này, hắn cũng hơi hé môi, vừa áp sát môi mình vào môi cô, vừa thổi hơi nóng ấm áp phả vào.
Thứ chạm vào môi Daisy trước cả đôi môi mềm mại của hắn là lớp kem tươi mịn màng. Khi hai đôi môi khép lại, kem tươi trên lớp niêm mạc ấm áp tan chảy như tuyết, ngọt ngào đến mê đắm lòng người.
Trước khi lớp kem tan hoàn toàn, Maxim lại một lần nữa dùng đầu lưỡi khẽ liếm lên vòm miệng cô, để lớp kem từ môi hắn có thể tráng qua trên môi cô.
Mỗi lần đầu lưỡi chạm vào và quấn lấy nhau, Daisy cảm nhận rõ rệt hương vị ngọt ngào đến mức khiến lưỡi như muốn tan chảy. Một cảm giác bồn chồn không tên bất ngờ dâng lên, kèm theo đó là cơn đau ở bụng dưới cô bừng lên.
Chụt. Maxim nghiêng đầu, hôn sâu hơn và mạnh mẽ mút lấy môi Daisy, cô bất giác cảm nhận được thứ gì đó đang chảy ra giữa hai chân.
‘…Không thể nào. Không phải chứ.’
Vừa nghĩ đến điều đó, một cảm giác lạnh sống lưng chạy dọc lên gáy. Nhưng dù có cố phủ nhận, cảm giác ướt át và nhớp nháp đang chảy xuống theo đường cong cơ thể vẫn không thể bị lờ đi.
‘Mình thuộc kiểu này sao? Giả vờ ngủ để bị cưỡng hôn và rồi… lại chảy ra như thế này à?’
Thật sự không thể cứu vãn nổi.
Daisy không bao giờ muốn thừa nhận rằng, cô lại có thể bị kích thích ngầm bởi nụ hôn táo bạo từ người đàn ông quá quắt này.
Nhưng trái ngược với mong muốn chối bỏ, chất dịch trơn ướt đã thấm đẫm quần lót, bám chặt và bứt rứt phần da nhạy cảm nhất.
‘Chẳng lẽ mình cũng là một kẻ biến thái sao…!’
Càng nghĩ, Daisy càng thấy mình không có tư cách nào mà lên án Maxim nữa.
Điều khiến cô thêm phần tủi nhục là đây không phải lần đầu cơ thể cô phản ứng như vậy với Maxim von Waldeck.
Bởi vì ngay cả trước khi hắn trở về từ chiến trường, Daisy đã từng có những giấc mơ thầm kín.
Mỗi tối sau khi kết thúc công việc trong ngày, cô thường nhìn vào bức chân dung của hắn và cầu nguyện rằng hắn sẽ được lên thiên đường. Nhưng rồi, trong những giấc mơ, cô lại thấy mình ôm chặt lấy hắn, cùng hắn chìm đắm trong khoái lạc. Những giấc mơ đó, nếu gọi là thiên đường, thì thực sự quá nóng bỏng và nhơ nhuốc.
Cô từng nghĩ đó chỉ là do sự thiếu thốn gây nên mà thôi.
Khi trước, Daisy đã không thể phủ nhận rằng người khiến cô có các khao khát sai trái lại chính là Maxim.
Mặc dù đã rất cố gắng từ chối vì hoàn cảnh và lý trí, cô vẫn không thể ngăn mình bị cuốn hút về mặt thể xác bởi người đàn ông nguy hiểm đó.
‘Rốt cuộc, mình đã bị dục vọng che mờ, gục ngã trước lời dụ dỗ của quỷ dữ.’
Việc giả vờ ngủ để nhận lấy những nụ hôn đầy khao khát từ hắn khiến Daisy tự cảm thấy ghê tởm chính mình.
Có lẽ vì điều này đã từng xảy ra, cô bắt đầu tự biện hộ rằng chỉ cần không vượt qua giới hạn đó thì mọi chuyện vẫn ổn.
Về mặt chính thức, cô đang giả vờ ngủ, và người tự ý làm chuyện điên rồ này hoàn toàn là Maxim. Vậy nên, nếu suy xét thì lỗi không phải ở cô. Suy nghĩ này chẳng khác gì một cái cớ vụng về mà cô tự đưa ra để an ủi bản thân mình cả.
Những nụ hôn của hắn giống hệt như ‘vị thiên đường’. Chính xác hơn là vị của miếng bánh lén lút ăn vào nửa đêm.
Dù biết nó có hại, nhưng ngay khoảnh khắc hương vị ấy tràn ngập trong miệng, cô không thể nào cưỡng lại… một khoái cảm vừa ngọt ngào, vừa pha lẫn tội lỗi.
Cũng chính vì lý do này mà Daisy luôn tìm cách né tránh đêm tân hôn với Maxim. Nỗi sợ về sự khác biệt thể chất chỉ là một phần; điều khiến cô thực sự lo lắng là việc bản thân sẽ chìm đắm trong những đê mê ngọt ngào đó đến mức quên mất vai trò và danh dự của mình.
‘Hắn hôn đúng là quá giỏi.’
Lúc tổ chức hôn lễ, Daisy quá bối rối để nhận ra điều này. Dù đã biết qua sách vở về những kiến thức cơ bản, nhưng cô không ngờ rằng một nụ hôn thôi cũng có thể khiến cơ thể bùng cháy như vậy. Điều đó đã chứng minh rằng Maxim thực sự có kinh nghiệm vượt xa tưởng tượng.
Hắn nói đây là lần đầu tiên? Học từ sách ư? Thật khó mà tin được.
Có nghĩ thế nào đi nữa, thì Daisy cũng không thể không cảm thấy đó là một lời nói dối trắng trợn. Nhớ lại những cái cớ vụng về mà Maxim từng đưa ra, cô chỉ thấy chúng thật đáng khinh.
Nụ hôn kéo dài không ngừng nghỉ, như một cuộc chạy marathon, khiến Daisy cảm giác mình như sắp nghẹt thở. Mặc dù vẫn đang nhắm mắt, nhưng cô vẫn thấy như trần nhà đang quay cuồng.
Khi một tiếng rên khẽ vô thức thoát ra, cũng là lúc Maxim rời môi cô.
“Ngạt thở sao? Xin lỗi nhé.”
Hắn hơi ngồi dậy, ánh mắt chăm chú nhìn xuống Daisy, người lúc này đã hoàn toàn rối loạn vì hắn. Rồi như thể phát hiện ra điều gì đó thú vị, Maxim khẽ cười.
“Nhưng mà, em ăn kiểu gì mà… kem lại dính cả đến đây thế này?”
Hắn cúi xuống, đầu lưỡi liếm dài từ xương quai xanh của cô, rồi kết thúc bằng một nụ hôn chụt nhẹ.
Có lẽ khi nãy Daisy đã làm đổ kem tươi trong lúc vội vàng lao lên giường.
“Ô, cả chỗ này nữa.”
Lần này, hắn lại nhắc đến một nơi khác.
Daisy chỉ ước mình có thể mở mắt để nhìn xem hắn đang nói đến đâu. Sự tò mò làm cô gần như phát điên.
“Cũng phải thôi. Ngực của em lớn như thế, nếu làm đổ thì kem dính ở đây cũng là điều hiển nhiên.”
“…”
“Rơi ngay trên đầu ngực, đáng yêu thật.”
Khốn kiếp. Lại là chuyện ngực. Lời nói của hắn khiến Daisy nổi da gà khắp người vì quá trơ trẽn.
“Để ta liếm giúp nhé.”
Không đời nào! Ngay khi Maxim cúi xuống, chuẩn bị áp môi lên vòng một của cô, Daisy bất ngờ bật dậy.
Cô hoàn toàn đảo ngược tình thế.
Hành động của cô mang tính bản năng nhiều hơn là suy nghĩ.
Daisy leo lên người Maxim như thể cưỡi ngựa, nhanh chóng áp đảo hắn. Đồng thời, cô rút khẩu súng lục giấu dưới gối ra, chĩa thẳng vào trán.
“…Ngài đang làm cái quái gì với người đang ngủ thế hả?”
“Cuối cùng cũng tỉnh rồi.”
Ánh mắt họ bất giác giao nhau, Maxim mỉm cười chào hỏi như thể chẳng có gì bất thường.
Không hề tỏ vẻ ngạc nhiên hay sợ hãi, hắn thậm chí còn cười tươi, trông đúng là một kẻ điên mất trí.
“Nhưng sao em phản ứng nhanh thế nhỉ?”
“Sao cơ?”
“Em áp đảo ta chỉ trong chớp mắt. Với cơ thể phụ nữ như em mà làm được thế này, thì không phải hành động của người bình thường đâu…”
Ánh mắt Maxim lúc đầu có vẻ lơ đãng, nhưng sau đó nhanh chóng trở nên sắc bén kinh người.
“Em đã từng trải qua huấn luyện chuyên nghiệp gì sao?”
— Còn tiếp —
💬 Bình luận (0)