Chương 160

 

Chương 160

 

Trans: Đom Đóm

———

Bản dịch này thuộc quyền sở hữu của LoppyToon. Chúng mình đã mua raw và dịch để mang đến cho các bạn nội dung hoàn toàn miễn phí, rất mong các bạn tôn trọng công sức của nhóm.

———

# Daydream 02

 

[Hôm nay anh ấy lại gửi cho tôi một bó hồng thật đẹp.]

 

Trong bóng tối, Maxim nghe văng vẳng tiếng hát mơ hồ bên tai.

Giọng hát thân thuộc đầy hoài niệm ấy.

 

[Say đắm hương thơm ấy, tôi đã mơ một giấc mơ. Một giấc mơ rất ngọt ngào.]

 

Hắn nghĩ đó là tiếng hát của một thiên thần.

Có giọng hát này bên cạnh, dù có phải xuống địa ngục cũng không sao.

Thiên thần lại có thể ở địa ngục sao? Lẽ nào đây là thiên đường?

Một cuộc đời đáng phải xuống địa ngục như hắn, thật không tin nổi.

Không thể nào.

Không thể…

 

[Tuần sau rồi giấc mơ thơm ngát này cũng sẽ tan vỡ thôi.

Vì mọi loài hoa rồi cũng sẽ tàn úa.]

 

Chắc chắn là lời thì thầm của thiên thần.

Đúng vậy, đây chắc chắn là một giấc mơ.

Một giấc mơ ngọt ngào và thơm ngát đến nỗi hắn chẳng muốn tỉnh dậy.

 

[Anh ấy đã nói với tôi, đừng buồn nhé.

Tuần sau anh sẽ lại gửi đến cho em.]

 

…Đừng buồn nhé.

Maxim vô thức lẩm nhẩm theo lời hát.

Rồi bất chợt, một giọng hát non trẻ vang lên bên tai hắn.

 

[Đừng hứa hẹn gì cả. Em đang đợi anh mà.

Vậy nên đừng hứa hẹn gì cả.

Chỉ cần lặng lẽ ở bên em thôi.]

 

Ta hứa. Ta sẽ ở bên em.

Từ nay, không, mãi mãi… ta chẳng rời em nữa.

 

[Max.]

Lâu lắm rồi, không có ai gọi hắn là Max.

Max.

Đó là cái tên thân mật mà cha mẹ hắn từng gọi, là mật danh khi hắn ở Clean, và là tên Easy đã gọi hắn. Cảm giác vui sướng lan tỏa khiến khóe miệng hắn khẽ nhếch lên cười.

 

[Max. Dậy đi. Phải về rồi.]

 

Một giọng non trẻ cứ nũng nịu.

Là giọng nói đã an xin hắn đừng quên mình, giọng nói mà hắn đã phá hủy.

...Izi, là em.

Cuối cùng ta cũng được gặp lại em. Giờ thì ta được gặp em thật rồi.

Xin lỗi.

Vì đã quên em. Không, vì đã không thể quên em.

Xin lỗi.

Vì đã tham lam muốn có được em. Không, vì chẳng bảo vệ được em.

Dù nhắm mắt, khóe mắt hẳn vẫn nóng ran.

"Max-."

Bàn tay nghịch ngợm vò đầu hắn khiến Maxim mơ màng mở mắt ra.

Khoảnh khắc đó, hắn trông thấy một gương mặt tròn xoe đang nhìn xuống.

"Ngủ ngon không?"

Hắn quên cả thở.

Maxim chậm chạp chớp mắt, giọt lệ ứ đọng tràn ra rồi lăn dài.

 trên má.

Khi tầm nhìn trở nên rõ ràng hơn, gương mặt thân thuộc đó lại hiện ra. Đôi mắt tựa lá non đầu hạ, khuôn mặt trong trẻo, má hồng như nắng mai, tươi tắn không gì sánh bằng.

Đúng là em rồi, Izi à.

Trước mắt rõ ràng là Easy thời thơ ấu.

"Sao lại khóc? Cậu mơ thấy ác mộng à?"

Easy lo lắng hỏi, đầu ngón tay lau đi khóe mắt ướt của hắn.

Bên tai cô cài bông cúc dại, ngón áp út tay trái rõ ràng... cũng đang đeo chiếc nhẫn làm từ hoa cúc.

Một cơn gió nhẹ thoảng qua, lướt qua gò má ướt của Maxim. Tiếng cỏ hoa xào xạc, tiếng chim hót xa xa vọng lại mơ hồ.

Giữa em và ta từng có khoảnh khắc bình yên thế này. Dù là giấc mơ hay địa ngục, ta chỉ mong giây phút này sẽ tồn tại mãi mãi.

Nhìn xung quanh, Maxim thấy trước mắt mình là một đồng cỏ trải dài vô tận.

Hắn nằm trên tấm chăn, gối đầu lên đùi Easy.

Ngẩng lên, hắn thấy Easy đang tò mò nhìn mình chằm chằm.

“Không phải vẫn còn mơ đấy chứ? Tỉnh rồi đúng không?"

Mắt Easy cong lên tinh nghịch rồi véo má hắn.

Đau. Không phải mơ hay ảo ảnh.

Hắn đã thật sự trở về tuổi thơ sao?

Trở về ngày chơi trò gia đình với Easy sao?

... Không thể nào.

Gặp lại Easy thời thơ ấu ư? Một kẻ như ta được phép có khoảnh khắc này sao? ... Không, kệ đi.

Easy đang ở ngay trước mắt hắn. Trái tim hắn trào dâng một niềm xúc động nghẹn ngào.

Dù trơ trẽn, gắn vẫn thề rằng nếu đây là khoảnh khắc được trời ban cho, hắn sẽ không bao giờ buông tay cô nữa.

"May quá. Cậu biết không, tôi còn cứ tưởng cậu bị làm sao rồi chứ. Lúc nãy chơi đồ hàng cậu cứ nhặt mấy cây cỏ dại cho vào miệng ấy. Nên…”

Easy không thể biết được nội tâm hắn, lẩm bẩm với hàng mi cụp xuống.

Vẻ mặt đó vẫn đáng yêu đến mức khiến hắn không thể chịu nổi.

“...Tôi yêu cậu.”

Lời nói bật ra như bị thôi miên.

Lời mà hắn nhất định muốn nói trực tiếp với cô. Lời nói đó thoát ra từ chất giọng non nớt.

Hắn đã tự bắn vào đầu mình chỉ để đi theo cô.

Có lẽ hắn đã theo cô đến đây và trở lại làm một đứa trẻ như cô.

“Hả?”

“Tôi yêu cậu. Easy à.”

Easy ngạc nhiên hỏi lại, Maxim một lần nữa thú nhận như khắc sâu vào tim.

“Sao tự nhiên...?”

Easy ngơ ngác hỏi trước lời thú nhận bất ngờ của Maxim.

“Sao tự nhiên cậu lại nói vậy?”

“Chỉ là, tôi rất muốn nói với cậu thôi.”

“...Gì chứ, kỳ lạ thật.”

Easy lầm bầm rồi quay ngoắt đầu đi, tránh ánh mắt hắn.

Khi còn bé cô cũng hay xấu hổ như vậy.

Vành tai đang cài hoa cúc dại của cô đỏ bừng lên như sắp nổ tung.

“Dù sao thì cậu ngủ được một lát cũng may rồi. Đúng không? Quả nhiên bài hát này là bài hát ru mà.”

Nhìn cô mặt đỏ bừng lúng túng đến mức nói năng lộn xộn, có lẽ cô đang xấu hổ.

“Không, thay vì hoa thì chỉ cần nói yêu em thôi.”

“Hả?”

Khi Maxim hát nốt câu cuối cùng của khổ một, mắt Easy mở to.

Hắn nắm lấy bàn tay Easy đang khẽ run rẩy.

“Lời tiếp theo là thế này mà. Vậy nên đây không phải là bài hát ru... mà là một bản tình ca.”

Easy giật mình định rụt tay lại, nhưng đột nhiên hắn lại đan các ngón tay vào nhau.

Rồi Maxim dùng đầu ngón tay mân mê chiếc nhẫn hoa cúc dại của cô.

“Là bài hát hát cho người mình yêu.”

Easy im lặng một lúc lâu.

Cô cố gắng không di chuyển bàn tay đang bị nắm chặt rồi chậm rãi mở lời.

“...Tôi hiểu rồi. Là tình ca.”

Khi lòng bàn tay nắm chặt bắt đầu đổ mồ hôi, Easy mới kéo tay Maxim đứng dậy.

“Mau vào trong thôi, trước khi chúng ta bị mắng. Max à.”

 

***


 

Là mơ chăng.

Suốt một thời gian dài, Maxim chỉ nghĩ đến điều đó.

Nhưng nếu là mơ, mọi giác quan đều quá chân thật.

Hắn véo má cũng thấy đau, dụi mắt cũng chẳng thay đổi gì.

Hắn đã bảo cô đừng rời xa hắn nữa, nhưng Easy chỉ lạnh lùng bỏ đi vì bảo có việc phải làm. Bất lực, hắn trở về phòng ngủ một giấc rồi tỉnh dậy, mọi thứ vẫn y nguyên.

Nếu đây không phải mơ, thì có lẽ ký ức người lớn mới là mơ.

Hắn từng nghĩ thế.

“…”

Lán trại đêm khuya.

Trong tĩnh lặng, Maxim lặng lẽ nhìn quanh. Lũ trẻ kiệt sức vì luyện tập nên ngủ say như chết.

Chỗ của Maxim ở góc khuất nhất, gần cửa sổ nhất.

Mùa hè thì nóng, mùa đông thì lạnh, nên tất cả bọn trẻ đều tránh chỗ này, nhưng vào đêm tối, đó lại là nơi duy nhất đón trọn vẹn ánh trăng.

Maxim cẩn thận lấy sợi dây chuyền đeo cổ ra.

Mặt dây chuyền và thẻ bài quân đội. Đó là những thứ hắn luôn mang theo bên mình.

Mở mặt dây chuyền ra, bức chân dung quen thuộc ánh lên dưới trăng.

Bức chân dung trong mặt dây chuyền rõ ràng là hình ảnh Easy khi còn là ca sĩ với cái tên 'Isabelle'.

Kết luận có thể rút ra từ đây rất đơn giản.

Hắn đã trở về quá khứ. Mang theo hình bóng Easy trong dây chuyền.

Thần thánh đã ban cho hắn một cơ hội nữa sao?

Dù không rõ nguyên do là gì, nhưng điều Maxim phải làm từ giờ trở đi lại rất rõ ràng.

 

Ở bên Easy.

Và bằng mọi giá, phải bảo vệ Easy.

Chỉ hai điều ấy thôi.

 

Maxim đóng mặt dây, nắm chặt trong tay như cầu nguyện.

Bằng mọi cách, hắn phải làm được. Từ bây giờ, hắn phải tìm cách thực hiện chúng.

Ngay khi hắn lẩm bẩm tự nhủ, một ánh sáng yếu ớt lóe lên.

Ánh sáng phản chiếu từ mặt trăng qua gương. Và kẻ làm trò này chắc chắn…

Maxim lặng lẽ rời khỏi giường, thận trọng ra khỏi lán.

Easy đang đợi hắn ở trước cửa sổ.

Cô còn xách theo một bọc lớn.

À, hôm nay là ngày đó. Vài ngày trước nghi thức, ngày cô đã giúp hắn chạy trốn.

“Có một điều kiện.”

Easy đã ra điều kiện để đổi lấy sự giúp đỡ cho Maxim. Hắn vẫn nhớ rất rõ điều kiện ấy. Ký ức ấy đã khắc sâu đến mức khó mà quên được.

Đôi mắt to tròn lấp lánh như những ánh sao ngậm nước.

“Tôi sẽ giúp cậu trốn, nhưng nhớ không được quên cha mẹ cậu…”

Đúng là ngày ấy. Cô đã cố tỏ ra cứng cỏi, nhưng giọng nói rõ ràng đang run.

“Và cũng đừng quên tôi.”

Y hệt những gì khi đó cô nói.

Hôm nay đúng là ngày ấy. Ngày hắn phải chia tay Easy thời thơ ấu.

“Đừng quên tôi là bạn của cậu. Cậu mà dám quên là tôi giết cậu đấy.”

Không thể. Làm sao ta có thể quên được. Ngay lúc này, khi được thấy em ngay trước mắt, ta vẫn nhớ em da diết.

“Tôi sẽ không bao giờ quên cậu đâu.”

Maxim đáp y hệt như ngày hôm đó.

Nước mắt lăn dài trên má Easy, cô vội lấy tay lau đi..

“Nhưng phải làm sao đây. Tôi sẽ quên cậu mất.”

Cô không muốn bị phát hiện rằng mình đang khóc.

Hắn muốn nói ra cả ngàn lời, nhưng lại không thốt lên từ nào.

Vì những ký ức khi trưởng thành khắc sâu trong trí nhớ hắn là một thế giới mà Easy bé nhỏ này không thể biết được.

Vậy lúc đó… hắn đã trả lời như thế nào nhỉ?

Không, điều đó không quan trọng. Hiện tại mới là quan trọng.

“…Không, cậu sẽ không quên tôi đâu.”

Hắn chỉ muốn nói điều này.

“Hả?”

“Cùng đi với tôi đi.”

Đôi mắt long lanh của Easy mở to.

“Cùng tôi trốn đi.”

Ta sẽ mãi mãi ở bên em.

Kiếp này, nhất định ta sẽ bảo vệ em.



 

Cài đặt

180%
14px
Chương 215: Chương 215
Chương 214: Chương 214
Chương 213: Chương 213
Chương 212: Chương 212
Chương 211: Chương 211
Chương 210: Chương 210
Chương 209: Chương 209
Chương 208: Chương 208
Chương 207: Chương 207
Chương 206: Chương 206
Chương 205: Chương 205
Chương 204: Chương 204
Chương 203: Chương 203
Chương 202: Chương 202
Chương 201: Chương 201
Chương 200: Chương 200
Chương 199: Chương 199
Chương 198: Chương 198
Chương 197: Chương 197
Chương 196: Chương 196
Chương 195: Chương 195
Chương 194: Chương 194
Chương 193: Chương 193
Chương 192: Chương 192
Chương 191: Chương 191
Chương 190: Chương 190
Chương 189: Chương 189
Chương 188: Chương 188
Chương 187: Chương 187
Chương 186: Chương 186
Chương 185: Chương 185
Chương 184: Chương 184
Chương 183: Chương 183
Chương 182: Chương 182
Chương 181: Chương 181
Chương 180: Chương 180
Chương 179: Chương 179
Chương 178: Chương 178
Chương 177: Chương 177
Chương 176: Chương 176
Chương 175: Chương 175
Chương 174: Chương 174
Chương 173: Chương 173
Chương 172: Chương 172
Chương 171: Chương 171
Chương 170: Chương 170
Chương 169: Chương 169
Chương 168: Chương 168
Chương 167: Chương 167
Chương 166: Chương 166
Chương 165: Chương 165
Chương 164: Chương 164
Chương 163: Chương 163
Chương 162: Chương 162
Chương 161: Chương 161
Chương 160: Chương 160
Chương 159: Chương 159
Chương 158: Chương 158
Chương 157: Chương 157
Chương 156: Chương 156
Chương 155: Chương 155
Chương 154: Chương 154
Chương 153: Chương 153
Chương 152: Chương 152
Chương 151: Chương 151
Chương 150: Chương 150
Chương 149: Chương 149
Chương 148: Chương 148
Chương 147: Chương 147
Chương 146: Chương 146
Chương 145: Chương 145
Chương 144: Chương 144
Chương 143: Chương 143
Chương 142: Chương 142
Chương 141: Chương 141
Chương 140: Chương 140
Chương 139: Chương 139
Chương 138: Chương 138
Chương 137: Chương 137
Chương 136: Chương 136
Chương 135: Chương 135
Chương 134: Chương 134
Chương 133: Chương 133
Chương 132: Chương 132
Chương 131: Chương 131
Chương 130: Chương 130
Chương 129: Chương 129
Chương 128: Chương 128
Chương 127: Chương 127
Chương 126: Chương 126
Chương 125: Chương 125
Chương 124: Chương 124
Chương 123: Chương 123
Chương 122: Chương 122
Chương 121: Chương 121
Chương 120: Chương 120
Chương 119: Chương 119
Chương 118: Chương 118
Chương 117: Chương 117
Chương 116: Chương 116
Chương 115: Chương 115
Chương 114: Chương 114
Chương 113: Chương 113
Chương 112: Chương 112
Chương 111: Chương 111
Chương 110: Chương 110
Chương 109: Chương 109
Chương 108: Chương 108
Chương 107: Chương 107
Chương 106: Chương 106
Chương 105: Chương 105
Chương 104: Chương 104
Chương 103: Chương 103
Chương 102: Chương 102
Chương 101: Chương 101
Chương 100: Chương 100
Chương 99: Chương 99
Chương 98: Chương 98
Chương 97: Chươn 97
Chương 96: Chương 96
Chương 95: Chương 95
Chương 94: Chương 94
Chương 93: Chương 93
Chương 92: Chương 92
Chương 91: Chương 91
Chương 90: Chương 90
Chương 89: Chương 89
Chương 88: Chương 88
Chương 87: Chương 87
Chương 86: Chương 86
Chương 85: Chương 85
Chương 84: Chương 84
Chương 83: Chương 83
Chương 82: Chương 82
Chương 81: Chương 81
Chương 80: Chương 80
Chương 79: Chương 79
Chương 78: Chương 78
Chương 77: Chương 77
Chương 76: Chương 76
Chương 75: Chương 75
Chương 74: Chương 74
Chương 73: Chương 73
Chương 72: Chương 72
Chương 71: Chương 71
Chương 70: Chương 70
Chương 69: Chương 69
Chương 68: Chương 68
Chương 67: Chương 67
Chương 66: Chương 66
Chương 65: Chương 65
Chương 64: Chương 64
Chương 63: Chương 63
Chương 62: Chương 62
Chương 61: Chương 61
Chương 60: Chương 60
Chương 59: Chương 59
Chương 58: Chương 58
Chương 57: Chương 57
Chương 56: Chương 56
Chương 55: Chương 55
Chương 54: Chương 54
Chương 53: Chương 53
Chương 52: Chương 52
Chương 51: Chương 51
Chương 50: Chương 50
Chương 49: Chương 49
Chương 48: Chương 48
Chương 47: Chương 47
Chương 46: Chương 46
Chương 45: Chương 45
Chương 44: Chương 44
Chương 43: Chương 43
Chương 42: Chương 42
Chương 41: Chương 41
Chương 40: Chương 40
Chương 39: Chương 39
Chương 38: Chương 38
Chương 37: Chương 37
Chương 36: Chương 36
Chương 35: Chương 35
Chương 34: Chương 34
Chương 33: Chương 33
Chương 32: Chương 32
Chương 31: Chương 31
Chương 30: Chương 30
Chương 29: Chương 29
Chương 28: Chương 28
Chương 27: Chương 27
Chương 26: Chương 26
Chương 25: Chương 25
Chương 24: Chương 24
Chương 23: Chương 23
Chương 22: Chương 22
Chương 21: Chương 21
Chương 20: Chương 20
Chương 19: Chương 19
Chương 18: Chương 18
Chương 17: Chương 17
Chương 16: Chương 16
Chương 15: Chương 15
Chương 14: Chương 14
Chương 13: Chương 13
Chương 12: Chương 12
Chương 11: Chương 11
Chương 10: Chương 10
Chương 10: Chương 10
Chương 9: Chương 9
Chương 9: Chương 9
Chương 8: Chương 8
Chương 8: Chương 8
Chương 7: Chương 7
Chương 7: Chương 7
Chương 6: Chương 6
Chương 6: Chương 6
Chương 5: Chương 5
Chương 5: Chương 5
Chương 4: Chương 4
Chương 4: Chương 4
Chương 3: Chương 3
Chương 3: Chương 3
Chương 2: Chương 2
Chương 2: Chương 2
Chương 1: Chương 1
Chương 1: Chương 1

💬 Bình luận (0)