Chương 187

 

Chương 187

 

Trans: Đom Đóm

———

Bản dịch này thuộc quyền sở hữu của LoppyToon. Chúng mình đã mua raw và dịch để mang đến cho các bạn nội dung hoàn toàn miễn phí, rất mong các bạn tôn trọng công sức của nhóm.

———

Sao tự nhiên lại chuyển đề tài như vậy chứ?

Nếu không phải là công việc thì không có lý do gì để ăn cơm cùng nhau cả. Daisy nhíu mày.

“Không. Tôi không đói chút nào. Vậy nên nếu Max đói thì ngài cứ tự đi ăn đi…”

Ọc ọc.

Chết tiệt. Cô muốn nói dối nhưng cơ thể lại quá trung thực. Sao cứ mỗi lần đứng trước mặt người đàn ông này thì cơ thể cô lại thẳng thắn thế chứ.

Ánh mắt cả hai chạm nhau. Chắc chắn hắn đã nghe thấy tiếng ọc ọc đó rồi. Đáng lẽ không nên cãi lại làm gì. Cô sẽ trông thảm hại đến mức nào trong mắt Maxim chứ. Daisy xấu hổ muốn chết.

“Easy.”

Quả nhiên Maxim không bỏ lỡ cơ hội.

“…”

“Vừa rồi em có nghe thấy tiếng gì không?”

Vừa rồi cô nghe rõ mồn một luôn mà, chẳng lẽ hắn lại không nghe thấy sao.

Chắc chắn hắn sẽ trêu chọc cô suốt đường về. Sao cứ vào lúc như thế này thì lại không biết điều như vậy chứ. Khó xử chết mất.

“Bụng ta kêu rồi.”

“Hả?”

“…Ta đói rồi. Em yêu à.”

Maxim dụi trán vào vai Daisy, cọ cọ như làm nũng.

Rõ ràng là tiếng kêu phát ra từ bụng cô, nhưng Maxim lại làm nũng như thể nó là từ bụng hắn vậy.

“A, ta phải làm sao đây. Chóng mặt quá. Không còn chút sức nào để cử động luôn rồi.”

…Rõ ràng là một chiêu trò đáng ghét.

Nhưng đúng là cô đã bỏ bữa vì sự cố chấp vô cớ của mình.

“Ngài ăn gì cũng được sao?”

“Gì cũng được. Em cứ thoải mái chọn món mình thích là được. Ta sẽ trả tiền.”

“Không.”

Khi Daisy trả lời một cách thẳng thừng, cặp mắt Maxim khẽ mở to.

“Đi theo tôi. Lần này tôi sẽ bao ngài.”

 

***

 

Cứ tưởng cô sẽ dẫn hắn đến một nhà hàng nhỏ nào đó.

Nhưng nơi cô kéo hắn đến là một khu phố sầm uất không có chỗ đặt chân. Có lẽ vì đang có phiên chợ Chủ Nhật nên có nhiều khách ngoại tỉnh tụ tập hơn bình thường, tạo nên một không khí ồn ào náo nhiệt.

“Nào, đừng ngại. Ngài cứ thoải mái chọn đi.”

Thực đơn trên quầy rất đơn giản.

Hot dog và double hot dog.

Chỉ có hai món.

“Chọn món đắt nhất cũng được đấy.”

Daisy nói một cách hào phóng. Trong hai món thì double hot dog đắt hơn.

“Hai món đó khác nhau chỗ nào?”

“Đơn giản thôi. Hot dog là một cây xúc xích. Double hot dog là hai cây xúc xích.”

“À à. Ra là khác nhau về số lượng xúc xích.”

“Xúc xích ở đây to và ngon lắm. Vừa nãy ngài bảo đói đến mức chóng mặt đúng không?”

Daisy liếc nhìn túi tiền rồi gọi món với nhân viên quầy hàng.

“Cho tôi một hot dog, một double hot dog.”

“Vâng, thưa quý khách.”

“Cho nhiều rau với sốt nhé.”

Thấy cô gọi món một cách thành thạo như vậy, có lẽ không phải là người mới ăn lần một lần hai.

Như muốn vét sạch túi tiền nhỏ xíu của cô rồi ấy, Maxim thấy có chút xót xa.

“Thôi. Easy làm gì có tiền chứ. Để ta trả.”

“Tôi cũng kiếm tiền được mà, cũng có chừng này tiền đó. Bây giờ ngài coi thường tôi vì tôi nghèo hay sao?”

Daisy vỗ vào mu bàn tay Maxim, trừng mắt.

“Đây là đang trả tiền cái trâm cài tóc khi ngài đưa đó. Vậy nên ngài cứ im lặng đi.”

“Ta đã bảo đó là tiền hối lộ rồi mà.”

“Tôi không nhận hối lộ.”

“Hay cứ coi là quà tặng đi?”

“Không, tôi không nhận hối lộ, cũng không nhận quà. Chúng ta đâu phải là mối quan hệ rảnh rỗi mà tặng quà qua lại cho nhau đâu chứ?”

Cô thật lạnh lùng. Vừa như nhường nhịn, lại vừa gai góc, chắc cô vẫn còn giận vụ hắn cưỡng hôn cô.

“Thật sao? Vậy thì số tiền để trả cho chiếc trâm đó không hợp lý lắm đâu nhỉ?”

“Gì cơ?”

“Không, Ý ta là nếu không phải quà hay đút lót gì thì số tiền đó không đủ trả cho chiếc trâm thôi.”

“Max làm rơi kem của tôi nên ngài phải trừ đi số tiền đó chứ.”

“Trừ đi thì có khác gì sao?”

“…”

“Cái này nhìn vậy thôi chứ là cái đắt nhất ở đó đấy. Người bán bảo dù hạt ngọc nhỏ nhưng đều là ngọc trai thật.”

Nghe hắn nói vậy, Daisy không còn lời nào để biện minh nữa, mặt cô xụ xuống.

Hắn không muốn trở nên nhỏ nhen, nhưng việc nhìn thấy khuôn mặt bối rối của Daisy luôn mang lại cho Maxim một niềm vui thú vị.

“…Tôi không nhận đâu. Ngài đem trả lại đi.”

“Ta cầm thứ này về làm gì chứ.”

“Đó không phải chuyện của tôi. Ngài cứ giữ lại rồi tặng cho người phụ nữ khác đi.”

Maxim bật cười khi thấy Daisy tháo chiếc trâm ra và đặt vào tay hắn.

“Ta biết phải tặng cho ai nữa chứ.”

“Nếu ngài đến thủ đô thì hãy tặng cho công chúa Egonia làm quà đính ước đi.”

Maxim mân mê chiếc trâm, rồi nhanh chóng cài lên đầu mình.

“Vậy ta đeo.”

“…”

“Thế nào, có đẹp không? Có hợp với ta không?”

Phụt. Daisy đã cố gắng kìm nén nhưng vẫn bật cười.

Trên vầng trán nghiêm nghị lại có một chiếc trâm cài tóc dễ thương và nữ tính như vậy. Ai nhìn vào cũng thấy thật lố bịch.

“Không thể chấp nhận được. Trông thật kinh khủng.”

“Thế à? Easy đeo thì đẹp mà. Ta đeo lại chỉ đến mức đó thôi sao?”

Ừm ừm. Daisy muốn đưa cho hắn một cái gương để hắn tự soi lại chính mình.

Nếu hình ảnh của một vị vua cài một chiếc trâm của phụ nữ được đăng lên trang nhất tờ báo, chắc chắn toàn thể dân chúng Antica sẽ cười nhạo hắn.

“Cái này, thật là khó xử quá. Toàn là ngọc trai đấy. Phải làm sao đây.”

“Thôi. Ngài đưa đây.”

Daisy nhón chân, tháo chiếc trâm cài trên đầu Maxim xuống rồi cài lại lên tóc mình một cách hào phóng.

Quả nhiên, chiếc trâm cài lại như tìm thấy chủ nhân của mình, rất hợp với cô.

Đúng lúc đó, hot dog cũng được mang ra. Thấy Maxim ngơ ngác cầm chiếc hot dog ngon lành đang bốc khói nghi ngút, Daisy hỏi vu vơ.

“Max đã ăn hot dog bao giờ chưa?”

“Chưa, đây là lần đầu tiên. Là trải nghiệm đầu tiên của ta đấy.”

“Trời ơi. Cái này ngon thế cơ mà. Chưa ăn hot dog bao giờ thì cả đời này rốt cuộc ngài đã làm gì vậy?”

“Ừ, sống uổng phí rồi.”

“Vậy để tôi chỉ ngài món ngon nhé? Đã là lần đầu, tôi sẽ làm nó thật đáng nhớ.”

“Được thôi.”

Lời mời thật đúng ý hắn. Khuôn mặt Maxim rạng rỡ khi nhận được lời đề nghị hấp dẫn của cô.

“Hot dog ấy. Ngài có biết ăn ở đâu là ngon nhất không?”

“Ở đâu?”

“Đằng kia kìa. Nên họ mới bán hot dog ở trước đó đấy.”

Daisy chỉ vào tòa nhà ngay trước mặt. Đó là nơi có trường đua ngựa.

“Đi cùng nhau nhé. Tôi sẽ mua vé.”

“Em nói là đi xem đua ngựa sao?”

“Vâng. Tôi có bao nhiêu tiền đâu. Muốn gỡ vốn cái trâm đắt đỏ đó bằng chỗ tiền ít ỏi này thì chỉ có nước cờ bạc thôi.”

Đánh bạc ư. Ai đã dạy cô cái thói xấu đó vậy. Cái mặt ngây thơ vậy mà nói chuyện chẳng kiêng nể gì cả. Mắt Maxim nheo lại.

“Mới không gặp nhau một thời gian mà Easy của chúng ta đã… hư hỏng vậy rồi sao.”

“Tôi vốn dĩ đã hư hỏng rồi mà. Ngài không nhớ sao? Tôi vốn xuất thân từ khu ổ chuột mà.”

Daisy cười tự đắc mặc kệ hắn có nói gì.

Trước trường đua ngựa có treo biểu ngữ ‘Ước mơ đổi đời!’

Nghe thật hão huyền, nhưng…

“Nào, cùng nhau đi đổi đời nào. Nhanh lên.”

Maxim quyết định thử một bữa ăn khác lạ tại sòng bạc của vợ mình.

 

***

 

Hai người chọn chỗ ngồi tồi tàn nhất trong trường đua ngựa. Mặc dù có những chỗ ngồi đặc biệt dành cho quý tộc, nhưng bữa ăn hôm nay không phù hợp với những chỗ đó.

“Cầm thế này. Rồi cắn một miếng như thế này. Ngài hiểu chưa?”

“Chẳng lẽ em nghĩ tôi không biết cách ăn sao.”

Daisy vừa giải thích xong đã cắn một miếng hot dog lớn.

Lần cuối cùng nhìn thấy cô vào 2 năm trước, Daisy hầu như không chịu ăn gì, và ngay cả khi ăn cùng nhau ở dinh thự, cô cũng chỉ chăm chăm ăn nhanh cho xong bữa.

Vậy mà bây giờ cô ăn món ăn tầm thường này một cách thật ngon lành.

Cái miệng nhỏ nhắn ngập thức ăn, Daisy nhai ngấu nghiến trông thật đáng yêu.

Maxim liếc nhìn, cô cũng nhìn lại, Maxim thấy vậy thì cũng cắn một miếng hot dog lớn  theo Daisy.

“Ưm.”

“Thế nào? Bánh cũng ngon, đặc biệt là xúc xích đúng không?”

Đôi mắt Daisy trở nên lấp lánh. Maxim nhấm nháp miếng hot dog trong miệng rồi nuốt xuống, gật đầu một cách vui vẻ.

“Dù là đồ ăn đường phố nhưng cũng khá ngon đấy. Đúng là Easy giới thiệu có khác.”

“Đúng không? Vừa cổ vũ trận đấu vừa ăn thì tuyệt lắm đấy.”

Cô mua hai vé cá cược, một cái cho mình, một cái cho Maxim. Hắn vốn không quan tâm đến đua ngựa, nhưng vì Daisy cứ khăng khăng phải xem thì ăn hot dog mới ngon được, nên hắn đã quyết định làm theo.

“Dù sao cũng thấy hợp khẩu vị ngài nên tôi cũng mừng. Dù không bằng mấy món ăn trong nhà hàng nhưng thỉnh thoảng những món này cũng là đặc sản mà.”

Daisy cứ vui vẻ ríu rít vì những chuyện nhỏ nhặt trông cũng thật đáng yêu. Hắn không biết bản thân đã nhớ cô đến mức nào nữa.

“Sao ngài lại đặt cược vào con ngựa số 5 vậy?”

Daisy liếc nhìn vé của Maxim rồi hỏi một cách bực bội.

“Chỉ là, tỷ lệ tiền cược cao nhất thôi mà. Có vấn đề gì sao?”

“Con số 5 đó chạy không tốt đâu. Nó toàn về cuối cùng thôi. Khả năng thắng thấp nên tiền thắng cược mới cao. Người thông minh như ngài nhìn vào chẳng lẽ không biết sao?”

Cô chu môi, càu nhàu, khiến hắn chỉ muốn hôn lên đó.

Không biết cô có biết điều đó hay không. Nhưng Daisy vẫn không ngừng lẩm bẩm.

“Đã mất công mua cho ngài rồi mà lại sắp mất tiền oan rồi. Đánh bạc cũng phải dùng đầu óc chứ. Cứ ngây thơ không biết gì thế này… tôi lo lắng cho tương lai của Antica quá.”

Cứ líu la líu lo. Hắn muốn cắn rồi nuốt chửng đôi môi đang cằn nhằn đó quá.

Nghe điên thật, nhưng đúng là vậy.

“Chúng ta cá xem ai thắng không?”

“Cá sao?”

“Ừ.”

Maxim dùng ngón cái lau vết sốt còn dính trên môi Daisy rồi mút đầu ngón tay.

“Người thua sẽ phải thực hiện điều ước của người thắng.”



 

Cài đặt

180%
14px
Chương 215: Chương 215
Chương 214: Chương 214
Chương 213: Chương 213
Chương 212: Chương 212
Chương 211: Chương 211
Chương 210: Chương 210
Chương 209: Chương 209
Chương 208: Chương 208
Chương 207: Chương 207
Chương 206: Chương 206
Chương 205: Chương 205
Chương 204: Chương 204
Chương 203: Chương 203
Chương 202: Chương 202
Chương 201: Chương 201
Chương 200: Chương 200
Chương 199: Chương 199
Chương 198: Chương 198
Chương 197: Chương 197
Chương 196: Chương 196
Chương 195: Chương 195
Chương 194: Chương 194
Chương 193: Chương 193
Chương 192: Chương 192
Chương 191: Chương 191
Chương 190: Chương 190
Chương 189: Chương 189
Chương 188: Chương 188
Chương 187: Chương 187
Chương 186: Chương 186
Chương 185: Chương 185
Chương 184: Chương 184
Chương 183: Chương 183
Chương 182: Chương 182
Chương 181: Chương 181
Chương 180: Chương 180
Chương 179: Chương 179
Chương 178: Chương 178
Chương 177: Chương 177
Chương 176: Chương 176
Chương 175: Chương 175
Chương 174: Chương 174
Chương 173: Chương 173
Chương 172: Chương 172
Chương 171: Chương 171
Chương 170: Chương 170
Chương 169: Chương 169
Chương 168: Chương 168
Chương 167: Chương 167
Chương 166: Chương 166
Chương 165: Chương 165
Chương 164: Chương 164
Chương 163: Chương 163
Chương 162: Chương 162
Chương 161: Chương 161
Chương 160: Chương 160
Chương 159: Chương 159
Chương 158: Chương 158
Chương 157: Chương 157
Chương 156: Chương 156
Chương 155: Chương 155
Chương 154: Chương 154
Chương 153: Chương 153
Chương 152: Chương 152
Chương 151: Chương 151
Chương 150: Chương 150
Chương 149: Chương 149
Chương 148: Chương 148
Chương 147: Chương 147
Chương 146: Chương 146
Chương 145: Chương 145
Chương 144: Chương 144
Chương 143: Chương 143
Chương 142: Chương 142
Chương 141: Chương 141
Chương 140: Chương 140
Chương 139: Chương 139
Chương 138: Chương 138
Chương 137: Chương 137
Chương 136: Chương 136
Chương 135: Chương 135
Chương 134: Chương 134
Chương 133: Chương 133
Chương 132: Chương 132
Chương 131: Chương 131
Chương 130: Chương 130
Chương 129: Chương 129
Chương 128: Chương 128
Chương 127: Chương 127
Chương 126: Chương 126
Chương 125: Chương 125
Chương 124: Chương 124
Chương 123: Chương 123
Chương 122: Chương 122
Chương 121: Chương 121
Chương 120: Chương 120
Chương 119: Chương 119
Chương 118: Chương 118
Chương 117: Chương 117
Chương 116: Chương 116
Chương 115: Chương 115
Chương 114: Chương 114
Chương 113: Chương 113
Chương 112: Chương 112
Chương 111: Chương 111
Chương 110: Chương 110
Chương 109: Chương 109
Chương 108: Chương 108
Chương 107: Chương 107
Chương 106: Chương 106
Chương 105: Chương 105
Chương 104: Chương 104
Chương 103: Chương 103
Chương 102: Chương 102
Chương 101: Chương 101
Chương 100: Chương 100
Chương 99: Chương 99
Chương 98: Chương 98
Chương 97: Chươn 97
Chương 96: Chương 96
Chương 95: Chương 95
Chương 94: Chương 94
Chương 93: Chương 93
Chương 92: Chương 92
Chương 91: Chương 91
Chương 90: Chương 90
Chương 89: Chương 89
Chương 88: Chương 88
Chương 87: Chương 87
Chương 86: Chương 86
Chương 85: Chương 85
Chương 84: Chương 84
Chương 83: Chương 83
Chương 82: Chương 82
Chương 81: Chương 81
Chương 80: Chương 80
Chương 79: Chương 79
Chương 78: Chương 78
Chương 77: Chương 77
Chương 76: Chương 76
Chương 75: Chương 75
Chương 74: Chương 74
Chương 73: Chương 73
Chương 72: Chương 72
Chương 71: Chương 71
Chương 70: Chương 70
Chương 69: Chương 69
Chương 68: Chương 68
Chương 67: Chương 67
Chương 66: Chương 66
Chương 65: Chương 65
Chương 64: Chương 64
Chương 63: Chương 63
Chương 62: Chương 62
Chương 61: Chương 61
Chương 60: Chương 60
Chương 59: Chương 59
Chương 58: Chương 58
Chương 57: Chương 57
Chương 56: Chương 56
Chương 55: Chương 55
Chương 54: Chương 54
Chương 53: Chương 53
Chương 52: Chương 52
Chương 51: Chương 51
Chương 50: Chương 50
Chương 49: Chương 49
Chương 48: Chương 48
Chương 47: Chương 47
Chương 46: Chương 46
Chương 45: Chương 45
Chương 44: Chương 44
Chương 43: Chương 43
Chương 42: Chương 42
Chương 41: Chương 41
Chương 40: Chương 40
Chương 39: Chương 39
Chương 38: Chương 38
Chương 37: Chương 37
Chương 36: Chương 36
Chương 35: Chương 35
Chương 34: Chương 34
Chương 33: Chương 33
Chương 32: Chương 32
Chương 31: Chương 31
Chương 30: Chương 30
Chương 29: Chương 29
Chương 28: Chương 28
Chương 27: Chương 27
Chương 26: Chương 26
Chương 25: Chương 25
Chương 24: Chương 24
Chương 23: Chương 23
Chương 22: Chương 22
Chương 21: Chương 21
Chương 20: Chương 20
Chương 19: Chương 19
Chương 18: Chương 18
Chương 17: Chương 17
Chương 16: Chương 16
Chương 15: Chương 15
Chương 14: Chương 14
Chương 13: Chương 13
Chương 12: Chương 12
Chương 11: Chương 11
Chương 10: Chương 10
Chương 10: Chương 10
Chương 9: Chương 9
Chương 9: Chương 9
Chương 8: Chương 8
Chương 8: Chương 8
Chương 7: Chương 7
Chương 7: Chương 7
Chương 6: Chương 6
Chương 6: Chương 6
Chương 5: Chương 5
Chương 5: Chương 5
Chương 4: Chương 4
Chương 4: Chương 4
Chương 3: Chương 3
Chương 3: Chương 3
Chương 2: Chương 2
Chương 2: Chương 2
Chương 1: Chương 1
Chương 1: Chương 1

💬 Bình luận (0)