Chương 189

 

Chương 189

 

Trans: Đom Đóm

———

Bản dịch này thuộc quyền sở hữu của LoppyToon. Chúng mình đã mua raw và dịch để mang đến cho các bạn nội dung hoàn toàn miễn phí, rất mong các bạn tôn trọng công sức của nhóm.

———

Là Maxim.

Hắn ướt như chuột lột, toàn thân đẫm nước.

“Chuyện… chuyện gì thế này? Sao ngài lại ướt hết thế…”

“Nói ra thì hơi dài. Trời lạnh thế này. Chúng ta vào trong nói chuyện nhé?”

Cô không kịp ngăn cản.

Khi Daisy còn đang bàng hoàng, Maxim đã vào phòng một cách vô cùng tự nhiên. Mọi chuyện diễn ra trong nháy mắt.

“Sao ngài lại tự ý vào vậy?”

“Xin lỗi em. Ta lạnh quá. Ưm, lạnh.”

Maxim co người lại, xoa hai tay vào nhau, làm ra vẻ rụt rè.

Daisy chỉ biết cười gượng trước tình huống trớ trêu này.

“Em biết ta bị mất ngủ mà đúng không?”

“Vâng, tôi biết.”

“Lúc đó, vì em mà ta đã đỡ hơn một chút, nhưng bây giờ lại tái phát rồi.”

Chắc không phải nói dối đâu.

Khi sống chung trong căn nhà trên phố, Maxim cũng rất khó ngủ. Cuối cùng, cô phải ôm hắn, vỗ về như dỗ trẻ con, rồi cô mới có thể ngắm nhìn khuôn mặt hắn khi ngủ.

Bên cạnh cô, hắn dường như ngủ rất ngon. Có lẽ vì thế mà hắn trông sắc sảo hơn chăng?

“Hôm nay cũng không ngủ được, nên ta đi dạo đêm một lát. Trên đường về, vừa lúc trời đổ mưa đột ngột nên mới ra nông nỗi này.”

“…”

“Thôi, chuyện đó cũng có thể xảy ra mà. Chắc là ta xui xẻo thôi.”

Daisy nghe câu chuyện tiếp theo với một chút lòng thương xót, nghĩ rằng chuyện này cũng có thể xảy ra thật.

“Vậy sao?”

“Ta định tắm nước nóng, uống một ly rượu rồi ngủ, nhưng lại đúng lúc, ta làm mất chìa khóa phòng rồi. Chỉ là hoạ vô đơn chí thôi.”

Cho dù cô có nhượng bộ cả trăm lần thì đến mức này cũng còn có thể chấp nhận được.

Nhưng Maxim lại tiếp tục nói những lời giả tạo mà không chút xấu hổ.

“Khi ta rơi vào bước đường cùng, điều duy nhất ta nghĩ đến là Easy.”

“Tại sao?”

“Thì… khi vui hay buồn, trong khoảnh khắc của hỉ nộ ái ố, việc nghĩ đến người mình yêu là chuyện hết sức tự nhiên mà. Không phải sao?”

Mắt Daisy nheo lại đầy nghi ngờ.

“Nhưng trong cái rủi có cái may, ta lại nhận ra mình còn có một điều ước. Giống như cọng rơm cứu mạng cuối cùng vậy.”

“Cứ cho là vậy đi.”

“Thế nên, ta đến đây để dùng điều ước đó và nhờ Easy giúp đỡ đấy.”

Lời nói thì trôi chảy như rót mật vào tai. Nhưng vấn đề là toàn lời sáo rỗng.

Daisy luôn cảm thấy vậy, nhưng những lời ngụy biện của người đàn ông này thật sự rất đỉnh cao.

Có lẽ vì tính cách của cô vốn dĩ như vậy chăng. Daisy lại thấy mềm lòng trước những thứ đáng thương và đáng yêu, hơn nữa lại mềm lòng trước người đàn ông này, nên cô luôn vô thức bị cuốn theo.

Đúng vậy, có lẽ vì thế mà cô mới bị kéo đến đây. Daisy quyết định phải cứng rắn hơn.

“Haizz, sao mưa lại xối xả thế này. Đáng sợ thật đấy nhỉ?”

Maxim làm ra vẻ lảng tránh, dán mắt vào cửa sổ, Daisy quay người hắn lại.

“Max, đừng lấp liếm nữa. Nói rõ điều ước của ngài đi. Tôi cần biết để quyết định có thực hiện hay không.”

“Sao cơ?”

“Chính xác thì ngài muốn ước điều gì? Tôi cũng phải biết thì mới quyết định có chấp nhận hay không chứ.”

Bị nói trúng tim đen, Maxim cười tủm tỉm.

“Vì ta đang gặp khó khăn như vậy, nên Easy của chúng ta, vì lòng nhân ái… hãy cho ta ở lại một đêm đi.”

“Tôi từ chối. Mời ngài về cho.”

Daisy thẳng thừng từ chối và cố gắng đẩy Maxim ra.

Nhưng cơ thể hắn cứng như đá, không hề nhúc nhích.

“Thật lạnh lùng. Vậy em bảo ta cứ ngủ ngoài hành lang trong bộ dạng ướt sũng thế này sao?”

“Không. Sợi dây cứu sinh cuối cùng có thể giúp ngài giải quyết vấn đề đó ngay bây giờ.”

Daisy lấy chìa khóa từ ngăn kéo bàn cạnh giường ra đưa cho hắn.

“Đây. Chìa khóa phòng của ngài.”

“…”

Vì cô phụ trách việc trang trí hoa cho bữa ăn trong phòng hắn, nên Daisy cũng có chìa khóa phòng hắn.

Có lẽ vì không lường trước được chuyện này, khuôn mặt Maxim ánh lên vẻ thất vọng.

“Ngài cứ dùng cái này mở cửa, vào phòng tắm rửa, uống một ly rượu rồi ngủ đi. Xong rồi chứ?”

“Được rồi.”

Cứ tưởng sẽ phải vật lộn với hắn chứ.

Maxim chấp nhận một cách ngoan ngoãn hơn so với dự kiến. Hắn nhìn chằm chằm vào chiếc chìa khóa vừa nhận.

Không, cứ tưởng là hắn đã chấp nhận rồi. Nhưng đó chỉ là một ảo giác hoàn hảo của Daisy.

Rầm. Maxim mở cửa sổ rồi ném chìa khóa ra ngoài mà không chút do dự.

“Ôi. Ta lại làm mất rồi.”

“…”

“Làm sao đây.”

Hắn cười toe toét.

Tên điên này. Cứ tưởng hắn sẽ chỉ nói những lời nguỵ biện đầy lộ liễu, nhưng hóa ra ngay từ đầu hắn đã không có ý định che giấu trò lừa bịp đó rồi. Tức đến không chịu nổi mất.

“Ngài đang làm trò gì vậy?”

“Ta đã nói rồi mà. Điều ước của ta. Chỉ xin em cho ta ở lại một đêm thôi.”

“Thế nên tôi đã từ chối điều ước đó và đưa ra một giải pháp thay thế phù hợp cho ngài rồi mà.”

“Giải pháp thay thế vừa biến mất rồi mà.”

“Max tự mình vứt bỏ nó rồi bảo tôi phải làm gì đây?”

“Đơn giản thôi. Em chỉ cần rút lại lời từ chối là được.”

“Không. Ngài đi đi.”

Vì ban ngày hắn đã cưỡng hôn cô rồi. Chắc Maxim lại định giở trò gì đó.

Không đời nào.

Daisy dốc hết sức đẩy lưng Maxim về phía cửa ra vào.

“Easy, cho ta một cơ hội thôi.”

“Tôi đã bảo không rồi mà. Đi ra ngay đi.”

“Đã qua nửa đêm rồi, hôm nay là thứ Hai. Chúng ta vẫn là vợ chồng mà.”

Quả nhiên. Sao lại không lệch một ly nào so với dự đoán vậy chứ.

Vì vậy mà cô mới không muốn gặp hắn.

“Đi đi. Nhanh lên.”

Trong khi Daisy ngày càng mất lòng tin, Maxim lại phản bác với vẻ hơi oan ức.

“Đâu phải ta bảo làm tình ngay đâu. Chỉ là muốn ngủ nhờ một đêm thôi mà. Em có cần phải lạnh lùng đến vậy không?”

“Vâng, bây giờ ngài mới biết tôi lạnh lùng sao? Nếu chưa biết thì bây giờ hãy nhớ kỹ đi, ngài cứ gọi người hầu hay ngủ ngoài hành lang thì tùy ý ngài.”

“A, làm ơn mà…”

Maxim nhanh chóng xoay người, nắm lấy hai tay Daisy đang đẩy hắn ra.

“Ta lạnh quá. Easy à.”

Đầu ngón tay hắn run rẩy.

Môi hắn cũng tái xanh. Sắc mặt nhợt nhạt. Nhìn là biết hắn lạnh thật chứ không phải giả vờ.

“Nếu ta gọi người hầu đến… họ sẽ nói rằng ta đến tìm Easy vào đêm khuya nhưng bị từ chối một cách tàn nhẫn nên mới phải tìm họ. Chỉ nghĩ thôi cũng thấy xấu hổ rồi.”

“…”

“Không, hay là cứ ngủ ngoài hành lang đi. À, phải rồi. Vậy thì bọn họ cũng sẽ tự động sẽ biết thôi. Chuyện đáng xấu hổ đến mức ta không thể tự mình nói ra, vậy thì thà như vậy còn hơn.”

Đúng là hết thuốc chữa mà.

Người đàn ông trơ trẽn trước mặt này thật sự hết thuốc chữa rồi, nhưng bản thân cô cũng hết thuốc chữa khi không thể ngoảnh mặt làm ngơ trước con người đang lạnh cóng và khó xử này.

Tính cách định mệnh.

Có lẽ chính Daisy chứ không phải ai khác đang làm cuộc đời mình rắc rối hơn.

Daisy đã nghĩ như vậy.

“Được rồi. Đổi lại, ngài chỉ được ngủ thôi đấy.”

Khi Daisy miễn cưỡng đồng ý, mắt Maxim hơi mở to lên.

“Cảm ơn em. Nhờ em mà ta sống sót rồi. Easy à.”

“Hứa đi. Ngài sẽ thật sự không làm chuyện đó đúng không?”

“Cái đó… ta sẽ cố gắng.”

Quả nhiên. Hắn có âm mưu gì đó rồi. Maxim lấp lửng, tránh đưa ra lời khẳng định.

“Không đời nào. Nếu ngài làm những hành động trái ý tôi hoặc giở trò gì đó thì tôi sẽ bắn ngài ngay lập tức. Và khi đó hợp đồng của chúng ta cũng tự động chấm dứt. Ngài hiểu chưa?”

“…Được rồi, Easy nà. Ta sẽ cố gắng hết sức mà.”

“…”

“Hứa nhé.”

Maxim chìa ngón út ra.

Đâu phải trẻ con nữa đâu. Một người đàn ông là vua của một quốc gia mà sao lại làm trò như vậy chứ.

Đúng, có hơi kỳ lạ một chút, nhưng dù sao thì hắn cũng là người luôn giữ lời hứa.

Daisy miễn cưỡng móc ngoéo với Maxim.

“Trước hết thì ngài cứ đi tắm đi.”

“Easy tắm cho ta đi.”

“…Hay là bây giờ ngài muốn chết ngay lập tức?”

Daisy dí họng súng vào cằm Maxim. Một động tác rất nhanh, không, rất vội vàng.

“Không.”

Nhìn khuôn mặt cứng rắn đến đáng sợ của vợ mình, Maxim nhận ra có điều gì đó không ổn, liền vội vàng cụp đuôi.

“…”

“Được rồi. Đừng nhìn ta theo kiểu đáng sợ như vậy nữa. Ta sẽ tự tắm mà.”

Maxim nói xong liền vội vàng cởi quần áo ướt ra. Mặt Daisy tái xanh lại.

“Sao ngài lại cởi ở đây? Vào phòng tắm mà cởi chứ.”

“Được rồi.”

Hắn bị ngăn cản ngay lập tức, trả lời một cách buồn bã.

Thật là. Cứ hễ có cơ hội là hắn lại lao vào như thể đã chờ sẵn vậy. Daisy không thể lơ là dù chỉ một chút.

“Nếu ngài ra ngoài mà không mặc gì thì tôi sẽ bắn ngài đó. Nhớ mặc áo choàng vào đấy.”

“Vâng.”

Khi Daisy lải nhải cằn nhằn, Maxim quay lưng buồn bã đi vào phòng tắm.

Cạch-. Cửa phòng tắm đóng lại, và chỉ khi nghe thấy tiếng nước chảy, Daisy mới hạ súng xuống và buông lỏng cảnh giác.

“Lại… mang cái gì đến đây vậy chứ.”

Daisy mở chiếc túi đang đặt trên bàn mà Maxim mang đến.

Bên trong có hai chai rượu vang và hai chiếc ly được đặt một cách gọn gàng.

Ngay từ đầu hắn đã có ý đồ rồi mà. Còn giả vờ không biết gì nữa chứ.

Đúng là đồ giả tạo.



 

Cài đặt

180%
14px
Chương 215
Chương 214
Chương 213
Chương 212
Chương 211
Chương 210
Chương 209
Chương 208
Chương 207
Chương 206
Chương 205
Chương 204
Chương 203
Chương 202
Chương 201
Chương 200
Chương 199
Chương 198
Chương 197: 🔞
Chương 196: 🔞
Chương 195
Chương 194
Chương 193
Chương 192
Chương 191
Chương 190
Chương 189
Chương 188
Chương 187
Chương 186
Chương 185
Chương 184
Chương 183
Chương 182
Chương 181
Chương 180
Chương 179
Chương 178
Chương 177
Chương 176
Chương 175
Chương 174
Chương 173
Chương 172
Chương 171
Chương 170: 🔞
Chương 169
Chương 168
Chương 167
Chương 166
Chương 165
Chương 164
Chương 163
Chương 162
Chương 161
Chương 160
Chương 159
Chương 158
Chương 157
Chương 156
Chương 155
Chương 154: 🔞
Chương 153: 🔞
Chương 152: 🔞
Chương 151
Chương 150
Chương 149
Chương 148
Chương 147
Chương 146
Chương 145
Chương 144
Chương 143
Chương 142
Chương 141
Chương 140
Chương 139
Chương 138
Chương 137
Chương 136
Chương 135
Chương 134
Chương 133
Chương 132
Chương 131
Chương 130
Chương 129
Chương 128: 🔞
Chương 127: 🔞
Chương 126
Chương 125
Chương 124
Chương 123
Chương 122
Chương 121
Chương 120
Chương 119
Chương 118
Chương 117
Chương 116
Chương 115
Chương 114
Chương 113
Chương 112
Chương 111
Chương 110
Chương 109
Chương 108
Chương 107
Chương 106
Chương 105
Chương 104
Chương 103
Chương 102
Chương 101
Chương 100
Chương 99
Chương 98: H
Chươn 97: H
Chương 96: H
Chương 95
Chương 94
Chương 93
Chương 92
Chương 91
Chương 90
Chương 89
Chương 88
Chương 87
Chương 86: H
Chương 85: H
Chương 84: H
Chương 83: H
Chương 82
Chương 81
Chương 80
Chương 79
Chương 78
Chương 77
Chương 76
Chương 75
Chương 74
Chương 73
Chương 72
Chương 71
Chương 70
Chương 69
Chương 68
Chương 67
Chương 66
Chương 65
Chương 64
Chương 63
Chương 62
Chương 61
Chương 60
Chương 59
Chương 58
Chương 57
Chương 56
Chương 55
Chương 54
Chương 53
Chương 52
Chương 51
Chương 50
Chương 49
Chương 48
Chương 47
Chương 46
Chương 45
Chương 44
Chương 43
Chương 42
Chương 41
Chương 40
Chương 39
Chương 38
Chương 37
Chương 36
Chương 35
Chương 34
Chương 33
Chương 32
Chương 31
Chương 30
Chương 29
Chương 28
Chương 27
Chương 26
Chương 25
Chương 24
Chương 23
Chương 22
Chương 21
Chương 20
Chương 19
Chương 18
Chương 17
Chương 16
Chương 15
Chương 14
Chương 13
Chương 12
Chương 11
Chương 10
Chương 10
Chương 9
Chương 9
Chương 8
Chương 8
Chương 7
Chương 7
Chương 6
Chương 6
Chương 5
Chương 5
Chương 4
Chương 4
Chương 3
Chương 3
Chương 2
Chương 2
Chương 1
Chương 1

💬 Bình luận (0)