Chương 25

Chương 25

Edit: Kẹo

———

Bản dịch này thuộc quyền sở hữu của LoppyToon. Chúng mình đã mua raw và dịch để mang đến cho các bạn nội dung hoàn toàn miễn phí, rất mong các bạn tôn trọng công sức của nhóm.

———

Daisy thực sự là con riêng của Therese, còn người duy nhất có thể tin tưởng được là Maxim, và khi nghe những lời này, chắc hẳn cô sẽ buồn bã đến mức rơi nước mắt... Nhưng không, đối với suy nghĩ mong muốn ly hôn càng sớm càng tốt, đây lại là một tin tức không thể nào phấn khích hơn.

Chỉ còn một việc phải làm.

Mua hai bộ váy vừa đủ mang vẻ quý tộc để mặc thay phiên nhau, sau đó đứng làm cô dâu một cách thiếu trang nhã, rồi lặng lẽ rút lui.

Thế là đến một lúc nào đó, vị ‘ứng cử viên nghiện tình dục’ kia sẽ bị thu hút bởi một tiểu thư vừa xinh đẹp vừa biết điều thuộc giới thượng lưu đang nhắm đến hắn. Song, Maxim chắc chắn sẽ lao nhanh vào mối tình vụng trộm đầy táo bạo và biến thái ấy, quên sạch người vợ như bù nhìn chẳng bao giờ chịu đáp ứng cho hắn.

Sau đó, Daisy sẽ nhận được một khoản tiền bồi thường vừa đủ, không quá thấp, từ người chồng ngoại tình Maxim von Waldeck, rồi trở về cô nhi viện.

Nếu bị nói làm hỏng việc, Daisy cũng có thể lý luận chuyện này hoàn toàn không phải là cô không hoàn thành nhiệm vụ, mà là không thể nào làm được, nên hoàn toàn không phải lỗi của cô. Nghĩ đi nghĩ lại hồi lâu, kế hoạch này đúng thật là quá hoàn hảo.

Đây chính là viễn cảnh lý tưởng nhất mà Daisy von Waldeck có thể suy diễn ra.

“Ai cơ? Cô nghe được gì sao?”

“Ừ, chuyện là thế này, lần trước khi đi công tác, tôi đã nghe được một chuyện….”

Ồ, tuyệt vời làm sao. Phần quan trọng bắt đầu từ rồi đây.

Nếu có thể có được danh sách những người phụ nữ đang quan tâm đến Maxim, Daisy sẽ có thể bàn bạc với thím lập kế hoạch se duyên ngay lập tức cho hắn.

Nếu có thể ghi lại thì tốt, nhưng không thể nên đành phải ghi nhớ kỹ.

Tên của giới thượng lưu thường dài dòng và khó nhớ làm sao.

Daisy khó khăn nuốt khan, cổ họng khô khốc.

Đột nhiên, tiếng cửa bật mở bất ngờ vang lên, khiến không gian đang ồn ào như bị dội một gáo nước lạnh, trở nên im lặng đến đáng sợ.

Mặc dù bị rèm che khuất, không thể nhìn thấy bên ngoài, nhưng cô có thể cảm nhận được.

Ai đó đã bước vào, và sự xuất hiện của người này đã làm thay đổi hoàn toàn bầu không khí ồn ào trong căn phòng.

Cộp, cộp, cộp.

Tiếng bước chân quen thuộc, hòa cùng giọng nói lúng túng của một nhân viên cất giọng từ phía xa.

“Ngài, ngài đến đây bằng cách nào…?”

Mặc dù nhân viên đã hỏi, nhưng đối phương vẫn giữ thái độ im lặng, phớt lờ hoàn toàn, không buồn trả lời.

Dấu hiệu của sự hiện diện ấy ngày càng tiến đến gần hơn. Trong khi đó, Daisy nín thở, hai tay siết chặt khẩu súng lục, cơ thể căng cứng.

Roẹt-!

Tấm rèm mỏng được vén mạnh sang một bên, lộ ra bóng dáng to lớn trong ánh sáng lờ mờ.

“Ta tìm thấy em rồi.”

Đôi mắt xám sắc lạnh của hắn hiện lên, như ánh mắt của kẻ săn mồi vừa phát hiện con mồi đang lẩn trốn.

Đó là Maxim von Waldeck.

“Ngài làm thế nào mà…?”

“Không thấy em đâu, nên ta liền đi tìm. Hóa ra em trốn ở đây.”

Trớ trêu thay, lời nói của hắn lại giống hệt câu hỏi của nhân viên vừa rồi. Chính vì vậy, Daisy đầy cảnh giác, vẫn giữ khẩu súng chĩa thẳng vào Maxim.

Dù vậy, hắn dường như chẳng mảy may bận tâm. Với ánh mắt vô cảm, hắn bước thẳng vào bên trong mà không hề nao núng. Những bước chân không hề có một chút do dự, như thể hắn đã đến đây với mục đích thực hiện một hành động điên rồ nào đó.

“Đưa đây. Khẩu súng.”

“Gì cơ?”

“Đưa súng cho ta.”

“Tại sao chứ?”

“Ta cần dùng gấp.”

“Ngài cần súng để làm gì cơ?”

Nghe đến đây, tròng mắt xanh nhạt của Daisy không ngừng dao động. Cô có linh cảm chẳng lành.

Bởi vì Maxim von Waldeck là một kẻ điên, và việc điên rồ duy nhất mà hắn có thể làm khi có súng trong tay chỉ có một: giết người.

“Tuyệt đối không được.”

“Tại sao lại không?”

“Bởi vì…”

Cô không cần nói ra thì hắn cũng phải hiểu chứ. Dù có lỗi lầm gì đi nữa, giết người là điều không thể chấp nhận được.

Daisy không có thời gian để đưa ra lời giải thích phức tạp. Cô chỉ lắc đầu quyết liệt.

“Súng là của em. Làm gì có chuyện đưa rồi lại đòi lại chứ?”

“Được thôi. Vậy ta sẽ lấy súng của ta để trên xe.”

“Kh-không được!”

Ôi trời ơi. Làm ơn đi, việc cuối cùng Daisy không muốn là bị lôi vào một vụ xả súng điên cuồng với một anh hùng chiến tranh.

Nếu lý do chỉ là ‘buôn chuyện sau lưng vợ’ thì càng không thể chấp nhận được.

“Nếu ta không dùng súng, xử lý theo cách của ta vẫn được chứ?”

Daisy cảm thấy như con tim chùng xuống. Với kẻ điên như Maxim, dù tay không, hắn cũng có thể đánh bể đầu ai đó như khi sử dụng súng.

Vừa nghĩ đến đó, Daisy lập tức cảm thấy choáng váng.

“Bạo lực thì tuyệt đối không được. Tuyệt đối không!”

Cô không thể tin được rằng chính mình lại thốt ra những lời khuyên đầy mạnh mẽ này, nhất là khi nghĩ đến công việc mà cô từng làm vài năm trước.

Còn Maxim chỉ nhẹ nhàng đảo mắt một chút, rồi nhìn thẳng vào cô sau khi nghe lời khẩn thiết từ ‘người vợ’ của mình.

“Nếu không bạo lực, ta nghĩ cần sự cho phép của em.”

“Gì cơ?”

“Vậy chúng ta thống nhất dùng cách này thay vì súng nhé.”

Hắn hoàn toàn không để tâm đến khẩu súng đang chĩa vào mình, thản nhiên đưa một tay siết lấy eo Daisy. Hắn dùng tay còn lại kéo rèm lại như thể chẳng có chuyện gì xảy ra như không có ai đang nhìn mình.

Trời ạ.

Một kẻ điên khi làm chuyện điên rồ lại trông tự nhiên đến mức này sao?

Những cử động liền mạch, trơn tru như dòng nước của hắn khiến Daisy hoàn toàn bị bất ngờ, đến mức không thể cử động nổi.

Mùi hương nam tính nồng ấm của hắn phảng phất quanh cô, tầm nhìn của Daisy bị che khuất bởi lồng ngực rắn chắc của hắn.

“Ta đã rất nhớ em.”

“Ngài, ngài buông ra ngay… Á!”

Rầm, loảng xoảng!

Không kịp ngăn cản, Daisy bị hắn đẩy ép sát vào tường, khiến giá treo đồ đổ sập xuống, lưng cô cũng vì thế mà đập mạnh vào bức tường cứng đằng sau.

“Chết tiệt… Ta vội quá nên sơ suất rồi. Em có đau không?”

“Đây, đây là cái gì chứ…”

“Đừng giãy giụa nữa, cứ ngoan ngoãn đứng yên.”

Nói xong, hắn nhanh chóng áp sát Daisy, siết chặt để cô không thể cử động.

“Em biết mà, nếu em cứ cựa quậy, ta sẽ càng kích động hơn.”

Tồi tệ thật. Ban đầu, ít ra hắn còn cố hạ giọng như thì thầm, nhưng giờ thì chẳng buồn che giấu ý định của mình nữa.

“Em sẽ bắn thật đấy!”

Daisy đầy giận dữ, với động tác nhanh nhẹn chĩa thẳng nòng súng vào dưới cằm của Maxim. Tuy nhiên, hắn chỉ khẽ bật cười nhạo, như thể chuyện này chẳng hề đáng bận tâm.

“Em nói thật, em sẽ bắn ngài.”

“Được thôi, cứ làm đi.”

Maxim thản nhiên đáp lời, không chút mảy may lo lắng, đồng thời bắt đầu tháo từng chiếc cúc áo phía sau lưng cô.

Tách, tách, tách.

Càng tháo, lưng áo hắn càng lỏng, còn sự căng thẳng của Daisy thì càng dâng lên đến đỉnh điểm.

Tên điên này định lột áo thật sao?

Hắn thậm chí còn cười mỉa, giọng điệu đầy thách thức.

Làm thế nào đây? Daisy đã tự hứa với lòng mình sẽ không giết chóc nữa, nên cô không thể nổ súng. Huống chi, giết hắn tại đây, trong tình huống này sẽ tạo nên một scandal chấn động chẳng khác gì một vở kịch lớn cả.

Trong khi còn đang do dự, Maxim lại chẳng hề tỏ vẻ gì là lo lắng. Trái lại, ánh mắt hắn như toát lên sự thích thú, như thể việc gây rối trong phòng thay đồ nữ là một trò tiêu khiển thú vị.

Daisy cảm thấy bị sỉ nhục. Maxim đang hành xử như thể hắn biết rõ cô sẽ không dám làm gì. Hoặc, có lẽ hắn thật sự không bận tâm nếu bị bắn.

Cô chưa bao giờ gặp phải một kẻ như thế này, đến mức hoàn toàn không biết phải đối phó ra sao.

‘Hay mình dùng báng súng đánh vào đầu hắn? Trong lúc hắn đau đớn ôm đầu, mình sẽ tranh thủ chạy trốn...’

Kế hoạch nghe có vẻ hợp lý như mọi khi. Nhưng vấn đề ở đây là đối thủ của cô lại chính là Maxim von Waldeck.

‘Không, không được. Tên biến thái này càng bị chống cự thì càng hưng phấn mà? Hơn nữa, mình mặc cái áo này đi ra ngoài thì được gì chứ?’

Chiếc áo chết tiệt này, vốn là loại hàng vải rẻ tiền mà lại cố tỏ vẻ cao quý, với hàng cúc được may ở phía sau làm cô không thể tự mình mặc vào hay cởi ra.

Và Maxim lại là chồng hợp pháp của cô. Nếu cô chạy ra ngoài trong bộ dạng này, chẳng khác nào để người ta nghĩ rằng cả hai đang chuẩn bị làm gì đó nhơ nhuốc và bị bắt tại trận. Điều đó chỉ làm cô bẽ mặt thêm thôi.

‘Dù làm gì cũng không ổn vì có quá nhiều ánh mắt xung quanh. Ôi, thánh thần ơi, vì sao Người lại ban cho đứa con khốn khổ của Người một thử thách như thế này?’

Cô sắp phát điên rồi.

Trong khi Daisy còn đang chần chừ, Maxim đã tháo cúc áo xuống đến tận lưng cô. Chiếc áo vốn đang che lấy phần trên cơ thể cô tuột xuống, để lộ đôi vai tròn đầy quyến rũ.

“Cây súng này, em không ngại nếu người khác nhìn thấy đúng không?”

“Ngài nói gì cơ?”

“Còn gì nữa. Chỉ cần ai đó nhìn thấy khẩu súng này, thì bọn họ sẽ buôn chuyện. Đám nhà báo chắc chắn sẽ phát cuồng nếu nghe được rằng hai chúng ta đã dùng đến súng đấy.”

Hắn nắm lấy mép rèm, giọng đầy cảnh cáo lần cuối.

“Ta không quan tâm lắm. Cứ coi như là một trận cãi nhau nảy lửa giữa vợ chồng đi.”

Vừa dứt lời, Maxim kéo mạnh rèm sang một bên, khiến Daisy hoảng hốt giấu ngay khẩu súng đi.

Cùng lúc này, bên ngoài rèm, tình huống bất ngờ được những nhân viên đang run rẩy vì không dám rời đi giữa tình huống khó xử này bắt trọn trong tầm mắt.

“Cái kia.”

Maxim lên tiếng, giọng như đang gọi một đồ vật hơn là một con người. Hai nhân viên giật mình, cơ thể khẽ run lên.

“Ta sẽ tự cởi đồ. Các ngươi đừng nghe trộm nữa, biến ra ngoài.”

“…”

“Hai người điếc rồi sao? Không nghe thấy ta vừa bảo cút à?”

Khi hắn gằn giọng đầy vẻ cáu kỉnh, hai nhân viên tái mặt, cúi đầu lia lịa rồi rời đi trong hoảng loạn.

“Đúng 10 phút… không, tình hình gấp gáp nên 30 phút nữa hãy quay lại.”

Tình hình gấp mà sao lại 30 phút thay vì 10 phút?

Đối với Daisy, cô chẳng thể hiểu nổi những lời mà hắn nói. Nhưng dường như các nhân viên lại có thể hoàn toàn hiểu được, nên họ vội vàng rời khỏi phòng thay đồ nhanh như tia chớp trên bầu trời.

— Còn tiếp —

Cài đặt

180%
14px
Chương 215: Chương 215
Chương 214: Chương 214
Chương 213: Chương 213
Chương 212: Chương 212
Chương 211: Chương 211
Chương 210: Chương 210
Chương 209: Chương 209
Chương 208: Chương 208
Chương 207: Chương 207
Chương 206: Chương 206
Chương 205: Chương 205
Chương 204: Chương 204
Chương 203: Chương 203
Chương 202: Chương 202
Chương 201: Chương 201
Chương 200: Chương 200
Chương 199: Chương 199
Chương 198: Chương 198
Chương 197: Chương 197
Chương 196: Chương 196
Chương 195: Chương 195
Chương 194: Chương 194
Chương 193: Chương 193
Chương 192: Chương 192
Chương 191: Chương 191
Chương 190: Chương 190
Chương 189: Chương 189
Chương 188: Chương 188
Chương 187: Chương 187
Chương 186: Chương 186
Chương 185: Chương 185
Chương 184: Chương 184
Chương 183: Chương 183
Chương 182: Chương 182
Chương 181: Chương 181
Chương 180: Chương 180
Chương 179: Chương 179
Chương 178: Chương 178
Chương 177: Chương 177
Chương 176: Chương 176
Chương 175: Chương 175
Chương 174: Chương 174
Chương 173: Chương 173
Chương 172: Chương 172
Chương 171: Chương 171
Chương 170: Chương 170
Chương 169: Chương 169
Chương 168: Chương 168
Chương 167: Chương 167
Chương 166: Chương 166
Chương 165: Chương 165
Chương 164: Chương 164
Chương 163: Chương 163
Chương 162: Chương 162
Chương 161: Chương 161
Chương 160: Chương 160
Chương 159: Chương 159
Chương 158: Chương 158
Chương 157: Chương 157
Chương 156: Chương 156
Chương 155: Chương 155
Chương 154: Chương 154
Chương 153: Chương 153
Chương 152: Chương 152
Chương 151: Chương 151
Chương 150: Chương 150
Chương 149: Chương 149
Chương 148: Chương 148
Chương 147: Chương 147
Chương 146: Chương 146
Chương 145: Chương 145
Chương 144: Chương 144
Chương 143: Chương 143
Chương 142: Chương 142
Chương 141: Chương 141
Chương 140: Chương 140
Chương 139: Chương 139
Chương 138: Chương 138
Chương 137: Chương 137
Chương 136: Chương 136
Chương 135: Chương 135
Chương 134: Chương 134
Chương 133: Chương 133
Chương 132: Chương 132
Chương 131: Chương 131
Chương 130: Chương 130
Chương 129: Chương 129
Chương 128: Chương 128
Chương 127: Chương 127
Chương 126: Chương 126
Chương 125: Chương 125
Chương 124: Chương 124
Chương 123: Chương 123
Chương 122: Chương 122
Chương 121: Chương 121
Chương 120: Chương 120
Chương 119: Chương 119
Chương 118: Chương 118
Chương 117: Chương 117
Chương 116: Chương 116
Chương 115: Chương 115
Chương 114: Chương 114
Chương 113: Chương 113
Chương 112: Chương 112
Chương 111: Chương 111
Chương 110: Chương 110
Chương 109: Chương 109
Chương 108: Chương 108
Chương 107: Chương 107
Chương 106: Chương 106
Chương 105: Chương 105
Chương 104: Chương 104
Chương 103: Chương 103
Chương 102: Chương 102
Chương 101: Chương 101
Chương 100: Chương 100
Chương 99: Chương 99
Chương 98: Chương 98
Chương 97: Chươn 97
Chương 96: Chương 96
Chương 95: Chương 95
Chương 94: Chương 94
Chương 93: Chương 93
Chương 92: Chương 92
Chương 91: Chương 91
Chương 90: Chương 90
Chương 89: Chương 89
Chương 88: Chương 88
Chương 87: Chương 87
Chương 86: Chương 86
Chương 85: Chương 85
Chương 84: Chương 84
Chương 83: Chương 83
Chương 82: Chương 82
Chương 81: Chương 81
Chương 80: Chương 80
Chương 79: Chương 79
Chương 78: Chương 78
Chương 77: Chương 77
Chương 76: Chương 76
Chương 75: Chương 75
Chương 74: Chương 74
Chương 73: Chương 73
Chương 72: Chương 72
Chương 71: Chương 71
Chương 70: Chương 70
Chương 69: Chương 69
Chương 68: Chương 68
Chương 67: Chương 67
Chương 66: Chương 66
Chương 65: Chương 65
Chương 64: Chương 64
Chương 63: Chương 63
Chương 62: Chương 62
Chương 61: Chương 61
Chương 60: Chương 60
Chương 59: Chương 59
Chương 58: Chương 58
Chương 57: Chương 57
Chương 56: Chương 56
Chương 55: Chương 55
Chương 54: Chương 54
Chương 53: Chương 53
Chương 52: Chương 52
Chương 51: Chương 51
Chương 50: Chương 50
Chương 49: Chương 49
Chương 48: Chương 48
Chương 47: Chương 47
Chương 46: Chương 46
Chương 45: Chương 45
Chương 44: Chương 44
Chương 43: Chương 43
Chương 42: Chương 42
Chương 41: Chương 41
Chương 40: Chương 40
Chương 39: Chương 39
Chương 38: Chương 38
Chương 37: Chương 37
Chương 36: Chương 36
Chương 35: Chương 35
Chương 34: Chương 34
Chương 33: Chương 33
Chương 32: Chương 32
Chương 31: Chương 31
Chương 30: Chương 30
Chương 29: Chương 29
Chương 28: Chương 28
Chương 27: Chương 27
Chương 26: Chương 26
Chương 25: Chương 25
Chương 24: Chương 24
Chương 23: Chương 23
Chương 22: Chương 22
Chương 21: Chương 21
Chương 20: Chương 20
Chương 19: Chương 19
Chương 18: Chương 18
Chương 17: Chương 17
Chương 16: Chương 16
Chương 15: Chương 15
Chương 14: Chương 14
Chương 13: Chương 13
Chương 12: Chương 12
Chương 11: Chương 11
Chương 10: Chương 10
Chương 10: Chương 10
Chương 9: Chương 9
Chương 9: Chương 9
Chương 8: Chương 8
Chương 8: Chương 8
Chương 7: Chương 7
Chương 7: Chương 7
Chương 6: Chương 6
Chương 6: Chương 6
Chương 5: Chương 5
Chương 5: Chương 5
Chương 4: Chương 4
Chương 4: Chương 4
Chương 3: Chương 3
Chương 3: Chương 3
Chương 2: Chương 2
Chương 2: Chương 2
Chương 1: Chương 1
Chương 1: Chương 1

💬 Bình luận (0)