Chương 66
Edit: Agnes
———
Bản dịch này thuộc quyền sở hữu của LoppyToon. Chúng mình đã mua raw và dịch để mang đến cho các bạn nội dung hoàn toàn miễn phí, rất mong các bạn tôn trọng công sức của nhóm.
———
Phòng ngủ trong căn nhà phố.
Mặt trời đã khuất từ lâu, giờ cũng đến lúc Đại Công nương chuẩn bị đi ngủ.
‘…Mình phát điên mất thôi.’
Daisy trong bộ đồ ngủ bị mắc kẹt giữa hai ánh mắt đang sáng rực nhìn chằm chằm vào mình.
Trên chiếc giường lớn và chắc chắn của Waldeck, những người đang ở cùng cô là…
“Cảm thấy thế nào? Có tốt không? Trời ơi. Tôi tò mò quá đi mất.”
Mary Gold ‘nữ hầu chính’ của Daisy, cũng trong bộ đồ ngủ giống hệt.
“Xin hãy kể hết cho chúng tôi nghe đi. Thật. Không. Bỏ. Sót. Một. Chút. Nào.”
Và Rose, cũng mặc đồ ngủ, là ‘nữ hầu thường’ của Daisy, đồng thời là ‘tự xưng sư phụ’ – kẻ gây ra tình huống này.
“…”
Daisy bị ánh mắt đầy áp lực làm cho á khẩu.
Cô vốn rất tự tin vào khả năng ứng biến của mình, nhưng dạo gần đây, cô cảm giác chính sự khéo léo ấy lại khiến cô tự đào mồ chôn mình.
‘Các cô không thể để ta yên một lúc thôi sao…’
Đến mức này, ngay cả vị thần đã liên tục ban thử thách cho cô cũng khiến cô muốn trách móc.
‘Mình đã khốn khổ vì cái tên khốn đó rồi. Sao đến các cô ấy cũng vậy chứ….’
Thế nên, việc trên chiếc giường khổng lồ của Waldeck thay vì người chồng lại có các nữ hầu, cũng là một nỗ lực đầy nước mắt để sinh tồn.
Sau đêm đầu tiên bùng nổ tại cung điện, Daisy đã như kẻ mất hồn suốt mấy ngày trời.
Việc giao hợp mà cô tưởng chỉ đơn giản là cắm vào, lắc lư, rồi kết thúc… lại kéo dài bất tận.
À không, tất nhiên là nó cũng có kết thúc, nhưng vấn đề là Daisy không thể chứng kiến cái kết ấy.
Thật ra, cô chẳng nhớ gì sau khi ngất giữa chừng hôm đó, thậm chí không biết mình đã về căn nhà phố này như thế nào.
“Em tỉnh rồi à?”
“Đây, đây là đâu vậy?”
“Nhà của chúng ta.”
Khi lấy lại ý thức, Daisy thấy mình đang ở trong phòng tắm.
Cô đang trần như nhộng, được Maxim ôm chặt trong bồn tắm.
Ngay khoảnh khắc đó, Daisy nghĩ ‘Nơi này đúng là địa ngục. Cuối cùng thì ngày mà mình phải trả giá cho nghiệp chướng đã tới rồi.’
Tất nhiên, thực tế không phải vậy. Nhưng ý nghĩ rằng chuyện này đúng là như thế thì có lẽ còn dễ chấp nhận hơn nhiều, lại ập đến trong đầu cô chỉ trong tích tắc.
“Nhưng, nhưng mà tại sao ngài… lại chạm vào em…?”
“Ta đang tắm cho em mà.”
Việc Maxim tạo bọt xà phòng rồi chà kỹ vào ngực, nhũ hoa và cả điểm nhạy cảm của cô thật sự rất kỳ quặc, nhưng nếu xét theo nghĩa đen, thì đúng là hắn đang… tắm cho cô.
Mặc dù thứ khổng lồ của hắn không ngừng cọ vào mông cô và cuối cùng còn xuyên qua cánh cửa mềm mại để tiến vào bên trong. Maxim giải thích rằng ban đầu hắn không cố ý làm vậy, chỉ là muốn vệ sinh sạch sẽ sâu bên trong cho cô.
Daisy đã ngất xỉu ngay trong lúc đang tắm.
Thậm chí, sáng hôm sau khi tỉnh lại, thứ khổng lồ đó vẫn còn nằm sâu trong cơ thể cô.
“Chào buổi sáng. Em tỉnh rồi à?”
“Cái, cái gì thế này? Sao nó vẫn… ở trong…?”
“Phải ăn sáng chứ, em yêu.”
Ôi trời ơi, xin ngài tha cho tôi. Buổi sáng thì không cần phải dùng cái quái vật này đâu…!
Trước khi kịp nói lời từ chối, thứ bên trong cô đã bắt đầu cương cứng, đẩy mạnh vào và khiến mọi cơ quan bên trong căng tức. Kết quả là, cho đến khi ăn sáng muộn, Daisy phải chịu đựng cơn hành hạ không ngừng từ hắn.
Xin hãy để tôi sống. Nếu cứ tiếp tục như thế này, tôi sẽ không thể sống đến cuối đời mất.
Vậy nên Daisy quyết định, để tránh việc ngủ cùng Maxim, tối nay cô sẽ ngủ cùng các nữ hầu.
Dĩ nhiên, việc này đã được Maxim cho phép.
‘Nếu không xin phép trước, chắc mình chẳng biết chuyện gì sẽ xảy ra nữa….’
Chỉ nghĩ thôi cũng đã thấy rùng mình.
Dĩ nhiên, quá trình xin phép không hề dễ dàng. Daisy hồi tưởng lại “cuộc hành quân gian khổ” của mình.
“…Max, em có một thỉnh cầu nhỏ.”
“Ừm, em yêu. Nói đi, ta sẽ làm mọi thứ vì em.”
“Ngài có thể cho phép em ngủ với các nữ hầu một đêm được không?”
“Tại sao?”
Đúng như dự đoán, nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt Maxim khi nghe yêu cầu của cô lập tức đông cứng lại. Maxim vốn là người đặc biệt nhạy cảm với giờ ngủ, đến mức hắn thường xuyên nhấn mạnh rằng thời gian yêu thích nhất trong ngày của mình chính là lúc ngủ.
“Thật ra, em luôn mơ được ngủ cùng với chị em gái. Ngài biết đấy, em lớn lên mà không có gia đình…”
“À, ra thế….”
“Rose và Mary Gold giống như chị em của em vậy….”
“Chị em à.”
“Vâng, giống như cảm giác trở về nhà mẹ đẻ sau khi động phòng ấy! Chúng em có rất nhiều chuyện muốn chia sẻ với nhau. Họ đã luôn ủng hộ và động viên em, nên em mới có thể vượt qua đêm động phòng được. Thật ra, nếu không nhờ họ, chắc em đã không thể nào làm được. Vì vậy, đêm động phòng của chúng ta cũng nhờ công của họ hết đấy. Ha ha ha.”
Daisy cố tình dùng giọng điệu đáng thương, nhưng rồi lại thấy xấu hổ và bật cười. Cô giải thích đến mức mặt đỏ bừng, cảm giác như sắp nghẹt thở. Thế mà sau khi nghe mong muốn của vợ, Maxim vẫn giữ vẻ mặt lãnh đạm khó hiểu.
“…Ừ thì, một đêm cũng không thành vấn đề.”
“Thật sự ngài cho phép ạ? Ngài hứa rồi nhé? Chắc chắn rồi nhé?”
“Sao em vui mừng quá vậy?”
“…”
Có vẻ cô đã để lộ cảm xúc ra mặt trong khoảnh khắc đó, và Maxim ngay lập tức nắm bắt được điều ấy.
Ngay sau đó, hắn đưa ra một lập luận hết sức vô lý.
“Easy, nói thật với ta đi. Em có cảm thấy bị hấp dẫn bởi phụ nữ không?”
“…Chuyện đó em nghĩ mình đã làm rõ rồi mà.”
“Em có một người chồng khỏe mạnh, dẻo dai, mà lại đòi ngủ cùng hai nữ hầu. Ta thấy không thể nào hiểu nổi.”
“…”
“Hoặc là, em phải làm ta hiểu đi.”
Kết quả là Daisy phải dùng cơ thể mình để ‘giải thích’ với hắn trong một khoảng thời gian dài, cuối cùng mới được hắn miễn cưỡng chấp thuận.
Cô cứ tưởng rằng sau hôm nay mình có thể ngủ yên ổn, nhưng rồi…
“Thật ra, tôi còn thấy ngạc nhiên vì người cầm cự được đến giờ đấy. Tôi cứ nghĩ đêm động phòng đã diễn ra rồi chứ. Vì lúc đó, khi nghe tiếng súng nổ, chủ nhân đã… à, cởi hết cả đồ cơ mà.”
À đúng, lúc ấy hắn đã tháo bỏ chiếc áo choàng, để lộ thân hình rắn chắc… và khoe thứ vũ khí khổng lồ kia.
Hắn tự ý làm vậy mà không thèm bàn bạc gì với cô trước.
“Chẳng phải khi ấy người còn tỏ ra là ngây thơ hơn vẻ ngoài của mình sao? Người cần đến ‘sự giúp đỡ’ của tôi cơ mà.”
Rose khoanh tay tỏ vẻ đắc thắng, như thể đang khoe khoang công lao to lớn của mình với Mary Gold.
Cái con nhóc này, đúng là được nước làm tới.
Thật sự thì, chính cái loại thuốc đó mới là vấn đề.
Daisy đã phải chịu đựng cơn hành hạ kéo dài của Maxim trong suốt mấy ngày trời khi tác dụng của thuốc vẫn còn.
Ngay cả khi bị ảnh hưởng bởi thuốc, cô cũng đã cảm thấy muốn phát điên. Giờ đây, khi tác dụng thuốc đã hoàn toàn biến mất, đầu óc cô lại càng tỉnh táo, khiến mọi cảm giác càng thêm rõ ràng.
Cô cảm thấy như thể mình vừa uống say rồi gây ra chuyện rắc rối, nhưng giờ đây, khi tỉnh táo, cô lại không đủ can đảm đối mặt với thứ ham muốn như quái vật của hắn.
“Làm ơn kể lại đi, thưa tiểu thư. Nếu tôi không nghe, chắc tối nay tôi không ngủ nổi mất.”
“Đúng đó, đúng đó. Ban đầu hai người làm gì? Hôn trước à? Còn quần áo thì sao? Cởi ra từ từ, hay là xé toạc luôn?”
Trời ơi.
Daisy cứ nghĩ chỉ cần tránh Maxim là xong, ai ngờ những cô hầu này mới chính là những kẻ phá rối thực sự.
Rose nhảy cẫng lên và mè nheo.
“Làm ơn mà! Nhanh kể đi! Nếu tiểu thư không kể, tôi thề sẽ không để người ngủ đâu!”
Cô ta đã trực tiếp chứng kiến tất cả mà còn bày đặt giả vờ. Cái con nhỏ giả tạo này.
Dù trong trạng thái hỗn loạn khi ấy, Daisy vẫn nghe rõ tiếng bước chân của Rose lén lút đi lại.
“Thôi được rồi, Rose, tạm bỏ qua cô. Nhưng tôi không muốn làm vấy bẩn một người ‘thuần khiết’ như Mary Gold đâu.”
“Không, không đâu ạ! Tôi hoàn toàn không thuần khiết chút nào!”
Vừa nghe Daisy đưa ra lý do, Mary Gold đã vội vã xua tay thanh minh, hối hả như thể sợ ai đó không tin.
“Ngày trước ở trong quân đội, không ai có thể vượt qua tôi về khoản bông đùa tục tĩu đâu. Đến đám đàn ông còn phải lắc đầu chào thua nữa là!”
“Cái gì cơ?”
“Thưa phu nhân, người đã làm thế này, thế này… rồi thế này đúng không ạ? Ôi, chỉ mới tưởng tượng thôi mà tôi đã thấy hứng quá, đến mức quần lót đã ướt sũng cả rồi.”
“…”
Trời đất ơi. Mary Gold thốt lên những lời không thể tin nổi với vẻ mặt nghiêm túc đến kinh ngạc. Sự tương phản với khuôn mặt ngây thơ của cô khiến Daisy cảm thấy sững sờ.
Cũng phải thôi. Xuất thân từ cấp dưới của một kẻ biến thái, thì cô ấy cũng là biến thái mà. Cả Mary mà mình từng tin tưởng cũng phản bội mình rồi!
“Sau này hãy gọi tôi là ‘Mary dâm đãng’. Tôi sẽ phục vụ người bằng những câu chuyện tục tĩu sống động và đầy kích thích.”
“Tôi sẽ dạy tiểu thư kỹ năng làm đàn ông không cựa quậy nổi. Hãy thành thật trả lời câu hỏi của tôi đi nào!”
Bị hai ánh mắt rực sáng của họ nhìn chằm chằm, Daisy cảm thấy như phát điên.
Daisy vốn cũng không phải người dễ bị áp đảo, nhưng đối mặt với hai người cùng lúc, cô không thể nào chiến thắng.
“Haa, thôi được rồi. Trước tiên, để nói thì… kích thước đó thật đáng sợ. Chỗ đó của đàn ông mà to đến mức này thì có phải là bình thường không?”
Cô quyết định, nếu đã phải kể thì sẽ hỏi điều mà mình thắc mắc nhất.
Nghe xong câu chuyện đêm động phòng của Daisy, hai nữ hầu không nhịn nổi mà phá lên cười nắc nẻ.
Đêm hôm đó, Daisy bị cả ‘Mary dâm đãng’ và ‘Rose quyến rũ’ quấy rầy một hồi lâu, mãi mới có thể chợp mắt.
* * *
Lý do ngủ cùng các nữ hầu chỉ là cái cớ ‘dùng một lần’.
Nếu lại tiếp tục xin ngủ cùng họ, Maxim chắc chắn sẽ lại hỏi cô có phải thích phụ nữ không và yêu cầu một lần nữa phải chứng minh điều đó.
Không chỉ Maxim, mà cả hai cô hầu kỳ quặc kia cũng sẽ không chịu ngủ mà lại tiếp tục buổi ‘diễn thuyết’ về các câu chuyện tục tĩu và kỹ năng tình dục của họ. Mà thành thật mà nói, những thứ đó chẳng có tác dụng gì đối với Daisy cả. Chỉ cần đối mặt với Maxim cũng đã quá sức chịu đựng, cô chẳng có cơ hội mà áp dụng bất cứ kỹ năng nào cả.
Daisy thực sự chỉ muốn được nghỉ ngơi.
Vậy nên hôm nay, cô quyết định sẽ ngủ cùng với Đại Công tước phu nhân đời trước, tức là người được cô gọi là ‘thím’.
Tất nhiên, điều đầu tiên là phải xin phép chồng mình, và cô cũng đã chuẩn bị một lý do đủ thuyết phục.
“Em muốn ngủ với thím sao?”
“Vâng, em luôn mơ được ngủ cùng mẹ. Khi còn nhỏ, mỗi khi gặp ác mộng, em chỉ ước được ôm mẹ và ngủ lại trong vòng tay bà….”
“Nhưng thím là thím thôi mà.”
“Đối với em, thím như một người mẹ. Em chỉ muốn cảm nhận tình cảm gia đình một lần thôi.”
“Gia đình thì ta với em cũng là gia đình mà.”
“Nhưng phải là mẹ cơ. Em thật sự rất muốn ngủ cùng thím. Làm ơn đi mà có được không?”
Trước sự van nài của Daisy, cuối cùng Maxim cũng miễn cưỡng đồng ý.
Đại Công tước phu nhân đời trước đã rất vui vẻ đón nhận lời đề nghị ngủ cùng Daisy.
Mặc dù ban đầu, bà có phần không hài lòng và thường xuyên mắng mỏ Daisy về chuyện ăn uống, nhưng sau bữa tiệc chào đón cô trở về hoàng gia hôm đó, bà dường như đã hoàn toàn cởi mở hơn với Daisy.
Daisy cố ý xoa bóp vai cho bà, trò chuyện vui vẻ trước khi đi ngủ.
Khác hẳn với những cô hầu kỳ quặc kia, thím không hỏi chuyện gì liên quan đến phòng ngủ của cô hay quấy rầy không cho cô ngủ.
Nhờ đó, Daisy cảm thấy như mình thật sự được ngủ trong vòng tay ấm áp của mẹ.
‘Thím tuyệt nhất. Cuối cùng thì cũng có một người thật sự đứng về phía mình….’
Daisy hoàn toàn không biết rằng thím đã thay đổi lập trường về chuyện ly hôn, và vẫn cảm thấy mối quan hệ này đầy ý nghĩa.
Khi thím đã ngủ, Daisy cũng sẵn sàng chìm vào giấc ngủ yên bình.
Cộp, cộp, cộp.
Tiếng giày quen thuộc vang lên, mỗi lúc một gần.
Ôi, làm ơn. Chỉ là mình tưởng tượng thôi đúng không? Daisy quay lưng lại phía cửa, nhắm chặt mắt.
Cạch. Cửa mở ra, và tiếng bước chân tiếp tục vang lên. Cộp, cộp, cộp.
Chúng dừng lại ngay trước mặt cô.
“Ta đã về rồi, Easy.”
— Còn tiếp —
💬 Bình luận (0)