Chương 159

 

Chương 159

 

Trans: Đom Đóm

———

Bản dịch này thuộc quyền sở hữu của LoppyToon. Chúng mình đã mua raw và dịch để mang đến cho các bạn nội dung hoàn toàn miễn phí, rất mong các bạn tôn trọng công sức của nhóm.

———

Văn phòng lúc đêm khuya vô cùng tĩnh lặng.

Đầu óc Maxim trở nên mụ mị vì thiếu ngủ. Dù nhắm mắt nằm xuống cũng chẳng khác gì đang mở mắt cả. Vừa từ cung điện trở về, hắn đã ghé vào đây, hy vọng sẽ chợp mắt được chút đỉnh.

Maxim ngả người trên ghế, tháo huy chương đeo bên ngực trái ra, đặt lên bàn rồi lặng lẽ nhìn chằm chằm vào nó.

“…”

Việc xử bắn Bá tước Therese đã xong, chiến dịch thanh trừng quân cách mạng hoàn tất thành công.

Hoàng gia ghi nhận những công lao mà Maxim đã cống hiến vì sự an nguy của Antica trong suốt thời gian qua, đã ban cho hắn tước vị và huân chương công trạng.

Dù chỉ là đứa con ngoài giá thú của hoàng gia, đó vẫn là một vinh dự quá lớn đối với một sĩ quan xuất thân từ lính đánh thuê như hắn. Con đường phía trước của Maxim đã rộng mở.

Nói cách khác, đây chẳng khác nào chiến lợi phẩm tượng trưng cho sự trả thù và chiến thắng của Maxim cả.

Hắn đã sống mười mấy năm chỉ nghĩ đến việc trả thù, và cuối cùng đã chấm dứt nó một cách thành công.

Vậy thứ còn lại bên cạnh hắn là gì? Địa vị của một quân nhân? Tước vị hư danh? Dù là gì đi nữa thì cũng chẳng còn quan trọng. Chẳng có gì trở thành lý do để hắn tiếp tục sống cả. Ngay cả khi vứt bỏ tất thảy ngay bây giờ, hắn cũng chẳng có chút tiếc nuối nào.

Vậy thì hắn đã làm đến mức đó vì điều gì? Rốt cuộc là vì điều gì...?

Hắn đã biết rõ câu trả lời. Việc trả thù chẳng thể thay đổi được gì, cũng chẳng thể khiến cha mẹ hắn sống lại.

Hắn phải sống vì không thể chết, và cái giá phải trả cho mạng sống mà hắn đã một mình sống sót chính là sự trả thù.

Hắn có kỳ vọng gì cho cuộc đời mình sau khi rửa được thù không?

… Phải rồi, có một thứ.

Maxim nghĩ ra điều gì đó rồi lấy ra chiếc hộp từ trong tủ rồi đổ thẳng lên bàn. Giữa những thứ lộn xộn rơi vãi, chiếc nhẫn kim cương hiện ra.

Đẹp thật. Ngón tay trắng mịn đã đeo chiếc nhẫn này.

Hàng mi khẽ rung, má lúm e ấp… ánh mắt xanh lục dịu dàng.

Em thực sự rất đẹp.

“… Easy à.”

Hắn chỉ muốn Easy thôi.

Dù chưa chính thức cầu hôn, nhưng hắn đã tự nhủ rằng sau khi mọi việc xong xuôi, hắn sẽ hoàn toàn có được cô. Hắn định ở bên Easy ngay sau khi trả được thù riêng của mình. Quyết tâm đó không có kỳ hạn.

Nhưng bây giờ thì...

Thù đã trả xong, nhưng Easy cũng đã không còn nữa. Chỉ còn nỗi trống rỗng cay đắng trong hắn.

Hắn đã sai ở đâu?

Rốt cuộc hắn đã làm gì…

Có phải hắn đã sai khi tin tưởng người khác một cách mù quáng?

Mọi chuyện bắt đầu từ việc hắn tin tưởng Charlie và giao chiếc vòng cổ cho cậu ta.

Có phải vấn đề là hắn đã quá tin cô? Có phải vì hắn tin cô nên lòng tham muốn giữ cô bên cạnh khiến hắn cuối cùng đã đánh mất cô không? Không, vô lý.

Vì hắn đã không tin cô. Vì hắn không dám tin cô. Không, hắn không biết nữa.

Chắc chắn hắn đã mắc lỗi ở đâu đó. Vì hắn đã sai, nên mọi thứ mới sai.

Tất cả là lỗi của hắn.

Hoàn toàn là của hắn…

Chính hắn là người có lỗi. Hắn đã sai rồi.

Nên mọi chuyện mới thành ra thế này.

Nỗi tự trách vô hạn cứ gặm nhấm tâm trí Maxim.

Thành thật mà nói, hắn chẳng thể nói rõ mình đã sai ở đâu. Chỉ thấy mơ hồ như bị ai đó đập mạnh vào đầu.

Bề ngoài, hắn có vẻ là một quân nhân lý trí, luôn tuân thủ nguyên tắc, nhưng linh hồn hắn lại chết đi.

Lấy cớ kiểm tra, hắn đã giữ lại những đồ vật còn lại của Easy và trì hoãn việc mở chúng cho đến khi mọi chuyện kết thúc. Hắn đã giữ lại nhưng không dám mở ra. Vì vậy, Maxim cố gắng phớt lờ chúng.

Thay vào đó, hắn bình tĩnh hoàn thành mọi việc, nhận huân chương và thậm chí còn uống cả rượu chúc mừng. Con chó của Antica đã đóng vai một anh hùng hoàn hảo cho hoàng gia.

Và sau đó, hắn cảm thấy kiệt sức, mọi thứ dường như đều mất đi phương hướng.

 

“Vẫn chưa hiểu à? Easy đã giả ngu để cứu ngươi đấy.”

 

Hắn không muốn tin lời Bá tước Therese.

Ông ta có vẻ rất thích thú như một kẻ đang buông lời nguyền rủa lên người khác.

Trên thực tế, cho đến khi chuyện này kết thúc, Maxim vẫn hành động như thể hắn không nghe thấy lời nói đó.

Hắn không tin lời bất cứ ai cả. Dù mọi bằng chứng đều trùng khớp nhau, kể cả Easy thật lòng yêu và muốn bảo vệ hắn, thì giờ đây cũng chẳng thay đổi được gì. Cô đã chết, và không thể nào đảo ngược được thực tại nữa.

Nên hắn đã cất hộp di vật vào tủ, quyết không mở ra.

Nhưng... trong vô thức.

Hắn không thể không lấy nó ra như bị ai đó thôi miên. Chỉ vậy thôi.

Maxim lần lượt kiểm tra từng món đồ còn lại. Hắn thấy chiếc đồng hồ bỏ túi mà cô luôn mang theo nên đã mở nắp ra xem.

Thời gian đã ngừng chạy.

Mâu thuẫn thay, Maxim lại nghĩ rằng chiếc đồng hồ hỏng của Easy đang chỉ đúng giờ.

Dù kim đồng hồ không còn chạy, hắn vẫn có cảm giác như nghe thấy tiếng tích tắc, tiếng bánh răng chuyển động.

Đó chỉ toàn là những thứ vặt vãnh.

Chiếc vé của buổi diễn vaudeville họ từng đi, và cả tấm thiệp kèm bó hoa mà hắn tặng cũng được cô cất giữ cẩn thận.

Maxim không biết phải nói gì nên đã viết lời bài hát đó và gửi cho cô.

 

[Hôm nay anh ấy lại gửi cho tôi một bó hồng thật đẹp.]

 

Tấm thiệp đầu tiên ghi câu đầu của bài hát. Ở tấm thiệp tiếp theo.

 

[Say đắm hương thơm ấy, tôi đã mơ một giấc mơ. Một giấc mơ rất ngọt ngào.]

 

Câu hát tiếp theo được ghi lại.

Có vẻ như cô đã cẩn thận cất giữ theo ngày nhận.

 

[Tuần sau rồi giấc mơ thơm ngát này cũng sẽ tan vỡ thôi.

Vì mọi loài hoa rồi cũng sẽ tàn úa.]

 

Maxim vô thức lẩm nhẩm theo lời bài hát.

 

[Anh ấy đã nói với tôi, đừng buồn nhé.

Tuần sau anh sẽ lại gửi đến cho em.]

 

Đừng buồn nhé. Tuần sau…

Đúng như lời bài hát, mỗi tuần hắn đều gửi đến một bó hồng.

 

[Đừng hứa hẹn gì cả. Em đang đợi anh mà.

Vậy nên đừng hứa hẹn gì cả.

Chỉ cần lặng lẽ ở bên em thôi.]

 

Lời bài hát chỉ đến hết khổ 1.

Vì trước khi hắn viết sang đến khổ 2, Easy đã gửi thư từ chối.

Nếu lúc đó, ta không làm bó hoa cúc vụng về ấy. Nếu ta không tìm đến em lần cuối, Easy, liệu em có còn sống không?

 

“Tôi cũng không nhớ rõ nữa, nhưng… hình như từ khi còn nhỏ. Mẹ tôi rất hay hát bài đó, chẳng vì lý do gì cả… như thói quen thôi. Nên tôi cũng thích nó.”

 

Nghĩ lại thì, khi được hỏi về bài hát, Easy đã kể như được nghe lại từ ai đó.

Từ nhỏ. Mẹ đã hát chẳng vì lý do gì, như một thói quen thôi.

Người đã nói như vậy là Maxim.

Dù cô đã trải qua nghi thức thông hành, ký ức đã bị xóa đi, nhưng dấu vết của Maxim vẫn mơ hồ sót lại.

Easy, em vẫn chưa quên ta. Không, em đã quên rồi, nhưng em đã cố để không quên.

Đừng làm vậy. Hãy cứ quên phắt ta đi.

Đừng vì ta mà hát bài hát quê mùa ấy.

Nếu không, có lẽ chúng ta đã chẳng gặp lại.

Mỗi khi chạm vào một đồ vật, ngực hắn lại nghẹn lại đến khó thở.

Sắp xếp xong, chỉ còn lại cuốn nhật ký.

Đúng vậy, mọi sự suy đoán đều là vô ích. Chỉ có Easy mới biết trái tim cô đang nghĩ gì.

Maxim như bị mê hoặc, bắt đầu đọc cuốn nhật ký. Ban đầu là những chuyện vặt vãnh. Chuyện mặc đồ bó làm cô khó chịu, tên trưởng đoàn keo kiệt, những lời càu nhàu đáng yêu kiểu của Easy.

 

[Người đàn ông ấy đã gửi cho tôi một bó hoa. Có cả thiệp ghi lời bài hát. Tôi bảo giữa chúng tôi chẳng có gì cả, nhưng trưởng đoàn cứ làm ầm lên. Chắc ai cũng sẽ biết hết thôi. Phiền phức thật đấy.]

 

Lật qua vài trang, hắn thấy nội dung quen thuộc. Là nhật ký ngày hắn đã gửi đến cho cô bó hoa đầu tiên.

 

[6 giờ tối thứ Hai hàng tuần. Hôm nay bó hoa như mọi khi lại không đến. Có vẻ như lá thư từ chối đã đến nơi rồi. Không biết là nhẹ nhõm hay sao nữa. Cảm giác thật kỳ lạ. Chắc phải mua một hộp sô cô la về ăn thôi.]

 

Nhật ký sau khi từ chối bó hoa.

 

[Đáng lẽ tôi không nên xiêu lòng vì bó hoa cúc chết tiệt ấy. Không, là không nên vào phòng khách sạn chứ. Không nên uống rượu. Mình điên rồi, điên thật rồi. Muốn đấm vào cái đầu ngu ngốc này quá. Ừ, chỉ một đêm thôi. Gặp gỡ, rung động, ngủ cùng nhau. Thế là hết.]

[Giờ hối hận thì cũng làm được gì chứ. Chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến thôi. Không tránh được, như thiên tai ấy. Chuyện này cũng thế thôi.]

 

Sau lần làm tình đầu tiên, nhật ký đầy những lời hối hận và tự biện minh.

 

[Ừ, hoa đẹp thật. Dù sao thì lỗi là ở người đàn ông đó chứ hoa thì có tội tình gì chứ.

Tôi bảo là tôi ghét hoa héo, thế là Sally đã chỉ cho tôi cách giữ hoa tươi lâu. Dù sao thì tôi vẫn thích hoa. Dù có chết đi chăng nữa, thứ duy nhất vẫn đẹp đẽ chỉ có hoa mà thôi.]

 

Trang đó có bông cúc được ép khô làm dấu sách. Cô giữ lâu thế sao. Trò đùa cỏn con lại khiến lòng hắn nặng trĩu.

 

[Chỉ là mối quan hệ thể xác thôi. Không cần gán ghép ý nghĩa gì cả. Tôi đã nghĩ rằng nếu tôi từ chối làm tình, hắn đương nhiên sẽ rời đi. Nhưng đó lại là lần đầu tiên tôi hẹn hò với hắn.]

 

Đằng sau buổi hẹn hò bốc đồng đó là một câu chuyện ẩn giấu.

 

[Tôi tìm thấy một thứ gì đó trong túi áo khoác trong của hắn. Một chiếc hộp nhẫn nhỏ. Tôi ngơ ngác và chỉ đơn giản là không muốn tin thôi. Rốt cuộc người đàn ông này muốn gì ở tôi...? Tôi thì có thể cho hắn thứ gì chứ. Tôi đã nghĩ rằng tôi chỉ có thể giả vờ như không biết thôi. Nhưng hắn lại nhất quyết đưa chiếc nhẫn đó cho tôi.]

 

Cũng có những cảm xúc về chiếc nhẫn được đeo lên mà không có bất cứ lời cầu hôn nào.

 

[Đáng lẽ tôi không nên đeo chiếc nhẫn đó. Tôi nhất định phải từ chối mới phải. Nhưng tôi đã không thể làm vậy. Tại sao tôi lại như thế này? Có phải vì chiếc nhẫn quá đẹp không? Hay vì bàn tay người đàn ông đó nắm lấy tay tôi đang khẽ run lên?]

[Tôi… đang mong gì ở hắn vậy? Không biết nữa. Đột nhiên một nỗi sợ không tên ập đến.]

 

Chỉ toàn là sự hỗn loạn như khuôn mặt cô khi đó. Sau đó là những dòng chữ rời rạc, thậm chí còn không theo một khuôn mẫu nhật ký nào cả.

 

[Tôi có thể giết được hắn không đây.]

[Nếu không phải tôi, thì cũng sẽ ai đó sẽ giết hắn thôi.]

[Tôi có thể chịu được nếu hắn chết không.]

[… Không biết.]

 

Có những vết mực nhòe trên những dòng chữ nguệch ngoạc như thể cô đã khóc.

 

[Chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến thôi. Hãy cứ nghĩ đến những gì mình có thể làm là được.]

 

Nhật ký kết thúc bằng câu ấy.

Vậy, Easy.

Điều em làm cuối cùng…

Maxim khép cuốn nhật ký lại rồi nhắm nghiền mắt. Hắn ngây dại như bị bóng tối nuốt chửng.

Rồi hắn bất chợt lấy sợi dây chuyền có chân dung cô ra.

“Em đẹp quá, Easy à.”

Hình ảnh của cô hiện ra, rồi dần mờ đi. Mắt hắn chớp liên tục. Hai gò má khô khốc giờ đây ướt đẫm.

“Đừng. Đừng biến mất mà.”

Hắn siết chặt mặt dây, gần như gào lên.

“Cầu xin em… Easy à.”

Hắn khẩn cầu gọi tên Easy hết lần này đến lần khác như đang cầu nguyện. Giống như một lời đáp lại, tiếng hát quen thuộc bắt đầu vang lên.

 

[Hôm nay anh ấy lại gửi cho tôi một bó hồng thật đẹp.]

 

Giọng cô vang lên bên tai. Giờ đây hắn không nghe thấy giọng của mẹ nữa. Chỉ còn là giọng Easy.

“Hôm nay anh ấy lại gửi cho tôi một bó hồng thật đẹp.”

Maxim lẩm nhẩm theo, giọng run rẩy, nghẹn ngào.

“Say đắm trong hương hoa, tôi đã mơ một giấc mơ ngọt ngào.”

Nụ cười trắng trong cô dành cho hắn cứ hiện lên. Thói quen dùng xà phòng hương hoa hồng, vẻ ngây thơ thích thú trước bánh kem cũng ùa về.

“Đừng hứa hẹn. Em đang đợi anh mà. Vậy nên đừng hứa hẹn điều gì cả.”

Giọng hắn bị tiếng nấc nuốt chửng. Việc thở giờ đây thậm chí còn vô cùng khó khăn với hắn. Dù đang khóc lóc thảm hại, Maxim vẫn không ngừng hát theo bài hát của Easy.

“Chỉ cần lặng lẽ ở bên em thôi.”

Hát xong khổ cuối khổ 1, trong đầu hắn chỉ có một ý nghĩ duy nhất, đó là phải ở bên Easy.

 

Không, đó vẫn chưa phải là kết thúc.

Còn một câu nữa.

 

[Không, thay vì tặng hoa, hãy nói anh yêu em đi.]

 

Đáng lẽ hắn nên nói. Đừng do dự. Đừng bất an. Dù tình hình thế nào, hắn cũng phải nói ra.

 

Ta yêu em, Easy à.

Ta yêu em. Ta yêu em.

 

Ta yêu em.

Ta yêu em.

Ta yêu em…

 

Muốn nói trực tiếp.

Để em có thể nghe được lòng ta.

 

Đoàng-! Tiếng súng vang lên, thân thể Maxim đổ gục xuống.

 

Maxim đã tự kết liễu cuộc đời đầu tiên của mình. Khi mở mắt ra, hắn đã quay trở về quá khứ.


 

Cài đặt

180%
14px
Chương 215: Chương 215
Chương 214: Chương 214
Chương 213: Chương 213
Chương 212: Chương 212
Chương 211: Chương 211
Chương 210: Chương 210
Chương 209: Chương 209
Chương 208: Chương 208
Chương 207: Chương 207
Chương 206: Chương 206
Chương 205: Chương 205
Chương 204: Chương 204
Chương 203: Chương 203
Chương 202: Chương 202
Chương 201: Chương 201
Chương 200: Chương 200
Chương 199: Chương 199
Chương 198: Chương 198
Chương 197: Chương 197
Chương 196: Chương 196
Chương 195: Chương 195
Chương 194: Chương 194
Chương 193: Chương 193
Chương 192: Chương 192
Chương 191: Chương 191
Chương 190: Chương 190
Chương 189: Chương 189
Chương 188: Chương 188
Chương 187: Chương 187
Chương 186: Chương 186
Chương 185: Chương 185
Chương 184: Chương 184
Chương 183: Chương 183
Chương 182: Chương 182
Chương 181: Chương 181
Chương 180: Chương 180
Chương 179: Chương 179
Chương 178: Chương 178
Chương 177: Chương 177
Chương 176: Chương 176
Chương 175: Chương 175
Chương 174: Chương 174
Chương 173: Chương 173
Chương 172: Chương 172
Chương 171: Chương 171
Chương 170: Chương 170
Chương 169: Chương 169
Chương 168: Chương 168
Chương 167: Chương 167
Chương 166: Chương 166
Chương 165: Chương 165
Chương 164: Chương 164
Chương 163: Chương 163
Chương 162: Chương 162
Chương 161: Chương 161
Chương 160: Chương 160
Chương 159: Chương 159
Chương 158: Chương 158
Chương 157: Chương 157
Chương 156: Chương 156
Chương 155: Chương 155
Chương 154: Chương 154
Chương 153: Chương 153
Chương 152: Chương 152
Chương 151: Chương 151
Chương 150: Chương 150
Chương 149: Chương 149
Chương 148: Chương 148
Chương 147: Chương 147
Chương 146: Chương 146
Chương 145: Chương 145
Chương 144: Chương 144
Chương 143: Chương 143
Chương 142: Chương 142
Chương 141: Chương 141
Chương 140: Chương 140
Chương 139: Chương 139
Chương 138: Chương 138
Chương 137: Chương 137
Chương 136: Chương 136
Chương 135: Chương 135
Chương 134: Chương 134
Chương 133: Chương 133
Chương 132: Chương 132
Chương 131: Chương 131
Chương 130: Chương 130
Chương 129: Chương 129
Chương 128: Chương 128
Chương 127: Chương 127
Chương 126: Chương 126
Chương 125: Chương 125
Chương 124: Chương 124
Chương 123: Chương 123
Chương 122: Chương 122
Chương 121: Chương 121
Chương 120: Chương 120
Chương 119: Chương 119
Chương 118: Chương 118
Chương 117: Chương 117
Chương 116: Chương 116
Chương 115: Chương 115
Chương 114: Chương 114
Chương 113: Chương 113
Chương 112: Chương 112
Chương 111: Chương 111
Chương 110: Chương 110
Chương 109: Chương 109
Chương 108: Chương 108
Chương 107: Chương 107
Chương 106: Chương 106
Chương 105: Chương 105
Chương 104: Chương 104
Chương 103: Chương 103
Chương 102: Chương 102
Chương 101: Chương 101
Chương 100: Chương 100
Chương 99: Chương 99
Chương 98: Chương 98
Chương 97: Chươn 97
Chương 96: Chương 96
Chương 95: Chương 95
Chương 94: Chương 94
Chương 93: Chương 93
Chương 92: Chương 92
Chương 91: Chương 91
Chương 90: Chương 90
Chương 89: Chương 89
Chương 88: Chương 88
Chương 87: Chương 87
Chương 86: Chương 86
Chương 85: Chương 85
Chương 84: Chương 84
Chương 83: Chương 83
Chương 82: Chương 82
Chương 81: Chương 81
Chương 80: Chương 80
Chương 79: Chương 79
Chương 78: Chương 78
Chương 77: Chương 77
Chương 76: Chương 76
Chương 75: Chương 75
Chương 74: Chương 74
Chương 73: Chương 73
Chương 72: Chương 72
Chương 71: Chương 71
Chương 70: Chương 70
Chương 69: Chương 69
Chương 68: Chương 68
Chương 67: Chương 67
Chương 66: Chương 66
Chương 65: Chương 65
Chương 64: Chương 64
Chương 63: Chương 63
Chương 62: Chương 62
Chương 61: Chương 61
Chương 60: Chương 60
Chương 59: Chương 59
Chương 58: Chương 58
Chương 57: Chương 57
Chương 56: Chương 56
Chương 55: Chương 55
Chương 54: Chương 54
Chương 53: Chương 53
Chương 52: Chương 52
Chương 51: Chương 51
Chương 50: Chương 50
Chương 49: Chương 49
Chương 48: Chương 48
Chương 47: Chương 47
Chương 46: Chương 46
Chương 45: Chương 45
Chương 44: Chương 44
Chương 43: Chương 43
Chương 42: Chương 42
Chương 41: Chương 41
Chương 40: Chương 40
Chương 39: Chương 39
Chương 38: Chương 38
Chương 37: Chương 37
Chương 36: Chương 36
Chương 35: Chương 35
Chương 34: Chương 34
Chương 33: Chương 33
Chương 32: Chương 32
Chương 31: Chương 31
Chương 30: Chương 30
Chương 29: Chương 29
Chương 28: Chương 28
Chương 27: Chương 27
Chương 26: Chương 26
Chương 25: Chương 25
Chương 24: Chương 24
Chương 23: Chương 23
Chương 22: Chương 22
Chương 21: Chương 21
Chương 20: Chương 20
Chương 19: Chương 19
Chương 18: Chương 18
Chương 17: Chương 17
Chương 16: Chương 16
Chương 15: Chương 15
Chương 14: Chương 14
Chương 13: Chương 13
Chương 12: Chương 12
Chương 11: Chương 11
Chương 10: Chương 10
Chương 10: Chương 10
Chương 9: Chương 9
Chương 9: Chương 9
Chương 8: Chương 8
Chương 8: Chương 8
Chương 7: Chương 7
Chương 7: Chương 7
Chương 6: Chương 6
Chương 6: Chương 6
Chương 5: Chương 5
Chương 5: Chương 5
Chương 4: Chương 4
Chương 4: Chương 4
Chương 3: Chương 3
Chương 3: Chương 3
Chương 2: Chương 2
Chương 2: Chương 2
Chương 1: Chương 1
Chương 1: Chương 1

💬 Bình luận (0)