Chương 86

 

Chương 86

 

Edit: Agnes

———

Bản dịch này thuộc quyền sở hữu của LoppyToon. Chúng mình đã mua raw và dịch để mang đến cho các bạn nội dung hoàn toàn miễn phí, rất mong các bạn tôn trọng công sức của nhóm.

———

Maxim tự mình thừa nhận thân phận. Daisy thật sự không tài nào đoán được hắn đang toan tính điều gì.

“Sẽ không có chuyện gì đâu. Cứ tin ta.”

Có lẽ nhận thấy cơ thể cô căng cứng vì lo lắng, Maxim khẽ thì thầm.

Đằng nào cô cũng không thể đứng ra hòa giải được. Ngoài việc im lặng quan sát tình hình, cô cũng chẳng còn cách nào khác.

“Thomas Burke, Jimmy Morrison. Bước lên phía trước.”

Sau một thoáng im lặng gượng gạo bao trùm phòng thay đồ, Maxim cất tiếng gọi hai người.

Hai gã đàn ông đang vội vã tìm cách rời khỏi chỗ này, nghe thấy tiếng gọi đích danh mình thì khựng lại như trời trồng.

“Bị cấp trên gọi mà không xưng danh quân hàm là thất lễ đấy.”

Bị nhắc nhở sắc bén, hai gã lính lập tức nghiêm chỉnh giơ tay chào về phía không trung.

“Trung thành! Trung úy, Thomas Burke.”

“Trung thành! Trung úy, Jimmy Morrison.”

“Đứng nghiêm.”

Ngay khi Maxim từ trong tủ khóa ra lệnh ‘Đứng nghiêm’, cả hai đồng loạt vào tư thế nghiêm trang.

Đến cả cấp trên đang ở trong tủ khóa nào mà bọn họ cũng răm rắp tuân lệnh.

Cứ như đang dùng lời nói để điều khiển những con rối.

Một cảnh tượng có phần kỳ quái và khó tin.

“Như các ngươi đã biết, ta vừa mới kết hôn, mà vợ ta thì lại đẹp đến mức… nên ta hơi vội vàng một chút. Ai ngờ đâu lại có người xông vào đây, ngay lúc này, ngay tại chỗ này chứ.”

“Xin, xin lỗi! Thưa đại úy!”

“Chúng tôi sẽ chấn chỉnh lại!”

Nghe Maxim thản nhiên nói vậy, hai gã đàn ông vội vàng cúi rạp người xin lỗi.

“Không cần xin lỗi ta. Chuyện hôm nay coi như chưa từng xảy ra. Ta thì không sao, chỉ là vợ ta hơi nhút nhát.”

Maxim đáp lại một cách thản nhiên ngoài dự đoán, vốn dĩ cô nghĩ hắn sẽ nổi giận.

Có vẻ hai gã kia cũng bất ngờ trước phản ứng của cấp trên, bọn họ nhìn nhau dò xét.

“Không ai trả lời à, chẳng lẽ các ngươi ấm ức lắm sao?”

Maxim không cho họ thời gian suy nghĩ mà dồn ép.

“Ta nghe nói có tin đồn sĩ quan của chúng ta lui tới sòng bạc. Nhờ có lời thú nhận của các ngươi mà ta cũng đỡ mất công điều tra.”

Sắc mặt hai gã đàn ông lập tức tái mét.

“Chúng tôi sai rồi. Chúng tôi chỉ là… chưa đến đó bao giờ, chỉ là nghe phong phanh…”

“Ch, chúng tôi thật sự không có ý định đến đó. Xin hãy tin chúng tôi.”

Nghe bọn họ cuống cuồng biện minh, Maxim lạnh lùng đáp trả.

“Sao lại xin lỗi ta? Việc các ngươi cờ bạc đến mức ly hôn hay bị sa thải, hủy hoại cả cuộc đời thì liên quan gì đến ta. Người ngoài nhìn vào lại tưởng ta đang uy hiếp các ngươi đấy.”

…Ai nhìn vào mà chẳng thấy là uy hiếp?

Lời nói xằng bậy mà hắn cũng dám nói một cách đường hoàng như thế.

Daisy nuốt khan một tiếng, cùng lúc đó, vách trong âm đạo cũng co rút lại.

Dù không cố ý nhưng lại thành ra siết chặt lấy vật đang cắm sâu bên trong.

Maxim khẽ thở hắt ra, ôm chặt lấy eo Daisy như muốn nghiền nát, rồi đặt lên gáy cô một nụ hôn.

“…Ha, vợ ta đang run rẩy vì sợ hãi kìa. Chuyện hôm nay ta cũng rất tiếc.”

“Xin lỗi ạ.”

“Không phải ta. Xin lỗi vợ ta kìa.”

Maxim đột nhiên ra một mệnh lệnh vô lý. Cô chẳng cần lời xin lỗi nào cả. Cô chỉ muốn bọn họ nhanh chóng rời khỏi đây. Thật sự sắp phát điên rồi.

“Nhân tiện thì cứ hô to lên. Xin lỗi vì đã làm vợ ngài hoảng sợ, thưa công tước. Chúng tôi xin chừa. Bắt đầu đi.”

Xin lỗi vì đã làm vợ ngài hoảng sợ, thưa công tước! Chúng tôi xin chừa!

Ngay khi hai người đồng thanh hô to, Maxim mạnh mẽ thúc mạnh vào trong, âm dịch bắn ra thành tiếng, tách, toạc, vật kia lại càng cắm sâu hơn.

‘Mình sắp phát điên mất.’

Cô không muốn thế nhưng giống như ngậm kẹo thì tự động nuốt nước bọt, âm đạo cô cũng đáp trả bằng những cơn co thắt.

Chắc là bọn họ không nghe thấy chứ?

Cầu xin đấy…

Đang ở trong tủ khóa mà những âm thanh hỗn loạn này vẫn lọt ra ngoài. Cứ như đang làm tình trước mặt người khác, cô xấu hổ đến chết đi được. Daisy nhắm chặt mắt vì xấu hổ.

“Vấn đề cờ bạc của các ngươi sẽ do bộ phận thanh tra xử lý. Với tư cách là cấp trên, lý do duy nhất ta khiển trách các ngươi chỉ là vì tội bỏ vị trí trong giờ làm việc nên cứ yên tâm. Nếu các ngươi muốn nhớ chuyện hôm nay thì cứ báo cáo lên cấp trên của ta, hoặc là viết đơn tố cáo… Tùy các ngươi.”

Maxim trả lời một cách trơ trẽn. Daisy vẫn còn nhớ những lời xằng bậy mà hắn vừa nói lúc nãy khi cô khuyên can.

 

“Nhưng mà, đây... đây là chỗ làm việc của Max, nếu bị phát hiện thì ngài sẽ mất mặt lắm đấy, hức, hư...”

“Chỉ cần không phải chỗ làm việc là được đúng không? Vậy thì, haa... ta nghỉ việc ngay bây giờ là xong thôi mà.”

 

Hắn hoàn toàn không vương vấn gì đến công việc. Những thứ như tinh thần trách nhiệm tối thiểu hay tinh thần quân nhân đều đã bị ném cho chó gặm.

Giữa tình dục và công việc, hắn không hề do dự mà chọn tình dục. hắn là một kẻ nghiện tình dục.

Hơn nữa, vì Maxim đã là chuẩn tướng, vậy thì cấp trên của hắn… gần như là không có, hoặc là những người ở vị trí quá cao, việc gặp mặt đã là một điều khó khăn. Thêm vào đó, chuyện hắn hùng chinh chiến rồi về hưởng lạc cũng chẳng phải là hiếm, rất có thể họ sẽ chỉ phản ứng kiểu ‘Đúng là vợ chồng mới cưới có khác’.

Sự xấu hổ hoàn toàn là của Daisy.

Hai gã đàn ông lại một lần nữa cúi thấp người.

“Chúng tôi thật sự xin lỗi. Chúng tôi không biết nói gì hơn. Xin ngài cứ ra lệnh.”

“Chúng tôi hoàn toàn tuân theo ý ngài.”

Như vậy, hai viên sĩ quan đã tự nguyện trở thành con rối của Maxim von Waldeck.

Nghe nói Maxim có tài năng bẩm sinh trong việc thẩm vấn tù binh để lấy lời khai. Nhìn cách hắn sử dụng lời lẽ vừa đe dọa vừa dụ dỗ, quả thật là không ngoa.

“Tốt, ra khỏi đây ngay lập tức. Ta cho các ngươi 30 phút. Chịu trách nhiệm không để ai vào đây. Đó là nhiệm vụ của các ngươi từ bây giờ. Rõ chưa? À, và Trung úy Burke.”

“Vâng, thưa đại úy!”

“Áo khoác của ta mà vướng víu thì không được đâu, đặt cẩn thận trên ghế kia đi. Giày của vợ ta cũng vậy.”

“…”

“Đó là đồ đắt tiền.”

“Xin, xin lỗi!”

Có vẻ hắn vẫn còn để bụng chuyện bị đá áo khoác lúc nãy. Hai gã đàn ông hồn bay phách lạc vội vàng chỉnh tề áo khoác và giày rồi đặt lên ghế…

“Vậy chúng tôi sẽ canh gác cẩn thận!”

“Chúc hai người có thời gian vui vẻ ạ!”

Họ cúi chào về phía không trung rồi rời đi.

Cạch. Tiếng cửa đóng lại vang lên, tiếng bước chân cũng dần xa.

Phù, Daisy thở dài một hơi.

“Ha, chuyện gì thế này.”

Cô cảm thấy như mình vừa trải qua một cơn kinh hoàng, thậm chí còn cảm thấy mình bị rút ngắn vài năm tuổi thọ. Có lẽ do căng thẳng đã được giải tỏa, cơ thể cô run rẩy.

“Daisy à, sao em run rẩy thế này? Chẳng lẽ sợ bị phát hiện sao?”

Chẳng lẽ lại không sợ sao! Hơn nữa chính hắn là người đã công khai tất cả!

Nguyên nhân tất cả là do hắn cứ khăng khăng đòi làm tình.

Tuy là vợ chồng mới cưới, làm tình với chồng thì không bị ai chỉ trích về mặt đạo đức, nhưng cô suýt chút nữa đã đứng tim. Hơn nữa, đây là chuyện vô cùng xấu hổ.

“Thì… em…!”

Đã bảo là không được rồi mà.

Chính hắn là người đã cởi quần lót của cô. Dù nói cũng vô ích, nhưng cô quá hoảng sợ nên cảm xúc dâng trào.

Daisy dùng hông đẩy mạnh về phía sau, oán hận đẩy Maxim ra. Bịch, lưng Maxim đập vào mặt trong của tủ khóa, tạo ra một tiếng động nặng nề, tủ khóa cũng rung lắc mạnh.

“Ha, chết tiệt. Em yêu à.”

Maxim chửi thề rồi cười một cách đầy nguy hiểm. Cô cảm nhận được hai bàn tay đang nắm chặt lấy hông mình siết chặt hơn.

“Vậy thì tiếp tục việc còn dang dở nhé?”

Có lẽ do máu lại dồn xuống, vật kia của hắn ngày càng cương cứng và nóng hơn, thậm chí còn làm căng ra bên trong cô.

Cô chỉ là vô tình đẩy hắn ra, nhưng với Maxim, vì hắn đang ở trong cô nên có lẽ hắn đã hiểu lầm đó là một hành động mời gọi.

Thật tồi tệ.

“Chọn đi. Muốn ở đây hay ra ngoài?”

“Ưm, ư… em, em không biết.”

Daisy cố gắng thoát ra khiến tủ khóa lại rung lắc mạnh. Ngay sau đó, cánh cửa tủ bị Maxim mở toang, một luồng không khí mát lạnh ùa vào hai gò má đang nóng bừng của cô.

“Ồ, muốn ra ngoài sao?”

“Ư, không… vâng.”

“Daisy cứ thoải mái lựa chọn. Muốn ở trong hay ra ngoài đều được.”

Phập.

Maxim thúc mạnh vào trong, cô cảm nhận được vật kia đâm sâu đến tận cổ tử cung khiến hai chân cô run rẩy. Mất thăng bằng, cô loạng choạng, Maxim ôm chặt lấy cô như không muốn buông.

Rồi hắn dồn ép cô vào góc phòng thay đồ. Nhân cơ hội đó, Daisy xoay người, rút vật kia ra và dựa lưng vào gương.

Maxim và Daisy lại đối mặt nhau.

“Hức, ưm! Dù sao thì giờ mau ra ngoài thôi.”

“Phù, hay là lấy ngực ra xem nào. Em thích hắn ngậm mút đầu nhũ hoa mà, đúng không?”

Daisy bảo ra ngoài, nhưng Maxim dường như không nghe thấy.

Điều khoản 1 mục 3 mà cô đã ghi chú ‘Tuyệt đối cấm nhắc đến ngực, rất quan trọng***’ trở nên vô nghĩa, Maxim diễn tả chính xác hành động âu yếm mà hắn muốn làm.

Mặt Daisy đỏ bừng.

“Ngài vi phạm hợp đồng rồi. Em rõ ràng đã nói là không được nhắc đến ngực mà…!”

“À, nhầm. Không phải ngực mà là bầu ngực. Ta xin lỗi.”

Giọng điệu của hắn hoàn toàn không có vẻ gì là xin lỗi.

Tên này, cố tình nói ra những lời thô tục rồi thích thú với phản ứng tức giận của cô.

Cô nên giữ thái độ im lặng, nhưng thật không dễ. Daisy cảm thấy như mình bị cuốn vào một vòng xoáy nào đó, lòng dạ sôi sục.

“Vậy, em không thích ta mút như thế sao?”

“…”

…Đương nhiên, ngoài sự bực bội ra thì đó cũng là kiểu âu yếm mà Daisy thích nhất.

“Từ nãy đến giờ đầu nhũ hoa của em đã cương lên đáng yêu rồi, hay là Daisy cứ lấy ra cho ta xem đi. Ta cũng muốn mút đến phát điên rồi.”

“…”

“Hửm? Xin em đấy.”

Hắn dùng khuôn mặt điển trai để van nài, cô cũng không biết làm sao. Daisy bất lực cởi chiếc nơ buộc ở vạt áo trước, lo lắng hỏi.

“Nhỡ có người vào thì sao?”

“Trung úy Burke và Trung úy Morrison sẽ liều mạng canh gác mà.”

“Nhưng mà…”

“Nhưng nếu vẫn có người vào thì cứ xử bắn tại chỗ thôi. Dù sao cũng có súng mà.”

Lại bắt đầu rồi. Daisy liếc xéo mắt nhìn hắn, Maxim vừa giúp cô cởi vạt áo vừa cười toe toét.

“Đùa thôi. Ta sẽ làm theo lời Daisy. Trí thông minh ứng biến của Daisy tốt hơn ta mà. Trong lúc ta mút, Daisy hãy canh chừng xem có ai đến không nhé.”

Tay hắn trở nên hơi vội vàng, chưa kịp cởi hết nút thắt đã mạnh tay xé toạc vạt áo.

“A…!”

“Xin lỗi, ta hơi mạnh tay. Ta sẽ mua cái mới….”

Daisy xé nốt phần còn lại của vạt áo, rồi đặt lên môi hắn một nụ hôn nhanh chóng, chặn đứng những lời nói vô nghĩa của hắn.

“Em biết rồi nên đừng nói nữa, mau mút đi.”

Đôi mắt màu xám xanh của Maxim mở to.

“Thì, thì tại không có thời gian nên vừa mút vừa làm luôn thì hơn… Lúc nãy ngài nói phải bắn thì mới hạ hỏa được mà.”

Thật là trẻ con. Daisy rõ ràng là người khơi mào trước nhưng lại xấu hổ né tránh ánh mắt hắn và nói những lời kỳ lạ.

“Vậy em ngồi xuống đi. Lên người ta này.”

Maxim ngồi xuống mép ghế dài và gọi Daisy.

“A!”

Theo lời hắn, cô ngồi lên và ngay khi cắm vật kia vào, Daisy liền ôm chặt lấy cổ Maxim.

Bụng cô căng đầy bởi Maxim, khiến cô nghẹt thở. Maxim khéo léo lấy một bên bầu ngực của cô ra và ngậm mút từ đầu nhũ hoa đến cả quầng vú. Cảm giác tê dại lan tỏa từ vùng nhạy cảm khiến đầu ngón chân Daisy co rút lại.

Trong phòng thay đồ vang lên những âm thanh hỗn loạn của tiếng mút ngực thô tục và tiếng va chạm từ bên dưới.

Vợ chồng Waldeck đã tận dụng trọn vẹn 30 phút được giao rồi mới rời khỏi phòng thay đồ.

 

— Còn tiếp —

 

 

Cài đặt

180%
14px
Chương 215: Chương 215
Chương 214: Chương 214
Chương 213: Chương 213
Chương 212: Chương 212
Chương 211: Chương 211
Chương 210: Chương 210
Chương 209: Chương 209
Chương 208: Chương 208
Chương 207: Chương 207
Chương 206: Chương 206
Chương 205: Chương 205
Chương 204: Chương 204
Chương 203: Chương 203
Chương 202: Chương 202
Chương 201: Chương 201
Chương 200: Chương 200
Chương 199: Chương 199
Chương 198: Chương 198
Chương 197: Chương 197
Chương 196: Chương 196
Chương 195: Chương 195
Chương 194: Chương 194
Chương 193: Chương 193
Chương 192: Chương 192
Chương 191: Chương 191
Chương 190: Chương 190
Chương 189: Chương 189
Chương 188: Chương 188
Chương 187: Chương 187
Chương 186: Chương 186
Chương 185: Chương 185
Chương 184: Chương 184
Chương 183: Chương 183
Chương 182: Chương 182
Chương 181: Chương 181
Chương 180: Chương 180
Chương 179: Chương 179
Chương 178: Chương 178
Chương 177: Chương 177
Chương 176: Chương 176
Chương 175: Chương 175
Chương 174: Chương 174
Chương 173: Chương 173
Chương 172: Chương 172
Chương 171: Chương 171
Chương 170: Chương 170
Chương 169: Chương 169
Chương 168: Chương 168
Chương 167: Chương 167
Chương 166: Chương 166
Chương 165: Chương 165
Chương 164: Chương 164
Chương 163: Chương 163
Chương 162: Chương 162
Chương 161: Chương 161
Chương 160: Chương 160
Chương 159: Chương 159
Chương 158: Chương 158
Chương 157: Chương 157
Chương 156: Chương 156
Chương 155: Chương 155
Chương 154: Chương 154
Chương 153: Chương 153
Chương 152: Chương 152
Chương 151: Chương 151
Chương 150: Chương 150
Chương 149: Chương 149
Chương 148: Chương 148
Chương 147: Chương 147
Chương 146: Chương 146
Chương 145: Chương 145
Chương 144: Chương 144
Chương 143: Chương 143
Chương 142: Chương 142
Chương 141: Chương 141
Chương 140: Chương 140
Chương 139: Chương 139
Chương 138: Chương 138
Chương 137: Chương 137
Chương 136: Chương 136
Chương 135: Chương 135
Chương 134: Chương 134
Chương 133: Chương 133
Chương 132: Chương 132
Chương 131: Chương 131
Chương 130: Chương 130
Chương 129: Chương 129
Chương 128: Chương 128
Chương 127: Chương 127
Chương 126: Chương 126
Chương 125: Chương 125
Chương 124: Chương 124
Chương 123: Chương 123
Chương 122: Chương 122
Chương 121: Chương 121
Chương 120: Chương 120
Chương 119: Chương 119
Chương 118: Chương 118
Chương 117: Chương 117
Chương 116: Chương 116
Chương 115: Chương 115
Chương 114: Chương 114
Chương 113: Chương 113
Chương 112: Chương 112
Chương 111: Chương 111
Chương 110: Chương 110
Chương 109: Chương 109
Chương 108: Chương 108
Chương 107: Chương 107
Chương 106: Chương 106
Chương 105: Chương 105
Chương 104: Chương 104
Chương 103: Chương 103
Chương 102: Chương 102
Chương 101: Chương 101
Chương 100: Chương 100
Chương 99: Chương 99
Chương 98: Chương 98
Chương 97: Chươn 97
Chương 96: Chương 96
Chương 95: Chương 95
Chương 94: Chương 94
Chương 93: Chương 93
Chương 92: Chương 92
Chương 91: Chương 91
Chương 90: Chương 90
Chương 89: Chương 89
Chương 88: Chương 88
Chương 87: Chương 87
Chương 86: Chương 86
Chương 85: Chương 85
Chương 84: Chương 84
Chương 83: Chương 83
Chương 82: Chương 82
Chương 81: Chương 81
Chương 80: Chương 80
Chương 79: Chương 79
Chương 78: Chương 78
Chương 77: Chương 77
Chương 76: Chương 76
Chương 75: Chương 75
Chương 74: Chương 74
Chương 73: Chương 73
Chương 72: Chương 72
Chương 71: Chương 71
Chương 70: Chương 70
Chương 69: Chương 69
Chương 68: Chương 68
Chương 67: Chương 67
Chương 66: Chương 66
Chương 65: Chương 65
Chương 64: Chương 64
Chương 63: Chương 63
Chương 62: Chương 62
Chương 61: Chương 61
Chương 60: Chương 60
Chương 59: Chương 59
Chương 58: Chương 58
Chương 57: Chương 57
Chương 56: Chương 56
Chương 55: Chương 55
Chương 54: Chương 54
Chương 53: Chương 53
Chương 52: Chương 52
Chương 51: Chương 51
Chương 50: Chương 50
Chương 49: Chương 49
Chương 48: Chương 48
Chương 47: Chương 47
Chương 46: Chương 46
Chương 45: Chương 45
Chương 44: Chương 44
Chương 43: Chương 43
Chương 42: Chương 42
Chương 41: Chương 41
Chương 40: Chương 40
Chương 39: Chương 39
Chương 38: Chương 38
Chương 37: Chương 37
Chương 36: Chương 36
Chương 35: Chương 35
Chương 34: Chương 34
Chương 33: Chương 33
Chương 32: Chương 32
Chương 31: Chương 31
Chương 30: Chương 30
Chương 29: Chương 29
Chương 28: Chương 28
Chương 27: Chương 27
Chương 26: Chương 26
Chương 25: Chương 25
Chương 24: Chương 24
Chương 23: Chương 23
Chương 22: Chương 22
Chương 21: Chương 21
Chương 20: Chương 20
Chương 19: Chương 19
Chương 18: Chương 18
Chương 17: Chương 17
Chương 16: Chương 16
Chương 15: Chương 15
Chương 14: Chương 14
Chương 13: Chương 13
Chương 12: Chương 12
Chương 11: Chương 11
Chương 10: Chương 10
Chương 10: Chương 10
Chương 9: Chương 9
Chương 9: Chương 9
Chương 8: Chương 8
Chương 8: Chương 8
Chương 7: Chương 7
Chương 7: Chương 7
Chương 6: Chương 6
Chương 6: Chương 6
Chương 5: Chương 5
Chương 5: Chương 5
Chương 4: Chương 4
Chương 4: Chương 4
Chương 3: Chương 3
Chương 3: Chương 3
Chương 2: Chương 2
Chương 2: Chương 2
Chương 1: Chương 1
Chương 1: Chương 1

💬 Bình luận (0)