Chương 69

Chương 69

Edit: Agnes

———

Bản dịch này thuộc quyền sở hữu của LoppyToon. Chúng mình đã mua raw và dịch để mang đến cho các bạn nội dung hoàn toàn miễn phí, rất mong các bạn tôn trọng công sức của nhóm.

———

Không lẽ thím ấy tỉnh rồi sao? Hay chỉ là âm thanh phát ra trong cơn mơ thôi nhỉ?

Daisy muốn xác nhận tình hình, nhưng lại không đủ can đảm.

Cũng phải thôi, bất kỳ ai nhìn vào cũng thấy đây là một tình huống hoang đường và đầy xấu hổ.

Cô là người nài nỉ được ngủ chung trước, thế mà giữa đêm khuya lại lén lút gọi chồng mình đến, để rồi làm những việc đáng hổ thẹn ngay bên cạnh thím.

Ai có thể hiểu nổi chuyện này chứ? Dù cho người nằm cạnh có là mẹ ruột, hay thậm chí là những nữ tu nhân hậu đã dành cả đời đi theo con đường của Chúa, chắc cũng khó lòng chấp nhận được hành vi kỳ quặc này.

‘Mình điên thật rồi. Mình bị tiền làm cho mờ mắt, kết hôn với tên biến thái này chỉ vì một trăm vạn gold.’

...Và cuối cùng, cô cũng trở thành một kẻ biến thái không lối thoát, không khác gì hắn.

Nghĩ mọi chuyện là nghiệp báo, Daisy chỉ muốn cắn lưỡi mà chết đi cho xong.

Nếu có thể, cô muốn tan biến khỏi thế gian này như thể chưa từng tồn tại.

Không, không phải. Chính Maxim mới là kẻ đột nhập vào phòng, còn cô thì đang ngủ say và không thể biết trước chuyện này sẽ xảy ra.

Chỉ là, sau khi nhận ra thì cô không cản lại... không đúng, cô đã cố cản hắn, chỉ là hơi muộn mà thôi. Dù thế nào, tất cả đều là lỗi của Maxim.

Nếu cô cứ giả vờ không biết gì, liệu có thể thoát khỏi tình huống kinh khủng này không?

Daisy nhắm chặt mắt, lòng đầy mong mỏi được thoát thân, và trong khoảnh khắc ấy, cô dồn hết sức để cầu nguyện.

Xin hãy chỉ là âm thanh thím ấy phát ra trong cơn mơ. Xin đừng thấy, cũng đừng nghe gì cả.

Mọi thứ xấu hổ diễn ra dưới lớp chăn này, xin thím đừng biết gì, dù là trong mơ.

Thưa thần thánh, xin hãy rủ lòng thương. Một lần thôi, xin hãy tha cho con. Làm ơn, làm ơn, làm ơn...

“...Ưm, khụ, Daisy à, con chưa ngủ sao? Sao cứ trở mình mãi vậy?”

Hôm nay, thần thánh cũng không đáp lại lời cầu nguyện tha thiết của Daisy.

‘Giờ thì mình không nghe gì hết. Chỉ là mình đang ngủ say, không nghe thấy gì cả.’

Daisy tự nhủ, cố gắng tự thuyết phục bản thân khi chờ đợi khoảnh khắc khủng khiếp này trôi qua.

“Aaaa!”

Bất ngờ, vị Đại Công tước phu nhân đời trước giật mình hét toáng lên, phá vỡ bầu không khí im lặng trong phòng.

“M-M-Maxim, c-on... con đang làm gì vậy? Chuyện gì đang xảy ra thế này? Sao lại thành ra thế này chứ…”

Có lẽ vì quá hoảng hốt, Đại Công tước phu nhân đời trước, người vốn luôn điềm tĩnh, cũng bắt đầu nói lắp bắp.

“Có vẻ như đã làm thím giật mình rồi. Thím tỉnh giấc sao?”

Ngược lại, Maxim von Waldeck, kẻ gây ra tất cả mọi chuyện, vẫn giữ thái độ điềm nhiên như thể không có gì xảy ra.

Cô biết hắn không bình thường, nhưng mức độ ‘thần kinh thép’ này thật đáng kinh ngạc. Không, có lẽ không phải thần kinh thép, mà là trơ trẽn đến mức không hề biết xấu hổ. Cố gắng hiểu suy nghĩ của một kẻ biến thái từ đầu đã là việc ngu ngốc.

Daisy nhắm mắt lại, giả vờ không biết gì, nhưng làn da cô vẫn cảm nhận rõ ràng không khí lạnh lẽo tràn vào.

Có thể giả vờ không biết đến cùng là một hành động khôn ngoan, nhưng không ai dám chắc kẻ điên như hắn sẽ buông ra những lời lẽ điên rồ nào. Vì vậy, cô buộc phải ra tay ngăn chặn.

Giả vờ tỉnh giấc, Daisy lờ mờ mở mắt để hiểu rõ tình hình. Trước mắt cô là Maxim von Waldeck đang nằm nghiêng, chống tay làm gối, thản nhiên quan sát mọi thứ.

Nghĩa là Daisy đang nằm thẳng giữa Maxim và Đại Công tước phu nhân đời trước – người đang bối rối đến mức ôm chặt lấy chăn trong sự hoảng hốt.

“…”

“…”

“…”

Cô cảm nhận được ánh mắt của cả Maxim và phu nhân đời trước cùng lúc đổ dồn về phía mình.

‘Hai người nói chuyện với nhau đi, sao lại nhìn tôi chứ… Làm gì có lời nào để tôi giải thích được đây.’

Daisy cố tình làm bộ khó khăn khi mở mắt, tay đưa lên dụi nhẹ vào khóe mắt, giả vờ như vừa mới tỉnh.

“Có chuyện gì thế ạ?”

Cô tròn mắt, ngơ ngác hỏi, khiến Đại Công tước phu nhân đời trước bối rối, ánh nhìn không biết phải đặt vào đâu.

“C-cô bé… ta cảm thấy có tiếng động nên tỉnh giấc, nhưng mà…”

Phu nhân vừa nói vừa lộ vẻ khó tin, lời nói ngập ngừng như thể chính bà cũng không biết phải diễn tả thế nào.

“Ôi trời. Có chuyện gì thế này, Max?”

Daisy giả vờ không biết gì, quay sang chất vấn Maxim với vẻ mặt ngây thơ. Thực lòng mà nói, giờ mà thú nhận mọi chuyện thì đúng là tự hạ thấp mình.

“Tên biến thái này làm mấy trò biến thái, mà không hiểu sao lại thấy hay ho quá... Nên em chỉ định tận hưởng một chút và quan sát thôi!”

...Đó là suy nghĩ thật lòng, nhưng tất nhiên không thể nói ra được.

Maxim vẫn đang nhìn Daisy chằm chằm, nhếch môi nở một nụ cười mỉa mai.

“À, không có gì đâu. Easy bảo rằng ngủ chung với gia đình sẽ khiến tâm trạng thoải mái, nên ta chỉ tò mò muốn thử thôi.”

Hắn trơ trẽn buông lời ngụy biện. Chính hắn là kẻ gây ra chuyện, vậy mà còn kéo người khác vào cuộc.

Ánh mắt của Đại Công tước phu nhân đời trước chuyển sang Daisy, khiến cô tức giận đến mức chỉ muốn bùng nổ.

“Nhưng dù sao chuyện này… hơi đường đột quá, không phải sao?”

“Phải thừa nhận là quyết định hơi bốc đồng. Nếu thím cảm thấy bất ngờ thì ta xin lỗi.”

Khi bị phu nhân đời trước trách móc, Maxim liền thản nhiên nhận lỗi. Daisy vẫn đang căng thẳng nhìn cả hai phía để dò xét tình hình.

Phu nhân đời trước dường như vẫn còn điều gì đó chưa rõ ràng, ánh mắt lộ vẻ ngờ vực.

Còn Maxim thì…

“…”

Daisy liếc nhìn hắn, và rồi sắc mặt cô bỗng tái nhợt. Trong lòng bàn tay hắn, nơi đang gối đầu, chính là chiếc quần lót mà cô đã mặc trước đó. Daisy cảm giác như muốn tìm một cái lỗ nào đó để chui xuống ngay lập tức.

May mà trời tối. May mà phu nhân đời trước bị cận.

Nếu không, chắc chắn mọi chuyện sẽ bung bét.

“Ta cũng giống như Easy ấy mà, mất cha mẹ từ nhỏ.”

Giọng nói của Maxim trầm xuống, thậm chí có chút run rẩy.

“Có lẽ ta chỉ muốn làm nũng với thím như một đứa trẻ. Ta không nghĩ rằng điều đó sẽ khiến thím giật mình.”

Bầu không khí trong phòng nhanh chóng trở nên nghiêm túc và lắng đọng.

“Ta đã suy nghĩ không thấu đáo. Nếu hành động của ta làm phiền lòng, ta thật lòng xin lỗi.”

Khi nghe hắn nói, Daisy chỉ biết nghĩ rằng Thần linh hẳn đã ban cho Maxim khả năng điều khiển người khác như những con rối. Cách hắn nói, cách hắn xin lỗi, đều hoàn hảo đến khó tin.

“Không sao đâu, con à. Ta chỉ… chỉ hơi bất ngờ một chút thôi.”

Đại Công tước phu nhân đời trước đáp lại bằng giọng điệu dịu hơn. Nếu bà nhìn thấy những gì đang bị giấu dưới lớp chăn, chắc chắn sẽ không thể nói được những lời này.

“Ta có thói quen ngủ rất nhạy, dễ bị đánh thức lắm.”

Ngủ nhạy? Daisy tò mò không biết bà đã nghe được từ lúc nào, nhưng không đủ can đảm để hỏi, nên đành im lặng.

“Lần sau nhớ báo trước nhé. Đừng để ta phải giật mình giữa chừng nữa, được không?”

“Vâng, thưa thím. Ta sẽ ghi nhớ.”

Cái lý do ngớ ngẩn đó mà cũng chấp nhận được sao? Thật chứ?

Daisy cảm thấy nhẹ nhõm vì tình huống tạm thời khép lại như vậy, nhưng vẫn khó lòng tin vào kết cục vừa rồi.

“Vậy thì ngủ ngon nhé.”

“Vâng, thưa thím.”

A, vậy là cuối cùng cũng có thể ngủ được sao? Maxim và Đại Công tước phu nhân đời trước chúc nhau ngủ ngon, rồi mỗi người chuẩn bị nằm xuống chỗ của mình. Daisy nhìn cảnh tượng đó với ánh mắt đầy hoang mang.

Ở Waldeck, chuyện này thực sự tự nhiên sao? Thật lòng mà nói, có thể chấp nhận được à?

Thông thường, quý tộc chỉ ngủ chung với bạn đời hoặc trong những trường hợp đặc biệt. Còn hôm nay, chuyện này xảy ra chỉ vì Daisy đã nài nỉ thím để được ngủ chung.

Nhưng đó là với thím, người thân thiết với cô. Còn với tên Maxim đen thui kia, sao có thể chấp nhận được?

Dường như chỉ có mình Daisy thấy chuyện này kỳ quặc. Nếu cô tiếp tục nằm lại, Maxim chắc chắn sẽ tiếp tục giở trò trong chăn, và chuyện bị phát hiện chỉ là vấn đề thời gian.

“Thím ơi, thật ngại quá… nhưng con không thể ngủ được khi có ba người cùng một chỗ như thế này.”

“Thật sao?”

“…Vâng. Chuyện này đến quá đột ngột nên con cảm thấy không thoải mái.”

Tốt nhất là nên rút lui. Khi tình thế bất lợi, chiến lược tốt nhất chính là chạy trốn.

“Hôm nay con xin phép quay lại phòng. Lần sau, nếu được báo trước, con sẽ vui lòng ngủ chung ạ.”

Daisy cúi đầu, ánh mắt cụp xuống, nhẹ nhàng xin lỗi.

“…Thật sự xin lỗi thím.”

“Được thôi, con cứ làm theo ý mình đi.”

Ngay khi nhận được sự cho phép của phu nhân đời trước, Daisy vội vàng rời khỏi giường. Nhưng trước khi đi, cô cẩn thận chỉnh lại vạt áo choàng của Maxim, rồi nghiến răng, nhìn hắn bằng ánh mắt sắc như dao.

“Đi theo em. Hôm nay chúng ta sẽ ngủ ở phòng mình. Ngài hiểu chưa, Max?”

“Vâng, em yêu.”

Giọng đáp lại của Maxim nhẹ nhàng đến mức Daisy chỉ muốn phát điên. Hắn nhoẻn cười, chậm rãi đứng dậy, khiến Daisy cũng đành miễn cưỡng làm theo. Dù không muốn, ánh mắt cô vẫn liếc thấy phần nổi lên rõ ràng dưới lớp áo của hắn. Cô chỉ biết cầu nguyện rằng thím không nhìn thấy điều đó.

“Thôi, chúng ta đi ngủ thôi. Chúc thím ngủ ngon ạ.”

“…”

Daisy kéo tay Maxim, vội vàng rời khỏi phòng của phu nhân đời trước cùng với hắn.

* * *

Trên đường trở về phòng, Daisy không nói một lời nào. Không khí lạnh lùng tỏa ra từ cô rõ ràng đến mức Maxim cũng không buồn lên tiếng hỏi han. Chỉ khi vào phòng, tiếng cạch của cánh cửa đóng lại vang lên, Daisy mới lập tức quay sang chất vấn hắn.

“Ngài định làm đến mức nào vậy? Thím đã bị ngài làm cho giật mình rồi đấy!”

“Nếu ta không làm vậy, thì đâu còn thời gian để gặp em.”

“Vậy ngài trả quần lót đây ngay!”

“Không thích.”

Daisy vươn tay ra giật lại chiếc quần lót từ tay Maxim, nhưng hắn chỉ cười nhếch mép, giơ nó lên cao, khiến cô không thể với tới. Cái hành động giống trẻ con trêu đùa này đúng là tệ hại đến cực điểm.

“Ngài đang làm cái quái gì với em vậy?”

“Vậy tại sao em lại làm thế với ta?”

“Hả?”

Daisy ngỡ ngàng nhìn hắn tỏ vẻ không hiểu ý. Nhưng Maxim bỗng trở nên nghiêm túc, ánh mắt không còn chút vẻ bông đùa nào.

“Em cứ liên tục trốn tránh ta. Em không nhận ra điều đó sao?”

— Còn tiếp —

Cài đặt

180%
14px
Chương 215: Chương 215
Chương 214: Chương 214
Chương 213: Chương 213
Chương 212: Chương 212
Chương 211: Chương 211
Chương 210: Chương 210
Chương 209: Chương 209
Chương 208: Chương 208
Chương 207: Chương 207
Chương 206: Chương 206
Chương 205: Chương 205
Chương 204: Chương 204
Chương 203: Chương 203
Chương 202: Chương 202
Chương 201: Chương 201
Chương 200: Chương 200
Chương 199: Chương 199
Chương 198: Chương 198
Chương 197: Chương 197
Chương 196: Chương 196
Chương 195: Chương 195
Chương 194: Chương 194
Chương 193: Chương 193
Chương 192: Chương 192
Chương 191: Chương 191
Chương 190: Chương 190
Chương 189: Chương 189
Chương 188: Chương 188
Chương 187: Chương 187
Chương 186: Chương 186
Chương 185: Chương 185
Chương 184: Chương 184
Chương 183: Chương 183
Chương 182: Chương 182
Chương 181: Chương 181
Chương 180: Chương 180
Chương 179: Chương 179
Chương 178: Chương 178
Chương 177: Chương 177
Chương 176: Chương 176
Chương 175: Chương 175
Chương 174: Chương 174
Chương 173: Chương 173
Chương 172: Chương 172
Chương 171: Chương 171
Chương 170: Chương 170
Chương 169: Chương 169
Chương 168: Chương 168
Chương 167: Chương 167
Chương 166: Chương 166
Chương 165: Chương 165
Chương 164: Chương 164
Chương 163: Chương 163
Chương 162: Chương 162
Chương 161: Chương 161
Chương 160: Chương 160
Chương 159: Chương 159
Chương 158: Chương 158
Chương 157: Chương 157
Chương 156: Chương 156
Chương 155: Chương 155
Chương 154: Chương 154
Chương 153: Chương 153
Chương 152: Chương 152
Chương 151: Chương 151
Chương 150: Chương 150
Chương 149: Chương 149
Chương 148: Chương 148
Chương 147: Chương 147
Chương 146: Chương 146
Chương 145: Chương 145
Chương 144: Chương 144
Chương 143: Chương 143
Chương 142: Chương 142
Chương 141: Chương 141
Chương 140: Chương 140
Chương 139: Chương 139
Chương 138: Chương 138
Chương 137: Chương 137
Chương 136: Chương 136
Chương 135: Chương 135
Chương 134: Chương 134
Chương 133: Chương 133
Chương 132: Chương 132
Chương 131: Chương 131
Chương 130: Chương 130
Chương 129: Chương 129
Chương 128: Chương 128
Chương 127: Chương 127
Chương 126: Chương 126
Chương 125: Chương 125
Chương 124: Chương 124
Chương 123: Chương 123
Chương 122: Chương 122
Chương 121: Chương 121
Chương 120: Chương 120
Chương 119: Chương 119
Chương 118: Chương 118
Chương 117: Chương 117
Chương 116: Chương 116
Chương 115: Chương 115
Chương 114: Chương 114
Chương 113: Chương 113
Chương 112: Chương 112
Chương 111: Chương 111
Chương 110: Chương 110
Chương 109: Chương 109
Chương 108: Chương 108
Chương 107: Chương 107
Chương 106: Chương 106
Chương 105: Chương 105
Chương 104: Chương 104
Chương 103: Chương 103
Chương 102: Chương 102
Chương 101: Chương 101
Chương 100: Chương 100
Chương 99: Chương 99
Chương 98: Chương 98
Chương 97: Chươn 97
Chương 96: Chương 96
Chương 95: Chương 95
Chương 94: Chương 94
Chương 93: Chương 93
Chương 92: Chương 92
Chương 91: Chương 91
Chương 90: Chương 90
Chương 89: Chương 89
Chương 88: Chương 88
Chương 87: Chương 87
Chương 86: Chương 86
Chương 85: Chương 85
Chương 84: Chương 84
Chương 83: Chương 83
Chương 82: Chương 82
Chương 81: Chương 81
Chương 80: Chương 80
Chương 79: Chương 79
Chương 78: Chương 78
Chương 77: Chương 77
Chương 76: Chương 76
Chương 75: Chương 75
Chương 74: Chương 74
Chương 73: Chương 73
Chương 72: Chương 72
Chương 71: Chương 71
Chương 70: Chương 70
Chương 69: Chương 69
Chương 68: Chương 68
Chương 67: Chương 67
Chương 66: Chương 66
Chương 65: Chương 65
Chương 64: Chương 64
Chương 63: Chương 63
Chương 62: Chương 62
Chương 61: Chương 61
Chương 60: Chương 60
Chương 59: Chương 59
Chương 58: Chương 58
Chương 57: Chương 57
Chương 56: Chương 56
Chương 55: Chương 55
Chương 54: Chương 54
Chương 53: Chương 53
Chương 52: Chương 52
Chương 51: Chương 51
Chương 50: Chương 50
Chương 49: Chương 49
Chương 48: Chương 48
Chương 47: Chương 47
Chương 46: Chương 46
Chương 45: Chương 45
Chương 44: Chương 44
Chương 43: Chương 43
Chương 42: Chương 42
Chương 41: Chương 41
Chương 40: Chương 40
Chương 39: Chương 39
Chương 38: Chương 38
Chương 37: Chương 37
Chương 36: Chương 36
Chương 35: Chương 35
Chương 34: Chương 34
Chương 33: Chương 33
Chương 32: Chương 32
Chương 31: Chương 31
Chương 30: Chương 30
Chương 29: Chương 29
Chương 28: Chương 28
Chương 27: Chương 27
Chương 26: Chương 26
Chương 25: Chương 25
Chương 24: Chương 24
Chương 23: Chương 23
Chương 22: Chương 22
Chương 21: Chương 21
Chương 20: Chương 20
Chương 19: Chương 19
Chương 18: Chương 18
Chương 17: Chương 17
Chương 16: Chương 16
Chương 15: Chương 15
Chương 14: Chương 14
Chương 13: Chương 13
Chương 12: Chương 12
Chương 11: Chương 11
Chương 10: Chương 10
Chương 10: Chương 10
Chương 9: Chương 9
Chương 9: Chương 9
Chương 8: Chương 8
Chương 8: Chương 8
Chương 7: Chương 7
Chương 7: Chương 7
Chương 6: Chương 6
Chương 6: Chương 6
Chương 5: Chương 5
Chương 5: Chương 5
Chương 4: Chương 4
Chương 4: Chương 4
Chương 3: Chương 3
Chương 3: Chương 3
Chương 2: Chương 2
Chương 2: Chương 2
Chương 1: Chương 1
Chương 1: Chương 1

💬 Bình luận (0)