Chương 48

Chương 48

Edit: Agnes

———

Bản dịch này thuộc quyền sở hữu của LoppyToon. Chúng mình đã mua raw và dịch để mang đến cho các bạn nội dung hoàn toàn miễn phí, rất mong các bạn tôn trọng công sức của nhóm.

———

Không phải vì không đọc được chữ mà cô hỏi như vậy.

[Hãy mang nó nhé. Vì một khởi đầu mới của em. – Maxim von Waldeck]

Daisy nhớ rõ từng chữ trong bức thư, không sót một chi tiết nào. Cô đã đọc đi đọc lại nhiều lần, cẩn thận tìm kiếm bất kỳ ẩn ý nào mà mình có thể bỏ lỡ.

Không phải vì cô tiếc nuối cuộc hôn nhân này, mà vì đây là nhiệm vụ của cô, và cô muốn mọi thứ phải được thực hiện một cách triệt để.

‘Được rồi, chẳng cần hỏi thêm để nhận thêm cú xác nhận đau đớn nào nữa.’

Đôi mắt của Daisy dần trở nên lạnh lẽo.

“Em không đọc sao?”

Cô không biết hắn vô tình không để ý, hay cố tình lặp lại để nhấn mạnh thêm điều gì đó.

Maxim hỏi lại một lần nữa, như thể đang cố ép cô thừa nhận điều gì đó.

Cô bắt đầu hiểu tại sao cô ghét những kẻ cứ cố tình hỏi lại những điều đã rõ ràng đến thế.

“Có, em đọc rồi.”

“Vậy thì sao?”

“Chỉ là… cảm ơn về đôi giày thôi.”

Ngay khi nghe cô xác nhận đã đọc bức thư, khuôn mặt Maxim thoáng hiện nét nhẹ nhõm.

“Ta lo nó không vừa chân em. Em thấy ổn chứ?”

Thật là lo xa. Không thấy em đang đi chúng hay sao?

Nhìn khuôn mặt ngây thơ như không của Maxim khi hỏi câu đó, Daisy không khỏi cảm thấy cơn bực bội dâng trào.

“Ổn. Như ngài thấy đấy.”

Cô trả lời ngắn gọn, và đúng lúc đó, điệu waltz kết thúc.

Daisy lùi lại, giữ một khoảng cách nhất định với Maxim, cúi đầu nhã nhặn, rồi cầm váy lên và rời đi.

Mình nhất định phải ly hôn. Nhất định.

Dù hắn có tham lam giữ cả gia đình lẫn ngoại tình, mình cũng sẽ không tiếp tục chịu đựng những trò rối ren và phiền phức này nữa.

Daisy lặp đi lặp lại lời thề với chính mình, như để khắc sâu quyết tâm.

Ngay từ đầu, mình mong đợi điều gì ở một kẻ hạ tiện cơ chứ? Một kẻ mà ngay cả trong lần hôn đầu tiên cũng sẵn sàng tháo tung quần áo như thể chẳng còn gì để mất.

Chỉ trong một thoáng, Daisy cảm thấy bản thân mình thật ngớ ngẩn khi từng có chút áy náy, từng nghĩ rằng hắn là chồng mình.

Và thế là điệu waltz đầu tiên và cũng là cuối cùng giữa cô và Maxim kết thúc.

“Chúng ta nhảy thêm một bài nữa nhé?”

“Không, em nghĩ em cần đi vệ sinh một lát.”

Chắc sẽ không đến mức hắn theo vào đó. Dù có là một kẻ biến thái đi nữa, nhưng qua thái độ lúc trước, có vẻ ở trong cung điện này, Maxim vẫn để tâm đến ánh mắt của người khác.

“Daisy.”

“Dạ?”

“Ta cũng chúc mừng em với khởi đầu mới của mình.”

Daisy mỉm cười nhạt, trả lại nguyên vẹn câu chữ trong bức thư mà hắn từng để lại cho cô.

“Ý của ngài, em hiểu rồi. Chúng ta đều đồng tình rằng cả hai đều xứng đáng với một cuộc đời mới tốt đẹp hơn. Mong ngài đi đến nơi mình muốn và sống hạnh phúc.”

Giải thoát rồi.

Daisy dứt lời chúc gượng ép và cuối cùng cũng rời xa Maxim.

Vừa bước ra hành lang, cô gặp một người hầu đang bưng khay rượu sâm panh. Không chút ngần ngại, Daisy cầm lấy một ly.

Cổ họng cô như bị thiêu đốt, ngực cũng nặng nề khó thở.

Cảm giác như có thứ gì đó đè nén trong lòng.

Mọi thứ bắt đầu từ khoảnh khắc cô nghi ngờ Maxim đang ngoại tình.

Đôi giày cô mang, dù kích cỡ vừa vặn, nhưng vì là giày mới nên gót chân cô đau rát không ngừng. Daisy chỉ muốn tháo ngay đôi giày phiền phức này ra và nghỉ ngơi.

‘Chợp mắt một lát chắc sẽ ổn hơn.’

Daisy rẽ qua góc hành lang, tiến về phía phòng nghỉ dành cho phụ nữ nằm ở khu biệt điện phía tây.

* * *

Daisy ngồi trong phòng nghỉ, đôi giày đã được tháo bỏ, để lộ đôi chân sưng tấy đang tìm chút mát lành từ không khí. Phòng nghỉ hoàn toàn vắng lặng, không một bóng người.

Ngoài đại sảnh, bữa tiệc vẫn đang diễn ra náo nhiệt. Mọi người say sưa tìm bạn nhảy, nâng ly chúc tụng và trò chuyện không ngớt. Không khí ồn ào ấy chỉ khiến Daisy thấy mệt mỏi hơn.

Thật may mắn, chẳng có ai ở đây.

Nếu có ai, chắc chắn cô sẽ không dám tùy tiện tháo giày như thế này, e ngại ánh mắt soi mói từ những kẻ khác.

“Ái, đau quá…”

Daisy cúi xuống, xem xét tình trạng phần gót chân của mình.

Trông chẳng khác gì vừa bị cắn xé. Có lẽ do đây là lần đầu tiên phải mang đôi giày cao gót trong thời gian dài như vậy. Khi tháo giày ra, cô phát hiện gót chân mình bị phồng rộp, nhiều chỗ còn trầy xước rớm máu. Gót chân bên kia thậm chí đã tụ máu đỏ tươi.

Cô lấy chiếc khăn tay mà Mary Gold đã chuẩn bị sẵn, nhẹ nhàng chấm lau những vệt máu đang đọng lại trên da, mỗi lần khăn chạm vào vết thương, cảm giác đau rát lại khiến cô khẽ nhăn mặt. Nhưng đây là tất cả những gì Daisy có thể làm để xoa dịu cơn đau ngay lúc này.

[MEL]

Daisy quả là giỏi đặt biệt danh. Maxim tuy dáng người to lớn, nhưng lại có nét dễ thương và tinh tế không ngờ.

Daisy thích hoa cúc vạn thọ, ngây ngô và thuần khiết. Sau ly hôn, có lẽ cô sẽ trở thành người thất nghiệp, lang thang đây đó, nhưng cô không chút nghi ngờ rằng với tài năng của mình, ở đâu cô cũng sẽ được chào đón.

‘Máu dính hết cả rồi. Phải giặt sạch rồi trả lại mới được.’

Có lẽ mua hẳn một chiếc khăn tay mới cũng là ý hay. Daisy cuốn chiếc khăn tay dài quanh mắt cá chân như băng vết thương, bởi cô không muốn làm dơ đôi giày đắt tiền của mình.

Chỉ tại đi đôi giày hào nhoáng mà chẳng hợp chút nào.

Nhưng thật khó chịu, nó vẫn đẹp đến mức khó tin, trái ngược hẳn với bàn chân sưng phồng, xấu xí của cô.

Tệ nhất là.

Nói đúng ra, lỗi không phải do đôi giày. Nó là loại cao cấp nhất, được gắn đá quý chế tác tinh xảo, gót giày cũng chắc chắn. Có lẽ chính vì giá trị của nó mà cô vẫn cố gắng mang nó đi đây đó.

Vậy nên, thực ra không phải lỗi của đôi giày, mà là lỗi của người đi đôi giày này.

“Thứ vớ vẩn này, ai mà thích chứ…”

Daisy ném mạnh một chiếc giày sang một bên như trút giận.

“Không cần nữa.”

Cô nhìn theo chiếc giày văng xa, nằm lăn lóc trên mặt đất.

Cơn bực tức khiến nước mắt cô trào ra. Sao dạo này cô lại dễ thay đổi cảm xúc như vậy? Nhất là gần đây, chính bản thân cô cũng không thể hiểu nổi những điều đang xảy ra.

Chết tiệt thật, từ xa nhìn nó vẫn đẹp đến mức khó chịu.

Đúng là đôi giày không có lỗi. Daisy lau mạnh khóe mắt đầy nước bằng mu bàn tay rồi cúi xuống nhặt lại chiếc giày nằm lăn lóc từ xa.

Và cô đặt chúng ngay ngắn trước mặt mình. Hận con người, nhưng đừng hận món quà.

Nếu không nhận được bao nhiêu tiền bồi thường, cô sẽ bán đôi giày này để xoay sở.

Cô quyết giữ lại đôi giày này bằng mọi giá. Lá thư của Maxim sẽ là bằng chứng chuyển nhượng… Nhìn kích cỡ viên sapphire, chỉ cần tháo đá ra bán thôi cũng chắc chắn được kha khá tiền.

“Chắc không bị trầy xước đâu nhỉ? Hức, hức.”

Daisy cầm đôi giày lên, đưa ra ánh sáng để xem viên sapphire có bị trầy không. May mắn thay, nó vẫn nguyên vẹn. Daisy khẽ hà hơi rồi lau sạch viên sapphire.

Từ giờ phải hứa là không nổi nóng với đồ vật nữa.

Cô tự nhủ, đồng thời ôm đôi giày đắt đỏ vào lòng như vật báu, co duỗi mấy ngón chân đau rát.

Làn gió mát lùa qua làm cô cảm thấy dễ chịu hơn một chút, nhưng ngay lập tức cảm giác đau rát ở những chỗ trầy xước lại khiến cô nhăn mặt. Cô không muốn xỏ lại đôi giày đó nữa. Thật sự không dám.

Giá mà có thể dùng phép thuật để dịch chuyển về nhà ngay lúc này thì tốt biết bao.

Không, không phải nhà. Nếu có thể quay lại trại trẻ mồ côi thì càng tốt.

Cô còn phải chịu đựng cả một quá trình ly hôn dài đằng đẵng phía trước. Chỉ nghĩ thôi cũng thấy mệt mỏi.

“Phải tỉnh táo lên, Daisy. Đây là điều mày đã mong muốn mà.”

Cô tự khích lệ bản thân, thì thầm động viên chính mình.

Ngay lúc đó, tiếng gõ cửa vang lên. Daisy giật bắn mình, vội lau sạch dấu nước mắt trên mặt.

Phòng nghỉ dành cho nữ là không gian chung, cô không thể chiếm dụng một mình mãi. Nếu người ta phát hiện ra ‘Cinderella’ đang ôm đôi giày làm đau chân mình mà khóc, chắc chắn họ sẽ cười nhạo cô.

“…Vâng!”

Thật ra không cần trả lời, nhưng cô vẫn vô thức thốt ra lời đáp.

Daisy cố gắng xỏ chân vào đôi giày một lần nữa.

Nhưng người bước vào lại là một nhân vật khá bất ngờ.

“Hóa ra em ở đây.”

Cái gì thế này? Nhìn kỹ lại thì đó là người đàn ông đó, người đã mời cô nhảy rồi lủi đi trước đó.

“Có chuyện gì sao?”

“Ta biết em cố tình bênh vực ta lúc nãy. Cảm ơn em.”

“À, vâng…”

Dù sao thì cô cũng nên cảm thấy biết ơn. Nếu không nhờ cô cứu anh ta khỏi tên điên đó, có lẽ anh ta đã chẳng toàn mạng.

Nhưng hắn đến tận đây chỉ để nói lời cảm ơn thôi sao? Daisy cảm thấy có chút kỳ lạ, hơi không thoải mái, nhưng cô cũng không muốn hỏi sâu làm gì.

“Vậy thì, ngài nghỉ ngơi nhé.”

“Khoan đã.”

Cô vừa định rời đi thì người đàn ông chặn trước mặt cô.

“Chỉ có mình ta cảm nhận được điều này sao?”

“Vâng?”

“Chuyện chúng ta là định mệnh ấy.”

“…Vâng, tôi thì không nghĩ vậy.”

Tiếc là chắc chỉ mình ngài nghĩ thế. Daisy trả lời lạnh nhạt và định bước qua, nhưng người đàn ông bất ngờ nắm lấy cổ tay cô.

“Ngài đang làm gì vậy?”

“Hôn nhân của em sẽ cô đơn lắm. Là vợ của một anh hùng mà.”

“Vậy thì sao?”

“Ta có thể xoa dịu nỗi cô đơn đó cho em.”

…Cô chẳng cần. Dù sao cũng sắp ly hôn đến nơi, cô còn chẳng có thời gian để cảm thấy cô đơn.

“Thôi, ngài đi tìm người khác mà xoa dịu đi.”

“Vậy thì chán lắm. Ta đang muốn đùa một chút mà.”

Người đàn ông siết mạnh cổ tay Daisy, kéo cô sát vào tường.

Chết tiệt, cái loại yếu xìu mà làm gì chứ? Daisy cảm thấy bực bội. Cô thừa sức khiến hắn bất tỉnh ngay tại chỗ, nhưng phải giữ bình tĩnh. Nếu cô ra tay, nguy cơ lộ danh tính là điều không thể tránh khỏi.

Rầm-!

Đúng lúc đó, cánh cửa bị mở tung ra với một tiếng động mạnh, và bóng dáng cao lớn của một người xuất hiện.

Ở ngưỡng cửa, Maxim von Waldeck đứng đó, ánh mắt trống rỗng nhìn chằm chằm vào họ.

— Còn tiếp —

Cài đặt

180%
14px
Chương 215: Chương 215
Chương 214: Chương 214
Chương 213: Chương 213
Chương 212: Chương 212
Chương 211: Chương 211
Chương 210: Chương 210
Chương 209: Chương 209
Chương 208: Chương 208
Chương 207: Chương 207
Chương 206: Chương 206
Chương 205: Chương 205
Chương 204: Chương 204
Chương 203: Chương 203
Chương 202: Chương 202
Chương 201: Chương 201
Chương 200: Chương 200
Chương 199: Chương 199
Chương 198: Chương 198
Chương 197: Chương 197
Chương 196: Chương 196
Chương 195: Chương 195
Chương 194: Chương 194
Chương 193: Chương 193
Chương 192: Chương 192
Chương 191: Chương 191
Chương 190: Chương 190
Chương 189: Chương 189
Chương 188: Chương 188
Chương 187: Chương 187
Chương 186: Chương 186
Chương 185: Chương 185
Chương 184: Chương 184
Chương 183: Chương 183
Chương 182: Chương 182
Chương 181: Chương 181
Chương 180: Chương 180
Chương 179: Chương 179
Chương 178: Chương 178
Chương 177: Chương 177
Chương 176: Chương 176
Chương 175: Chương 175
Chương 174: Chương 174
Chương 173: Chương 173
Chương 172: Chương 172
Chương 171: Chương 171
Chương 170: Chương 170
Chương 169: Chương 169
Chương 168: Chương 168
Chương 167: Chương 167
Chương 166: Chương 166
Chương 165: Chương 165
Chương 164: Chương 164
Chương 163: Chương 163
Chương 162: Chương 162
Chương 161: Chương 161
Chương 160: Chương 160
Chương 159: Chương 159
Chương 158: Chương 158
Chương 157: Chương 157
Chương 156: Chương 156
Chương 155: Chương 155
Chương 154: Chương 154
Chương 153: Chương 153
Chương 152: Chương 152
Chương 151: Chương 151
Chương 150: Chương 150
Chương 149: Chương 149
Chương 148: Chương 148
Chương 147: Chương 147
Chương 146: Chương 146
Chương 145: Chương 145
Chương 144: Chương 144
Chương 143: Chương 143
Chương 142: Chương 142
Chương 141: Chương 141
Chương 140: Chương 140
Chương 139: Chương 139
Chương 138: Chương 138
Chương 137: Chương 137
Chương 136: Chương 136
Chương 135: Chương 135
Chương 134: Chương 134
Chương 133: Chương 133
Chương 132: Chương 132
Chương 131: Chương 131
Chương 130: Chương 130
Chương 129: Chương 129
Chương 128: Chương 128
Chương 127: Chương 127
Chương 126: Chương 126
Chương 125: Chương 125
Chương 124: Chương 124
Chương 123: Chương 123
Chương 122: Chương 122
Chương 121: Chương 121
Chương 120: Chương 120
Chương 119: Chương 119
Chương 118: Chương 118
Chương 117: Chương 117
Chương 116: Chương 116
Chương 115: Chương 115
Chương 114: Chương 114
Chương 113: Chương 113
Chương 112: Chương 112
Chương 111: Chương 111
Chương 110: Chương 110
Chương 109: Chương 109
Chương 108: Chương 108
Chương 107: Chương 107
Chương 106: Chương 106
Chương 105: Chương 105
Chương 104: Chương 104
Chương 103: Chương 103
Chương 102: Chương 102
Chương 101: Chương 101
Chương 100: Chương 100
Chương 99: Chương 99
Chương 98: Chương 98
Chương 97: Chươn 97
Chương 96: Chương 96
Chương 95: Chương 95
Chương 94: Chương 94
Chương 93: Chương 93
Chương 92: Chương 92
Chương 91: Chương 91
Chương 90: Chương 90
Chương 89: Chương 89
Chương 88: Chương 88
Chương 87: Chương 87
Chương 86: Chương 86
Chương 85: Chương 85
Chương 84: Chương 84
Chương 83: Chương 83
Chương 82: Chương 82
Chương 81: Chương 81
Chương 80: Chương 80
Chương 79: Chương 79
Chương 78: Chương 78
Chương 77: Chương 77
Chương 76: Chương 76
Chương 75: Chương 75
Chương 74: Chương 74
Chương 73: Chương 73
Chương 72: Chương 72
Chương 71: Chương 71
Chương 70: Chương 70
Chương 69: Chương 69
Chương 68: Chương 68
Chương 67: Chương 67
Chương 66: Chương 66
Chương 65: Chương 65
Chương 64: Chương 64
Chương 63: Chương 63
Chương 62: Chương 62
Chương 61: Chương 61
Chương 60: Chương 60
Chương 59: Chương 59
Chương 58: Chương 58
Chương 57: Chương 57
Chương 56: Chương 56
Chương 55: Chương 55
Chương 54: Chương 54
Chương 53: Chương 53
Chương 52: Chương 52
Chương 51: Chương 51
Chương 50: Chương 50
Chương 49: Chương 49
Chương 48: Chương 48
Chương 47: Chương 47
Chương 46: Chương 46
Chương 45: Chương 45
Chương 44: Chương 44
Chương 43: Chương 43
Chương 42: Chương 42
Chương 41: Chương 41
Chương 40: Chương 40
Chương 39: Chương 39
Chương 38: Chương 38
Chương 37: Chương 37
Chương 36: Chương 36
Chương 35: Chương 35
Chương 34: Chương 34
Chương 33: Chương 33
Chương 32: Chương 32
Chương 31: Chương 31
Chương 30: Chương 30
Chương 29: Chương 29
Chương 28: Chương 28
Chương 27: Chương 27
Chương 26: Chương 26
Chương 25: Chương 25
Chương 24: Chương 24
Chương 23: Chương 23
Chương 22: Chương 22
Chương 21: Chương 21
Chương 20: Chương 20
Chương 19: Chương 19
Chương 18: Chương 18
Chương 17: Chương 17
Chương 16: Chương 16
Chương 15: Chương 15
Chương 14: Chương 14
Chương 13: Chương 13
Chương 12: Chương 12
Chương 11: Chương 11
Chương 10: Chương 10
Chương 10: Chương 10
Chương 9: Chương 9
Chương 9: Chương 9
Chương 8: Chương 8
Chương 8: Chương 8
Chương 7: Chương 7
Chương 7: Chương 7
Chương 6: Chương 6
Chương 6: Chương 6
Chương 5: Chương 5
Chương 5: Chương 5
Chương 4: Chương 4
Chương 4: Chương 4
Chương 3: Chương 3
Chương 3: Chương 3
Chương 2: Chương 2
Chương 2: Chương 2
Chương 1: Chương 1
Chương 1: Chương 1

💬 Bình luận (0)