Chương 162

 

Chương 162

 

Trans: Đom Đóm

———

Bản dịch này thuộc quyền sở hữu của LoppyToon. Chúng mình đã mua raw và dịch để mang đến cho các bạn nội dung hoàn toàn miễn phí, rất mong các bạn tôn trọng công sức của nhóm.

———

Sao cũng được

Dù cô có chửi rủa hắn là kẻ điên, có khinh miệt hắn, hay thậm chí bắn chết hắn ngay lập tức, cũng chẳng sao.

Chỉ cần ta có được em…

Easy, ta muốn có được em.

Ta muốn chạm vào em ngay bây giờ.

Từ cuộc đời đầu tiên đến bây giờ, ta chỉ khao khát một mình em.

Nếu không thể có được em, ta thà chết dưới tay em còn hơn.

Nếu làm vậy có thể chuộc lại tội lỗi đã đánh mất em, không, nếu như làm vậy có thể chấm dứt được địa ngục này... Mạng sống này vốn đã mục ruỗng, ta sẽ sẵn lòng dâng hiến cho em.

Dù sao mọi thứ trong ta cũng đã hỏng từ lâu rồi.

Đầu óc chỉ có hình bóng Easy, trái tim chỉ đập vì một mình Easy.

Mất em, thế giới của ta không còn ánh sáng, chỉ còn lại một thảm họa u tối.

Nếu không thể có em, mọi thứ đều vô nghĩa.

Nếu cách duy nhất là ta cứu em bằng chính đôi tay của mình, rồi chết dưới tay em, ta sẽ vui lòng chấp nhận.

Vậy nên, xin em, hãy tự tay mình chấm dứt địa ngục vô tận này đi. Xin em.

“Vẫn còn cơ hội đấy. Easy, em hãy chọn đi.”

Maxim tiến lại gần như van nài.

Bị khí thế bất thường của hắn áp đảo, Easy theo bản năng lùi lại, lưng chạm vào bức tường.

Cô vẫn chĩa súng vào hắn, nhưng đã bị dồn vào ngõ cụt.

Lộc cộc, lộc cộc, lộc cộc.

Mỗi bước chân loạng choạng tiến lên, khoảng cách giữa họ ngày càng thu hẹp.

“Hoặc là ôm ta. Hoặc là bắn ta.”

Easy yêu dấu, dịu dàng của ta,

Em quả nhiên không thể bắn ta.

Vì ta đã khắc sâu trong lòng em rồi.

Dù em không nhớ ra, nhưng ta vẫn như một hình xăm in sâu vào trong tâm trí em, không thể xóa nhòa được.

Nhìn hình ảnh mình ngày càng lớn hơn trong đôi mắt xanh lục của cô, Maxim mỉm cười. Một nụ cười nửa như vui sướng, nửa như điên dại.

“Đại uý, ngài vẫn ổn chứ!”

“Buông súng xuống ngay!”

“Chúng tôi sẽ yểm trợ!”

Đột nhiên, tiếng binh lính xông vào từ phía sau lưng hắn.

Thấy Easy đang chĩa súng vào cấp trên, họ lập tức vào thế chiến đấu.

“…Cút đi.”

Hắn nổi giận.

Không gì được phép xen vào thời khắc của ta và Easy. Không được phép cản trở. Hắn không thể chịu đựng được nữa.

Dù Maxim đã ra lệnh, nhưng đám binh lính vẫn không lùi bước.

Rắc rắc, tiếng lên đạn hướng về Easy khiến Maxim bực bội quay người lại.

Đoàng! Đoàng! Đoàng!

Cùng với tiếng súng, từng người lính ngã xuống.

Chính Maxim đã tự bắn về phía quân của mình.

Những người không ngờ rằng cấp trên của mình lại bắn họ, thậm chí còn không kịp phản kháng mà bất lực ngã xuống.

“Đã bảo đừng có làm phiền ta rồi mà.”

Maxim dùng mu bàn tay lau vệt máu dính trên mặt rồi quay người lại. Hắn nở nụ cười với Easy đang kinh ngạc sững sờ.

“Xin lỗi, làm em giật mình rồi. Ta chỉ muốn nói chuyện riêng với em thôi.”

“…”

...Vậy thì. Em quyết định rồi chứ, cưng?

Sắc mặt Easy trắng bệch.

Hành động bất ngờ liên tiếp, cô sợ hãi là điều dễ hiểu. Lẽ ra hắn nên xin phép trước khi nổ súng, Maxim thoáng hối hận.

Nhưng không sao cả. Cuối cùng cũng gặp được cô rồi.

“Em sẽ bắn ta chứ?”

“…”

“Không thì dùng cái này đi. Em từng thích khẩu súng của ta và khen nó đẹp mà.”

Maxim chìa khẩu revolver của mình về phía Easy.

Đó là lời tuyên bố rằng hắn tình nguyện giao mạng sống của mình cho cô.

Thấy hắn hạ vũ khí xuống, Easy dường như mất đi ý chí chiến đấu, từ từ hạ nòng súng đang run rẩy xuống.

“…Đúng rồi, nếu không bắn được, thì hãy ôm ta đi.”

Khi Maxim định kéo Easy vào lòng, cô bất ngờ thả khẩu súng xuống sàn, tháo khuyên tai ngọc trai ra và nuốt chửng nó.

Tại sao… cô lại nuốt thứ đó?

Mọi chuyện diễn ra quá nhanh ngay trước mắt hắn, hắn không kịp trở tay.

Gương mặt trắng trẻo của cô dần mất huyết sắc. Chắc chắn cô đã nuốt thứ không nên nuốt rồi. Đôi mắt đầy sợ hãi và hoang mang của Easy từ từ khép lại.

Thân hình cứng đờ vì co giật dần mất sức, trở nên mềm nhũn. Maxim vội ôm lấy Easy, đỡ để cô không ngã xuống.

Hắn không tin nổi cảnh tượng trước mắt mình, ôm chặt thân hình lạnh giá của Easy, khẽ lay nhẹ như dỗ dành.

“Easy…?”

…Sao đột nhiên.

Sao đột nhiên… lại thế này…?

Maxim rơi vào hoảng loạn. Hắn nghĩ hoặc cô sẽ bắn hắn, hoặc sẽ đầu hàng.

Bởi vì... phải như vậy chứ.

Cô lại phải chết thêm một lần nữa, không thể nào.

Hắn không hề lường trước việc cô sẽ tự vẫn.

Vòng tay ta đáng sợ đến thế sao?

Hơn cả cái chết ư?

“Không…”

Mọi chuyện vẫn chưa kết thúc đâu.

Phải làm sao đây.

Trước tiên, phải đưa cô đến quân y.

Sẽ chữa được thôi.

“Nhanh, nhanh gọi bác sĩ...”

Không có thời gian để suy nghĩ sâu xa.

Hắn không biết mình đã lao ra ngoài như thế nào nữa.

Xung quanh vô cùng hỗn loạn.

Cuộc đột kích vẫn đang diễn ra. Vì là một trận chiến không nhỏ nên quân y cũng có mặt.

Maxim bất chấp tiếng súng và tiếng nổ lớn, vừa che chở Easy vừa chạy, chạy hết tốc lực.

Hơi thở dồn dập đến tận cổ. Hắn ôm lấy Easy, chạy điên cuồng, nhưng cơ thể cô trong vòng tay hắn ngày càng lạnh đi.

“…Kỳ lạ quá. Đừng đùa đùa. Không thể nào. Chuyện này.”

Rõ ràng là cô không còn thở nữa.

Không còn thời gian nữa. Maxim quỳ xuống đất, ôm lấy Easy và điên cuồng thổi hơi vào miệng cô.

Đôi môi cô vẫn còn chút ấm. Nhưng lưỡi đã cứng đờ rồi.

Sao đột nhiên, mọi chuyện lại...

Không, tại sao chứ.

“Easy, xin em… Easy… Tỉnh lại đi. Easy… Ta sai rồi. Em mau tỉnh lại đi.”

Chắc chắn cô đã uống độc. Maxim ôm chặt Easy đã tái xanh, cố gắng hết sức hà hơi thổi ngạt, nhưng đều vô ích. Cuối cùng hắn gào khóc.

“Aaa! Hức… hức, Easy!”

Ta lại giết em rồi.

Đã có thể cứu được em rồi mà. Ta lại giết em rồi.

"Xin đừng rời đi một mình. Đừng bỏ ta lại một mình mà đi vậy chứ. Xin em, cầu xin em..."

Hắn van xin, cố hút chất độc từ miệng cô ra, nhưng vô ích.

…Ta đang làm gì thế này.

Hắn cười nhạt, tự giễu.

“Chết tiệt… Ta lại đánh mất em rồi.”

Phải làm sao đấy.

Easy đã chết.

Phải làm sao đây, hắn phải làm sao…

Phải đi theo cô thôi.

Đoàng! Tiếng súng vang lên, hơi thở hắn trở nên đứt đoạn.

 

***

 

Khi mở mắt ra, Easy đã không còn ở bên.

Maxim nhìn trần nhà, hít một hơi thật sâu, ngực phồng lên.

Chết tiệt. Lại nữa rồi.

Maxim hít thêm một hơi nữa.

Dấu hiệu một địa ngục khốn kiếp nữa lại bắt đầu.

“…Ha.”

Maxim nắm chặt dây chuyền trên cổ, nhắm nghiền mắt.

 

# Daydream 04

 

Suốt một thời gian dài, hắn vô cùng uể oải. Mọi thứ đều cạn kiệt và khô héo. Không có cả nỗi buồn hay tuyệt vọng.

Lý do rất đơn giản.

Hắn đã rất nhiều lần tự đẩy cô vào chỗ chết. Có lẽ từ đầu, họ đã chẳng thể thành đôi. Vốn dĩ đây là một mối duyên không thể thành. Có lẽ hắn chỉ đang cố chấp níu giữ vì lòng tham vọng hão huyền. Một kẻ như hắn có tư cách gì mà thương tiếc cô chứ? Maxim thấy xấu hổ.

Nhưng Easy cứ như một cặn lắng nặng nề, không thể dễ dàng mà tan biến khỏi trái tim hắn được. Chỉ cần nghĩ đến thôi cũng đã thấy tội lỗi và đau đớn rồi. Hắn không thể xóa bỏ cô khỏi tâm trí.

Maxim chỉ tồn tại và còn thở, còn linh hồn hắn đã chết, chiến đấu như một cỗ máy trên chiến trường. Như thể bị ma ám, như thể trút giận lên cuộc đời bị nguyền rủa của mình, hắn giết hết kẻ thù này đến kẻ thù khác.

Nhưng bản thân hắn…

Muốn chết cũng không được.

Nếu tự kết liễu đời mình, hắn sẽ lại mở mắt ra thôi. Ở một nơi không có Easy. Lại căm ghét và oán hận bản thân vì đã không cứu được cô. Sống đã là một địa ngục, chết đi cũng chỉ là khởi đầu của một địa ngục khác thôi.

Kiếp thứ tư bắt đầu muộn hơn kiếp thứ ba một năm.

Easy sắp đến rồi.

Cô sẽ đến với tư cách là ca sĩ ‘Isabelle’ đến biểu diễn khích lệ tinh thần binh sĩ, và lúc đó họ sẽ gặp lại nhau.

Nhưng gặp rồi thì… rốt cuộc có thể làm gì đây...?

Lời Easy viết trong nhật ký cứ ám ảnh hắn mãi.

 

[Điều gì đến rồi cũng sẽ đến thôi. Không thể tránh khỏi. Như thiên tai vậy.]

 

Đúng vậy. Dù có vùng vẫy cũng vô ích.

Dòng chữ ấy giống như lời nguyền tiên đoán tương lai hắn.

Lần này, hắn có cứu được Easy không? Một kẻ như hắn có dám hy vọng vào điều đó không?

Hắn không thể trả lời câu hỏi này một cách dễ dàng.

Hắn đã khiến Easy phải chết tới ba lần.

Dù đã có thêm hai cơ hội mới... nhưng hắn vẫn ngu ngốc, với những phán đoán sai lầm rồi tự mình không kiểm soát được mà giết chết cô.

Trong nỗi đau cứ lặp đi lặp lại, hắn thậm chí còn nghĩ rằng cách duy nhất để cứu Easy là đừng bao giờ gặp lại một kẻ như hắn nữa.

Cuối cùng, ngày biểu diễn đó cũng đã đến.

Cuối cùng Easy cũng đến.

Trong khi đếm từng ngày chờ đợi, Maxim vẫn chưa thể quyết định được.

“Báo cáo, đoàn nhạc từ thủ đô vừa đến rồi ạ.”

“Vậy sao.”

Maxim đáp lại với giọng lạnh lùng, sĩ quan phụ tá liếc nhìn hắn dò xét.

“Nếu muốn xem thì cứ đi đi.”

“Cảm ơn ngài ạ.”

Sĩ quan phụ tá cúi đầu rồi bước về phía sân khấu, còn Maxim chỉ đứng nhìn.

Tiếng hoan hô như sấm dậy vang lên, buổi biểu diễn bắt đầu.

Nghe thấy tiếng hát, Maxim sững sờ dừng bước.

Hơi thở hắn như ngừng lại.

“…”

Không phải bài hát đó.

Cũng không phải giọng của Easy.

…Không thể nào.

Tại sao lại không phải Easy chứ? Rõ ràng chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến mà.

“…Vô lý.”

Như bị mê hoặc, không, như mất trí, Maxim lao về phía sân khấu. Hắn chen qua đám đông, tiến đến tận hàng đầu, nhưng ca sĩ trên sân khấu là một người phụ nữ hoàn toàn xa lạ.

“…!”

Không phải Easy.

Easy không có ở đây.

Chắc chắn đã có biến cố gì đó xảy ra.

Easy thế nào rồi?

Cô có còn sống không?

Sự bất lực nhanh chóng bị một nỗi bất an lớn hơn nuốt chửng. Hắn tìm hỏi khắp nơi về đoàn nhạc, nhưng không có ai biết về cái tên ‘Isabelle Travis’ cả.

Tung tích của Easy hoàn toàn bặt vô âm tín, hắn cũng không thể đột kích vào trụ sở của quân cách mạng như trước được.

Hắn không ngừng nghĩ về Easy. Nỗi nhớ nhung, sự tự giễu, cơn giận dữ. Tất cả đều hướng về một mình cô.

Phải làm sao đây. Hắn phải làm gì…

Dù nghĩ đi nghĩ lại bao nhiêu lần, câu trả lời cuối cùng vẫn chỉ có một.

Phải tìm được Easy. Và phải cứu sống cô.

Hoặc là, chết dưới tay cô.

Chỉ có như vậy mọi chuyện mới kết thúc.

Có lẽ đây không phải cơ hội mà thánh thần ban cho hắn, mà là một lời nguyền.

Maxim nghĩ vậy.

Dù biết, ta vẫn không thể quên được em.

Dù biết, ta vẫn không thể ngừng tìm kiếm em.

Dù biết, ta vẫn không thể ngừng khao khát em.

 

Easy chính là lời nguyền của Maxim.

Và hắn còn yêu lời nguyền ấy hơn cả mạng sống của mình.



 

Cài đặt

180%
14px
Chương 215: Chương 215
Chương 214: Chương 214
Chương 213: Chương 213
Chương 212: Chương 212
Chương 211: Chương 211
Chương 210: Chương 210
Chương 209: Chương 209
Chương 208: Chương 208
Chương 207: Chương 207
Chương 206: Chương 206
Chương 205: Chương 205
Chương 204: Chương 204
Chương 203: Chương 203
Chương 202: Chương 202
Chương 201: Chương 201
Chương 200: Chương 200
Chương 199: Chương 199
Chương 198: Chương 198
Chương 197: Chương 197
Chương 196: Chương 196
Chương 195: Chương 195
Chương 194: Chương 194
Chương 193: Chương 193
Chương 192: Chương 192
Chương 191: Chương 191
Chương 190: Chương 190
Chương 189: Chương 189
Chương 188: Chương 188
Chương 187: Chương 187
Chương 186: Chương 186
Chương 185: Chương 185
Chương 184: Chương 184
Chương 183: Chương 183
Chương 182: Chương 182
Chương 181: Chương 181
Chương 180: Chương 180
Chương 179: Chương 179
Chương 178: Chương 178
Chương 177: Chương 177
Chương 176: Chương 176
Chương 175: Chương 175
Chương 174: Chương 174
Chương 173: Chương 173
Chương 172: Chương 172
Chương 171: Chương 171
Chương 170: Chương 170
Chương 169: Chương 169
Chương 168: Chương 168
Chương 167: Chương 167
Chương 166: Chương 166
Chương 165: Chương 165
Chương 164: Chương 164
Chương 163: Chương 163
Chương 162: Chương 162
Chương 161: Chương 161
Chương 160: Chương 160
Chương 159: Chương 159
Chương 158: Chương 158
Chương 157: Chương 157
Chương 156: Chương 156
Chương 155: Chương 155
Chương 154: Chương 154
Chương 153: Chương 153
Chương 152: Chương 152
Chương 151: Chương 151
Chương 150: Chương 150
Chương 149: Chương 149
Chương 148: Chương 148
Chương 147: Chương 147
Chương 146: Chương 146
Chương 145: Chương 145
Chương 144: Chương 144
Chương 143: Chương 143
Chương 142: Chương 142
Chương 141: Chương 141
Chương 140: Chương 140
Chương 139: Chương 139
Chương 138: Chương 138
Chương 137: Chương 137
Chương 136: Chương 136
Chương 135: Chương 135
Chương 134: Chương 134
Chương 133: Chương 133
Chương 132: Chương 132
Chương 131: Chương 131
Chương 130: Chương 130
Chương 129: Chương 129
Chương 128: Chương 128
Chương 127: Chương 127
Chương 126: Chương 126
Chương 125: Chương 125
Chương 124: Chương 124
Chương 123: Chương 123
Chương 122: Chương 122
Chương 121: Chương 121
Chương 120: Chương 120
Chương 119: Chương 119
Chương 118: Chương 118
Chương 117: Chương 117
Chương 116: Chương 116
Chương 115: Chương 115
Chương 114: Chương 114
Chương 113: Chương 113
Chương 112: Chương 112
Chương 111: Chương 111
Chương 110: Chương 110
Chương 109: Chương 109
Chương 108: Chương 108
Chương 107: Chương 107
Chương 106: Chương 106
Chương 105: Chương 105
Chương 104: Chương 104
Chương 103: Chương 103
Chương 102: Chương 102
Chương 101: Chương 101
Chương 100: Chương 100
Chương 99: Chương 99
Chương 98: Chương 98
Chương 97: Chươn 97
Chương 96: Chương 96
Chương 95: Chương 95
Chương 94: Chương 94
Chương 93: Chương 93
Chương 92: Chương 92
Chương 91: Chương 91
Chương 90: Chương 90
Chương 89: Chương 89
Chương 88: Chương 88
Chương 87: Chương 87
Chương 86: Chương 86
Chương 85: Chương 85
Chương 84: Chương 84
Chương 83: Chương 83
Chương 82: Chương 82
Chương 81: Chương 81
Chương 80: Chương 80
Chương 79: Chương 79
Chương 78: Chương 78
Chương 77: Chương 77
Chương 76: Chương 76
Chương 75: Chương 75
Chương 74: Chương 74
Chương 73: Chương 73
Chương 72: Chương 72
Chương 71: Chương 71
Chương 70: Chương 70
Chương 69: Chương 69
Chương 68: Chương 68
Chương 67: Chương 67
Chương 66: Chương 66
Chương 65: Chương 65
Chương 64: Chương 64
Chương 63: Chương 63
Chương 62: Chương 62
Chương 61: Chương 61
Chương 60: Chương 60
Chương 59: Chương 59
Chương 58: Chương 58
Chương 57: Chương 57
Chương 56: Chương 56
Chương 55: Chương 55
Chương 54: Chương 54
Chương 53: Chương 53
Chương 52: Chương 52
Chương 51: Chương 51
Chương 50: Chương 50
Chương 49: Chương 49
Chương 48: Chương 48
Chương 47: Chương 47
Chương 46: Chương 46
Chương 45: Chương 45
Chương 44: Chương 44
Chương 43: Chương 43
Chương 42: Chương 42
Chương 41: Chương 41
Chương 40: Chương 40
Chương 39: Chương 39
Chương 38: Chương 38
Chương 37: Chương 37
Chương 36: Chương 36
Chương 35: Chương 35
Chương 34: Chương 34
Chương 33: Chương 33
Chương 32: Chương 32
Chương 31: Chương 31
Chương 30: Chương 30
Chương 29: Chương 29
Chương 28: Chương 28
Chương 27: Chương 27
Chương 26: Chương 26
Chương 25: Chương 25
Chương 24: Chương 24
Chương 23: Chương 23
Chương 22: Chương 22
Chương 21: Chương 21
Chương 20: Chương 20
Chương 19: Chương 19
Chương 18: Chương 18
Chương 17: Chương 17
Chương 16: Chương 16
Chương 15: Chương 15
Chương 14: Chương 14
Chương 13: Chương 13
Chương 12: Chương 12
Chương 11: Chương 11
Chương 10: Chương 10
Chương 10: Chương 10
Chương 9: Chương 9
Chương 9: Chương 9
Chương 8: Chương 8
Chương 8: Chương 8
Chương 7: Chương 7
Chương 7: Chương 7
Chương 6: Chương 6
Chương 6: Chương 6
Chương 5: Chương 5
Chương 5: Chương 5
Chương 4: Chương 4
Chương 4: Chương 4
Chương 3: Chương 3
Chương 3: Chương 3
Chương 2: Chương 2
Chương 2: Chương 2
Chương 1: Chương 1
Chương 1: Chương 1

💬 Bình luận (0)