Chương 64
Edit: Agnes
———
Bản dịch này thuộc quyền sở hữu của LoppyToon. Chúng mình đã mua raw và dịch để mang đến cho các bạn nội dung hoàn toàn miễn phí, rất mong các bạn tôn trọng công sức của nhóm.
———
Cảm giác hưng phấn dâng trào đến nghẹt thở cuối cùng cũng vỡ òa. Daisy bị cuốn vào cơn cực khoái khó cưỡng.
Như dòng nước chảy xiết không thể ngăn cản, toàn thân cô run rẩy không kiểm soát, trước mắt cô nhòe đi rồi lại rõ dần.
Cô cố gắng chống cự, nhưng Daisy hoàn toàn bất lực trước bất kỳ cảm giác nào đang lay động cô lúc này.
Như bị một lực lượng vô hình đẩy ngã, cô chỉ cảm thấy choáng váng. Cảm giác như đang rơi tự do xuống một vực thẳm không đáy, vô tận.
Phập-!
Một cú thúc mạnh nữa, đỉnh đầu cô rung lên, cơ thể cô bị đẩy lên cao theo từng nhịp xâm nhập. Lưng cô cong lên, đầu ngón chân co rút lại như sắp gãy.
Maxim không cho phép bất kỳ khoảng trống nào. Ngay khi có một khe hở giữa bàn và lưng Daisy, hắn ôm chặt lấy eo cô và kéo sát vào người mình. Hai cơ quan sinh dục khít chặt vào nhau, sự xâm nhập càng sâu hơn.
Những sợi lông mu cọ xát vào âm vật, tạo ra nhiệt độ và những bọt khí hỗn loạn trong âm đạo ướt át. Khi thành trong âm đạo siết chặt lấy dương vật, Maxim cố tình xoay tròn hông, nới rộng thành trong chật hẹp.
Cô không thể chịu đựng được những kích thích dồn dập vào bên trong và bên ngoài âm đạo vốn đã vô cùng nhạy cảm. Daisy vặn vẹo hông.
Mặc kệ cô, Maxim ôm chặt lấy vai, eo và toàn bộ thân trên của cô như một con rắn và bắt đầu di chuyển mạnh hơn.
“A ư ưng, ư….”
Daisy đã đạt cực khoái, run rẩy toàn thân như thể đang lên cơn co giật. Dù hưng phấn đã vượt quá giới hạn khiến cô như muốn mất trí, Maxim vẫn tiếp tục xâm nhập như không có chuyện gì.
Cô muốn trốn thoát. Nhưng cô không có nơi nào để trốn. Cô cảm thấy như mình sắp phát điên vì những khoái cảm sắc bén liên tục ập đến.
Càng vùng vẫy trong tuyệt vọng, gã đàn ông càng tiếp tục xâm nhập tàn nhẫn như một kẻ săn mồi đang kết liễu con mồi.
Phập, phập, phập, phập, phập-.
Tiếng da thịt va chạm ngày càng nhanh và mạnh hơn. Cuối cùng Daisy vừa khóc vừa cầu xin.
“A hức, hức, xin… xin dừng lại…!”
Khóe miệng Maxim cong lên. Mỗi khi hắn di chuyển, những âm thanh ướt át lại vang lên. Những âm thanh rõ ràng cho thấy chất dịch đang bắn ra xung quanh.
“Em nghe thấy không? Đó là tiếng chúng ta đang giao hoan đấy.”
“A hức, hức.”
“Đó là tiếng Daisy đang ăn dương vật của ta. Nghe cho kỹ vào.”
Maxim cố tình tạo ra những âm thanh giao hợp lớn hơn bằng cách kéo dương vật ra rồi lại thúc mạnh vào đến khi bìu dái chạm vào đáy chậu.
Đầu dương vật cứng rắn cào xé và cào xuống thành trong âm đạo, khiến nó run rẩy. Âm đạo chật hẹp tiết ra những chất dịch ngọt ngào.
Chất dịch đó không chỉ làm ướt bìu dái của hắn mà còn tạo thành một vũng nhỏ trên bàn. Cả căn phòng tràn ngập mùi hương dục vọng.
“A hức, a! Ra… sắp ra… a!”
“Ha… cứ ra đi. Cho ta thấy em ra ở trong ta.”
“Hức, hức, k… không, ang!”
Daisy đáng thương. Cô đã gần như ngập trong biển khoái cảm nhưng vẫn cố gắng vặn vẹo cơ thể.
Thật tội nghiệp cho cô.
Cô đã rơi vào tay một kẻ tồi tệ.
Xin lỗi em, nhưng càng thấy em rên rỉ ta càng muốn hành hạ em hơn. Không, thành thật mà nói, hắn hoàn toàn không cảm thấy có lỗi. Dù biết cô đang nức nở cầu xin, Maxim vẫn gần như phát điên vì những tiếng rên rỉ yếu ớt dưới thân hắn.
Hắn thích thú khi thấy cô cố gắng vùng vẫy hết sức để sống sót dưới thân hắn. Càng khóc lóc, càng giãy giụa, hắn càng thích thú.
Hắn yêu cả tiếng rên rỉ vì khó thở, cả sự tức giận bất lực vì mọi thứ đều vô ích.
Hắn như phát điên khi thấy đôi mắt cô đỏ hoe vì khóc. Hắn cảm thấy hưng phấn đến run người khi cô cầu xin và bám víu vào hắn.
Từ nhịp tim đập mạnh mẽ đến tiếng thở dốc thô ráp, mọi thứ đều hoàn hảo. Không có gì là thừa thãi.
Thành trong âm đạo cô co giật không ngừng. Cảm nhận được áp lực như thể dương vật mình bị siết chặt, Maxim vẫn kiên quyết đẩy sâu hơn.
Ấn mạnh, ấn mạnh. Hắn ấn và xoa dương vật như thể muốn khắc dấu ấn của mình vào bên trong chật hẹp của cô. Mỗi khi hắn cào xé những niêm mạc nóng bỏng, trung tâm của hắn cũng nóng lên như muốn tan chảy.
Cô vừa khóc vừa bảo dừng lại. Vậy mà giờ lại siết chặt hắn không buông. Mỗi khi hắn thúc vào rồi rút ra, hắn lại thấy những thớ thịt đỏ tươi bị kéo theo. Lời nói và hành động của cô trái ngược nhau. Hắn nên tin vào điều gì đây?
Hắn nên tin vào điều chân thật hơn. Vì Daisy thường nói dối ngọt ngào bằng đôi môi xinh đẹp của mình, Maxim quyết định tin vào phần dưới của cô, nơi đang mút và siết chặt lấy hắn.
Hắn thúc mạnh vào thành trong đang siết chặt như chống cự, khiến bên trong cô nóng bừng lên. Dương vật hắn căng cứng đến cực hạn như một thanh thép được tôi luyện. Một cảm giác trào dâng từ gốc dương vật khiến niệu đạo hắn co giật mạnh. Cảm giác xuất tinh.
“Khực.”
Một tiếng rên khẽ vang lên cùng với những dòng tinh dịch nóng bỏng phun trào vào sâu bên trong cô. Đùi cô cứng đờ, hông hắn run rẩy theo từng nhịp thúc.
Ha, khốn kiếp. Hắn sắp phát điên rồi.
Cảm giác như âm đạo Daisy đang siết chặt lấy dương vật hắn đến mức nó sắp nổ tung, mút chặt lấy hắn khiến Maxim cảm thấy một khoái cảm tột độ như bị sét đánh.
Cuối cùng Maxim không thể kìm nén được cơn hưng phấn đang dâng trào và ngã người xuống.
Ha, ha, tiếng thở dốc nặng nhọc vang lên bên tai cô.
Dù Daisy rên rỉ dưới thân hình nặng như đá tảng của hắn, Maxim vẫn từ từ rút dương vật ra, vắt kiệt những gì còn sót lại.
Hai cơ thể hòa quyện vào nhau nóng như muốn tan chảy. Trong căn phòng chỉ còn văng vẳng tiếng thở dốc và tiếng tim đập thình thịch vào nhau. Mỗi khi tim họ đập, những đầu ngực ướt đẫm mồ hôi lại chạm vào da thịt nhau, Maxim không thể nhịn được cười.
Hắn có thể chết như thế này cũng mãn nguyện.
Cô đã cầu nguyện cho hắn lên thiên đường. Cuối cùng Daisy yêu dấu của hắn cũng đã đưa một kẻ tồi tệ như hắn lên thiên đường của dục vọng.
Maxim lặp lại những suy nghĩ vớ vẩn đó.
“Ư ư, hức.”
“Hôn ta đi. Daisy.”
Hắn đã lên thiên đường rồi. Thiên thần nên hôn hắn chứ.
Cô lắc đầu.
Maxim nhận lấy phần thưởng của mình từ Daisy đang quay cuồng trong cơn khoái cảm.
Dù đang trong cơn mê mẩn, hắn vẫn cảm nhận được tiếng động nhỏ của ai đó, nhưng hắn phớt lờ.
Ai nhìn thì có sao chứ.
Không, đúng hơn là hắn muốn bất cứ ai nhìn thấy cảnh tượng hỗn loạn này để không ai dám có bất kỳ ý nghĩ gì.
Maxim von Waldek đang ở bên trong Daisy von Waldek, không ai khác.
* * *
Văn phòng của Bá tước Therese.
“Đã xác nhận chưa?”
“Vâng. Họ đã ôm nhau và nhún nhảy rồi, không cần phải nói thêm nữa.”
Khi Bá tước Therese khẽ hỏi, Rose trả lời ngắn gọn và gật đầu.
“Hiệu quả của thuốc thì khỏi phải lo. Chứ không phải dùng một hai lần. Với một lọ thuốc đó thì dương vật của voi chết cũng dựng đứng lên được.”
“Gã này, đúng là khoác lác.”
Ông ta khẽ cười, lấy điếu thuốc đã cuốn sẵn ra ngậm vào miệng. Sau khi châm lửa và rít một hơi sâu, ông ta im lặng nhìn thẳng vào mặt Rose.
“Tôi cũng muốn hút một điếu, tôi có thể hút một điếu không?”
“Cô muốn hút thuốc chung với ta sao? Ta có thể bỏ qua những thói hư tật xấu, nhưng ta ghét những kẻ vô lễ.”
“Hừ, ngài đâu có đối xử như vậy với Daisy. Ngài chiều chuộng cô ta hết mực. Tại sao chỉ có tôi là bị phân biệt đối xử?”
“Đơn giản thôi, vì Daisy xinh đẹp.”
Khi Bá tước Therese đưa ra một lý do vớ vẩn, mặt Rose đỏ bừng.
“Tôi xinh đẹp hơn cô ta! Và nếu tôi không cởi giày cho con nhỏ ngốc nghếch đó thì cô ta cũng không thể làm được những chuyện đó đâu.”
“Cô đã vất vả rồi. Ta vẫn luôn tin tưởng cô. Đây là tiền công.”
Mặc kệ Rose đang nổi giận, Bá tước Therese chỉ khen ngợi ngắn gọn và ném cho cô một túi tiền vàng.
Có vẻ như túi tiền khá nặng, Rose lập tức ngừng cằn nhằn. Cô mở túi ra và đếm sơ qua số tiền, mắt cô mở to.
Với số tiền thỏa mãn đó, cô cố gắng kiềm chế nụ cười đang trực trào ra và nhìn ông ta với vẻ mặt kiêu ngạo.
“Hãy hỏi những người khác xem. Tất cả đều nói ông chủ chỉ yêu quý Daisy.”
“Cô đã tự mình kiểm tra số tiền rồi mà. Cô cũng được yêu quý như số tiền vàng đó.”
“Ngài nói quá lời rồi.”
Dù chỉ là mối quan hệ công việc, nhưng họ là thủ lĩnh của một nhóm cùng chung lý tưởng cách mạng. Không phải là họ hoàn toàn không có sự gắn kết nào. Nhưng Therese, dù nhìn thế nào, vẫn là một người khó đoán, không bao giờ bộc lộ nội tâm thật sự.
‘Có sao chứ. Mình cứ làm nhiệm vụ của mình và thỉnh thoảng nhận chút tiền như thế này là được rồi.’
Rose cất phần tiền thưởng đặc biệt vào người trước khi bị lấy lại và khẽ hỏi.
“Nhưng mà, thưa ông chủ. Ngài có biết không?”
“Biết gì?”
“Mọi người đều nói vậy. Hai người rất giống nhau.”
“Cô nói Daisy và ta sao?”
“Vâng, người ta nói người ta thích những người giống mình. Có lẽ ngài yêu quý cô ta vì cô ta giống ngài sao?”
“Không.”
Khi Bá tước Therese dứt khoát trả lời, Rose nheo mắt và nhìn kỹ lại khuôn mặt ông ta.
“Nếu không phải vậy thì chẳng lẽ cô ta thật sự là con gái bí mật của ngài sao?”
“Ai mà biết.”
Thái độ nửa vời của ông ta khiến Rose nghi ngờ, cô không thể rời mắt khỏi ông ta. Không chỉ ngoại hình mà cả tính cách nóng nảy đột ngột của hai người cũng có chút giống nhau. Sự nghi ngờ ngày càng lớn, khi ánh mắt họ chạm nhau, Bá tước Therese khẽ mỉm cười.
— Còn tiếp —
💬 Bình luận (0)