Chương 158

 

Chương 158

 

Trans: Đom Đóm

———

Bản dịch này thuộc quyền sở hữu của LoppyToon. Chúng mình đã mua raw và dịch để mang đến cho các bạn nội dung hoàn toàn miễn phí, rất mong các bạn tôn trọng công sức của nhóm.

———

[BÁO CÁO]

 

CODE NAME : EASY

 

Maxim lặng lẽ nhìn tập tài liệu vừa nhận từ sĩ quan phụ tá. Dù chi tiết cáo buộc và diễn biến được ghi rõ, mắt hắn chỉ thấy cái tên “Easy”.

 

Tử hình bằng súng – Đã thi hành

 

Việc xử lý thích đáng đã hoàn tất.

Không thể đảo ngược tình huống được nữa. Hắn chỉ làm theo nguyên tắc vốn có thôi, chẳng có gì để day dứt cả.

Trên tài liệu có đóng dấu đỏ chói, biểu thị việc các thủ tục xử lý tội nhân đã được thực hiện và xác nhận hoàn tất.

Chỉ có ô chữ ký của người chịu trách nhiệm là còn trống. Đó là nơi Maxim phải ký tên lên.

“…”

Hắn ngẩn ngơ, lấy bút máy từ áo khoác ra. Đó là bút do nhà vua ban tặng. Hắn chấm mực, ký tên không chút do dự.

Thấy Maxim còn không thèm đọc kỹ, sĩ quan phụ tá thận trọng lên tiếng.

“Kết quả khám xét di vật của đối tượng cho thấy có điểm trùng khớp với những gì Cục Tình báo đang điều tra. Xin ngài hãy xem xét cái này ạ.”

Maxim lướt qua tài liệu mà sĩ quan phụ tá đưa tới. Nội dung là về việc tìm thấy căn cứ của quân cách mạng.

Easy đáng thương ngốc nghếch của ta.

Cuối cùng, con chó mà em tận tâm chăm sóc vẫn cắn xé, lợi dụng em đến cùng.

“Làm tốt lắm. Quyết định sẽ đột kích đêm nay đi.”

 

Sau khi thi hành án tử hình với mật danh Easy, cuộc thanh trừng quân cách mạng diễn ra vô cùng chóng vánh.

Maxim giống như bị ma ám vậy. Hắn điên cuồng truy lùng chúng như con ngựa đua bị bịt kín mắt.

 

***

 

Hầm tra tấn chìm trong bóng tối.

Người đàn ông bị trói hai tay lên cao, thân mình rũ xuống, thở dốc đầy đau đớn. Sau mỗi hơi thở, tiếng khò khè của đờm lẫn máu lại vang lên.

Két-.

Cánh cửa sắt rỉ sét chậm rãi mở ra, kêu lên những tiếng rít ghê rợn khi cọ xát với sàn nhà.

“Lucas Therese.”

Giọng lạnh buốt khiến Bá tước Therese giật mình, nuốt khan.

“Ta đã nói phải giữ cho còn sống rồi, vậy mà còn làm cho người ta tàn tạ thế này.”

Maxim nhìn ông ta bằng ánh mắt trống rỗng, chỉ tiếng thở thôi cũng khiến hắn thấy chướng tai, lập tức rút khẩu súng lục ra.

Đoàng-!

“Ư, ư…!”

Tiếng súng vang lên, viên đạn xuyên qua đùi khiến Bá tước Therese bịt miệng rên rỉ đầy đau đớn. Sàn đá vốn đã đầy vết máu lại loãng thêm một vùng đỏ sẫm.

Không khí hôi hám trong hầm bị mùi máu tanh nuốt chửng.

Maxim cau mày, tiến sát lại rồi tháo bịt mắt của Bá tước Therese ra.

Đôi mắt như mắt rắn giờ mất như mất đi thần sắc, trở nên trắng dã.

“Nhận ra ta chưa?”

Hắn hỏi, nhưng Bá tước Therese dường như đã không còn tỉnh táo.

“À, do ta hơi quá sao.”

Hắn chậc lưỡi rồi châm thuốc lá.

Tách tách, đầu thuốc cháy lên, xung quanh dần sáng lên.

Dáng vẻ tiều tụy, toàn thân rỉ máu do tra tấn của ông ta hiện rõ.

Khói thuốc cùng hơi thở của Maxim phả vào mặt Bá tước Therese.

Khi làn khói dần tan đi, ánh mắt họ chạm nhau.

Bá tước Therese cố mở đôi mắt đỏ ngầu ra, nhìn Maxim.

“Vẫn không nhận ra sao? Để ta gợi ý cho nhé.”

“Ư, ư…”

“Lúc đó cũng là một nhà ngục như thế này. Ta chín hay mười tuổi nhỉ? Lúc ta sắp chết vì đói, ngươi đã tốt bụng gửi đến một cô bé, nhớ không?”

Mí mắt Bá tước Therese co giật, chực khép lại.

“Phiền thật. Cứ ngất mãi.”

Hắn dí điếu thuốc đang hút dở vào vai Bá tước Therese, tiếng da cháy xèo xèo vang lên, ông ta giãy giụa dữ dội.

Keng-! ng-! Leng keng!

Ông ta vùng vẫy đau đớn khiến tiếng xích sắt rung lên lanh canh chói tai.

Maxim nhìn chằm chằm vào cảnh đó, đợi đến khi tiếng động dịu đi mới gỡ chiếc bịt miệng ra.

“…Max.”

Lucas Therese cười khẩy.

Ông ta kéo căng khóe miệng thành một nụ cười méo mó.

“Tác phẩm thất bại của ta, làm sao ta quên được chứ.”

Ông ta thở hổn hển, vẫn không quên nói mấy lời khinh miệt.

“Ngươi đã vui vẻ với Easy lắm nhỉ?”

Easy. Vừa nghe thấy cái tên ấy, vết thương trên vai hắn lại nhói lên.

Hắn biết rõ.

Gặp Lucas Therese để thẩm vấn chẳng khác gì tự xé toạc vết thương còn đang lành của mình.

Nhưng dù đã biết trước kết quả, có những việc vẫn không thể tránh được.

Đây là một trong số đó.

“À, hay ta nên kể về mẹ ngươi trước nhỉ?”

Dĩ nhiên, cả mẹ hắn nữa.

Maxim lặng lẽ nhìn Bá tước Therese đang giễu cợt mình. Thành thật mà nói, hắn chẳng quan tâm ông ta sẽ kể chuyện nào trước.

“Ta vẫn giữ lời hứa với mẹ ngươi đấy. Bà ta đã van xin ta tha mạng cho ngươi.”

Mẹ hắn là công chúa, hắn là dòng máu trực hệ hoàng gia.

Mẹ đã giấu hắn sự thật, chỉ khi đến phút cuối mới nói ra.

“Ban đầu ta định bắt mẹ ngươi làm tù binh, còn ngươi thì sẽ đưa lên giá chém. Nhưng mẹ ngươi đã chọn chết thay ngươi đấy.”

“…”

Khi lớn lên, hắn mới biết chuyện ấy. Lúc đó, nạn đói trở nên nghiêm trọng đến mức có dấu hiệu bạo loạn bùng nổ ở các khu ổ chuột và nông dân.

Cùng lúc đó, cần có một ngọn lửa khơi mào, quân cách mạng đã bắt cóc những người liên quan đến hoàng gia, đưa lên giá chém. Với chúng, đó là một nghi thức và sự kiện.

Công chúa Helene bất hạnh đã trở thành mục tiêu của chúng. Sau đó, bạo động đã bị dập tắt trước khi lan rộng. Tàn dư cách mạng bắt đầu lẩn trốn, chờ thời cơ hoàng gia suy yếu lần nữa.

Dù sao đi nữa, hắn cũng không ngây thơ đến mức nghĩ mẹ mình còn sống.

Từ lời dặn dò cuối cùng, hắn đã lờ mờ đoán được kết cục của bà.

“Nếu không có ngươi, mẹ ngươi sẽ không phải chết. Không, ngay từ đầu, bà ta đã chẳng cần bỏ trốn khỏi hoàng gia để rồi phải chịu khổ như thế.”

Hắn biết đó là một thủ đoạn kích động đối phương bằng cách khơi gợi cảm giác tội lỗi.

Giờ đây không có lý do gì để Maxim bị cuốn vào những lời lẽ rẻ mạt đó nữa. Sự thật rằng tất cả đều xảy ra vì hắn, hắn không cần ai phải nhắc lại, vì hắn chưa từng quên dù chỉ là trong một khoảnh khắc.

Nhưng có điều khiến hắn mãi không hiểu.

“Chắc là vậy rồi. Nhưng ta muốn biết chuyện khác.”

Maxim hỏi với ánh mắt vô cảm.

“Sao lúc đó ngươi lại tha cho ta? Nếu là ta, ta sẽ không làm vậy đâu.”

Dù mẹ hắn có van xin hay chết thay hắn đi nữa, điều đó cũng chẳng quan trọng.

Chỉ là với Bá tước Therese, để lại hậu họa như hắn là một sai lầm.

Nếu ông ta là kẻ dễ động lòng trước những lời cầu xin đó, thì ông ta đã không xới tung những kẻ đang ẩn mình và sống âm thầm, khiến mọi thứ trở nên hỗn loạn như vậy.

Hắn muốn biết rõ điều đó.

“Đúng thế. Là lỗi của ta. Ta đã nghĩ có thể lợi dụng ngươi. Giờ nghĩ lại, có lẽ ta đã quá vọng tưởng rồi.”

Bá tước Therese thành thật thừa nhận sai lầm của mình.

“Easy đã rất có công trong việc điều khiển ngươi đấy.”

Không sai.

Hắn nhớ lần đầu tiên gặp cô, khi cô đưa cho hắn một mẩu bánh mì bằng bàn tay nhỏ nhắn như lá phong.

Nhớ gương mặt đỏ bừng của cô khi hắn đeo cho cô chiếc nhẫn hoa cúc, và khi cô khóc lóc vào lúc chia tay, Maxim chẳng thể quên được.

“Thừa nhận đi, dù là trước đây hay bây giờ, ngươi đều phát điên lên vì Easy mà.”

Cũng đúng.

Ngay khi nghe thấy tiếng hát đó trong buổi biểu diễn từ thiện, hắn đã bị thu hút đến mức không thể không tiến lại gần cô, và vẻ đẹp thanh khiết của cô đã trói chân hắn lại, khiến Maxim không thể rời đi.

Những đêm chẳng hẹn trước, những ngày dù không hứa vẫn quay lại tìm cô, hắn nhớ đến từng chi tiết.

“Tại sao ngươi lại cài Easy đến?”

Nếu hắn nhớ ra cô thì sao? Không, chính vì vẫn nhớ mà hắn mới bị cuốn hút như thế. Điều đó chẳng thể nào chối cãi.

Vì là Easy, chỉ vì là Easy… như một bản năng, Maxim đã bị thu hút ngay cả khi không biết đó là cô. Hắn đã rơi vào cái bóng của ký ức thời thơ ấu, vào hình ảnh mà hắn chưa bao giờ quên.

Đúng, dù là trước đây hay bây giờ, Maxim vẫn là con chó trung thành của Easy. Nếu viên đạn có bắn không trượt, mục tiêu của Clean đã thành.

“Tại sao ngươi lại để Easy giết ta? Kỹ năng của cô ấy thật sự rất tệ.”

“Ha…”

Bá tước Therese bật cười. Lúc đó, Maxim chưa hiểu được nụ cười ấy có ý nghĩa gì.

“Đúng, Easy hôm đó bắn tệ thật. Nhưng mệnh lệnh của ta không phải thế.”

“Ngươi nói sao?”

“Easy vốn rất xuất sắc. Vô số mục tiêu đã bị cô ta giết mà không để lại dấu vết gì. Ta đâu có ngu mà cài cắm một sát thủ kém cỏi để giết ngươi.”

Mật danh Easy ngay từ đầu đã nhắm bắn mục tiêu ở một nơi đông người.

Kỹ năng bắn súng của cô cũng chẳng gọi là xuất sắc.

Cô đã thất bại trong việc bắn trúng tim bên trái, chỉ để lại một vết thương xuyên thấu ở vai.

Nếu thật sự định giết hắn, cô đã phải bắn liên tiếp, nhưng chỉ có một phát.

Đó là một kỹ năng tầm thường, không phải xuất sắc nhất.

“Khi yêu mù quáng, người ta có lẽ không nhìn thấy những sự thật đơn giản như vậy. Hoặc có lẽ ngươi chỉ muốn tin vào những gì ngươi thấy thoải mái thôi.”

“…”

“Vẫn chưa hiểu sao? Easy đã cố ý giả ngu để cứu ngươi đấy.”

Ánh mắt Bá tước Therese như khoái trá khi nói sự thật mà hắn chẳng muốn tin.

“Chẳng biết ta đã nuôi nấng cô ta cẩn thận thế nào nữa. Đồ ngu. Cuối cùng, từ đầu đến cuối cũng chỉ bị lợi dụng rồi vứt bỏ thôi.”

Giọng Bá tước Therese lẩm bẩm, vang vọng bên tai.

 

Mật danh Easy đã bị bắn chết.

Và người ra lệnh chính là Maxim.



 

Cài đặt

180%
14px
Chương 215: Chương 215
Chương 214: Chương 214
Chương 213: Chương 213
Chương 212: Chương 212
Chương 211: Chương 211
Chương 210: Chương 210
Chương 209: Chương 209
Chương 208: Chương 208
Chương 207: Chương 207
Chương 206: Chương 206
Chương 205: Chương 205
Chương 204: Chương 204
Chương 203: Chương 203
Chương 202: Chương 202
Chương 201: Chương 201
Chương 200: Chương 200
Chương 199: Chương 199
Chương 198: Chương 198
Chương 197: Chương 197
Chương 196: Chương 196
Chương 195: Chương 195
Chương 194: Chương 194
Chương 193: Chương 193
Chương 192: Chương 192
Chương 191: Chương 191
Chương 190: Chương 190
Chương 189: Chương 189
Chương 188: Chương 188
Chương 187: Chương 187
Chương 186: Chương 186
Chương 185: Chương 185
Chương 184: Chương 184
Chương 183: Chương 183
Chương 182: Chương 182
Chương 181: Chương 181
Chương 180: Chương 180
Chương 179: Chương 179
Chương 178: Chương 178
Chương 177: Chương 177
Chương 176: Chương 176
Chương 175: Chương 175
Chương 174: Chương 174
Chương 173: Chương 173
Chương 172: Chương 172
Chương 171: Chương 171
Chương 170: Chương 170
Chương 169: Chương 169
Chương 168: Chương 168
Chương 167: Chương 167
Chương 166: Chương 166
Chương 165: Chương 165
Chương 164: Chương 164
Chương 163: Chương 163
Chương 162: Chương 162
Chương 161: Chương 161
Chương 160: Chương 160
Chương 159: Chương 159
Chương 158: Chương 158
Chương 157: Chương 157
Chương 156: Chương 156
Chương 155: Chương 155
Chương 154: Chương 154
Chương 153: Chương 153
Chương 152: Chương 152
Chương 151: Chương 151
Chương 150: Chương 150
Chương 149: Chương 149
Chương 148: Chương 148
Chương 147: Chương 147
Chương 146: Chương 146
Chương 145: Chương 145
Chương 144: Chương 144
Chương 143: Chương 143
Chương 142: Chương 142
Chương 141: Chương 141
Chương 140: Chương 140
Chương 139: Chương 139
Chương 138: Chương 138
Chương 137: Chương 137
Chương 136: Chương 136
Chương 135: Chương 135
Chương 134: Chương 134
Chương 133: Chương 133
Chương 132: Chương 132
Chương 131: Chương 131
Chương 130: Chương 130
Chương 129: Chương 129
Chương 128: Chương 128
Chương 127: Chương 127
Chương 126: Chương 126
Chương 125: Chương 125
Chương 124: Chương 124
Chương 123: Chương 123
Chương 122: Chương 122
Chương 121: Chương 121
Chương 120: Chương 120
Chương 119: Chương 119
Chương 118: Chương 118
Chương 117: Chương 117
Chương 116: Chương 116
Chương 115: Chương 115
Chương 114: Chương 114
Chương 113: Chương 113
Chương 112: Chương 112
Chương 111: Chương 111
Chương 110: Chương 110
Chương 109: Chương 109
Chương 108: Chương 108
Chương 107: Chương 107
Chương 106: Chương 106
Chương 105: Chương 105
Chương 104: Chương 104
Chương 103: Chương 103
Chương 102: Chương 102
Chương 101: Chương 101
Chương 100: Chương 100
Chương 99: Chương 99
Chương 98: Chương 98
Chương 97: Chươn 97
Chương 96: Chương 96
Chương 95: Chương 95
Chương 94: Chương 94
Chương 93: Chương 93
Chương 92: Chương 92
Chương 91: Chương 91
Chương 90: Chương 90
Chương 89: Chương 89
Chương 88: Chương 88
Chương 87: Chương 87
Chương 86: Chương 86
Chương 85: Chương 85
Chương 84: Chương 84
Chương 83: Chương 83
Chương 82: Chương 82
Chương 81: Chương 81
Chương 80: Chương 80
Chương 79: Chương 79
Chương 78: Chương 78
Chương 77: Chương 77
Chương 76: Chương 76
Chương 75: Chương 75
Chương 74: Chương 74
Chương 73: Chương 73
Chương 72: Chương 72
Chương 71: Chương 71
Chương 70: Chương 70
Chương 69: Chương 69
Chương 68: Chương 68
Chương 67: Chương 67
Chương 66: Chương 66
Chương 65: Chương 65
Chương 64: Chương 64
Chương 63: Chương 63
Chương 62: Chương 62
Chương 61: Chương 61
Chương 60: Chương 60
Chương 59: Chương 59
Chương 58: Chương 58
Chương 57: Chương 57
Chương 56: Chương 56
Chương 55: Chương 55
Chương 54: Chương 54
Chương 53: Chương 53
Chương 52: Chương 52
Chương 51: Chương 51
Chương 50: Chương 50
Chương 49: Chương 49
Chương 48: Chương 48
Chương 47: Chương 47
Chương 46: Chương 46
Chương 45: Chương 45
Chương 44: Chương 44
Chương 43: Chương 43
Chương 42: Chương 42
Chương 41: Chương 41
Chương 40: Chương 40
Chương 39: Chương 39
Chương 38: Chương 38
Chương 37: Chương 37
Chương 36: Chương 36
Chương 35: Chương 35
Chương 34: Chương 34
Chương 33: Chương 33
Chương 32: Chương 32
Chương 31: Chương 31
Chương 30: Chương 30
Chương 29: Chương 29
Chương 28: Chương 28
Chương 27: Chương 27
Chương 26: Chương 26
Chương 25: Chương 25
Chương 24: Chương 24
Chương 23: Chương 23
Chương 22: Chương 22
Chương 21: Chương 21
Chương 20: Chương 20
Chương 19: Chương 19
Chương 18: Chương 18
Chương 17: Chương 17
Chương 16: Chương 16
Chương 15: Chương 15
Chương 14: Chương 14
Chương 13: Chương 13
Chương 12: Chương 12
Chương 11: Chương 11
Chương 10: Chương 10
Chương 10: Chương 10
Chương 9: Chương 9
Chương 9: Chương 9
Chương 8: Chương 8
Chương 8: Chương 8
Chương 7: Chương 7
Chương 7: Chương 7
Chương 6: Chương 6
Chương 6: Chương 6
Chương 5: Chương 5
Chương 5: Chương 5
Chương 4: Chương 4
Chương 4: Chương 4
Chương 3: Chương 3
Chương 3: Chương 3
Chương 2: Chương 2
Chương 2: Chương 2
Chương 1: Chương 1
Chương 1: Chương 1

💬 Bình luận (0)