Chương 75
Edit: Agnes
———
Bản dịch này thuộc quyền sở hữu của LoppyToon. Chúng mình đã mua raw và dịch để mang đến cho các bạn nội dung hoàn toàn miễn phí, rất mong các bạn tôn trọng công sức của nhóm.
———
Điên thật. Thế mà cũng gọi là kiềm chế sao? Sắc mặt Daisy trắng bệch đi.
Huống chi, hình ảnh Maxim von Waldeck khi tháo bỏ dây cương kia… Cô không dám tưởng tượng đến điều đó.
Hợp đồng gì chứ, ly hôn gì chứ… Nếu có thể, cô chỉ muốn bỏ trốn ngay lập tức. Đây là vấn đề sống còn.
Đôi khi, thay vì sửa chữa và cố gắng hàn gắn, cách tốt nhất lại là tách rời và chấm dứt càng nhanh càng tốt.
“Vậy em muốn ta làm sao đây? Tháo dây cương nhé?”
Hắn nhìn cô, gương mặt như rạng ngời vì sự mong đợi. Hắn vô tư hỏi lại.
“Không, tuyệt đối không được tháo ra. Hãy nghĩ rằng cái dây cương đó là sợi dây sinh mạng của em trong suốt 100 ngày tới. Ngài phải giữ thật chặt, tuyệt đối không được nới lỏng. Ngài hiểu chưa?”
“Được rồi.”
Hắn chậm rãi gật đầu.
“Thật ra, ta cũng lo cho sự an toàn của Easy, nên giữ như vậy có vẻ là tốt nhất. Ưu tiên an toàn hơn là dục vọng, ta sẽ cố kiềm chế.”
Cố kiềm chế, chắc rồi.
Cô cố tình lờ đi câu nói của hắn, rồi ghi thêm mục ‘Tần suất quan hệ’ lên tờ giấy. Ngay bên cạnh, cô định ghi rõ con số mình mong muốn.
Quan hệ mỗi ngày thì đúng là quá sức chịu đựng, mà cơ thể cũng cần thời gian để phục hồi. Nhưng nếu hạn chế tần suất quá ít, e rằng tên biến thái này sẽ trở nên bức bối vì không thỏa mãn được nhu cầu, rồi làm ra mấy chuyện kỳ quái khác.
Sau khi cân nhắc kỹ, cô tìm được con số hợp lý rồi bắt đầu viết.
[3 lần mỗi tuần]
Viết xong, cô liếc nhìn hắn để dò xét phản ứng.
Theo tính toán, nếu đối với người lúc nào cũng như muốn lao vào cô mỗi khi chạm mặt như hắn, thì việc giảm hơn một nửa tần suất từ đầu sẽ dễ gây phản ứng mạnh. Nhưng kỳ lạ thay, hắn lại không tỏ vẻ gì khó chịu.
‘Không ngờ cũng là người biết điều hơn mình tưởng.’
Thật ra với lịch trình bận rộn, nào là công việc, nào là việc bị triệu tập đi khắp nơi, chắc hắn cũng cần giữ sức khỏe. Cho đến giờ, chuyện cứ liên tục như vậy chỉ vì hắn luôn miệng nói muốn kiểm tra xem cô có vấn đề gì không thôi. Có lẽ đó là một tình huống đặc biệt.
‘Có lẽ, việc nghe hắn nói muốn trở thành một ‘người nghiện quan hệ’ đã khiến mình hoảng sợ không cần thiết. Nhưng đó là một sai lầm lớn.’
“Ba lần à? Chuyện đó thì dễ thôi, cũng chẳng có gì khó khăn. Bây giờ chẳng phải chúng ta đã làm nhiều hơn thế rồi sao?”
Cô sững sờ. Ý hắn là gì đây? Ba lần gì chứ, hiện giờ chẳng phải hai người gần như ngày nào cũng làm sao?
Hay là hắn hiểu lầm thành ‘tối thiểu ba lần mỗi tuần’ đây? Nghĩ vậy, cô vội vàng ghi thêm chú thích rõ ràng hơn.
[Dưới 3 lần mỗi tuần]
Hóa ra hắn đúng là hiểu nhầm thật. Sắc mặt Maxim lập tức tối sầm lại.
“Không chấp nhận.”
Hắn từ chối, thậm chí không cần đến một giây suy nghĩ.
“Tại sao?”
“Ta đâu phải thầy tu. Bên cạnh ta là một người quyến rũ như em, mà bắt ta phải kiềm chế đến mức này chẳng khác gì tra tấn.”
“Xin lỗi, nhưng các thầy tu hoàn toàn không làm chuyện đó đâu. Ngài tin hay không tin đức Chúa là tự do của ngài, nhưng đừng mạo phạm các vị tu sĩ. Đó là xúc phạm thánh thần, ngài biết chứ?”
“Thế thì ta mới oan. Vì em sợ nên ta đã không làm gì trong một thời gian rồi đấy thôi.”
Thật đáng khinh.
Hắn chỉ không đi đến bước cuối cùng, nhưng chẳng phải đã phô bày cơ thể trần trụi, khoe khoang, thậm chí còn dùng đến kem tươi để trêu chọc cô sao?
Chỉ cần nhớ lại những lời nói thô tục tuôn ra từ miệng hắn cũng đủ khiến cô rùng mình. Hắn biết đến khái niệm liêm sỉ không vậy?
Giờ thì hắn đang làm đến mức thừa đủ để bù lại khoảng thời gian ‘kiềm chế’ đó rồi, vậy mà còn dám kêu oan. Thật không thể tin nổi.
Quả nhiên, cuộc thương lượng đã vấp phải bế tắc ngay từ đầu.
“Thế ngài muốn thế nào? Nói thử xem. Chúng ta có thể thỏa thuận mà.”
“Ít nhất là 7 lần mỗi tuần.”
“…Nhưng thế thì có khác gì hiện tại đâu. Đó đâu phải là thỏa thuận.”
“Em bảo ta nói điều ta muốn mà.”
“Đừng chơi chữ nữa. Ngài cũng là người bận rộn đấy. Không đúng sao?”
“Được thôi, vậy ta nghỉ một ngày. 6 lần mỗi tuần.”
“Không được. Nhiều quá, em chịu không nổi đâu.”
Cô thở dài thườn thượt. Đúng là không thể hiểu nổi.
“Ngài cũng phải cân nhắc đến sự khác biệt cơ bản về thể lực và nhu cầu giữa nam và nữ chứ. Ngài là một người quá sức cường tráng, lại còn từng phục vụ trong lực lượng đặc biệt. Còn em, như ngài thấy đấy… em là một cô gái yếu đuối mà.”
Yếu đuối ư? Bản thân cô cũng thấy câu nói này quá thiếu lương tâm, nhất là khi cô đã trải qua những khóa huấn luyện đặc biệt. Nhưng để đạt được điều mình muốn, đôi khi vẫn phải viện lý lẽ này thôi.
“Ừ thì, đúng là vậy thật…”
“Em cũng cần có ngày nghỉ chứ. Như thế mới có thời gian hồi phục, và mỗi lần em sẽ cố gắng hơn. Chứ hiện tại, thật lòng mà nói em không còn cảm giác sống như một con người nữa. Lúc nào em cũng mệt mỏi, ăn uống chẳng thấy ngon. Ngài có thấy ánh mắt thâm quầng của em không? Cuộc sống của em bây giờ thật sự quá kiệt quệ.”
Cô Daisy tuôn ra một tràng như đã chờ sẵn, khiến Maxim có vẻ hơi bất ngờ.
“Ta xin lỗi.”
Hắn lập tức mở lời xin lỗi.
“Ta cứ nghĩ em chịu đựng được, không ngờ lại mệt mỏi đến mức đó. Lúc làm thì em vẫn thích mà.”
“Tất nhiên là thích, nhưng thích và kiệt sức là hai chuyện khác nhau. Không được nghỉ ngày nào khiến em chịu hậu quả nặng nề lắm.”
“Ra vậy. Vậy nên em cảm thấy quá sức và muốn ly hôn sao? Có lẽ ta đã không hiểu hết được cảm giác của em. Ta chân thành xin lỗi lần nữa.”
“Không hẳn là vì chuyện đó… Nhưng dù sao thì.”
Có lẽ hắn thật sự không biết.
Thái độ chân thành của một người đàn ông thường không nói lời thừa thãi làm trái tim cô mềm đi đôi chút.
“Nhưng này, Daisy à. Nếu… nếu chẳng may ta đạt đủ số lần rồi mà vẫn muốn đến phát điên, thì phải làm sao đây?”
“Đột ngột quá đấy?”
“Ừm, nhưng lỡ bất ngờ cảm xúc bùng lên thì sao? Chúng ta là người lớn, lại là một đôi tân hôn, nên không thể tránh được những lúc ham muốn tự nhiên xảy ra mà đúng không?”
“…”
Cô liếc hắn một cái đầy ngụ ý nhưng không trả lời, khiến Maxim thở dài thườn thượt.
“Thôi được rồi. Ta thừa nhận. Thường thì ta là người khơi mào trước.”
Sau một hồi suy nghĩ, Daisy tỏ vẻ rộng lượng đáp lại.
“Được thôi. Vậy chúng ta thỏa thuận thế này: mỗi tuần một lần, bất kể lúc nào một người muốn thì người kia phải đồng ý, không có ngoại lệ.”
“Vậy lần đó có tính vào số lần tối đa trong tuần không?”
“Không. Em không phải người cứng nhắc như vậy. Chuyện bất ngờ trong cuộc sống là điều đương nhiên.”
“Mỗi người một lần, ta một lần, em một lần?”
“Chủ yếu là ngài thôi… nhưng được.”
Cô lẩm bẩm rồi ghi lại nội dung thỏa thuận lên tờ giấy.
[Điều 1. Tần suất quan hệ - Tối đa 3 lần mỗi tuần.]
- Khoản 1, Điều 1. Trong trường hợp khẩn cấp, cho phép một lần quan hệ bổ sung mỗi tuần. Lần này không tính vào số lần chính thức, và đối phương phải tuyệt đối hợp tác.
Dù sao đi nữa, với tổng số tối đa là 4 lần mỗi tuần (bao gồm cả trường hợp khẩn cấp), tức là hơn một nửa số ngày trong tuần có thể quan hệ, Maxim trông có vẻ bớt cau có hơn trước.
[- Khoản 2, Điều 1. Để đảm bảo sự nghỉ ngơi và hồi phục hợp lý của Daisy von Waldeck, nên tiến hành cách ngày nếu có thể.]
Sau khi viết thêm một dòng nữa, Daisy ngước lên nhìn Maxim chằm chằm.
“Như thế này thì ổn chứ?”
“Được rồi. Vậy cũng được. Ta cũng nghĩ rằng kiềm chế từng ngày một sẽ dễ chịu hơn là nhịn lâu rồi dồn lại.”
“Vậy thì, tiếp theo…”
“Không có kiểu tích lũy gì sao?”
“Haa…”
“Xin lỗi.”
Dù Daisy đã linh hoạt cho phép trường hợp khẩn cấp, hắn vẫn có vẻ tiếc nuối điều gì đó.
[- Khoản 3, Điều 1. Nếu tuân thủ đầy đủ các điều khoản trong vòng 30 ngày, một lần quan hệ bổ sung sẽ được thưởng.]
Cuối cùng, cô thêm điều khoản này để thỏa mãn Maxim, đồng thời cũng thêm một điều khoản để bảo vệ bản thân.
[- Khoản 4, Điều 1. Khi sức khỏe hoặc trạng thái tinh thần không tốt, có thể từ chối yêu cầu quan hệ.]
Biết chắc rằng sắc mặt Maxim sẽ lập tức tối sầm nếu chỉ dừng lại ở đây, cô vội vàng thêm một dòng nữa.
[Tuy nhiên, cả hai có thể thỏa thuận bổ sung thêm một lần trong tuần tiếp theo.]
Cô thêm điều khoản này một cách cẩn thận và dứt khoát.
“Xong rồi chứ? Giờ thì đừng nói thêm gì nữa nhé.”
Daisy quyết tâm chuyển sang điều khoản tiếp theo.
“Và khi ngài định làm gì đó, em muốn được báo trước. Thật lòng mà nói, những hành động bất ngờ của ngài khiến em giật mình không ít lần, điều đó làm em cảm thấy bất an.”
“Chuyện đó không khó. Có cần ta phải báo cáo từng việc một không?”
“Vâng.”
“Vậy, giờ ta trả lời ‘được rồi’ là xong chứ gì.”
“Haa… Không phải mấy chuyện vặt vãnh như thế. Ý em là những chuyện có khả năng khiến em giật mình ấy.”
Sau một hồi tranh luận dài dằng dặc, cuối cùng họ cũng thống nhất được những điều khoản cần tuân thủ trong mối quan hệ.
[Điều 3. Không được tự ý tháo hoặc cởi đồ lót của đối phương.
- Khoản 1, Điều 3: Nghiêm cấm tháo khóa hoặc cài áo ngực. (Bao gồm cả việc nói những câu như “Ngực em to quá” hoặc đề cập đến ngực, nghiêm cấm tuyệt đối. Quan trọng!**)
Khoản 2, Điều 3: Các quy định liên quan đến quần lót…
(Rút gọn…)
Điều 4. Không hành xử bạo lực với người khác ở nơi công cộng. (Trường hợp bất khả kháng, có thể báo cáo sau sự việc, nhưng cần hạn chế tối đa.)
(Rút gọn…)
Điều 5. Maxim von Waldeck không được bất kính với phu nhân họ hàng.
- Khoản 1, Điều 5. Khi phu nhân họ hàng ở bên cạnh, nghiêm cấm mọi hành động thân mật thái quá với Daisy von Waldeck, bao gồm cả động chạm hoặc tiếp xúc cơ thể.
- Khoản 2, Điều 5. Maxim von Waldeck phải đối xử với phu nhân họ hàng như một người trưởng thượng trong gia tộc Waldeck và đảm bảo chi trả phí duy trì phẩm giá tương đương với Daisy von Waldeck.
(Rút gọn…)
Điều 6. Maxim von Waldeck không được nghi ngờ sở thích tình dục của Daisy von Waldeck.
(Rút gọn…)
Điều 7. Maxim von Waldeck không được thực hiện hành vi biến thái với Daisy von Waldeck ở nơi có người khác.
- Khoản 1, Điều 7: Hành vi ‘biến thái’ ở đây bao gồm cả lời nói và hành động của Maxim von Waldeck, không giới hạn ở một hành vi cụ thể nào. Do đó...
(Rút gọn…)]
Daisy nghĩ rằng qua cuộc thương lượng dài đằng đẵng này, ít nhất cô cũng đã thiết lập được một mạng lưới an toàn cơ bản cho mình.
Nhưng đó là một suy nghĩ sai lầm.
Maxim von Waldeck là một người đàn ông xảo quyệt và cực kỳ thành thạo trong việc lợi dụng kẽ hở của hợp đồng.
— Còn tiếp —
💬 Bình luận (0)