Chương 37
Edit: Kẹo
———
Bản dịch này thuộc quyền sở hữu của LoppyToon. Chúng mình đã mua raw và dịch để mang đến cho các bạn nội dung hoàn toàn miễn phí, rất mong các bạn tôn trọng công sức của nhóm.
———
Tay Maxim bị trói chặt ra sau nên không thể cử động được.
Chỗ nguy hiểm đó cuối cùng cũng đã được che lại. Vậy là giờ sẽ không còn vấn đề gì nữa rồi. Mọi thứ đã chuẩn bị hoàn hảo.
“Nói trước là em làm cái này lần đầu nên có thể không giỏi lắm. Thật sự chỉ làm một lần thôi, nên hãy nghĩ đến thành ý của em mà sau khi làm xong thì tin em, được chứ?”
“Xem thế nào đã.”
“…”
Tên này dù được giúp cũng còn kêu ca. Đôi mắt của Daisy híp lại đầy bực tức.
“Ý ngài là muốn kiểm tra xem em có thực sự thích đàn ông không chứ gì?”
Nói đến đây, Daisy khẽ nuốt cơn giận đang định thốt ra, cố gắng kiềm chế cảm xúc.
Không còn cách nào khác. Thật sự… không còn cách nào.
Cô không thể để kẻ điên này hiểu nhầm, dẫn đến việc gây khó khăn cho Mary Gold.
Daisy cứ lặp đi lặp lại suy nghĩ đó trong đầu, mắt nhìn chằm chằm vào đôi môi của Maxim. Nó đầy đặn, gợi cảm, nhưng khi nghĩ đến những lời bẩn thỉu thốt ra từ cái miệng đó, cô lại cảm thấy rùng mình khi phải chạm môi.
‘Được rồi, họ nói là nếu kết hợp với thứ mình thích, sẽ có thể giảm bớt cảm giác chán ghét mà.’
Song, cô chỉ đành thở dài nhẹ, rồi lấy một lượng lớn kem bánh phủ lên môi Maxim. Khi ôm lấy cổ hắn, mùi ngọt ngào phả ra khiến cô bất giác cảm thấy nước bọt tràn đầy trong miệng.
Dù cho tỏ vẻ tự tin lớn tiếng trước đó, nhưng khi phải hôn một người đàn ông đang bị trói và rõ ràng đang kích thích, Daisy không khỏi cảm thấy xấu hổ.
‘Cũng không có gì khó. Chỉ cần dùng môi và lưỡi để bôi kem khắp nơi, sau đó liếm sạch là được.’
Dù đây là lần đầu tiên cô chủ động hôn ai đó, nhưng Maxim cũng đã làm như vậy trước đó, nên chỉ cần bắt chước là ổn.
Từ góc nhìn của Daisy, nụ hôn đó khá thoả mãn, đến mức cô đã chọn cách im lặng chịu đựng cho đến khi hắn bất ngờ tiến xuống ngực mình.
‘Chúng ta đã hôn trong đám cưới, vừa nãy cũng hôn rồi. Hôn thêm lần nữa cũng có mất mát gì đâu. Có gì mà phải ngại chứ.’
Người khác còn sẵn sàng làm mọi thứ, thậm chí hạ mình với những kẻ đáng khinh để moi thông tin cơ mà.
Vậy thì để sống sót, chỉ cần hôn thôi, cũng đâu có vấn đề gì.
Chẳng phải Mary Gold vô tội đang gặp nguy hiểm vì mình sao? Cô không thể để người khác phải chịu tổn thương chỉ vì bản thân được.
Thần linh cũng đã dạy rằng, khi bị lòng căm hận vây lấy, hãy vượt qua bằng sức mạnh của tình yêu chứ không phải bạo lực.
Daisy cố gắng dẹp bỏ cảm giác tội lỗi bằng cách viện đủ mọi lý do có thể nghĩ ra.
‘Và thành thật mà nói… cũng dễ chịu mà?’
Cứ làm thôi. Cô nhắm chặt mắt, môi đặt lên môi của Maxim.
Cô nhẹ nhàng áp môi mình lên môi hắn như đang trải đều kem tươi, nhấn nhẹ và từ từ trượt qua. Khi hai lớp niêm mạc chạm vào nhau, một âm thanh ẩm ướt vang lên, chụt.
Kem tươi mềm mại như tuyết rơi xuống đầu ngón tay, nhanh chóng tan chảy và hòa lẫn với nước bọt đang tràn đầy trong miệng. Daisy thưởng thức hương vị ấy trong miệng mình, rồi tự nhiên truyền nó qua cho Maxim bằng cách mút nhẹ đôi môi đối phương.
Maxim đón nhận thứ ấy như thể đó là cam lộ quý giá, và tận hưởng một cách trọn vẹn.
Ưm.
Một tiếng rên khẽ phát ra từ khóe môi Maxim. Dù chỉ là hơi thở ngắn ngủi, nhưng khi hòa quyện với nhiệt độ cơ thể đang nóng bừng, nó tạo ra một bầu không khí vô cùng khiêu gợi. Daisy có thể cảm nhận được sức căng cứng trong đùi Maxim đang bị che dưới tấm ga trải giường, và phần trung tâm của hắn cũng ngày càng căng phồng lên.
Dù sao thì, tay hắn đã bị trói, chắc không thể mò mẫm được đâu.
Daisy cảm thấy hơi lo lắng, nhưng vẫn có chút an tâm.
Nếu biết trói lại có thể khiến mình yên tâm thế này, đáng lẽ phải làm từ trước. Đúng là nuôi chó săn thì phải xích lại.
Giá mà có thêm rọ mõm hoặc vòng cổ nữa thì tốt biết mấy. Nếu không được, ít nhất cũng phải trói tay lại.
Cô bật cười khe khẽ khi những suy nghĩ vu vơ ấy chợt thoáng qua.
Trong khi đó, mặc dù không thể cử động tay, Maxim vẫn hôn Daisy đầy khao khát, như một con thú đói đang vồ vập môi cô. Dưới tấm ga trải giường, cô cảm nhận được phần nam tính của hắn ngày càng nóng bỏng. Cơ thể Daisy từ phần hông trở xuống, cũng bắt đầu nóng lên bởi luồng nhiệt ẩm ướt.
Maxim không bận tâm đến sự hiện diện của tấm ga, mà chỉ tiếp tục chuyển động, kéo dài và cọ sát mạnh mẽ giữa hai chân Daisy, như thể đang cưa gỗ.
Chụt, chụt. Âm thanh ướt át liên tục vang lên bên tai cô. Ở phía dưới, một dòng chất lỏng dính và nóng bỏng bắt đầu chảy ra. Daisy nhớ rằng chiếc quần lót của mình đã bị gã đàn ông ngang ngược này lột đi từ trước, nên giờ giữa hai người chỉ còn mỗi tấm ga trải giường mỏng manh chắn lại thôi.
Nhưng ngay cả tấm ga trải giường cũng đã thấm đẫm sự ẩm ướt rồi.
Nhẹ nhàng, từng chút một. Mỗi khi hắn nhấn hông và ép sát phần dưới cơ thể mình, tấm ga ướt nhẹp lại từ từ trượt xuống một cách đầy nguy hiểm.
‘Không được, thế này thì… sẽ chạm vào mất.’
Lúc này, Daisy mới cảm thấy như mình đang đứng ở rìa vực thẳm, đôi chân tê dại vì lo lắng. Cô vòng tay ôm chặt cổ Maxim hơn, kéo cơ thể mình ép sát vào hắn.
Tình thế trở nên quá nguy hiểm. Cô có cảm giác phần của hắn đã cứng đến mức không thể chịu nổi, sẽ xuyên qua tấm ga và đâm vào bên trong mình.
Lớp kem tươi đã tan chảy từ lâu. Vì bị mút và cắn quá nhiều, môi cô đau nhói như muốn kêu cứu. Đã đến lúc dừng lại. Daisy đang thở hổn hển vì thiếu không khí, đẩy nhẹ xương quai xanh của Maxim ra.
Haa, haa…
Những hơi thở nóng hổi của cả hai phả vào hai má, rồi tan biến vào không gian. Khi ánh mắt Daisy chạm phải đôi mắt đang nhìn lên cô, long lanh và bừng bừng nhiệt độ, cô đã bối rối đến mức không dám đối diện thêm.
Thình thịch, thình thịch. Tiếng tim đập vang dội, như thể đang đánh trống trong tai cô.
“Đ-đủ rồi chứ?”
Song, Maxim vẫn không trả lời, chỉ nở một nụ cười đầy ẩn ý, như thể mọi thứ đều thú vị với hắn.
“Sao ngài lại cười?”
“Với cái cách em mạnh miệng ban nãy, thì kỹ năng của em tệ thật đấy.”
“Gì cơ? Tệ cái gì chứ...?”
“Ta đang nói đến kỹ năng hôn của em.”
Daisy đã cố gắng hết sức. Vậy mà hắn lại cười nhạo một cách trắng trợn như thế sao?
Nghe đến đây, vẻ mặt cô đỏ bừng lên.
“Kỹ năng hôn thì tệ, nhưng gương mặt lúc em cố gắng thì… khá kích thích đấy.”
Cùng với từ ‘kích thích’ Daisy cảm nhận được thứ đó của Maxim khẽ giật, cọ sát vào giữa hai chân mình. Nếu hắn cứ tiếp tục cọ xát thêm một chút nữa, tấm ga trải giường sẽ rơi xuống và thứ đồ đáng sợ kia có thể sẽ xâm nhập sâu vào bên trong cô.
Không thể kéo dài thêm được nữa.
“Dù sao thì em đã cố gắng hết sức rồi, giờ mệt quá, không thể tiếp tục được nữa. Vậy coi như ngài tin rằng em thích đàn ông nhé và chúc ngài ngủ ngon.”
Daisy khẽ vỗ vào xương quai xanh của Maxim như một lời động viên, rồi nhanh chóng trườn xuống khỏi người hắn. Sau đó, cô cẩn thận quấn chặt tấm ga quanh phần cơ thể đang ngạo nghễ, như thể thứ đó đang cố gắng tự giải thoát.
Dù cô nghe thấy tiếng cười khẽ từ phía sau, nhưng cô quyết định phớt lờ. Nằm xuống giường, nhắm chặt mắt.
“Ngủ rồi à, Easy?”
“…”
“Ta hỏi em ngủ chưa. Daisy von Waldeck.”
“…”
“Này, em ngủ chưa?”
Hắn gọi từ tên thân mật, đến cả tên đầy đủ, rồi cuối cùng là “Này, em.” Thật đúng là hết cách với hắn.
“Vâng, em ngủ rồi. Nên đừng nói chuyện với em nữa.”
Hắn nói ngang ngược thì cô cũng chẳng cần khách sáo.
Daisy trả lời, nhưng khuôn mặt vẫn quay đi chỗ khác.
“Đúng là ta chiều em vì em dễ thương, thế mà em dám trói chồng mình lại rồi mặc kệ không quan tâm sao?”
Thật trẻ con đến phát chán. Đâu phải trẻ con nữa mà hành xử như vậy. Daisy nghĩ chẳng đáng để phí lời với hắn.
Cô không thèm trả lời, chỉ nhắm chặt mắt.
“Easy.”
“…”
Một tiếng thở dài nặng nề vang lên.
“Thưa Nữ hoàng.”
“Ta đang nghe đây, nói ngắn gọn thôi, thưa ngài Waldeck.”
Daisy trả lời một cách hờ hững, như ban ơn, khi Maxim gọi đúng danh xưng.
“Em định cứ trói ta thế này mà đi ngủ sao?”
“Vâng, ngài Maxim đã đồng ý để em trói lại còn gì? Nếu ngài ngoan ngoãn, sáng mai em sẽ thả.”
“Easy. Thả ta ngay. Đùa cũng phải có chừng mực thì mới đáng yêu.”
“Người ta nói chó đang phát tình thì phải xích lại. Nếu không, nó sẽ chạy lung tung rồi bạ đâu cũng lao vào.”
“Gì cơ?”
Gì là gì chứ. Rõ ràng là đang nói ngài đó, đồ chó chết.
Daisy cố kiềm chế, không để lời nói thô lỗ thốt ra khỏi miệng.
“Em xin lỗi vì kỹ năng hôn của em quá tệ. Nhưng thật không ngờ, ngay cả với nụ hôn chẳng hấp dẫn đó, ngài cũng phát cuồng như vậy. Hơi thở thì dồn dập, chỗ đó cũng lớn đến mức… làm em chẳng thể nào tin được.”
Cô nói thêm, giọng đầy vẻ lạnh lùng và mỉa mai.
“Và em thật sự rất thất vọng. Ngài có biết hôm nay ngài đã nghi ngờ em bao nhiêu lần không? Hãy xem việc bị trói này như một hình phạt vì đã nghi ngờ vợ mình, và ngài hãy suy ngẫm cả đêm đi.”
“Ha…”
Nghe xong, Maxim chỉ biết cười khẩy, như thể không tin vào những gì đang xảy ra. Nhưng Daisy quay lưng lại, cố gắng đi vào giấc ngủ mà không quan tâm đến hắn.
Thật đáng đời. Khóe môi cô không ngừng giật giật như muốn cười. Dù biết đây là một hành động trẻ con, nhưng lại cảm thấy rất hài lòng.
“Em sẽ hối hận cho mà xem.”
Nhảm nhí. Tay bị trói rồi mà. Hắn định làm được gì chứ?
“Ta đã cảnh báo rồi. Em sẽ hối hận.”
Khi Daisy phớt lờ lời Maxim và cố gắng ngủ, đột nhiên cơ thể cô bị lật ngược, và một sức nặng đè chặt khiến cô choáng váng.
“A, ưm…!”
Hơi thở gấp gáp đan xen. Như một con thú đói, Maxim đè cô xuống không chút thương xót, chiếm lấy đôi môi cô một cách mãnh liệt.
Cảm giác như bị xé toạc khiến Daisy cố gắng giãy giụa với toàn bộ sức lực, nhưng trước sức mạnh áp đảo của hắn, cô chẳng thể làm được gì.
“Haa, ta đã nói em sẽ hối hận mà, đúng không em yêu? Ta đã cho em cơ hội trước khi em hối hận. Em nghĩ ta không thể tự cởi được mấy cái dây trói tay vớ vẩn này sao?”
“Ư… hức, ha… chuyện này… là gì… ngài định làm gì vậy?”
Lần này, đến lượt cổ tay của Daisy bị trói chặt vào đầu giường.
“Ừ nhỉ, chắc em rất tò mò không biết ta sẽ làm gì tiếp theo, đúng không em yêu?”
Maxim vừa huýt sáo vui vẻ, vừa tỉ mỉ thắt nút dây, thậm chí còn buộc thêm một chiếc nơ ruy băng xinh xắn nữa.
Trói người ta mà còn buộc nơ ruy băng? Hắn đúng là đồ điên!
“Nhìn này, một chiếc nơ đấy. Đẹp không? Rất hợp với em, cô nàng dễ thương của ta, Easy à.”
“Ư…”
“Chưa xong đâu, em không được ngủ. Còn một bước cuối cùng để kiểm tra.”
Khi Daisy thở hổn hển dưới cơ thể hắn, một bàn tay to lớn đột nhiên luồn sâu vào giữa hai chân cô.
Ngón tay ẩm ướt của hắn lướt dài qua khe ướt át của cô, một âm thanh ẩm ướt vang lên và một cơn rùng mình chạy dọc sống lưng Daisy.
— Còn tiếp —
💬 Bình luận (0)