Chương 215

Chương 215

 

Trans: Agnes

———

Bản dịch này thuộc quyền sở hữu của LoppyToon. Chúng mình đã mua raw và dịch để mang đến cho các bạn nội dung hoàn toàn miễn phí, rất mong các bạn tôn trọng công sức của nhóm.

———

“Đừng nhìn chằm chằm như thế. Chỉ cần em nhìn thôi là ta đã hứng đến mức tưởng chừng dương vật muốn nổ tung rồi. Nếu nó còn to hơn nữa, chắc sẽ hơi đau đấy.”

“Xin lỗi ngài.”

“Không, không cần xin lỗi đâu. Sống với em, đây là chuyện ta phải chịu đựng thôi.”

Hắn cúi mắt xuống, đuôi mắt hơi trĩu lộ vẻ đáng thương.

Vậy rốt cuộc là không sao hay là có sao? Thật là phiền phức chết được.

Daisy rất yêu Maxim, nhưng vì những lúc hắn để lộ bản tính biến thái điên rồ thế này, cô luôn nghĩ hắn không phải người dễ ở chung.

“Em, hôm nay chơi vui chứ?”

Maxim hỏi câu quen thuộc, bước về phía giường.

Dương vật cương cứng ngẩng cao tới rốn, mỗi bước đi lại đung đưa đầy áp lực như muốn đâm vào ai đó.

Khuôn mặt và giọng điệu của hắn rõ ràng trông như không có gì, nhưng cơ thể thì hoàn toàn ngược lại. Dương vật đỏ sẫm vì máu dồn, trông như sắp nổ tung, đầy vẻ nguy hiểm.

Nhìn cứ như người làm xiếc, chỉ ngắm thôi cũng đủ khiến người ta chóng mặt.

“Đợi, đợi đã…”

“Sao thế?”

“Chờ một chút. Chỉ một chút thôi.”

Daisy ra hiệu cho Maxim dừng lại, hắn tròn mắt, ngơ ngác không hiểu.

Hắn hừng hực đến mức chỉ đứng gần thôi, cô đã cảm nhận được luồng nhiệt bốc lên.

Đầu dương vật rắn chắc lấp lánh vì chất lỏng rỉ ra.

Đúng là phiền phức thật, nhưng…

Nuốt khan.

Daisy vô thức nuốt nước miếng.

“Sao lại nhìn nó yêu thương thế? Dương vật của ta đẹp đến vậy sao?”

Đúng là mắt hắn tinh như quỷ.

Maxim cười khúc khích, tự hào đưa dương vật ra khoe.

“Hửm? Đẹp không? Em thích không?”

“…”

“Cụ thể là thích chỗ nào? Chiều dài? Độ dày? Màu sắc? Hay là… hình dáng?”

Hắn ra vẻ sẽ bám riết hỏi cho ra nhẽ.

Trông hắn chẳng khác gì một chú chó vẫy đuôi chờ được khen.

Thật không chịu nổi.

Daisy thở dài nhè nhẹ, miễn cưỡng đáp.

“Tất cả. Thậm chí cả việc nó thuộc về Max cũng hoàn hảo.”

“Ha… Điên mất thôi. Được em khen thế này, đúng là vinh quang của Waldeck. Cảm ơn em, thật lòng đấy.”

Hắn phấn khích khiến dương vật rung lên, mặt mày rạng rỡ gửi lời cảm ơn.

Thích thì đúng là thích, nhưng có cần phải vui mừng cảm ơn đến vậy không?

Xấu hổ lại là chuyện khác.

“Nhưng mà Max.”

“Ừm?”

“Ngài ngủ được trong tình trạng này sao?”

Nhìn thế nào cũng không phải trạng thái có thể ngủ được. Daisy cau mày hỏi.

“Thì biết làm sao. Ta phải cố hết sức thôi.”

Ngay cả Maxim cũng không chắc chắn lắm.

Hắn vén chăn, chui vào giường.

“Buồn ngủ rồi đúng không, em yêu? Ta làm em tỉnh giấc mất rồi. Xin lỗi nhé. Ta sẽ ôm em, ngủ đi nào.”

Như mọi khi, Maxim thì thầm dịu dàng bên tai, ôm cô vào lòng. Cô ngoan ngoãn nép vào ngực hắn, nhắm chặt mắt để chìm vào giấc ngủ, nhưng cái cột thịt kẹp giữa hai người với sự hiện diện áp đảo khiến cô không tài nào ngủ nổi.

“Ha, Max… đợi, đợi một chút.”

“Lại sao nữa?”

“Thật sự không chịu nổi nữa rồi, chúng ta giải quyết cái này trước đã.”

Cô chỉ tay vào dương vật, nói. Maxim chớp mắt, ngơ ngác không hiểu.

“Ta thật sự ổn mà?”

“Nhưng em thì không ổn! Em lo lắng đến mức không ngủ được! Đưa đây, em sẽ dùng miệng giúp ngài.”

Với đôi môi nhỏ nhắn ấy mà đòi dùng miệng giúp hắn.

Đối với Maxim, đó là một vinh dự không gì sánh bằng.

Khoảnh khắc trốn khỏi dinh thự và được cô dùng miệng như phần thưởng, là ký ức ngây ngất cả đời hắn không thể quên.

Dù vụng về, nhưng chỉ tưởng tượng cảnh cô ngậm dương vật của hắn thôi đã đủ khiến hắn hứng đến mức muốn xuất tinh.

Còn khi được trải nghiệm thật, cần gì phải nói thêm?

Nhưng…

“Không được.”

Hắn nghiến răng, kiên quyết từ chối.

“Tại sao ạ?”

“Dù ta có là đồ khốn đến đâu, ta vẫn có lương tâm. Làm sao ta dám để vợ đang mang thai phải làm việc nặng nhọc thế chứ?”

“Việc nặng nhọc?”

“Em phải quỳ trước mặt ta… cung kính cầm dương vật bằng cả hai tay… ha, rồi mút nó.”

Càng nói, tưởng tượng khiến hắn càng hưng phấn, hơi thở của Maxim trở nên gấp gáp hơn.

“Ngài không thích sao?”

“Thích chứ. Tất nhiên là thích lắm. Nhưng để vợ mang thai làm chuyện đó, lòng ta… không thoải mái chút nào.”

“Vậy thì phải làm sao?”

“Xin lỗi vì khiến em bận tâm.”

“Nhưng cũng không đến mức ngài phải xin lỗi.”

Cô biết ơn vì hắn nghĩ cho mình, nhưng Maxim có xu hướng bảo bọc cô hơi quá ở những điểm kỳ lạ.

Daisy thở dài bực bội.

“Max.”

“Ừm?”

“Ngài yêu thương em, nên luôn muốn che chở, quan tâm và giúp đỡ em, đúng không?”

“Đúng vậy. Nhưng sao em lại hỏi thế?”

Maxim gật đầu vui vẻ, như thể đó là điều hiển nhiên.

“Em cũng vậy. Vì em rất yêu ngài… nên em muốn giúp ngài thoải mái hơn.”

“Trời ơi. Em nghĩ cho ta như vậy sao. Ta thực sự cảm động đấy.”

“Đương nhiên rồi. Trên đời này còn ai nghĩ cho ngài nhiều như em chứ?”

Daisy cười tự hào, còn hắn thì xúc động thật, gương mặt đầy vẻ ấm áp.

“Được rồi. Vậy em giúp ta một chút nhé.”

“Giúp thế nào ạ?”

Daisy tròn mắt hỏi, Maxim liền trèo lên người cô một cách tự nhiên.

“Từ giờ, mỗi ngày một lần, trước khi đi ngủ, ta sẽ tự xử ngay trước mặt em. Em chỉ cần giúp ta một chút. Đồng ý chứ?”

“Vâng, được thôi.”

“Vậy… trước tiên, cho ta xem ngực em nào.”

Được đồng ý, hắn cười thoải mái, chậm rãi kéo vạt áo ngủ của Daisy lên.

Hắn vuốt ve cặp đùi mềm mại như nhung, kéo áo lên đến tận cằm. Chỉ một chút tiếp xúc thôi cũng khiến Daisy rùng mình, khẽ rên lên vì nhột.

Mẹ kiếp.

Maxim cố kìm tiếng chửi thô tục sắp bật ra. Hắn đã ngừng chửi bậy vì sợ đứa bé nghe thấy, nhưng cái dáng vẻ nhỏ nhắn đáng yêu ấy khiến hắn hưng phấn không chịu nổi.

Cặp nhũ hoa căng tròn hiện ra rõ ràng.

Có lẽ vì mang thai.

Đầu nhũ hồng nhạt trước kia giờ đậm thành hồng phấn, quầng vú cũng to hơn. Có lẽ do ăn uống tốt, ngực cô đầy đặn hơn, trắng mịn và căng mọng, trông thật ngon mắt.

“Nhìn ngon quá.”

Maxim vuốt ve ngực cô bằng cả hai tay, nuốt nước miếng.

Cảm giác mềm mại trong tay khiến hắn không chịu nổi. Hưng phấn rồi đấy. Thấy Daisy kẹp chặt đầu gối và quay đi, Maxim không bỏ lỡ cơ hội, kéo quần lót cô xuống, rồi nắm lấy đầu gối tròn trịa, banh ra.

Hơi thở nóng hổi, mùi ngọt tỏa ra, âm hộ đầy nếp gấp nở rộ như một bông hoa. Vùng kín hồng hào đã ướt đẫm dâm thủy, lấp lánh đầy mê hoặc.

“Không. Để ta làm ướt cổ họng trước đã.”

Hắn liếm môi dưới, hạ thấp người xuống.

“Ta mút được chứ?”

“…Haa. Em, em không biết.”

“Vậy thì ta sẽ làm chậm rãi, chỉ ngắm trước đã.”

Hắn nhẹ nhàng hôn lên đầu gối cô, rồi từ từ trượt xuống phía trong đùi.

Hắn không hề vội vã.

Hôn một lúc, như không kìm được, hắn để lại những dấu hôn như đánh dấu lãnh thổ, rồi cắn nhấm nhè nhẹ, cuối cùng thở ra một hơi nóng hổi, khiến cả vùng kín cô ngập trong luồng hơi ấm áp và nhột nhạt.

“Nhẹ thôi.”

Ha… Hắn hít sâu, mỉm cười nhè nhẹ.

“Ta sẽ mút từ từ nhé.”

Khi đôi môi nóng bỏng của hắn chạm vào vùng kín ướt át, Daisy giật mình thở hổn hển. Hắn đặt lưỡi phẳng ra, liếm láp dâm thủy, cẩn thận như muốn phủ khắp mọi ngóc ngách của vùng kín, khiến khoảng giữa hai chân cô vốn đã nóng bỏng càng thêm rực rỡ.

Daisy hoang mang, nắm chặt ga giường đến mức tay trắng bệch.

Chụt chụt. Âm thanh hắn mút âm vật vang lên lộ liễu, Daisy không kìm được hưng phấn, cúi xuống nhìn.

Như nhận ra ánh mắt cô, Maxim ngẩng lên. Hắn ngừng mút, liếm đôi môi trên ướt nhẹp dâm thủy, lười biếng hỏi.

 

 

“Ta mút thế này, em thích không?”

Gật gật. Cằm dưới run rẩy vì hưng phấn, Daisy không nói được, chỉ gật đầu thay cho câu trả lời.

Dâm thủy không chỉ dính trên môi hắn, mà còn bắn cả lên xương quai xanh và ngực.

Cảnh tượng ấy trông dâm đãng đến mức độc địa.

“…Ngài, ngài bảo là tự xử mà.”

“Đúng là ta sẽ tự xử.”

Hắn bật cười, nói thêm.

“Ta sẽ vừa mút chỗ này vừa làm. Em cũng cùng ta lên đỉnh nhé.”

 

* * *

 

Thai kỳ đã bước vào giai đoạn ổn định.

Dù bận rộn chuẩn bị cho cuộc họp ngân sách, nhưng biết rằng nếu bụng cô to thêm sẽ khó di chuyển, Maxim von Waldeck đã dành riêng một ngày cho vợ mình.

Họ trải tấm thảm bên bờ hồ, ngồi cạnh nhau.

“Sao không đi du lịch đâu đó gần đây cho rồi. Lẽ nào điều em muốn chỉ là một buổi dã ngoại thôi hả?”

“Dã ngoại thì có gì không tốt?”

“Dù sao cũng đã dành thời gian, chi bằng đi đâu đó đặc biệt hơn…”

“Xin lỗi ngài, nhưng nói đến du lịch là em lại nhớ đến những ký ức chóng mặt.”

Khi Maxim phàn nàn về ước muốn giản dị quá mức của vợ, Daisy nhắc đến chuyến đi nguy hiểm khi phải trốn khỏi dinh thự.

Nghe cô nhắc chuyện đó, Maxim không còn gì để nói, đành cụp đuôi.

“Xin lỗi. Ta không ngờ mọi chuyện lại thành ra thế.”

“Không sao đâu, em thấy cũng khá ly kỳ và thú vị. Dù không hẳn là vui vẻ, nhưng cuối cùng nó đã trở thành một kỷ niệm khó quên mà.”

Suýt nữa thì chết, vậy mà cô bảo là thú vị.

Quả nhiên người phụ nữ này không phải dạng vừa, Maxim thầm nghĩ.

“Nhưng giờ em còn có Reiley. Phải cẩn thận hơn chứ.”

“Điều đó thì đúng, nhưng…”

“Dù chẳng có gì đặc biệt, em vẫn thấy rất hài lòng. Lần trước chúng ta cùng đi dã ngoại, em đã rất thích khoảng thời gian đó.”

Daisy hít sâu, tận hưởng mùi cỏ tươi, rồi thở ra.

“À, thích thật…”

Những bông hoa không tên và hoa cúc nở rộ. Mái tóc bay trong làn gió nhẹ. Tiếng chim nước ríu rít và âm thanh gió mát lành. Tất cả đều giống hệt lần họ đi dã ngoại cùng nhau trước đây.

Hồi nhỏ, chúng ta cũng từng đi dã ngoại cùng nhau.

Trốn ra ngoài với em, chơi trò gia đình trên ngọn đồi đó.

Hồi ấy, em cũng thích đi dã ngoại, và ta đã cầu hôn em một cách ngớ ngẩn bằng chiếc nhẫn hoa.

Không biết em có còn nhớ không.

“Thật ra, lần đó là buổi dã ngoại đầu tiên của em. Vì có Max, nên em càng thích hơn.”

Quả nhiên em không nhớ gì, phải không, Daisy?

Dù em không nhớ cũng chẳng sao. Vì ta nhớ hết.

Người cùng em đi dã ngoại lần đầu mà em không nhớ, cũng chính là ta. Nên chẳng thành vấn đề.

“Em thích dã ngoại vì điều gì mà mê thế?”

“Chỉ là… mùi cỏ thơm, làn gió mát, ánh nắng ấm, tất cả đều tuyệt.”

Maxim nhẹ nhàng hỏi, Daisy cười tươi tắn, thêm vào.

“À, và hơn hết, khi hai ta ngồi đây như thế này, em có cảm giác như trên đời này chỉ có hai chúng ta thôi.”

Đúng vậy, chỉ có hai ta.

Trên ngọn đồi chơi trò gia đình thời thơ ấu, hay trong ký ức của ta, lúc nào cũng chỉ có em và ta, chỉ hai chúng ta.

“…”

“…”

Gió nhẹ thổi qua. Trong khoảnh khắc làn gió mịn màng lướt qua, cả hai lặng im.

Daisy là người phá vỡ sự tĩnh lặng trước.

“Ngài biết không, Max?”

“Gì cơ?”

“Có những khoảnh khắc giữa người với người, khi cuộc trò chuyện đột nhiên ngưng lại và im lặng bao trùm. Có người gọi đó là ‘khoảnh khắc thiên thần đi qua’”.

Khoảnh khắc thiên thần đi qua.

Một câu chuyện đầy lãng mạn, nhưng Maxim không muốn thế. Vì hắn vừa nhớ ra điều gì đó rất quan trọng.

“Không.”

Hắn lắc đầu.

“Giờ nghĩ lại, không phải hai người, cũng không phải đã qua.”

“Gì cơ ạ?”

“Reiley.”

Maxim nằm ngửa ra trên đùi Daisy, nhẹ nhàng hôn lên bụng cô.

“Dù là trước đây hay bây giờ, chúng ta là ba người, có cả Reiley.”

“Đúng rồi. Em ngốc quá, cứ mang Reiley trong bụng nên hay quên mất. Reiley mà biết chắc sẽ tủi thân.”

Daisy ngượng ngùng cười.

“Vậy đây là chuyến dã ngoại thứ hai của ba chúng ta nhỉ? Dù Reiley không nhớ được.”

“Chắc vậy.”

Có thời điểm hắn từng oán trách vì Reiley không ở trong cuộc đời hắn. Nhưng giờ Daisy đã hiểu tấm lòng thật của hắn.

 

“Ừm, nếu không thích thì để ta mang thai nhé? Nếu em muốn, ta sẽ mang.”

“Con của chúng ta mà. Sao em lại không muốn mang được chứ?”

 

Cả cậu bé Max trong giấc mơ.

Cả Max trưởng thành giờ đây nhắc đến Reiley mà không bỏ sót.

Hắn hơn ai hết nghĩ cho Reiley, nghĩ cho cả hai mẹ con.

Gặp cậu bé Max, rồi gặp Max trưởng thành, hiểu được nhau, có lẽ là cơ hội và phép màu mà Thượng đế ban tặng.

Daisy nghĩ vậy.

“Dù sao thì, không nhớ cũng chẳng sao. Vì chúng ta nhớ là đủ.”

Đúng vậy, miễn là có người nhớ, thì chẳng sao cả.

Max nghĩ thế.

Dù em không nhớ.

Dù Reiley không nhớ.

Chỉ cần ta nhớ hết mọi khoảnh khắc chúng ta bên nhau.

Dù có chết đi, sống lại lần nữa, ta cũng sẽ không quên em, Daisy.

Không, dù không nhớ cũng chẳng sao.

Dã ngoại hay du lịch.

Dù chúng ta ở thời điểm nào, nơi đâu, em là lời nguyền, cũng là phúc lành của ta. Dù nơi đó có là địa ngục.

Với em và ta.

Và cả với Reiley.

Ít nhất, với chúng ta, nơi đây là thiên đường.

 

 

- Eden, just the two three of us -

 

Maxim von Waldeck,

Daisy von Waldeck,

…và Reiley von Waldeck.

 

<Trận Chiến Ly Hôn! (Battle Divorce!)> KẾT THÚC

Cài đặt

180%
14px
Chương 215: Chương 215
Chương 214: Chương 214
Chương 213: Chương 213
Chương 212: Chương 212
Chương 211: Chương 211
Chương 210: Chương 210
Chương 209: Chương 209
Chương 208: Chương 208
Chương 207: Chương 207
Chương 206: Chương 206
Chương 205: Chương 205
Chương 204: Chương 204
Chương 203: Chương 203
Chương 202: Chương 202
Chương 201: Chương 201
Chương 200: Chương 200
Chương 199: Chương 199
Chương 198: Chương 198
Chương 197: Chương 197
Chương 196: Chương 196
Chương 195: Chương 195
Chương 194: Chương 194
Chương 193: Chương 193
Chương 192: Chương 192
Chương 191: Chương 191
Chương 190: Chương 190
Chương 189: Chương 189
Chương 188: Chương 188
Chương 187: Chương 187
Chương 186: Chương 186
Chương 185: Chương 185
Chương 184: Chương 184
Chương 183: Chương 183
Chương 182: Chương 182
Chương 181: Chương 181
Chương 180: Chương 180
Chương 179: Chương 179
Chương 178: Chương 178
Chương 177: Chương 177
Chương 176: Chương 176
Chương 175: Chương 175
Chương 174: Chương 174
Chương 173: Chương 173
Chương 172: Chương 172
Chương 171: Chương 171
Chương 170: Chương 170
Chương 169: Chương 169
Chương 168: Chương 168
Chương 167: Chương 167
Chương 166: Chương 166
Chương 165: Chương 165
Chương 164: Chương 164
Chương 163: Chương 163
Chương 162: Chương 162
Chương 161: Chương 161
Chương 160: Chương 160
Chương 159: Chương 159
Chương 158: Chương 158
Chương 157: Chương 157
Chương 156: Chương 156
Chương 155: Chương 155
Chương 154: Chương 154
Chương 153: Chương 153
Chương 152: Chương 152
Chương 151: Chương 151
Chương 150: Chương 150
Chương 149: Chương 149
Chương 148: Chương 148
Chương 147: Chương 147
Chương 146: Chương 146
Chương 145: Chương 145
Chương 144: Chương 144
Chương 143: Chương 143
Chương 142: Chương 142
Chương 141: Chương 141
Chương 140: Chương 140
Chương 139: Chương 139
Chương 138: Chương 138
Chương 137: Chương 137
Chương 136: Chương 136
Chương 135: Chương 135
Chương 134: Chương 134
Chương 133: Chương 133
Chương 132: Chương 132
Chương 131: Chương 131
Chương 130: Chương 130
Chương 129: Chương 129
Chương 128: Chương 128
Chương 127: Chương 127
Chương 126: Chương 126
Chương 125: Chương 125
Chương 124: Chương 124
Chương 123: Chương 123
Chương 122: Chương 122
Chương 121: Chương 121
Chương 120: Chương 120
Chương 119: Chương 119
Chương 118: Chương 118
Chương 117: Chương 117
Chương 116: Chương 116
Chương 115: Chương 115
Chương 114: Chương 114
Chương 113: Chương 113
Chương 112: Chương 112
Chương 111: Chương 111
Chương 110: Chương 110
Chương 109: Chương 109
Chương 108: Chương 108
Chương 107: Chương 107
Chương 106: Chương 106
Chương 105: Chương 105
Chương 104: Chương 104
Chương 103: Chương 103
Chương 102: Chương 102
Chương 101: Chương 101
Chương 100: Chương 100
Chương 99: Chương 99
Chương 98: Chương 98
Chương 97: Chươn 97
Chương 96: Chương 96
Chương 95: Chương 95
Chương 94: Chương 94
Chương 93: Chương 93
Chương 92: Chương 92
Chương 91: Chương 91
Chương 90: Chương 90
Chương 89: Chương 89
Chương 88: Chương 88
Chương 87: Chương 87
Chương 86: Chương 86
Chương 85: Chương 85
Chương 84: Chương 84
Chương 83: Chương 83
Chương 82: Chương 82
Chương 81: Chương 81
Chương 80: Chương 80
Chương 79: Chương 79
Chương 78: Chương 78
Chương 77: Chương 77
Chương 76: Chương 76
Chương 75: Chương 75
Chương 74: Chương 74
Chương 73: Chương 73
Chương 72: Chương 72
Chương 71: Chương 71
Chương 70: Chương 70
Chương 69: Chương 69
Chương 68: Chương 68
Chương 67: Chương 67
Chương 66: Chương 66
Chương 65: Chương 65
Chương 64: Chương 64
Chương 63: Chương 63
Chương 62: Chương 62
Chương 61: Chương 61
Chương 60: Chương 60
Chương 59: Chương 59
Chương 58: Chương 58
Chương 57: Chương 57
Chương 56: Chương 56
Chương 55: Chương 55
Chương 54: Chương 54
Chương 53: Chương 53
Chương 52: Chương 52
Chương 51: Chương 51
Chương 50: Chương 50
Chương 49: Chương 49
Chương 48: Chương 48
Chương 47: Chương 47
Chương 46: Chương 46
Chương 45: Chương 45
Chương 44: Chương 44
Chương 43: Chương 43
Chương 42: Chương 42
Chương 41: Chương 41
Chương 40: Chương 40
Chương 39: Chương 39
Chương 38: Chương 38
Chương 37: Chương 37
Chương 36: Chương 36
Chương 35: Chương 35
Chương 34: Chương 34
Chương 33: Chương 33
Chương 32: Chương 32
Chương 31: Chương 31
Chương 30: Chương 30
Chương 29: Chương 29
Chương 28: Chương 28
Chương 27: Chương 27
Chương 26: Chương 26
Chương 25: Chương 25
Chương 24: Chương 24
Chương 23: Chương 23
Chương 22: Chương 22
Chương 21: Chương 21
Chương 20: Chương 20
Chương 19: Chương 19
Chương 18: Chương 18
Chương 17: Chương 17
Chương 16: Chương 16
Chương 15: Chương 15
Chương 14: Chương 14
Chương 13: Chương 13
Chương 12: Chương 12
Chương 11: Chương 11
Chương 10: Chương 10
Chương 10: Chương 10
Chương 9: Chương 9
Chương 9: Chương 9
Chương 8: Chương 8
Chương 8: Chương 8
Chương 7: Chương 7
Chương 7: Chương 7
Chương 6: Chương 6
Chương 6: Chương 6
Chương 5: Chương 5
Chương 5: Chương 5
Chương 4: Chương 4
Chương 4: Chương 4
Chương 3: Chương 3
Chương 3: Chương 3
Chương 2: Chương 2
Chương 2: Chương 2
Chương 1: Chương 1
Chương 1: Chương 1

💬 Bình luận (0)