Chương 185

 

Chương 185

 

Trans: Đom Đóm

———

Bản dịch này thuộc quyền sở hữu của LoppyToon. Chúng mình đã mua raw và dịch để mang đến cho các bạn nội dung hoàn toàn miễn phí, rất mong các bạn tôn trọng công sức của nhóm.

———

Mặc dù thấy tên đó thật thảm hại và buồn cười, nhưng Daisy vẫn không thể hoàn toàn phớt lờ kẻ lố bịch đó, khiến Maxim cảm thấy mình có phần thảm hại.

Nghe nói ông chủ tiệm hoa tin tưởng Daisy hơn cả Phillip, vì cô chu đáo và tỉ mỉ, còn bảo nếu tác hợp được hai người thì thật tốt.

‘Chết tiệt. Dám gán ghép Easy yêu dấu của ta với thứ rác rưởi đó…?’

Lão già điên không biết thân biết phận đó. Dám cả gan mơ tưởng đến đâu cơ chứ.

Maxim muốn bắn chết hết cả đám người đó. Hắn muốn san phẳng tiệm hoa và tất cả những trò trẻ con đó, nhưng hắn đã kìm nén.

Vì với Daisy, cái tiệm hoa xập xệ chẳng ra gì ấy lại là nơi làm việc quý giá của cô.

Vì Daisy thích.

Vì Daisy…

Chỉ vì nghĩ đến Daisy mà hắn nhẫn nhịn.

Chẳng còn có lý do nào khác cho lựa chọn của Maxim.

Con trai của chủ tiệm hoa mà hắn đã trực tiếp đối mặt trước đây, nhìn qua đã thấy là một kẻ tầm thường, và khách quan mà nói thì không cùng đẳng cấp, nhưng Maxim vẫn không yên tâm chút nào.

Hắn tự tin mình sẽ thắng. Không, hắn không thể thua được.

Dù nghĩ thế nào, Maxim vẫn chẳng hề kém cạnh. Nếu phải so sánh, vấn đề là ở gu kỳ lạ của Daisy.

Daisy giản dị và không tham vọng.

Dù được tặng bó hoa hồng đắt tiền, cô vẫn thích bó hoa cúc dại mộc mạc hơn, và ngay cả trên chiếc giường rộng lớn, cô cũng chỉ nằm ở một góc nhỏ, cuộn tròn lại để ngủ.

 

“Vị trí đó quá cao so với em rồi… em không đủ năng lực, phẩm cách cũng kém, nên không xứng làm Đại công nương đâu.”

 

Daisy thậm chí còn cảm thấy vị trí Đại công nương là một gánh nặng.

Nghĩ lại lời hắn nói để thuyết phục cô, thì chúng cũng tương tự.

 

“Ta cũng xuất thân từ lính đánh thuê phải lăn lộn dưới đáy xã hội, nên cũng rất ghét mấy thứ phẩm vị đó. Và ta cũng thích những người phụ nữ xuất thân từ khu ổ chuột. Thế nào, câu trả lời này đủ chưa?”

 

Chỉ sau những lời đó, hắn mới có thể thuyết phục được Daisy.

Lúc làm Đại công nương đã vậy, giờ hắn lại là vua. Địa vị cao hơn, có lẽ Daisy lại càng cảm thấy áp lực hơn.

 

“Ngài có làm gì thì tôi cũng chẳng quan tâm đâu. Tôi có quỳ xuống xin bệ hạ giữ tôi lại đâu?”

 

Từ bệ hạ phát ra từ miệng người hắn yêu nghe thật đau lòng.

Dù rất buồn, nhưng…

Maxim chẳng có tư cách gì để đau lòng.

Nghĩ lại thì, lần đầu Daisy bé nhỏ chìa tay ra với hắn… là khi hắn bị giam trong ngục và gần như chết đói.

Nói cách khác, hắn chẳng khác gì gã ăn mày cả.

Sau khi nghĩ lại, Maxim đi đến một kết luận tuyệt vọng.

 

Tức là, Daisy von Waldeck dù có một người chồng đẹp trai và giàu có… lại cảm thấy áp lực, nên mới có thể bị kẻ tầm thường kia thu hút.

 

Hắn tự kết luận, rồi lại muốn phủ nhận rằng cái quái gì vậy chứ.

 

“…Max! Xin ngài!”

 

Nhưng khi nhớ lại giọng nói hốt hoảng của Daisy khi hắn định giết chết tên Phillip đó, hắn không thể phủ nhận được nữa.

Cô gọi liên tục gọi hắn là Bệ hạ, Bệ hạ một cách lạnh lùng. Nhưng khi anh ta gặp nguy hiểm đến tính mạng, cô lại gọi Max như đang ban ơn cho kẻ ăn xin vậy.

Và hắn thật ngu ngốc làm sao, khi Daisy mới chỉ gọi tên đã mừng rỡ vẫy đuôi rồi thả anh ta ra một cách ngoan ngoãn.

Thân xác hắn tự làm ra những hành động đó, thật thảm hại.

Chết tiệt. Hắn hoàn toàn không hiểu, nhưng biết làm sao đây.

Hắn đang ở vị trí phải cầu xin Daisy đừng ly hôn, nên hắn phải làm mọi thứ.

Dù tự trọng bị tổn thương khi bị so sánh với một kẻ kém xa về đẳng cấp, nhưng trước mặt Daisy, lòng tự trọng chẳng có ý nghĩa gì cả.

 

Maxim von Waldeck sinh ra đã quá hoàn hảo.

 

Dù có nghĩ thế nào thì khuôn mặt hắn cũng không thể xấu xí được, và nếu đầu óc không có vấn đề thì cũng khó mà trở nên ngốc nghếch được.

Nhưng nếu Daisy thích người kém cỏi…

Sự tự tin của hắn bỗng chốc biến mất.

 

Maxim von Waldeck luôn sống với sự hoàn hảo.

 

Nhưng trước mặt Daisy… đứng trước Daisy.

Hắn không hiểu sao mình lại trở nên tầm thường và thảm hại đến vậy.

Nếu Daisy mà biết được, có lẽ cô sẽ thích hắn.

Thậm chí hắn còn có những suy nghĩ ngốc nghếch như vậy, nhưng Daisy tàn nhẫn của hắn lại không muốn biết. Càng nghĩ, tim hắn càng thắt lại.

“...Xin em đừng đến tiệm hoa nữa. Làm ơn.”

Ngay cả bây giờ, hắn vẫn không ngừng lẩm bẩm những lời cầu xin, nhìn chằm chằm vào sau gáy của Daisy.

Hắn đã cầu nguyện với Chúa bằng cả tấm lòng. Nhưng quả nhiên, Daisy ngay lập tức đi thẳng đến tiệm hoa.

Lại một lần nữa, rõ ràng là Chúa không đứng về phía Maxim.

“Không có.”

Phù, may quá.

Anh ta không có ở tiệm hoa.

Có vẻ như lời cầu nguyện của hắn đã linh nghiệm. Maxim nhìn chằm chằm vào bên trong cửa hàng, liếm đôi môi khô khốc của mình.

Có vẻ như cô không đến gặp anh ta mà chỉ để lấy đồ gì đó thôi.

Daisy chào ông chủ tiệm hoa, lúi húi nhặt thứ gì đó vào giỏ rồi chạm mặt với anh ta

“Mẹ kiếp…”

Hắn đã bỏ thời gian quý báu của mình đến nhà thờ để cầu nguyện, vậy mà.

Chúa ơi, sao ngài lại đối xử với hắn thế này?

Hắn đã tin ngài, và đã ngồi yên trong buổi lễ nhàm chán đó. Vậy thì ngài phải ban cho hắn chút ân huệ chứ.

Người ta nói Chúa luôn đầy lòng nhân từ, nhưng hoá ra ngài lại chẳng có chút tình người nào cả.

Maxim lẩm bẩm chửi thề, cố gắng giữ chặt cơ thể mình không tự động lao lên.

Hai người bắt đầu nói chuyện trước tiệm hoa. Chỉ mới nhìn họ đứng gần một chút, Maxim đã thấy khó chịu rồi. Maxim định lao ra phá đám ngay lập tức, nhưng nghĩ rằng biết rõ mối quan hệ của họ sẽ hữu ích hơn, nên hắn đã kiên nhẫn theo dõi.

Phillip đã ra sức nài nỉ, nhưng Daisy không phản ứng gì nhiều.

Càng như vậy, Phillip càng sốt ruột, cố gắng thuyết phục Daisy.

Hắn muốn đập chết anh ta ngay lập tức, nhưng phải hiểu rõ tình hình, nên hắn đành cố nhẫn nhịn.

Nếu bóp cổ anh ta, Daisy lại sẽ van xin hắn buông tha. Khi đó, có lẽ hắn sẽ thật sự bẻ gãy xương cổ của tên tầm thường đó.

Maxim siết chặt nắm đấm trong tay.

Đột nhiên, vẻ mặt Daisy trở nên lạnh tanh, rồi cô bắt đầu mắng nhiếc.

Cô ấy cãi lại một cách sắc sảo với vẻ mặt kiêu kỳ.

Đó là dấu hiệu Daisy đang từ chối.

Đúng vậy, dù có sở thích giản dị đến đâu, cô ấy cũng sẽ không bao giờ thích một kẻ như vậy mà bỏ rơi hắn.

Chuyện đó rất vô lý.

Maxim vừa mới an tâm, một sự nghi ngờ chết tiệt lại len lỏi vào.

‘Chẳng phải em ấy cũng thường xuyên làm thế với mình sao?’

…Vậy là thích hay không thích đây.

Không, với hắn thì có hơi khác một chút.

Không biết. Hắn không biết.

Dù có hỏi, cô cũng sẽ không ngoan ngoãn mà trả lời đâu. Vì những suy nghĩ không có lời giải đó, Maxim sắp phát điên rồi.

Hắn đang đau đầu suy nghĩ thì Daisy rời khỏi chỗ Phillip. Cuối cùng, Maxim lại đi theo Daisy mà không đưa ra được kết luận cụ thể nào.

 

Nơi tiếp theo Daisy ghé vào là một cửa tiệm tạp hóa.

Đứng trước đống phụ kiện xinh xắn, cô lại đắn đo mãi.

“Dễ thương thật.”

Cô cầm lên đặt xuống cây trâm cài, rồi lại mân mê nó,  có vẻ rất thích, nhưng lại không thể quyết định một cách dễ dàng được.

Dù hắn có mua cho cô những bộ quần áo và đồ trang sức đắt tiền, cô cũng không mặc nhiều, mà chỉ tặng hết cho những người hầu gái thân thiết.

Vậy mà cô lại lăn tăn vì một cây trâm rẻ tiền đó, trông vừa đáng thương… lại vừa khó hiểu.

Nghe người bán nói cứ đeo thử, Daisy cài chiếc trâm lên tóc.

Rất đẹp.

Cây trâm rẻ tiền đó chẳng làm cô kém đi chút nào.

Khi người bán đưa gương cho Daisy soi, cô nở một nụ cười rạng rỡ đến mức… Maxim sợ sẽ có tên khác nhìn thấy, khiến hắn bất giác sợ hãi.

Daisy mân mê ví tiền, rồi đặt chiếc trâm xuống và rời khỏi cửa hàng.

Hắn phải đi theo ngay lập tức, nhưng trước đó còn có việc cần phải làm.

“Cái đó đâu?”

“Cái gì ạ?”

Hắn xông vào hỏi, khiến người bán hàng giật mình.

“Cái mà cô gái khi nãy vừa thử ấy, cây trâm đó đâu rồi?”

“À, cái này ạ?”

Cây trâm đơn giản đính những viên ngọc trai nhỏ li ti. Hắn nhìn thoáng qua từ xa nhưng đúng là nó. Hắn chỉ nhìn thoáng qua từ xa nhưng đúng là nó.

“Khoan đã. Cái này vẫn có vẻ hơi thiếu…”

Maxim sốt ruột, giữa lối vào và kệ trưng bày rồi hỏi.

“Trong đống trâm cài này, cái nào quý và đắt nhất?”

“Cái ngài cầm… là cái đắt nhất rồi đấy ạ. Tuy hạt nhỏ nhưng đều là ngọc trai thật đấy, thưa quý khách.”

Không phải là chiêu trò để bán hàng đấy chứ. Mắt Maxim nheo lại đầy nghi ngờ.

“Ngươi có dám lấy mạng mình ra đảm bảo không?”

“Chắc, chắc chắn ạ. Ngài xem bảng giá… sẽ thấy tôi không nói dối đâu.”

Dù câu hỏi có phần gay gắt, người bán vẫn trả lời một cách bình tĩnh.

Maxim nhìn giá, đôi lông mày hắn cau lại.

Loại này… đã là đắt nhất rồi sao?

Thật ngớ ngẩn, nhưng hắn cảm thấy nếu cứ ở đây tranh cãi thì sẽ mất dấu Daisy mất.

“Đây.”

Người bán tròn mắt nhìn số đồng vàng mà hắn đưa.

“Khỏi thối. Việc hôm nay, hãy giữ bí mật nhé.”

Nếu Daisy biết hắn bám theo cô, chắc sẽ mắng hắn té tát mất.



 

Cài đặt

180%
14px
Chương 215: Chương 215
Chương 214: Chương 214
Chương 213: Chương 213
Chương 212: Chương 212
Chương 211: Chương 211
Chương 210: Chương 210
Chương 209: Chương 209
Chương 208: Chương 208
Chương 207: Chương 207
Chương 206: Chương 206
Chương 205: Chương 205
Chương 204: Chương 204
Chương 203: Chương 203
Chương 202: Chương 202
Chương 201: Chương 201
Chương 200: Chương 200
Chương 199: Chương 199
Chương 198: Chương 198
Chương 197: Chương 197
Chương 196: Chương 196
Chương 195: Chương 195
Chương 194: Chương 194
Chương 193: Chương 193
Chương 192: Chương 192
Chương 191: Chương 191
Chương 190: Chương 190
Chương 189: Chương 189
Chương 188: Chương 188
Chương 187: Chương 187
Chương 186: Chương 186
Chương 185: Chương 185
Chương 184: Chương 184
Chương 183: Chương 183
Chương 182: Chương 182
Chương 181: Chương 181
Chương 180: Chương 180
Chương 179: Chương 179
Chương 178: Chương 178
Chương 177: Chương 177
Chương 176: Chương 176
Chương 175: Chương 175
Chương 174: Chương 174
Chương 173: Chương 173
Chương 172: Chương 172
Chương 171: Chương 171
Chương 170: Chương 170
Chương 169: Chương 169
Chương 168: Chương 168
Chương 167: Chương 167
Chương 166: Chương 166
Chương 165: Chương 165
Chương 164: Chương 164
Chương 163: Chương 163
Chương 162: Chương 162
Chương 161: Chương 161
Chương 160: Chương 160
Chương 159: Chương 159
Chương 158: Chương 158
Chương 157: Chương 157
Chương 156: Chương 156
Chương 155: Chương 155
Chương 154: Chương 154
Chương 153: Chương 153
Chương 152: Chương 152
Chương 151: Chương 151
Chương 150: Chương 150
Chương 149: Chương 149
Chương 148: Chương 148
Chương 147: Chương 147
Chương 146: Chương 146
Chương 145: Chương 145
Chương 144: Chương 144
Chương 143: Chương 143
Chương 142: Chương 142
Chương 141: Chương 141
Chương 140: Chương 140
Chương 139: Chương 139
Chương 138: Chương 138
Chương 137: Chương 137
Chương 136: Chương 136
Chương 135: Chương 135
Chương 134: Chương 134
Chương 133: Chương 133
Chương 132: Chương 132
Chương 131: Chương 131
Chương 130: Chương 130
Chương 129: Chương 129
Chương 128: Chương 128
Chương 127: Chương 127
Chương 126: Chương 126
Chương 125: Chương 125
Chương 124: Chương 124
Chương 123: Chương 123
Chương 122: Chương 122
Chương 121: Chương 121
Chương 120: Chương 120
Chương 119: Chương 119
Chương 118: Chương 118
Chương 117: Chương 117
Chương 116: Chương 116
Chương 115: Chương 115
Chương 114: Chương 114
Chương 113: Chương 113
Chương 112: Chương 112
Chương 111: Chương 111
Chương 110: Chương 110
Chương 109: Chương 109
Chương 108: Chương 108
Chương 107: Chương 107
Chương 106: Chương 106
Chương 105: Chương 105
Chương 104: Chương 104
Chương 103: Chương 103
Chương 102: Chương 102
Chương 101: Chương 101
Chương 100: Chương 100
Chương 99: Chương 99
Chương 98: Chương 98
Chương 97: Chươn 97
Chương 96: Chương 96
Chương 95: Chương 95
Chương 94: Chương 94
Chương 93: Chương 93
Chương 92: Chương 92
Chương 91: Chương 91
Chương 90: Chương 90
Chương 89: Chương 89
Chương 88: Chương 88
Chương 87: Chương 87
Chương 86: Chương 86
Chương 85: Chương 85
Chương 84: Chương 84
Chương 83: Chương 83
Chương 82: Chương 82
Chương 81: Chương 81
Chương 80: Chương 80
Chương 79: Chương 79
Chương 78: Chương 78
Chương 77: Chương 77
Chương 76: Chương 76
Chương 75: Chương 75
Chương 74: Chương 74
Chương 73: Chương 73
Chương 72: Chương 72
Chương 71: Chương 71
Chương 70: Chương 70
Chương 69: Chương 69
Chương 68: Chương 68
Chương 67: Chương 67
Chương 66: Chương 66
Chương 65: Chương 65
Chương 64: Chương 64
Chương 63: Chương 63
Chương 62: Chương 62
Chương 61: Chương 61
Chương 60: Chương 60
Chương 59: Chương 59
Chương 58: Chương 58
Chương 57: Chương 57
Chương 56: Chương 56
Chương 55: Chương 55
Chương 54: Chương 54
Chương 53: Chương 53
Chương 52: Chương 52
Chương 51: Chương 51
Chương 50: Chương 50
Chương 49: Chương 49
Chương 48: Chương 48
Chương 47: Chương 47
Chương 46: Chương 46
Chương 45: Chương 45
Chương 44: Chương 44
Chương 43: Chương 43
Chương 42: Chương 42
Chương 41: Chương 41
Chương 40: Chương 40
Chương 39: Chương 39
Chương 38: Chương 38
Chương 37: Chương 37
Chương 36: Chương 36
Chương 35: Chương 35
Chương 34: Chương 34
Chương 33: Chương 33
Chương 32: Chương 32
Chương 31: Chương 31
Chương 30: Chương 30
Chương 29: Chương 29
Chương 28: Chương 28
Chương 27: Chương 27
Chương 26: Chương 26
Chương 25: Chương 25
Chương 24: Chương 24
Chương 23: Chương 23
Chương 22: Chương 22
Chương 21: Chương 21
Chương 20: Chương 20
Chương 19: Chương 19
Chương 18: Chương 18
Chương 17: Chương 17
Chương 16: Chương 16
Chương 15: Chương 15
Chương 14: Chương 14
Chương 13: Chương 13
Chương 12: Chương 12
Chương 11: Chương 11
Chương 10: Chương 10
Chương 10: Chương 10
Chương 9: Chương 9
Chương 9: Chương 9
Chương 8: Chương 8
Chương 8: Chương 8
Chương 7: Chương 7
Chương 7: Chương 7
Chương 6: Chương 6
Chương 6: Chương 6
Chương 5: Chương 5
Chương 5: Chương 5
Chương 4: Chương 4
Chương 4: Chương 4
Chương 3: Chương 3
Chương 3: Chương 3
Chương 2: Chương 2
Chương 2: Chương 2
Chương 1: Chương 1
Chương 1: Chương 1

💬 Bình luận (0)