Chương 125

 

Chương 125

 

Trans: Agnes

———

Bản dịch này thuộc quyền sở hữu của LoppyToon. Chúng mình đã mua raw và dịch để mang đến cho các bạn nội dung hoàn toàn miễn phí, rất mong các bạn tôn trọng công sức của nhóm.

———

Chỉ cần bóp cò, người đàn ông này sẽ chết.

Ý nghĩ ấy vừa lóe lên, đầu ngón tay cô run rẩy, một cảm giác choáng váng trào dâng.

Cướp đi sinh mạng, không do dự trong khoảnh khắc ngắn ngủi ấy.

Đó là câu nói cô nghe đến mòn tai khi học cách giết người, và Daisy luôn tuân thủ quy tắc đó một cách nghiêm ngặt. Nhưng lần đầu tiên, cô chần chừ.

Tại sao? Vì yêu hắn sao?

Không, chính xác hơn là vì một cảm giác kỳ lạ khó diễn tả bằng lời.

Cô yêu Maxim, điều đó là thật. Vì thế, ý nghĩ giết hắn khiến cô sợ hãi. Cướp đi hơi thở của hắn, nghĩ đến những gì còn lại sau đó, dạ dày cô quặn thắt.

Nhưng giờ phút này không phải vậy. Là sự bối rối trước sự thiếu vắng điều lẽ ra phải tồn tại ở đối phương.

Đó là nỗi sợ.

Sinh vật sống đương nhiên phải sợ chết. Ít nhất, mọi mục tiêu của mật danh Easy đều như vậy.

Nhưng kỳ lạ thay, người đàn ông cuối cùng trở thành mục tiêu của cô lại bình thản dù họng súng kề trán. Trong mắt hắn không hề có chút dao động.

Tự tay trao quyền định đoạt mạng sống, vậy mà hắn trông chẳng hề bận tâm.

“…Kỳ lạ thật.”

Lời nói buột ra như bị mê hoặc.

Kỳ lạ.

Không bình thường. Kỳ lạ.

“Nguyện vọng gì mà thế chứ.”

Không ai tỉnh táo lại nói được điều đó.

Cô hoàn toàn không thể hiểu nổi.

Từ đầu đã vậy, và có lẽ mãi mãi cô cũng không hiểu được hắn.

Liệu hắn đã nhận ra thân phận của cô? Không, không thể nào.

Dù có thế, cũng chẳng phải bình thường.

Nếu biết thân phận cô, sao hắn không xử lý mà lại để mọi chuyện thế này?

 

“Ta yêu em, Easy.”

 

Người nói lời yêu đầu tiên là Maxim. Hắn bảo chồng yêu vợ là điều hiển nhiên.

Và hắn nói sẽ lặp lại điều hiển nhiên ấy bao nhiêu lần cũng được cho đến khi cô chán thì thôi.

Chồng của Daisy von Waldeck là một người đàn ông dịu dàng như thế.

 

“Dù em là ai, không, chính vì là em… ta yêu em.”

 

Còn cô, ngay từ đầu đã biết hắn là mục tiêu. Vậy mà vẫn không thể ngăn mình yêu hắn.

Ngốc nghếch làm sao.

Vợ của Maxim von Waldeck là một kẻ ngu xuẩn như thế.

 

[Dù em là ai, không, chính vì là em… ta yêu em.]

 

Đối với cô của lúc ấy, hắn đã đáp lại bằng cùng một câu nói.

Liệu biết thân phận cô, hắn vẫn có thể nói vậy không?

Vì yêu sao? Dù phải phản bội mọi niềm tin hắn từng sống?

Dù nghĩ thế nào, đó cũng chỉ là chuyện trong cổ tích.

Tin vào lời đường mật ấy là quá ngây thơ, bởi hoàn cảnh của cô và hắn khác nhau một trời một vực.

Dẫu có yêu, đó vẫn là thứ tình yêu chưa chín. Sự hấp dẫn đôi bên thì không thể chối bỏ, nhưng để khắc lên đó chữ ‘tin tưởng’, họ cần thời gian bên nhau dày dặn hơn.

Hắn là kẻ nói lời vô nghĩa như cơm bữa, vậy mà cô lại không thể bỏ ngoài tai, tự ghét chính mình vì điều đó.

Đầu óc cô rối bời bởi những suy nghĩ chưa kịp sắp xếp.

“Ngài tin em nên mới thế này, hay thật sự chết cũng chẳng sao với ngài?”

“Cả hai.”

Không thể nào. Hai câu trả lời đối lập nhau, không thể cùng tồn tại.

“Em không thích.”

Và câu đáp của cô rõ ràng.

“Sao vậy?”

“Vì khó chịu, nên đừng đùa kiểu đó nữa.”

“Không phải đùa. Ta luôn nghĩ về cái chết.”

Đôi mắt hắn sâu thẳm hơn.

Ánh nhìn giao nhau trong không trung như siết chặt hơi thở. Cô ngừng thở một thoáng.

“Ta đã chứng kiến quá nhiều cái chết. Đồng đội trúng đạn mà chết, ta cũng bắn chết kẻ thù. Mỗi trận chiến đều phải trải qua điều đó. Ta không nghĩ mình là ngoại lệ. Tự cho mình đặc biệt thì quá kiêu ngạo.”

“…”

“Có thể ngày mai ta sẽ chết. Làm sao không nghĩ được chứ? Cái chết nào là hạnh phúc nhất?”

Chiến trường đẫm máu là nơi gần cái chết nhất.

Maxim từng là lính, trước đó là lính đánh thuê. Hầu hết cuộc đời hắn gắn liền với chiến trường, nên hẳn hắn đã thấy nhiều cái chết hơn ai hết.

“Anh hùng cứu quốc, chiến binh hy sinh vì nghĩa. Nói thật, toàn lời nhảm nhí. Ta chẳng bao giờ định chết vì đất nước. Chỉ là ta ghét thua hơn chết, nên đã thắng.”

Hóa ra đánh giá của thế gian và sự thật về hắn hoàn toàn khác biệt.

“Với em thì ta chẳng thể thắng, mà thua hoàn toàn cũng chẳng sao. Nghe sến sẩm và cũ rích thật, nhưng nghĩ mãi, người duy nhất ta sẵn sàng đánh cược cả mạng sống chỉ có vợ ta thôi.”

Thình thịch, thình thịch, thình thịch.

Lời sến sẩm, cũ rích ấy khiến tim cô đập loạn và cô tự ghê tởm chính mình vì điều đó.

“Khi giết ai đó, ta luôn nhìn vào mắt họ.”

“Ý gì vậy…?”

“Nên nếu em giết ta, hãy nhìn vào mắt ta nhé.”

Tay hắn siết chặt hơn quanh tay cô đang cầm súng.

Dù tự kề súng vào trán mình.

Ánh mắt Maxim vẫn nhắm thẳng vào cô. Cô như bị kẹt cứng, chẳng khác kẻ bị chĩa súng dưới cằm.

“Đừng sợ. Em thích mắt ta mà, đúng không?”

Đúng, cô thích. Dù luôn muốn tránh, nhưng lại chẳng thể dứt mắt ra.

Khi nhìn vào mắt hắn, cảm giác như soi gương khiến cô kinh ngạc, bởi đôi khi hắn dường như nhìn thấu lòng cô.

“Nếu người cuối cùng ta thấy trước khi chết là em, vậy là tốt rồi.”

Không chút dấu vết của sự đùa cợt. Đây không phải trò đùa, mà là thật lòng.

Cô trầm ngâm một lúc, rồi khóe môi khẽ nhếch lên thành một nụ cười.

“Vậy chết dưới tay em là nguyện vọng của ngài sao?”

“Ừm.”

“Được thôi. Vậy thì không cần thứ này.”

Cô buông tay khỏi khẩu súng lục, khiến mắt hắn mở to.

“Mỗi người có sở thích riêng mà. Em không thích làm vỡ đầu người.”

“Sao vậy?”

“Vì đẹp quá, đập vỡ thì tiếc lắm. Nên em không dùng súng.”

Cô nhẹ vuốt tóc hắn, rồi tự nhiên giật lại khẩu súng, cất gọn vào dây đeo dưới váy.

“Thành thật đi, Max thích kiểm soát mọi thứ đúng không?”

Câu hỏi bất ngờ khiến hắn khẽ cười.

“Con người vốn ích kỷ. Ai mà không thích làm theo ý mình chứ?”

“Đúng thế, nhưng ngài thì bệnh hoạn quá mức.”

“Ví dụ?”

“Dùng súng, nhìn vào mắt, chĩa vào trán, bắn.”

Cô làm hình khẩu súng bằng ngón tay, chĩa vào trán hắn, khiến cặp lông mày gọn gàng của hắn khẽ giật.

“Ngay cả cách chết ngài cũng vừa cố kiểm soát. Đây là cách của ngài, là điều ngài mong muốn.”

“Đúng vậy. Không chỉ thế, còn…”

Hắn ngẩng đầu, nhẹ cắn ngón trỏ của cô bằng răng cửa, đáp.

“…Ta cũng thích ngậm họng súng trong miệng.”

Sở thích đơn giản ghê.

Với một cựu sát thủ như cô, đó là cách dễ nhất, đơn giản nhất, nhưng cũng tàn nhẫn nhất.

“Chọn cách chết đã là kiêu ngạo rồi.”

“Vậy là không được sao?”

“Ừm, trừ phi tự sát, chứ bình thường không ai làm thế được.”

Mục tiêu vốn chẳng có quyền chọn lựa. Họ đón cái chết theo hoàn cảnh ngày đó.

Dù là chồng cô cũng không ngoại lệ.

“Ừm, em hiểu đó là bệnh nghề nghiệp. Ngài là chỉ huy, kiểm soát và ra lệnh là chuyện thường ngày.”

“Đúng thế.”

Có vẻ hợp lý, hắn chậm rãi gật đầu đồng tình.

“Nhưng em sống đến giờ mới thấy, trên đời có quá nhiều thứ không thể kiểm soát. Sơ Sophia từng nói, đó chính là lý do Chúa tồn tại.”

“Ta xin lỗi vì chen vào lời kinh thánh, nhưng ta không tin Chúa.”

“Sao vậy?”

“Vì gã đó chưa bao giờ đứng về phía ta.”

Giọng hắn đã đầy vẻ bất tín, gần như báng bổ.

“Ừm, không sao. Bên này cũng chẳng cần đâu, giống nhau cả thôi.”

Không hài lòng với câu trả lời thờ ơ, cô chu môi.

Hắn biết chẳng hay ho gì khi để một người vợ ngoan đạo thấy mình xúc phạm thánh thần.

Nhưng biết làm sao? Giả vờ tin Chúa thì dễ, nhưng hắn không muốn dối người vợ duy nhất của mình.

“Vậy à. Nhưng không sao chứ? Rồi ngài sẽ muốn cầu nguyện thôi.”

“Không đời nào.”

“Cược không?”

Chẳng biết từ lúc nào, cô đã kê chăn dưới đầu hắn thay vì đùi mình, rồi nhanh nhẹn trèo lên người hắn. Dẫu tay vẫn bị còng, cô chẳng chút do dự.

“Em làm gì vậy?”

“Thực hiện nguyện vọng của chồng.”

Cô cười rạng rỡ.

“Xin lỗi, nhưng thứ ta muốn không phải thế.”

Chưa kịp định thần, bàn tay bị còng của Maxim đã bị kéo mạnh, che đi đôi mắt hắn.

Rồi một giọng nói dịu dàng thì thầm bên tai hắn.

“Em sẽ tuyệt đối không để ngài nhìn thấy mắt em đâu.”

Hắn nuốt khan, cổ họng trồi lên tụt xuống khi bị cô chế ngự hoàn toàn.

“Sao vậy?”

“Để ngài phải tưởng tượng. Giờ em đang có ánh mắt thế nào? Ngài sẽ phát điên vì tò mò.”

Trong lúc hắn phân tâm vì cuộc trò chuyện, cô đã dùng cây trâm giấu sẵn kề vào cổ hắn.

“Em thích dùng cái này hơn súng.”

Rồi cô lướt đầu nhọn dọc theo đường cổ thon dài của hắn.

“Hình như ngài sơ hở rồi.”

“Nói di ngôn đi.”

Trước câu trả lời dứt khoát, hắn khẽ cười.

Dù cô cố ý làm động tác thừa thãi, hắn biết cô vẫn nhắm chính xác động mạch cảnh.

“Ta yêu em, Easy.”

Thốt lên lời cuối, hắn nhắm chặt mắt đã bị che.

Cô cúi xuống gần hắn.

“Đếm đến ba đi.”

Nếu em ra lệnh, ta sẽ làm bất cứ điều gì.

Ba, hai, một.

Khoảnh khắc ấy, thứ đâm vào Maxim không phải kim loại sắc nhọn, mà là hơi thở.

Chạm, môi họ lại dính chặt rồi rời ra.

“Chết tiệt, Chúa ơi.”

Hắn thở hổn hển, buông lời cảm thán thô tục.

“Ngày hôm nay, con lại cảm tạ ngài vì đã ban cho con lương thực hằng ngày.”

Như một kẻ đang chịu cơn khát không thể chịu đựng nổi, hắn tham lam kéo lấy đôi môi của Daisy và ngấu nghiến chiếm đoạt.

 

Cài đặt

180%
14px
Chương 215: Chương 215
Chương 214: Chương 214
Chương 213: Chương 213
Chương 212: Chương 212
Chương 211: Chương 211
Chương 210: Chương 210
Chương 209: Chương 209
Chương 208: Chương 208
Chương 207: Chương 207
Chương 206: Chương 206
Chương 205: Chương 205
Chương 204: Chương 204
Chương 203: Chương 203
Chương 202: Chương 202
Chương 201: Chương 201
Chương 200: Chương 200
Chương 199: Chương 199
Chương 198: Chương 198
Chương 197: Chương 197
Chương 196: Chương 196
Chương 195: Chương 195
Chương 194: Chương 194
Chương 193: Chương 193
Chương 192: Chương 192
Chương 191: Chương 191
Chương 190: Chương 190
Chương 189: Chương 189
Chương 188: Chương 188
Chương 187: Chương 187
Chương 186: Chương 186
Chương 185: Chương 185
Chương 184: Chương 184
Chương 183: Chương 183
Chương 182: Chương 182
Chương 181: Chương 181
Chương 180: Chương 180
Chương 179: Chương 179
Chương 178: Chương 178
Chương 177: Chương 177
Chương 176: Chương 176
Chương 175: Chương 175
Chương 174: Chương 174
Chương 173: Chương 173
Chương 172: Chương 172
Chương 171: Chương 171
Chương 170: Chương 170
Chương 169: Chương 169
Chương 168: Chương 168
Chương 167: Chương 167
Chương 166: Chương 166
Chương 165: Chương 165
Chương 164: Chương 164
Chương 163: Chương 163
Chương 162: Chương 162
Chương 161: Chương 161
Chương 160: Chương 160
Chương 159: Chương 159
Chương 158: Chương 158
Chương 157: Chương 157
Chương 156: Chương 156
Chương 155: Chương 155
Chương 154: Chương 154
Chương 153: Chương 153
Chương 152: Chương 152
Chương 151: Chương 151
Chương 150: Chương 150
Chương 149: Chương 149
Chương 148: Chương 148
Chương 147: Chương 147
Chương 146: Chương 146
Chương 145: Chương 145
Chương 144: Chương 144
Chương 143: Chương 143
Chương 142: Chương 142
Chương 141: Chương 141
Chương 140: Chương 140
Chương 139: Chương 139
Chương 138: Chương 138
Chương 137: Chương 137
Chương 136: Chương 136
Chương 135: Chương 135
Chương 134: Chương 134
Chương 133: Chương 133
Chương 132: Chương 132
Chương 131: Chương 131
Chương 130: Chương 130
Chương 129: Chương 129
Chương 128: Chương 128
Chương 127: Chương 127
Chương 126: Chương 126
Chương 125: Chương 125
Chương 124: Chương 124
Chương 123: Chương 123
Chương 122: Chương 122
Chương 121: Chương 121
Chương 120: Chương 120
Chương 119: Chương 119
Chương 118: Chương 118
Chương 117: Chương 117
Chương 116: Chương 116
Chương 115: Chương 115
Chương 114: Chương 114
Chương 113: Chương 113
Chương 112: Chương 112
Chương 111: Chương 111
Chương 110: Chương 110
Chương 109: Chương 109
Chương 108: Chương 108
Chương 107: Chương 107
Chương 106: Chương 106
Chương 105: Chương 105
Chương 104: Chương 104
Chương 103: Chương 103
Chương 102: Chương 102
Chương 101: Chương 101
Chương 100: Chương 100
Chương 99: Chương 99
Chương 98: Chương 98
Chương 97: Chươn 97
Chương 96: Chương 96
Chương 95: Chương 95
Chương 94: Chương 94
Chương 93: Chương 93
Chương 92: Chương 92
Chương 91: Chương 91
Chương 90: Chương 90
Chương 89: Chương 89
Chương 88: Chương 88
Chương 87: Chương 87
Chương 86: Chương 86
Chương 85: Chương 85
Chương 84: Chương 84
Chương 83: Chương 83
Chương 82: Chương 82
Chương 81: Chương 81
Chương 80: Chương 80
Chương 79: Chương 79
Chương 78: Chương 78
Chương 77: Chương 77
Chương 76: Chương 76
Chương 75: Chương 75
Chương 74: Chương 74
Chương 73: Chương 73
Chương 72: Chương 72
Chương 71: Chương 71
Chương 70: Chương 70
Chương 69: Chương 69
Chương 68: Chương 68
Chương 67: Chương 67
Chương 66: Chương 66
Chương 65: Chương 65
Chương 64: Chương 64
Chương 63: Chương 63
Chương 62: Chương 62
Chương 61: Chương 61
Chương 60: Chương 60
Chương 59: Chương 59
Chương 58: Chương 58
Chương 57: Chương 57
Chương 56: Chương 56
Chương 55: Chương 55
Chương 54: Chương 54
Chương 53: Chương 53
Chương 52: Chương 52
Chương 51: Chương 51
Chương 50: Chương 50
Chương 49: Chương 49
Chương 48: Chương 48
Chương 47: Chương 47
Chương 46: Chương 46
Chương 45: Chương 45
Chương 44: Chương 44
Chương 43: Chương 43
Chương 42: Chương 42
Chương 41: Chương 41
Chương 40: Chương 40
Chương 39: Chương 39
Chương 38: Chương 38
Chương 37: Chương 37
Chương 36: Chương 36
Chương 35: Chương 35
Chương 34: Chương 34
Chương 33: Chương 33
Chương 32: Chương 32
Chương 31: Chương 31
Chương 30: Chương 30
Chương 29: Chương 29
Chương 28: Chương 28
Chương 27: Chương 27
Chương 26: Chương 26
Chương 25: Chương 25
Chương 24: Chương 24
Chương 23: Chương 23
Chương 22: Chương 22
Chương 21: Chương 21
Chương 20: Chương 20
Chương 19: Chương 19
Chương 18: Chương 18
Chương 17: Chương 17
Chương 16: Chương 16
Chương 15: Chương 15
Chương 14: Chương 14
Chương 13: Chương 13
Chương 12: Chương 12
Chương 11: Chương 11
Chương 10: Chương 10
Chương 10: Chương 10
Chương 9: Chương 9
Chương 9: Chương 9
Chương 8: Chương 8
Chương 8: Chương 8
Chương 7: Chương 7
Chương 7: Chương 7
Chương 6: Chương 6
Chương 6: Chương 6
Chương 5: Chương 5
Chương 5: Chương 5
Chương 4: Chương 4
Chương 4: Chương 4
Chương 3: Chương 3
Chương 3: Chương 3
Chương 2: Chương 2
Chương 2: Chương 2
Chương 1: Chương 1
Chương 1: Chương 1

💬 Bình luận (0)