Chương 145

 

Chương 145

 

Trans: Đom Đóm

———

Bản dịch này thuộc quyền sở hữu của LoppyToon. Chúng mình đã mua raw và dịch để mang đến cho các bạn nội dung hoàn toàn miễn phí, rất mong các bạn tôn trọng công sức của nhóm.

———

Maxim rời khỏi lều trại trước khi cuộc họp kịp kết thúc.

Hắn đã quá chán ngán khi phải nghe những tranh luận vô bổ về các vấn đề cấp bách trong trụ sở chỉ huy.

Mặt trời dần ngả bóng, nhuộm đỏ cả bầu trời.

Không hiểu có chuyện gì xảy ra, doanh trại bỗng trở nên náo loạn.

“Trung thành!”

Phụ tá đã đứng đợi sẵn ở lối vào giơ tay chào theo kiểu nhà binh, đầy vẻ cung kính. Maxim chỉ khẽ gật đầu đáp lại.

Bên trong thì buồn tẻ. Bên ngoài lại ầm ĩ như ở Busan vậy.

Chẳng có gì khiến hắn vừa ý cả.

Đội quân do Maxim chỉ huy lần này đứng ở tuyến đầu của trận chiến.

Sau khi trốn thoát khỏi tổ chức quân cách mạng, hắn may mắn được một nhóm lính đánh thuê thu nạp.

Ở đó, hắn chẳng ngại ngần lăn lộn dưới đáy xã hội suốt vài năm, để rồi cuối cùng gây dựng được danh tiếng. Hắn cố tình nhận những nhiệm vụ liên quan đến hoàng gia để tạo sự chú ý, rồi vào trường quân sự. Nhờ lập nhiều chiến công, hắn đã liên tục được thăng chức.

Maxim không ngần ngại lao vào những vùng đất hiểm trở để lấy lòng tin của hoàng gia. Cuộc xuất chinh lần này cũng là để giành được sự ưu ái của họ.

Xây dựng lòng tin là vấn đề thời gian.

Dù đó chỉ là thứ lòng tin mong manh, dễ dàng sụp đổ bất cứ lúc nào, hắn vẫn kiên trì.

Maxim tự nguyện cúi mình, làm con chó săn xử lý những công việc bẩn thỉu, và rồi hoàng gia đã tin tưởng hắn dễ dàng hơn cả mong đợi.

Thực ra, họ cũng chẳng quá khẩn thiết đến mức phải bắt và giết bằng được công chúa đang lẩn trốn cùng đứa con trai của bà.

Dù sao thì hoàng gia đã có hai hoàng tử trưởng thành, và cả hai đều có nền tảng chính trị vững chắc.

Dẫu vậy, đây vẫn là một bước cần thiết để đạt được mục tiêu. Nhưng việc mọi thứ cứ lặp lại theo cùng một kiểu cách suốt nhiều năm, hắn không khỏi cảm thấy nhàm chán.

Phải chịu đựng. Để trở thành một người thực sự thân cận để được giao phó nhiệm vụ truy lùng và triệt hạ đám cách mạng, hắn buộc phải vượt qua giai đoạn thử thách nhạt nhẽo này.

“Chuyện gì đang xảy ra vậy?”

“Họ nói là có một đoàn nhạc vừa tới ạ”

“Đoàn nhạc?”

“Vâng thưa ngài, nghe nói là đoàn nhạc rất nổi tiếng ở kinh thành dạo gần đây. Hình như họ đến để biểu diễn khích lệ quân sĩ ạ.”

“Đúng là điên thật mà.”

Maxim vừa lẩm bẩm chửi thề vừa rút điếu thuốc lá ra ngậm vào miệng, giọng đầy cáu kỉnh.

Phụ tá vội vàng liếc nhìn hắn, rồi nhanh nhẹn châm lửa.

Hắn rít một hơi thật sâu, khói thuốc cay nồng tràn vào phổi, khiến đầu óc đang mơ màng cũng tỉnh táo đôi phần.

Trận chiến kéo dài mười ngày vừa qua đã kết thúc với chiến thắng thuộc về phe hắn, nhưng vì kéo dài hơn dự kiến, kế hoạch tiếp theo cũng bị ảnh hưởng.

Trong khi giải quyết việc đó, binh lính được nghỉ ngơi vài ngày. Họ đã biến doanh trại thành một mớ hỗn độn.

Chiến thắng lớn khiến không khí trong quân đội có phần buông lỏng, nhưng trái ngược với đám đông huyên náo, chỉ huy Maxim rất sắc bén.

“Là thượng cấp phái họ đến để khích lệ tinh thần thưa ngài. Giờ có nên huỷ không ạ?”

“Thôi.”

Nếu giờ mà hủy, chắc chắn thượng cấp sẽ tỏ vẻ khó chịu ngay trước mặt hắn, rồi lại cho rằng Maxim đang coi thường sự quan tâm ông ấy dành cho binh lính.

Nghĩ đến cảnh đó thôi đã đủ khiến hắn phát bực.

Đằng nào đoàn nhạc cũng đã đến, tin tức chắc chắn đã lan ra khắp nơi, giờ huỷ bỏ chỉ tổ làm nhuệ khí quân sĩ tụt dốc.

Binh lính đổ xô đến trước sân khấu ở thao trường như một đàn chó.

“Có vẻ như sắp bắt đầu rồi đấy ạ.”

“Ngươi cũng hứng thú sao? Với buổi biểu diễn ấy?”

“…Vâng.”

Maxim nhướng mày. Người phụ tá luôn dè chừng hắn đôi khi cũng có những lúc thẳng thắn như vậy.

“Tôi nghe nói có cả vũ công nữa… mà đặc biệt là ca sĩ hát chính rất xinh đẹp. Chắc vì thế nên đám lính mới nháo nhào như vậy ạ.”

“Đẹp thì sao chứ? Ngươi định lên giường với cô ta à?”

Maxim buông ra những lời khó nghe, phụ tá chỉ im lặng cúi đầu, không dám đáp lại.

Thời gian xuất quân đã khá lâu. Những tên cuồng dâm đó có lẽ cũng đang rất thèm khát phụ nữ.

“Chắc chúng nó xem xong rồi lại về thở hồng hộc thủ dâm thôi. Thật bẩn thỉu.”

Nói là buổi biểu diễn khích lệ tinh thần, nhưng thực chất nó chỉ là một món nhắm ngon cho những tên thảm hại đó.

Nghĩ đến cảnh chúng tụ tập, hào hứng bàn tán mấy lời dâm ô, đầu Maxim đã muốn nổ tung.

Max không quan tâm đến những hành vi nhàn rỗi như thủ dâm. Đương nhiên hắn lại càng không để ý đến phụ nữ.

Thà tranh thủ chợp mắt để giữ sức còn hơn.

“Ngươi muốn thì đi mà xem. Ta vào trong nghỉ ngơi đây.”

Suốt những ngày giao tranh ác liệt, Maxim hầu như không thể ngủ. Nhưng giờ đây, hắn vẫn khó mà chợp mắt được.

Maxim dùng đế giày dập tắt điếu thuốc đã cháy gần hết, trở lại doanh trại, nhưng tiếng hát quen thuộc đã níu chân hắn lại.

Là giọng hát của một cô gái trẻ.

Maxim đứng sững lại lắng nghe một hồi lâu, rồi như bị thôi miên, hắn bước về phía sân khấu. Người phụ tá bối rối đi theo sau, nhưng Maxim không để ý.

Bài hát này, rõ ràng là…

Là bài hát trước đây mẹ hắn thường ngân nga.

Không, bây giờ gọi nó là một bài hát thịnh hành thậm chí còn hơi ngớ ngẩn. Nó đã trở nên lỗi thời, thậm chí là quê mùa.

Vậy mà giờ đây, một cô gái trẻ lại cất tiếng hát nó.

Chiếc váy bó sát tôn lên đường cong hoàn hảo của cơ thể cô từ xương quai xanh trở xuống.

Mái tóc vàng óng được búi cao gọn gàng, cố định bằng những chiếc kẹp nhỏ. So với đám vũ nữ rực rỡ kia, cô trông giản dị hơn nhiều, nhưng lại có sức hút kỳ lạ khiến người ta không thể rời mắt.

Maxim chạm phải đôi mắt xanh lục tinh nghịch không hề phù hợp với khuôn mặt thanh tú của cô gái.

Có lẽ hắn vừa tưởng tượng ra ánh mắt ấy cũng vừa nhìn vào hắn, lưu luyến một lúc lâu rồi mới rời đi.

Tiếng huýt sáo và hò reo của đám lính vang lên inh ỏi, nhưng Maxim chỉ đứng đó, lặng lẽ, như kẻ mất hồn.

Khi bài hát kết thúc, cô ca sĩ bước xuống khỏi sân khấu. Vậy mà hắn vẫn không thể rời đi, vẫn đứng đó một hồi lâu.

“Cô ca sĩ vừa rồi, tên gì nhỉ?”

Phụ tá ngạc nhiên, đôi mắt mở to trước câu hỏi bất ngờ của Maxim.

 

* * *

 

Trở về doanh trại, Maxim tắm rửa xong, khoác lên mình chiếc áo choàng tắm.

“Isabelle.”

Hắn ngồi xuống ghế sofa, vừa lau khô mái tóc ướt bằng khăn vừa chậm rãi nhẩm đi nhẩm lại cái tên của ca sĩ mà hắn vừa nghe được từ người phụ tá.

“…Isabelle.”

Nghe như tên một thiên thần. Đó là một cái tên hắn chưa từng nghe thấy.

Isabelle. Chỉ có ba chữ. Không có họ. Viên phụ tá đoán đó có lẽ là nghệ danh.

Ca sĩ dùng nghệ danh cũng chẳng phải chuyện hiếm, nên hắn không lấy làm lạ.

Có lẽ là vì bài hát đó.

Bỗng nhiên, hình ảnh cô gái ấy cứ ám ảnh trong tâm trí hắn.

Đúng như lời đám lính bàn tán, cô ta quả là xinh đẹp.

Khuôn mặt thanh tú, trong sáng cùng với vóc dáng mảnh mai nhưng vẫn có đường cong gợi cảm mà không cần phải ăn mặc hở hang.

Nhưng thật kỳ lạ.

Thứ khiến Maxim để tâm lại không phải vẻ ngoài ấy.

Giọng hát trong trẻo cất lên bài ca xưa cũ chẳng hợp với cô chút nào, và cả ánh mắt mang theo chút tinh nghịch kỳ lạ cứ cào xé tâm trí hắn.

“Đệt.”

Maxim chửi thề, kèm theo một nụ cười nhạt.

“Hay là… cũng nên thủ dâm một lần nhỉ.”

Đúng là không nên vội vàng phán xét người khác. Biết đâu một ngày, chính hắn lại trở thành kẻ mà hắn từng khinh bỉ.

Hắn cũng là đàn ông, nên có chút dục vọng thoáng qua cũng là chuyện thường. Không có ý gì đặc biệt cả. Chỉ vậy thôi.

Maxim nằm dài ra sofa, dùng tay che mắt lại.

Trong doanh trại vẫn có giường, nhưng Maxim hiếm khi dùng. Có lẽ vì thói quen ngủ chợp mắt từ nhỏ, nên sofa đối với hắn còn thoải mái hơn.

Nhớ lại thì, mọi chuyện bắt đầu từ khi hắn rời khỏi căn chòi tồi tàn ở trên núi. Nó cũ kỹ ọp ẹp, lạnh lẽo đến mức phải nằm ngủ sát cạnh nhau để sưởi ấm. Những đêm mất ngủ, mẹ hắn thường hát ru để dỗ hắn. Chính là bài hát ấy.

Ngay cả khi bị quân cách mạng bắt đi, sống cuộc đời của một binh lính, mỗi lần không ngủ được, hay đôi khi chẳng vì lý do gì, hắn vẫn vô thức ngân nga bài hát đó.

Và cô bé ấy, dù chẳng biết bài hát có ý nghĩa gì, vẫn hồn nhiên hát theo hắn.

Giờ nghĩ lại, đã lâu lắm rồi hắn không nhớ đến cô bé ấy.

Easy, Easy của hắn.

Maxim thỉnh thoảng vẫn nghĩ về Easy.

Sau lần chơi đồ hàng, Easy cũng không nói thêm gì đặc biệt. Có lẽ hắn đã kỳ vọng quá nhiều vào một đứa nhóc. Có khi chỉ là lời an ủi ngây ngô từ một cô bé giàu lòng trắc ẩn. Kẻ kỳ vọng mới là đồ ngốc. Maxim đã cố gắng nghĩ như vậy và quên đi.

Nhưng vào đêm trước ngày diễn ra ‘nghi thức thông hành’ vài ngày, Easy đã lén đến phòng Maxim. Cô mang theo rất nhiều thứ, có vẻ như đã chuẩn bị cho chuyện gì đó.

 

“Tôi có một điều kiện.”

 

Đêm đó, Easy đã đưa ra một đề nghị khó khăn để đổi lấy sự giúp đỡ của cô.

 

“Tôi sẽ giúp cậu trốn, nhưng cậu không được quên mẹ và cha…”

 

Dù đã cố tỏ ra mạnh mẽ, giọng cô rõ ràng đang nghẹn ngào.

 

“Cũng không được quên tôi nữa.”

 

Maxim nhất thời không biết phải nói gì.

 

“Đừng có quên tôi là bạn cậu. Nếu cậu dám quên, tôi sẽ giết cậu đấy.”

 

Liệu sẽ ổn chứ?

Rằng dù có là Easy đi nữa, nhưng nếu cô bị phát hiện đã giúp hắn trốn đi, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.

Là bạn của cô, đáng lẽ hắn phải ngăn cản. Nhưng Maxim không phải bạn của Easy.

Cô chỉ là của hắn thôi.

Easy đáng thương và ngốc nghếch của hắn, người sẽ kéo hắn ra khỏi cái vũng lầy địa ngục này...

 

“Tôi sẽ không bao giờ quên cậu đâu.”

 

Maxim gật đầu, đáp lại không chút do dự.

 

“Nhưng phải làm sao đây. Tôi sẽ quên cậu mất.”

 

Phải quên chứ. Quên mới đúng.

Một kẻ giả vờ làm bạn để lợi dụng rồi phản bội cô như hắn thì nên bị lãng quên.

Nhưng cô bé ngốc nghếch đó trông vô cùng buồn bã.

 

“Không sao đâu. Tôi nhớ cậu là được rồi.”

 

Sao tôi có thể quên cậu được chứ. Maxim nói thêm một lời hứa không ngày thực hiện để trấn an Easy.

 

Sau này nhất định chúng ta sẽ gặp lại nhau.

 

…Giờ nghĩ lại, tất cả chỉ là vô nghĩa.

Maxim đang chìm trong dòng hồi tưởng, chợt tiếng gõ cửa vang lên.

Đêm đã khuya, không phải giờ để báo cáo, nhưng chính hắn từng ra lệnh phải báo ngay bất kể vào lúc nào.

“Vào đi.”

Ngay khi được cho phép, cửa doanh trại mở ra và một người bước vào.

Là người phụ nữ đó.



 

Cài đặt

180%
14px
Chương 215: Chương 215
Chương 214: Chương 214
Chương 213: Chương 213
Chương 212: Chương 212
Chương 211: Chương 211
Chương 210: Chương 210
Chương 209: Chương 209
Chương 208: Chương 208
Chương 207: Chương 207
Chương 206: Chương 206
Chương 205: Chương 205
Chương 204: Chương 204
Chương 203: Chương 203
Chương 202: Chương 202
Chương 201: Chương 201
Chương 200: Chương 200
Chương 199: Chương 199
Chương 198: Chương 198
Chương 197: Chương 197
Chương 196: Chương 196
Chương 195: Chương 195
Chương 194: Chương 194
Chương 193: Chương 193
Chương 192: Chương 192
Chương 191: Chương 191
Chương 190: Chương 190
Chương 189: Chương 189
Chương 188: Chương 188
Chương 187: Chương 187
Chương 186: Chương 186
Chương 185: Chương 185
Chương 184: Chương 184
Chương 183: Chương 183
Chương 182: Chương 182
Chương 181: Chương 181
Chương 180: Chương 180
Chương 179: Chương 179
Chương 178: Chương 178
Chương 177: Chương 177
Chương 176: Chương 176
Chương 175: Chương 175
Chương 174: Chương 174
Chương 173: Chương 173
Chương 172: Chương 172
Chương 171: Chương 171
Chương 170: Chương 170
Chương 169: Chương 169
Chương 168: Chương 168
Chương 167: Chương 167
Chương 166: Chương 166
Chương 165: Chương 165
Chương 164: Chương 164
Chương 163: Chương 163
Chương 162: Chương 162
Chương 161: Chương 161
Chương 160: Chương 160
Chương 159: Chương 159
Chương 158: Chương 158
Chương 157: Chương 157
Chương 156: Chương 156
Chương 155: Chương 155
Chương 154: Chương 154
Chương 153: Chương 153
Chương 152: Chương 152
Chương 151: Chương 151
Chương 150: Chương 150
Chương 149: Chương 149
Chương 148: Chương 148
Chương 147: Chương 147
Chương 146: Chương 146
Chương 145: Chương 145
Chương 144: Chương 144
Chương 143: Chương 143
Chương 142: Chương 142
Chương 141: Chương 141
Chương 140: Chương 140
Chương 139: Chương 139
Chương 138: Chương 138
Chương 137: Chương 137
Chương 136: Chương 136
Chương 135: Chương 135
Chương 134: Chương 134
Chương 133: Chương 133
Chương 132: Chương 132
Chương 131: Chương 131
Chương 130: Chương 130
Chương 129: Chương 129
Chương 128: Chương 128
Chương 127: Chương 127
Chương 126: Chương 126
Chương 125: Chương 125
Chương 124: Chương 124
Chương 123: Chương 123
Chương 122: Chương 122
Chương 121: Chương 121
Chương 120: Chương 120
Chương 119: Chương 119
Chương 118: Chương 118
Chương 117: Chương 117
Chương 116: Chương 116
Chương 115: Chương 115
Chương 114: Chương 114
Chương 113: Chương 113
Chương 112: Chương 112
Chương 111: Chương 111
Chương 110: Chương 110
Chương 109: Chương 109
Chương 108: Chương 108
Chương 107: Chương 107
Chương 106: Chương 106
Chương 105: Chương 105
Chương 104: Chương 104
Chương 103: Chương 103
Chương 102: Chương 102
Chương 101: Chương 101
Chương 100: Chương 100
Chương 99: Chương 99
Chương 98: Chương 98
Chương 97: Chươn 97
Chương 96: Chương 96
Chương 95: Chương 95
Chương 94: Chương 94
Chương 93: Chương 93
Chương 92: Chương 92
Chương 91: Chương 91
Chương 90: Chương 90
Chương 89: Chương 89
Chương 88: Chương 88
Chương 87: Chương 87
Chương 86: Chương 86
Chương 85: Chương 85
Chương 84: Chương 84
Chương 83: Chương 83
Chương 82: Chương 82
Chương 81: Chương 81
Chương 80: Chương 80
Chương 79: Chương 79
Chương 78: Chương 78
Chương 77: Chương 77
Chương 76: Chương 76
Chương 75: Chương 75
Chương 74: Chương 74
Chương 73: Chương 73
Chương 72: Chương 72
Chương 71: Chương 71
Chương 70: Chương 70
Chương 69: Chương 69
Chương 68: Chương 68
Chương 67: Chương 67
Chương 66: Chương 66
Chương 65: Chương 65
Chương 64: Chương 64
Chương 63: Chương 63
Chương 62: Chương 62
Chương 61: Chương 61
Chương 60: Chương 60
Chương 59: Chương 59
Chương 58: Chương 58
Chương 57: Chương 57
Chương 56: Chương 56
Chương 55: Chương 55
Chương 54: Chương 54
Chương 53: Chương 53
Chương 52: Chương 52
Chương 51: Chương 51
Chương 50: Chương 50
Chương 49: Chương 49
Chương 48: Chương 48
Chương 47: Chương 47
Chương 46: Chương 46
Chương 45: Chương 45
Chương 44: Chương 44
Chương 43: Chương 43
Chương 42: Chương 42
Chương 41: Chương 41
Chương 40: Chương 40
Chương 39: Chương 39
Chương 38: Chương 38
Chương 37: Chương 37
Chương 36: Chương 36
Chương 35: Chương 35
Chương 34: Chương 34
Chương 33: Chương 33
Chương 32: Chương 32
Chương 31: Chương 31
Chương 30: Chương 30
Chương 29: Chương 29
Chương 28: Chương 28
Chương 27: Chương 27
Chương 26: Chương 26
Chương 25: Chương 25
Chương 24: Chương 24
Chương 23: Chương 23
Chương 22: Chương 22
Chương 21: Chương 21
Chương 20: Chương 20
Chương 19: Chương 19
Chương 18: Chương 18
Chương 17: Chương 17
Chương 16: Chương 16
Chương 15: Chương 15
Chương 14: Chương 14
Chương 13: Chương 13
Chương 12: Chương 12
Chương 11: Chương 11
Chương 10: Chương 10
Chương 10: Chương 10
Chương 9: Chương 9
Chương 9: Chương 9
Chương 8: Chương 8
Chương 8: Chương 8
Chương 7: Chương 7
Chương 7: Chương 7
Chương 6: Chương 6
Chương 6: Chương 6
Chương 5: Chương 5
Chương 5: Chương 5
Chương 4: Chương 4
Chương 4: Chương 4
Chương 3: Chương 3
Chương 3: Chương 3
Chương 2: Chương 2
Chương 2: Chương 2
Chương 1: Chương 1
Chương 1: Chương 1

💬 Bình luận (0)