Chương 164

 

Chương 164

 

Trans: Đom Đóm

———

Bản dịch này thuộc quyền sở hữu của LoppyToon. Chúng mình đã mua raw và dịch để mang đến cho các bạn nội dung hoàn toàn miễn phí, rất mong các bạn tôn trọng công sức của nhóm.

———

Căn phòng trống trải tĩnh lặng đến lạ thường.

Daisy cứ thiếp đi rồi lại tỉnh dậy.

Cô chẳng biết thời gian đã trôi qua bao lâu.

Không có cửa sổ, cô không thể phán đoán được vị trí, thậm chí không phân biệt được ngày hay đêm.

Chỉ khi đống báo chất đầy trên chiếc bàn đặt cạnh giường, cô mới lờ mờ đoán một ngày đã trôi qua. Khi còn ở Valdeck, Maxim thường có thói quen mang báo cho cô. Có lẽ điều này cũng dành cho phu nhân của hắn.

Suốt một thời gian dài, cô chìm trong nỗi bất lực và không thể làm gì được. Nhưng cô không thể cứ mãi trốn tránh như thế này được.

Daisy ngồi dậy và bật đèn lên.

 

[Ba ngày sau khi Đại công tước phu nhân Valdeck bị bắt cóc, hiện vẫn chưa rõ tung tích.]

 

Đọc tiêu đề bài báo ngày hôm nay, Daisy bắt đầu lật giở đống báo đang chất đống để nắm bắt tình hình.

Sột soạt-.

Tiếng lật giấy làm tai cô ù đi. Trang nhất tràn ngập tin tức về vụ bắt cóc Đại công nương Valdeck.

 

[Tin nóng, Đại công tước phu nhân Valdeck đã bị bắt cóc.]

[Valdeck chính thức tuyên chiến với quân phiến loạn!]

 

Phải đọc đến tờ báo dưới cùng, cô mới mường tượng được tình hình đang xảy ra. Daisy nhớ lại những gì Maxim từng nói khi cô hỏi hắn định làm gì.

 

“Dù thế nào đi nữa thì đó cũng là việc của ta. Quá trình không quan trọng. Quan trọng là kết quả thôi.”

 

Hắn đã nói là quá trình có như thế nào cũng không quan trọng.

 

“Easy sẽ trở thành công nương của ta và sống như thể chưa có chuyện gì xảy ra. Reilly cũng sẽ bình an chào đời. Kẻ nào dám cản trở, ta sẽ giết hết chúng. Em hiểu chứ?”

 

…Vậy nên.

Để giữ Daisy von Valdeck ở bên mình.

Hắn đã dàn dựng màn kịch bắt cóc Đại công tước phu nhân Valdeck nhằm tiêu diệt Clean sao.

Nơi này kín như bưng và không cửa sổ, có lẽ là một boong-ke bí mật.

*Boong-ke là nơi ẩn nấp và chiến đấu, được bố trí trong trận địa phòng ngự hoặc tại các cứ điểm; thường được xây nửa nổi nửa chìm hoặc hoàn toàn chìm dưới mặt đất.

https://vi.wikipedia.org/wiki/Boong_ke 

https://vi.wikipedia.org/wiki/T%E1%BA%ADp_tin:Albania_bunkers.jpg 

Tổ chức quân cách mạng mà Daisy thuộc về giờ đã tự nhiên được gọi là phiến quân. Cô sinh ra và lớn lên ở đó, chỉ sống theo mệnh lệnh của tổ chức, nên trước khi trà trộn vào tu viện, cô chưa bao giờ đánh giá giá trị của tổ chức. Và cảm giác kỳ lạ ấy, có lẽ đến bây giờ vẫn vậy.

Điều duy nhất rõ ràng lúc này là mật danh Easy đã chọn tự nộp mình để cứu Maxim và tu viện, một hành động phản bội tổ chức.

Dù có chọn hướng nào, vẫn luôn có người sẽ phải chết.

Giờ đây cảm thấy tội lỗi vô nghĩa về tổ chức cũng chẳng ích gì.

Ngay từ đầu cô đã biết Maxim và tổ chức là hai thế lực không thể cùng tồn tại được.

Cô đã đưa ra một lựa chọn ích kỷ, vì tư lợi cá nhân của mình.

Chỉ là kết quả không như cô dự đoán.

Nhưng đứng trên ranh giới đó, liệu có đúng đắn không khi chỉ mình cô được vô tội?

Không, còn có Maxim nữa.

Liệu cô có thể trốn tránh chỉ vì không muốn bản thân trở nên hèn nhát không?

Những suy nghĩ không lời giải cứ giày vò Daisy mãi.

 

“Reilly, cha phải đi đây. Con hãy bảo vệ mẹ nhé.”

 

Lời Maxim thì thầm với đứa trẻ vang lên trong đầu cô.

Reilly. Với Daisy, Reilly mới thực sự là sự tồn tại vô tội, và đứa trẻ ấy vẫn đang ở trong bụng cô.

Đứa bé vừa là một phúc lành, vừa như một lời nguyền.

Daisy nằm xuống giường, co người lại. Hai tay vô thức ôm lấy bụng dưới.

“Xin lỗi, mẹ… xin lỗi con, Reilly à.”

Tách, mặt dây chuyền trên cổ trượt xuống chăn.

Cô muốn cầu nguyện, nhưng chẳng còn chút sức lực nào.

Không, cô chẳng biết phải cầu nguyện điều gì nữa… cô không dám.

 

***

 

Khi Maxim trở về nơi trú ẩn, Daisy vẫn đang ngủ.

Hắn nghe nói phụ nữ khi mang thai sẽ ngủ rất nhiều, nhưng cô ngủ như vậy có phải là vẫn hơi quá rồi không?

Hắn còn chẳng thèm cởi áo khoác mà lặng lẽ ngồi xuống cạnh Daisy bé nhỏ đang co ro trên giường ngay.

Rồi hắn đưa bàn tay to lớn của mình lên vuốt tóc Easy, nhẹ nhàng hôn lên trán cô.

“…Easy.”

Hắn thì thầm bên tai cô, hàng mi dài của cô khẽ lay động, đôi mắt nhạt màu từ từ hé mở.

“Easy, em ngủ ngon chứ?”

Daisy nghe thấy nhưng không trả lời.

Có lẽ cô vẫn còn ngái ngủ, chỉ nhìn vào không trung rồi chậm rãi chớp mắt.

Bàn tay của hắn đang vuốt ve má cô đột nhiên trượt xuống bụng dưới.

“Reilly của chúng ta hôm nay chơi vui chứ? Hửm?”

Maxim không quên hỏi thăm Reilly.

Khi hắn ra ngoài, Reilly chính là hiện thân bảo vệ Easy thay hắn.

“Dù con chưa trả lời được, nhưng ta vẫn phải nói chuyện với con. Để mẹ con không quên rằng vẫn còn có con bên cạnh.”

“…”

“Đúng không, Reilly?”

Maxim dịu dàng nói chuyện với Reilly, nhưng mắt vẫn chăm chú quan sát sắc mặt Daisy.

“Có vẻ như mẹ con không có tâm trạng chơi đùa.”

Ánh mắt hắn dừng lại trên gương mặt vô hồn của cô, rồi chuyển sang bữa ăn cô chưa động đến.

Ánh mắt Maxim nặng trĩu.

“Có vẻ như cũng không có cả tâm trạng ăn uống rồi.”

“…”

“Ta đã cố ý chuẩn bị những món em thích đấy. Không hợp khẩu vị sao? Hay em muốn ăn gì khác?”

Bít tết mà Easy thích, bánh kem tươi Easy muốn, mọi món ăn đều theo sở thích của cô. Vậy mà cô vẫn gầy đi trông thấy so với lần cuối hắn gặp.

Daisy vẫn không đáp.

Khi ánh mắt cô vẫn cố né tránh, Maxim khẽ bước ra xa rồi lại tiến lại gần.

Hắn ngồi sát bên cô, cúi xuống, gương mặt lo lắng lấp đầy tầm nhìn của cô.

“Easy, nhìn ta này. Em định nhịn đói đến chết sao?”

“…”

“Easy?”

“…”

“Easy.”

Dù cô không trả lời, nhưng Maxim vẫn kiên trì.

Như thể không biết nguyên do. Như giữa họ chưa từng xảy ra chuyện gì.

Gương mặt hắn đầy trầm tư.

“Ta bận lắm nhưng vẫn muốn đến thăm em. Đừng tránh mặt ta nữa, cho ta nhìn mặt em chút đi.”

Hắn đã mang theo một bát súp mới và muỗng, có lẽ vừa chuẩn bị. Hắn múc một ít súp nóng hổi, thổi nguội rồi đưa đến miệng cô.

“Reilly của chúng ta đang đói đấy. Nếu đã lâu không ăn uống gì thì nên dùng món mềm. Vì Reilly, em cứ ăn thử một muỗng thôi. Được không?”

“…”

“Ha…”

Maxim thở dài não nề, đặt thìa xuống khi Daisy cuối cùng vẫn từ chối bữa ăn dù hắn đã đưa đến tận môi cô.

“Mary Gold bảo ta rằng không phải là ốm nghén. Vậy có chuyện gì thế? Nói cho ta biết đi.”

Gương mặt hắn trông vô cùng bối rối như đang phải đối diện với một bài toán nan giải.

“Em đang hờn dỗi như trẻ con vậy sao? Cũng đáng yêu đấy. Nhưng giờ mặt em xanh xao lắm rồi, phải ăn gì đó thôi. Nếu em không ăn sẽ hại đến sức khỏe mất. Ta bắt đầu thấy buồn rồi đấy.”

“…”

“Nếu vấn đề là ở đồ ăn thì ta sẽ trừng phạt đầu bếp đấy. Em muốn như vậy sao?”

“…Không. Đừng làm vậy.”

“Vậy ta phải làm gì cho em đây?”

Hắn nhướng mày rồi hỏi thêm.

Nhưng cô chẳng có phản ứng gì, hắn như không chịu nổi tình cảnh này nữa, đưa tay xoa mặt, thở dài.

“Dĩ nhiên, ta hiểu rằng em đang không có tâm trạng để ăn. Ta cũng thấy tiếc vì tình cảnh này lắm chứ.”

“…”

“Nhưng nếu em cứ tiếp tục nhịn ăn như thế này, Reilly cũng sẽ chết, ta cũng sẽ chết. Dù theo cách nào đi nữa, nhưng nếu Easy chết, thì tất cả đều sẽ chết thôi. Vậy nên vì chúng ta, em hãy ăn đi.”

“…Sơ.”

Bị dồn ép, Daisy miễn cưỡng lên tiếng.

“Sơ, ngài đã làm gì chị ấy?”

“À, là vì nữ tu sĩ đó sao. Sao, em sợ ta giết cô ấy à?”

“Không phải sao?”

“Em nghĩ thế nào? Nói thật đi.”

Maxim thoáng cười nhạt.

“Em nghĩ ta đã giết cô ấy, đúng không?”

Cô không đáp, nhưng cũng chẳng thể phủ nhận.

Maxim sẽ luôn đạt được mục đích bằng mọi giá. Với hắn, chẳng có lý do để giữ cho nữ tu sĩ đó còn sống cả.

Nhưng Maxim có vẻ oan ức, hắn phủ nhận.

“Easy à, rốt cuộc em coi ta là người thế nào vậy? Ta đã nói rồi mà. Tin tưởng ta đi.”

“…Tin Max hay không thì liên quan gì chứ.”

“Liên quan chứ. Ta chỉ hành động vì em, vì em mà thôi.”

Maxim cắt lời Daisy, khẳng định chắc nịch.

Sự dịu dàng mù quáng của hắn khiến cô nghẹt thở.

“Ta không giết cô ấy.”

Liệu có nên tin lời hắn không? Nực cười thay, đó lại là suy nghĩ đầu tiên nảy ra trong đầu cô.

“Ta đã nói là không giết rồi mà. Hửm? Em phải tin lời chồng mình chứ. Em tin ai đây?”

Cô không có tư cách nói rằng chuyện đó không liên quan đến niềm tin. Bởi vì cô đã lạc lối rồi.

“Người duy nhất biết thân phận thật của em là sơ, vậy nên giết cô ấy là một quyết định khôn ngoan. Đến giờ ta vẫn nghĩ sơ là một nguy cơ. Nhưng ta vẫn chọn cách giấu cô ấy đi.”

“…”

“Tại sao ta lại làm vậy? Đương nhiên là vì em rồi. Ta sợ rằng nếu em biết ta giết chết nữ tu sĩ đó, em sẽ hận ta đến chết mất. Em là gia đình của ta, là mẹ của con ta. Vì em...”

“…”

“…Không, là vì ta. Ta phải giữ em bên mình, không thể đánh mất em được.”

Hắn thổ lộ rồi thở dài.

“Nếu đã cố tình giữ nữ tu đó sống sót rồi mà vẫn vô ích… thì có lẽ giết là cách gọn gàng nhất rồi.”

“Ngài… đang dùng tính mạng của chị ấy để đe dọa em sao?”

“Em thông minh thật đấy, Easy của ta. Đúng, là đe dọa. Ta nói rồi, ta có thể làm mọi thứ để bảo vệ gia đình của mình.”

Maxim thản nhiên thừa nhận hành vi vô liêm sỉ của mình.

“Reilly von Valdeck, sơ Sophia. Và cuối cùng là ta.”

Hắn chậm rãi liệt kê những thứ quý giá với cô.

“Những mạng sống này đều phụ thuộc vào em. Quyết định là ở em. Giết, hay là cứu.”



 

Cài đặt

180%
14px
Chương 215: Chương 215
Chương 214: Chương 214
Chương 213: Chương 213
Chương 212: Chương 212
Chương 211: Chương 211
Chương 210: Chương 210
Chương 209: Chương 209
Chương 208: Chương 208
Chương 207: Chương 207
Chương 206: Chương 206
Chương 205: Chương 205
Chương 204: Chương 204
Chương 203: Chương 203
Chương 202: Chương 202
Chương 201: Chương 201
Chương 200: Chương 200
Chương 199: Chương 199
Chương 198: Chương 198
Chương 197: Chương 197
Chương 196: Chương 196
Chương 195: Chương 195
Chương 194: Chương 194
Chương 193: Chương 193
Chương 192: Chương 192
Chương 191: Chương 191
Chương 190: Chương 190
Chương 189: Chương 189
Chương 188: Chương 188
Chương 187: Chương 187
Chương 186: Chương 186
Chương 185: Chương 185
Chương 184: Chương 184
Chương 183: Chương 183
Chương 182: Chương 182
Chương 181: Chương 181
Chương 180: Chương 180
Chương 179: Chương 179
Chương 178: Chương 178
Chương 177: Chương 177
Chương 176: Chương 176
Chương 175: Chương 175
Chương 174: Chương 174
Chương 173: Chương 173
Chương 172: Chương 172
Chương 171: Chương 171
Chương 170: Chương 170
Chương 169: Chương 169
Chương 168: Chương 168
Chương 167: Chương 167
Chương 166: Chương 166
Chương 165: Chương 165
Chương 164: Chương 164
Chương 163: Chương 163
Chương 162: Chương 162
Chương 161: Chương 161
Chương 160: Chương 160
Chương 159: Chương 159
Chương 158: Chương 158
Chương 157: Chương 157
Chương 156: Chương 156
Chương 155: Chương 155
Chương 154: Chương 154
Chương 153: Chương 153
Chương 152: Chương 152
Chương 151: Chương 151
Chương 150: Chương 150
Chương 149: Chương 149
Chương 148: Chương 148
Chương 147: Chương 147
Chương 146: Chương 146
Chương 145: Chương 145
Chương 144: Chương 144
Chương 143: Chương 143
Chương 142: Chương 142
Chương 141: Chương 141
Chương 140: Chương 140
Chương 139: Chương 139
Chương 138: Chương 138
Chương 137: Chương 137
Chương 136: Chương 136
Chương 135: Chương 135
Chương 134: Chương 134
Chương 133: Chương 133
Chương 132: Chương 132
Chương 131: Chương 131
Chương 130: Chương 130
Chương 129: Chương 129
Chương 128: Chương 128
Chương 127: Chương 127
Chương 126: Chương 126
Chương 125: Chương 125
Chương 124: Chương 124
Chương 123: Chương 123
Chương 122: Chương 122
Chương 121: Chương 121
Chương 120: Chương 120
Chương 119: Chương 119
Chương 118: Chương 118
Chương 117: Chương 117
Chương 116: Chương 116
Chương 115: Chương 115
Chương 114: Chương 114
Chương 113: Chương 113
Chương 112: Chương 112
Chương 111: Chương 111
Chương 110: Chương 110
Chương 109: Chương 109
Chương 108: Chương 108
Chương 107: Chương 107
Chương 106: Chương 106
Chương 105: Chương 105
Chương 104: Chương 104
Chương 103: Chương 103
Chương 102: Chương 102
Chương 101: Chương 101
Chương 100: Chương 100
Chương 99: Chương 99
Chương 98: Chương 98
Chương 97: Chươn 97
Chương 96: Chương 96
Chương 95: Chương 95
Chương 94: Chương 94
Chương 93: Chương 93
Chương 92: Chương 92
Chương 91: Chương 91
Chương 90: Chương 90
Chương 89: Chương 89
Chương 88: Chương 88
Chương 87: Chương 87
Chương 86: Chương 86
Chương 85: Chương 85
Chương 84: Chương 84
Chương 83: Chương 83
Chương 82: Chương 82
Chương 81: Chương 81
Chương 80: Chương 80
Chương 79: Chương 79
Chương 78: Chương 78
Chương 77: Chương 77
Chương 76: Chương 76
Chương 75: Chương 75
Chương 74: Chương 74
Chương 73: Chương 73
Chương 72: Chương 72
Chương 71: Chương 71
Chương 70: Chương 70
Chương 69: Chương 69
Chương 68: Chương 68
Chương 67: Chương 67
Chương 66: Chương 66
Chương 65: Chương 65
Chương 64: Chương 64
Chương 63: Chương 63
Chương 62: Chương 62
Chương 61: Chương 61
Chương 60: Chương 60
Chương 59: Chương 59
Chương 58: Chương 58
Chương 57: Chương 57
Chương 56: Chương 56
Chương 55: Chương 55
Chương 54: Chương 54
Chương 53: Chương 53
Chương 52: Chương 52
Chương 51: Chương 51
Chương 50: Chương 50
Chương 49: Chương 49
Chương 48: Chương 48
Chương 47: Chương 47
Chương 46: Chương 46
Chương 45: Chương 45
Chương 44: Chương 44
Chương 43: Chương 43
Chương 42: Chương 42
Chương 41: Chương 41
Chương 40: Chương 40
Chương 39: Chương 39
Chương 38: Chương 38
Chương 37: Chương 37
Chương 36: Chương 36
Chương 35: Chương 35
Chương 34: Chương 34
Chương 33: Chương 33
Chương 32: Chương 32
Chương 31: Chương 31
Chương 30: Chương 30
Chương 29: Chương 29
Chương 28: Chương 28
Chương 27: Chương 27
Chương 26: Chương 26
Chương 25: Chương 25
Chương 24: Chương 24
Chương 23: Chương 23
Chương 22: Chương 22
Chương 21: Chương 21
Chương 20: Chương 20
Chương 19: Chương 19
Chương 18: Chương 18
Chương 17: Chương 17
Chương 16: Chương 16
Chương 15: Chương 15
Chương 14: Chương 14
Chương 13: Chương 13
Chương 12: Chương 12
Chương 11: Chương 11
Chương 10: Chương 10
Chương 10: Chương 10
Chương 9: Chương 9
Chương 9: Chương 9
Chương 8: Chương 8
Chương 8: Chương 8
Chương 7: Chương 7
Chương 7: Chương 7
Chương 6: Chương 6
Chương 6: Chương 6
Chương 5: Chương 5
Chương 5: Chương 5
Chương 4: Chương 4
Chương 4: Chương 4
Chương 3: Chương 3
Chương 3: Chương 3
Chương 2: Chương 2
Chương 2: Chương 2
Chương 1: Chương 1
Chương 1: Chương 1

💬 Bình luận (0)