Chương 181

 

Chương 181

 

Trans: Đom Đóm

———

Bản dịch này thuộc quyền sở hữu của LoppyToon. Chúng mình đã mua raw và dịch để mang đến cho các bạn nội dung hoàn toàn miễn phí, rất mong các bạn tôn trọng công sức của nhóm.

———

Những người hầu gái mang bữa ăn vào ngay cả trước khi việc cắm hoa hoàn thành.

Đã đến giờ ăn trưa rồi sao?

Daisy giật mình, lúng túng nhìn vào đồng hồ bỏ túi. Trong căn phòng khách chỉ có cô và Maxim, bữa trưa bắt đầu được dọn lên.

Mặc dù đã mất thời gian tranh cãi, nhưng bữa trưa này lại sớm hơn một tiếng so với giờ ăn đã báo trước.

“Không sao, cứ từ từ làm đi. Cứ từ từ thôi.”

Thấy tay Daisy làm nhanh thoăn thoắt, Maxim cười rồi động viên cô.

“Nhưng mà…”

“Ta đã bỏ bữa sáng nên gọi đồ ăn lên sớm hơn bình thường. Không phải lỗi của Easy đâu, đừng bận tâm.”

Cô phải bắt đầu từ bữa trưa vì đã mất thời gian chuẩn bị vật liệu. Có vẻ như hắn đã bỏ bữa vì không có hoa trang trí.

Đúng là đồ trẻ con. Chỉ cần ăn vài muỗng là xong. Hắn đang no đủ quá nên mới nói vậy. Chắc phải cho hắn nếm mùi đói khổ ở khu ổ chuột, không có nổi một bát cháo thì hắn mới tỉnh ra được. Daisy khẽ thở dài, thúc giục đôi tay mình làm nhanh hơn.

Không chỉ có vậy, cách hắn gọi Easy bằng giọng điệu dịu dàng trái ngược với dáng vẻ lạnh lùng thường ngày khiến Daisy có cảm giác như những người hầu gái đang liếc nhìn mình.

Xui xẻo thay, đó lại là những hầu gái cô quen mặt, từng trò chuyện và rất thân thiết khi cô ra vào nhà Montardi.

Dù hết nửa tháng sau cô sẽ không gặp lại họ nữa, nhưng hắn định lộ liễu đến mức nào đây?

Ngay khi cô rời khỏi phòng này, họ sẽ không kìm được sự tò mò mà xúm vào hỏi.

Cô xấu hổ đến mức không thể ngẩng đầu lên được.

“Dọn xong rồi thì ra ngoài đi.”

Maxim như đoán được suy nghĩ đó của cô, hắn cười nhạt rồi ra lệnh đuổi những người hầu gái ra ngoài.

Cô chỉ chuẩn bị hoa cho một người, Nhưng nhìn vào bàn, bữa ăn lại được dọn ra cho hai người.

“Sao lại là hai phần? Chẳng lẽ…”

Không phải hắn  định ăn cùng cô đấy chứ? Đúng là ngay từ đầu đã có ý đồ rồi mà? Mắt Daisy nheo lại đầy nghi ngờ.

“Ta đã nói rồi mà, bây giờ ta mới được ăn bữa đầu tiên trong ngày, ta đói lắm rồi.”

Nói vậy nhưng dụng cụ ăn uống cũng là hai phần, và thực đơn cũng toàn những món Daisy thích như sườn cừu Pháp và bánh kem tươi.

“Ừm, ngon đấy.”

Maxim hào hứng ngồi sát vào bàn.

Mùi thơm của món ăn lan toả ngay đầu mũi.

Ực, Daisy vô thức nuốt nước bọt, cố gắng tránh nhìn thức ăn. Từ sáng sớm, Daisy đã tất bật chạy đến vườn hoa của ông Franz, nên cô cũng chưa ăn gì.

“Nếu Easy cũng đói thì ăn cùng ta nhé?”

“Không cần đâu, tôi vẫn ổn.”

Rột rột.

Vừa nói mình vẫn ổn, bụng Daisy lại réo lên, khiến mặt cô đỏ bừng.

…Xấu hổ chết mất.

Khụ khụ, Daisy ho khan, cố tình làm ồn, cầu mong Maxim không nghe thấy tiếng động vừa rồi.

“Có vẻ không ổn chút nào đâu.”

Chết tiệt. Hắn nghe thấy rồi. Daisy xấu hổ đến mức không dám ngẩng đầu lên.

“Tôi đã bảo tôi vẫn ổn mà.”

“Không phải Easy, mà ta mới là người không ổn.”

Thấy Daisy càu nhàu, Maxim mới chịu nói rõ ý của mình.

“Dù đã dọn ra thức ăn ngon và trang trí hoa lộng lẫy để tạo đủ mọi cảm giác. Nhưng ăn một mình lại thấy hơi cô đơn và trống trải.”

“…”

Làm gì có chuyện đó chứ?

Nếu thấy cô đơn, thì hắn đã có thể ăn cùng gia đình Montardi trong phòng ăn rồi.

Họ gần như là chuyên gia trong việc tiếp đãi, nên nếu một vị khách quý như Maxim muốn ăn cùng, họ sẽ luôn sẵn lòng xuống ngay lập tức.

Tự yêu cầu trang trí tỉ mỉ hoa để bàn, đòi ăn một mình trong phòng. Hắn có quyền nói thế sao?

Dù đang nói những lời ngụy biện đầy mâu thuẫn, nhưng Maxim vẫn chống cằm lên khuỷu tay đặt trên bàn, nhìn chằm chằm vào Daisy.

Đúng là đồ đáng ghét.

Cô cố gắng nghĩ như vậy, nhưng thấy đôi lông mày hơi trùng xuống của hắn, cùng ánh mắt có chút đáng thương, và khóe miệng đầy vẻ lo lắng lại khiến cô bận lòng.

Một bàn tay không chống cằm của Maxim đang gõ nhẹ lên bàn, vẻ mặt hắn bồn chồn.

Đó là vẻ mặt hắn hay có khi làm cô khó xử, khiến Daisy vô cùng bực bội.

“Bệ hạ, phiền ngài bỏ khuỷu tay và tay xuống khỏi bàn đi ạ. Đó là điều không phù hợp với phép tắc ăn uống.”

“Không phải Bệ hạ. Gọi Max đi.”

“…”

“Muốn ta nghe lời em, thì phải gọi ta là Max. Quên rồi à?”

Vì hắn cứ bắt bẻ và làm phiền như vậy, Daisy nghĩ tốt nhất là cứ gọi hắn là Max cho rồi.

“Ta rất nhớ em. Nhớ mấy lời cằn nhằn của Easy.”

…Đồ điên này nói gì thế.

Daisy cau mày, nhưng Maxim vội bỏ khuỷu tay xuống rồi cười toe toét.

“Thật ra, khi không có Easy, ta phóng túng lắm đấy. Nên vì tương lai rực rỡ của Antica, mong em chỉ bảo nhiều hơn.”

“Max, ngài mau ăn đi, đồ ăn nguội hết bây giờ.”

“Vâng.”

Maxim ngoan ngoãn cầm dao và nĩa lên, bắt đầu cắt bít tết..

Chỉ cần chịu đựng thêm chút nữa. Chút nữa thôi.

Làm xong nhanh rồi ra ngoài ăn cho no bụng.

Cô muốn giữ thể diện trước mặt người chồng sắp ly hôn của mình.

“Đây.”

Maxim đổi đĩa bít tết đã cắt thành miếng vừa ăn sang đĩa của Daisy.

“Gì vậy, Max?”

“Đang lấy lòng em đấy. Hãy vì tấm lòng của ta mà ăn cùng ta một bữa thôi mà. Nhé?”

“…”

Ực. Thức ăn ngay trước mắt lại khiến cô thèm thuồng. Nếu để bít tết đã cắt mà không ăn thì thịt sẽ mất nước mất…

Thôi, chỉ vì cô không muốn lãng phí đồ ăn ngon thôi đấy, cũng chẳng còn cách nào khác.

“Được rồi. Tôi sẽ ăn, Max cũng ăn nhanh đi.”

“Ừ.”

Khi Daisy miễn cưỡng bắt đầu ăn, Maxim với vẻ mặt mãn nguyện cũng bắt đầu ăn cùng cô.

“Ngon không?”

Gật gật. Daisy gật đầu thay cho câu trả lời.

Sau khi rời khỏi Waldeck, cô phải thắt lưng buộc bụng, chỉ dám ăn bánh mì khô hoặc sandwich rẻ tiền. Chỉ để no bụng chứ không có ký ức nào về việc ăn quá nhiều.

Khi Daisy liên tục nhai, thức ăn trên bàn cũng dần dần biến mất.

Lâu lắm rồi mới lại được ăn những món xa hoa thế này. Cô còn chưa nhai kỹ mà nó đã tan chảy trong miệng rồi.

Khi Daisy đã ăn gần hết thức ăn trong đĩa và nhìn sang phía đối diện, Maxim không ăn uống gì cả mà chỉ chăm chú nhìn cô.

Vẻ mặt hắn trông như thể mục đích của hắn là cho cô ăn chứ không phải tự mình ăn vậy.

“Sao ngài không ăn?”

“Ta đang ăn đây.”

“Ngài có ăn được bao nhiêu đâu.”

“Không. Ta chỉ cần nhìn Easy ăn ngon là cũng thấy no rồi.”

Nói gì kỳ vậy chứ.

Hắn cười, hai mắt híp lại.

“À, và ta muốn nói rõ điều này phòng khi em không biết. Công việc của Easy là cắm hoa và ăn cùng ta.”

“…Tôi chưa từng nghe nói đến điều đó.”

“Thế à. Ta nói rồi mà. Có vẻ người ta chưa chuyển lời cho em thì phải.”

Nói dối. Cô biết đó là lời nói dối, nhưng.

“Nhìn gần mới thấy, Easy gầy hơn xưa nhiều. Xa ta, em khổ tâm lắm hả?”

“Không có chuyện đó đâu.”

Cô đâu phải heo. Không đời nào bị đồ ăn dụ.

Cô đâu phải là heo. Dù không phải là người sẽ bị thức ăn cám dỗ, nhưng để không phải nghe những lời nhảm nhí đó thì tốt nhất nên ăn khi còn có thể.

Và vì cô đã sẵn lòng bị cuốn vào rồi, cô phải nói rõ một điều trước khi tên vô liêm sỉ này trở nên quá phóng túng.

đừng âm thầm bày mưu hay thao túng người khác, mà hãy nói thẳng với tôi một cách công bằng đi. Tôi đã bỏ Max vì chán ngấy mấy trò như thế này đấy.”

“Được thôi. Ta là cựu sĩ quan cấp cao, đó là thói quen cả đời nên khó thay đổi ngay lập tức được, nhưng riêng đối với Easy thì ta sẽ cố gắng.”

Có phải là do tâm trạng của cô không? Daisy nghĩ hắn sẽ không thay đổi, và cô cũng không mong hắn thay đổi.

Nhưng khi hắn nói sẽ cố gắng, cô lại cảm thấy hơi bất ngờ.

“Và còn nữa, nếu ăn cùng ngài cũng là một phần trong công việc, tôi sẽ chấp hành một cách nghiêm túc, nhưng ngoài giờ làm việc ra, xin ngài hãy tôn trọng đời tư của tôi.”

“Đời tư sao?”

Từ ‘đời tư’ khiến Maxim bật cười.

“Không được sao?”

“Easy cũng đòi hỏi nhiều thật đấy. Ta sẽ cố vậy.”

“Chỉ cố thôi không đủ, ngài phải giữ lời. Đó là điều đương nhiên.”

“Ừ, được thôi.”

Đáng yêu muốn chết đi được.

Chỉ cần hắn muốn, cô nhỏ bé thế này còn chẳng đáng một miếng ăn của hắn, nhưng sự bướng bỉnh, mạnh mẽ của cô trong mắt Maxim lại thật đáng yêu.

Có lẽ cô cũng sẽ ghét hắn nữa.

Chắc chắn cô sẽ ghét người chồng đã xuất hiện khi mọi thứ đang dần yên ổn và cố tình xáo trộn mọi thứ lên.

Hắn giả vờ như vẫn thản nhiên, nhưng rời xa cô, hắn sống mà như đã chết.

Oán trách, chối bỏ, khao khát, cuối cùng lại chỉ biết cầu nguyện.

Hắn biết nếu giải thích, làm ra vẻ tha thiết cầu xin, cô sẽ lại sợ hãi mà chạy mất. Vậy Easy của hắn có biết được tấm lòng này không, tấm lòng khiến hắn phải dùng đến cả những thủ đoạn hèn hạ để giữ cô bên cạnh? Có lẽ cô sẽ không bao giờ biết được.

Easy tàn nhẫn dường như chỉ mong thời gian này nhanh chóng kết thúc, cô chăm chú nhét những miếng thịt còn sót lại vào miệng như thể có ai đang đuổi theo mình vậy.

“Cẩn thận kẻo nghẹn bây giờ. Em vốn rất dễ nghẹn mà. Ăn từ từ thôi, nhai kỹ vào.”

“Đừng chỉ nhìn tôi như vậy, Max cũng ăn đi. Ngài cứ nhìn tôi mãi, tôi ăn không nổi.”

“Ừ. Rất sẵn lòng.”

Vất vả lắm mới kéo được cô ngồi xuống. Không được làm phật ý nữ hoàng. Đúng vậy

Cô vẫn đáng yêu đến mức khiến hắn tiếc nuối khi nhìn thấy, không biết là vợ của ai đây nữa.

Nhận được mệnh lệnh, Maxim bắt đầu ăn một cách ngoan ngoãn.



 

Cài đặt

180%
14px
Chương 215: Chương 215
Chương 214: Chương 214
Chương 213: Chương 213
Chương 212: Chương 212
Chương 211: Chương 211
Chương 210: Chương 210
Chương 209: Chương 209
Chương 208: Chương 208
Chương 207: Chương 207
Chương 206: Chương 206
Chương 205: Chương 205
Chương 204: Chương 204
Chương 203: Chương 203
Chương 202: Chương 202
Chương 201: Chương 201
Chương 200: Chương 200
Chương 199: Chương 199
Chương 198: Chương 198
Chương 197: Chương 197
Chương 196: Chương 196
Chương 195: Chương 195
Chương 194: Chương 194
Chương 193: Chương 193
Chương 192: Chương 192
Chương 191: Chương 191
Chương 190: Chương 190
Chương 189: Chương 189
Chương 188: Chương 188
Chương 187: Chương 187
Chương 186: Chương 186
Chương 185: Chương 185
Chương 184: Chương 184
Chương 183: Chương 183
Chương 182: Chương 182
Chương 181: Chương 181
Chương 180: Chương 180
Chương 179: Chương 179
Chương 178: Chương 178
Chương 177: Chương 177
Chương 176: Chương 176
Chương 175: Chương 175
Chương 174: Chương 174
Chương 173: Chương 173
Chương 172: Chương 172
Chương 171: Chương 171
Chương 170: Chương 170
Chương 169: Chương 169
Chương 168: Chương 168
Chương 167: Chương 167
Chương 166: Chương 166
Chương 165: Chương 165
Chương 164: Chương 164
Chương 163: Chương 163
Chương 162: Chương 162
Chương 161: Chương 161
Chương 160: Chương 160
Chương 159: Chương 159
Chương 158: Chương 158
Chương 157: Chương 157
Chương 156: Chương 156
Chương 155: Chương 155
Chương 154: Chương 154
Chương 153: Chương 153
Chương 152: Chương 152
Chương 151: Chương 151
Chương 150: Chương 150
Chương 149: Chương 149
Chương 148: Chương 148
Chương 147: Chương 147
Chương 146: Chương 146
Chương 145: Chương 145
Chương 144: Chương 144
Chương 143: Chương 143
Chương 142: Chương 142
Chương 141: Chương 141
Chương 140: Chương 140
Chương 139: Chương 139
Chương 138: Chương 138
Chương 137: Chương 137
Chương 136: Chương 136
Chương 135: Chương 135
Chương 134: Chương 134
Chương 133: Chương 133
Chương 132: Chương 132
Chương 131: Chương 131
Chương 130: Chương 130
Chương 129: Chương 129
Chương 128: Chương 128
Chương 127: Chương 127
Chương 126: Chương 126
Chương 125: Chương 125
Chương 124: Chương 124
Chương 123: Chương 123
Chương 122: Chương 122
Chương 121: Chương 121
Chương 120: Chương 120
Chương 119: Chương 119
Chương 118: Chương 118
Chương 117: Chương 117
Chương 116: Chương 116
Chương 115: Chương 115
Chương 114: Chương 114
Chương 113: Chương 113
Chương 112: Chương 112
Chương 111: Chương 111
Chương 110: Chương 110
Chương 109: Chương 109
Chương 108: Chương 108
Chương 107: Chương 107
Chương 106: Chương 106
Chương 105: Chương 105
Chương 104: Chương 104
Chương 103: Chương 103
Chương 102: Chương 102
Chương 101: Chương 101
Chương 100: Chương 100
Chương 99: Chương 99
Chương 98: Chương 98
Chương 97: Chươn 97
Chương 96: Chương 96
Chương 95: Chương 95
Chương 94: Chương 94
Chương 93: Chương 93
Chương 92: Chương 92
Chương 91: Chương 91
Chương 90: Chương 90
Chương 89: Chương 89
Chương 88: Chương 88
Chương 87: Chương 87
Chương 86: Chương 86
Chương 85: Chương 85
Chương 84: Chương 84
Chương 83: Chương 83
Chương 82: Chương 82
Chương 81: Chương 81
Chương 80: Chương 80
Chương 79: Chương 79
Chương 78: Chương 78
Chương 77: Chương 77
Chương 76: Chương 76
Chương 75: Chương 75
Chương 74: Chương 74
Chương 73: Chương 73
Chương 72: Chương 72
Chương 71: Chương 71
Chương 70: Chương 70
Chương 69: Chương 69
Chương 68: Chương 68
Chương 67: Chương 67
Chương 66: Chương 66
Chương 65: Chương 65
Chương 64: Chương 64
Chương 63: Chương 63
Chương 62: Chương 62
Chương 61: Chương 61
Chương 60: Chương 60
Chương 59: Chương 59
Chương 58: Chương 58
Chương 57: Chương 57
Chương 56: Chương 56
Chương 55: Chương 55
Chương 54: Chương 54
Chương 53: Chương 53
Chương 52: Chương 52
Chương 51: Chương 51
Chương 50: Chương 50
Chương 49: Chương 49
Chương 48: Chương 48
Chương 47: Chương 47
Chương 46: Chương 46
Chương 45: Chương 45
Chương 44: Chương 44
Chương 43: Chương 43
Chương 42: Chương 42
Chương 41: Chương 41
Chương 40: Chương 40
Chương 39: Chương 39
Chương 38: Chương 38
Chương 37: Chương 37
Chương 36: Chương 36
Chương 35: Chương 35
Chương 34: Chương 34
Chương 33: Chương 33
Chương 32: Chương 32
Chương 31: Chương 31
Chương 30: Chương 30
Chương 29: Chương 29
Chương 28: Chương 28
Chương 27: Chương 27
Chương 26: Chương 26
Chương 25: Chương 25
Chương 24: Chương 24
Chương 23: Chương 23
Chương 22: Chương 22
Chương 21: Chương 21
Chương 20: Chương 20
Chương 19: Chương 19
Chương 18: Chương 18
Chương 17: Chương 17
Chương 16: Chương 16
Chương 15: Chương 15
Chương 14: Chương 14
Chương 13: Chương 13
Chương 12: Chương 12
Chương 11: Chương 11
Chương 10: Chương 10
Chương 10: Chương 10
Chương 9: Chương 9
Chương 9: Chương 9
Chương 8: Chương 8
Chương 8: Chương 8
Chương 7: Chương 7
Chương 7: Chương 7
Chương 6: Chương 6
Chương 6: Chương 6
Chương 5: Chương 5
Chương 5: Chương 5
Chương 4: Chương 4
Chương 4: Chương 4
Chương 3: Chương 3
Chương 3: Chương 3
Chương 2: Chương 2
Chương 2: Chương 2
Chương 1: Chương 1
Chương 1: Chương 1

💬 Bình luận (0)