Chương 206

 

Chương 206

 

Trans: Agnes

———

Bản dịch này thuộc quyền sở hữu của LoppyToon. Chúng mình đã mua raw và dịch để mang đến cho các bạn nội dung hoàn toàn miễn phí, rất mong các bạn tôn trọng công sức của nhóm.

———

Một buổi rạng sáng mờ sương. Trong màn đêm tĩnh mịch, Maxim đang tựa người vào đầu giường, lặng lẽ dõi mắt nhìn người vợ đang say ngủ của mình.

‘Hôm nay chắc vợ yêu đang mơ đẹp rồi.’

Sau khi xác nhận rằng Daisy đang thở đều đều trong giấc ngủ say, hắn lại kéo chăn đắp thêm cho cô một lần nữa.

Nếu để bị bắt gặp thế này thì chắc chắn sẽ bị em mắng là vẫn chưa chịu ngủ, nhưng Maxim chẳng thể nào chợp mắt nổi.

Bởi hôm nay là một ngày quan trọng nhất, để sống một ngày mai trọn vẹn bên Daisy.

Hắn đang chờ cuộc liên lạc.

Liên lạc từ bầy sói, thông báo rằng nhiệm vụ đã hoàn thành, mọi việc đã kết thúc tốt đẹp.

Lũ sói ấy chưa từng biết đến thất bại — đó là lý do khiến tổ chức lính đánh thuê của chúng nổi danh khắp đại lục.

Dẫu vậy, Maxim vẫn cố chấp ra lệnh gửi tín hiệu về.

Chỉ cần nghe được tin chiến thắng, có lẽ hắn mới có thể chợp mắt một lúc.

Daisy thì tất nhiên chẳng hay biết gì, chắc cũng mệt lắm rồi.

Một ngày nhàn nhã nhưng lại khá bận rộn.

Cặp đôi nhà Waldeck đã dành trọn một ngày bên nhau tại căn biệt thự yên tĩnh, không bóng người.

Họ cùng ăn, cùng tắm, đọc mấy quyển sách chán ngắt, chơi cờ, đùa giỡn, rồi lại quấn quýt bên nhau… Những chuyện thật nhỏ nhặt, thật đời thường lặp đi lặp lại.

Dù chẳng có kế hoạch hay mục đích gì, chỉ loanh quanh cả ngày, nhưng cứ bên nhau là thấy vui.

Có lẽ vì thế mà giờ Daisy ngủ say sưa, phát ra những tiếng thở đều đều nghe đến là đáng yêu.

Trong âm thanh êm dịu ấy, Maxim càng trở nên thính tai hơn bao giờ hết.

Hắn chờ đợi khoảnh khắc chiếc máy liên lạc vang lên, phá vỡ sự yên bình, để rồi sau đó có thể yên tâm rằng chiến thắng đã được xác nhận.

Rồi sau cùng, trong tai hắn sẽ chỉ còn lại tiếng thở nhỏ nhẹ và yêu kiều của em. Nhất định sẽ là như vậy. Hắn đã tự nhủ, hết lần này đến lần khác.

Nhưng âm thanh phá vỡ sự tĩnh lặng lại hoàn toàn khác với những gì hắn mong đợi.

 

Tóc tóc, tóc-.

 

Có thứ gì đó đang gõ vào cửa sổ. Maxim từ từ vén rèm lên.

Một con chim nhỏ đang đậu trên bậu cửa, dùng mỏ gõ cộc cộc vào ô kính. Là bồ câu.

“…”

Thấy chiếc ống thủy tinh nhỏ buộc vào thân nó, hắn biết ngay đây là bồ câu đưa thư do bầy sói gửi đến.

Tự dưng lại dùng bồ câu? Rõ ràng đã có chuyện gì đó ngoài dự tính.

Maxim cẩn thận mở cửa sổ. Con chim bay vào phòng rồi đáp xuống bàn tay hắn.

Sau khi gỡ ống thủy tinh ra, con bồ câu gù gù mấy tiếng, rồi chẳng buồn ngó ngàng đến hắn nữa, chỉ chúi đầu vào chén thức ăn ở góc phòng như thể đã hoàn thành nhiệm vụ.

Mảnh giấy bên trong vẫn được mã hóa bằng thứ chỉ có ‘lũ sói’ mới hiểu.

 

[Nhiệm vụ thất bại. Một phần con mồi đã biến mất.]

 

Không sai, là dấu hiệu của bọn sói.

Nhưng chẳng phải tin mà hắn chờ đợi.

 

[30. Bao gồm cả thủ lĩnh.]

 

Chừng ba mươi người. Bao gồm cả Lucas Therese.

Maxim chớp mắt chậm rãi.

 

[Nguy hiểm. Phải rút lui ngay lập tức.]

 

Vừa đọc xong dòng tin, hắn lập tức quay sang nhìn Daisy đang ngủ.

Tình hình nguy cấp, nhưng không thể hấp tấp rút lui.

Muốn đảm bảo an toàn tối thiểu để trốn thoát, hắn cần thêm thông tin chính xác.

Maxim rút một cuốn sách ở góc giá, nhấn một cơ chế ẩn bên trong. Cạch—. Âm thanh khóa được mở ra.

Khi hắn đẩy giá sách sang một bên, một không gian bí mật lộ ra.

Nơi tưởng như chỉ là căn biệt thự bình thường của Montardie này thực chất cũng là cứ điểm của bọn sói. Vậy nên, phía sâu trong — khu vực mà người ngoài không thể tiếp cận — có đặt một thiết bị liên lạc ngầm.

Thông qua nó, hắn có thể liên lạc với các thành viên được cài cắm ở dinh thự Montardie.

 

Tút, tút-.

Tút tút… tút-.

 

Maxim vội vã nhấn nút, gõ tín hiệu.

 

[Trả lời gấp.]

 

Một phút, hai phút…

Hắn sốt ruột chờ đợi.

Nhưng rồi không có hồi đáp nào cả. Trước đó, ngay sau nửa đêm, hắn đã thử kiểm tra liên lạc một lần. Mọi thứ vẫn hoạt động bình thường. Cả hai bên đều phản hồi nhanh như chớp.

Ngay từ đầu, ‘nội dung cuộc liên lạc’ vốn chẳng còn ý nghĩa.

Điều quan trọng bây giờ là ‘liệu có còn liên lạc được không’.

Nghĩa là việc không nhận được phản hồi hiện tại có nghĩa là...

Nhiễu sóng đã bắt đầu, liên lạc bị cắt đứt, đồng nghĩa với việc kẻ địch đang ở rất gần.

Không chừng, chúng đã đột nhập vào dinh thự rồi cũng nên. Hắn đã bị cô lập.

Từng giây từng phút đều quý giá.

“Daisy.”

“…”

“Daisy?”

Khi hắn lay người vợ đang cuộn tròn lại, hàng mi dài của cô khẽ động đậy, rồi từ từ hé mở đôi mắt ngái ngủ.

“…Max, trời còn chưa sáng mà. Ngài vẫn chưa ngủ à?”

“Xin lỗi, Daisy. Em phải dậy ngay lập tức.”

Maxim đỡ Daisy — người vẫn đang mặc đồ ngủ — ngồi dậy rồi vội vã khoác chiếc khăn choàng lên người cô. Sau đó, hắn hấp tấp đẩy cô vào phía trong giá sách.

“Chuyện gì đang xảy ra thế ạ?”

“Không còn thời gian để giải thích dài dòng đâu. Nguy hiểm lắm. Em phải trốn đi ngay.”

“Ch-chờ đã….”

“Daisy, em tin ta chứ?”

Khi Daisy hoảng hốt nắm lấy tay hắn, Maxim nhìn thẳng vào mắt cô, như cầu khẩn.

“Là chồng em mà. Đương nhiên là em tin.”

“Giờ đang có chuyện gấp. Ta sẽ lo liệu mọi việc. Sẽ giải quyết thật nhanh rồi quay lại đón em. Nên em đừng lo lắng gì cả, cứ ở đây, không được ra ngoài, và chờ ta.”

“Ngài đột nhiên thế này, sao em có thể không lo được.”

Có thể cô cố không để lộ ra ngoài, nhưng Maxim đang căng thẳng chưa từng thấy. Một người đàn ông vốn chẳng bao giờ để lộ cảm xúc như hắn mà lại lộ rõ vẻ bồn chồn thế này — không lo mới là lạ.

“Ta sẽ quay lại ngay.”

“Không. Em đi cùng ngài.”

Daisy đứng chắn trước giá sách khi Maxim định đóng cánh cửa lại.

“Daisy. Làm ơn…”

Hắn đang lo lắng vì điều gì? Đôi tay hắn, đang van nài, lạnh lẽo bất thường.

Chỉ trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, nhưng Daisy đã đọc được sự bất an thoáng qua trên gương mặt chồng, và một lần nữa, cô đứng chắn trước hắn.

“Thật thất vọng. Max vẫn không tin em à?”

Daisy trợn mắt nhìn hắn, khiến hắn khựng lại.

“Ngài biết vì sao em từng muốn ly hôn không? Vì Max cứ tự quyết và tự mình giải quyết mọi chuyện đấy.”

“Lần này không phải vậy…”

“Không phải gì chứ.”

Cô nhìn thẳng vào mắt hắn, siết chặt tay hắn. Đôi tay nhỏ nhắn đó ghì lấy những ngón tay đang cứng đờ của hắn bằng tất cả sức mình.

“Em sẽ không buông tay đâu. Max, ngài đang run đấy.”

Có vẻ hắn đang run thật mà chẳng nhận ra.

Maxim von Waldeck là kẻ chẳng còn vướng bận gì với cuộc đời.

Sau khi mất Daisy, hắn không hề do dự mà bóp cò súng nhắm vào đầu. Dù bao lần cận kề cái chết ngoài chiến trường, hắn vẫn chỉ thản nhiên đối mặt. Vậy mà giờ đây, chỉ cần nghĩ đến việc có thể lại mất Daisy vì mình, hắn thấy hoảng loạn đến không thể chịu nổi.

Hắn đã quá chủ quan.

Dù luôn cho rằng mình đã phòng bị kỹ càng, nhưng rốt cuộc vẫn bỏ sót điều gì đó và để mọi chuyện thành ra thế này?

Tưởng rằng đã sắp tới đích, vậy mà chỉ vì sai lầm của hắn, lại một lần nữa đánh mất Daisy?

Ngay trước mắt mà không thể bảo vệ được em, hắn liệu có thể chịu nổi không?

Những mảnh suy nghĩ sắc nhọn như muốn cứa cổ hắn, bóp nghẹt từng hơi thở.

“…!”

Khi hắn bắt đầu thấy thở gấp, một hơi ấm bất ngờ áp lên ngực hắn. Và ngay sau đó, là ánh mắt kiên định của Daisy.

“Max, chúng ta là vợ chồng đúng không?”

“Phải, là vợ chồng.”

“Thím em từng nói thế này. Khi gặp khó khăn, vợ chồng là phải cùng nhau bàn bạc, cùng nhau vượt qua.”

Vợ chồng... Từ người vợ luôn miệng đòi ly hôn ấy, giờ lại cất lên hai chữ ấy.

Ngực hắn như muốn vỡ tung.

Trước ánh mắt như thể nhìn thấu nỗi sợ trong lòng hắn, Maxim như bị áp đảo, lặng người nhìn cô, hơi thở cũng khựng lại trong thoáng chốc.

“Max, em không muốn chạy trốn nữa đâu. Em ấy à… sau này khi gặp lại Reilly của chúng ta, em không muốn trở thành một người mẹ đáng xấu hổ.”

“…”

“Thế nên ngài cũng hãy tin em đi.”

Bàn tay đang nắm lấy tay hắn siết chặt hơn.

Là một cái nắm tay nhỏ nhắn nhưng đầy cương nghị.

Ấm áp như cơn gió xuân làm tan băng giá, mang lại sức sống mới.

“…Sẽ rất nguy hiểm đấy. Có thể em sẽ bị thương. Em thật sự ổn chứ?”

“Em còn nguy hiểm hơn ấy. Ngài quên nghề cũ của em rồi à?”

Daisy ngẩng đôi lông mày lên, trả lời một cách đầy khí thế.

 

Code name: Easy.

Sát thủ chủ lực của Clean.

 

Đó chính là quá khứ của Daisy von Waldeck. Năng lực của cô thì hắn chưa từng nghi ngờ.

Chỉ là… xuất thân của cô khiến hắn lo lắng. Bởi giờ đây cô phải đối đầu với những đồng đội cũ, tâm trí liệu có bị dao động không — đó mới là điều hắn trăn trở.

“Em làm được mà. Em sẽ không để Max một mình bước vào chỗ nguy hiểm. Em ổn, nên đừng tự mình lo nghĩ. Hãy nói với em đi.”

Daisy lại một lần nữa nhấn mạnh, đầy kiên định.

Maxim von Waldeck là người đàn ông chẳng biết sợ là gì trên đời.

Nhưng có một điều hắn không thể làm trái — chính là lời vợ mình, Daisy von Waldeck.

Cô đã nói: hãy tin em.

Rằng vợ chồng là phải cùng nhau vượt qua và chia sẻ.

Vậy thì việc hắn cứ tự suy đoán rồi giấu kín mọi chuyện cũng chỉ là sự ngạo mạn và độc đoán mà thôi.

Dù kết quả có ra sao, nhưng với cô, hắn phải thành thật.

Maxim khẽ thở ra một hơi, rồi từ tốn lên tiếng.

“Kẻ địch là tàn dư còn sót lại của Clean, và mục tiêu là Maxim von Waldeck cùng Daisy von Waldeck.”

“…”

“Là hai ta.”

 

Cài đặt

180%
14px
Chương 215: Chương 215
Chương 214: Chương 214
Chương 213: Chương 213
Chương 212: Chương 212
Chương 211: Chương 211
Chương 210: Chương 210
Chương 209: Chương 209
Chương 208: Chương 208
Chương 207: Chương 207
Chương 206: Chương 206
Chương 205: Chương 205
Chương 204: Chương 204
Chương 203: Chương 203
Chương 202: Chương 202
Chương 201: Chương 201
Chương 200: Chương 200
Chương 199: Chương 199
Chương 198: Chương 198
Chương 197: Chương 197
Chương 196: Chương 196
Chương 195: Chương 195
Chương 194: Chương 194
Chương 193: Chương 193
Chương 192: Chương 192
Chương 191: Chương 191
Chương 190: Chương 190
Chương 189: Chương 189
Chương 188: Chương 188
Chương 187: Chương 187
Chương 186: Chương 186
Chương 185: Chương 185
Chương 184: Chương 184
Chương 183: Chương 183
Chương 182: Chương 182
Chương 181: Chương 181
Chương 180: Chương 180
Chương 179: Chương 179
Chương 178: Chương 178
Chương 177: Chương 177
Chương 176: Chương 176
Chương 175: Chương 175
Chương 174: Chương 174
Chương 173: Chương 173
Chương 172: Chương 172
Chương 171: Chương 171
Chương 170: Chương 170
Chương 169: Chương 169
Chương 168: Chương 168
Chương 167: Chương 167
Chương 166: Chương 166
Chương 165: Chương 165
Chương 164: Chương 164
Chương 163: Chương 163
Chương 162: Chương 162
Chương 161: Chương 161
Chương 160: Chương 160
Chương 159: Chương 159
Chương 158: Chương 158
Chương 157: Chương 157
Chương 156: Chương 156
Chương 155: Chương 155
Chương 154: Chương 154
Chương 153: Chương 153
Chương 152: Chương 152
Chương 151: Chương 151
Chương 150: Chương 150
Chương 149: Chương 149
Chương 148: Chương 148
Chương 147: Chương 147
Chương 146: Chương 146
Chương 145: Chương 145
Chương 144: Chương 144
Chương 143: Chương 143
Chương 142: Chương 142
Chương 141: Chương 141
Chương 140: Chương 140
Chương 139: Chương 139
Chương 138: Chương 138
Chương 137: Chương 137
Chương 136: Chương 136
Chương 135: Chương 135
Chương 134: Chương 134
Chương 133: Chương 133
Chương 132: Chương 132
Chương 131: Chương 131
Chương 130: Chương 130
Chương 129: Chương 129
Chương 128: Chương 128
Chương 127: Chương 127
Chương 126: Chương 126
Chương 125: Chương 125
Chương 124: Chương 124
Chương 123: Chương 123
Chương 122: Chương 122
Chương 121: Chương 121
Chương 120: Chương 120
Chương 119: Chương 119
Chương 118: Chương 118
Chương 117: Chương 117
Chương 116: Chương 116
Chương 115: Chương 115
Chương 114: Chương 114
Chương 113: Chương 113
Chương 112: Chương 112
Chương 111: Chương 111
Chương 110: Chương 110
Chương 109: Chương 109
Chương 108: Chương 108
Chương 107: Chương 107
Chương 106: Chương 106
Chương 105: Chương 105
Chương 104: Chương 104
Chương 103: Chương 103
Chương 102: Chương 102
Chương 101: Chương 101
Chương 100: Chương 100
Chương 99: Chương 99
Chương 98: Chương 98
Chương 97: Chươn 97
Chương 96: Chương 96
Chương 95: Chương 95
Chương 94: Chương 94
Chương 93: Chương 93
Chương 92: Chương 92
Chương 91: Chương 91
Chương 90: Chương 90
Chương 89: Chương 89
Chương 88: Chương 88
Chương 87: Chương 87
Chương 86: Chương 86
Chương 85: Chương 85
Chương 84: Chương 84
Chương 83: Chương 83
Chương 82: Chương 82
Chương 81: Chương 81
Chương 80: Chương 80
Chương 79: Chương 79
Chương 78: Chương 78
Chương 77: Chương 77
Chương 76: Chương 76
Chương 75: Chương 75
Chương 74: Chương 74
Chương 73: Chương 73
Chương 72: Chương 72
Chương 71: Chương 71
Chương 70: Chương 70
Chương 69: Chương 69
Chương 68: Chương 68
Chương 67: Chương 67
Chương 66: Chương 66
Chương 65: Chương 65
Chương 64: Chương 64
Chương 63: Chương 63
Chương 62: Chương 62
Chương 61: Chương 61
Chương 60: Chương 60
Chương 59: Chương 59
Chương 58: Chương 58
Chương 57: Chương 57
Chương 56: Chương 56
Chương 55: Chương 55
Chương 54: Chương 54
Chương 53: Chương 53
Chương 52: Chương 52
Chương 51: Chương 51
Chương 50: Chương 50
Chương 49: Chương 49
Chương 48: Chương 48
Chương 47: Chương 47
Chương 46: Chương 46
Chương 45: Chương 45
Chương 44: Chương 44
Chương 43: Chương 43
Chương 42: Chương 42
Chương 41: Chương 41
Chương 40: Chương 40
Chương 39: Chương 39
Chương 38: Chương 38
Chương 37: Chương 37
Chương 36: Chương 36
Chương 35: Chương 35
Chương 34: Chương 34
Chương 33: Chương 33
Chương 32: Chương 32
Chương 31: Chương 31
Chương 30: Chương 30
Chương 29: Chương 29
Chương 28: Chương 28
Chương 27: Chương 27
Chương 26: Chương 26
Chương 25: Chương 25
Chương 24: Chương 24
Chương 23: Chương 23
Chương 22: Chương 22
Chương 21: Chương 21
Chương 20: Chương 20
Chương 19: Chương 19
Chương 18: Chương 18
Chương 17: Chương 17
Chương 16: Chương 16
Chương 15: Chương 15
Chương 14: Chương 14
Chương 13: Chương 13
Chương 12: Chương 12
Chương 11: Chương 11
Chương 10: Chương 10
Chương 10: Chương 10
Chương 9: Chương 9
Chương 9: Chương 9
Chương 8: Chương 8
Chương 8: Chương 8
Chương 7: Chương 7
Chương 7: Chương 7
Chương 6: Chương 6
Chương 6: Chương 6
Chương 5: Chương 5
Chương 5: Chương 5
Chương 4: Chương 4
Chương 4: Chương 4
Chương 3: Chương 3
Chương 3: Chương 3
Chương 2: Chương 2
Chương 2: Chương 2
Chương 1: Chương 1
Chương 1: Chương 1

💬 Bình luận (0)