Chương 80

 

Chương 80

 

Edit: Agnes

———

Bản dịch này thuộc quyền sở hữu của LoppyToon. Chúng mình đã mua raw và dịch để mang đến cho các bạn nội dung hoàn toàn miễn phí, rất mong các bạn tôn trọng công sức của nhóm.

———

Điều khoản thứ nhất trong hợp đồng của vợ chồng Waldeck sẽ được thực hiện vào thứ Hai.

Khi nghĩ đến bản chất của công việc đó, sắc mặt của Daisy tái nhợt đi.

‘Đây là phòng thay đồ mà. Hơn nữa, bất kỳ ai cũng có thể vào…’

Dù có quy định về ngày thực hiện và được xem như nghĩa vụ của vợ, nhưng việc lựa chọn địa điểm ngay từ đầu đã hoàn toàn sai lầm. Ý nghĩ đó vừa vụt qua, tầm nhìn của cô bỗng sáng bừng khi Maxim tháo chiếc mũ quân đội của hắn ra.

“Làm ở đây sao… a!”

Làm ở đây ư? Rõ ràng cô định hỏi như vậy…

Nhưng trước khi câu hỏi kịp thốt ra hết, đôi môi cô đã bị nuốt trọn. Maxim như một con thú đói khát, bàn tay to lớn giữ chặt lấy má cô và cuồng nhiệt chiếm lấy môi cô không ngừng.

Những âm thanh ướt át vang lên liên tục khi hơi thở nóng bỏng, ẩm ướt hòa quyện vào nhau. Khi đôi môi khẽ hé mở và cô không còn phòng bị, Maxim nghiêng đầu, xâm nhập sâu hơn vào những góc khuất nhất trong miệng cô.

“Ưm… hưm… hư…”

“Ừ, làm ở đây.”

Maxim đã gặm nhấm đôi môi cô thật lâu, dường như càng hưng phấn hơn. Ngay cả khi rời môi cô, hắn vẫn thở hổn hển, rồi nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên vành tai đỏ bừng của cô.

Cùng lúc đó, một tay hắn ôm lấy eo cô, tay kia thì vội vàng cởi chiếc áo khoác đồng phục mà Daisy đang mặc. Giọng nói khàn khàn của hắn vang lên, như một câu trả lời muộn màng nhưng đầy thúc giục.

“Ở… ở đây thì hơi…”

“Không sao, chẳng có ai cả.”

Bây giờ thì đúng là vậy!

Nhưng vấn đề là đây là một nơi công cộng, không ai biết khi nào hay ai sẽ bất ngờ bước vào.

Hơi thở nóng rực của hắn phả lên vành tai cô, khiến từng sợi lông tơ trên người cô dựng đứng, một cảm giác rùng mình chạy dọc sống lưng. Daisy cố gắng vùng vẫy, nhưng cảm giác nếu cứ để yên thế này, cô sẽ không thể tỉnh táo được.

“Ưm…”

Bịch, chiếc áo khoác đồng phục bị cởi ra rơi xuống sàn. Daisy đang cố gắng bước lùi để thoát khỏi hắn, bất cẩn giẫm lên chiếc áo và giật mình.

Cô đã giẫm lên áo! Chiếc áo đồng phục gắn đầy huân chương và cầu vai. Dù vô tình, nhưng với một người lính coi danh dự là mạng sống như Maxim, điều này quả là bất kính. Thậm chí với bất kỳ ai, hành động này cũng sẽ bị xem là xúc phạm.

“Ma… Maxim! Áo… em xin lỗi.”

“Không sao.”

Maxim dường như chẳng mảy may quan tâm, tiếp tục hôn nhẹ dọc theo đường cổ của cô. Trong khi đó, hắn khéo léo xoay người, đẩy cô lùi vào sâu hơn trong phòng thay đồ, mặc kệ việc cô cứ cố gắng lùi lại và trốn tránh.

“Em không cố ý giẫm… ưm.”

“Đừng lo..., chỉ là một cái áo thôi mà. Nếu hỏng ta sẽ mua cái mới.”

Chiếc áo của hắn rơi xuống đất, lại còn bị giày cô giẫm lên, vậy mà hắn lại nói sẽ mua cái mới.

Maxim đang chìm trong nụ hôn cuồng nhiệt, dường như đã mất hết lý trí. Hắn vốn luôn như vậy, nhưng cô – một người trưởng thành biết suy nghĩ – cần phải ngăn hắn lại.

“Không, ngài dừng lại đi.”

“Haa… tại sao?”

“Đây là… bên ngoài mà.”

“Thì sao?”

Maxim như một con thú khát máu đang tham lam cắn mút phần cổ của cô, lạnh lùng thêm vào một câu khiến cô muốn bật khóc.

“Đêm tân hôn của chúng ta cũng tổ chức ở hoàng cung mà. Em quên rồi sao?”

Daisy lùi lại, cố gắng trốn tránh hắn, nhưng chẳng mấy chốc đã bị dồn đến góc tường. Rầm! Lưng cô đập vào tấm gương phía sau, một cơn lạnh buốt chạy dọc sống lưng khiến cô sững sờ.

Daisy nhìn hắn bằng ánh mắt bối rối, lắp bắp phản kháng.

“Nhưng… nhưng… đây là nơi làm việc của ngài. Nếu bị bắt gặp thì ngài sẽ mất mặt… ưm, hư…”

“Vậy nếu không phải nơi làm việc thì được sao? Nếu vậy… ta sẽ từ chức ngay bây giờ.”

Hắn nói sẽ nghỉ việc mà không cần suy nghĩ lấy một giây. Chỉ vì một phút bốc đồng, hắn sẵn sàng từ bỏ công việc của mình sao?

Có vẻ như danh dự hay địa vị xã hội, những điều mà người ta thường coi trọng lại chẳng hề quan trọng với Maxim. Cô nghĩ lại, từ trước đến nay hắn chưa từng để tâm đến chúng. 

Điều duy nhất khiến Maxim von Waldeck hành động kể từ sau đám cưới là sự ám ảnh không ngừng về việc quan hệ với cô.

Có lẽ sai lầm lớn nhất của Daisy chính là cố gắng tiếp cận một kẻ điên như hắn bằng lẽ thường. Hắn hoàn toàn không nghe lời.

Daisy đang bối rối, cố lôi ra một lá bài cuối cùng có thể hiệu quả với kẻ ngang ngược này.

“Hợp… hợp đồng… ưm!”

Đúng vậy, ít nhất thì hắn là người giữ lời hứa như sinh mạng.

Daisy cố nhắc lại lời hứa mà chính hắn đã từng nói, liên quan đến bản hợp đồng của họ.

“Ngài phải giữ lời. Trong hợp đồng đã ghi rõ… ngài không được làm ở bên ngoài… ưm… mà?”

“Khi nào?”

“Điều khoản thứ 7…”

“Nhầm rồi. Không phải điều 7.”

Mặc kệ cô. Maxim bất ngờ xoay người cô lại, ép Daisy đối diện với tấm gương. Hắn vòng tay ôm lấy eo cô từ phía sau, tiếp tục hôn dọc cổ cô rồi cắn nhẹ lên vành tai, đồng thời sửa lỗi mà cô vừa nhắc đến.

“Điều khoản thứ 7 trong hợp đồng… haa… Maxim von Waldeck không được phép thực hiện hành vi biến thái ở nơi có người khác.”

Maxim lặp lại chính xác từng từ, không sai một chữ nào, như thể muốn nhấn mạnh rằng hắn hiểu rõ nội dung điều khoản này.

“Ưm… ư…”

“Theo điều khoản thứ 7…, ở đây chỉ có ta và em, nên có vẻ như không vi phạm.”

Nói cách khác, vì không có người khác nên việc ‘biến thái’ mà hắn nhắc đến hoàn toàn có thể được chấp nhận.

Rõ ràng là điều khoản này mang ý nghĩa bao quát hơn ‘cấm quan hệ tình dục ở nơi công cộng’.

Nhưng Maxim đã tận dụng sơ hở trong hợp đồng để giải thích mọi thứ theo hướng có lợi cho hắn.

“Ưm… hư… đồ khốn kiếp!”

“Ta chỉ làm đúng theo hợp đồng thôi, sao lại mắng ta?”

Khi Daisy không nhịn được mà thốt lên lời mắng chửi, hắn bật cười như thể lời lẽ của cô làm hắn thích thú đến chết đi được. Đến mức này, Daisy thực sự không còn biết nói gì thêm.

Có trách thì trách chính bản thân cô đã không quy định rõ ràng từng chi tiết trong bản hợp đồng với một kẻ nghiện tình dục. Giờ đây, cơ thể hắn nóng rực và cứng cáp, đang áp sát đầy đe dọa vào phía sau cô, khiến Daisy không ngừng run rẩy.

Khi hắn kéo váy của cô lên đến ngang đùi, Daisy tái mặt.

“Đừng… đừng cởi ra! Ưm… a!”

“Sao lại đổi ý rồi?”

Trước sự ngăn cản của cô, ánh mắt của Maxim bỗng tối lại, biểu cảm rõ ràng là không vừa lòng.

“Vừa nãy em cứ nằng nặc đòi ta cởi ra mà?”

“…”

“Bây giờ nghĩ kỹ xem, ai mới là kẻ lật lọng ở đây?”

…Ý em là cởi đồng phục, không phải cởi hết!

Daisy muốn phản bác, nhưng chưa kịp mở lời thì Maxim đã cúi xuống, cướp lấy môi cô bằng một nụ hôn sâu, không để cô có cơ hội nói gì.

“Ngay từ đầu đừng bảo ta cởi ra thì đã không có chuyện này rồi.”

Trong lúc hôn, hắn thỉnh thoảng rời môi, lẩm bẩm những câu trách cứ.

“Dám cả gan chọc tức một kẻ biến thái như ta.”

“Ưm… ư… haa…”

“Cho nên, tất cả chuyện này đều là lỗi của em.”

“Ngài, thật là… ưm.”

“Mỗi lần em nhõng nhẽo… ta cứ nghĩ mình sẽ chết vì không kiềm chế được.”

Chỉ vì vô tình nhắc đến chuyện cởi đồ, Daisy dường như đã kích thích Maxim mà không hề hay biết. Cô hoàn toàn không có ý định gì bất chính, nhưng dường như hắn luôn biết cách bóp nghẹt mọi lối thoát của cô. Người đàn ông này từng chỉ bằng một câu nói đã khiến những binh sĩ trong hội trường phải cởi đồng phục.

Vậy thì việc cởi đồ của người vợ trong vòng tay hắn, chắc chắn không phải là chuyện khó khăn.

“Em lo lắm. Nhỡ ai đó vào thì sao….”

“Không ai vào đâu.”

“Ngài nói dối.”

“Em quên mất đây là phòng thay đồ à?”

…Nơi để cởi đồ.

Maxim thản nhiên nói như thể đó là chuyện đương nhiên, trong khi hắn tiếp tục hút lấy đôi môi cô, không để cô phản kháng. Đôi tay to lớn của hắn đã bắt đầu mơn trớn, khám phá từng đường nét ở phần hông cô.

“Phía trong có chỗ để tắm. Thường thì dùng sau khi tập luyện… hoặc khi có việc gấp như thế này đấy.”

Nếu là trường hợp đầu tiên thì không sao, nhưng trường hợp sau lại chẳng ăn nhập chút nào. Daisy cảm thấy như mình sắp phát điên. Cô cố gắng xoay người, dùng tay đẩy vào xương quai xanh của hắn để giữ khoảng cách.

“Em không làm được. Em không tin ngài đâu.”

“Vợ phải tin chồng chứ, em yêu.”

“Tin thế nào được, khi trong đầu ngài lúc nào cũng chỉ có chuyện đó, lại còn luôn diễn giải mọi thứ theo ý mình…”

“Ừ thì… điều đó đúng, nhưng không hoàn toàn là lỗi của ta.”

Maxim thản nhiên thừa nhận mình là một kẻ nghiện tình dục, nhưng vẫn trơ trẽn biện hộ.

“Chính em đã khiến ta thành ra thế này. Từ khoảnh khắc ta hôn em, ta như bị đảo lộn hoàn toàn… giống như đã bán linh hồn cho quỷ vậy. Chúng ta cùng xuống địa ngục nhé?”

“Ngừng đổ lỗi cho người khác đi! Với lại địa ngục gì chứ? Em vẫn cầu nguyện mỗi ngày để được lên thiên đường mà.”

“Khó đấy. Em dính phải một kẻ khốn như ta thì làm sao mà lên thiên đường được.”

Hắn thậm chí còn không ngần ngại buông những lời châm chọc ác ý với một người sùng đạo như cô, nhưng trông hắn lại vô cùng hài lòng khi nói ra điều đó.

Hắn chẳng khác nào một con quỷ.

Mà người đang bị con quỷ đó hôn, chính là cô. Trớ trêu thay, hắn lại đổ hết mọi lỗi lầm lên đầu cô.

Maxim vừa nói vừa cười đầy thách thức, rải vô số nụ hôn lên má, vành tai, và phần cổ của cô như thể muốn đánh dấu lãnh thổ.

Không cần phải đi xa làm gì. Chính nơi này, khi có hắn ở bên đã là địa ngục ngọt ngào rồi.

“Dù sao thì về nhà rồi…”

“Ta không đợi được đến lúc đó. Hơn nữa, hôm nay ta về nhà muộn. Lãng phí một ngày thứ Hai như này thì tiếc quá.”

“Em không làm được… em lo lắm.”

“Haa…”

Maxim miễn cưỡng rời môi cô, thở dài một tiếng nặng nề và đưa tay lên vuốt mặt, cố kiềm chế. Nhưng nhìn vào phần phía trước quần hắn, căng phồng như sắp nổ tung, rõ ràng hắn đã gần chạm đến giới hạn chịu đựng.

“Vậy thì… chỉ hôn thôi cũng được. Coi như bố thí cho kẻ nghèo khổ đi. Cho ta hôn em thôi có được không?”

“Cái đó… cái đó với chuyện kia có tách rời được không?”

“Cái gì?”

“Ý em là… hôn và chuyện kia… ngài có tách biệt được không? Ý em… dưới của ngài đã cứng rồi, nhìn như sắp…”

“Chết tiệt.”

Maxim buột miệng chửi thề, khiến đôi mắt của Daisy mở to vì bất ngờ.

“Nói đi, em cố tình đúng không?”

“Cố… cố tình gì cơ…”

“Cố tình khiến ta hứng lên, rồi lại tra tấn ta như thế. Em đang đùa cợt với ta phải không?”

Daisy chỉ muốn giải thích tình hình, thậm chí là đặt câu hỏi nghiêm túc. Nhưng dường như cách nói đó lại càng kích thích ham muốn của Maxim hơn.

Hắn nắm lấy tay cô, đặt lên phần căng cứng trước quần của mình, rồi nhẹ nhàng ép bàn tay cô lên đó. Dù qua lớp vải, hơi nóng của hắn vẫn tỏa ra như muốn thiêu đốt. Cô có thể cảm nhận rõ ràng kích thước khổng lồ của hắn đang lớn dần trong tay.

“Vì em mà nó cứng như đá, thậm chí còn sắp… xuất ra. Nói cách khác, ta đang phát điên vì muốn được vào trong em.”

Đầu của hắn co giật, đẩy ra một chút chất lỏng ẩm ướt, làm phần quần phía trước hắn thấm đẫm như thể đang ở ngay trước ngưỡng xuất tinh.

“Thế mà em lại nói không làm được, ta chỉ cần hôn thôi cũng đã là nhẫn nhịn lắm rồi. Một kẻ đáng thương như ta, em không thấy tội nghiệp sao?”

 

— Còn tiếp —

 

 

Cài đặt

180%
14px
Chương 215: Chương 215
Chương 214: Chương 214
Chương 213: Chương 213
Chương 212: Chương 212
Chương 211: Chương 211
Chương 210: Chương 210
Chương 209: Chương 209
Chương 208: Chương 208
Chương 207: Chương 207
Chương 206: Chương 206
Chương 205: Chương 205
Chương 204: Chương 204
Chương 203: Chương 203
Chương 202: Chương 202
Chương 201: Chương 201
Chương 200: Chương 200
Chương 199: Chương 199
Chương 198: Chương 198
Chương 197: Chương 197
Chương 196: Chương 196
Chương 195: Chương 195
Chương 194: Chương 194
Chương 193: Chương 193
Chương 192: Chương 192
Chương 191: Chương 191
Chương 190: Chương 190
Chương 189: Chương 189
Chương 188: Chương 188
Chương 187: Chương 187
Chương 186: Chương 186
Chương 185: Chương 185
Chương 184: Chương 184
Chương 183: Chương 183
Chương 182: Chương 182
Chương 181: Chương 181
Chương 180: Chương 180
Chương 179: Chương 179
Chương 178: Chương 178
Chương 177: Chương 177
Chương 176: Chương 176
Chương 175: Chương 175
Chương 174: Chương 174
Chương 173: Chương 173
Chương 172: Chương 172
Chương 171: Chương 171
Chương 170: Chương 170
Chương 169: Chương 169
Chương 168: Chương 168
Chương 167: Chương 167
Chương 166: Chương 166
Chương 165: Chương 165
Chương 164: Chương 164
Chương 163: Chương 163
Chương 162: Chương 162
Chương 161: Chương 161
Chương 160: Chương 160
Chương 159: Chương 159
Chương 158: Chương 158
Chương 157: Chương 157
Chương 156: Chương 156
Chương 155: Chương 155
Chương 154: Chương 154
Chương 153: Chương 153
Chương 152: Chương 152
Chương 151: Chương 151
Chương 150: Chương 150
Chương 149: Chương 149
Chương 148: Chương 148
Chương 147: Chương 147
Chương 146: Chương 146
Chương 145: Chương 145
Chương 144: Chương 144
Chương 143: Chương 143
Chương 142: Chương 142
Chương 141: Chương 141
Chương 140: Chương 140
Chương 139: Chương 139
Chương 138: Chương 138
Chương 137: Chương 137
Chương 136: Chương 136
Chương 135: Chương 135
Chương 134: Chương 134
Chương 133: Chương 133
Chương 132: Chương 132
Chương 131: Chương 131
Chương 130: Chương 130
Chương 129: Chương 129
Chương 128: Chương 128
Chương 127: Chương 127
Chương 126: Chương 126
Chương 125: Chương 125
Chương 124: Chương 124
Chương 123: Chương 123
Chương 122: Chương 122
Chương 121: Chương 121
Chương 120: Chương 120
Chương 119: Chương 119
Chương 118: Chương 118
Chương 117: Chương 117
Chương 116: Chương 116
Chương 115: Chương 115
Chương 114: Chương 114
Chương 113: Chương 113
Chương 112: Chương 112
Chương 111: Chương 111
Chương 110: Chương 110
Chương 109: Chương 109
Chương 108: Chương 108
Chương 107: Chương 107
Chương 106: Chương 106
Chương 105: Chương 105
Chương 104: Chương 104
Chương 103: Chương 103
Chương 102: Chương 102
Chương 101: Chương 101
Chương 100: Chương 100
Chương 99: Chương 99
Chương 98: Chương 98
Chương 97: Chươn 97
Chương 96: Chương 96
Chương 95: Chương 95
Chương 94: Chương 94
Chương 93: Chương 93
Chương 92: Chương 92
Chương 91: Chương 91
Chương 90: Chương 90
Chương 89: Chương 89
Chương 88: Chương 88
Chương 87: Chương 87
Chương 86: Chương 86
Chương 85: Chương 85
Chương 84: Chương 84
Chương 83: Chương 83
Chương 82: Chương 82
Chương 81: Chương 81
Chương 80: Chương 80
Chương 79: Chương 79
Chương 78: Chương 78
Chương 77: Chương 77
Chương 76: Chương 76
Chương 75: Chương 75
Chương 74: Chương 74
Chương 73: Chương 73
Chương 72: Chương 72
Chương 71: Chương 71
Chương 70: Chương 70
Chương 69: Chương 69
Chương 68: Chương 68
Chương 67: Chương 67
Chương 66: Chương 66
Chương 65: Chương 65
Chương 64: Chương 64
Chương 63: Chương 63
Chương 62: Chương 62
Chương 61: Chương 61
Chương 60: Chương 60
Chương 59: Chương 59
Chương 58: Chương 58
Chương 57: Chương 57
Chương 56: Chương 56
Chương 55: Chương 55
Chương 54: Chương 54
Chương 53: Chương 53
Chương 52: Chương 52
Chương 51: Chương 51
Chương 50: Chương 50
Chương 49: Chương 49
Chương 48: Chương 48
Chương 47: Chương 47
Chương 46: Chương 46
Chương 45: Chương 45
Chương 44: Chương 44
Chương 43: Chương 43
Chương 42: Chương 42
Chương 41: Chương 41
Chương 40: Chương 40
Chương 39: Chương 39
Chương 38: Chương 38
Chương 37: Chương 37
Chương 36: Chương 36
Chương 35: Chương 35
Chương 34: Chương 34
Chương 33: Chương 33
Chương 32: Chương 32
Chương 31: Chương 31
Chương 30: Chương 30
Chương 29: Chương 29
Chương 28: Chương 28
Chương 27: Chương 27
Chương 26: Chương 26
Chương 25: Chương 25
Chương 24: Chương 24
Chương 23: Chương 23
Chương 22: Chương 22
Chương 21: Chương 21
Chương 20: Chương 20
Chương 19: Chương 19
Chương 18: Chương 18
Chương 17: Chương 17
Chương 16: Chương 16
Chương 15: Chương 15
Chương 14: Chương 14
Chương 13: Chương 13
Chương 12: Chương 12
Chương 11: Chương 11
Chương 10: Chương 10
Chương 10: Chương 10
Chương 9: Chương 9
Chương 9: Chương 9
Chương 8: Chương 8
Chương 8: Chương 8
Chương 7: Chương 7
Chương 7: Chương 7
Chương 6: Chương 6
Chương 6: Chương 6
Chương 5: Chương 5
Chương 5: Chương 5
Chương 4: Chương 4
Chương 4: Chương 4
Chương 3: Chương 3
Chương 3: Chương 3
Chương 2: Chương 2
Chương 2: Chương 2
Chương 1: Chương 1
Chương 1: Chương 1

💬 Bình luận (0)