Chương 135

 

Chương 135

 

Trans: Đom Đóm

———

Bản dịch này thuộc quyền sở hữu của LoppyToon. Chúng mình đã mua raw và dịch để mang đến cho các bạn nội dung hoàn toàn miễn phí, rất mong các bạn tôn trọng công sức của nhóm.

———

Mặt sơ Sophia tái nhợt khi nghe lời thỉnh cầu bất ngờ đó.

“Daisy, ý em là sao… Không thể được. Nếu bị phát hiện là quân cách mạng thì…”

“Không. Em xin chị, chị nhất định phải làm vậy.”

Nếu bị lộ là gián điệp của quân cách mạng, chắn chắn Daisy sẽ bị bắn chết. Nhất định không có ngoại lệ.

Dĩ nhiên, Daisy cũng biết điều đó. Và cô cũng biết rằng sơ Sophia không phải người có thể tố cáo cô một cách dễ dàng. Nhưng…

“Dù sao em cũng sẽ sớm bị bắt thôi. Nếu chị còn che giấu cho em một cách vụng về … cũng sẽ bị coi là tổ chức chống chính phủ, và rồi tất cả các nữ tu cùng bọn trẻ vô tội sẽ bị tàn sát hết.”

Đây là cách duy nhất cô nghĩ ra sau bao trăn trở.

Tách mình khỏi tu viện, đồng thời cứu Maxim von Waldeck.

“Nếu vì em mà nơi này phải chịu tổn hại, em sẽ mang thêm một tội lớn nữa. Em muốn sửa chữa và dừng lại ngay bây giờ.”

“…”

“Em không nói dối đâu. Là sự thật đấy. Chị không biết em là ai, hay đúng hơn là dù em có là ai đi chăng nữa, chị vẫn cứu em… và điều đó chẳng liên quan gì đến phe cách mạng cả.”

Cô đã do dự rất lâu.

Là con người, dĩ nhiên cô cũng muốn sống sót. Cô từng nghĩ đến việc viện cớ mang thai để trốn chạy, nhưng…

Dù nghĩ thế nào đi nữa thì đây vẫn là câu trả lời duy nhất.

“Nhờ chị mà em đã được cứu rỗi. Giờ em mới nhận ra. Dũng khí để thành thật xin tha thứ và nhận lấy hình phạt xứng đáng, đó mới chính là sự cứu rỗi thực sự đối với em.”

“Daisy…”

“Vậy nên, xin chị hãy giúp em để em có thể ngẩng cao đầu khi đứng trước Chúa.”

Dù có trốn chạy, cô cũng không thể thoát khỏi tội lỗi do mình gây ra.

Vì thế, dù nghĩ đến đứa con trong bụng khiến lòng cô tan nát… nhưng Daisy vẫn tin rằng đây là tội lỗi cuối cùng cô phạm phải, và cũng là cái giá cuối cùng cô phải trả.

 

“Một đứa trẻ chưa từng thấy mặt làm sao quan trọng bằng em được chứ.”

 

Dù từng nói muốn có con, Maxim đã cho cô câu trả lời rõ ràng. Và trước mặt hắn, cô cũng nhận ra đáp án dành cho mình là gì.

 

“Với ta, điều duy nhất quan trọng là em.”

 

Như cách Maxim đã nói với Daisy, hắn cũng chính là câu trả lời của cô.

Cô không cảm thấy bất công khi chết. Dù chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi, cô đã hạnh phúc hơn những gì mình đáng ra được nhận, nên Daisy chẳng còn gì để nuối tiếc.

Chỉ duy có một điều vẫn khiến lòng cô vướng bận.

“…Reilly.”

Đó là đứa con trong bụng cô. Đầu ngón tay chạm vào bụng dưới của cô bắt đầu run rẩy.

“Mọi tội lỗi em sẽ chịu, nên… chị à, xin hãy nhớ cái tên Reilly này.”

Daisy đã cố không khóc. Nhưng tiếng nức nở cứ trào lên, nuốt chửng lấy cô.

Sơ Sophia ôm lấy cơ thể run rẩy của Daisy, thì thầm vỗ về.

“Ừm, chị sẽ nhớ.”

“Hức, hức… Xin lỗi chị.”

“Không sao. Cảm ơn em vì đã dũng cảm thành thật với chị.”

Sau khi xưng tội xong, Daisy đã khóc rất lâu, cầu nguyện tha thiết để đứa con của cô có thể được lên thiên đường…

 

***

 

“Con về rồi à?”

“Vâng.”

Ngay khi Maxim về nhà muộn và bước vào vườn, Đại Công tước phu nhân đời trước đã nhận ra hắn. bà ra đón hắn với gương mặt rạng rỡ, như thể đã chờ đợi từ lâu.

“Con thật là… bận rộn đến mức ta muốn gặp mặt một lần cũng khó như hái sao trên trời.”

“Vâng, đúng là vậy thật. Thím còn chưa ngủ sao?”

“Thằng nhóc này, lạnh lùng thật đấy.”

Đại Công tước phu nhân đời trước khẽ trách móc khi hắn đáp lại bằng lời chào quá xã giao, rồi bước đi theo sau hắn.

“Daisy ngủ lại bên đó à?”

“Ừm, đường xa nên không thể về trong ngày được. Chiều nay cô ấy đã khởi hành sớm rồi.”

“Vậy à.”

Xong việc của mình, hắn chẳng buồn để mắt đến bất cứ thứ gì xung quanh.

Sao hắn có thể vô tâm với mọi thứ ngoại trừ chuyện của phu nhân mình đến vậy chứ?

Dù vậy, Đại Công tước phu nhân đời trước nghĩ rằng ít ra hắn đã không khiến bà phải phiền lòng vì chuyện với phụ nữ.

“Ta có chuyện muốn nói nên mới đợi con. Con có rảnh không?”

“Vâng, vậy chúng ta ngồi xuống uống… trà nhé”

“Nhưng con đâu có uống trà.”

“Là ta hỏi cho phải phép thôi.”

“Ta biết ngay mà. Không phải chuyện gì to tát đâu, nếu được thì cùng ta đi dạo trong vườn một lát đi.”

Bà định nói gì mà lại nài nỉ thế này? Hắn thấy hơi mệt, nhưng…

Vì Daisy đã dặn phải đối tốt với thím, hắn đành cố nhếch khóe miệng lên.

Và thế là một cuộc đi dạo hơi khó xử bắt đầu.

Dưới ánh trăng, hai người bước đi trong khu vườn ngoài trời. Gió đêm se lạnh. Daisy liệu đã đến nơi chưa. Không biết phu nhân đã ăn tối chưa. Tự nhiên hắn nghĩ đến Daisy.

Xung quanh chỉ còn tiếng côn trùng rả rích vang lên.

“Reilly von Waldeck. Con thấy thế nào?”

“Thím nói gì vậy?”

“Là Daisy đấy. Con bé đã nhờ ta đặt tên cho đứa trẻ.”

Ánh mắt thờ ơ của hắn lập tức sáng lên.

“Nó bảo nếu được thì đặt một cái tên hợp với cả con trai lẫn con gái, nên ta đã chọn Reilly. Con thấy thế nào?”

“Phu nhân… mang thai rồi sao?”

“Thằng bé này, ta đã nói là đừng vội rồi mà. Con lúc nào cũng hấp tấp quá đấy.”

Bà nói y như lời phụ tá của hắn.

Dĩ nhiên, mối quan tâm duy nhất của hắn vẫn là phu nhân. Cả ngày hắn chỉ nghĩ đến cô, nên không hấp tấp mới lạ. Dù có bị gọi là si tình hay khờ khạo, hắn cũng chẳng bận tâm.

“Daisy nói sẽ cầu nguyện để Chúa ban phước cho nhà Waldeck. Có vẻ trong lòng con bé cũng mong điều đó. Nhìn cách nó cầu nguyện là ta biết.”

Dù cách hiểu khác nhau, nhưng chuyện người thừa kế cũng khiến Đại Công tước phu nhân đời trước hài lòng.

Bà nói thêm với gương mặt rạng rỡ.

“Con bé bảo nếu có tên đứa bé thì lời cầu nguyện thì sẽ linh nghiệm hơn, nên ta đặt tên cho nó. Chưa có chuyện mang thai, nhưng nghe nó nói thì chắc là cũng sắp rồi. Thế nào, nghe lời ta rằng không nên quá vội vàng vẫn tốt hơn đúng không?”

“Vâng. Tốt quá.”

Hắn đáp ngắn gọn, nhưng khóe môi cứ tự nhiên cong lên.

Hắn đã biết chuyện cô mang thai. Mary Gold đã theo dõi Rose và phát hiện Daisy bí mật đi khám với một cái tên giả.

Hắn từng băn khoăn khi thấy cô vì muốn giấu chuyện này mà không khám bác sĩ riêng của nhà Waldeck, nhưng giờ cô đã đặt tên cho đứa bé.

Lòng hắn thấy nhẹ nhõm hơn.

“Vậy nên hãy đợi đến khi Daisy tự nói với con nhé. Rằng Reilly đã đến với chúng ta.”

“Ta nhớ rồi, thưa thím. Reilly von Waldeck. Tên đẹp thật.”

Phu nhân nói yêu hắn.

Hắn từng nghĩ nếu cô yêu hắn thật lòng, cô sẽ ở lại bên hắn, và quả nhiên nỗ lực của hắn đã không uổng phí.

Daisy đã mang thai. Cô đã nhờ đặt tên cho đứa bé, và họ đã đặt một cái tên thật đẹp là Reilly.

Daisy von Waldeck sẽ bảo vệ Reilly von Waldeck, còn hắn, Maxim von Waldeck, sẽ bảo vệ Daisy von Waldeck.

Đó cũng là cách hắn bảo vệ chính mình.

Ánh trăng dịu dàng rót xuống. Thế giới đơn sắc của hắn giờ đây rực sáng chỉ vì cô.

 

Nhưng những mộng tưởng ngọt ngào ấy của hắn cũng sớm tan vỡ.

 

***

 

Maxim không rời tay khỏi cuốn sách dù chỉ một phút. Đầu óc mụ mị vì thiếu ngủ, nhưng hắn chẳng bận tâm.

Có lẽ vì thế mà hắn như đang mơ giữa ban ngày.

Không, không thể chỉ là mơ được. Hắn đã mong chờ khoảnh khắc này đến nhường nào. Nó phải là hiện thực.

Khi quá mệt mỏi mà nhắm mắt lại, hắn thấy Daisy đang mỉm cười rạng rỡ với hắn.

Và trong vòng tay cô là… một đứa bé mang nụ cười giống hệt mẹ. đứa bé có mái tóc vàng óng sạch sẽ giống mẹ. Đôi mắt lại có màu xám xanh sắc sảo giống hắn.

Một gương mặt ngây thơ với ánh mắt tinh nghịch.

“…Dễ thương quá.”

Chỉ nghĩ đến thôi, hắn đã bất giác mỉm cười hệt như một kẻ ngốc.

Nhưng dù hạt đậu nhỏ đó có đáng yêu đến đâu, nó cũng không thể sánh bằng mẹ nó. Vốn dĩ, nếu đó không phải là con của Daisy, hắn cũng sẽ không thèm để tâm đến.

Phu nhân yêu dấu của hắn, ngay cả khi mang thai cũng sẽ thật đáng yêu.

Hắn tưởng tượng dáng vẻ nhỏ nhắn của Daisy, bụng bầu to tròn, bước đi chậm chạp.

Nghĩ đến cảnh cô mang thai nặng nhọc, hắn vừa xót vừa yêu đến phát điên.

Khi đứa bé chào đời, cô sẽ ôm con vào lòng và cho con bú.

Nghe có vẻ ngớ ngẩn, nhưng nhìn con bú sữa, hắn chắc sẽ ghen tị lắm. Trừ giờ ăn của Reilly ra, mọi thứ của cô phải là của hắn. Hắn sẽ tự tay khẳng định chủ quyền của mình.

Dù đứa bé có thích đến đâu, cũng không thể bằng hắn được.

Về tình yêu dành cho bầu sữa đó, hắn tự tin rằng mình sẽ không thua bất cứ ai.

Trong khi hắn đang mơ mộng viển vông như vậy.

Cộc cộc-.

Tiếng gõ cửa vang lên, viên phụ tá bước vào.

“Chuyện gì?”

“Thưa ngài, có người đến tìm ngài ạ.”

 

Cài đặt

180%
14px
Chương 215: Chương 215
Chương 214: Chương 214
Chương 213: Chương 213
Chương 212: Chương 212
Chương 211: Chương 211
Chương 210: Chương 210
Chương 209: Chương 209
Chương 208: Chương 208
Chương 207: Chương 207
Chương 206: Chương 206
Chương 205: Chương 205
Chương 204: Chương 204
Chương 203: Chương 203
Chương 202: Chương 202
Chương 201: Chương 201
Chương 200: Chương 200
Chương 199: Chương 199
Chương 198: Chương 198
Chương 197: Chương 197
Chương 196: Chương 196
Chương 195: Chương 195
Chương 194: Chương 194
Chương 193: Chương 193
Chương 192: Chương 192
Chương 191: Chương 191
Chương 190: Chương 190
Chương 189: Chương 189
Chương 188: Chương 188
Chương 187: Chương 187
Chương 186: Chương 186
Chương 185: Chương 185
Chương 184: Chương 184
Chương 183: Chương 183
Chương 182: Chương 182
Chương 181: Chương 181
Chương 180: Chương 180
Chương 179: Chương 179
Chương 178: Chương 178
Chương 177: Chương 177
Chương 176: Chương 176
Chương 175: Chương 175
Chương 174: Chương 174
Chương 173: Chương 173
Chương 172: Chương 172
Chương 171: Chương 171
Chương 170: Chương 170
Chương 169: Chương 169
Chương 168: Chương 168
Chương 167: Chương 167
Chương 166: Chương 166
Chương 165: Chương 165
Chương 164: Chương 164
Chương 163: Chương 163
Chương 162: Chương 162
Chương 161: Chương 161
Chương 160: Chương 160
Chương 159: Chương 159
Chương 158: Chương 158
Chương 157: Chương 157
Chương 156: Chương 156
Chương 155: Chương 155
Chương 154: Chương 154
Chương 153: Chương 153
Chương 152: Chương 152
Chương 151: Chương 151
Chương 150: Chương 150
Chương 149: Chương 149
Chương 148: Chương 148
Chương 147: Chương 147
Chương 146: Chương 146
Chương 145: Chương 145
Chương 144: Chương 144
Chương 143: Chương 143
Chương 142: Chương 142
Chương 141: Chương 141
Chương 140: Chương 140
Chương 139: Chương 139
Chương 138: Chương 138
Chương 137: Chương 137
Chương 136: Chương 136
Chương 135: Chương 135
Chương 134: Chương 134
Chương 133: Chương 133
Chương 132: Chương 132
Chương 131: Chương 131
Chương 130: Chương 130
Chương 129: Chương 129
Chương 128: Chương 128
Chương 127: Chương 127
Chương 126: Chương 126
Chương 125: Chương 125
Chương 124: Chương 124
Chương 123: Chương 123
Chương 122: Chương 122
Chương 121: Chương 121
Chương 120: Chương 120
Chương 119: Chương 119
Chương 118: Chương 118
Chương 117: Chương 117
Chương 116: Chương 116
Chương 115: Chương 115
Chương 114: Chương 114
Chương 113: Chương 113
Chương 112: Chương 112
Chương 111: Chương 111
Chương 110: Chương 110
Chương 109: Chương 109
Chương 108: Chương 108
Chương 107: Chương 107
Chương 106: Chương 106
Chương 105: Chương 105
Chương 104: Chương 104
Chương 103: Chương 103
Chương 102: Chương 102
Chương 101: Chương 101
Chương 100: Chương 100
Chương 99: Chương 99
Chương 98: Chương 98
Chương 97: Chươn 97
Chương 96: Chương 96
Chương 95: Chương 95
Chương 94: Chương 94
Chương 93: Chương 93
Chương 92: Chương 92
Chương 91: Chương 91
Chương 90: Chương 90
Chương 89: Chương 89
Chương 88: Chương 88
Chương 87: Chương 87
Chương 86: Chương 86
Chương 85: Chương 85
Chương 84: Chương 84
Chương 83: Chương 83
Chương 82: Chương 82
Chương 81: Chương 81
Chương 80: Chương 80
Chương 79: Chương 79
Chương 78: Chương 78
Chương 77: Chương 77
Chương 76: Chương 76
Chương 75: Chương 75
Chương 74: Chương 74
Chương 73: Chương 73
Chương 72: Chương 72
Chương 71: Chương 71
Chương 70: Chương 70
Chương 69: Chương 69
Chương 68: Chương 68
Chương 67: Chương 67
Chương 66: Chương 66
Chương 65: Chương 65
Chương 64: Chương 64
Chương 63: Chương 63
Chương 62: Chương 62
Chương 61: Chương 61
Chương 60: Chương 60
Chương 59: Chương 59
Chương 58: Chương 58
Chương 57: Chương 57
Chương 56: Chương 56
Chương 55: Chương 55
Chương 54: Chương 54
Chương 53: Chương 53
Chương 52: Chương 52
Chương 51: Chương 51
Chương 50: Chương 50
Chương 49: Chương 49
Chương 48: Chương 48
Chương 47: Chương 47
Chương 46: Chương 46
Chương 45: Chương 45
Chương 44: Chương 44
Chương 43: Chương 43
Chương 42: Chương 42
Chương 41: Chương 41
Chương 40: Chương 40
Chương 39: Chương 39
Chương 38: Chương 38
Chương 37: Chương 37
Chương 36: Chương 36
Chương 35: Chương 35
Chương 34: Chương 34
Chương 33: Chương 33
Chương 32: Chương 32
Chương 31: Chương 31
Chương 30: Chương 30
Chương 29: Chương 29
Chương 28: Chương 28
Chương 27: Chương 27
Chương 26: Chương 26
Chương 25: Chương 25
Chương 24: Chương 24
Chương 23: Chương 23
Chương 22: Chương 22
Chương 21: Chương 21
Chương 20: Chương 20
Chương 19: Chương 19
Chương 18: Chương 18
Chương 17: Chương 17
Chương 16: Chương 16
Chương 15: Chương 15
Chương 14: Chương 14
Chương 13: Chương 13
Chương 12: Chương 12
Chương 11: Chương 11
Chương 10: Chương 10
Chương 10: Chương 10
Chương 9: Chương 9
Chương 9: Chương 9
Chương 8: Chương 8
Chương 8: Chương 8
Chương 7: Chương 7
Chương 7: Chương 7
Chương 6: Chương 6
Chương 6: Chương 6
Chương 5: Chương 5
Chương 5: Chương 5
Chương 4: Chương 4
Chương 4: Chương 4
Chương 3: Chương 3
Chương 3: Chương 3
Chương 2: Chương 2
Chương 2: Chương 2
Chương 1: Chương 1
Chương 1: Chương 1

💬 Bình luận (0)