Chương 89

 

Chương 89

 

Edit: Agnes

———

Bản dịch này thuộc quyền sở hữu của LoppyToon. Chúng mình đã mua raw và dịch để mang đến cho các bạn nội dung hoàn toàn miễn phí, rất mong các bạn tôn trọng công sức của nhóm.

———

Daisy nuốt khan một cách vô thức, nhưng vẫn không hề né tránh ánh nhìn sắc bén kia.

“Nhờ vậy mà ta cứ ngỡ sẽ có một buổi hẹn hò hiếm hoi ở nhà hát chứ. Xem ra danh sách khách mời có chút trục trặc rồi.”

Dường như nhận ra bầu không khí khô khốc giữa họ, Maxim không chào hỏi ngay mà chỉ thản nhiên đáp lại, đồng thời vòng tay ôm lấy bờ vai Daisy.

Những lời ấy ẩn chứa gai nhọn.

Hoàng hậu không vội trả lời, chỉ im lặng quan sát Daisy một lúc.

“Vậy sao.”

Thấy hoàng hậu đáp lại một cách mơ hồ, Daisy lập tức nhận ra. Việc cô không có trong danh sách khách mời ngay từ đầu, dù đã gửi thư nhưng danh sách vẫn không được sửa đổi — tất cả không phải là sơ suất, mà là cố tình.

‘Mình đâu phải không biết mình vốn không được mời. Không có lý do gì phải chùn bước cả.’

Càng trong tình huống này, cô càng phải tỏ ra tự tin.

“Xin bái kiến bệ hạ. Thần là Daisy von Waldeck.”

“Chào mừng Đại công tước phu nhân.”

Khi Daisy hành lễ, hoàng hậu đáp lại bằng một nụ cười nhạt. Họ đã từng gặp nhau tại buổi tiệc chào đón Maxim trở về, nên cũng không phải lần đầu tiên đối diện.

“Ta nghe nói vị Đại công tước phu nhân đời trước không được khỏe. Tình trạng hiện tại thế nào rồi?”

“Vâng, người đã hồi phục nhiều. Thân mẫu thần cũng dặn thần gửi lời thăm hỏi đến bệ hạ.”

“Thật may quá. Sau khi gửi thư đi, ta cũng đã lo lắng rất nhiều. Người có tuổi rồi, chỉ cần hơi khó chịu một chút cũng nên cẩn thận nghỉ ngơi.”

“Đội ơn bệ hạ đã quan tâm.”

“Có vẻ danh sách khách mời gặp chút trục trặc giữa chừng. Ta sẽ cho người xử lý ngay để hai vị có thể vào cùng nhau.”

Hoàng hậu khẽ phất tay, viên trợ lý lập tức tất bật hành động.

Daisy cảm nhận được ánh mắt đang dõi theo mình, liền quay đầu lại. Maxim đang nhìn cô chằm chằm, môi mím chặt như thể một phụ huynh lo lắng khi để con nhỏ tự chơi gần mép nước. Nhưng Daisy chẳng hề bận tâm.

Cô không phải người thích gây chuyện trước, nhưng một khi đã bị chạm đến, tính khí cô cũng chẳng dễ chịu. Trước bất kỳ ai, cô đều không để mình bị lép vế.

Chợt, ánh mắt Daisy hướng về phía hoàng hậu. Có vẻ bệ hạ không đến một mình.

“Ôi trời, suýt nữa ta quên mất. Giới thiệu với hai vị, đây là cháu gái ta đến từ Egonia.”

“Lần đầu gặp mặt, ta là công chúa Christine Vinet của Egonia.”

Christine Vinet mang dáng vẻ thanh tao, mái tóc bạch kim và đôi mắt xanh đặc trưng của hoàng tộc Egonia.

Vợ chồng Đại công tước cũng nhẹ nhàng đáp lễ với cô ta.

“Đại công tước phu nhân.”

“Vâng, bệ hạ.”

“Ta có chuyện cần bàn bạc riêng với Đại công tước. Có thể nhờ cô đưa cháu gái ta đi dạo một chút được không?”

Daisy chạm mắt với Christine khi nữ hoàng đưa ra lời nhờ cậy. Công chúa Egonia mỉm cười nhẹ nhàng, đôi mắt xanh trong veo như làn nước tĩnh lặng.

Vẫn còn một chút thời gian trước khi vở opera bắt đầu.

Dù đây cũng là lần đầu tiên cô đến nơi này, nhưng chỉ là chuyện đưa Christine đi dạo một chút và giúp cô ta tìm chỗ ngồi, chắc hẳn không quá khó.

“Dĩ nhiên rồi. Thưa công chúa, chúng ta đi cùng nhau được chứ ạ?”

 

* * *

 

Vừa bước vào phòng khách quý được chuẩn bị riêng trong nhà hát, hoàng hậu lập tức cho lui tất cả thị tùng.

Chỉ còn lại hai người — Maxim và hoàng hậu.

“Ta đã muốn có một buổi gặp mặt thế này với Đại công tước từ lâu. Nhưng triệu hồi một người bận rộn như ngài đi đi lại lại cũng không tiện, nên ta đành mời ngài đến đây. Mong ngài thứ lỗi.”

“Bệ hạ khách sáo rồi.”

“Triều đình có quá nhiều lễ nghi rườm rà, đến mức muốn nói chuyện thoải mái cũng chẳng dễ dàng gì.”

“Vâng, bệ hạ.”

Maxim đáp lời theo đúng lễ nghi, nhưng trong đầu lại không ngừng nghĩ đến Daisy.

Bảo rằng đây là chuyện của đại công tước phu nhân nên hắn không nên can thiệp, vì vậy hắn đành đứng ngoài quan sát.

Thế nhưng, cảm giác đó chẳng khác nào thả cô vào một đầm lầy đầy cá sấu.

Phải, giới quý tộc vốn chẳng khác nào những con cá sấu đó.

Họ luôn rình rập cơ hội để cắn xé, và khi tình thế bất lợi, họ có thể rơi nước mắt một cách không chút do dự. Hắn đã để Daisy lại giữa một nơi bốc mùi như thế, làm sao có thể không lo lắng được?

Maxim liếc nhìn đồng hồ quả lắc trong phòng, xác nhận thời gian rồi quay lại đối diện với hoàng hậu.

“Nhờ chiến thắng rực rỡ trong cuộc chiến, danh tiếng hoàng thất đã được nâng cao đáng kể. Tất cả đều nhờ công của ngài.”

“Ta chỉ làm tròn bổn phận của một người lính mà thôi. Bệ hạ quá lời rồi.”

“Nhân cơ hội này, bệ hạ dường như cũng đang cân nhắc việc thoái vị.”

Thoái vị sao. Nếu đương kim quốc vương rút lui và truyền ngôi cho thái tử, thì với tư cách là hoàng hậu, đây chẳng khác nào lửa cháy đến chân bà.

Hoàng hậu hiện tại vốn là kế hậu, không phải mẫu thân ruột của thái tử. Sau khi mất đi con trai ruột — hoàng tử thứ hai — trong chiến tranh, vị thế của bà càng trở nên bấp bênh. Một khi thái tử chính thức lên ngôi, bà sẽ hoàn toàn mất đi chỗ đứng trong hoàng cung.

“Vậy nên, không chỉ hoàng thất mà ngay cả gia tộc của ta cũng đang hết sức lo lắng.”

Nếu thái tử đăng cơ, mối bang giao giữa vương thất và Egonia — quê hương của hoàng hậu — có khả năng đổ vỡ.

Hoàng hậu bình tĩnh tiếp tục.

“Chó săn của hoàng thất… Có người gọi ngài như vậy, Đại công tước à. Nhưng ta không ngu ngốc đến mức không nhận ra lòng dân đang hướng về Waldeck, chứ không phải vương thất.”

“Vậy bệ hạ muốn nói điều gì đây? Nếu mở đầu dài dòng như thế, hẳn là một chuyện khó nói. Chi bằng cứ nói thẳng đi.”

Maxim nhìn thẳng vào mắt hoàng hậu, hỏi một cách trực diện.

“Ôi, xin thứ lỗi. Ta chỉ lo lắng rằng, một kẻ chỉ biết đến chiến trường như ta, có thể hiểu nhầm ý của bệ hạ. Vì vậy, ta mới muốn xác nhận cho rõ ràng.”

“Không sao cả. Ta vốn cũng không biết phải mở lời thế nào. Ngài thẳng thắn như vậy lại hay.”

Hoàng hậu mỉm cười, khóe môi cong lên một cách đầy ẩn ý.

“Ngài không thể mãi là chó săn của hoàng thất được. Giờ đây, ngài nên lấy thân phận một anh hùng cứu quốc mà lo cho tương lai của chính mình.”

“Đây là một đề nghị hay là một mệnh lệnh?”

“Một cuộc thương lượng. Ta muốn bắt tay với ngài theo cách mà cả hai bên đều có lợi.”

Thương lượng.

Maxim lặp lại từ ấy trong đầu, nghiền ngẫm hàm ý ẩn giấu bên trong.

“Vậy nên, phía Egonia đã để mắt đến ngài, và gửi cháu gái ta đến đây. Nếu hôn ước này thành công, họ sẵn sàng hỗ trợ ngài củng cố nền tảng chính trị của mình.”

“Xin thứ lỗi nhưng càng nghe, ta càng thấy khó hiểu.”

Maxim lạnh lùng cắt ngang, khiến hoàng hậu khẽ mở to mắt vì ngạc nhiên.

“Có lẽ ta phải nói ra một điều hiển nhiên mà bệ hạ dường như quên mất rằng ta đã có vợ, và ta yêu nàng. Đến mức ngay khi trở về, ta còn coi động phòng quan trọng hơn cả việc báo cáo quân sự.”

“Ta biết.”

“Nếu biết, vậy sao bệ hạ vẫn nói ra điều này?”

“Ta không bảo ngài phải ly hôn. Chỉ là, không gì củng cố lòng tin bằng một cuộc hôn nhân.”

Kết hôn rồi lại kết hôn? Như thể chuyện này là điều đương nhiên, hoàng hậu vẫn bình thản tiếp tục.

“Ngài cũng rõ mà, ta và bệ hạ đâu có phải một cặp phu thê hòa hợp. Cả hoàng cung đều biết người mà bệ hạ thường xuyên lui tới là tiểu thư Seymour, chứ không phải ta. Và cháu gái ta cũng chẳng phải một đứa trẻ ngây thơ về chuyện hôn nhân.”

“A, vậy ý bệ hạ là bảo ta nạp công chúa làm tình nhân?”

Maxim nhướng mày, hỏi lại với vẻ ngạc nhiên đến mức hoang đường, khiến sắc mặt hoàng hậu thoáng cứng lại.

“Đại công tước, ngài...”

Bất chấp sự bối rối của bà, Maxim bật cười khẽ, nhưng từng lời hắn nói ra đều sắc bén như mũi dao.

“Nếu không phải vậy, thì ý bệ hạ là ta nên giáng vợ mình xuống làm thiếp, rồi cưới công chúa làm chính thất sao? Ta có đang hiểu đúng ý bệ hạ không?”

“Đại công tước, đừng bóp méo lời ta.”

“Hình như bệ hạ đang nhầm lẫn điều gì đó, để ta đính chính lại. Thứ nhất, ta không chiến đấu để cứu quốc gia. Ta chiến đấu để trở về bên gia đình mình. Và đối với ta, gia đình ấy chính là Daisy von Waldeck — người vợ của ta.”

Sự kiên định trong giọng nói của hắn khiến căn phòng chìm vào im lặng.

“Thứ hai, ta không phải anh hùng. Ta đúng là một con chó săn. Một kẻ từng lăn lộn ở đáy bùn như ta, sao có thể là anh hùng được? Dù là đại công tước hay vua thì bản chất ta vẫn là một con chó. Và chó thì chỉ tìm kiếm thức ăn, chứ không đàm phán. Thứ duy nhất có thể mua được lòng trung thành của một con chó chính là thức ăn.”

“…”

“Nếu bệ hạ muốn làm chủ ta, thì ít nhất cũng nên đưa ra một miếng mồi khiến ta hứng thú. Chứ nếu cứ đùa giỡn như vậy, coi chừng bị cắn ngược đấy.”

Hắn thản nhiên nhìn thẳng vào hoàng hậu, đôi mắt không gợn chút sợ hãi hay do dự.

“Vậy thì, vì ta mắc chứng lo âu khi xa vợ, ta xin phép cáo lui trước.”

Dứt lời, Maxim đặt tay lên ngực, cúi người chào một cách đầy lễ nghi, rồi đứng dậy định rời khỏi phòng.

“Đại công tước, có một câu nói — sau khi cuộc săn kết thúc, chó săn cũng sẽ bị làm thịt.”

Giọng hoàng hậu chậm rãi vang lên, khiến hắn khựng lại ngay trước cánh cửa.

“Nhất là những con chó dám cắn chủ nhân.”

“Vậy sao.”

“Ta mong ngài không đưa ra quyết định vội vàng vì cảm xúc nhất thời, mà hãy suy nghĩ thật kỹ về những gì ta vừa nói.”

“Nhưng bệ hạ, đe dọa cũng phải từ kẻ có thực quyền mới có tác dụng.”

Hắn bật cười, đặt tay lên tay nắm cửa.

“Bệ hạ nên suy nghĩ xem, rốt cuộc ai mới là người đang cần ai. Và nhớ chuẩn bị thức ăn phù hợp.”

“…”

“Vì ta khá kén ăn, không phải thứ gì ta cũng nuốt trôi đâu.”

Dứt lời, Maxim đẩy cửa bước ra ngoài mà không hề ngoái lại. Trong phòng, hoàng hậu lặng thinh nhìn cánh cửa đóng sập lại, bàn tay siết chặt thành nắm đấm.

“Tên hỗn xược.”

Từ lâu bà đã biết hắn là kẻ không có gốc rễ, nhưng vào lúc này, bà cũng chẳng có lựa chọn nào tốt hơn.

“Giờ phải làm sao đây?”

Maxim von Waldeck là một kẻ khôn ngoan. Hắn không bao giờ làm điều gì khiến bản thân chịu thiệt.

Và hoàng hậu hiểu rất rõ ánh mắt của những kẻ nuôi tham vọng.

Hiện tại, có thể hắn đang chìm đắm trong nữ sắc mà chưa nhìn xa hơn. Nhưng nếu tình thế khó khăn cứ lặp đi lặp lại, sớm muộn gì hắn cũng sẽ nhận ra thực tại.

Khi Đại công tước rời đi, viên trợ lý đang chờ bên ngoài bước vào.

“Ngày mai, gọi phu nhân Dudley đến gặp ta.”

Nếu hắn không có ý định buông bỏ con rối đó, thì ta chỉ cần tạo ra một ván cờ buộc hắn phải buông tay mà thôi.

 

— Còn tiếp —

 

 

Cài đặt

180%
14px
Chương 215: Chương 215
Chương 214: Chương 214
Chương 213: Chương 213
Chương 212: Chương 212
Chương 211: Chương 211
Chương 210: Chương 210
Chương 209: Chương 209
Chương 208: Chương 208
Chương 207: Chương 207
Chương 206: Chương 206
Chương 205: Chương 205
Chương 204: Chương 204
Chương 203: Chương 203
Chương 202: Chương 202
Chương 201: Chương 201
Chương 200: Chương 200
Chương 199: Chương 199
Chương 198: Chương 198
Chương 197: Chương 197
Chương 196: Chương 196
Chương 195: Chương 195
Chương 194: Chương 194
Chương 193: Chương 193
Chương 192: Chương 192
Chương 191: Chương 191
Chương 190: Chương 190
Chương 189: Chương 189
Chương 188: Chương 188
Chương 187: Chương 187
Chương 186: Chương 186
Chương 185: Chương 185
Chương 184: Chương 184
Chương 183: Chương 183
Chương 182: Chương 182
Chương 181: Chương 181
Chương 180: Chương 180
Chương 179: Chương 179
Chương 178: Chương 178
Chương 177: Chương 177
Chương 176: Chương 176
Chương 175: Chương 175
Chương 174: Chương 174
Chương 173: Chương 173
Chương 172: Chương 172
Chương 171: Chương 171
Chương 170: Chương 170
Chương 169: Chương 169
Chương 168: Chương 168
Chương 167: Chương 167
Chương 166: Chương 166
Chương 165: Chương 165
Chương 164: Chương 164
Chương 163: Chương 163
Chương 162: Chương 162
Chương 161: Chương 161
Chương 160: Chương 160
Chương 159: Chương 159
Chương 158: Chương 158
Chương 157: Chương 157
Chương 156: Chương 156
Chương 155: Chương 155
Chương 154: Chương 154
Chương 153: Chương 153
Chương 152: Chương 152
Chương 151: Chương 151
Chương 150: Chương 150
Chương 149: Chương 149
Chương 148: Chương 148
Chương 147: Chương 147
Chương 146: Chương 146
Chương 145: Chương 145
Chương 144: Chương 144
Chương 143: Chương 143
Chương 142: Chương 142
Chương 141: Chương 141
Chương 140: Chương 140
Chương 139: Chương 139
Chương 138: Chương 138
Chương 137: Chương 137
Chương 136: Chương 136
Chương 135: Chương 135
Chương 134: Chương 134
Chương 133: Chương 133
Chương 132: Chương 132
Chương 131: Chương 131
Chương 130: Chương 130
Chương 129: Chương 129
Chương 128: Chương 128
Chương 127: Chương 127
Chương 126: Chương 126
Chương 125: Chương 125
Chương 124: Chương 124
Chương 123: Chương 123
Chương 122: Chương 122
Chương 121: Chương 121
Chương 120: Chương 120
Chương 119: Chương 119
Chương 118: Chương 118
Chương 117: Chương 117
Chương 116: Chương 116
Chương 115: Chương 115
Chương 114: Chương 114
Chương 113: Chương 113
Chương 112: Chương 112
Chương 111: Chương 111
Chương 110: Chương 110
Chương 109: Chương 109
Chương 108: Chương 108
Chương 107: Chương 107
Chương 106: Chương 106
Chương 105: Chương 105
Chương 104: Chương 104
Chương 103: Chương 103
Chương 102: Chương 102
Chương 101: Chương 101
Chương 100: Chương 100
Chương 99: Chương 99
Chương 98: Chương 98
Chương 97: Chươn 97
Chương 96: Chương 96
Chương 95: Chương 95
Chương 94: Chương 94
Chương 93: Chương 93
Chương 92: Chương 92
Chương 91: Chương 91
Chương 90: Chương 90
Chương 89: Chương 89
Chương 88: Chương 88
Chương 87: Chương 87
Chương 86: Chương 86
Chương 85: Chương 85
Chương 84: Chương 84
Chương 83: Chương 83
Chương 82: Chương 82
Chương 81: Chương 81
Chương 80: Chương 80
Chương 79: Chương 79
Chương 78: Chương 78
Chương 77: Chương 77
Chương 76: Chương 76
Chương 75: Chương 75
Chương 74: Chương 74
Chương 73: Chương 73
Chương 72: Chương 72
Chương 71: Chương 71
Chương 70: Chương 70
Chương 69: Chương 69
Chương 68: Chương 68
Chương 67: Chương 67
Chương 66: Chương 66
Chương 65: Chương 65
Chương 64: Chương 64
Chương 63: Chương 63
Chương 62: Chương 62
Chương 61: Chương 61
Chương 60: Chương 60
Chương 59: Chương 59
Chương 58: Chương 58
Chương 57: Chương 57
Chương 56: Chương 56
Chương 55: Chương 55
Chương 54: Chương 54
Chương 53: Chương 53
Chương 52: Chương 52
Chương 51: Chương 51
Chương 50: Chương 50
Chương 49: Chương 49
Chương 48: Chương 48
Chương 47: Chương 47
Chương 46: Chương 46
Chương 45: Chương 45
Chương 44: Chương 44
Chương 43: Chương 43
Chương 42: Chương 42
Chương 41: Chương 41
Chương 40: Chương 40
Chương 39: Chương 39
Chương 38: Chương 38
Chương 37: Chương 37
Chương 36: Chương 36
Chương 35: Chương 35
Chương 34: Chương 34
Chương 33: Chương 33
Chương 32: Chương 32
Chương 31: Chương 31
Chương 30: Chương 30
Chương 29: Chương 29
Chương 28: Chương 28
Chương 27: Chương 27
Chương 26: Chương 26
Chương 25: Chương 25
Chương 24: Chương 24
Chương 23: Chương 23
Chương 22: Chương 22
Chương 21: Chương 21
Chương 20: Chương 20
Chương 19: Chương 19
Chương 18: Chương 18
Chương 17: Chương 17
Chương 16: Chương 16
Chương 15: Chương 15
Chương 14: Chương 14
Chương 13: Chương 13
Chương 12: Chương 12
Chương 11: Chương 11
Chương 10: Chương 10
Chương 10: Chương 10
Chương 9: Chương 9
Chương 9: Chương 9
Chương 8: Chương 8
Chương 8: Chương 8
Chương 7: Chương 7
Chương 7: Chương 7
Chương 6: Chương 6
Chương 6: Chương 6
Chương 5: Chương 5
Chương 5: Chương 5
Chương 4: Chương 4
Chương 4: Chương 4
Chương 3: Chương 3
Chương 3: Chương 3
Chương 2: Chương 2
Chương 2: Chương 2
Chương 1: Chương 1
Chương 1: Chương 1

💬 Bình luận (0)