Chương 4

Chương 4

Edit: Kẹo

———

Bản dịch này thuộc quyền sở hữu của LoppyToon. Chúng mình đã mua raw và dịch để mang đến cho các bạn nội dung hoàn toàn miễn phí, rất mong các bạn tôn trọng công sức của nhóm.

———

Từ nãy đến giờ, trong đầu cô chỉ có vỏn vẹn duy nhất một suy nghĩ.

“Bây giờ phải làm sao đây…”

Daisy vẫn đang ngâm mình trong chiếc bồn tắm nhỏ, không ngừng cắn móng tay cái như một đứa trẻ lúc suy tư.

Vô số cánh hoa mềm mỏng, hương tinh dầu thơm ngát, cùng lớp bọt xà phòng bị đánh bông xốp trôi bồng bềnh. Xa hoa và thư thái, đây là những thứ mà trước đó, cô chưa hề một lần nào trải qua.

Tuy vậy, khung cảnh phòng tắm trở nên mờ ảo vì hơi nước nóng lại như đang phản chiếu rõ mồn một tương lai mịt mù của cô.

“Thôi xong, hỏng bét cả rồi…”

Trong quá khứ, Daisy không phải kiểu người dễ mất bình tĩnh như vậy. Ngay cả trong những nhiệm vụ hết sức nguy hiểm, khi vô số tình huống bất ngờ xảy ra, cô vẫn luôn có thể đưa ra ứng phó ổn thỏa một cách hợp lý.

Thế mà hôm nay, chính khả năng đó của Daisy lại trở thành vấn đề.

Bởi lẽ, những lời nói thiếu suy nghĩ mà cô buột miệng thốt ra trước mặt Maxim không ngừng ngập tràn trong suy nghĩ.

“... E-em tắm rửa trước đã.”

Chết tiệt, sao lúc đó mình lại nói như vậy được chứ.

Dù có thể tạm thời trì hoãn, nhưng ngẫm lại, nói muốn tắm rửa chẳng khác nào ngầm đồng ý động phòng và trải qua một đêm nồng nhiệt với hắn cả.

Chưa hết, câu tiếp theo của Maxim von Waldeck lại là cái cớ khiến Daisy phải á khẩu hơn.

“Vừa hay. Ta đến đây vội quá nên cũng muốn tắm rửa một chút.”

“Hay là… chúng ta tắm cùng nhé?”

…Quả là một câu trả lời làm người nghe phải xấu hổ.

Daisy vốn có đôi tai vô cùng nhạy cảm, và hắn ta đã đánh trúng điểm yếu chí mạng này với chất giọng nửa tôn trọng, nửa mỉa mai, nên Daisy chỉ đành đứng im bất động. Cùng lúc đó, sau khi nghe xong những lời đầy trơ trẽn của đối phương, cơ thể cô cũng khẽ run lên từng đợt.

“Không, không đời nào!”

Thật đáng ngại. Giá mà vừa rồi mình thấp giọng xuống một chút thì tốt rồi.

Khi nãy, vì quá bối rối, Daisy vô thức nâng tone cao lên một quãng tám. Song, khuôn mặt Maxim bất giác hơi kinh ngạc, rồi đôi mắt xanh xám đặc trưng của hắn trở nên sâu thẳm khó lường.

“Tại sao lại không được chứ?”

“Em… chỉ có thể tắm một mình thôi! Vì nếu để người khác nhìn thấy thân thể mình, em sẽ cảm thấy khó chịu.”

“Giữa vợ chồng với nhau thì đây là chuyện bình thường mà.”

Nói đến đây, Maxim khẽ mỉm cười, nhẹ nhàng vén vài sợi tóc rơi lòa xòa trước trán của Daisy ra sau tai.

“Thôi, ta hiểu rồi. Mau đi tắm đi.”

Sau đó, hắn ra lệnh cho các hầu gái nhanh chóng chuẩn bị nước nóng cho cô dâu. Dường như Maxim không có ý định chậm trễ dù chỉ một giây một phút nào.

Đến cả ánh mắt đầy khó chịu của Đại Công tước phu nhân đời trước và vô số lời xì xào của các hầu gái cũng khiến Daisy chỉ muốn ngay lập tức biến mất vào không trung.

Tất nhiên, bây giờ khi nhớ lại, cảm giác xấu hổ vẫn mãi đong đầy trong lòng.

“...Phát điên lên mất thôi…”

Lời vừa dứt, Daisy vội vàng hất nước lên mặt để cố gắng xoa dịu vẻ ngại ngùng của mình.

Mặc dù là người khéo léo, tinh ý, nhưng cô cũng có những điểm yếu chết người.

Với Daisy, thì ‘đàn ông’ chính là điểm chí mạng đó.

“Lúc đầu rõ ràng là nói khác hoàn toàn mà.”

Cô đã dự liệu có thể sẽ xảy ra biến cố trong nhiệm vụ, nhưng không ngờ mọi thứ lại đến bất ngờ như thế này.

Người ta chỉ nói Daisy làm một tấm bia đỡ đạn thôi. Ai mà ngờ được người từng là anh hùng chiến đấu lại trở thành như thế chứ?

Vai trò của Daisy là đóng giả cô dâu trong một hôn lễ giả, chứ không phải là đêm động phòng thật sự.

“Mà, cũng đúng thôi, đã hôn rồi thì… chuyện đó chắc gì lại không làm được.”

Cô đã từng nghĩ liệu có nên nhắm mắt làm tới không.

“Nhưng đâu phải chuyện đơn giản như chọn món tráng miệng chứ.”

Ăn sô-cô-la thì khác với ăn cả một chiếc bánh sô-cô-la, không đúng sao?

Huống chi đối phương lại là con chó săn của hoàng gia, Maxim von Waldeck, vô cùng nổi tiếng với sự tàn nhẫn của mình.

Còn Daisy, dù có quyết định nghỉ hưu đi chăng nữa, thì cô vẫn là một thành viên của tổ chức cách mạng, từ nhỏ đã mang trong mình một lòng căm hận đối với những kẻ phục vụ cho hoàng quyền.

Chính vì vậy, cái hôn trong lễ cưới và lời cầu nguyện để hắn được lên thiên đàng, chỉ là sự thương xót mà Daisy có thể ban phát với tư cách là ‘đứa con của Chúa’.

Bởi lẽ, Chúa đã dạy rằng hãy yêu cả kẻ thù của mình.

Tất nhiên, trong tổ chức của cô cũng có những trường hợp làm tình nhân của các quan chức phe hoàng gia để đánh cắp thông tin, và chuyện đụng chạm da thịt vẫn là điều tất nhiên.

Tuy vậy, Daisy vốn chỉ chuyên về nhiệm vụ ám sát, nên về mảng này cô hoàn toàn không có kinh nghiệm gì.

Dù không phải là người cứng nhắc, vẫn có thể gượng ép bản thân thực hiện được nụ hôn, nhưng…

Mỗi lần nghĩ đến việc phải cởi hết đồ và tiến xa hơn, cô đã thấy sợ hãi.

“Haa…”

Việc trai gái nghĩa là… đại khái thì nó liên quan đến việc dương vật đi vào giữa hai chân...

Daisy nhẹ nhàng lướt tay xuống dưới, như thể muốn ước lượng kích thước.

“Lớn quá… thật đáng sợ.”

Nếu ở kích thước bình thường, có lẽ cô đã không lo lắng đến mức này. Nhưng cảm giác khi nó chạm vào bụng dưới và cả khi nhìn thấy bằng mắt, thì thứ đó của Maxim rõ ràng là thuộc loại ngoại cỡ.

Dù nghĩ thế nào thì trong cơ thể Daisy cũng không thể có chỗ nào để chứa nổi cái vật to như cây gậy đó.

Lỗ âm đạo của cô vốn rất khít, đến mức ngón tay còn khó lòng đưa vào. Đó là chưa kể đến việc xác định đúng vị trí lối vào, chứ đừng nói đến việc đẩy sâu vào bên trong.

Nghĩ đến đây, Daisy chỉ muốn trốn chạy ngay lập tức. Nhưng thật không may, trong phòng tắm này lại không có cửa sổ nào để thoát thân.

Cộc cộc-!

Trong lúc đang thẫn thờ mân mê giữa hai chân mình thì bỗng giật thót vì tiếng gõ cửa vang lên bất ngờ, nên cô liền vội vàng rút tay ra.

“Tiểu thư Therese?”

Là giọng của quản gia hầu gái.

“Người ở trong phòng tắm quá lâu rồi. Bây giờ tôi vào trong nhé.”

“Ta ổn mà... không có gì bất thường đâu! Thật sự ổn, nên làm ơn để… để ta tự…!”

Không thấy người bên ngoài nói thêm gì. Đột nhiên, cạch-. Cánh cửa phòng tắm bất ngờ mở ra, dọa Daisy phải cuống cuồng đưa tay che lấy bầu ngực.

Với giới quý tộc thì việc có người hầu phụ giúp trong lúc tắm là chuyện bình thường, nhưng với cô thì không. Nếu để ai đó nhìn thấy cơ thể trần trụi của mình khiến Daisy cảm thấy vô cùng xấu hổ.

Bao lâu nay cô vẫn luôn tắm một mình. Các hầu gái cũng chẳng bận tâm đến việc cô có tắm hay không, bởi vì họ chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ cung cấp nước ấm là đủ.

Quản gia hầu gái trông có vẻ khá mệt mỏi.

“Chủ nhân đã dặn nếu người cần hỗ trợ gì thì chúng tôi phải nhanh chóng có mặt giúp đỡ.”

Mặc cho Daisy phản đối, bà ta vẫn phớt lờ và bước vào, theo sau là những hầu gái khác mang theo dụng cụ tắm rửa một cách nhanh nhẹn, thuần thục.

Ôi trời, giá mà họ cứ để mặc cô như mọi khi thì tốt biết mấy.

Chắc hẳn họ phải sợ hãi người chủ nhân lắm đây.

Vậy nên, Daisy chỉ đành cảm thấy bất lực, không còn cách nào khác, để mặc cơ thể mình cho những đôi tay của các hầu gái chăm sóc.

***

Thông thường, cô chỉ cần qua loa lau khô tóc, rồi nhảy lên giường là xong.

Nhưng có lẽ vì hôm nay là đêm động phòng. Nên Daisy vẫn đang ngồi trước gương, chịu sự “chăm sóc” tỉ mỉ từ các hầu gái.

‘Mình đang làm cái quái gì thế này…’

Chiếc váy ngủ mỏng manh đến mức nhìn xuyên thấu. Mặc cái thứ mà chẳng che được những thứ cần che thì rốt cuộc mặc để làm gì chứ?

Đã tắm xong rồi, và sắp đi ngủ, vậy cớ gì lại phải trang điểm nữa?

“Tiểu thư Therese, đừng cắn môi nữa, son sẽ bị lem đấy ạ.”

“…Vâng.”

Daisy bất giác đang cắn nát môi dưới của mình vì lo lắng thì bị tiếng mắng của quản gia làm giật mình. Sự bồn chồn khiến cô như muốn phát điên.

Đúng thật. Ánh mắt coi thường như thể nói “cô thì biết gì,” cảm giác bị khinh miệt lồ lộ ra. Mà bình thường họ có khác gì đâu. Lịch trình sắp tới mù mịt quá, đến sức để nổi đóa với cô cũng không còn.

‘Sau khi trang điểm xong thì sẽ phải làm chuyện trai gái ngay sao? Phải làm gì bây giờ, liệu mình có thể giả vờ đau ốm không?’

Trong đầu Daisy chỉ toàn suy nghĩ về cách thoát khỏi tình huống này.

‘Đây là tầng 5. Nhảy qua cửa sổ chắc cũng khó lắm nhỉ?’

Giá như có sợi dây thừng thì còn may ra, chứ nhảy từ đây xuống bằng tay không thì chỉ có bỏ mạng vô ích thôi.

Nghĩ xong, Daisy liền đưa mắt tìm quanh xem có gì có thể dùng làm dây thừng được không.

Khi đã chuẩn bị xong mọi thứ, trước khi bước vào phòng ngủ của Maxim, có thể cô sẽ có một chút thời gian để tranh thủ trốn thoát.

“Tiểu thư có biết chút gì về việc trong phòng ngủ không?”

“Vâng…?”

Trước câu hỏi bất ngờ của quản gia, Daisy có chút ngẩn người, đôi mắt khẽ dao động.

“Quả nhiên là người không biết gì rồi. Vì cuộc hôn nhân này được sắp xếp gấp rút nên ở chỗ Therese chắc không kịp chuẩn bị cho người.”

Giọng điệu của bà ta đầy sự khinh miệt. Nếu cô thật sự là con gái ruột của Bá tước Therese, hẳn là sẽ cảm thấy bị xúc phạm thay cho cha mình.

Nhưng tất cả mọi thứ chỉ là lý thuyết suông thôi, nên Daisy cũng chẳng bị tổn thương. Ngược lại, điều oán hận nhất chính là kẻ cấp trên ấy đã đẩy cô vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan này.

Thật sự, nếu có thể, cô chỉ muốn mỉa mai rằng: ‘Ừ đúng rồi đấy, Therese đúng là thằng già khốn nạn đã lừa gạt tôi.’

Việc Daisy không biết gì về chuyện phòng the là thật, và chính sự mơ hồ đó khiến cô càng thêm sợ hãi.

“Để tôi giải thích sơ qua cho người, xin hãy lắng tai nghe giúp tôi nhé ạ.”

Quản gia thở dài một hơi, chán nản mở lời.

“Sao ngươi lại dám tự tiện giảng dạy điều đó?”

Người quản lý hầu gái còn chưa kịp nói gì, thì một giọng nói khác vang lên từ phía sau khiến bầu không khí trong phòng lúc này đột ngột trở nên lạnh giá. Những cô gái khác nhanh nhẹn phục vụ cũng bỗng chốc hóa đá.

Về phần Daisy, cô chẳng cần quay lại cũng biết ai đang đứng đó. Hình ảnh của Maxim von Waldeck hiện rõ qua gương.

Hình như đối phương vừa tắm xong, bởi vì hắn vẫn đang khoác trên người chiếc áo choàng ngủ, mái tóc vẫn còn ướt và lòa xòa.

Khi ánh mắt họ gặp nhau trong gương, Daisy ngay lập tức bắt gặp khoảnh khắc hắn khẽ mỉm cười với mình. Song, ánh mắt của Maxim chậm rãi lướt xuống chiếc váy ngủ mỏng manh cô đang mặc.

Daisy nhanh chóng nhận ra cảm giác nóng bừng của hai bên má, nên cô vội vàng kéo chặt phần vạt áo lại.

“Ngài đến rồi sao, thưa chủ nhân. Mọi thứ gần chuẩn bị xong hết rồi ạ.”

“Tên.”

Đột nhiên, giọng nói của Maxim trở nên vô cùng lạnh lùng, trái ngược hoàn toàn với nụ cười vừa rồi, như thể trước đó hắn chưa từng tỏ ra ấm áp.

— Còn tiếp —

Cài đặt

180%
14px
Chương 215: Chương 215
Chương 214: Chương 214
Chương 213: Chương 213
Chương 212: Chương 212
Chương 211: Chương 211
Chương 210: Chương 210
Chương 209: Chương 209
Chương 208: Chương 208
Chương 207: Chương 207
Chương 206: Chương 206
Chương 205: Chương 205
Chương 204: Chương 204
Chương 203: Chương 203
Chương 202: Chương 202
Chương 201: Chương 201
Chương 200: Chương 200
Chương 199: Chương 199
Chương 198: Chương 198
Chương 197: Chương 197
Chương 196: Chương 196
Chương 195: Chương 195
Chương 194: Chương 194
Chương 193: Chương 193
Chương 192: Chương 192
Chương 191: Chương 191
Chương 190: Chương 190
Chương 189: Chương 189
Chương 188: Chương 188
Chương 187: Chương 187
Chương 186: Chương 186
Chương 185: Chương 185
Chương 184: Chương 184
Chương 183: Chương 183
Chương 182: Chương 182
Chương 181: Chương 181
Chương 180: Chương 180
Chương 179: Chương 179
Chương 178: Chương 178
Chương 177: Chương 177
Chương 176: Chương 176
Chương 175: Chương 175
Chương 174: Chương 174
Chương 173: Chương 173
Chương 172: Chương 172
Chương 171: Chương 171
Chương 170: Chương 170
Chương 169: Chương 169
Chương 168: Chương 168
Chương 167: Chương 167
Chương 166: Chương 166
Chương 165: Chương 165
Chương 164: Chương 164
Chương 163: Chương 163
Chương 162: Chương 162
Chương 161: Chương 161
Chương 160: Chương 160
Chương 159: Chương 159
Chương 158: Chương 158
Chương 157: Chương 157
Chương 156: Chương 156
Chương 155: Chương 155
Chương 154: Chương 154
Chương 153: Chương 153
Chương 152: Chương 152
Chương 151: Chương 151
Chương 150: Chương 150
Chương 149: Chương 149
Chương 148: Chương 148
Chương 147: Chương 147
Chương 146: Chương 146
Chương 145: Chương 145
Chương 144: Chương 144
Chương 143: Chương 143
Chương 142: Chương 142
Chương 141: Chương 141
Chương 140: Chương 140
Chương 139: Chương 139
Chương 138: Chương 138
Chương 137: Chương 137
Chương 136: Chương 136
Chương 135: Chương 135
Chương 134: Chương 134
Chương 133: Chương 133
Chương 132: Chương 132
Chương 131: Chương 131
Chương 130: Chương 130
Chương 129: Chương 129
Chương 128: Chương 128
Chương 127: Chương 127
Chương 126: Chương 126
Chương 125: Chương 125
Chương 124: Chương 124
Chương 123: Chương 123
Chương 122: Chương 122
Chương 121: Chương 121
Chương 120: Chương 120
Chương 119: Chương 119
Chương 118: Chương 118
Chương 117: Chương 117
Chương 116: Chương 116
Chương 115: Chương 115
Chương 114: Chương 114
Chương 113: Chương 113
Chương 112: Chương 112
Chương 111: Chương 111
Chương 110: Chương 110
Chương 109: Chương 109
Chương 108: Chương 108
Chương 107: Chương 107
Chương 106: Chương 106
Chương 105: Chương 105
Chương 104: Chương 104
Chương 103: Chương 103
Chương 102: Chương 102
Chương 101: Chương 101
Chương 100: Chương 100
Chương 99: Chương 99
Chương 98: Chương 98
Chương 97: Chươn 97
Chương 96: Chương 96
Chương 95: Chương 95
Chương 94: Chương 94
Chương 93: Chương 93
Chương 92: Chương 92
Chương 91: Chương 91
Chương 90: Chương 90
Chương 89: Chương 89
Chương 88: Chương 88
Chương 87: Chương 87
Chương 86: Chương 86
Chương 85: Chương 85
Chương 84: Chương 84
Chương 83: Chương 83
Chương 82: Chương 82
Chương 81: Chương 81
Chương 80: Chương 80
Chương 79: Chương 79
Chương 78: Chương 78
Chương 77: Chương 77
Chương 76: Chương 76
Chương 75: Chương 75
Chương 74: Chương 74
Chương 73: Chương 73
Chương 72: Chương 72
Chương 71: Chương 71
Chương 70: Chương 70
Chương 69: Chương 69
Chương 68: Chương 68
Chương 67: Chương 67
Chương 66: Chương 66
Chương 65: Chương 65
Chương 64: Chương 64
Chương 63: Chương 63
Chương 62: Chương 62
Chương 61: Chương 61
Chương 60: Chương 60
Chương 59: Chương 59
Chương 58: Chương 58
Chương 57: Chương 57
Chương 56: Chương 56
Chương 55: Chương 55
Chương 54: Chương 54
Chương 53: Chương 53
Chương 52: Chương 52
Chương 51: Chương 51
Chương 50: Chương 50
Chương 49: Chương 49
Chương 48: Chương 48
Chương 47: Chương 47
Chương 46: Chương 46
Chương 45: Chương 45
Chương 44: Chương 44
Chương 43: Chương 43
Chương 42: Chương 42
Chương 41: Chương 41
Chương 40: Chương 40
Chương 39: Chương 39
Chương 38: Chương 38
Chương 37: Chương 37
Chương 36: Chương 36
Chương 35: Chương 35
Chương 34: Chương 34
Chương 33: Chương 33
Chương 32: Chương 32
Chương 31: Chương 31
Chương 30: Chương 30
Chương 29: Chương 29
Chương 28: Chương 28
Chương 27: Chương 27
Chương 26: Chương 26
Chương 25: Chương 25
Chương 24: Chương 24
Chương 23: Chương 23
Chương 22: Chương 22
Chương 21: Chương 21
Chương 20: Chương 20
Chương 19: Chương 19
Chương 18: Chương 18
Chương 17: Chương 17
Chương 16: Chương 16
Chương 15: Chương 15
Chương 14: Chương 14
Chương 13: Chương 13
Chương 12: Chương 12
Chương 11: Chương 11
Chương 10: Chương 10
Chương 10: Chương 10
Chương 9: Chương 9
Chương 9: Chương 9
Chương 8: Chương 8
Chương 8: Chương 8
Chương 7: Chương 7
Chương 7: Chương 7
Chương 6: Chương 6
Chương 6: Chương 6
Chương 5: Chương 5
Chương 5: Chương 5
Chương 4: Chương 4
Chương 4: Chương 4
Chương 3: Chương 3
Chương 3: Chương 3
Chương 2: Chương 2
Chương 2: Chương 2
Chương 1: Chương 1
Chương 1: Chương 1

💬 Bình luận (0)