Chương 4:
Kẻ tâm thần trong căn penthouse #1
Kẻ tâm thần trong căn penthouse #1

 

——————————————————

Biên dịch viên: Hớ Hớ Hớ

Chương: 4

Tiêu đề: Kẻ tâm thần trong căn penthouse #1 

Bản dịch này thuộc quyền sở hữu của LoppyToon. Chúng mình đã mua raw và dịch để mang đến cho các bạn nội dung hoàn toàn miễn phí, rất mong các bạn tôn trọng công sức của nhóm.

——————————————————

Chương 2. Kẻ tâm thần trong căn penthouse



 

#01.



 

‘Sao ồn ào thế nhỉ.’

Sáng sớm mà xung quanh đã ồn ào. Lilian đang nằm trên giường vội co rúm người lại, vùi mặt vào gối.

‘Cuối tuần mà. Tracy không về nhà chính à?’

Khác với Lilian ở ký túc xá suốt học kỳ, Tracy là một tiểu thư quý giá, tuần nào cũng có xe từ nhà Belmont đến đón vào thứ Sáu.

Vì vậy, từ tối thứ Sáu đến Chủ nhật, cô thường tận hưởng thời gian một mình trọn vẹn.

Thế mà hôm nay không biết gió nào thổi mà sáng sớm đã làm ầm ĩ lên.

‘Mình muốn ngủ thêm chút nữa mà...’

Tuk tuk. Bàn tay lay người khiến Lilian rên rỉ “Ưmm”, rúc sâu hơn vào chăn.

“Tri ơi. Hôm nay tha cho tớ đi. Tớ thức khuya để tổng hợp án lệ luật thương mại mà.”

Tuk tuk, dù đã từ chối một lần, người kia vẫn không thèm để ý, lại lay cô tỉnh dậy một lần nữa.

“A, sao thế...”

Bị làm phiền liên tục, cô đành miễn cưỡng mở cặp mắt nặng trĩu, một bóng người lạ lọt vào tầm mắt.

“Cô là ai?”

“Chủ nhân của căn phòng này.”

“Chủ nhân?”

Đây là chuyện gì thế này. Mình chưa tỉnh ngủ à?

Đầu óc cô mơ màng, cứ như đang mơ vậy.

“Tôi được phân vào phòng này bắt đầu từ hôm nay. Cô chưa nghe tin à?”

Đây là lần đầu tiên cô nghe thấy. Lilian kinh ngạc, chậm rãi chớp mắt.

“Tôi chưa nghe gì cả... Hay là cô đến đây làm bạn cùng phòng với tôi thay cho Tracy?”

“Không. Tôi nghe nói bạn cùng phòng mới của tôi là cô Tracy Belmont cơ.”

“…Hả?”

Lilian tự nghi ngờ tai mình, không biết có nghe nhầm không.

Vừa mới tỉnh ngủ nên đầu óc còn mụ mị. Rốt cuộc là chuyện gì đây? Lilian đưa mu bàn tay lên dụi mắt rồi nhìn quanh.

Trời ơi. Đồ đạc không còn, hành lý của cô cũng biến đi đâu mất.

Chỉ còn lại duy nhất chiếc giường và bản thân cô trong bộ đồ ngủ.

Phòng ký túc xá là 2 người 1 phòng, chia đôi ở giữa.

Tracy ở bên phải, Lilian ở bên trái, mà giờ chính xác là khu vực của cô đã trống không.

Vì mất học bổng thủ khoa, cô không có cách nào trả học phí lẫn phí ký túc xá.

Nhưng vẫn còn thời gian mới đến hạn nộp mà?

“Rõ ràng hạn chót dọn đi là hôm qua mà. Sao cô vẫn còn ngủ ườn ra đây?”

“Tôi thật sự không biết. Chắc là có nhầm lẫn gì đó trong thủ tục...”

“Thôi được rồi. Dù sao thì giờ cũng biết rồi, mau dậy đi. Người chuyển đồ bên tôi vì cô mà đứng chờ nãy giờ rồi kìa.”

Cô gái cáu kỉnh nói, như thể chẳng thèm quan tâm đến hoàn cảnh của cô.

Lilian ngơ ngác bước xuống giường, đám người chuyển đồ theo sau cô ta bắt đầu di chuyển nhịp nhàng.

“Haa, giường nhỏ quá. Vứt cái đồ tạm bợ này đi. Mang cái giường King-size từ nhà đến đặt vào.”

Theo chỉ thị của người mới, chiếc giường cũng biến mất trong nháy mắt. Giờ Lilian chỉ còn lại đúng cái thân mình.

Làm sao đây. Phải đi đâu bây giờ?

Chỉ sau một đêm đã trở thành kẻ vô gia cư, ánh mắt Lilian dao động.

“À, cái này lúc nãy ở trong hòm thư nên tôi cầm vào luôn này.”

Nhận lấy phong bì không rõ nguồn gốc từ người mới, Lilian cẩn thận mở ra xem.

Bên trong có một chiếc chìa khóa trông có vẻ cao cấp và một tập tài liệu.

 

[Thông báo chuyển đổi ký túc xá sinh viên]

 

- Tên: Lilian Bucanan

- Thuộc: Chuyên ngành Luật năm 4

 

Nay ra lệnh cho sinh viên trên chuyển nơi ở ký túc xá như sau.

 

Sao mình lại không thấy cái này nhỉ?

Hôm qua sau giờ học cô đã kiểm tra hòm thư, rõ ràng là không có.

Lẽ nào thư đến vào ban đêm?

Dù gấp đến mấy cũng phải thông báo trước vài ngày chứ?

Càng nghĩ càng thấy cạn lời.

 

- Thông tin nơi ở

1. Nơi ở “Trước khi thay đổi”: Khu B, phòng 305

2. Nơi ở “Sau khi thay đổi”: Tòa nhà phụ, tầng 3, Penthouse

 

Thậm chí khi xác nhận nơi ở mới, cô không thể tin vào mắt mình.

Nếu nói đến Penthouse ở tòa nhà phụ thì…

 

3. “Bạn cùng phòng” (Người ở chung được chỉ định): Ludwig von Lichtenberg

 

Bởi vì đó là căn phòng mà tên hoàng tử du côn đó đang ở.

 

* * *

 

“Chào mừng cô, tiểu thư Bucanan. Chúng tôi đã đợi cô.”

Vừa bước vào phòng tiếp khách của tòa nhà phụ theo hướng dẫn của người tùy tùng, một người đàn ông lịch sự đeo kính đã cúi đầu chào Lilian.

“Tôi là Erich Dylan, thư ký tổng phụ trách công việc tùy tùng của Hoàng tử điện hạ.”

“Xin chào. Tôi là Lilian Bucanan.”

Thái độ lịch sự không một chút thừa thãi.

“Phiền cô chờ ở đây một lát. Tôi sẽ cho chuẩn bị trà bánh.”

“À, tôi không cần trà bánh...”

“Đây là do Điện hạ ban cho, cô không cần khách sáo.”

Lilian vốn định bụng ngay khi gặp người có liên quan sẽ chất vấn ngay về tình huống nực cười này và bắt họ sửa lại, nhưng giờ mặt cô lại dịu đi khi nhìn ông.

Cô định hỏi văn phòng hành chính nhưng cuối tuần họ nghỉ. Cô thật sự không muốn đến đây chút nào, nhưng vì không còn nơi nào để đi nên đành phải đến. Trái với dự đoán, sự đón tiếp quá mức chu đáo này ngược lại khiến cô không biết phải làm sao.

Ngồi xuống sofa theo hướng dẫn của Dylan, Lilian nhìn quanh.

‘Trong trường có một nơi như thế này sao?’

Cô đã học ở trường 3 năm nhưng đây là lần đầu tiên cô đến tòa nhà phụ.

Tòa nhà phụ thật sự giống như một thế giới hoàn toàn khác.

Đây giống một căn phòng cao cấp như thể dời cả cung điện đến, chứ không phải ký túc xá.

‘Ngại chết mất.’

Được đối đãi long trọng ở một nơi sang trọng thế này.

Hơn nữa, Lilian bị vứt hành lý từ sáng sớm nên vẫn đang mặc đồ ngủ. Dù đã vội khoác thêm áo cardigan, nhưng bộ dạng này quá lôi thôi để nhận sự đãi ngộ long trọng thế này.

‘...Xấu hổ quá. Đây là bộ dạng gì chứ.’

Lilian thở dài một hơi, kéo chặt áo cardigan lại.

‘Dù sao thì nói chuyện với người này còn hơn là trực tiếp diện kiến tên tâm thần kia.’

Đến cả con chữ cô cũng không muốn dây vào. Vậy cũng tốt.

Theo chỉ thị của Dylan, trà bánh được dọn ra bàn một cách nhanh chóng. Sau khi người hầu lui ra, trong phòng chỉ còn lại hai người, Lilian nhấp môi cho ướt họng rồi cẩn trọng mở lời.

“Không có gì khác, chỉ là tôi nhận được cái này, có vẻ như có nhầm lẫn gì đó.”

Dylan nhận lấy thông báo, xem qua nội dung.

“Sáng nay tôi mở mắt ra thì hành lý đã biến mất, mọi chuyện quá đột ngột...”

“Tôi hiểu là cô đã bất ngờ vì thông báo đột ngột, nhưng không có nhầm lẫn gì đâu ạ.”

Ông trả lời ngay không chút chần chừ, rồi nói thêm.

“Đoán rằng cô sẽ thiếu thời gian chuẩn bị chuyển đi, nên người của chúng tôi đã chuyển trước đồ đạc cá nhân của cô. Cô không cần chuẩn bị gì thêm, chỉ cần người đến là có thể vào ở ngay.”

Lại còn chuyển cả hành lý đi mà không thèm bàn bạc, trong lúc người ta còn đang ngủ?

Càng nghe càng thấy hoang đường.

“Ý ngài là... tôi phải ở đây bắt đầu từ hôm nay?”

“Vâng. Cô Lilian Bucanan sẽ thực hiện một nhiệm vụ vinh quang là ở cùng Điện hạ tại đây cho đến khi ngài tốt nghiệp, giúp ngài thích nghi với cuộc sống học đường.”

...Nhiệm vụ vinh quang.

Đối với Lilian, đây chỉ là một đề nghị kinh hoàng.

Sắc mặt Lilian khi nghe hướng dẫn ngày càng trở nên gượng gạo.

“Nhiệm vụ hỗ trợ hoàng tộc ở vị trí gần gũi nhất, được coi là vinh dự cao nhất mà một thần dân của vương quốc có thể thực hiện. Vị trí này ngay cả con em các gia tộc lâu đời trong vương quốc cũng mong muốn có được, nhưng cuối cùng, tiểu thư Bucanan đã được bổ nhiệm, tôi xin chính thức thông báo điều này.”

Chính ông trông cũng chẳng hạnh phúc gì. Rốt cuộc đây có thật là một vị trí tốt không vậy?

Một màn quảng cáo mang tính máy móc. Dylan với khuôn mặt vô cảm, quảng cáo về ‘vị trí bạn cùng phòng của Hoàng tử’, trông giống như một gã bán thuốc dạo vô hồn đang xổ ra một tràng lời thoại đã chuẩn bị sẵn.

“Nhưng... tại sao lại là tôi?”

“Vì Điện hạ cho rằng, tiểu thư Lilian Bucanan là ‘người phù hợp’ nhất cho nhiệm vụ này.”

“Vậy tôi muốn biết tại sao tôi lại là ‘người phù hợp’, cụ thể là ngài ấy đánh giá dựa trên điểm nào.”

“Tôi cũng chỉ tuân theo mệnh lệnh của Điện hạ, lý do chi tiết thì tôi không rõ.”

Rốt cuộc thì ông biết cái gì?

Thư ký tùy tùng của hoàng tử, Dylan, về cơ bản là thân thiện và lịch sự, nhưng vì quá trung thành với vai trò thư ký, ông giống như một con rối không thể cử động nếu không có dây.

Cảm giác như ông ta chỉ đang triệt để thực thi mệnh lệnh của cấp trên vì đó là công việc.

Người phù hợp. Bạn cùng phòng thường được chỉ định cùng giới tính để thuận tiện trong sinh hoạt và đề phòng những sự cố không hay có thể xảy ra, đó là quy tắc ngầm và cũng là lẽ thường tình của xã hội.

Không cùng giới tính, cũng không xuất thân từ gia đình danh giá tương xứng với hoàng tộc.

Không có lấy một điểm nào gọi là phù hợp cả?

“Xin lỗi, nhưng nghe thế nào tôi cũng không hiểu được tình hình hiện tại.”

“Vậy sao ạ? Giải thích bằng lời cũng có hạn, trước tiên mời cô đọc bản hợp đồng đã chuẩn bị sẵn trước đã.”

Ông đột ngột đưa ra một tập tài liệu.

 

[Hợp đồng bạn cùng phòng]

 

Điều 1 (Các bên trong hợp đồng)

Hợp đồng này được ký kết dựa trên sự thỏa thuận giữa các bên được nêu dưới đây và có hiệu lực kể từ ngày ký kết.

 

1. “Chủ sở hữu”: Ludwig von Lichtenberg

2. “Người ở”: Lilian Bucanan

 

Trong hợp đồng ghi rõ các điều khoản với Ludwig von Lichtenberg và Lilian Bucanan là các bên tham gia.

 

Ký hợp đồng bừa bãi là tán gia bại sản.

 

Lilian nhớ như in lời bà ngoại hay nói câu cửa miệng. Gia đình vốn đã chẳng có gì, nay càng thêm túng quẫn cũng vì cha cô bị lừa ký một tờ hợp đồng mà mất cả căn nhà.

Xét theo nội dung bức thư hắn gửi lần trước, chắc chắn đây không phải là nội dung gì tốt đẹp.

Nếu làm theo lòng mình thì cô chẳng muốn dính dáng gì hết...

Nhưng ít nhất cũng phải đọc xem chúng định nói gì thì mới có thể từ chối dứt khoát, hay vặn vẹo từng điểm một. Lilian nhíu mày, cẩn thận xem xét các điều khoản bên dưới.

 

Điều 2 (Điều kiện cư trú)

 

1. Nơi ở: Penthouse tầng 3, Tòa nhà phụ Học viện Hoàng gia (sau đây gọi là “Nơi ở”).

2. Thời hạn hợp đồng: Hợp đồng này có hiệu lực từ ngày ký kết cho đến ngày tốt nghiệp của “Chủ sở hữu” Ludwig von Lichtenberg.

 

Điều 3 (Vai trò và nghĩa vụ của bạn cùng phòng)

Trong hợp đồng này, ‘Vai trò của bạn cùng phòng’ được quy định như sau.

 

1. “Người ở” Lilian Bucanan (sau đây gọi là “Người ở”) với tư cách là “Bạn cùng phòng”, có trách nhiệm và nghĩa vụ khuyến khích Ludwig von Lichtenberg (sau đây gọi là “Chủ sở hữu”) tham gia “cuộc sống học đường” một cách nghiêm túc.

* “Cuộc sống học đường” bao gồm việc tham dự lớp học, thực hiện bài tập, các hoạt động ngoại khóa, quản lý sức khỏe và cảm xúc, v.v.

 

2. “Chủ sở hữu” với tư cách là “Bạn cùng phòng”, sẽ chịu toàn bộ chi phí cần thiết cho “cuộc sống học đường” của “Người ở” như học phí và phí ký túc xá cho đến khi tốt nghiệp, để “Người ở” không gặp trở ngại trong việc thực hiện vai trò đó.

 

Hợp đồng thật đơn giản. Không cần phải đọc đi đọc lại nhiều lần.

“Cô có thể coi đây là một dạng học bổng lao động. Tiểu thư Lilian Bucanan hỗ trợ Điện hạ thích nghi, và đổi lại được cung cấp học phí và ký túc xá.”

Dylan một lần nữa giải thích rõ ràng. Hoàn toàn trùng khớp với những gì Lilian hiểu.

Dù cuối cùng cô có đồng ý với quyết định này hay không.

Về mặt nội dung bề ngoài của hợp đồng, đây là một cuộc trao đổi ngang giá (give and take) sòng phẳng.

Thành thật mà nói, nếu Ludwig von Lichtenberg là công chúa chứ không phải hoàng tử, là người bình thường chứ không phải kẻ tâm thần, và không gửi cho cô tấm séc cùng lời nhắn sỉ nhục...

Thì có lẽ cô đã vô cùng xiêu lòng trước đề nghị này, nhưng...

“Cô đã đọc xong chưa ạ? Nếu đồng ý với hợp đồng, xin mời cô ký vào đây.”

Mình đã nói là sẽ làm đâu. Sao vội vàng thế?

Càng nghĩ, cô càng không thể xóa bỏ cảm giác bất an.

“Khoan đã. Tôi có thể hỏi tập tài liệu ngài đang cầm là gì không?”

“À phải rồi, suýt thì tôi quên. Tôi đã chuẩn bị sẵn ‘Tài liệu đính kèm’ tổng hợp các chi tiết, phòng trường hợp cần đến.”

“Cho tôi xem một chút được không?”

Nhận lấy phần tài liệu còn lại, Lilian lướt qua hợp đồng một lần nữa và tìm thấy ‘Điều khoản đặc biệt’ trong tài liệu đính kèm.

Quả nhiên, không xem là toi rồi.

Nó được viết bằng chữ nhỏ, in mờ, như thể không quan trọng, nhưng làm gì có chuyện người ta viết thứ không quan trọng vào hợp đồng. Thậm chí, nội dung của ‘Điều khoản đặc biệt’ đó còn vô cùng hiểm ác.

 

[Đính kèm] Điều khoản đặc biệt

 

Điều 1 (Quyền giải thích và quyết định)

Mọi giải thích, áp dụng, sửa đổi hợp đồng này đều tuân theo phán quyết của “Chủ sở hữu” và “Người ở” không được đưa ra phản đối.

 

Đúng là tồi tệ nhất.

 

Điều 2 (Ưu tiên chỉ thị)

Mọi chỉ thị của “Chủ sở hữu” đều được ưu tiên hơn các điều khoản hợp đồng, và “Người ở” phải vô điều kiện tuân theo.

 

Và vô cùng độc đoán.

 

Điều 3 (Trách nhiệm bồi thường thiệt hại khi chấm dứt hợp đồng)

Nếu “Người ở” đơn phương chấm dứt hợp đồng hoặc có thái độ mà “Chủ sở hữu” coi là tương đương, “Người ở” phải chịu trách nhiệm bồi thường mọi thiệt hại đã phát sinh hoặc dự kiến phát sinh.

Việc tính toán và phạm vi bồi thường thiệt hại sẽ do “Chủ sở hữu” đơn phương quyết định.

 

...Một điều khoản độc hại rác rưởi.

Đây là một bản hợp đồng bất công, hoàn toàn gạt bỏ nhân quyền của “Người ở” Lilian Bucanan, được thiết kế chỉ đứng trên lập trường của “Chủ sở hữu” Ludwig von Lichtenberg.

Nhưng đỉnh điểm trong số đó chính là điều khoản tiếp theo, Điều 4.

 

Điều 4 (Trách nhiệm phòng ngừa sự cố và nghĩa vụ bảo mật)

“Người ở” có “nghĩa vụ phòng ngừa sự cố” đối với mọi hành vi trong nơi ở, đồng thời không được tiết lộ hay làm rò rỉ cho bên thứ ba về nội dung hợp đồng, mọi mối quan hệ với “Chủ sở hữu”, và mọi vấn đề trong nơi ở.

* “Nghĩa vụ phòng ngừa sự cố” bao gồm cấm lăng mạ, cấm bạo hành, cấm người ngoài ra vào...

 

Nhượng bộ một trăm lần, vì hắn là hoàng tử cao quý nên cô đã cố gắng hiểu cho đến đây.

 

...Bao gồm cả việc tránh thai triệt để.

 

‘Tránh thai triệt để’. Điên rồi sao?

Cảm giác như bị dội một gáo nước lạnh giữa mùa đông.

 

“Không chỉ vậy đâu? Hắn ta còn là một kẻ nghiện sex nặng.”

“Thứ tiền bẩn thỉu! Chắc chắn là có âm mưu gì đó!”

 

Trong khoảnh khắc, những lời vàng ngọc của Tracy lần lượt lướt qua đầu cô.

 

[Nhận đi, đừng có xấc xược. Lòng tự trọng là thứ chỉ dành cho những kẻ có điều kiện.]

 

Bức thư tay thô lỗ mà Ludwig von Lichtenberg gửi đến cũng vậy.

Nghĩ lại đến đó, Lilian cảm thấy ruột gan sôi sục.

‘Tên tâm thần khốn kiếp.’

Vì chỉ có mỗi cái thân này thôi nên đem ra mà dâng hiến à?

Bề ngoài thì ra vẻ tử tế, nhưng rốt cuộc, xem ra hắn cần một món đồ chơi để tiêu khiển trong căn penthouse xa hoa này.

Nhưng biết sao đây. Lilian thà chết đói chứ không hề có ý định trở thành đồ chơi cho tên tâm thần đó.

“Xin lỗi. Tôi không thể làm được.”

“Nghĩa là, tôi có thể hiểu đây là ý định chính thức từ chối đề nghị của Hoàng tử điện hạ của tiểu thư Bucanan phải không ạ?”

“Vâng.”

“Tôi đã hiểu rõ. Tôi sẽ báo cáo lại y như vậy với Điện hạ.”

Dylan đồng ý một cách đáng ngạc nhiên. Không hề có ý định thuyết phục. Trông ông ta không có vẻ gì là dao động, như thể đã lường trước được việc này.

Kết thúc dễ dàng hơn mình nghĩ, nhưng.

“…”

“…”

Một sự im lặng ngượng ngùng bao trùm căn phòng.

...Hết rồi à? Rồi sao nữa?

Cô muốn mau chóng thoát khỏi không gian khó chịu này, lòng dạ trở nên sốt ruột.

“Tôi hiểu rồi. Trước tiên, ngài trả lại hành lý cho tôi được không?”

“Tôi rất tiếc, nhưng việc đó nằm ngoài thẩm quyền của tôi.”

Dylan rất dứt khoát.

“Như ngài thấy đấy, tôi đang mặc đồ ngủ nên không thể làm gì trong tình trạng này. Ít nhất ngài cho tôi quần áo thôi cũng được?”

“Tôi rất tiếc, nhưng việc đó cũng nằm ngoài thẩm quyền của tôi.”

Dù cô có van nài, Dylan vẫn như một con vẹt, chỉ lặp đi lặp lại câu nói ngoài thẩm quyền.

Phát điên mất.

“Vậy ngài có thể cho tôi biết ai là người có thẩm quyền không? Làm ơn đừng lặp lại câu nói ngoài thẩm quyền nữa, xin hãy cho tôi biết phương pháp cụ thể đi.”

Câu trả lời quay lại cho câu hỏi tìm kiếm giải pháp hoàn toàn là tồi tệ nhất.

“Về vấn đề đó, sao tiểu thư Bucanan không trực tiếp diện kiến Điện hạ và thưa chuyện với ngài ấy thử xem sao ạ?”

 

 

Cài đặt

180%
14px
Chương 22: Mối quan hệ tái chế #4
Chương 21: 🔞🔞 Mối quan hệ tái chế #3 (3)
Chương 20: Mối quan hệ tái chế #3 (2)
Chương 19: Mối quan hệ tái chế #3 (1)
Chap 18: Mối quan hệ tái chế #2 (2)
Chap 17: Mối quan hệ tái chế #2 (1)
Chương 16: 🔞🔞🔞 Mối quan hệ tái chế #1 (3)
Chương 15: Mối quan hệ tái chế #1 (2)
Chương 14: Mối quan hệ tái chế #1 (1)
Chương 13: Mối quan hệ một lần #3 (2)
Chương 12: Mối quan hệ một lần #3
Chương 11: Mối quan hệ một lần #2
Chương 10: 🔞🔞🔞🔞🔞 Mối quan hệ một lần #1 (3)
Chương 9: 🔞🔞 Mối quan hệ một lần #1 (2)
Chương 8: Mối quan hệ một lần #1 (1)
Chương 7: Kẻ tâm thần trong căn penthouse #4
Chương 6: Kẻ tâm thần trong căn penthouse #3
Chương 5: Kẻ tâm thần trong căn penthouse #2
Chương 4: Kẻ tâm thần trong căn penthouse #1
Chương 3: Sản vật của sự phi lý xã hội #3
Chương 2: Sản vật của sự phi lý xã hội #2
Chương 1: Sản vật của sự phi lý xã hội #1

💬 Bình luận (0)

User Avatar
Bạn cần đăng nhập để bình luận.