Chương 10:
🔞🔞🔞🔞🔞 Mối quan hệ một lần #1 (3)
🔞🔞🔞🔞🔞 Mối quan hệ một lần #1 (3)

 

————————————————————

Biên dịch viên: Hớ Hớ Hớ

Chương: 10

Tiêu đề: 🔞🔞🔞🔞🔞 Mối quan hệ một lần #1 (3)

Bản dịch này thuộc quyền sở hữu của LoppyToon. Chúng mình đã mua raw và dịch để mang đến cho các bạn nội dung hoàn toàn miễn phí, rất mong các bạn tôn trọng công sức của nhóm.

————————————————————

Hắn vừa nói là chưa bao giờ cương to như hôm nay. Chẳng lẽ vì vậy mà không vào được?

Hắn cứ cằn nhằn bảo thả lỏng. Người muốn thả lỏng hơn ai hết chính là cô.

Con người ta thường sợ hãi hơn với những thứ không thể nhìn thấy.

Nằm kẹp giữa hai chân, cô thậm chí không thể ước lượng được kích thước chính xác, và khi thứ quái vật đó đâm vào một cách tàn nhẫn, cô đau đến mức tê dại cả gáy, như muốn phát điên.

Toang rồi. Chắc chắn là toang thật rồi.

Cố gắng quan hệ tình dục nhưng cuối cùng sẽ thất bại vì chênh lệch và giới hạn vật lý. Rồi cô sẽ phải sống cùng tên đó và bị hành hạ mãi mãi?

 

“Tại tiểu thư Bucanan nhỏ quá nên không vào được.”

“Tiểu thư Bucanan không biết thả lỏng à?”

 

...Tiểu thư Bucanan, tiểu thư Bucanan, tiểu thư Bucanan!

 

Á! Chỉ tưởng tượng thôi đã thấy tồi tệ nhất rồi.

“Không sao chứ?”

Ludwig, không thể biết được sự giằng xé nội tâm gay gắt của cô, cất tiếng hỏi dỗ dành.

Một lần đau đớn tột cùng, và nỗi đau bị hành hạ cho đến tận khi tốt nghiệp.

Lilian Bucanan đặt cả hai lên bàn cân, so sánh xem cái nào đỡ khốn nạn hơn.

Phải rồi, thà bị đâm một phát thật mạnh, đau đến chảy nước mắt một lần rồi thôi.

Ngay từ đầu, cô quyết định quan hệ tình dục với hắn cũng là vì cấp độ đó mà, đúng không?

Lilian Bucanan nhắm nghiền mắt, ngay lúc định ấn mông xuống thì cơ thể bỗng bị nhấc bổng lên. Giật mình, cô hoảng hốt ôm chầm lấy Ludwig.

“Ư ức, g-gì vậy...”.

“Nằm yên một chút xem nào.”

Hắn bế Lilian Bucanan lên, sải bước đi tới. Vì bị bế đối mặt, nên theo hướng của Lilian Bucanan là đang đi lùi. Cô giật mình giãy giụa tay chân, nhưng hắn không thèm để ý.

Tự dưng sao lại làm vậy?

Không nhìn thấy gì nên càng bất an. Bởi vì cô không biết tên điên này sẽ lại giở trò gì với mình.

Trong nháy mắt, cơ thể bị lật lại, lưng chạm vào chăn nệm mềm mại.

“Nào, giờ dọn dẹp từng thứ vướng víu đã.”

“...Hả?”

“Trước tiên là cái này.”

Ludwig thả Lilian Bucanan xuống giường, thong thả cởi dây áo choàng. Soạt, chiếc áo choàng lụa trượt xuống sàn, hắn cuối cùng đã trần như nhộng, không một mảnh vải che thân.

Lilian Bucanan vốn có ác cảm sâu sắc với chủ nghĩa huyết thống, nhưng riêng gã đàn ông trước mắt, cô không thể không thừa nhận, quả nhiên là dòng dõi cao quý nhất vương quốc, Lichtenberg.

Ludwig von Lichtenberg chính là con ngựa giống xuất sắc nhất trong số những “kẻ nhà Lichtenberg ưu tú” đó.

Phải, một con ngựa đực giống tuyệt đẹp.

Dù có bị xử tội phỉ báng hoàng thất, Lilian Bucanan cũng không thể tìm được biểu cảm nào khác phù hợp hơn thế. Thật sự đẹp trai một cách khốn nạn. Lilian Bucanan còn thán phục cái tính cách của Ludwig hơn, thứ đã khiến cô căm ghét một gã đàn ông đẹp trai đến nhường này.

Gương mặt tú lệ, nhưng đường xương hàm lại vô cùng mạnh mẽ. Việc hắn mặc áo khoác đặc biệt hợp có lẽ là nhờ vào bộ khung xương tuyệt vời và cơ delta (cơ vai) phát triển tốt của nhà Lichtenberg.

Vòm ngực rộng và săn chắc phồng lên rồi xẹp xuống một cách nhịp nhàng mỗi khi hắn thở, thu hút ánh nhìn. Cơ ngực lớn đẫm mồ hôi, láng bóng, trông như một tấm khiên vững chãi không thể xuyên thủng.

Bên dưới đó là cơ bụng sáu múi. Chúng co thắt và giãn ra một cách tinh tế, tạo ấn tượng như một tác phẩm nghệ thuật sống. Dù biểu cảm này có hơi nực cười, nhưng cảnh hắn cởi áo choàng trông giống hệt như khoảnh khắc vén tấm vải che, công bố một tác phẩm nghệ thuật.

Và rồi, nhìn xuống thêm một chút.

“...!”

Lilian Bucanan bất giác “hự” một tiếng, nín thở.

Đâu phải là lần đầu tiên cô nhìn thấy.

Lời hắn nói rằng hôm nay nó còn to hơn bình thường, xem ra không phải là nói dối.

Rút lại lời “như một tác phẩm nghệ thuật”. Phải, đúng là ngựa giống. Một bộ phận sinh dục có kích thước gần tương đương với của ngựa, dù ở xa, vẫn đang ngọ nguậy như muốn đâm tới.

Có lẽ vì đã cố hết sức chà xát để đút vào, dương vật ửng đỏ bị bao phủ bởi thứ dịch dâm đãng, trông ngon mắt như thể vừa được rưới siro.

“Xem đi. Tiểu thư Bucanan đã làm nó ra thế này đấy.”

Hắn nắm lấy dương vật từ gốc, giơ lên, khoe khoang như thể đang trưng bày vũ khí.

Phụt, phọet. Mỗi lần hắn vuốt từ gốc lên đến đầu khấc, tiếng nước nhớp nháp lại vang vọng bên tai.

“En tính chịu trách nhiệm thế nào đây?”

Ý là... đúng là cô đã làm nó ra thế thật. Nhưng chỉ cần nhìn thoáng qua, đó là một dương vật mà cô không tài nào dám nghĩ đến việc chứa đựng.

Trong lúc Lilian Bucanan còn đang ngẩn ngơ, hắn đã bò lên giường.

Có lẽ vì bị sốc. Trong mắt cô giờ chỉ còn lại dương vật khổng lồ của hắn.

Cảm thấy bị đe dọa đến sự sống, Lilian Bucanan lùi lại, nhưng Ludwig không bỏ lỡ kẽ hở đó, nắm lấy hông cô kéo ngược xuống.

Cơ thể nhỏ bé bị kéo đi một cách yếu ớt trong bàn tay tàn nhẫn của gã đàn ông. Á! Lilian Bucanan bất giác hét lên rồi vội vàng bịt miệng lại.

Trong nháy mắt, Lilian Bucanan đã bị đè dưới thân Ludwig.

“Làm người ta ra thế này rồi, một mình em trốn đi là không được.”

“A ức, hư, a, không...”

“Không phải à? Vậy thì chúng ta làm tiếp chuyện dở dang nhé.”

Hắn cười nhẹ, vén váy Lilian Bucanan lên. Vừa nắm lấy đầu gối tròn lẳn của cô banh ra, một mùi hương ngọt ngào đã ập tới.

Đã ướt sũng đến mức nào. Lớp vải mỏng ướt đẫm dính chặt, làm lộ rõ cả khe hở và đường cong của âm hộ. Hắn dùng đầu ngón tay miết dọc theo nơi bí mật, nhướng mày.

“Ôi trời. Bên tiểu thư Bucanan còn khẩn cấp hơn cả ta. Đúng là lụt lội mà.”

“A ức, hư ư, a.”

“Chảy ròng ròng thế này mà định đi đâu à?”

Phụt, phọet. Dù chỉ chà xát bên ngoài quần lót, âm thanh ướt át trần trụi vẫn vang lên. Mỗi khi hắn cọ từ dưới lên, cào vào hạt đậu nhỏ, Lilian Bucanan lại rên rỉ, giãy giụa.

Hắn vừa định kéo quần lót cô xuống, Lilian Bucanan mặt cắt không còn giọt máu, vội vàng khép chặt đầu gối.

“Kh-khoan...!”

“Sao vậy? Làm người đã lôi cặc ra chờ thấy ngượng quá đấy.”

Đã chủ động đòi quan hệ, và việc cởi đồ để đút vào là đương nhiên, nhưng cô vẫn đột ngột thấy sợ. Lilian Bucanan, với khuôn mặt trắng bệch, nhìn luân phiên giữa dương vật như hung khí và ánh mắt đỏ ngầu ham muốn của hắn.

“Ta hỏi là sao thế mà.”

“C-cái đó... ng-ngại quá...”

“Nhưng cũng phải xem cái lỗ nó hình thù ra sao thì mới đút vào được chứ.”

Đương nhiên là hắn nói hoàn toàn đúng. Nhưng cởi quần lót trước mặt gã đàn ông nguy hiểm này, cảm giác như đang phơi bày toàn bộ điểm yếu của mình cho thiên địch.

Dù có giãy giụa cũng không thể nào chống lại sức của gã đàn ông.

Hắn dùng sức banh chân Lilian Bucanan ra, kéo tuột quần lót xuống. Ngay lập tức, Lilian Bucanan xấu hổ đến mức lấy tay che mặt. Chiếc quần lót dính ướt sũng giữa hai chân bị kéo ra, nơi bí mật ướt đẫm dâm thủy lộ ra hoàn toàn.

Âm hộ ửng hồng bung nở như một đóa hoa, hướng về phía Ludwig.

“...Chết tiệt. Điên rồi.”

Ludwig thề rằng hắn chưa bao giờ nhìn thấy thứ gì vừa dâm đãng vừa xinh đẹp đến thế.

Bộ ngực tròn như trăng rằm đã đẹp, nhưng bên dưới còn vượt xa cả tưởng tượng của hắn. Bộ dạng đó gợi liên tưởng đến cánh hoa anh đào kép nở rộ, đẫm sương mai.

“Biết không? Lồn tiểu thư Bucanan đẹp vãi lồn?”

“...Hức, ư.”

“Muốn cho em xem ghê.”

“Hức, làm ơn... đừng nhìn nữa.”

Hắn cố tình thì thầm những lời tục tĩu, tai cô đỏ bừng, không dám nhìn, gần như nức nở.

Mặc kệ cô. Ludwig giữ chặt khoeo chân cô, cố định lại không cho khép.

Bị banh rộng hai chân, âm hộ hé mở như cánh hoa ướt, mấp máy nuốt lấy không khí. Ludwig chăm chú quan sát bộ dạng khêu gợi đó, rồi như bị mê hoặc, vùi mặt vào.

“A ưm, a...!”

Cảm giác xa lạ ập đến nơi bí mật, Lilian Bucanan bất giác vò chặt tóc Ludwig. Dù đó là hành động bất kính, dám túm tóc hoàng tộc, Ludwig cũng không thèm để ý.

Hắn liếm âm hộ cô như một con chó đói.

Hắn dùng lưỡi liếm dọc từ đáy chậu lên đến âm vật, “soạt, soạt”, mông Lilian Bucanan hơi nhổm lên, run rẩy giữa không trung.

Lilian Bucanan cúi cằm nhìn xuống. Cô sắp ngất xỉu vì cảnh tượng vị hoàng tử đang vùi gương mặt cao quý của mình vào giữa hai chân cô, ngấu nghiến liếm láp.

Vào hang sư tử, chạy trốn mãi, giờ thì thực sự bị cắn xé. À không, là bị mút. Vừa xấu hổ vì phơi bày nơi bí mật, nhưng càng bị mút, lại càng dâng lên một cảm giác hưng phấn kỳ lạ.

Cả tình huống này, lẫn cảm xúc mà cô đang cảm nhận, không có bất cứ điều gì có thể giải thích bằng logic.

Việc cô đang nằm dưới gã đàn ông mà mới 30 phút trước cô còn mong hắn biến khỏi cuộc đời mình, khóc lóc vì hưng phấn.

Thân là thường dân lại đang được hoàng tộc “phục vụ” một cách vô cùng cá nhân. Cảm nhận rõ ràng đến từng sợi lông tơ dựng đứng khi cơ thể giao hòa với gã đàn ông đáng ghét này.

Mọi thứ đều phi lý, Lilian Bucanan chỉ thấy hoang mang. Mọi thứ cứ như một giấc mơ. Dù vô lý, dù không thể giải thích, nhưng khi tỉnh dậy, tất cả chỉ là mơ, không thể trách cứ ai. Chính vì vậy mà cô như muốn phát điên.

Ludwig đang mút liếm toàn bộ âm hộ, dùng hai ngón tay cái vạch môi âm hộ ra. Âm vật ẩn dưới lớp da non nớt lộ ra phần thịt đỏ hỏn.

Hắn liếm hạt đậu nhỏ như liếm kẹo, máu dồn về, nó càng sưng lên trông rất đáng yêu. Hắn cố tình dùng đầu lưỡi chọc “chụt, chụt” vài cái, rồi áp môi vào mút.

Hắn dùng lưỡi đảo quanh rồi kẹp giữa hai hàm răng cắn nhẹ, cô thở hổn hển. Bị kích thích mạnh vào nơi nhạy cảm nhất, có lẽ vì sợ hãi, cô cứ lùi mông về sau.

Ludwig đè chặt đùi cô không cho trốn, dùng lưỡi ấn mạnh vào âm vật, dồn ép không chút thương tiếc. Lilian Bucanan rên rỉ chịu đựng cơn kích thích dồn dập, rồi đột nhiên, cô run lên bần bật như bị sét đánh.

“Aaaa, ưm, Đ, Điện hạ... Ư!”

Mu bàn chân duỗi thẳng, mọi tế bào trên người như dựng đứng. Hơi nóng âm ỉ dưới rốn bùng nổ, lan ra khắp cơ thể, tầm nhìn trắng xóa. Cảm giác như được đẩy lên đỉnh cao rồi lại rơi xuống một cách rã rời, Lilian Bucanan như đang đi tàu lượn, không tài nào tỉnh táo nổi.

Dâm thủy đọng lại bên trong âm đạo trào ra như lũ, làm ướt đẫm mép và cằm Ludwig. Hắn thậm chí còn dùng lưỡi ấn mạnh vào đáy chậu, nuốt ừng ực. Bị kích thích vượt quá ngưỡng chịu đựng, Lilian Bucanan run rẩy quai hàm, bất lực để hắn mút liếm.

Ludwig liếm dâm thủy dính trên mép, leo trở lại lên người cô. Hắn giữ khuôn mặt đang quay sang một bên của cô cố định lại, nhìn chằm chằm.

“Điện hạ ở đây mà.”

“Hư ư...”

“Sướng đến mất cả lý trí rồi. Hửm?”

Lilian Bucanan nhìn thấy khuôn mặt mơ màng của mình trong mắt Ludwig, cô từ bỏ việc phản bác.

Hắn dùng ánh mắt uể oải nhìn xuống Lilian Bucanan, chà xát dương vật của mình. Môi âm hộ, vốn đã bị mút liếm đến mềm nhũn, “chụt, chụt”, dính vào thân gậy thịt của hắn như muốn bao bọc lấy. Mỗi lần hất hông, hắn lại thở “haa, haa” một cách đầy sắc tình, như không thể kìm nén được hưng phấn.

Bộ dạng đó y hệt như một con đực đang trong kỳ động dục. Ludwig hôn ngấu nghiến như thể đang khát. Đang lúc cả hai quấn lưỡi, mải mê hôn nhau, Ludwig dùng dâm thủy bôi trơn toàn bộ thân dương vật, thay đổi góc độ, đâm vào giữa hai chân Lilian Bucanan.

“A hức!”

Lưng cô cong về phía sau, cằm hất lên. Hắn lùi hông lại rồi “phập” một cái, thúc mạnh vào, Lilian Bucanan nghẹt thở. Âm đạo nuốt lấy đầu khấc cứng rắn, căng ra như muốn rách.

“Tiểu thư Bucanan... sao lại, haa, nhỏ thế?”

“Ha ư, l-là do Điện hạ, hức, to quá...”

“Nhỏ thế này chắc sẽ đau lắm đây.”

“Hả? A...!”

Phập, cùng với tiếng rên bị đè nén của gã đàn ông, khối thịt đâm vào cào xé thành âm đạo.

“Làm sao đây, Ức.”

Lại một cú thúc “phập” thật mạnh, Lilian Bucanan há miệng mà không thể hét lên. Đỉnh đầu ong ong, tầm nhìn nhòe đi vì nước mắt. Nơi bên dưới bị cưỡng ép banh ra nóng rát như bị đốt. Thành âm đạo nuốt được một nửa dương vật, co giật không theo ý muốn.

Hắn nắm lấy vòng eo thon của Lilian Bucanan, kéo về phía mình, định thúc dương vật vào đến tận cùng. Ngay lập tức, cảm nhận được nguy hiểm vượt quá sức chịu đựng, cô dùng hết sức bình sinh giãy giụa, bò về phía đầu giường. Đó là một hành động bản năng, để sống sót.

Nhưng giãy giụa cũng chỉ như chuột sa hũ gạo. Hắn lập tức leo lên trên người cô, kẻ đã bò vào đường cùng, dùng vũ lực đè gáy cô xuống, đâm vào đến tận cùng bên trong.

“A ức!”

Dương vật xé toạc thành âm đạo vốn đang khép chặt. Cơn đau nhói chưa từng cảm thấy ập đến, Lilian Bucanan chổng mông lên, khóc nức nở. Nhìn cơ thể cô gái đang run rẩy co giật vì bị mình đâm xuyên, Ludwig mỉm cười mãn nguyện, hôn “chụt chụt” dọc sống lưng cô.

“Xin lỗi. Đau à?”

Thậm chí, giọng điệu không một chút gì là hối lỗi. Lilian Bucanan vùi mặt vào gối, bấu chặt lấy ga giường, run lên bần bật. Thấy vậy, Ludwig nắm lấy tay cô, đan các ngón tay vào nhau.

“Tại em cứ trốn mãi, chắc đến sáng mất.”

“A hư ư, ư, a, đau...”

“Ta cũng vì em mà đau cặc đây, cưng à.”

“Hư ư, hư...”

“Nên là phải thả lỏng chứ. Đừng cắn chặt. Thì mới đút vào đến tận cùng được, haa, đúng không?”

Hắn mơn trớn gáy Lilian Bucanan đang nấc lên, dỗ dành, thì thầm dịu dàng.

“Ngoan lắm.”

Lương tâm thì vốn dĩ không có, giả tạo là bản chất rồi.

Ludwig von Lichtenberg thừa nhận mình là một tên rác rưởi.

Cho nên, tiểu thư Bucanan đáng yêu của chúng ta ít nhất cũng phải ngoan ngoãn. Như vậy thì mới cân bằng được chứ.

“Đã dâng cho ăn tận miệng thì phải nuốt hết chứ. Cứ liếm láp bên ngoài thì sao được?”

Đương nhiên là bị đâm vội nên sẽ đau, nhưng đằng nào cũng là của hắn.

Bẩm sinh đã nhỏ, thì phải chịu đau một lần để quen với kích cỡ của hắn.

Của mình thì sao mình lại phá hỏng được.

Không, đúng hơn là, chính vì là của mình, nên dù có phá hỏng, cũng phải là do chính tay hắn.

Lilian Bucanan bị đâm xuyên từ bên dưới, thở khò khè một cách đáng yêu, có vẻ đã đuối sức.

Cứ cắm dương vật như vậy, đợi cô lấy lại hơi, Ludwig nghĩ rằng mình đã đủ ân cần với cô lắm rồi.

Nếu hắn mà ham muốn, thì đã đâm liên tục cho đến khi cô gái khóc thét lên mới thôi. Nhìn cô đau đến chảy nước mắt cũng đẹp đấy. Hay là làm cô tức giận, uất ức đến khóc òa lên cũng đáng yêu.

Nếu không phải là đêm đầu tiên, có lẽ hắn đã không nhịn được mà hành hạ cho cô khóc rồi. Ludwig đã nghĩ như vậy. Tự nghĩ cũng thấy mình như một thằng nhóc chưa lớn.

Cơn co giật của thành âm đạo dịu đi một chút, hắn bắt đầu thúc nhẹ dương vật. Mỗi lần cử động, dâm thủy lại văng ra, tạo nên âm thanh ma sát dâm đãng.

Ư ưm, ưm. Lilian Bucanan rên rỉ khe khẽ theo nhịp đâm. Ludwig thúc nhẹ, thỉnh thoảng lại xoay tròn hông, nới rộng thành âm đạo chật hẹp. Ra vào lặp lại, có lẽ đã quen dần, việc đâm vào cũng trơn tru hơn một chút.

Ludwig ấn nhẹ như đang mở đường, trượt dương vật vào sâu trong âm đạo.

“Ổn không?”

“A hức, hư...”

Chắc là không ổn rồi. Lilian Bucanan lắc đầu lia lịa.

“Đâm vào rồi thì phải ổn thôi chứ biết sao giờ. Nhỉ?”

Lilian Bucanan tức điên, cắn chặt môi.

Cô bị hắn trói, không thể cử động. Hai tay bị đan vào nhau, đè lên giường, bên dưới thì bị một cây gậy thịt nóng rẫy ra vào. Cảm giác nóng rát do dương vật cày xới bên trong khiến cô khó mà tỉnh táo, chứ đừng nói là cãi lại.

Gậy thịt đẩy từng nếp gấp âm đạo, đâm sâu vào bên trong lặp đi lặp lại. Bìu dái ướt đẫm dâm thủy “phập, phập”, đập vào âm hộ, dính chặt rồi lại tách ra.

Không nhìn mặt, ngược lại càng cảm nhận rõ ràng hơn mình đang làm gì. Sự kết hợp chặt chẽ của dương vật, bàn tay nổi gân đang siết chặt tay cô, hơi thở hổn hển của con đực phả vào gáy. Giống hệt như một cuộc giao phối của dã thú đang trong kỳ động dục.

“Vướng víu, mặc mấy thứ này làm gì.”

Chiếc váy cứ trượt xuống che mất mông, Ludwig bực bội vén nó lên.

Nhìn thấy dương vật đỏ sẫm ra vào giữa khe mông trắng nõn, Ludwig hưng phấn đến tê dại cả gáy. Hắn thong thả ngắm nhìn tấm lưng ướt đẫm và vòng eo uốn lượn mỗi khi bị hắn đâm. Đẹp quá. Cả cái cách cô giật nảy mình mỗi khi bị thúc cũng thật đáng yêu. Cả lúc chửi hắn là tên tâm thần, lúc xấc xược trèo lên người hắn, lúc cãi lại dù biết không thắng nổi, cũng đều trông thật xinh xắn, đúng là gay go rồi.

Xem ra tiểu thư Bucanan của chúng ta hư hỏng thế này, chắc chắn là do chủ nhân quá nuông chiều rồi.

Ludwig nảy ra cái suy nghĩ nhạt nhẽo đó.

Bộ ngực nảy lên theo nhịp, thấp thoáng ngay cả khi nhìn từ sau.

Muốn bóp nát. Ludwig kẹp đầu ti giữa ngón tay, vừa bóp mạnh vừa thúc dương vật, thành âm đạo co thắt dữ dội, siết chặt lấy dương vật.

“Ư ưm, a!”

“Huu, sau này trước mặt ta thì tự cởi sẵn đi nhé. Cho dễ đụ.”

Ludwig von Lichtenberg dùng đầu ngón tay xoay tròn đầu ti của Lilian Bucanan, ra một mệnh lệnh hoàn toàn vì sự tiện lợi của bản thân.

“Bởi vì... ta cũng cởi sẵn cho tiểu thư Bucanan dễ ‘chơi’ còn gì.”

Và hắn nghĩ rằng mệnh lệnh đó cũng khá là hợp lý.

Mỗi khi hắn kích thích điểm nhạy cảm, Lilian Bucanan lại như muốn phát điên vì thành âm đạo cứ co bóp không theo ý muốn.

Đâu phải cô cố ý. Âm đạo siết chặt dương vật, khiến nó càng to hơn, thành âm đạo càng bị nong ra.

Như thể mọi khổ nạn này đều do cô tự chuốc lấy. Đương nhiên, cũng không sai.

Người đòi ngủ với hắn hôm nay, không ai khác, chính là cô.

Nhưng dù vậy. Bảo cô tự cởi sẵn à? Sẽ có lần sau nữa chắc!

“...Tên tâm thần khốn kiếp.”

Lilian Bucanan lầm bầm một mình, lại vùi mặt vào gối.

Bụng căng cứng vì tên tâm thần, đến thở cũng thấy nặng nề.

Cố nén mà mũi vẫn cay xè, nước mắt sinh lý cứ thế chảy ra.

Khóc còn thảm hơn lúc nãy. Đang tự an ủi rằng may mà không bị thấy bộ dạng ngu ngốc này, đột nhiên, cơ thể bị lật lại, và tên tâm thần đó chiếm trọn tầm nhìn.

“Gì, tên tâm thần khốn kiếp?”

Miệng Ludwig méo xệch. Mình nói lẩm bẩm mà. Hắn nghe thấy à? Lilian Bucanan lập tức bị bắt quả tang tội phỉ báng hoàng thất.

“A, tôi không có. Tôi không có...”

“Em có.”

...Tưởng không ai nghe thấy. Mình nói to quá à?

Chối cũng vô ích. Làm sao bây giờ.

Nước mắt vốn đã ứa ra từ lúc nãy, nay chảy ròng ròng.

“Tôi, tôi sai... Hức.”

Lilian Bucanan vội vàng cụp đuôi, Ludwig “phì” một tiếng, cười khẩy.

“Khóc gì. Ai bảo giết em à?”

“Nấc, hức.”

“Hay sủa ăng ẳng thế mà nhát gan ghê.”

Ludwig hôn “chụt, chụt” lên đôi mắt đẫm lệ của cô như đang dỗ trẻ con. Ánh mắt hắn nhìn cô có vẻ đầy khoái trá, nhưng Lilian Bucanan chỉ cảm thấy nhẹ nhõm vì đã qua được kiếp nạn.

“Mà cũng phải. Làm chuyện có lỗi nhiều nên có nhiều thứ để sợ là đúng rồi.”

Thật tình, không tài nào đoán nổi tên khốn này. Lilian Bucanan đã nghĩ vậy. Nhưng câu nói mà Ludwig thì thầm bên tai cô ngay sau đó, còn kinh khủng hơn nữa.

“Ít nhất là trước khi ta bắn tinh thì sẽ không giết em đâu, nên đừng lo. Tiểu thư Bucanan à.”

“...Hả?”

“A, gọi tiểu thư Bucanan nghe phũ phàng quá nhỉ? Đã banh háng cho nhau rồi mà...”

Phải suy nghĩ xem nên gọi bằng gì đây. Hắn cười tươi.

“Dù sao thì, tin tên tâm thần khốn kiếp này đi.”

“A ưm!”

Hắn nhanh chóng gác khoeo chân cô lên tay mình, rồi lại “phập” một tiếng, đâm vào. Bị Ludwig đè, Lilian Bucanan không thể phản kháng, đành phải đón nhận dương vật đang lấp đầy bên trong mình.

“Chết tiệt.”

“A ức, ư!”

Bụng bị ép, thành âm đạo co thắt, Ludwig nghiến răng chửi thề. Hắn suýt bắn ra ngay khi vừa đút vào. Hắn nén lại cảm giác sắp nổ tung, dùng đầu khấc ấn mạnh vào điểm cuối.

Giống như đang đóng một con dấu vào nơi sâu thẳm trong bụng cô.

Đầu khấc ấn mạnh, lông mu cứng cọ xát vào âm vật, eo Lilian Bucanan co giật, run rẩy. Hắn lúc này như đã mất hết lý trí, ánh mắt hoàn toàn mụ mị. Hắn bắt đầu thúc như một con ngựa hoang mất cương.

Phập phập, mỗi lần dùng sức đâm, dâm thủy văng ra tứ tung. Bụng bị ép, đầu khấc cọ xát, dâm thủy rỉ ra như són tiểu. Thứ đó làm ướt đẫm cả dương vật, bìu dái, lẫn đùi hắn. Mùi hương ngọt ngào dâm đãng bao trùm phòng ngủ.

Bị đâm một cách tàn nhẫn, Lilian Bucanan bị đẩy đến giới hạn. Dương vật lấp đầy, cọ xát, cảm giác nóng bừng lan đến đỉnh đầu. Cùng với tiếng va chạm, bộ ngực đầy đặn nảy lên nảy xuống.

Ludwig thu trọn bộ dạng dâm đãng đó vào mắt, dùng bàn tay to lớn bóp nát hai bầu ngực, lặp lại động tác hông. Đầu ti cương cứng bị xoắn vặn dưới lòng bàn tay, tiếng rên rỉ bật ra từ miệng cô.

Toàn thân ngứa ngáy, lông tơ dựng đứng, một cảm giác thật kỳ lạ...

Cảm giác xa lạ này vừa khó chịu, nhưng lại vừa... khát khao. Bất giác cô cũng ngọ nguậy mông theo nhịp đâm. Toàn thân như bị lửa thiêu. Gương mặt mất lý trí của Ludwig hiện lên rồi lại nhòa đi trong tầm mắt trắng xóa.

Phập, phập, phập, phập, tiếng va chạm ướt át của cơ thể ngày càng nhanh không thể kiểm soát. Con ngựa giống ưu tú nhất nhà Lichtenberg, như một con ngựa đua bị bịt mắt, chỉ biết đâm vật của mình vào bên trong cô. Thành âm đạo căng cứng bị dương vật nặng trĩu liên tục cọ xát, giày vò. Khi Ludwig dùng đầu khấc liên tục đâm vào điểm nhạy cảm sâu bên trong, Lilian Bucanan bắt đầu run lên bần bật như lá rụng.

Bị khoái cảm nuốt chửng, thành âm đạo của Lilian Bucanan co giật không theo ý muốn. Ludwig, người nãy giờ vẫn đang đâm như điên, hông cũng bắt đầu run rẩy. Âm đạo nóng như kim loại nung chảy siết chặt lấy dương vật, cảm giác hai cơ thể dính chặt vào nhau khiến cả hai cùng rên rỉ dữ dội.

“Aaaa!”

“A!”

Cả hai ôm nhau như muốn vỡ tung. Đầu ti ướt mồ hôi cọ xát, dính chặt vào nhau. Hai trái tim chạm vào nhau, đập “cộp, cộp”. Dương vật cắm sâu trong vũng lầy co giật mạnh, kéo tinh dịch từ gốc lên. Ludwig ấn đầu khấc vào điểm cuối, rên lên một tiếng, bắn tinh. Mỗi lần dương vật co giật, bắn tinh dịch, âm đạo lại co bóp không ngừng, siết chặt lấy đầu khấc đến mức buốt cả niệu đạo.

Ludwig tận hưởng cảm giác đó, đâm “thịch, thịch” vài cái thật chậm cho đến khi vắt cạn giọt cuối cùng. Lilian Bucanan rũ rượi. Hắn rút dương vật ra. Ngay khi gậy thịt vừa rút, tinh dịch trắng đục lẫn bọt dâm đãng chảy ròng ròng từ cửa âm đạo. Nhìn bộ dạng đáng thương của Lilian Bucanan đang run rẩy, Ludwig lại cảm thấy bụng dưới căng cứng.

“Mệt à?”

“Ư ưm, ưm.”

“Vậy à. Thương quá, làm sao đây.”

Hắn hôn lên trán Lilian Bucanan, lên mí mắt, lên má, lên chóp mũi, lên môi. Vừa hôn, một tay hắn vừa dùng tinh dịch của mình bôi trơn vào khe hở âm hộ, tận hưởng dư vị. Cơn kích thích vượt quá ngưỡng chịu đựng lại một lần nữa hành hạ cô, nhưng Lilian Bucanan đã kiệt sức, không thể cử động.

“Vậy thì tiểu thư Bucanan cứ nằm yên nhé.”

Hắn dịu dàng nói, tay dùng tinh dịch và dâm thủy bôi trơn dương vật của mình. Dương vật dính đầy dịch, như thể chưa hề bắn ra, lại cương cứng. Sắc mặt Lilian Bucanan tái mét.

“Nữa, nữa à...? Ha ứp!”

Giọng nói hoảng hốt bị đôi môi hắn nuốt chửng. Cảm nhận dương vật lại một lần nữa đâm vào, Lilian Bucanan cảm thấy ý thức mơ hồ.

Cài đặt

180%
14px
Chương 22: Mối quan hệ tái chế #4
Chương 21: 🔞🔞 Mối quan hệ tái chế #3 (3)
Chương 20: Mối quan hệ tái chế #3 (2)
Chương 19: Mối quan hệ tái chế #3 (1)
Chap 18: Mối quan hệ tái chế #2 (2)
Chap 17: Mối quan hệ tái chế #2 (1)
Chương 16: 🔞🔞🔞 Mối quan hệ tái chế #1 (3)
Chương 15: Mối quan hệ tái chế #1 (2)
Chương 14: Mối quan hệ tái chế #1 (1)
Chương 13: Mối quan hệ một lần #3 (2)
Chương 12: Mối quan hệ một lần #3
Chương 11: Mối quan hệ một lần #2
Chương 10: 🔞🔞🔞🔞🔞 Mối quan hệ một lần #1 (3)
Chương 9: 🔞🔞 Mối quan hệ một lần #1 (2)
Chương 8: Mối quan hệ một lần #1 (1)
Chương 7: Kẻ tâm thần trong căn penthouse #4
Chương 6: Kẻ tâm thần trong căn penthouse #3
Chương 5: Kẻ tâm thần trong căn penthouse #2
Chương 4: Kẻ tâm thần trong căn penthouse #1
Chương 3: Sản vật của sự phi lý xã hội #3
Chương 2: Sản vật của sự phi lý xã hội #2
Chương 1: Sản vật của sự phi lý xã hội #1

💬 Bình luận (0)

User Avatar
Bạn cần đăng nhập để bình luận.