Chương 20:
Mối quan hệ tái chế #3 (2)
Mối quan hệ tái chế #3 (2)

 

————————————————————

Biên dịch viên: Hớ Hớ Hớ

Chương: 20

Tiêu đề: Mối quan hệ tái chế #3 (2)

Bản dịch này thuộc quyền sở hữu của LoppyToon. Chúng mình đã mua raw và dịch để mang đến cho các bạn nội dung hoàn toàn miễn phí, rất mong các bạn tôn trọng công sức của nhóm.

————————————————————

Lilian Bucanan quay lại căn penthouse một lát vì để quên vở ghi, đã phát hiện ra người bạn cùng phòng đang ngủ co ro trên sofa. Thở đều đều. Nhìn hơi thở đều đặn, chắc chắn là đã ngủ rồi.

‘Hóa ra là tranh thủ ngủ trưa những lúc mình không để ý. Bảo sao đêm đến cứ một mình tỉnh như sáo.’

Hèn chi. Cứ thấy thể lực như quái vật.

Cuối cùng cũng giải đáp được thắc mắc.

Lilian Bucanan đăm chiêu quan sát khuôn mặt say ngủ của người bạn cùng phòng.

Hàng mi dài thật. Vì mải né tránh ánh mắt trần trụi nên không để ý kỹ.

Ngay dưới mắt trái có một nốt ruồi nhỏ.

“Lúc tỉnh thì đúng là ác quỷ không hơn không kém. Mà dáng vẻ lúc ngủ... lại giống hệt thiên thần.”

Lạnh sao. Dù là một ngày xuân ấm áp, nhưng mặc độc chiếc áo choàng ngủ mỏng manh, lại ngủ co ro trên sofa, cũng đáng để lạnh lắm.

“Sao không ngủ thoải mái trên giường đi chứ.”

Ngủ dù chỉ một lát, nhưng ngủ thoải mái mới là quan trọng.

Lilian Bucanan đảo mắt nhìn quanh rồi tìm thấy một chiếc chăn. Cô cẩn thận mở rộng nó ra rồi nhẹ nhàng đắp lên người hắn.

Có lẽ vì ấm, hắn càng co người lại hơn, mút ngón tay cái.

“...Giống hệt em bé.”

Ai mà tưởng tượng được thói quen ngủ của kẻ hoang đàng hoàng gia lại có nét đáng yêu như trẻ con chứ.

Lilian Bucanan nén cười khúc khích.

Đây là thời gian cô dành dụm được để tra cứu tài liệu ở thư viện. Cứ chần chừ thế này có khi lãng phí hết cả thời gian quý báu mất.

Nhanh chóng lấy vở ghi, Lilian Bucanan liếc nhìn xung quanh. Trên bàn có một cuốn sổ tay nhỏ đang mở. Kẹp giữa đó còn có cả cây bút, xem ra là đang ghi chú gì đó rồi ngủ quên.

 

[RUBY]

 

Nhìn biệt danh ghi trên bìa, chắc chắn là của Ludwig rồi.

Cái tính tò mò chết tiệt này.

Chủ nhân đang ngủ ngay bên cạnh. Biết là không nên xem trộm đồ của người khác, nhưng càng cấm lại càng tò mò.

‘Hay là chỉ liếc qua một chút thôi?’

Cuối cùng, Lilian Bucanan không thể kìm nén được sự tò mò, cẩn thận mở cuốn sổ tay ra. Nhìn nét chữ quen thuộc, chắc chắn đây là sổ tay của Ludwig.

 

[Đề án cải cách chế độ thuế]

 

Cứ tưởng chỉ viết mấy thứ nhảm nhí. Vậy mà lại là những ghi chú khá nghiêm túc. Lilian Bucanan nín thở đọc nội dung.

 

1) Miễn thuế thực phẩm và giảm thuế tiêu dùng

2) Cải cách thuế đất

3) Minh bạch hóa hành chính thuế

 

Bên trong, các ý tưởng chính sách đa dạng được sắp xếp rõ ràng theo từng mục. Nhìn dấu vết của việc brainstorm, xem ra đây là chính sách do Ludwig tự nghĩ ra.

‘Cái này… Tuyệt vời quá?’

Quả nhiên không thể không thừa nhận.

Nếu cứ theo đà này, cuộc sống của thường dân sẽ khá hơn rất nhiều.

Đương nhiên, nếu bổ sung thêm vài ý tưởng nữa thì sẽ tốt hơn. Vì lớn lên trong hoàn cảnh đó, nên nỗi khổ của thường dân cô hiểu rõ hơn ai hết, nhưng việc một hoàng tộc như Ludwig lại quan tâm đến điều đó, lại mang đến cho Lilian Bucanan một ý nghĩa hơi khác.

 

[Đề án cải cách Học viện Hoàng gia]

 

Thứ thu hút ánh mắt của Lilian Bucanan không chỉ dừng lại ở đó.

 

1) Mở rộng cơ hội nhập học và cải thiện tính công bằng

- Giảm bớt các mục đánh giá định tính trong tiêu chuẩn đánh giá, xây dựng tiêu chuẩn đánh giá công bằng

- Biến trường thành nơi mở rộng cơ hội cho mọi tầng lớp, không chỉ là đặc quyền của giới thượng lưu

 

2) Mở rộng chế độ học bổng: Chế độ tuyển chọn sinh viên Hoàng gia

- Hỗ trợ sinh viên nhận học bổng bằng chế độ dài hạn hơn, xem xét các yếu tố tổng hợp thay vì đánh giá từng lần

- Đa dạng hóa và chi tiết hóa tiêu chuẩn cấp học bổng theo thành tích, năng khiếu, hoạt động ngoại khóa, v.v

- Mở rộng hỗ trợ không chỉ học phí và ký túc xá, mà còn cả sinh hoạt phí và giáo dục bổ sung

 

3) Phương án đảm bảo tài chính - Chế độ quyên góp từ doanh nghiệp và gia tộc quý tộc, đẩy mạnh hoạt động hội cựu sinh viên

 

4) Liên kết với các cơ sở giáo dục địa phương - Vận hành chương trình liên kết với các trường học địa phương để hỗ trợ và phát hiện nhân tài xuất sắc

 

Ngay cả những giải pháp cho các vấn đề thực tế mà cô đã trải qua cũng được ghi chú tỉ mỉ. Nhìn thấy điều đó, tâm trạng cô trở nên kỳ lạ.

Mọi người đều gọi Ludwig von Lichtenberg là ‘Đứa con gây rối của hoàng thất’. Nhưng ẩn sau đó lại là bộ mặt của một vị quân chủ suy nghĩ cho vương quốc và thần dân. Thành thật mà nói, cô vô cùng kinh ngạc.

“Ư ư ưm... Lily.”

Ludwig gọi Lilian Bucanan bằng giọng trầm khàn vì ngái ngủ. Lilian Bucanan giật nảy mình, đặt cuốn sổ tay xuống, ngay khoảnh khắc cô quay lại, cơ thể đã bị cánh tay hắn kéo mạnh.

Cô loạng choạng ngã vào lòng hắn.

“Lily...”

Có lẽ vì say ngủ, lưỡi hắn hơi líu lại.

May mắn là xem ra hắn vẫn còn đang mơ màng. Mắt còn chưa mở hẳn, hắn đã ôm chầm lấy Lilian Bucanan, rồi luồn tay vào dưới áo, bắt đầu sờ soạng ngực cô.

Thôi rồi. Cứ thế này thì việc xem trộm sổ tay cũng sẽ bị lộ, mà còn dẫn đến làm tình, không thể tra cứu tài liệu được nữa. Phải ngăn chặn điều đó bằng mọi giá.

‘Phải rồi, vẫn chưa tỉnh hẳn... bài hát ru ngủ mà bà hay hát! Bài hát ru ngủ!’

Chợt nảy ra diệu kế, Lilian Bucanan vỗ về Ludwig, bắt đầu hát.

 

[Ánh sao thiên thần soi rọi, ôm ấp lấy bé thơ.

Đôi cánh mềm mại thay chăn, đắp ấm cho con.

 

Thiu thiu. Gương mặt như trong mơ.

Khò khè. Hơi thở nhỏ bé của con.]

 

Hiệu quả vẫn tức thì. Bàn tay thô lỗ đang sờ soạng Lilian Bucanan từ từ mất lực. Hắn đã ngủ rồi.

Phù...

Vừa mới thở phào nhẹ nhõm thì lại có vấn đề. Vì cứ ôm hắn cho đến khi hắn ngủ say hoàn toàn, nên bên này cũng bắt đầu buồn ngủ. Xem ra cô đã bỏ qua việc bài hát ru ngủ cũng có tác dụng với chính mình.

Hơn nữa, vòng tay của Ludwig quá ấm áp và dễ chịu, không nỡ lòng nào từ chối một cách phũ phàng.

‘Tra cứu tài liệu... mai làm cũng được nhỉ?’

Trốn học một lần cũng không sao mà. Lilian Bucanan từ từ nhắm mắt, chìm vào giấc ngủ say.

 

* * *

 

‘Phải lấy thang mới được à?’

Ở giá sách thư viện trường, Lilian Bucanan đang nhón chân, vươn tay. Cô định xem thêm tài liệu về án lệ, nhưng với vóc dáng nhỏ bé của mình, tập tài liệu lại ở quá cao.

‘Haizz. Mỏi tay quá. Hồi nhỏ đáng lẽ nên ngủ nhiều hơn.’

Tay sắp chạm tới nơi rồi lại không tới, thật là tức chết đi được. Cô nhón chân nhảy lên thử, nhưng cũng chỉ chạm được vào mép dưới tập tài liệu rồi lại rơi xuống.

 

 

Đúng lúc đó, một bàn tay to lớn từ phía sau vươn ra, nhẹ nhàng rút tập tài liệu xuống. Mùi kẹo ngọt ngào thoang thoảng bay tới từ sau lưng. Cô ngoắt đầu lại, Ludwig ngậm kẹo mút trong miệng, một tay cầm sách, đang đăm chiêu nhìn xuống cô.

Ludwig von Lichtenberg, dù đã cho cô thời gian cá nhân, thỉnh thoảng lại đột ngột xuất hiện không báo trước như thế này. Việc khiến cô không thể lơ là cảnh giác dù chỉ một khoảnh khắc thật đáng ghét, nhưng lần này là hắn đã giúp đỡ, nên...

“...Cảm ơn ngài.”

Lilian Bucanan nói lời cảm ơn, vươn tay định nhận sách.

Hắn lại giật lấy tập tài liệu như trêu ngươi.

Lại bắt đầu rồi đấy. Biết người ta đang bận mà.

Lilian Bucanan chỉ cao đến khoảng ngực hắn, à không, cố lắm chắc cũng chỉ đến xương quai xanh thôi.

Vì chênh lệch chiều cao quá lớn nên hắn cứ liên tục dùng mấy trò trẻ con này để trêu chọc cô, có thể mặc kệ, nhưng vấn đề là không thể. Đâu phải trẻ con, mà lần nào gặp cũng không bao giờ chịu thua một cách ngoan ngoãn.

Khi đối mặt với hắn, cô không thể không nhận ra rằng con người, hóa ra lại bị chi phối mạnh mẽ bởi những thứ nguyên thủy nhất. Nếu không phải là hoàng tộc, chắc cô đã đánh cho hắn một trận nhừ tử rồi. Thật là bực bội.

“Nói ‘Cho em’ xem nào.”

Lilian Bucanan thở dài một hơi nhẹ, rồi tuân theo mệnh lệnh của Hoàng tử.

“Cho em.”

“Tay không à?”

“Vậy ngài muốn tôi phải làm thế nào?”

“Trả công đi. Sức lao động quý giá của nhân lực cao cấp đã bỏ ra đấy.”

Mình có nhờ đâu chứ. Đúng là đồ du côn, ăn cướp trắng trợn.

“Xin lỗi. Tôi không có tiền.”

“À à, không có tiền à.”

“Ngài đang chế nhạo tôi là đồ ăn mày đấy à?”

Không có tiền thì đúng là ăn mày rồi, nhưng bị gọi là ăn mày thì người nghe cũng thấy tủi thân chứ.

“Lily xem ra cố chấp thật đấy. Cứ như con ngựa đua chỉ biết nhìn thẳng về phía trước mà chạy ấy.”

“Dạ?”

“Trên đời đâu phải chỉ có một con đường? Tắc đường thì đi đường khác là được mà.”

“Ý ngài là...”

Bận muốn chết mà nói mấy lời vô nghĩa gì vậy.

Hoàng tử cao quý thì không có bánh mì thì ăn bánh ngọt là được, nhưng thường thì Lilian Bucanan không bao giờ có quyền lựa chọn. Khi cơ hội đến, cô phải vật lộn để nắm bắt, đó là cách cô đã sống từ trước đến nay.

“Cứ đưa đây đi. Nhanh lên. Tôi đang gấp.”

Lilian Bucanan dậm chân, định bám lấy hắn, Ludwig lại cứ trêu ngươi, huơ huơ cuốn sách trên không. Đã lùn thì chớ. Tức muốn chết.

“Một chiều quá nên chán thật. Hay là đưa luôn nhé?”

“...Vâng.”

“Đây.”

Ngay khoảnh khắc tay cô vươn ra chạm vào cuốn sách, hắn lại một lần nữa nhanh chóng giật lại, đồng thời cúi người xuống. Chụt, Lilian Bucanan đang định nhận sách, mắt vẫn mở to, đã bị hắn cướp mất nụ hôn.

 

 

Cảm giác mềm mại, ấm áp chạm vào nhau. Vị kẹo dâu tây nơi đầu lưỡi.

Bàn tay rắn chắc đỡ lấy cơ thể đang loạng choạng như sắp ngã ra sau.

Tiếng mút ướt át vang vọng bên tai.

Tất cả diễn ra quá nhanh.

Khoảnh khắc môi lưỡi vừa tách ra, hắn đã đặt tập tài liệu vào bàn tay nhỏ bé của cô.

“Không có tiền thì lấy thân ra mà trả.”

Mắt Lilian Bucanan mở to như muốn nổ tung.

“May mà là ăn mày xinh đẹp đấy. Ít ra còn có thể lấy thân ra mà trả được.”

Hắn nhìn thẳng vào mắt cô, dùng ngón tay cái lau đi vệt nước bọt dính trên môi Lilian Bucanan rồi biến mất.

Chẳng lẽ có ai nhìn thấy rồi?

Mà khoan, cái con người này... càng ngày càng không biết giữ ý tứ gì cả!

Lilian Bucanan mặt đỏ bừng, nhanh chóng đảo mắt nhìn quanh.

Có lẽ vì sợ bị bắt gặp nên lòng dạ rối bời, tim đập loạn xạ như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.

 

* * *

 

Hạn nộp bài luận môn Luật Giải thích học chỉ còn ba ngày nữa. Lilian Bucanan đã tuyên bố với người bạn cùng phòng về ‘thời gian cá nhân khẩn cấp’ để làm bài tập. Thời gian cá nhân khẩn cấp là việc gấp, nên được ưu tiên hơn mọi lịch trình khác.

Nói cách khác, ba điều mà hắn muốn giữ lại.

Ngủ chung (khi đó làm tình), tắm chung (khi đó làm tình), ăn chung (đang ăn cũng làm tình), trong khoảng thời gian đó, có thể loại bỏ khỏi lịch trình.

Mối quan hệ lưng chừng, nằm đâu đó giữa người yêu và bạn tình này, không biết phải định nghĩa thế nào, (Lilian Bucanan quyết định cứ gọi là ‘bạn cùng phòng’), nhưng đó là điều khoản Lilian Bucanan đã yêu cầu bổ sung để duy trì cuộc sống bạn cùng phòng bền vững cho đến khi tốt nghiệp.

Ngay khi nhận được sự cho phép của hắn, Lilian Bucanan liền chôn chân trong phòng đọc thư viện.

 

<Mối quan hệ giữa giải thích pháp luật và quyền lực nhà nước - Thẩm phán là nhà lập pháp hay người thừa hành>

 

A, chỉ nhìn tiêu đề thôi đã thấy chán rồi.

Chiều Chủ nhật uể oải. Lilian Bucanan mặc đồ thoải mái, ngồi trong phòng đọc vắng tanh. Bên ngoài, hoa anh đào nở rộ chắc đã bắt đầu tàn, những cánh hoa bay lả tả trong gió xuân như một cơn mưa hoa. Không tập trung được, cô cứ ngẩn ngơ nhìn ra ngoài, rồi bất giác gật gù, đầu cúi xuống trong khi tay vẫn cầm bút.

‘A, buồn ngủ quá…’

Thẩm phán là nhà lập pháp hay người thừa hành thì mặc kệ chứ.

Chỉ muốn ngủ thôi.

Xuân đến nên buồn ngủ nhiều sao? À không, không phải. Trước khi bắt đầu thời gian cá nhân khẩn cấp, bảo là lần cuối, đêm qua đã làm ba lần, sáng nay lại thêm một lần nữa... Mệt mỏi cũng phải thôi.

Dù sao thì, vì không ngủ được nên mí mắt nặng trĩu.

‘Hay là gục xuống bàn ngủ một lát.’

Dù không thể so sánh với giấc ngủ thoải mái trên giường, nhưng thỉnh thoảng chợp mắt thế này cũng khá hiệu quả trong việc làm đầu óc tỉnh táo.

‘Thẩm phán Bucanan đáng kính. Tôi ngủ một lát được không ạ?’

Cô tự hỏi mình. Thẩm phán Bucanan, người có xu hướng khá tiến bộ, đã xử Lilian Bucanan ‘hình phạt ngủ trưa 10 phút’.

‘Ngủ 10 phút thôi. 10 phút thôi.’

Lilian Bucanan co người lại, gục xuống bàn để nạp lại năng lượng trong giây lát. Sau vài hơi thở đều đặn, cô nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

 

Trong khi đó, cùng thời điểm, cùng không gian.

 

Ludwig von Lichtenberg đang lén nhìn bạn cùng phòng của mình.

Phải rồi, đây không phải là lén nhìn, mà là một dạng giám sát. Vì là bài tập quan trọng nên hắn đã rất rộng lượng cho phép ‘thời gian cá nhân khẩn cấp’, hắn muốn xem cô có sử dụng nó một cách lãng phí không, có làm việc riêng không.

Để duy trì cuộc sống penthouse hòa bình, việc quan tâm và quan sát bạn cùng phòng là điều cần thiết, hắn nghĩ vậy.

Ludwig chọn một chỗ ngồi cách đó không xa, vờ tập trung vào cuốn sách chẳng hề hứng thú, thỉnh thoảng lại liếc nhìn Lilian Bucanan.

Nếu biết hắn đang theo dõi, chắc cô lại sẽ bĩu môi dưới ra, càu nhàu như con vịt con cho xem.

Đương nhiên, việc ngắm nhìn bộ dạng nực cười đó, Ludwig cũng rất thích thú.

Xem ra đang tập trung khá chăm chú, dù hắn lảng vảng gần đó mà cũng không nhận ra. Mà, lúc nào mà chẳng vậy. Những lúc cô một mình đến thư viện, hay đi gặp cái cô nhà báo cấp tiến tên Tracy gì đó, Ludwig đều bí mật bám theo cô.

Lilian Bucanan dù kiêu kỳ cảnh giác, nhưng một khi đã tập trung thì lại khá là lơ đễnh, nên cũng không có gì khó khăn.

Hắn đi theo sau lưng, thỉnh thoảng giúp đỡ những việc nhỏ như lấy sách hộ như lần trước, còn bình thường thì chỉ quan sát và ghi lại mô thức hành động của cô. Dù lịch trình của một học sinh gương mẫu chỉ quanh quẩn giữa phòng, thư viện và lớp học khá là nhàm chán, nhưng chỉ cần nhìn thôi cũng thấy thú vị.

Vào ngày ‘thời gian cá nhân khẩn cấp’ nên phải ăn riêng.

Lilian Bucanan đến căng tin mua một chiếc bánh sandwich nhỏ.

Rồi cô cắn một miếng mà không thèm nhìn xem bên trong có gì. Chắc cũng là vì miếng cơm manh áo thôi, nhưng sao mà vội vàng thế, ánh mắt chỉ dán chặt vào cuốn sách. Ăn uống cũng phải dành thời gian và công sức thì thể lực mới khỏe mạnh được, thói quen ăn uống hoàn toàn tệ hại.

Ludwig tự nhủ sau này sẽ phải kiên trì ăn cùng cô, cung cấp cho cô một chế độ ăn uống chất lượng.

Dù ở xa, hắn cũng chỉ nhìn thấy đôi môi nhỏ nhắn đang nhai của Lilian Bucanan. Mỗi lần cô khó nhọc cắn miếng bánh sandwich, Ludwig lại cảm thấy thôi thúc muốn để đôi môi đó ngậm lấy dương vật hắn. Không, cái suy nghĩ bẩn thỉu đó hình như gần như lần nào nhìn thấy đôi môi đó hắn cũng có. Thề là chưa bỏ sót một lần nào. Tự nghĩ cũng thấy mình hoàn toàn hết thuốc chữa.

Lilian Bucanan đóng sách lại, vươn vai. Ludwig vội kéo cuốn sách lên che đến tận trán để không bị phát hiện.

Có vẻ chán, cô ngáp một cái dễ thương rồi đột nhiên nhìn ra ngoài cửa sổ.

Bên ngoài, hoa cuối xuân đang nở rộ. Lilian Bucanan lặng lẽ ngắm nhìn cảnh đó hồi lâu.

Dù không thể hiện ra, chắc cô cũng thấy ngột ngạt lắm.

Rồi cơn buồn ngủ ập đến, cô lại gật gù như một con gà con bị bệnh. Tay vẫn nắm chặt cây bút, xem ra đúng là đang gấp.

Hôm qua mình làm hơi quá à. Hắn cũng cảm thấy có chút áy náy, nhưng lại nghĩ rằng mình còn phải nhịn thêm ba ngày nữa. Trên đời làm gì có gì miễn phí. Đây là cái giá hắn đáng được nhận, và cũng là cái giá Lily phải trả.

Lilian Bucanan đang ngủ gật, giật mình tỉnh giấc vì chính bộ dạng ngủ gật của mình. Ludwig nhìn thấy cảnh đó, nén cười.

Cơ thể nhỏ bé có vẻ đắn đo một lát rồi gục xuống bàn. Là định chợp mắt khoảng 10 phút. Nếu quyết định chỉ ngủ 10 phút, Lilian Bucanan thường lo lắng nên sẽ tỉnh giấc một lần vào khoảng 5 phút, rồi đến khoảng 8 phút thì hoàn toàn ngồi dậy. Đó là thói quen của cô.

Nhưng hôm nay, đã qua 10 phút rồi mà cô vẫn còn gục mặt xuống bàn.

 

Cài đặt

180%
14px
Chương 22: Mối quan hệ tái chế #4
Chương 21: 🔞🔞 Mối quan hệ tái chế #3 (3)
Chương 20: Mối quan hệ tái chế #3 (2)
Chương 19: Mối quan hệ tái chế #3 (1)
Chap 18: Mối quan hệ tái chế #2 (2)
Chap 17: Mối quan hệ tái chế #2 (1)
Chương 16: 🔞🔞🔞 Mối quan hệ tái chế #1 (3)
Chương 15: Mối quan hệ tái chế #1 (2)
Chương 14: Mối quan hệ tái chế #1 (1)
Chương 13: Mối quan hệ một lần #3 (2)
Chương 12: Mối quan hệ một lần #3
Chương 11: Mối quan hệ một lần #2
Chương 10: 🔞🔞🔞🔞🔞 Mối quan hệ một lần #1 (3)
Chương 9: 🔞🔞 Mối quan hệ một lần #1 (2)
Chương 8: Mối quan hệ một lần #1 (1)
Chương 7: Kẻ tâm thần trong căn penthouse #4
Chương 6: Kẻ tâm thần trong căn penthouse #3
Chương 5: Kẻ tâm thần trong căn penthouse #2
Chương 4: Kẻ tâm thần trong căn penthouse #1
Chương 3: Sản vật của sự phi lý xã hội #3
Chương 2: Sản vật của sự phi lý xã hội #2
Chương 1: Sản vật của sự phi lý xã hội #1

💬 Bình luận (0)

User Avatar
Bạn cần đăng nhập để bình luận.