————————————————————
Biên dịch viên: Hớ Hớ Hớ
Chương: 5 🔞🔞🔞
Bản dịch này thuộc quyền sở hữu của LoppyToon. Chúng mình đã mua raw và dịch để mang đến cho các bạn nội dung hoàn toàn miễn phí, rất mong các bạn tôn trọng công sức của nhóm.
————————————————————
Cảm giác xuất tinh xuyên qua niệu đạo sảng khoái đến mức tàn nhẫn. Vì hắn đã nhịn quá lâu nên sự rung động kịch liệt bên trong lớp quần vẫn kéo dài mãi không dứt.
Chỉ bằng vị của mật ngọt, tiếng rên rỉ và sự chèn ép của chiếc quần thô cứng mà đã đạt đến đỉnh điểm, rốt cuộc cái cơ thể giống đực này thảm hại đến nhường nào cơ chứ? Nhưng cũng phải thôi, đối với một cơ thể đang khao khát đến mức có thể cương cứng chỉ vì một nụ cười của cô, thì sự kích thích vừa rồi là quá lớn.
Dù tầm nhìn trắng xóa dần quay trở lại, Ryung vẫn thở dốc vì dư âm của cuộc mây mưa, hắn đưa tay vuốt ngược mái tóc đẫm mồ hôi. Cả quần dài lẫn quần lót đều ướt sũng, khiến hắn chẳng còn đủ can đảm để nhìn vào bên trong.
Cô - người dường như cũng vừa chạm đỉnh cùng lúc với hắn - đang khẽ co giật vì chìm đắm trong những nhịp đập ngọt ngào của khoái lạc. Hạt cực khoái đỏ rực, sưng tấy và hằn rõ dấu răng. Phía sau cửa mình đã hoàn toàn nới lỏng sau màn dạo đầu dài đằng đẵng là phần thịt non đang điên cuồng nhảy múa theo nhịp điệu của sự sung sướng.
Vì muốn cảm nhận cảm giác bên trong đó, Ryung vô thức cắm ngón tay vào. Dù cơn cực khoái lớn nhất đã trôi qua, nhưng những thớ thịt vẫn siết chặt lấy ngón tay hắn và mút lấy mút để. Như thể muốn đòi hỏi nhiều hơn, hắn đẩy thêm một ngón tay nữa vào, khiến nơi đó càng thêm khít khao, không ngừng co bóp và nuốt chửng lấy chúng.
“A hức... không, không được... không muốn... vẫn chưa...!”
“Ha... Chỗ này thì đang đòi thêm mà, tôi biết phải tin vào đâu đây?”
“Dừng lại... a, ưm...!”
Hắn đẩy thêm ngón tay thứ ba vào. Cửa mình ngậm lấy ba ngón tay bị căng rộng ra hết mức, cô ngửa cổ ra sau, chẳng thể thốt thành lời.
“Tôi nghĩ cơ thể chị thành thật hơn đấy. Thế nên trông chị mới đáng yêu, làm tôi cứ muốn hành hạ mãi...”
Hắn bắt đầu khơi sâu vào bên trong âm đạo với kỹ năng đã dần thuần thục. Mỗi khi đâm vào sâu nhất, thành âm đạo đang rung động lại bám chặt lấy như muốn giữ ngón tay hắn lại, và khi rút ra, dòng mật ngọt kéo theo bắn tung tóe tạo nên những âm thanh dâm mỹ.
Từ một khoảnh khắc nào đó, cô không còn chút sức kháng cự nào nữa, chỉ biết thở hổn hển và gọi tên Ryung. Đó là một lời cầu xin hắn dừng lại. Nhìn thấy dáng vẻ yếu ớt chỉ biết bám lấy mình khác hẳn ngày thường, hắn cảm nhận được một sự đáng yêu khôn tả. Dù biết không nên lấn tới nữa, nhưng hắn vẫn lấy cái cớ là cửa mình tham lam đang giữ chặt ngón tay mình để tiếp tục càn quét thành âm đạo.
Chỉ riêng cảnh tượng ngón tay bị hút sâu vào cái lỗ nhỏ ấy cũng đủ khiến một luồng khoái cảm kỳ lạ lan tỏa khắp cơ thể hắn. Bởi vì khi thấy nơi đó đã nới lỏng đủ để chứa ba ngón tay, trong lòng hắn bắt đầu nảy sinh hy vọng rằng nếu dùng sức đẩy vào, có lẽ chuyện đó sẽ thành công.
Tiếng rên rỉ rầu rĩ càng cao, da gà trên người hắn càng nổi lên, mồ hôi lạnh vã ra như tắm. Cặp mông nhỏ bị siết chặt đang run rẩy vì đau đớn, nhưng phần dưới của hắn lại đang thèm thuồng mà to lớn thêm nữa.
“Không... không muốn, hức...! A, không được... hưm, hức!”
Hơi thở của cô chợt khựng lại khi đang lắc đầu quầy quậy, rồi vòng eo nảy cao lên. Ngay khoảnh khắc ngón tay hắn trượt ra vì hành động bất ngờ đó, một dòng chất lỏng trong suốt từ bên trong âm đạo - nơi vừa tích tụ vô số cơn cực khoái lớn nhỏ - bỗng bắn vọt ra một cách mạnh mẽ. Dòng nước gợi liên tưởng đến việc đi tiểu thấm đẫm cả bụng và hạ bộ của hắn.
Chứng kiến cảnh tượng kích thích ngay trước mắt, phần thân dưới vẫn chưa kịp khô của hắn lại mạch động như muốn xé toạc chiếc quần mà thoát ra ngoài. Khi làn sóng cực khoái do cô tạo ra ập đến, hắn nhăn mặt vì một nỗi khổ sở không thể diễn tả bằng lời. Khoái lạc bị kìm nén quá lâu giờ đây bùng nổ mạnh mẽ, đau đớn như chính nó vậy.
Lòng kiên nhẫn đã chạm giới hạn, hắn dứt khoát tháo thắt lưng và kéo khóa quần xuống. Trong cơn vội vã, hắn kéo tuột cả quần lót, và từ bên trong chiếc quần vốn đã dính đầy tinh dịch, khối thịt to lớn bật tung ra ngoài.
Vì bị giam cầm suốt nãy giờ, hạ bộ của hắn tỏa ra hơi nóng và mùi tinh dịch nồng đậm. Những mạch máu nổi cuồn cuộn như muốn xuyên qua lớp da, gào thét đòi hỏi sự kích thích ngay lập tức, và ở đầu khấc, những giọt dịch nhầy nhụa không ngừng rỉ ra. Hắn cố giữ chút tỉnh táo còn sót lại, quờ quạng tìm chiếc ví trong túi quần sau. Ryung vội vã lấy ví ra và lôi một lúc năm chiếc bao cao su bên trong.
“Đội trưởng, bây giờ...”
Hắn ngậm bao cao su trong miệng, quay sang nhìn cô để xin phép. Thế nhưng có gì đó rất lạ. Trong khi hơi thở của hắn vẫn còn dồn dập, thì hơi thở của cô lại bình ổn một cách kinh ngạc.
Chắc là không phải đâu nhỉ. Hắn khẽ lay người cô nhưng không thấy phản ứng gì. Có lẽ cô đã ngất đi, hay đã chìm vào giấc ngủ vì kiệt sức sau khi giải tỏa hết dục vọng. Dù là nguyên nhân gì, đây cũng là tình huống tồi tệ nhất đối với hắn.
“Ha... Tôi muốn đưa vào quá, tôi muốn làm chuyện đó với chị...”
Hắn phả hơi thở dữ dội vào gương mặt trắng trẻo đang nhắm mắt, khẩn khoản nài nỉ. Có lẽ cô cũng đang nếm trải dư vị của khoái cảm trong vô thức nên những âm thanh ngọt ngào cứ lẫn vào hơi thở nông. Điều đó càng đổ thêm dầu vào lửa, khiến hạ bộ vốn đã cương cứng đến mức sắp nổ tung của hắn không ngừng giật mạnh.
“Tôi đã nói là một khi bắt đầu sẽ không dừng lại được mà... Tôi sẽ làm đấy...!”
Gương mặt hắn đỏ bừng, hắn nghiến răng đe dọa. Thế nhưng đứng trước khuôn mặt đang ngủ yên bình như một đứa trẻ, cuối cùng hắn lại đổ gục với biểu cảm như sắp khóc.
Dục vọng muốn được nhào nặn cơ thể trắng ngần mảnh khẻ đang nằm sõng soài kia, muốn đâm thẳng dục vọng của mình vào cái lỗ đã được nới lỏng và nhún nhảy theo ý muốn, rồi thỏa thích trút hết tinh hoa vào trong đó cứ xoáy sâu trong lòng hắn. Nhưng giữa những xung năng mãnh liệt, chút lý trí mờ nhạt còn sót lại khiến cơ thể hắn không thể nhúc nhích.
“Tôi đã, ha... chờ đợi ngày này bao lâu rồi chứ... Làm ơn tỉnh lại đi mà... Nhé? Cho phép tôi đi.”
Hắn gục đầu tì trán vào trán cô, phát ra những tiếng rên rỉ rầu rĩ và khẽ lay vai cô. Thế nhưng Yoo Yeon không hề có dấu hiệu tỉnh lại, và sự kiên nhẫn của hắn đã cạn kiệt.
“Người đang ngủ... là chị mới là người có lỗi đấy. Thế nên, hãy tha thứ cho tôi chừng này thôi.”
Ryung ném bao cao su ra thật xa, quỳ gối bên cạnh cô và tự nắm lấy vật của mình. Đôi mắt hắn lướt dọc theo gương mặt đỏ bừng đang ngủ say và làn da trắng ngần. Gương mặt và cơ thể trần trụi mà hắn hằng tưởng tượng mỗi đêm giờ đây đang nằm dưới thân mình. Lưỡi hắn đã biết vị của cô, và tay hắn đã ghi nhớ xúc cảm của cô.
“Phù... Ngày nào tôi cũng mang theo, à, bao cao su đấy... Để có một ngày, được cùng chị...”
Nhìn thấy gương mặt cô và vật thể đỏ thẫm của mình cùng lúc, cảm giác tội lỗi và dục vọng đấu tranh dữ dội nhưng cuối cùng lại biến thành sự hưng phấn. Chỉ riêng cảnh tượng đó cũng đủ khiến dịch hưng phấn chảy dài xuống vùng xương quai xanh của cô.
“Đội trưởng, hức, thật là... sao chị lại đẹp đến thế này chứ.”
Hắn nhắm nghiền mắt khi nhìn thấy quy đầu đỏ hừng hiện ra rồi lại biến mất ngay bên dưới gương mặt ngây thơ của cô. Gương mặt hắn và đầu quy đầu ở khoảng cách gần như chạm vào nhau. Chỉ cần tưởng tượng đến cảnh Yoo Yeon đột nhiên tỉnh dậy giữa chừng, tim hắn đã đập loạn nhịp vì cảm giác tội lỗi đầy kích thích.
“A... mẹ kiếp. Sướng quá.”
Sự oán trách dành cho cô vì đã bỏ mặc hắn mà đi ngủ hòa quyện cùng dục vọng thầm kín bấy lâu nay thúc đẩy nhịp hông của hắn. Khi đôi mắt hắn mơn trớn cơ thể nhỏ nhắn và nhún nhảy cái thân hình to lớn của mình, những tiếng thở dốc như thú dữ vang vọng khắp căn phòng một cách thảm hại.
“Đội trưởng. Hức, a... Yoo Yeon à, Seo Yoo Yeon...”
Khi cơn xuất tinh ập đến tận đỉnh đầu, hắn vùi mặt vào hõm cổ cô và điên cuồng tuốt lươn. Hắn không ngừng gọi tên cô và hít hà mùi dầu gội thoang thoảng trên mái tóc ấy.
“Phù, a, hức...!”
Túi tinh co thắt, rồi dòng dịch trắng bắn vọt ra như bùng nổ. Cơn cực khoái sảng khoái khiến hắn nhất thời lòa mắt, toàn thân rã rời, đầu óc như bay bổng lên không trung. Dù là lần thứ hai nhưng một lượng tinh dịch khổng lồ vẫn không ngừng tuôn ra, dính đầy lên bụng, ngực và thậm chí là cả mặt cô. Trên tóc và lông mi của cô cũng vương lại những vệt trắng xóa của hắn.
“A...”
Hắn bật ra một tiếng cười tự giễu trước sự hưng phấn rẻ tiền này. Cảm giác tội lỗi như khiến bộ não hắn sôi sùng sục. Nhờ vậy mà dù vừa mới xuất tinh xong, vật của hắn đã lại trở nên cứng ngắc.
“Tôi thích chị, Đội trưởng...”
Hắn thì thầm vào tai cô rồi lại vùi mặt vào cổ cô một lần nữa, tay nắm chặt lấy vật của mình.
Đêm dài của hắn và cô giờ mới chỉ bắt đầu.
* * *
Có thông báo về việc phát hiện một zombie lạ ở tầng hầm tòa nhà trong khu bãi rác số 3.
Nơi này vốn là bãi rác, nhưng kể từ khi thi thể nhiều như sỏi đá, nó đã trở thành nơi thiêu hủy và chôn lấp tất cả mọi thứ mà không có sự phân biệt. Vì coi thi thể cũng như rác rưởi nên tinh thần của những công nhân làm việc ở đây thường không ổn định, chuyện họ nhìn thấy ảo giác cũng thường xuyên xảy ra.
Dù vậy, sở chỉ huy vẫn cử cả những thành viên kỳ cựu đi điều tra và tỏ ra vô cùng nhạy cảm với thông báo này, bởi họ bằng mọi giá phải bảo vệ ‘khu vực an toàn’ đã giành được.
Tuy nhiên, vì thông tin chưa xác thực nên chỉ có hai người được phái đi. Một trong số đó là Đội trưởng Yoo Yeon.
Ngay khi bước xuống xe, địa điểm thực hiện nhiệm vụ hôm nay đã hiện ra trước mắt. Theo quy định, nơi có thông báo sẽ bị phong tỏa ngay lập tức nên lối vào đã được khóa chặt bằng xích và ổ khóa. Tuy nhiên, thấp thoáng phía sau là những đống rác chất cao, và trong cơn gió thổi qua phảng phất mùi thịt thối rữa. Cái dạ dày đang nôn nao vì dư âm của rượu lại càng cuộn lên, khiến gương mặt vốn đã trắng bệch của Yoo Yeon nay lại càng xanh xao hơn.
A, đau đầu quá. Yoo Yeon ôm trán rên rỉ. Vì ngủ quên nên từ sáng cô đã cuống cuồng hết cả lên. Điều khiến cô mệt mỏi hơn cả là Heo Ryung - kẻ cứ bám dính lấy cô từ sáng với gương mặt trông ghét không chịu nổi.
Hắn - người đáng lẽ hôm nay được nghỉ - không hiểu vì lý do gì đã đổi ca với James, người vốn dĩ phải chung đội với cô, để bằng được chiếm lấy vị trí bên cạnh cô. Suốt cả buổi nhiệm vụ, hắn cứ nhìn cô bằng ánh mắt đầy ẩn ý.
“Đội A, đã có mặt tại hiện trường.”
Yoo Yeon vừa báo cáo qua bộ đàm, vừa dùng chiếc chìa khóa được giao để mở ổ khóa và xích sắt trên cửa.
“Cậu giữ cái này đi.”
Hắn làm theo lời cô nhưng vẫn ngậm chặt miệng và ném về phía cô những ánh nhìn gay gắt. Cuối cùng Yoo Yeon cũng mất hết kiên nhẫn, cô quay phắt lại hét lên.
“Này, có gì không hài lòng thì nói ra đi!”
“Chị hoàn toàn không nhớ gì về chuyện tối qua sao?”
“Tối qua?”
Yoo Yeon mở cửa, vừa kiểm tra súng ống vừa cố lục lại trí nhớ. Vì uống quá nhiều nên ký ức của cô đã hoàn toàn đứt đoạn. Kể từ sau khi uống rượu do Ryung rót, cô chỉ nhớ là mình đã tỉnh dậy một cách sảng khoái trên giường.
“Không nhớ.”
Trước câu trả lời ngắn gọn và rõ ràng, Ryung lẩm bẩm “À, ra là vậy sao?” rồi cũng kiểm tra súng của mình. Sau đó, hắn thản nhiên buông một câu chấn động.
“Chúng ta đã ngủ với nhau rồi.”
💬 Bình luận (0)