[Novel] Trận Chiến Ly Hôn! - Chương 99

Chương 99
Edit: Agnes
———
Bản dịch này thuộc quyền sở hữu của LoppyToon. Chúng mình đã mua raw và dịch để mang đến cho các bạn nội dung hoàn toàn miễn phí, rất mong các bạn tôn trọng công sức của nhóm.
———
Bầu không khí căng thẳng bao trùm văn phòng Bá tước Therese.
“Nếu có gì muốn nói thì nhắn tin cũng được, sao cứ phải gọi người bận rộn như tôi đến gặp vậy?”
Daisy hỏi với giọng lạnh lùng, khiến Bá tước Therese bật cười khẩy.
“Ta chỉ muốn gặp con gái mình thôi mà.”
“Nói chuyện thì ít nhất cũng phải bôi trơn miệng trước đã chứ.”
“Sao lại cáu kỉnh thế? Gặp chuyện ấm ức gì ngoài kia à?”
…Bị lừa tới đây thế này chẳng phải là chuyện ấm ức sao.
Daisy cố nuốt những lời đó vào trong lòng.
Thường thì ông ta sẽ gửi thư không có gì đáng lo hoặc nhờ Rose chuyển lời. Việc gọi cô đến trực tiếp thế này chắc chắn là có ý thăm dò.
“Đừng gọi tôi đến nữa. Đặc biệt là vào thứ Hai, Tư, Sáu và Bảy. Tôi cũng có cuộc sống riêng của mình mà.”
“Ta nghe Rose nói rồi. Vậy nên hôm nay mới gọi vào thứ Năm đấy.”
“Tôi cũng cần nghỉ ngơi chứ. Ra lệnh vào ngày nghỉ như thế này, ông không thấy quá đáng sao?”
Con nhỏ Rose đó đúng là cái miệng vô duyên. Nhìn nụ cười gian xảo của Bá tước Therese, chắc ông ta còn biết rõ cô bận gì vào những ngày đó. Nếu cô thực sự là hầu gái, chắc đã bán đứng cả gia tộc từ lâu rồi.
“Sao lại chăm chỉ thế? Tự nguyện làm như vậy chắc là thích lắm nhỉ?”
“Thích gì chứ. Tôi làm để sống sót đấy. Không làm không được đâu. Tôi cũng mệt chết đi được, ông còn trêu tức tôi sao?”
“Không. Ta đang khen ngợi vì sự chăm chỉ của con đấy. Đã làm thì phải làm cho tận cùng chứ.”
Khen ngợi chuyện ân ái sao. Nếu là Maxim thì còn nghe được. Ai mà thích chứ. Daisy bĩu môi.
“Đừng nói vòng vo nữa, vào thẳng vấn đề đi.”
Tạch, tạch, tạch.
Bá tước Therese ném ba tờ báo lên bàn, chuẩn bị vào chuyện chính.
“Đọc đi.”
Với cái tình huống rối ren vừa rồi, Daisy thừa biết sẽ là tin gì. Cô miễn cưỡng nhặt từng tờ báo lên.
[Anh hùng cứu quốc, Maxim von Waldeck. Tin đồn kết đôi với Công chúa Egonia]
Đây là chuyện xảy ra trong phần một buổi opera.
Bài báo nói về việc Maxim ngồi cùng công chúa Egonia trong buồng opera.
[Anh hùng quỳ gối, chuyện gì phía sau?]
Đây là chuyện xảy ra ngay khi đến giờ nghỉ.
Chắc là bài báo lá cải về việc Maxim bất ngờ quỳ gối trước Daisy trong phòng chờ.
[Nụ hôn nồng cháy khiến rèm buồng opera lay động. Đêm nóng bỏng của nhà Waldeck.]
Đây là chuyện xảy ra trong phần hai buổi opera với cặp đôi nhà Waldeck.
Có cả mấy tờ báo lá cải chuyên viết mấy chuyện giật gân thế này.
‘…Thu thập đủ mọi góc độ nhỉ.’
Cô đoán là sẽ bị hỏi, nhưng không ngờ lại trắng trợn thế này.
Daisy ném lại mấy tờ báo lên bàn và thở dài thườn thượt.
Mặc kệ cô, Bá tước Therese nhìn chằm chằm vào Daisy.
“Ở đây có ba sự việc khác nhau. Chúng lại mâu thuẫn với nhau khiến ta thấy rối rắm.”
“…”
“Daisy à, cái nào là thật, cái nào là giả? Diễn biến thế nào? Hãy tự mình giải thích đi.”
Phải trả lời thế nào đây.
Ở những nhiệm vụ khác, chỉ cần nói theo thứ tự 1-2-3, giải thích rõ ràng là xong. Nhưng lần này, Daisy lại do dự.
Cô thậm chí không rõ mình đang băn khoăn điều gì, vì sao lại chần chừ. Nên tiết lộ đến đâu đây? Nếu ông ta hỏi tại sao cô lại làm chuyện đó với Maxim thì biết trả lời thế nào? Đầu cô rối tung lên như sắp nổ tung.
Chính vì thế mà cô không muốn đến đây. Thật khó xử.
Nhưng có trốn cũng không giải quyết được gì. Dù sao cũng phải đối mặt thôi.
Daisy suy nghĩ một lúc rồi miễn cưỡng mở miệng.
“Đây là phần một, đây là giờ nghỉ, và đây là phần hai.”
Daisy sắp xếp ba tờ báo theo thứ tự thời gian rồi nhìn thẳng vào mắt cấp trên.
“Tất cả đều là sự thật.”
“Được rồi, hỏi phần một trước. Trong khi chồng con ngồi cùng Công chúa, nghe nói con ngồi cạnh Hoàng hậu. Hai người đã nói gì với nhau?”
“…Phía Egonia thì…”
Làm sao đây.
…Thật sự, tại sao mình lại chần chừ báo cáo thế này.
Thu thập thông tin và chuyển giao là nhiệm vụ của mình, và Hoàng hậu có mục đích rõ ràng. Nhưng tâm trạng lại cứ rối bời.
Liệu báo cáo hay không báo cáo thì có thay đổi được gì không?
Daisy hít một hơi sâu, rồi tiếp tục nói.
“Hình như họ muốn thúc đẩy cuộc hôn nhân giữa Maxim von Waldeck và Công chúa.”
Cô quyết định thừa nhận một cách ngoan ngoãn. Dù sao cũng nhiều người đã thấy. Dù bây giờ có lẩn tránh thì cuối cùng cũng sẽ bị lộ, nói dối cũng vô ích.
“Tiếp tục đi.”
“Chuyện quỳ gối trong phòng nghỉ cũng là thật, hắn nói rằng không muốn ly hôn với tôi. Bảo không hề biết gì về Công chúa. Sợ tôi hiểu lầm nên mới quỳ gối. Còn chuyện trong phần hai… cũng là sự thật.”
“Chuyện ân ái là do hắn đề nghị sao?”
“Vâng.”
Dù cô cũng đồng tình, nhưng…
Việc đề xuất đề nghiệm ân ái khẩn cấp là do Maxim.
“Vậy phía Egonia muốn kết hợp, nhưng Maxim von Waldeck thì không muốn?”
“Có vẻ là thế.”
Daisy thở dài, trả lời thận trọng trước câu hỏi trực diện.
“Tôi biết đến đây thôi. Thật lòng mà nói… thì làm sao tôi biết được trong lòng hắn nghĩ gì chứ.”
Nhưng mà…
“Ta thật sự sợ rằng Daisy sẽ rời xa ta… Haa, ta thật sự rất sợ.”
“Ta sẽ lo liệu mọi chuyện. Nên làm ơn… đừng bỏ rơi ta. Được không?”
Ánh mắt đó có vẻ không phải là giả vờ. Nhưng đó chỉ là suy đoán cá nhân.
“Chỉ hắn mới biết được câu trả lời.”
Dù câu trả lời là gì đi chăng nữa.
“Chúng tôi vẫn chỉ… là một mối quan hệ vừa mới kết hôn thôi mà.”
Việc hắn là mục tiêu vẫn không thay đổi. Daisy cố gắng đề nặn lại tâm trạng đang rối bời.
Bá tước Therese trầm ngâm suy nghĩ, rồi ngẩng lên.
“Hiểu rồi. Trước mắt cứ làm theo những gì hắn muốn, theo dõi tình hình.”
“…Vâng.”
Bá tước Therese không đưa ra chỉ thị gì thêm.
“Tạm thời trong thời gian tới hãy báo cáo đều đặn, và tiếp tục làm tốt nhiệm vụ ở Waldeck đi.”
Nhưng từ ‘tạm thời’ làm Daisy cảm thấy nặng nề. Tạm thời là bao lâu? Dù thế nào cũng phải chia tay theo một hình thức nào đó. Cô cảm thấy ngực nghẹn trong lòng.
Daisy lặng lẽ chào cấp trên rồi bước về phía cửa.
Cô cố tỏ ra bình thản nhưng đôi chân cứ run lế.
“…Nếu.”
Ngay trước khi rời đi, Daisy dừng lại, tay vố cầm tay nắm cửa.
Cô thận trọng mở miệng.
“Nếu Maxim von Waldeck bắt tay với phía Egonia, tình hình phía ta sẽ… trở nên khó khăn đúng không?”
“Đúng vậy. Chúng ta cũng không thể ngồi yên.”
Đúng như dự đoán. Daisy cắn chặt môi dưới.
Cô và Maxim đã quyết định không chia tay ngay và ký hợp đồng hôn nhân 100 ngày. Ấy vậy mà…
Nếu Maxim kết hợp với phía Egonia, vương quyền sẽ được củng cố quanh hắn. Tổ chức sẽ phải ngăn chặn chuyện đó. Cách dễ nhất có lẽ là loại bỏ mục tiêu.
“…”
Là điều hiển nhiên mà. Tại sao tâm trạng lại rối bời thế này? Tại sao chứ?
Bên trong tâm trí Daisy như có cốn bão nổi lên.
“Sao thế?”
“Chỉ là…”
Daisy quay lại nhìn Bá tước Therese đang hỏi bằng giọng điềm đạm, cố tỏ ra như không có gì, miệng cười nhạt nhẽo.
“Tôi cần biết tình hình để có thể ứng phó thích hợp. Vậy thôi. Trước khi nghỉ hưu… tôi vẫn còn ‘trong sách’ ma mà.”
“Cảm ơn con. Tiếp tục cố gắng nhé. Quả thật, ta rất tin tưởng Daisy.”
“Nếu có biến động gì, nhớ báo cho tôi biết. Đó là nhiệm vụ của tôi. Tôi xin phép.”
Daisy chào nhẹ rồi rời khỏi phòng.
Cạch.
Vừa khép cửa lại, Daisy dựa lưng vào cửa thở dài. Khi đôi chân cứng đờ đọ, cô bất giác ngồi phịch xuống sàn.
“…Làm ơn, tỉnh táo lại đi. Từ bây giờ phải… thật tỉnh táo.”
Daisy vỗ nhẹ vào má, lầm bầm như đang tự nhắc nhở bản thân.
— Còn tiếp —