[Novel] Trận Chiến Ly Hôn! - Chương 215

Chương 215
Trans: Agnes
———
Bản dịch này thuộc quyền sở hữu của LoppyToon. Chúng mình đã mua raw và dịch để mang đến cho các bạn nội dung hoàn toàn miễn phí, rất mong các bạn tôn trọng công sức của nhóm.
———
“Đừng nhìn chằm chằm như thế. Chỉ cần em nhìn thôi là ta đã hứng đến mức tưởng chừng dương vật muốn nổ tung rồi. Nếu nó còn to hơn nữa, chắc sẽ hơi đau đấy.”
“Xin lỗi ngài.”
“Không, không cần xin lỗi đâu. Sống với em, đây là chuyện ta phải chịu đựng thôi.”
Hắn cúi mắt xuống, đuôi mắt hơi trĩu lộ vẻ đáng thương.
Vậy rốt cuộc là không sao hay là có sao? Thật là phiền phức chết được.
Daisy rất yêu Maxim, nhưng vì những lúc hắn để lộ bản tính biến thái điên rồ thế này, cô luôn nghĩ hắn không phải người dễ ở chung.
“Em, hôm nay chơi vui chứ?”
Maxim hỏi câu quen thuộc, bước về phía giường.
Dương vật cương cứng ngẩng cao tới rốn, mỗi bước đi lại đung đưa đầy áp lực như muốn đâm vào ai đó.
Khuôn mặt và giọng điệu của hắn rõ ràng trông như không có gì, nhưng cơ thể thì hoàn toàn ngược lại. Dương vật đỏ sẫm vì máu dồn, trông như sắp nổ tung, đầy vẻ nguy hiểm.
Nhìn cứ như người làm xiếc, chỉ ngắm thôi cũng đủ khiến người ta chóng mặt.
“Đợi, đợi đã…”
“Sao thế?”
“Chờ một chút. Chỉ một chút thôi.”
Daisy ra hiệu cho Maxim dừng lại, hắn tròn mắt, ngơ ngác không hiểu.
Hắn hừng hực đến mức chỉ đứng gần thôi, cô đã cảm nhận được luồng nhiệt bốc lên.
Đầu dương vật rắn chắc lấp lánh vì chất lỏng rỉ ra.
Đúng là phiền phức thật, nhưng…
Nuốt khan.
Daisy vô thức nuốt nước miếng.
“Sao lại nhìn nó yêu thương thế? Dương vật của ta đẹp đến vậy sao?”
Đúng là mắt hắn tinh như quỷ.
Maxim cười khúc khích, tự hào đưa dương vật ra khoe.
“Hửm? Đẹp không? Em thích không?”
“…”
“Cụ thể là thích chỗ nào? Chiều dài? Độ dày? Màu sắc? Hay là… hình dáng?”
Hắn ra vẻ sẽ bám riết hỏi cho ra nhẽ.
Trông hắn chẳng khác gì một chú chó vẫy đuôi chờ được khen.
Thật không chịu nổi.
Daisy thở dài nhè nhẹ, miễn cưỡng đáp.
“Tất cả. Thậm chí cả việc nó thuộc về Max cũng hoàn hảo.”
“Ha… Điên mất thôi. Được em khen thế này, đúng là vinh quang của Waldeck. Cảm ơn em, thật lòng đấy.”
Hắn phấn khích khiến dương vật rung lên, mặt mày rạng rỡ gửi lời cảm ơn.
Thích thì đúng là thích, nhưng có cần phải vui mừng cảm ơn đến vậy không?
Xấu hổ lại là chuyện khác.
“Nhưng mà Max.”
“Ừm?”
“Ngài ngủ được trong tình trạng này sao?”
Nhìn thế nào cũng không phải trạng thái có thể ngủ được. Daisy cau mày hỏi.
“Thì biết làm sao. Ta phải cố hết sức thôi.”
Ngay cả Maxim cũng không chắc chắn lắm.
Hắn vén chăn, chui vào giường.
“Buồn ngủ rồi đúng không, em yêu? Ta làm em tỉnh giấc mất rồi. Xin lỗi nhé. Ta sẽ ôm em, ngủ đi nào.”
Như mọi khi, Maxim thì thầm dịu dàng bên tai, ôm cô vào lòng. Cô ngoan ngoãn nép vào ngực hắn, nhắm chặt mắt để chìm vào giấc ngủ, nhưng cái cột thịt kẹp giữa hai người với sự hiện diện áp đảo khiến cô không tài nào ngủ nổi.
“Ha, Max… đợi, đợi một chút.”
“Lại sao nữa?”
“Thật sự không chịu nổi nữa rồi, chúng ta giải quyết cái này trước đã.”
Cô chỉ tay vào dương vật, nói. Maxim chớp mắt, ngơ ngác không hiểu.
“Ta thật sự ổn mà?”
“Nhưng em thì không ổn! Em lo lắng đến mức không ngủ được! Đưa đây, em sẽ dùng miệng giúp ngài.”
Với đôi môi nhỏ nhắn ấy mà đòi dùng miệng giúp hắn.
Đối với Maxim, đó là một vinh dự không gì sánh bằng.
Khoảnh khắc trốn khỏi dinh thự và được cô dùng miệng như phần thưởng, là ký ức ngây ngất cả đời hắn không thể quên.
Dù vụng về, nhưng chỉ tưởng tượng cảnh cô ngậm dương vật của hắn thôi đã đủ khiến hắn hứng đến mức muốn xuất tinh.
Còn khi được trải nghiệm thật, cần gì phải nói thêm?
Nhưng…
“Không được.”
Hắn nghiến răng, kiên quyết từ chối.
“Tại sao ạ?”
“Dù ta có là đồ khốn đến đâu, ta vẫn có lương tâm. Làm sao ta dám để vợ đang mang thai phải làm việc nặng nhọc thế chứ?”
“Việc nặng nhọc?”
“Em phải quỳ trước mặt ta… cung kính cầm dương vật bằng cả hai tay… ha, rồi mút nó.”
Càng nói, tưởng tượng khiến hắn càng hưng phấn, hơi thở của Maxim trở nên gấp gáp hơn.
“Ngài không thích sao?”
“Thích chứ. Tất nhiên là thích lắm. Nhưng để vợ mang thai làm chuyện đó, lòng ta… không thoải mái chút nào.”
“Vậy thì phải làm sao?”
“Xin lỗi vì khiến em bận tâm.”
“Nhưng cũng không đến mức ngài phải xin lỗi.”
Cô biết ơn vì hắn nghĩ cho mình, nhưng Maxim có xu hướng bảo bọc cô hơi quá ở những điểm kỳ lạ.
Daisy thở dài bực bội.
“Max.”
“Ừm?”
“Ngài yêu thương em, nên luôn muốn che chở, quan tâm và giúp đỡ em, đúng không?”
“Đúng vậy. Nhưng sao em lại hỏi thế?”
Maxim gật đầu vui vẻ, như thể đó là điều hiển nhiên.
“Em cũng vậy. Vì em rất yêu ngài… nên em muốn giúp ngài thoải mái hơn.”
“Trời ơi. Em nghĩ cho ta như vậy sao. Ta thực sự cảm động đấy.”
“Đương nhiên rồi. Trên đời này còn ai nghĩ cho ngài nhiều như em chứ?”
Daisy cười tự hào, còn hắn thì xúc động thật, gương mặt đầy vẻ ấm áp.
“Được rồi. Vậy em giúp ta một chút nhé.”
“Giúp thế nào ạ?”
Daisy tròn mắt hỏi, Maxim liền trèo lên người cô một cách tự nhiên.
“Từ giờ, mỗi ngày một lần, trước khi đi ngủ, ta sẽ tự xử ngay trước mặt em. Em chỉ cần giúp ta một chút. Đồng ý chứ?”
“Vâng, được thôi.”
“Vậy… trước tiên, cho ta xem ngực em nào.”
Được đồng ý, hắn cười thoải mái, chậm rãi kéo vạt áo ngủ của Daisy lên.
Hắn vuốt ve cặp đùi mềm mại như nhung, kéo áo lên đến tận cằm. Chỉ một chút tiếp xúc thôi cũng khiến Daisy rùng mình, khẽ rên lên vì nhột.
Mẹ kiếp.
Maxim cố kìm tiếng chửi thô tục sắp bật ra. Hắn đã ngừng chửi bậy vì sợ đứa bé nghe thấy, nhưng cái dáng vẻ nhỏ nhắn đáng yêu ấy khiến hắn hưng phấn không chịu nổi.
Cặp nhũ hoa căng tròn hiện ra rõ ràng.
Có lẽ vì mang thai.
Đầu nhũ hồng nhạt trước kia giờ đậm thành hồng phấn, quầng vú cũng to hơn. Có lẽ do ăn uống tốt, ngực cô đầy đặn hơn, trắng mịn và căng mọng, trông thật ngon mắt.
“Nhìn ngon quá.”
Maxim vuốt ve ngực cô bằng cả hai tay, nuốt nước miếng.
Cảm giác mềm mại trong tay khiến hắn không chịu nổi. Hưng phấn rồi đấy. Thấy Daisy kẹp chặt đầu gối và quay đi, Maxim không bỏ lỡ cơ hội, kéo quần lót cô xuống, rồi nắm lấy đầu gối tròn trịa, banh ra.
Hơi thở nóng hổi, mùi ngọt tỏa ra, âm hộ đầy nếp gấp nở rộ như một bông hoa. Vùng kín hồng hào đã ướt đẫm dâm thủy, lấp lánh đầy mê hoặc.
“Không. Để ta làm ướt cổ họng trước đã.”
Hắn liếm môi dưới, hạ thấp người xuống.
“Ta mút được chứ?”
“…Haa. Em, em không biết.”
“Vậy thì ta sẽ làm chậm rãi, chỉ ngắm trước đã.”
Hắn nhẹ nhàng hôn lên đầu gối cô, rồi từ từ trượt xuống phía trong đùi.
Hắn không hề vội vã.
Hôn một lúc, như không kìm được, hắn để lại những dấu hôn như đánh dấu lãnh thổ, rồi cắn nhấm nhè nhẹ, cuối cùng thở ra một hơi nóng hổi, khiến cả vùng kín cô ngập trong luồng hơi ấm áp và nhột nhạt.
“Nhẹ thôi.”
Ha… Hắn hít sâu, mỉm cười nhè nhẹ.
“Ta sẽ mút từ từ nhé.”
Khi đôi môi nóng bỏng của hắn chạm vào vùng kín ướt át, Daisy giật mình thở hổn hển. Hắn đặt lưỡi phẳng ra, liếm láp dâm thủy, cẩn thận như muốn phủ khắp mọi ngóc ngách của vùng kín, khiến khoảng giữa hai chân cô vốn đã nóng bỏng càng thêm rực rỡ.
Daisy hoang mang, nắm chặt ga giường đến mức tay trắng bệch.
Chụt chụt. Âm thanh hắn mút âm vật vang lên lộ liễu, Daisy không kìm được hưng phấn, cúi xuống nhìn.
Như nhận ra ánh mắt cô, Maxim ngẩng lên. Hắn ngừng mút, liếm đôi môi trên ướt nhẹp dâm thủy, lười biếng hỏi.
“Ta mút thế này, em thích không?”
Gật gật. Cằm dưới run rẩy vì hưng phấn, Daisy không nói được, chỉ gật đầu thay cho câu trả lời.
Dâm thủy không chỉ dính trên môi hắn, mà còn bắn cả lên xương quai xanh và ngực.
Cảnh tượng ấy trông dâm đãng đến mức độc địa.
“…Ngài, ngài bảo là tự xử mà.”
“Đúng là ta sẽ tự xử.”
Hắn bật cười, nói thêm.
“Ta sẽ vừa mút chỗ này vừa làm. Em cũng cùng ta lên đỉnh nhé.”
* * *
Thai kỳ đã bước vào giai đoạn ổn định.
Dù bận rộn chuẩn bị cho cuộc họp ngân sách, nhưng biết rằng nếu bụng cô to thêm sẽ khó di chuyển, Maxim von Waldeck đã dành riêng một ngày cho vợ mình.
Họ trải tấm thảm bên bờ hồ, ngồi cạnh nhau.
“Sao không đi du lịch đâu đó gần đây cho rồi. Lẽ nào điều em muốn chỉ là một buổi dã ngoại thôi hả?”
“Dã ngoại thì có gì không tốt?”
“Dù sao cũng đã dành thời gian, chi bằng đi đâu đó đặc biệt hơn…”
“Xin lỗi ngài, nhưng nói đến du lịch là em lại nhớ đến những ký ức chóng mặt.”
Khi Maxim phàn nàn về ước muốn giản dị quá mức của vợ, Daisy nhắc đến chuyến đi nguy hiểm khi phải trốn khỏi dinh thự.
Nghe cô nhắc chuyện đó, Maxim không còn gì để nói, đành cụp đuôi.
“Xin lỗi. Ta không ngờ mọi chuyện lại thành ra thế.”
“Không sao đâu, em thấy cũng khá ly kỳ và thú vị. Dù không hẳn là vui vẻ, nhưng cuối cùng nó đã trở thành một kỷ niệm khó quên mà.”
Suýt nữa thì chết, vậy mà cô bảo là thú vị.
Quả nhiên người phụ nữ này không phải dạng vừa, Maxim thầm nghĩ.
“Nhưng giờ em còn có Reiley. Phải cẩn thận hơn chứ.”
“Điều đó thì đúng, nhưng…”
“Dù chẳng có gì đặc biệt, em vẫn thấy rất hài lòng. Lần trước chúng ta cùng đi dã ngoại, em đã rất thích khoảng thời gian đó.”
Daisy hít sâu, tận hưởng mùi cỏ tươi, rồi thở ra.
“À, thích thật…”
Những bông hoa không tên và hoa cúc nở rộ. Mái tóc bay trong làn gió nhẹ. Tiếng chim nước ríu rít và âm thanh gió mát lành. Tất cả đều giống hệt lần họ đi dã ngoại cùng nhau trước đây.
Hồi nhỏ, chúng ta cũng từng đi dã ngoại cùng nhau.
Trốn ra ngoài với em, chơi trò gia đình trên ngọn đồi đó.
Hồi ấy, em cũng thích đi dã ngoại, và ta đã cầu hôn em một cách ngớ ngẩn bằng chiếc nhẫn hoa.
Không biết em có còn nhớ không.
“Thật ra, lần đó là buổi dã ngoại đầu tiên của em. Vì có Max, nên em càng thích hơn.”
Quả nhiên em không nhớ gì, phải không, Daisy?
Dù em không nhớ cũng chẳng sao. Vì ta nhớ hết.
Người cùng em đi dã ngoại lần đầu mà em không nhớ, cũng chính là ta. Nên chẳng thành vấn đề.
“Em thích dã ngoại vì điều gì mà mê thế?”
“Chỉ là… mùi cỏ thơm, làn gió mát, ánh nắng ấm, tất cả đều tuyệt.”
Maxim nhẹ nhàng hỏi, Daisy cười tươi tắn, thêm vào.
“À, và hơn hết, khi hai ta ngồi đây như thế này, em có cảm giác như trên đời này chỉ có hai chúng ta thôi.”
Đúng vậy, chỉ có hai ta.
Trên ngọn đồi chơi trò gia đình thời thơ ấu, hay trong ký ức của ta, lúc nào cũng chỉ có em và ta, chỉ hai chúng ta.
“…”
“…”
Gió nhẹ thổi qua. Trong khoảnh khắc làn gió mịn màng lướt qua, cả hai lặng im.
Daisy là người phá vỡ sự tĩnh lặng trước.
“Ngài biết không, Max?”
“Gì cơ?”
“Có những khoảnh khắc giữa người với người, khi cuộc trò chuyện đột nhiên ngưng lại và im lặng bao trùm. Có người gọi đó là ‘khoảnh khắc thiên thần đi qua’”.
Khoảnh khắc thiên thần đi qua.
Một câu chuyện đầy lãng mạn, nhưng Maxim không muốn thế. Vì hắn vừa nhớ ra điều gì đó rất quan trọng.
“Không.”
Hắn lắc đầu.
“Giờ nghĩ lại, không phải hai người, cũng không phải đã qua.”
“Gì cơ ạ?”
“Reiley.”
Maxim nằm ngửa ra trên đùi Daisy, nhẹ nhàng hôn lên bụng cô.
“Dù là trước đây hay bây giờ, chúng ta là ba người, có cả Reiley.”
“Đúng rồi. Em ngốc quá, cứ mang Reiley trong bụng nên hay quên mất. Reiley mà biết chắc sẽ tủi thân.”
Daisy ngượng ngùng cười.
“Vậy đây là chuyến dã ngoại thứ hai của ba chúng ta nhỉ? Dù Reiley không nhớ được.”
“Chắc vậy.”
Có thời điểm hắn từng oán trách vì Reiley không ở trong cuộc đời hắn. Nhưng giờ Daisy đã hiểu tấm lòng thật của hắn.
“Ừm, nếu không thích thì để ta mang thai nhé? Nếu em muốn, ta sẽ mang.”
“Con của chúng ta mà. Sao em lại không muốn mang được chứ?”
Cả cậu bé Max trong giấc mơ.
Cả Max trưởng thành giờ đây nhắc đến Reiley mà không bỏ sót.
Hắn hơn ai hết nghĩ cho Reiley, nghĩ cho cả hai mẹ con.
Gặp cậu bé Max, rồi gặp Max trưởng thành, hiểu được nhau, có lẽ là cơ hội và phép màu mà Thượng đế ban tặng.
Daisy nghĩ vậy.
“Dù sao thì, không nhớ cũng chẳng sao. Vì chúng ta nhớ là đủ.”
Đúng vậy, miễn là có người nhớ, thì chẳng sao cả.
Max nghĩ thế.
Dù em không nhớ.
Dù Reiley không nhớ.
Chỉ cần ta nhớ hết mọi khoảnh khắc chúng ta bên nhau.
Dù có chết đi, sống lại lần nữa, ta cũng sẽ không quên em, Daisy.
Không, dù không nhớ cũng chẳng sao.
Dã ngoại hay du lịch.
Dù chúng ta ở thời điểm nào, nơi đâu, em là lời nguyền, cũng là phúc lành của ta. Dù nơi đó có là địa ngục.
Với em và ta.
Và cả với Reiley.
Ít nhất, với chúng ta, nơi đây là thiên đường.
– Eden, just the two three of us –
Maxim von Waldeck,
Daisy von Waldeck,
…và Reiley von Waldeck.
<Trận Chiến Ly Hôn! (Battle Divorce!)> KẾT THÚC
2 hôm rùi s khum có chap mới sốp ơiiiii
có liền nè
Shop chưa ra chap mới ạ?
hay quá hóng mỗi ngày lun á sốp ui 😫
có chap mới ch sốp
có chap ch sốp
sốp bổ sung rồi nha
nay có chap khôm sốp
cóa
có chap ch sốp ơiiii
Vui lòng tải lên các chương mới.
sốp dịch bộ love caution di sốpp
có link raw hoặc tên gốc không á, ib page gửi sốp check thử nha
sốp dịch truyện phểnike đi sốp~~~
Pherenike
sốp bị quá tải, đợi giãn giãn sốp xem xét nha người đẹp
Chưa có chap ms hả sốp
quả nay ngược nặng luon qua bay ơi
có chap mới ch sốp oii
có roài
nay có chap khum ạa
cóa
k thấy tội mấy chỉ thấy nwng th
lo cho đứa bé nghe tiếng nổ ma giật mk
chưa kịp dính răng t nx
lướt 10s:(
hóng cảnh 2 ng đạo tàn bụ ghe
ối chị ơi, bị đánh lỗi chương 138 với 139 hay là up thiếu vậy ạ?
đánh lộn số chương ní ơi
hay vl
Có chap 158 chx add ơi
có roài, có roài
ai giải thích giúp tui với, tức là lúc Easy làm việc ờ rạp hát rồi hai ng gặp nhau, Easy bắn Max đều là cảnh của quá khứ đúng không? kiểu tự nhiên đang là cảnh Easy mang thai bị nhốt lại trong phòng, ngược về thời thơ ấu rồi giờ đang tra tấn ông trùm tổ chức nên tui hơi loạn.
đúng òi bà ôi
Có chap 159 chx add ơi
ê nma tui thấy kiếp đầu ổng đối xử với chị tui v tui vẫn k ưng r đó
Loppy ơi dịch novel người hùng của ác nữ đi ạ
ê sao tui thấy chuyện ns bắt đầu nhạt dần á k bt ph tui thấy v khum nữa giờ chuyện ns hơi dễ đoán á với thấy nam9 ích kỉ quá
uh thấy na9 cũm cũm hơi nghĩ cho bản thân í
thấy hấp dẫn hơn ròi nha, mà mấy nay sốp chưa lên chương mới hóng ghế á
sốp ơi coá chap mới chh ạa
có chap mới chưa ạ
huhu baog ra chap mới z ạ
huhu k ra chương mới nữa ạ
huh ch rap chap mới ạ
má cha này hết thuốc
Sóp ơi sao gần 1 tuần rùi chưa có chap mới sóp ơi
Sóp ơi chap mới cụa emmm