[Novel] Trận Chiến Ly Hôn! - Chương 209

Chương 209
Trans: Agnes
———
Bản dịch này thuộc quyền sở hữu của LoppyToon. Chúng mình đã mua raw và dịch để mang đến cho các bạn nội dung hoàn toàn miễn phí, rất mong các bạn tôn trọng công sức của nhóm.
———
Maxim von Waldeck – người được cả Antica tôn vinh là anh hùng và là một vị chỉ huy tài ba.
Thực tế, hắn cũng từng dẫn dắt những trận chiến đầy gian khổ đến thắng lợi như phép màu.
‘Mà… với danh tiếng đó thì cái cách chia việc lúc tác chiến hơi…’
Phân chia vai trò lúc hành động trông thế nào cũng thấy bất hợp lý.
Chuyện liên quan tới mạng sống. Đã đến lúc phải đảo ngược vai vế để giành lấy quyền sống sót.
“Em cứ ẩn nấp kỹ cho đến khi ta ra hiệu, Easy.”
“Không ạ, dùng dao cắt cổ còn nhanh và yên lặng hơn bắn súng. Nếu cần hỗ trợ thì em sẽ yểm trợ cho ngài. Ngài chỉ việc ra ngoài rồi buộc dây thừng ngay thôi.”
“Làm một mình có khó quá không? Em làm nổi chứ?”
“Haa…”
Hóa ra nguyên nhân lại ở đó.
Chính cô vợ là điểm yếu chí mạng của hắn. Một điểm yếu do hắn tự tạo ra.
‘Vừa tận mắt chứng kiến em giết người mà vẫn thốt ra cái giọng điệu đó à.’
Daisy thở dài thườn thượt.
Đã lâu rồi mới được hoạt động trở lại, muốn được bung sức, trở về với bản chất thật. Cô hiểu hắn muốn bảo vệ mình, nhưng cô cũng là một chuyên gia. Bị đối xử như thể một cô vợ yếu đuối, cô thấy bực bội vô cùng.
Yêu đương gì thì cũng phải sống đã rồi tính tiếp. Hai vợ chồng cùng chết trong một ngày, cô không muốn thế.
Daisy ngẩng lên, ánh mắt sắc lẻm nhìn thẳng vào hắn, chất vấn.
“Ngài đừng có làm phiền nữa được không, thật sự rất bực đấy.”
“Làm gì cơ.”
“Em biết ngài lo cho em. Nhưng em cũng là dân chuyên, hiểu không? Đừng có bảo bọc quá mức, ngộp chết mất.”
“Xin lỗi. Nhưng em mạnh miệng như vậy trông đáng yêu quá.”
Mặc cho cô trừng mắt cảnh cáo, Maxim chỉ cười ngây ngô như thể bị mê hoặc bởi sự dễ thương của em.
“Không phải mạnh miệng đâu, là mạnh thật đấy. Cứ tiếp tục thế này thì phần thưởng đừng hòng.”
“Xin lỗi nhé. Nhưng mà đúng là dễ thương thật.”
Lại là bài ca ‘dễ thương’…
Đúng là suốt quãng thời gian kết hôn, cô chưa từng thắng được hắn khi ở trên giường, kể cả trong những lần giao chiến tay đôi cũng vậy.
Nhưng đó là vì cô đã tự kiềm chế. Vì cô quyết định không giết người nữa. Vì yêu hắn nên mới nương tay.
Nếu cô thực sự có ý định giết chết hắn, thì Maxim đã không còn sống đến giờ này rồi.
Dù giận sôi người, nhưng cô quyết định không tranh cãi thêm.
Kế hoạch rất đơn giản.
Buộc dây, đánh lạc hướng, tụt xuống dưới.
Maxim lấy dây thừng từ rèm cửa sổ, chuẩn bị làm dây leo. Hắn còn khoác cả khẩu súng máy lên vai để đề phòng trường hợp phải giao chiến trực diện.
Trong khi đó, Daisy thu lấy tấm rèm rách, quấn quanh tay – để khi mở cửa hoặc tụt dây sẽ hạn chế được tiếng động phát ra. Cô cũng tranh thủ nhét vài quả lựu đạn và lựu đạn khói vào túi xách nhỏ.
Daisy áp người sát tường bên cạnh cửa, nhẹ nhàng hé mở. Qua khe cửa, cô thấy một tên địch đang leo cầu thang, tay cầm súng trường.
Không chần chừ, Daisy vặn cổ tay đối phương, kéo súng về phía mình khiến gã mất thăng bằng và ngã nhào về trước.
Cô áp sát, lưỡi dao sáng loáng vung lên, không chút do dự rạch một đường ngang cổ.
Vừa lướt qua, máu liền phun trào.
Gã không kịp hét tiếng nào vì cổ họng đã đầy máu, ánh mắt nhanh chóng tối sầm lại, đầu gối khuỵu xuống. Một cái chết lặng lẽ.
Không muốn thừa nhận, nhưng quả thật lâu ngày không hành động, cảm giác ra tay đã thật.
Máu trong cơ thể như sống dậy.
‘Mà thế này thì thiên đường cái gì chứ…’
Có lẽ bản thân mình sinh ra đã là kiểu người không thể cứu chuộc – Daisy tự nghĩ như vậy.
“Đi thôi.”
Daisy nhét xác vào thư phòng, dùng mu bàn tay quệt vết máu vương trên má rồi ra hiệu.
“Cái gì, phụ nữ mà lại…”
Maxim đứng ngây ra, nhìn theo bóng cô như bị thôi miên, lẩm bẩm.
“Dù mặt mày be bét máu, vẫn đẹp không chịu nổi…”
Chứng kiến cảnh tượng ấy khiến hạ thân hắn lại căng lên lần nữa.
Ta đã chọn được một người vợ trên cả tuyệt vời – Maxim cứ thế vừa ngẩn ngơ vừa đi theo sau cô.
Hắn thầm nghĩ: chắc là lâu rồi mới được ra tay nên Easy nhà ta đang rất phấn khích. Dù sao thì em ấy cũng đã hứa sẽ sống yên ổn sau khi trở về Antica. Nghĩ vậy, Maxim lại tự hứa với lòng – sẽ giúp em làm mọi thứ em muốn.
* * *
Hai người rời khỏi phòng, lưng áp sát tường, lặng lẽ di chuyển.
Maxim tiến về phía lan can cuối hành lang, còn Daisy thì đi tới lối thông ra cầu thang – nơi có thể trông thấy rõ cây đèn chùm.
Khi hắn cẩn thận dùng gương nhỏ quan sát phía dưới lan can, có thể thấy ba tên địch đang bố trí ở lối vào phòng ăn, nằm phía sau sảnh lớn.
Ba người.
Hắn giơ ba ngón tay ra hiệu, Daisy nhẹ gật đầu.
Tiến hành đúng như kế hoạch – rút lui về phía sau.
Phía trước có xe và lối thoát hiểm, trong khi phía sau biệt thự là một bãi cây bụi rậm rạp. Vì vậy, quân địch tập trung quân số chủ yếu ở mặt trước, còn mặt sau thì lỏng lẻo hơn hẳn.
Sau khi xác nhận đó là đường rút phù hợp, Maxim bắt đầu buộc chặt tấm rèm để làm dây thừng xuống dưới.
Lần này, mục tiêu là gây tiếng động thật lớn để thu hút toàn bộ sự chú ý.
Daisy không dùng khẩu súng lục có gắn ống giảm thanh của mình nữa, mà lấy khẩu súng trường từ xác lính địch.
Cô giơ ba ngón tay về phía Maxim – ra hiệu đếm ngược trước khi bắn vào chiếc đèn chùm trên trần.
Ba giây?
Được rồi.
Khi Maxim siết chặt nút buộc cuối cùng, hắn giơ tay thành hình tròn – ra hiệu ‘OK’, Daisy lập tức đếm thầm ngược.
3.
2.
1.
ĐOÀNG-!!!
Phát súng trúng đích!
Tia lửa lóe lên nơi móc sắt giữ đèn chùm.
Rắc-.
Cấu trúc cố định trên trần gãy vụn, chiếc đèn chùm khổng lồ rơi thẳng xuống sảnh tầng một, kéo theo một cơn mưa kính vỡ.
Choang-!!!!
Tiếng động vang rền, hàng nghìn mảnh vụn bắn tung tóe khắp nơi khiến lũ lính ở sảnh phải vội vàng cúi rạp người né tránh.
Chính là lúc này!
Lợi dụng toàn bộ ánh nhìn bị hút về phía đèn chùm, Daisy lập tức quăng khẩu súng trường sang một bên rồi phóng hết tốc lực về phía cuối hành lang – nơi chồng cô đang chờ.
“Cầu thang tầng hai-!”
Một tên địch nhanh chóng phát hiện vị trí khai hỏa và hét lên, nhưng Maxim đã thả sợi dây thừng được cố định sẵn xuống dưới từ lâu.
Mọi thứ đã sẵn sàng.
“Xuống trước đi.”
Maxim đưa tay bế cô qua lan can, như muốn đỡ cô xuống cẩn thận.
“Xì-.”
Daisy nhe răng, liếc mắt lên như ra hiệu: bớt làm quá đi.
“Xin lỗi.”
Maxim cười gượng, lí nhí xin lỗi. Daisy tụt xuống trước, rồi hắn lập tức bám theo để yểm trợ.
Cả hai tiếp đất an toàn tại tầng một và nhanh chóng phóng thẳng về hướng nhà bếp.
* * *
Khi tới gần lối vào nhà bếp, hai người phát hiện có hai tên địch đang canh trước cửa phụ. Chúng có nhiệm vụ trấn giữ khu vực này nên vẫn ở nguyên vị trí, tuy nhiên do bị âm thanh lớn từ sảnh đánh lạc hướng, chúng chỉ chăm chăm nhìn ra phía lối vào và ngay lập tức phát hiện ra mục tiêu.
“Là mục tiêu!”
Đoàng! Đoàng đoàng!
Địch nổ súng trước.
Maxim dựa người vào khung cửa, che chắn thân thể và bắn trả liên tục.
Píuu-! Phụp! Píck!
Trúng đạn, kẻ địch phía trước lần lượt đổ gục.
Nhưng chưa kịp thở ra một hơi, thì từ phía sau lại vang lên tiếng bước chân.
“Bên kia kìa!”
Tiếng chân chạy gấp gáp bám theo rất sát. Daisy và Maxim lập tức cúi thấp người sau quầy bếp để ẩn nấp.
Két-. Cánh cửa nhà bếp bật mở, hai tên địch nữa lần lượt xông vào.
Píck-!
Viên đạn của Maxim ghim thẳng vào cổ họng tên đi đầu. Hắn định bắn tiếp để xử lý tên thứ hai, nhưng—
“Chết tiệt.”
Lạch cạch-. Âm thanh rỗng tuếch của băng đạn trống vang lên. Maxim nhanh chóng rút lui sau tấm chắn và khẽ rủa. Hết đạn.
Hắn có mang theo súng máy, nhưng sử dụng trong không gian hẹp sẽ gây tiếng động lớn, thu hút thêm kẻ địch.
Píuu!
Đúng lúc đó, Daisy bắn hạ tên thứ hai rồi vội vã mở cánh tủ bếp gần đó. Bên trong xếp đầy dụng cụ nấu ăn và các loại gia vị.
“Chọn đại cái gì đi. Từ giờ chắc không còn thời gian để thay băng đạn đâu, phải tiết kiệm đạn thôi.”
“Hiểu rồi.”
Lúc này lại có hai tên địch khác xông vào. Maxim nhanh chóng chọn lấy vũ khí kế tiếp.
“Vậy ta lấy cái này vậy.”
Hắn vớ lấy hũ tiêu, ném thẳng vào mặt tên đang lao tới mình, rồi cầm lấy chiếc chày giã thịt.
“Aaa!”
Bị tiêu bay vào mắt, tên địch la thất thanh, mắt nhắm nghiền lại. Nhân lúc đó, Maxim lao tới, ghì họng súng xuống đất và quật ngã gã.
Bốp! Bịch-!
Chiếc chày giã thịt trong tay Maxim bổ thẳng vào đầu đối phương, máu và thịt văng tung tóe.
Đoàng! Đoàng!
Ngay sau đó, một tên khác trong bếp nổ súng. Daisy dùng cánh cửa tủ làm lá chắn đạn, đồng thời chộp lấy đĩa, tách cà phê, dao ăn — bất cứ thứ gì với tới được — ném thẳng vào gã.
Choang!
Tiếng gốm vỡ, tiếng dao bay rít lên vang vọng khắp căn phòng.
Tiếng giày lính đang tiến sát đến bàn bếp bỗng khựng lại. Một nhát dao steak găm trúng ngực trái khiến tên địch gục ngã không một tiếng kêu.
Ngay khoảnh khắc đó, ánh mắt gã bắt gặp Maxim – kẻ đang lấm lem máu me – vừa ra hiệu bằng ánh mắt về phía cửa phụ.
Bịch bịch.
Tiếng bước chân dồn dập khác đang hướng về phía nhà bếp.
“Cửa phụ kìa!”
“Nổ súng!”
Ngay khi bọn địch ập đến cửa phụ, vợ chồng Waldeck lập tức chia nhau hành động.
“Có thể có thêm lính canh ở cửa. Em sẽ xông ra trước để phá vòng vây.”
“Vậy ta sẽ lo phía sau cho em.”
Maxim mở cửa và dùng chày giã thịt phang thẳng vào tên đang chực chờ bên ngoài.
Đoàng! Đoàng-!
Vừa nghe tiếng súng vang lên từ phía sau, Daisy lập tức rút chốt lựu đạn, quăng vào trong, rồi thoắt cái lao qua cửa phụ.
ẦM-!
Tiếng nổ vang dội vọng từ phía sau lưng họ.
2 hôm rùi s khum có chap mới sốp ơiiiii
có liền nè
Shop chưa ra chap mới ạ?
hay quá hóng mỗi ngày lun á sốp ui 😫
có chap mới ch sốp
có chap ch sốp
sốp bổ sung rồi nha
nay có chap khôm sốp
cóa
có chap ch sốp ơiiii
Vui lòng tải lên các chương mới.
sốp dịch bộ love caution di sốpp
có link raw hoặc tên gốc không á, ib page gửi sốp check thử nha
sốp dịch truyện phểnike đi sốp~~~
Pherenike
sốp bị quá tải, đợi giãn giãn sốp xem xét nha người đẹp
Chưa có chap ms hả sốp
quả nay ngược nặng luon qua bay ơi
có chap mới ch sốp oii
có roài
nay có chap khum ạa
cóa
k thấy tội mấy chỉ thấy nwng th
lo cho đứa bé nghe tiếng nổ ma giật mk
chưa kịp dính răng t nx
lướt 10s:(
hóng cảnh 2 ng đạo tàn bụ ghe
ối chị ơi, bị đánh lỗi chương 138 với 139 hay là up thiếu vậy ạ?
đánh lộn số chương ní ơi
hay vl
Có chap 158 chx add ơi
có roài, có roài
ai giải thích giúp tui với, tức là lúc Easy làm việc ờ rạp hát rồi hai ng gặp nhau, Easy bắn Max đều là cảnh của quá khứ đúng không? kiểu tự nhiên đang là cảnh Easy mang thai bị nhốt lại trong phòng, ngược về thời thơ ấu rồi giờ đang tra tấn ông trùm tổ chức nên tui hơi loạn.
đúng òi bà ôi
Có chap 159 chx add ơi
ê nma tui thấy kiếp đầu ổng đối xử với chị tui v tui vẫn k ưng r đó
Loppy ơi dịch novel người hùng của ác nữ đi ạ
ê sao tui thấy chuyện ns bắt đầu nhạt dần á k bt ph tui thấy v khum nữa giờ chuyện ns hơi dễ đoán á với thấy nam9 ích kỉ quá
uh thấy na9 cũm cũm hơi nghĩ cho bản thân í
thấy hấp dẫn hơn ròi nha, mà mấy nay sốp chưa lên chương mới hóng ghế á
sốp ơi coá chap mới chh ạa
có chap mới chưa ạ
huhu baog ra chap mới z ạ
huhu k ra chương mới nữa ạ
huh ch rap chap mới ạ
má cha này hết thuốc