[Novel] Trận Chiến Ly Hôn! - Chương 196

Chương 196
Trans: Agnes
———
Bản dịch này thuộc quyền sở hữu của LoppyToon. Chúng mình đã mua raw và dịch để mang đến cho các bạn nội dung hoàn toàn miễn phí, rất mong các bạn tôn trọng công sức của nhóm.
———
Ngay khi cô vòng tay qua cổ hắn, Maxim lập tức bế bổng cô lên. Dù cô giãy giụa hay vùng vẫy, hắn vẫn sải bước về phía giường.
Trong lúc di chuyển, và cả khi đã đặt cô xuống giường, những nụ hôn nồng nàn vẫn không ngừng tiếp diễn.
Liệu có ổn không? Cô vẫn chưa chắc chắn, nhưng cũng chẳng thể dừng lại giữa chừng.
Mỗi nơi hắn chạm vào đều dễ dàng bùng cháy. Dù tâm trí còn do dự, cơ thể cô lại khao khát hắn chạm vào nhiều hơn. Cảm giác như phanh đã hỏng, không thể kìm lại.
Thôi kệ, thế nào cũng được.
Cô không muốn thua trong trò chơi bẩn thỉu mà hắn đã thiết kế để cô không thể thắng.
Có lẽ chính sự bướng bỉnh đã khiến cô thốt ra những lời thật lòng, và chúng lại trở thành liều thuốc kích thích mạnh mẽ hơn cô tưởng.
Như thể biết được sự do dự ấy, Maxim che tai cô lại, không để bất kỳ suy nghĩ nào khác chen vào. Nhờ thế, mọi âm thanh đều bị át đi, chỉ còn lại hai người.
Chụt, chụt. Ngoài tiếng hôn ướt át khi đôi môi quấn quýt, chẳng còn âm thanh nào khác.
Khi còn ở Waldek, họ đã làm những chuyện còn táo bạo hơn thế này rất nhiều.
Vậy mà chỉ một nụ hôn đơn giản lại khiến cô cảm thấy kích thích đến vậy, thật khó hiểu.
Cảm giác như bị đẩy đến bờ vực, lông tơ dựng đứng, đầu ngón chân run rẩy vì hồi hộp.
Thình thịch, thình thịch, thình thịch.
Tim cô đập loạn nhịp như thể bị hỏng. Tiếng lưỡi trượt trên niêm mạc hòa lẫn với nhịp tim khiến đầu óc cô quay cuồng.
Phải uống chút rượu thôi. Cô không thể làm chuyện này trong tỉnh táo được, cô nghĩ vậy và hổn hển đẩy xương đòn của hắn ra.
Chụt. Khi đôi môi tách rời kèm theo âm thanh ướt át, một sợi chỉ nước bọt kéo dài giữa họ.
“…Sao vậy?”
Maxim liếm môi, mắt lim dim nhìn cô.
Ánh mắt rực rỡ như thú dữ động đực khiến cô giật mình, nuốt nước bọt.
“Cho… cho em một ly nữa đi.”
“Rượu?”
Cô gật gật đầu.
Cũng giống như lần đầu tiên của họ. Cô không chịu được rượu, vậy mà cứ đòi uống. Uống vào cũng chẳng giúp gì. Giờ còn nghĩ rằng mình có thể trốn thoát sao? Nhìn cô cố gắng tìm cách thoát khỏi tình huống này, hắn thấy nỗ lực của cô thật đáng khen.
Maxim vuốt tóc cô ra sau tai, đáp.
“Hôm nay ta muốn em tỉnh táo hơn là say, em yêu à.”
“Sao thế, Max?”
“Bởi vì…”
Hắn hôn dọc theo cổ cô, trượt xuống, rồi dùng đầu lưỡi ấn mạnh vào điểm nhô lên qua lớp áo ngủ mỏng.
“Ư… ưm.”
“Chẳng phải em nói muốn ngủ với ta trước sao.”
Cô rên rỉ, thở hổn hển dưới sự trêu chọc ở điểm nhạy cảm.
“Từ giờ ta sẽ hôn và mút khắp cơ thể em. Ta muốn em cảm nhận ta rõ ràng nhất có thể.”
“Nhưng… em thấy hơi ngại.”
“Ta còn chưa lột áo em mà. Ngại gì chứ?”
Vải áo ướt đẫm nước bọt dính chặt vào da, làm lộ rõ đường nét đỏ hồng của núm vú.
Dễ thương thật. Hắn muốn bên còn lại cũng như thế để vừa mắt hơn.
Hắn nắm lấy bầu ngực còn lại, nâng lên, khiến núm vú nhô ra như mời gọi.
“Thoát áo trước đã… a!”
Giờ còn giả vờ e ngại. Khi ở cạnh bà thím, chẳng phải em cũng thích thú khi ta mút sao?
Bất chấp sự ngăn cản của cô, hắn cắn nhẹ bầu ngực qua lớp áo.
Hắn mút mạnh vài lần như đứa trẻ bú sữa, khiến cô run rẩy, cong người lên. Hắn cảm nhận được núm vú nhỏ nhắn cứng lại trong miệng mình.
Khi rời môi, cả hai núm vú hiện rõ dưới lớp vải mỏng. Tác phẩm của hắn trông thật khiêu khích, nhưng vẻ mặt ngượng ngùng, lúng túng của cô còn đẹp hơn.
“Á, thế này càng ngại hơn đấy.”
Maxim bật cười trước lời phàn nàn của cô, vùi mặt vào cổ cô, hít sâu.
Vẫn dùng xà phòng hương hoa hồng, đúng là không đổi. Dễ thương thật.
“Vậy sao?”
Cô gật gật đầu.
“Vậy thì bảo ta cởi áo cho em đi.”
Hắn hôn lên vành tai cô, thì thầm tinh nghịch. Cô miễn cưỡng đáp.
“…C-cởi áo cho em đi, Max.”
“Giỏi lắm.”
“Ưm.”
Khi Maxim khen ngắn gọn và cắn nhẹ vành tai cô, cô co rúm cổ lại.
Nhân cơ hội đó, hắn kéo áo ngủ của cô lên trên eo, rồi kéo quần lót của cô xuống.
“Phải làm sao đây? Nhìn đi này.”
Hắn ngồi thẳng dậy, đẩy hông về phía trước, để lộ dương vật đã cương cứng trở lại, chồi lên qua khe áo choàng.
Mắt cô tròn xoe khi phát hiện ra nó.
“Ta lại cương rồi, em yêu.”
Cô giật mình, vô thức khép chân lại, nhưng Maxim giữ lấy hai đầu gối tròn trịa của cô, banh ra để cô không thể trốn tránh.
“Em làm ta cương, nên phải chịu trách nhiệm chứ.”
Âm hộ đỏ ửng, ướt át vì chất dịch đã rỉ ra, trông rối bời.
Hắn đặt dương vật nằm dài, kẹp giữa hai mép âm hộ của cô, rồi cọ xát chậm rãi như cưa gỗ.
Chóp chép, chóp chép. Tiếng chất lỏng nhớp nháp vang lên rõ ràng.
Mỗi lần dương vật cọ vào âm hộ, đầu khấc cào lên âm vật, khiến âm hộ cô càng lúc càng nóng rực.
“Haa, sao lại ướt thế này vậy, em yêu?”
“Ư… hư.”
“Em cũng muốn làm với ta đúng không?”
Hắn tỉ mỉ bôi chất dịch của cô lên dương vật, rồi kéo hông ra sau. Khi đầu khấc ấn mạnh vào vùng hội âm trơn trượt, chất dịch từ âm đạo chảy dài xuống thân dương vật.
Cảm giác kích thích ấy khiến hắn cảm thấy sự kiên nhẫn cuối cùng cũng cạn kiệt.
Hắn nắm lấy hai đầu gối sau của cô, rồi mạnh mẽ đâm vào, tạo ra tiếng ‘phập’ vang dội.
“Á! Ư!”
Khi đầu khấc vội vã xuyên qua thành âm đạo khít chặt, cô thở hổn hển.
Hắn đè nghiến cơ thể cô, đẩy mạnh đến khi túi tinh chạm vào hội âm, cắm sâu tận gốc.
Thình thịch, thình thịch.
Thành âm đạo giật mình co bóp dương vật, khiến hắn phải nghiến răng, căng cơ hàm để kìm nén cảm giác sắp bùng nổ.
Hít thở như cầu nguyện, hắn nhìn xuống cô gái đang run rẩy, bị hắn xuyên qua, bằng ánh mắt lười biếng.
“Khóc à?”
“Hức, hư… không, không phải.”
Nhìn cô vì cú đâm mạnh mà trào nước mắt sinh lý, hắn khẽ cười.
“Ta lại làm em khóc rồi.”
Nụ cười của kẻ chinh phục, không chút hối hận.
Ừ, đồ khốn.
Chắc tại ta là đồ khốn.
“Dù em khóc cũng xinh, nhưng…”
Hắn ôm lấy má cô, dùng ngón cái chà xát đôi mắt ướt át. Gương mặt vốn đã ướt giờ càng lem luốc vì vệt nước mắt.
Hắn thích gương mặt khóc lóc của cô, nhưng hôm nay, chỉ hôm nay thôi…
Hắn muốn thấy cô cười.
“Hôm nay là ngày đặc biệt, nên cười một chút đi.”
“Hức, hức, gì cơ?”
Bị dương vật khổng lồ xuyên qua, nước mắt chảy dài, miệng còn ngắc ngứ, vậy mà vẫn cố hỏi.
Bộ dạng vừa đáng thương vừa đáng yêu ấy khiến hắn phát điên.
“Hôm nay là lần đầu tiên ta và em làm tình mà không vì nhiệm vụ.”
Hắn dùng đầu ngón tay nâng khóe môi cô, nở nụ cười rạng rỡ.
“Vậy nên, cười vì ta đi, em yêu.”
Hắn kéo hông ra sau, rồi từ từ đẩy vào.
Dương vật cọ xát từng nếp gấp trong âm đạo, đâm sâu vào trong rồi rút ra đến tận mép, lặp đi lặp lại.
Phập, phập. Tiếng âm hộ ướt át va chạm ngày càng to.
Đúng vậy, hôm đó cũng thế.
“…Giờ mình đi ngủ nhé?”
“Em muốn ngủ với ngài.”
Kiếp đầu tiên, vào ngày em và ta có buổi hẹn hò đầu tiên trong một rạp hát hạng ba…
Em đã là người đầu tiên chủ động đề nghị quan hệ với ta.
Rất giống với hôm nay…
Không, nếu nói chính xác thì hôm nay lại khác.
Hôm nay là buổi hẹn ta phải cố sức đeo bám mới có được.
Còn lời nói ‘muốn ngủ cùng’ cũng là thứ ta phải cố chấp đòi hỏi mới nghe được.
Nhưng dù vậy, vì đây là lần đầu tiên chúng ta đến với nhau không phải trong vai trò mục tiêu và sát thủ, mà là giữa một người đàn ông và một người phụ nữ…
Với Maxim, điều này mang một ý nghĩa đặc biệt.
[Chỉ là mối quan hệ thể xác đơn thuần. Không cần gán ghép ý nghĩa gì quá phức tạp. Nếu từ chối lên giường, hắn sẽ rút lui thôi – tôi đã nghĩ vậy. Nhưng rồi, lần đầu tiên, tôi lại hẹn hò cùng hắn.]
Hắn vẫn nhớ rõ cuốn nhật ký của Easy, cuốn mà hắn từng đọc trước khi kết thúc kiếp sống đầu tiên.
Hôm ấy, em chỉ rủ ta đi chơi để có cớ đẩy ta ra xa.
Vậy mà đến cuối cùng… trớ trêu thay, lại là người đầu tiên tự ôm lấy ta.
Rốt cuộc khi ấy, em đã mang tâm trạng như thế nào, để rồi chủ động tự ngã vào vòng tay ta?
“Easy, vì sao em…”
Dù cô gái trước mắt không thể trả lời được…
“…Vì sao em lại muốn ngủ với ta?”
Maxim khẩn thiết muốn biết điều đó.
Đôi mắt xanh lục long lanh, run rẩy như chiếc lá mong manh lay động giữa cơn gió.