[Novel] Trận Chiến Ly Hôn! - Chương 188

Chương 188
Trans: Đom Đóm
———
Bản dịch này thuộc quyền sở hữu của LoppyToon. Chúng mình đã mua raw và dịch để mang đến cho các bạn nội dung hoàn toàn miễn phí, rất mong các bạn tôn trọng công sức của nhóm.
———
Điều ước sao.
Con ngựa số 1 mà Daisy chọn, ‘Át Chủ Bài Bất Diệt’, có tỷ lệ thắng khá cao và luôn được xem là ứng cử viên vô địch, nên tiền cược tương đối thấp.
Tuy nhiên, với tỷ lệ thắng cao như vậy, khả năng thắng tiền cược cũng cao, nên đây là một lựa chọn an toàn.
Ngược lại, con ngựa số 5 mà Maxim chọn, ‘Ngôi Sao Kỳ Diệu’, trái ngược với cái tên của nó, lại không có vẻ sẽ có phép màu.
Nó luôn bị người hâm mộ đua ngựa chế giễu là con ngựa dở, và luôn giữ tỷ lệ thắng thấp, hiện đang đối mặt với nguy cơ bị loại khỏi các cuộc đua.
Đối với ‘Ngôi Sao Kỳ Diệu’, trận đấu hôm nay không khác gì cơ hội cuối cùng của nó.
‘Dám dùng cái con ngựa dở đó để đối đầu với Át Chủ Bài Bất Diệt sao?’
Trận này chắc chắn là thua rồi. Thật nực cười.
“Ngài chắc chứ?”
“Ừ, phải thử mới biết thắng hay thua chứ.”
Dù đang tham gia một trận đấu chắc chắn sẽ thua, Maxim vẫn thản nhiên.
“Chuyện đó chỉ xảy ra khi cả hai con đều ngang tài ngang sức thôi. Ngài cố tình thua để nhường tôi đúng không?”
“Không phải. Em thấy ta nhân từ đến mức đó sao?”
Tất nhiên là không phải, nhưng cô cũng thấy tội nghiệp khi một người mới đến trường đua ngựa lần đầu lại đưa ra lựa chọn liều lĩnh như vậy. Thật ra, Daisy có hơi lo xa.
“Tôi đặc biệt cho ngài cơ hội rút lại lời đề nghị đấy. Hôm nay ‘Ngôi Sao Kỳ Diệu’ sẽ bị loại đó.”
“Ý em là nó đang ở bên bờ vực thẳm sao? Càng tuyệt, vì nó sẽ càng quyết tâm hơn.”
Cô nói vì lo cho hắn, nhưng Maxim lại hiểu theo cách khác.
“Có vẻ Easy đang hiểu lầm gì đó rồi. Thắng thua là thắng thua, còn ta là người đã quen với những cuộc chinh chiến rồi.”
“Hừm.”
“Trận đấu dễ dàng thì không thú vị. Ta thích những trận đấu khó khăn, chứ không cố tình chọn những trận đấu chắc thắng đâu.”
Nếu hắn có sở thích như vậy thì cô cũng chịu, và Daisy biết hắn có nhiều tiền, nhưng cá cược cả điều ước thì có hơi nguy hiểm không?
“Không phải Max đấu mà là con ngựa số 5 đấu mà. Nói với ngựa thì hơi kỳ cục, nhưng… con ngựa số 5 đó hơi tệ…”
“Sao, ta thích mà. Tên là ‘Ngôi Sao Kỳ Diệu’. Nghe hay biết bao nhiêu.”
Nếu biết ‘Ngôi Sao Kỳ Diệu’ xui xẻo đến mức nào thì hắn đã không chọn như vậy.
Maxim vẫn cố chấp đến cùng.
“Đừng can thiệp vào chuyện của ta mà hãy lo cho con ngựa của Easy đi.”
“Sau này ngài sẽ không đổi ý đúng không?”
“Đương nhiên rồi. Vốn dĩ phần thưởng lớn thì rủi ro cũng lớn, nên ta sẽ chấp nhận nếu thua. Ta muốn hiện thực hóa giấc mơ đổi đời mà.”
Giấc mơ đổi đời.
Maxim nhắc lại câu khẩu hiệu hão huyền mà hắn đã thấy ở lối vào.
“Ngài đã đạt được nhiều thứ như vậy rồi mà còn muốn đổi đời sao? Tham vọng quá rồi đấy. Người khác nghe sẽ mắng ngài mất.”
“Ta vốn không quan tâm đến suy nghĩ của người khác. Muốn hiện thực hóa giấc mơ đổi đời thì phải đặt cược vào tỷ lệ như vậy mới đúng. Với tỷ lệ cược của Át Chủ Bài Bất Diệt thì đừng nói là đổi đời, chỉ thành con bạc thôi.”
“Tôi thật sự chỉ thỉnh thoảng mới chơi thôi. Chỉ đến khi muốn ăn hot dog như hôm nay thôi.”
“Ai nói gì đâu?”
Daisy tự nhiên nổi cáu vì bị ám chỉ là con bạc.
Thỉnh thoảng đến ăn hot dog và thắng được một ít tiền là niềm vui của Daisy.
Vậy mà bị gọi là con bạc. Bỗng nhiên cô cảm thấy xấu hổ.
Dù sao thì Daisy cũng cảm thấy hắn rất liều lĩnh, nhưng nếu trận này cô thắng thì cũng chẳng việc gì phải tránh né. Có được quyền ước thì Daisy không những không thiệt mà còn có lợi.
‘Mình sẽ ước gì đây?’
Cô vẫn chưa nghĩ ra, nhưng nếu sử dụng khi người đàn ông này làm khó mình thì sẽ rất hữu ích.
Sau một lúc suy nghĩ, Daisy nghe thấy thông báo rằng cuộc đua sắp bắt đầu.
Không còn thời gian để do dự nữa.
“Tôi có thể nói điều ước của mình sau khi có kết quả trận đấu không?”
Maxim vui vẻ gật đầu.
“Easy cứ thoải mái đi. Ta cũng sẽ vậy mà.”
“Gì cũng được chứ?”
“Tất nhiên.”
“Được rồi. Tôi chấp nhận.”
Tín hiệu vang lên, cuộc đua bắt đầu. Những con ngựa đua bắt đầu phi nước đại. Cát bụi bay lên cùng với tiếng vó ngựa vang dội mặt đất.
“Át Chủ Bài Bất Diệt! Chạy đi!”
Daisy siết chặt tờ vé cược trong tay và bắt đầu cổ vũ.
Xung quanh cũng có nhiều người đặt cược vào con ngựa số 1 ‘Át Chủ Bài Bất Diệt’ để kiếm một khoản tiền nhỏ như Daisy, nên tiếng cổ vũ càng lớn hơn.
“…Làm ơn, làm ơn, làm ơn.”
Daisy lặp đi lặp lại những lời đó, không ngừng nhìn chằm chằm vào con ngựa số 1.
Ngược lại, ánh mắt của Maxim lại dán chặt vào Daisy.
Dù đã đặt cược một cách liều lĩnh vào con ngựa mà những người khác đều chê bai, hắn vẫn chỉ nhìn cô như thể không màng đến thắng thua.
Làm ơn ư. Cô đang cầu xin điều gì mà lại khẩn thiết đến vậy.
Thực ra, Maxim không quan tâm đến những đồng bạc lẻ kiếm được từ cuộc đua ngựa.
Dù hắn giả vờ không biết gì khi bị Daisy truy hỏi, nhưng mục đích của vụ cá cược rất đơn giản.
Đó là ‘được nghe điều ước của vợ mình’.
Việc con ngựa số 1 ‘Át Chủ Bài Bất Diệt’ có tỷ lệ thắng cao và con ngựa số 5 ‘Ngôi Sao Kỳ Diệu’ có khả năng thắng thấp thì lại càng tốt.
Hắn muốn Daisy thắng, và nếu có thể làm Daisy vui dù chỉ một chút thì hắn cũng không bận tâm.
Dù là điều nhỏ nhặt nhất, hắn cũng muốn tự mình làm.
Khi ở Waldeck, hắn đã rất bận rộn và phải lấy cớ phải bảo vệ Easy nên đã không làm được gì nhiều cho cô.
Mặc dù Maxim cố tình chọn trở thành mục tiêu của Easy, nhưng vì đó là một mối quan hệ giả tạo chỉ vì nhiệm vụ, nên cô không thể yêu cầu bất cứ điều gì một cách thoải mái được.
Maxim luôn tưởng tượng.
Nếu hai người họ…
Nếu hai người họ gặp nhau không phải trong mối quan hệ đó mà là một người đàn ông và một người phụ nữ bình thường thì sao.
Nếu có một phép màu và điều đó có thể xảy ra, liệu hắn có thể không đánh mất cô không.
Rời xa Daisy, ngày nào hắn cũng nghĩ đi nghĩ lại chuyện đó. Một cách bình thường, giữa một người đàn ông và một người phụ nữ. Chúng ta, vợ chồng, yêu nhau.
Hắn luôn ước ao và tưởng tượng.
Theo kế hoạch của Maxim, con ngựa số 1 ‘Át Chủ Bài Bất Diệt’ sẽ thắng, và con ngựa số 5 ‘Ngôi Sao Kỳ Diệu’ sẽ gặp khó khăn như mọi khi.
Tuy nhiên, tình hình diễn ra hoàn toàn khác so với dự đoán.
Con ngựa số 5 ‘Ngôi Sao Kỳ Diệu’, vốn đang chạy cuối cùng, ngay khi rẽ ở khúc cua đã chen vào nhóm bên trong và thu hẹp khoảng cách với những con ngựa khác.
Sau đó, mọi thứ vẫn là một chuỗi những bất ngờ. Khi vào đường thẳng cuối cùng, ‘Ngôi Sao Kỳ Diệu’ đã bám sát phía sau ‘Át Chủ Bài Bất Diệt’ vốn đang dẫn đầu.
“Không được! Cái con ngựa dở đó…! Át Chủ Bài! Cố lên!”
Daisy bắt đầu sốt ruột và lớn tiếng.
Giờ thì cuộc đua mới bắt đầu thú vị đây.
Tất nhiên, việc ngắm nhìn khuôn mặt lo lắng của Daisy còn thú vị hơn cả cuộc đua.
Không biết có phải bản chất sinh ra đã độc ác của mình hay không, càng thấy Daisy gặp khó khăn, Maxim càng cảm thấy thích thú.
Khi đến vạch đích cuối cùng, ‘Ngôi Sao Kỳ Diệu’ đã dẫn trước với một khoảng cách rất sát, và cuối cùng, chiến thắng chung cuộc đã thuộc về con ngựa số 5 mà Maxim đã chọn.
“Không được, ôi…”
Khoảnh khắc chiến thắng được định đoạt, Daisy dùng hai tay ôm lấy mặt. Cô thất thần.
Chắc chắn có điều gì đó không đúng.
Con ‘Ngôi Sao Kỳ Diệu’ đó chưa bao giờ lọt vào nhóm dẫn đầu, sao lại có phép màu xảy ra đúng vào ngày hôm nay chứ.
Không chỉ đơn giản là cô tự đến và thua trận, mà hôm nay cô còn cá cược một điều ước với người chồng sắp ly hôn của mình. Thật ấm ức.
“Làm sao đây. Ta thắng mất rồi.”
May mắn hôm nay không đứng về phía Daisy mà đứng về phía Maxim.
“……”
“Chẳng lẽ vó ngựa của Át Chủ Bài Bất Diệt bị gai đâm vào sao?”
Suốt trận đấu hắn không cổ vũ gì cả, thái độ cũng vô cùng hờ hững. Vậy mà khi thắng thua đã rõ, hắn lại vui vẻ chế giễu, khiến cô tức sôi máu, nhưng thua là thua, cô không có gì để nói.
“…Không thể nào.”
“Sao lại không thể nào? Sự khát khao đôi khi cũng tạo nên phép màu như vậy.”
Maxim đã biết sức mạnh của sự khát khao rồi.
Vì muốn Daisy.
Vì muốn cứu Daisy.
Nhìn cách hắn đeo bám cô một cách dai dẳng qua nhiều kiếp thì có thể thấy được.
Daisy, người không hề biết những chuyện đó, vẫn mang vẻ mặt buồn rười rượi.
“…”
“Thì đúng như tên gọi thôi mà. Ngôi Sao Kỳ Diệu. Nên ta mới nói tên gọi quan trọng đến mức nào chứ.”
Dù có là Át Chủ Bài Bất Diệt cũng không thể thắng được phép màu do sự khao khát tạo ra.
“Đây.”
Maxim đưa vé cược của mình ra, mắt Daisy mở to.
“Cái này là của tôi sao?”
“Ừ, vẫn chưa ly hôn mà. Tiền phải do vợ giữ đúng chứ?”
“Nhưng mà nếu vào túi tôi rồi thì sẽ không đòi lại được đâu… Trước tiền bạc thì tôi không có lương tâm đâu đấy.”
“Dù sao thì em cứ nhận cái này đi, và bỏ thói cờ bạc đi đấy. Ta chỉ lấy điều ước thôi.”
“Tôi bỏ cá cược đua ngựa là điều ước của Max sao?”
“Làm gì có. Như vậy thì chẳng phải quá hèn hạ sao?”
Không có lương tâm gì cả. Cứ muốn lảng tránh như vậy sao. Maxim bật cười.
“Hot dog rất ngon. Hẹn hò với Easy cũng rất vui.”
“Không phải hẹn hò đâu nên ngài đừng hiểu lầm vô cớ.”
Lạnh lùng thật. Maxim lại bật cười.
“Cái này thì đủ trả tiền trâm cài rồi đấy, còn dư ra nữa.”
Dù trong lòng rất vui, nhưng Daisy vẫn giả vờ bực bội, nắm chặt tờ vé và bỏ đi trước.
“Trời âm u rồi. Chắc sắp mưa đấy, chúng ta về nhanh đi.”
Maxim đi theo sau cái gáy đáng yêu của cô.
***
Đã khuya lắm rồi.
Trời đã âm u từ chiều, giờ thì mưa như trút nước ngoài cửa sổ.
“Mưa to quá.”
Sau khi tắm xong, Daisy đang định nằm xuống giường trong chiếc áo ngủ thì lo lắng nhìn ra cửa sổ.
Cốc cốc-.
‘Ai lại gõ cửa vào giờ này vậy chứ?’
Nghe thấy tiếng gõ cửa đầy bất ngờ, Daisy khoác chiếc khăn choàng đang treo trên móc áo lên.
Để đề phòng, cô cầm theo cả khẩu súng lục mà Maxim đã đưa, mở cánh cửa gỗ ra.
“Ta đến để đòi lại điều ước.”
Một người đàn ông rất nguy hiểm đang đứng trước cửa.
hay vckllllllllllll
ra chap hàng ngày đi năn nỉ shop lun á