[Novel] Trận Chiến Ly Hôn! - Chương 165

Chương 165
Trans: Đom Đóm
———
Bản dịch này thuộc quyền sở hữu của LoppyToon. Chúng mình đã mua raw và dịch để mang đến cho các bạn nội dung hoàn toàn miễn phí, rất mong các bạn tôn trọng công sức của nhóm.
———
Maxim mở cửa bước vào, Daisy vẫn đang ngủ.
Vẫn như mọi khi.
Dù đã có chiếc giường lớn, nhưng cô vẫn luôn có thói quen cuộn mình ở một góc khi ngủ.
Nhìn tấm lưng nhỏ bé đang co ro lại, Maxim bất giác mỉm cười.
Ngay cả khi ở một mình, cô dường như vẫn để trống chỗ bên cạnh cho chồng của mình, điều đó khiến Maxim vừa thương xót vừa yêu cô vô cùng.
“Ta về rồi đây, Easy à.”
Maxim khẽ hôn lên má Daisy. Cô ngủ say, hơi thở đều đặn. Hắn muốn đánh thức để trêu chọc cô, nhưng lại thôi.
Lần trước đã dồn ép cô rồi, tạm thời cứ để cô yên thì hơn.
Dù bận rộn với kế hoạch của mình, hắn vẫn lo cho tình trạng của Daisy nên đã tranh thủ ghé qua.
Chỉ nghe người khác báo cáo thôi thì không đủ, hắn phải tận mắt thấy mới yên tâm được.
Đặc biệt, Daisy vốn rất có tâm hồn ăn uống, nay lại từ chối đồ ăn, khiến hắn vô cùng lo lắng.
“Cả mạng sống của sơ ta cũng đánh cược rồi. Hôm nay em có ăn gì không?”
Maxim liếc nhìn đĩa đồ ăn trên bàn.
Những món khác đều chưa đụng đến, chỉ có đĩa bánh kem là sạch bong.
Robert phụ trách món tráng miệng, vẫn luôn hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ của mình. Còn Matthew phụ trách món chính, vẫn tệ như thường.
“Robert thì giữ lại, còn Matthew phải xử thôi.”
Maxim lẩm bẩm một mình rồi phát hiện một mảnh giấy nhỏ bên cạnh.
[Mấy món khác em vẫn hơi buồn nôn…
Nên em chưa ăn được. – Easy -]
Nét chữ tròn trịa, rõ ràng của Daisy.
[P.S. Không phải lỗi của đồ ăn đâu.]
Cô ghi thêm dòng chữ nhỏ xíu bên dưới như sợ hắn sẽ hiểu lầm. Maxim không kìm được mà bật cười.
[Em cũng muốn ăn lắm, nhưng có lẽ Reilly hơi kén ăn.
Ngài đừng trách Matthew.
Bít tết French Rack của Matthew là tuyệt nhất đấy.]
Rõ ràng là thích bánh kem đến phát cuồng. Lại còn viện cớ Reilly nữa.
Sự dễ thương của Daisy khiến Maxim quyết định cho Matthew thêm một cơ hội.
Nếu là Easy muốn, thì việc này có khó gì chứ.
Để giữ lại cái mạng cho Matthew, cô sẽ cố gắng ăn nhiều hơn. Xem ra việc dọa nạt cũng có tác dụng rồi.
Phải chuẩn bị bít tết French Rack mới được. Thấy cô viết nó ra, chắc là Reilly muốn ăn lắm đây. Maxim nghĩ thầm rồi cười khúc khích.
“… Đáng yêu quá. Em làm tốt lắm, Easy à.”
Dù Daisy đang ngủ sẽ không nghe được, nhưng Maxim vẫn lẩm bẩm.
Dễ thương quá. Yêu cô chết mất thôi.
Bảo sao hắn lại điên cuồng làm những việc mất trí thế này.
Hắn muốn ôm, muốn cắn mút cô ngay lập tức, nhưng hôm nay hắn vừa từ bên ngoài về, trên người dính đầy máu tanh.
Phải rửa sạch dấu vết bên ngoài, hắn mới yên tâm chạm vào người vợ và đứa con yêu dấu của mình.
“Ta đi tắm đây.”
Maxim quệt chút kem tươi còn sót trên đĩa, cho vào miệng. Hắn nhấm nháp vị kem mềm mịn rồi cởi áo ra.
“Hay là bôi kem tươi lên người nhỉ. Để nữ hoàng của ta đừng ghét bỏ ta nữa.”
Maxim lẩm bẩm mấy câu đùa vô vị rồi bước vào phòng tắm, Daisy đang cuộn tròn trên giường từ từ mở mắt ra.
***
Tắm xong, Maxim bước ra chỉ với chiếc áo choàng tắm như mọi khi.
Hắn ôm Daisy từ phía sau, cô vẫn đang cuộn tròn và quay lưng lại. Hắn thở ra một hơi nhẹ nhõm, như trút được gánh nặng.
Vì dùng chung một loại xà phòng, nên cơ thể hắn cũng có mùi giống cô. Mùi xà phòng hoa hồng quen thuộc.
“Thơm quá. Là mùi của Easy.”
Nhưng với hắn, mùi trên người của vợ vẫn luôn rất đặc biệt.
Hắn hít sâu vào gáy Daisy như đang thưởng thức hương thơm từ cơ thể cô.
Hơi thở phả vào gáy làm Daisy vốn đang nhắm mắt khẽ rụt người lại.
“Xin lỗi em, ta sẽ chỉ trêu chọc em chút thôi.”
Maxim hôn lên gáy, lên vành tai cô rồi thì thầm.
“Ngủ đi. Ta sẽ hát ru cho em ngủ.”
Hắn làm sao mà hát ru được chứ.
Cánh tay hắn siết chặt eo cô như dây thừng, khiến cô không thể nhúc nhích. Daisy lặng lẽ nhắm mắt.
“Hôm nay, người ấy lại gửi cho tôi một bó hồng thật đẹp.”
Maxim ngân nga bài hát quen thuộc.
Bài hát này, cô đã nghe ở đâu rồi…
Không rõ là từ khi nào, nhưng từ nhỏ cô đã thuộc nó.
“Say đắm trong hương hoa, tôi đã mơ, một giấc mơ ngọt ngào.”
Giọng hát trầm ấm vang lên bên tai.
Hương hoa hồng thoảng qua, dù đang nhắm mắt nhưng Daisy vẫn thấy tâm trí mình mơ màng.
Tuần sau rồi giấc mơ thơm ngát này cũng sẽ tan vỡ thôi. Vì mọi loài hoa rồi cũng sẽ tàn úa.
Anh ấy đã nói với tôi, đừng buồn nhé. Tuần sau anh sẽ lại gửi đến cho em.
Đừng hứa hẹn gì cả. Em đang đợi anh mà. Vậy nên đừng hứa hẹn gì cả. Chỉ cần lặng lẽ ở bên em thôi.
Cô thầm hát theo, lặng lẽ lắng nghe giọng hắn.
Đến câu cuối, hắn đột nhiên dừng lại.
…Gì nhỉ. Rõ ràng còn có đoạn sau nữa mà.
Daisy thoáng sốt ruột, cố gắng lục lọi ký ức mơ hồ của mình.
Maxim ngừng lại một lúc, rồi cất giọng.
“…Không, thay vì tặng hoa, hãy nói anh yêu em đi.”
Đúng rồi.
Bài hát này… không phải hát ru, mà là một bản tình ca.
“Yêu em.”
Giọng ngọt ngào vang bên tai.
“Ta yêu em, Easy.”
Maxim thì thầm lặp đi lặp lại như một người đang khát nước.
“Ta yêu em. Yêu đến điên dại. Đến mức muốn được chết dưới tay em.”
Ở chuyến dã ngoại cuối họ đi cùng nhau, hắn cũng nói.
Rằng ước nguyện của mình là được chết dưới tay cô.
Hắn cũng là người đã trao cho cô khẩu revolver của mình vào đêm đầu tiên họ ngủ chung với nhau, bảo cô cứ nổ súng bất cứ lúc nào cô muốn.
Daisy chẳng hiểu những lời nói đó. Có lẽ mãi mãi cô cũng không hiểu.
“…Ta yêu em.”
Hắn lặp lại, như muốn khắc sâu vào tâm trí cô.
Sự chân thành ấy quá đỗi mãnh liệt.
Nó… khiến cô ngạt thở.
“Em cũng biết bài hát này mà, đúng không?”
Maxim nói như thể nhìn thấu tâm can cô.
“Thật ra, ta là người đã dạy em bài này. Dù em không nhớ ra ta… nhưng em sẽ nhớ bài hát thôi. Vì khi đó cũng vậy mà.”
Hắn lẩm bẩm những lời khó hiểu rồi áp sát vào người cô hơn.
“Lần đầu, lần sau, và cả lần sau nữa… em vẫn luôn biết bài hát này. Vậy nên bây giờ… em cũng sẽ biết.”
Dĩ nhiên, cô biết.
Nhưng sao hắn lại biết chuyện đó? Hắn nói hắn đã dạy cô là có ý gì? Ký ức của cô chỉ có bài hát đó thôi.
“Dù em có không nhớ ra ta cũng không sao. Vì chỉ cần ta nhớ em là được rồi.”
Daisy nín thở, chỉ lặng lẽ nghe hắn.
“Ha… Ta sẽ không sống nổi nếu thiếu em. Em không cần vì ta. Vì Reilly cũng được, vì sơ Sophia, hay vì ai khác cũng được, hoàn toàn không quan trọng. Chỉ cần em còn sống thôi. Xin em, hãy cố sống sót đi, Easy à.”
Sao hắn lại mù quáng muốn giữ mạng sống của cô đến vậy.
Tại sao lại làm đến mức đó…
“Nếu em chết, ta cũng sẽ chết theo em. Vậy nên nếu em muốn chết… cũng dễ thôi. Em cứ giết ta trước. Dùng súng bắn, lấy dao đâm, em muốn cách nào cũng được.”
Vì không giết được Maxim von Valdeck, nên cô mới ra nông nỗi này.
Nhưng sau này, cô cũng sẽ chẳng thể giết hắn.
Hắn lặp lại không ngừng như biết rõ điều đó.
“Ta biết em rất bức bối. Nhưng nơi này an toàn nhất rồi, cố gắng chịu đựng thêm chút nữa thôi. Chỉ cần em ngoan ngoãn ở đây, mọi chuyện sẽ sớm trở lại đúng vị trí của nó thôi.”
Vị trí đúng của nó là gì?
Không, liệu có tồn tại thứ gọi là đúng vị trí không?
Không có sự thật nào về nơi Daisy sẽ trở về sau khi mọi chuyện kết thúc cả.
“Ta sẽ tạo ra điều đó, vậy nên hãy tin ta và cố gắng chịu đựng một chút thôi. Ta luôn giữ lời hứa với em mà.”
Cô biết. Rằng hắn nhất định sẽ giữ lời.
Vì thế, cô lại càng thêm tuyệt vọng.
***
Có lẽ khoảng một tiếng sau.
Maxim không ở lại lâu, ngồi dậy rời khỏi giường. Hắn xem đồng hồ rồi mặc lại áo.
Hắn chỉ tắm và ôm cô. Hắn trân trọng từng khoảnh khắc được ở bên cô đến mức không chợp mắt dù chỉ một giây.
“…Max.”
Daisy khẽ gọi, giọng khàn khàn từ phía sau. Maxim bật cười.
“Quả nhiên là em không ngủ.”
Mặc xong quân phục, hắn ngồi lại bên giường, vuốt tóc Daisy.
“Vậy chắc em cũng nghe hết mấy lời ta lảm nhảm rồi.”
Hắn hôn cô.
“Yêu em, Easy. Ta sẽ giải quyết mọi chuyện nhanh thôi, vậy nên em hãy cố gắng chịu đựng một thời gian nữa nhé.”
Dù biết cô đã nghe hết, nhưng hắn vẫn nhấn mạnh lại.
Daisy không đáp, nhưng hắn chẳng bận tâm.
“Max, sơ Sophia… cũng ở đây sao?”
“Việc đó khiến em tò mò thế à?”
Daisy chậm rãi gật đầu.
“…Vâng, em cứ băn khoăn mãi. Tại vì em mà… chị ấy dù vô tội nhưng lại bị cuốn vào chuyện này. Vậy nên…”
“Hừm.”
Hắn ngẫm nghĩ một lúc rồi lấy một vật gì đó từ trong túi ra, đưa cho cô.
Là một phong thư nhỏ.
“Quà cho em đấy. Vì em đã ăn được bánh rồi nên ta tặng em.”
“…Là gì vậy?”
“Em đọc đi. Đọc xong, hy vọng em sẽ phấn chấn hơn.”
Maxim hôn nhẹ lên môi Daisy, rồi cúi xuống hôn bụng cô.
“Reilly, cha đi đây. Hãy bảo vệ mẹ nhé.”
Khi Maxim rời đi, Daisy thận trọng mở phong thư ra.
[Gửi Daisy]
Là thư từ sơ Sophia.
2 hôm rùi s khum có chap mới sốp ơiiiii
có liền nè
Shop chưa ra chap mới ạ?
hay quá hóng mỗi ngày lun á sốp ui 😫
có chap mới ch sốp
có chap ch sốp
sốp bổ sung rồi nha
nay có chap khôm sốp
cóa
có chap ch sốp ơiiii
Vui lòng tải lên các chương mới.
sốp dịch bộ love caution di sốpp
có link raw hoặc tên gốc không á, ib page gửi sốp check thử nha
sốp dịch truyện phểnike đi sốp~~~
Pherenike
sốp bị quá tải, đợi giãn giãn sốp xem xét nha người đẹp
Chưa có chap ms hả sốp
quả nay ngược nặng luon qua bay ơi
có chap mới ch sốp oii
có roài
nay có chap khum ạa
cóa
k thấy tội mấy chỉ thấy nwng th
lo cho đứa bé nghe tiếng nổ ma giật mk
chưa kịp dính răng t nx
lướt 10s:(
hóng cảnh 2 ng đạo tàn bụ ghe
ối chị ơi, bị đánh lỗi chương 138 với 139 hay là up thiếu vậy ạ?
đánh lộn số chương ní ơi
hay vl
Có chap 158 chx add ơi
có roài, có roài
ai giải thích giúp tui với, tức là lúc Easy làm việc ờ rạp hát rồi hai ng gặp nhau, Easy bắn Max đều là cảnh của quá khứ đúng không? kiểu tự nhiên đang là cảnh Easy mang thai bị nhốt lại trong phòng, ngược về thời thơ ấu rồi giờ đang tra tấn ông trùm tổ chức nên tui hơi loạn.
đúng òi bà ôi
Có chap 159 chx add ơi
ê nma tui thấy kiếp đầu ổng đối xử với chị tui v tui vẫn k ưng r đó