[Novel] Trận Chiến Ly Hôn! - Chương 154

Chương 154
Trans: Đom Đóm
———
Bản dịch này thuộc quyền sở hữu của LoppyToon. Chúng mình đã mua raw và dịch để mang đến cho các bạn nội dung hoàn toàn miễn phí, rất mong các bạn tôn trọng công sức của nhóm.
———
Mối quan hệ của họ bắt đầu từ lần làm tình đầu tiên trong căn phòng khách sạn, và sau đó cứ lặp đi lặp lại đều đặn.
Maxim luôn trở về kinh đô mỗi khi được nghỉ phép. Hắn không còn từ chối những kỳ nghỉ khen thưởng nữa, thậm chí còn xin nghỉ đặc biệt nếu không có trận chiến khẩn cấp.
Mỗi lần đến kinh đô, hắn đều như thói quen mà đặt phòng tốt nhất ở khách sạn gần nhà hát, rồi tìm đến phòng hóa trang của Easy.
Trừ thời gian cô biểu diễn ra, họ luôn quấn lấy nhau, làm tình cuồng nhiệt, rồi hắn lại lên đường chinh chiến… Một chu kỳ đơn giản như vậy lặp đi lặp lại.
Làm tình rất tuyệt, nhưng cũng chỉ có thế. Chẳng có định nghĩa nào rõ ràng cả, chỉ là mối quan hệ thể xác không có hứa hẹn.
Chỉ là ngọn lửa tò mò bùng lên muộn màng, lan ra như một đám cháy rừng. Một mối quan hệ đơn thuần không phải suy nghĩ sâu xa.
Maxim chẳng bao giờ hứa hẹn mấy lời vô trách nhiệm kiểu sẽ nhất định quay trở lại.
Nơi ‘chó săn hoàng gia’ như hắn đến thường là những chiến trường ác liệt. Mỗi lần xuất chinh lại là một lần đặt cược mạng sống, và hắn nghĩ chẳng cô gái nào lại ngốc đến mức đặt cược tương lai với một gã như thế. Hắn tự thấy mình là kẻ phóng túng vô lương tâm.
Nhưng chẳng sao cả. Easy cũng không muốn một mối quan hệ hão huyền như thế.
Trong mắt Maxim, cô là một người thích tình yêu chậm rãi, quê mùa, nhưng không phải kẻ luôn theo đuổi những ảo mộng phi thực tế.
Tận hưởng càng nhiều càng tốt khi còn ở bên nhau và cố gắng sống sót để trở về với cô. Đó là tất cả những gì hắn làm được.
Hắn khao khát Easy đến tột độ. Việc thoáng nghĩ về cô giờ đây đã tự nhiên trở thành chuyện thường trực.
Dù ở cuộc họp chiến lược, khi chuẩn bị phục kích địch, hay lúc giám sát huấn luyện binh sĩ, trong đầu hắn đều chỉ nghĩ ‘phải mau xong việc để được về kinh đô gặp cô.’
Như trước đây, càng làm tình nhiều, trí tưởng tượng của hắn lại càng trở nên dâm đãng.
Nhưng thực tế còn phóng túng hơn cả tưởng tượng.
“Ư, hức, a…!”
Trong phòng hóa trang, cách giờ diễn mười phút, Easy ngồi trên bàn trang điểm, bị kẻ xâm nhập ôm chặt eo và đâm mạnh vào.
Dây áo trượt xuống vai lủng lẳng, cặp ngực bị lôi ra khỏi áo rung chuyển theo nhịp từng nhịp ra vào của hắn.
Núm vú ướt đẫm nước bọt bị mút mạnh đến sưng đỏ, căng mọng.
Maxim như cảm thấy chưa đủ, hắn vùi mặt vào ngực cô, cắn mạnh vào cả bầu ngực.
Ngực cô loang lổ những dấu vết cắn mút đỏ ửng lên. Như thể hắn đang đánh dấu chủ quyền để không ai dám mơ tưởng đến Easy nữa.
Chụt, chụt. Cùng với những thanh trần trụi, Maxim liên tục ngậm mút núm vú cô khiến Easy khẽ rên rỉ, vặn vẹo vai vì không kìm được sự hưng phấn. Trong lúc đó, cô vẫn ôm đầu Maxim và nhìn xuống hắn như đang tận hưởng.
Maxim rất thích bú mút ngực cô, và Easy dường như cũng thích được hắn làm vậy, đó là điều không thể chối cãi.
Hai người đối mặt nhau mỗi lần người đàn ông đẩy hông vào. Bạch, bạch, bạch. Tiếng va chạm trần trụi của hai bộ phận ướt át hoà lẫn với nhau càng rõ ràng hơn.
Bàn trang điểm rung lắc vì từng nhịp thúc của Maxim, chợt có thứ gì đó rơi xuống sàn.
“Cái, cái gì rơi… ư, hức”
“Không muốn rơi, ha, thì ôm chặt vào đi cưng.”
Easy không có thời gian để kiểm tra xem thứ vừa rồi là gì. Cô chỉ biết rằng sợi dây lý trí mỏng manh đã đứt lìa. Maxim tiếp tục những cú thúc không thương tiếc như thể không quan tâm đến bất cứ điều gì khác.
Chiếc quần lót trắng chưa kịp cởi treo lủng lẳng ở mắt cá, đung đưa theo nhịp.
Bí mật nhé, nhưng Maxim rất thích cảnh đó, trông như cờ trắng đầu hàng trước kẻ chinh phục vậy.
Núm vú ướt át chạm mũi, cọ lên má hắn, rồi bị hắn mút lấy, cứ như vậy lặp đi lặp lại.
Cảm giác chiếc bàn trang điểm chao đảo như sắp gãy khiến Easy run rẩy bám chặt vào Maxim. Âm đạo cô gắt gao ôm lấy dương vật hắn.
Maxim nghiến răng đến mức cơ hàm lộ rõ ra, thúc mạnh hơn.
Quy đầu vốn đã tiến sâu vào bên trong lại cào xé vách thịt một cách dữ dội rồi rút ra.
Mỗi lần như vậy, âm hộ đang dính chặt như thể đã hòa làm một với dương vật hắn lại tiết ra mật dịch nhớp nháp.
Chất lỏng từ bên trong của cô nhỏ xuống, thấm ướt mông, âm nang hắn, bàn trang điểm, và cả thảm sàn.
Khoái cảm do ma sát tích tụ dần dần khiến bên trong âm đạo cô nóng như tan chảy. Maxim gầm nhẹ, ôm chặt lấy cô như thể muốn bóp nghẹt.
Dù đã vào trong, nhưng hắn vẫn muốn tiến sâu hơn, mạnh hơn. Hắn nhấp mạnh, như muốn đẩy cả âm nang vào, khiến Easy phải bấu chặt lấy cổ hắn, nhắm nghiền mắt như thể sắp rơi xuống vực.
Sự hưng phấn khiến bụng dưới cô co rút và nâng lên, phía bên trong cũng kéo dài ra. Khi đầu dương vật Maxim thúc lên như khai phá một nơi sâu thẳm mà trước đây chưa từng chạm tới, cả hai đều đồng loạt cảm thấy khoái cảm như pháo hoa nổ tung trong cơ thể, và mọi giác quan đều căng thẳng tột độ.
“Ư, hức, a…!”
“A!”
Họ ôm chặt lấy đối phương và rên rỉ, đắm mình trong cơn sóng khoái lạc. Cảm giác như bị cuốn trôi đi, thậm chí bị nó nuốt chửng. Không, có lẽ cả hai sẽ vui vẻ chìm đắm trong nhau như vậy.
Cảm giác gốc dương vật hắn trở nên căng cứng, quy đầu cũng co giật, rồi tinh dịch bắn ra một cách dữ dội.
Vách thịt bên trong run lên như đã chờ đợi từ lâu, siết chặt lại và nuốt lấy phần tinh dịch của hắn.
Cảm giác như vừa bay lên đỉnh rồi lại rơi xuống vực sâu vậy. Cơ thể cả hai đều run rẩy từ nơi giao hợp đến eo, hoàn toàn kiệt sức.
“Ư, hức…”
Maxim chậm rãi đẩy côn thịt vào, cố ép đến giọt cuối cùng vào âm hộ đang không ngừng co giật của cô.
Hạt ngọc bị ép chặt vào xương mu, đập mạnh như trái tim. Không, cả cơ thể cô như đều hóa thành trái tim.
Dù đã kết thúc, nhưng hắn không rút ra, khiến hỗn hợp tinh dịch hòa cùng chất lỏng chảy ra từ âm hộ cô.
Họ chậm rãi cảm nhận sự kết nối đó, cuốn lấy môi nhau, tận hưởng dư âm còn lại.
Đến khi Easy thở dốc và lùi lại phía sau, côn thịt mới trượt ra khỏi âm hộ.
Mất đi thứ lấp đầy, âm hộ cô mấp máy như đang tiếc nuối, nhả ra chất lỏng trắng đục. Maxim thấy vô cùng đáng yêu, hắn hôn nhẹ nơi e thẹn đó, cười khúc khích.
“Có vẻ cô vẫn chưa muốn kết thúc nhỉ. Thêm hiệp nữa không?”
“Lại nữa sao?”
Easy hoảng hốt, khép đùi lại.
“Vì cái miệng trên với miệng dưới khác nhau quá mà, ta chỉ tin cái miệng dưới của cô thôi.”
“Gì chứ…”
“Ta thì lúc nào cũng sẵn sàng.”
Quả nhiên, côn thịt của hắn vừa xuất tinh xong vẫn cương cứng.
“Dù sao cũng không được đâu. Chắc không còn thời gian nữa.”
“Thì làm nhanh vậy.”
Maxim lao vào hôn cô, không để cô kịp từ chối. Hắn tách đùi cô ra, nhắm ngay quy đầu vào âm hộ, nhưng đúng lúc đó.
Cốc cốc-.
Tiếng gõ cửa khiến Easy giật mình, rời khỏi môi hắn.
Maxim mặc kệ, hôn khắp vành tai, gáy, và xương quai xanh đang đỏ bừng của cô.
Easy run lên vì nhột, nhưng nghĩ không thể tiếp tục, cô đẩy vai hắn mạnh hơn.
“Sao thế?”
“Ưm, tôi thật sự phải đi rồi. Còn mười phút nữa.”
Hắn đã tịch thu đồng hồ vì cô quá để ý thời gian khi làm tình. Chắc cô đã tìm cách khác để biết giờ.
Tệ thật. Đêm nay Maxim phải rời kinh đô rồi, mỗi giây đều rất quý giá.
Hắn đã trì hoãn việc về đơn vị hết mức có thể, và sau buổi diễn, hắn sẽ không gặp được cô.
“Ta mua hết vé hôm nay được không?”
“Ngài lại thế nữa rồi. Những khán giả đã đến thì tính sao?”
“Trả tiền cho họ về là được, hoặc để họ xem cô bị ta làm.”
“Đồ lưu manh.”
Cốc cốc-.
Nghĩ rằng bên trong không nghe thấy, người bên ngoài gõ lại cửa lần nữa.
“Là ai vậy? Trưởng đoàn à?”
“Sao ngài hỏi thế?”
“Ta đã bảo đừng làm phiền rồi mà. Có vẻ số tiền đó vẫn không đủ nhỉ.”
“…Đợi chút.”
Easy dùng chân đẩy ngực hắn ra, cô nheo mắt.
“Hóa ra thủ phạm tung tin đồn ở đây sao.”
“Tin đồn gì chứ?”
“Cái tin đồn bẩn thỉu rằng ngài là người bao nuôi tôi ấy.”
“Được liên quan đến cô bằng bất cứ cách nào cũng đều rất vinh dự đấy.”
Easy không đáp, kéo quần lót ở mắt cá chân lên.
Cô soi gương, chỉnh trang lại, đeo khuyên tai trái vào.
“Cô giận à?”
“…”
Chắc là giận rồi.
Maxim ôm eo cô từ phía sau, hôn lên gáy. Tay hắn lén trượt lên ngực, nhưng Easy gạt tay hắn ra, đánh nhẹ lên.
“Chuyện bất đắc dĩ thôi. Cô hiểu mà. Mọi người phải biết đến ta thì khi không có ở đây họ mới không dám động vào đồ của ta chứ.”
“Đừng biện minh nữa.”
Cô lau đôi môi sưng tấy của mình, sửa lại lớp trang điểm, vẫn bực mình, Easy đặt mạnh hộp phấn xuống bàn rồi quay ra cửa.
Maxim vẫn ôm lấy eo cô không chịu buông, bước theo cô đến tận cửa.
“Ngài tưởng chỉ có một hai người như ngài thôi à?”
“Vậy phải xử lý bọn đó trước mới được. Kể hết đi, kẻ nào dám?”
“Chẳng có gì đâu, ngài thôi đi.”
“Dù có hay không thì chỉ cần mơ tưởng tới cô đã là có tội rồi. Sao cô còn bênh họ thế?”
Hắn giả vờ bám đuôi cô, nhưng lại khéo léo dồn cô vào ngõ cụt. Không còn cách khác, Easy dựa lưng vào cửa, thở dài đáp.
“Tôi hơi thất vọng đấy. Cứ tưởng ít ra ngài còn có chút khác biệt.”
“Nghĩa là sao?”
“Thay vì lo người khác, ngài nên quan tâm đến tôi thì hơn đấy.”
Không để Maxim đáp, như mọi khi, Easy thay lời chia tay bằng một nụ hôn ngắn.
“Không được chết đâu đấy.”
Cô thì thầm như thường lệ khi môi cả hai vẫn chạm nhau .
Cửa đóng lại, tiếng giày cao gót xa dần. Maxim đứng ngây người trong căn phòng trống.
“…Điên mất thôi.”
Easy chẳng thay đổi gì, nhưng…
Hôm nay sao thế này?
Hắn tự thấy mình như trẻ con, xấu hổ khi hờn dỗi một cách ấu trí.
Maxim xoa xoa mặt, thở dài. Hắn đợi đến khi những thứ đục ngầu như bùn đang làm rối bời tâm trí của mình lắng xuống rồi mới lặng lẽ nhìn vào nó.
Chắc chắn, đó là một nỗi bất an không thể tránh khỏi. Hắn cần tìm một lối thoát.