[Novel] Trận Chiến Ly Hôn! - Chương 149

Chương 149
Trans: Đom Đóm
———
Bản dịch này thuộc quyền sở hữu của LoppyToon. Chúng mình đã mua raw và dịch để mang đến cho các bạn nội dung hoàn toàn miễn phí, rất mong các bạn tôn trọng công sức của nhóm.
———
Tiếng động phát ra từ Maxim khi hắn trở mình trên sofa.
Hắn đắp một chiếc chăn mỏng, nhưng có vẻ nó đã trượt xuống sàn.
‘Hú hồn. Tưởng tim rớt ra ngoài rồi chứ.’
Nghĩ lại thì…
Dù chỉ lướt qua, cặp mông của hắn thật hoàn hảo. Mặt Easy nóng bừng lên.
Nếu hắn tỉnh dậy, ai sẽ chịu nổi cảnh xấu hổ này chứ? Nghĩ thế nào thì chuồn sớm vẫn là thượng sách.
Cô nhặt cây kẹp tóc rơi dưới sàn lên, vội vàng búi tóc lại.
“Ha…”
Thực ra đây là thứ vũ khí cô luôn mang theo, ngoài nó ra chẳng còn gì khác.
Nếu cô mang theo dao hay súng, chắc đã xảy ra chuyện lớn rồi.
Cô đứng trước gương. Bộ áo choàng tắm nam rộng thùng thình khoác trên người trông thật thảm hại.
Tay áo dài thượt, lủng lẳng. Vai áo rộng, cứ trượt xuống mãi. Bộ áo cứ mở toang như vỏ sò, để lộ cơ thể trần trụi bên trong.
Trông cô chẳng khác gì một con bù nhìn đứng giữa cánh đồng cả. Nhìn xuống sàn, quần áo cô đã bị bàn tay tàn nhẫn của hắn xé rách, nằm vương vãi như một mớ giẻ lau.
‘Tên điên này. Sao lại xé nát quần áo người ta vậy chứ? Bực hết cả mình.’
Không đời nào cô lại mặc đống giẻ đó ra ngoài được.
Ai nhìn vào chắc chắn sẽ tưởng đây là hiện trường sau một đêm cuồng nhiệt ấy.
Muốn đòi tiền đền quần áo thì phải đợi hắn tỉnh, nhưng… cô chẳng đủ can đảm đối mặt với Maxim.
Hôm qua có chút hơi men trong người, tâm trạng hưng phấn nên Easy mới dám làm loạn.
Ngủ một giấc tỉnh táo lại, cô mới nhận ra mình đã làm gì, cảm thấy như bị ai đánh một cú đau điếng vào đầu.
Nhưng ra ngoài với áo choàng tắm này giữa đám đàn ông trong doanh trại chẳng khác nào tự tìm cái chết cả.
Phải tìm quần áo để mặc đã.
‘A, cái này được đấy.’
Easy mở tủ ra, tìm thấy một chiếc quần đùi và bộ quân phục dự phòng. Tuy hơi rộng, nhưng vẫn tạm có thể mặc ra ngoài.
Cô nhanh nhẹn mặc vào, rón rén tiến về phía cửa.
Bỏ lại đống quần áo rách của mình khiến cô hơi tiếc nuối…
‘Thôi coi như quà tặng cho tên biến thái đó vậy.’
Dù sao cũng chẳng gặp lại. Quan tâm làm gì chứ. Mang theo đống đó chỉ tổ vướng víu thôi.
Nhưng rồi, ánh mắt cô vô tình lướt qua dáng người co ro của hắn.
‘Ngủ thế này dễ cảm lắm.’
Dịch cúm dạo này đang hoành hành. Dù là người khỏe mạnh đến đâu mà cứ trần truồng không đắp chăn ngủ thì chắc chắn sẽ bị cảm lạnh mất.
‘Dù sao hắn cũng ngủ say rồi. Mình chỉ cần nhẹ nhàng đắp chăn cho hắn chút thôi.’
Có lẽ vì hắn là người đàn ông mà ngày mai cô sẽ tung tin là yếu sinh lý, nên Easy cảm thấy hơi áy náy.
Cuối cùng, cô nhẹ nhàng bước tới, nhặt tấm chăn lên. Cô trải rộng chăn, cố gắng trải nó ra rộng nhất có thể và tránh nhìn vào cơ thể trần truồng của Maxim, kéo chăn đắp lên tận cổ cho hắn.
‘Xong. Coi như đền bù việc trộm quần áo.’
Dù chẳng ai biết, nhưng lòng cô vẫn thấy nhẹ nhõm hơn đôi chút. Đúng lúc Easy chuẩn bị quay đi, một giai điệu quen thuộc chợt vang lên.
Là bài hát cô đã biểu diễn trên sân khấu.
Chẳng hiểu sao bài hát ấy cứ luôn văng vẳng bên tai cô, khiến cô vô thức ngân nga.
Khi nhận nhiệm vụ trà trộn vào ban nhạc, cô ta đã phải gấp rút chuẩn bị cho buổi thử giọng, và trong quá trình đó cô ta đã biết rằng bài hát này thời xưa đã từng rất thịnh hành.
Cô chẳng rõ tại sao cô ta lại biết bài hát đó…
Nhưng nó in sâu trong ký ức Easy, quen thuộc đến mức cứ tự vang lên. Vì thế, trong buổi thử giọng và cả buổi diễn, cô chỉ có thể chọn bài này.
Giọng hát khe khẽ, thì thầm.
Trời ơi. Hắn tỉnh rồi. Cô không dám quay lại.
“Cô Isabelle.”
“…”
“Có phải ta vừa bắt quả tang vụ trộm không? Hay ta nhầm nhỉ?”
Cô cứng họng, chẳng biết nói gì.
Easy đã lục tủ, lấy trộm quần áo của hắn và đang mặc chúng trên người.
“Nói gì đi chứ. Trừ phi cô muốn bị xử ngay mà không kịp trăn trối lời nào.”
“Tôi… tôi chỉ lấy vì không có gì mặc thôi! Ngài xé nát quần áo tôi rồi còn gì. Tôi không cần đền bù nữa, đồ đó đắt lắm đấy. Vậy được chưa? Coi như hòa, tôi xin lỗi!”
Cô nói một lèo không kịp thở, đầu óc quay cuồng, mắt hoa lên. Định chạy trốn thì bị hắn nắm chặt lấy cổ tay.
Giật mình chưa kịp phản ứng, giọng nói lạnh buốt của hắn vang bên tai.
“Ai cho phép cô.”
Hắn rõ ràng không định dễ dàng bỏ qua.
“Gì cơ?”
“Phá hoại là phá hoại, bồi thường là bồi thường, trộm cắp là trộm cắp. Sao cô lại tự ý quy chụp thế? Cô là thẩm phán à?”
Biết rõ hắn là đồ điên rồi mà sao còn tốt bụng với hắn làm gì chứ? Đáng lẽ Easy cứ để hắn cảm lạnh mới đúng. Easy chợt cảm thấy hối hận một cách muộn màng.
Cãi nhau với hắn cũng vô ích, hắn sẽ cứ tiếp tục cằn nhằn thôi. Nhưng thật trớ trêu là cách giải quyết tình huống này lại là khuất phục.
“Tôi xin lỗi ngài. Tôi phải làm gì… để được tha thứ đây?”
Quả nhiên, khi cô chịu xuống nước, ánh mắt sắc lạnh của hắn cũng dịu đi đôi chút.
“Ta có chuyện muốn hỏi cô.”
“Vâng, ngài cứ hỏi đi.”
“Về bài hát đó. Sao cô lại hát nó?”
Sao tự nhiên hắn lại hỏi chuyện đó?
Câu hỏi bất ngờ khiến mắt Easy dao động.
“Tại sao ngài hỏi vậy?”
“Giờ chẳng ai còn hát bài đó nữa. Một cô gái trẻ lại hát nó khiến ta thấy rất lạ. Chỉ là tò mò thôi.”
Dù Easy thấy bất ngờ, nhưng cũng không khó để trả lời.
“Tôi chỉ… thích bài hát đó thôi.”
“Từ bao giờ?”
“Tôi không nhớ rõ lắm… có lẽ là từ khi còn nhỏ. Mẹ tôi hay hát bài đó. Cứ như một thói quen vậy… nên tôi cũng thích nó.”
Dù biết câu hỏi này vô nghĩa, Maxim vẫn phải hỏi.
Và vì nó vô nghĩa, nên hắn cũng chẳng nhận được câu trả lời nào có ích cả.
Bài hát đó từng rất thịnh hành, người ở tuổi này hẳn đều nghe qua từ cha mẹ mình, đó là một giai điệu vô cùng quen thuộc.
Nhưng… sao hắn lại cứ cố gắng tìm kiếm Easy ở một người phụ nữ không hề liên quan thế này chứ?
“Chỉ là vì nó rất quen thuộc. Nên tôi thích nó.”
Như cô nói, tất cả chỉ vì cảm giác quen thuộc kỳ lạ đó.
Liệu Maxim bị cô gợi nhớ đến Easy nên mới bị thu hút, hay vì bị cô thu hút nên hắn mới nhớ đến Easy? Hắn chẳng rõ cái nào trước cái nào, nhưng vẫn không thể phủ nhận.
Maxim cứ luôn bị thu hút bởi cô, và muốn nói chuyện với cô dù là những chuyện không mấy đứng đắn.
Hắn biết mình thật hèn hạ nhưng…
Cơ hội chỉ có hôm nay thôi. Khi bình minh ló dạng và công việc của ngày mới bắt đầu, hắn sẽ không gặp lại cô nữa. Muốn xác nhận cảm giác này, chỉ có một cách.
“Ra ngoài cô định sẽ nói gì? Rằng đã ngủ với ta à?”
“Không, tôi chẳng định đồn đại gì đâu. Thật đấy. Tôi sẽ nói không có chuyện gì xảy ra.”
“Nhưng đó là chuyện sau khi cô rời khỏi đây, đúng không?”
“Gì cơ? Ý ngài là…”
Maxim cười khẩy rồi nói thêm.
“Cô muốn ngủ với ta không?”
Đề nghị đột ngột và vô lý đến mức khiến Easy phải bật cười.
“Tại sao tôi phải làm vậy…?”
“Nam nữ ngủ với nhau mà cũng cần lý do gì to tát sao?”
“Vậy tóm lại, ngài muốn ngủ với tôi mà không có lý do phải không?”
“Vậy hôm qua cô đến phòng này có lý do gì cao cả lắm sao?”
Tên này chỉ toàn nói nhảm mà vẫn có tài làm người khác phải câm nín.
Easy ngây ra, hắn thuận thế kéo tay cô, đặt cô ngồi lên đùi mình.
“Hoặc là bị ép đến.”
Dưới mông cô cảm nhận rõ bắp đùi rắn chắc như đá, hắn thì thầm bên tai như đang kể một bí mật.
“Hoặc là vì thấy hứng tình nên đến.”
Trời ơi. Không biết hắn lại cương lên từ lúc nào rồi, thứ cứng rắn ấy cứ chọc vào mông cô.
“Nói thật thì… lý do ta không bắn cô mà để cô sống tiếp cũng như vậy đấy.”
“Đó là chuyện của ngài. Còn tôi thì đổi ý rồi.”
“Sao thế?”
“Vì ngài quá thô lỗ. Như hôm qua tôi nói ấy, tôi không muốn làm tình với một kẻ thô lỗ đâu. Xin lỗi ngài.”
Bị từ chối thẳng thừng, Maxim chỉ khẩy như thể thấy tình cảnh của mình thật buồn cười. Hắn vẫn không có ý để cô rời khỏi đùi mình.
“Còn hôm qua, một phần là bị ép. Trưởng đoàn đã bắt tôi đến, thật ra nếu không bị ép, tôi đã chẳng đến đây rồi. Đến giờ tôi vẫn nghĩ như vậy.”
“Hừm.”
“Như ngài nói đấy, lý do trưởng đoàn gửi tôi đến thì rõ ràng rồi. Tôi cũng đã chuẩn bị tinh thần khi đến đây, và đã cố gắng làm theo dù miễn cưỡng… nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì tôi thấy những chuyện vui vẻ qua đêm như vậy không hợp với tôi. Tôi khá bảo thủ.”
2 hôm rùi s khum có chap mới sốp ơiiiii
có liền nè
Shop chưa ra chap mới ạ?
hay quá hóng mỗi ngày lun á sốp ui 😫
có chap mới ch sốp
có chap ch sốp
sốp bổ sung rồi nha
nay có chap khôm sốp
cóa
có chap ch sốp ơiiii
Vui lòng tải lên các chương mới.
sốp dịch bộ love caution di sốpp
có link raw hoặc tên gốc không á, ib page gửi sốp check thử nha
sốp dịch truyện phểnike đi sốp~~~
Pherenike
sốp bị quá tải, đợi giãn giãn sốp xem xét nha người đẹp
Chưa có chap ms hả sốp
quả nay ngược nặng luon qua bay ơi
có chap mới ch sốp oii
có roài
nay có chap khum ạa
cóa
k thấy tội mấy chỉ thấy nwng th
lo cho đứa bé nghe tiếng nổ ma giật mk
chưa kịp dính răng t nx
lướt 10s:(
hóng cảnh 2 ng đạo tàn bụ ghe
ối chị ơi, bị đánh lỗi chương 138 với 139 hay là up thiếu vậy ạ?
đánh lộn số chương ní ơi
hay vl