[Novel] Trận Chiến Ly Hôn! - Chương 148

Chương 148
Trans: Đom Đóm
———
Bản dịch này thuộc quyền sở hữu của LoppyToon. Chúng mình đã mua raw và dịch để mang đến cho các bạn nội dung hoàn toàn miễn phí, rất mong các bạn tôn trọng công sức của nhóm.
———
“Không, tôi không có hứng thú đâu. Xin kiếu.”
“Dù sao thì nếu muốn làm tình thì cũng phải cởi đồ thôi. Cô mà muốn cởi đồ cho ta thì vất vả lắm đấy.”
“Hả? Sao chứ…”
“Ta đã giúp cô bớt đi một quá trình phiền phức và khó nhằn đấy. Có gì không ổn sao?”
“Vậy bây giờ… ngài muốn làm tình với tôi sao?”
Cách cô vừa hỏi vừa không dám quay mặt lại trông thật buồn cười, khiến Maxim cứ muốn châm chọc thêm.
“Thế cô nghĩ trưởng đoàn bảo cô đến đây để làm gì? Để uống rượu trò chuyện thân mật thôi à?”
“Chuyện, chuyện đó…”
“Nhìn thế mà ngây thơ ra phết. Hay là cô đang giả vờ ngây thơ vậy?”
Isabelle nghe xong không còn gì để nói nữa, cô im lặng.
“Nếu đó là cách cô dụ dỗ đàn ông… thì không phải gu của ta đâu. Thật tiếc cho thân hình xinh đẹp này.”
“May quá. Cảm ơn ngài. Tôi cũng đang khó xử vì sợ ngài hiểu lầm ý tốt của tôi thành cố tình quyến rũ ngài đây.”
“Hửm?”
“Và thêm một chuyện nữa. Tôi thấy thân hình của ngài đúng là rất hợp gu tôi, nhưng cái cách ngài đối xử với phụ nữ lại rất tệ. Tôi ghét nhất là những người đàn ông thô lỗ. Tôi thích mấy kiểu người lịch sự và dịu dàng hơn đấy.”
“Đến đây để vui vẻ một đêm thôi mà cô đòi hỏi cũng nhiều thật.”
“Đó chỉ là mong muốn của ngài thôi.”
Isabelle cười khẩy.
“Thực ra ban đầu tôi cũng đã chuẩn bị tinh thần rồi. Nếu tính cách ngài được bằng một nửa vẻ ngoài thì tôi cũng có thể cân nhắc. Nhưng… không thể được. Dù sao như vậy cũng tốt, đúng không? Ngài bảo tôi không phải gu ngài mà.”
“…”
“Cuối cùng cũng đạt được thỏa thuận rồi nhỉ? Chúng ta xong rồi chứ?”
Cô mạnh mẽ đáp trả, kéo áo choàng tắm che kín cơ thể trần trụi của mình lại. Vóc dáng nhỏ bé của cô lọt thỏm trong chiếc áo choàng to lớn của đàn ông trông thật buồn cười, như thể bị chiếc áo nuốt chửng.
“Tôi vừa uống rượu để thử độc, nên giờ buồn ngủ lắm rồi. Ngài cứ đứng đó cởi đồ hay làm gì cũng được… chúc ngài ngủ ngon.”
Isabelle chẳng thèm ngoảnh lại, chui tọt vào giường và trùm chăn kín đầu.
Cô làm Maxim mất ngủ, vậy mà cứ giả vờ ngủ là xong chuyện sao.
Maxim bật cười vì sự vô lý của Isabelle. Hắn ngồi phịch xuống sofa, cảm thấy cổ họng khô khốc, bèn rót rượu vang và uống liên tục.
Người phụ nữ vẫn trùm chăn kín đầu, nằm im như chết.
Rốt cuộc là chuyện gì đây. Tóm lại là cô đến đây với ý định ve vãn hắn, nhưng vì không thích cách hắn hành xử nên quyết định ngủ luôn sao? Muốn thách thức hắn à?
Càng nghĩ Maxim càng thấy bực bội và khó chịu. Bình thường, vài ly rượu vang đã đủ để hắn chợp mắt một lúc, nhưng hôm nay càng uống, đầu óc hắn càng tỉnh táo một cách lạ lùng.
Dù là ca sĩ của đoàn nhạc, nhưng cô vẫn là một người xa lạ, làm sao hắn không kiểm tra được chứ? Dĩ nhiên, Maxim biết hành động của mình cũng quá mức đê tiện. Nếu là bình thường, người phụ nữ đó đã không thể nằm ngủ yên lành với cái thái độ như vậy rồi.
Không biết đã bao lâu trôi qua. Maxim đã uống cạn một chai rượu vang mà vẫn không buồn ngủ, thậm chí còn chẳng say chút nào.
Hắn tức tối sải bước đến trước giường.
“Này.”
Hắn kéo chăn ra, để lộ khuôn mặt Isabelle đang ngủ say.
“Isabelle.”
“…”
“Này!”
“…”
Không trả lời, có vẻ cô đã ngủ rất say rồi.
Maxim nghe thấy tiếng thở đều đặn vang lên.
Chỉ một ly rượu mà ngủ say thế này sao? Hay cô đang giả vờ ngủ? Maxim nhìn kỹ, nhưng rõ ràng là cô đang ngủ thật.
Tửu lượng kém quá. Vậy mà còn tự tin mang hai ly đến đây sao?
Nếu tên trưởng đoàn gửi cô đến vào lúc khuya như thế này, còn mang thêm rượu, chắc chắn là để làm tình.
Nghĩ lại, có lẽ hắn mới là người đã tạo ra cơ hội này. Chính Maxim cũng nhận ra ánh mắt mình nhìn cô trên sân khấu lộ liễu đến mức nào.
Nhưng dù vậy…
Càng nghĩ càng thấy vô lý.
“Đệt, rốt cuộc là muốn làm gì đây…”
Maxim cúi xuống nhìn thằng nhỏ đang cương cứng của mình.
Trước mặt là một người phụ nữ đang ngủ say, hắn lại có phản ứng như vậy để làm gì chứ
Chẳng lẽ phải tự xử sao? Maxim thấy mình thật đáng khinh.
Dù vậy, ánh mắt hắn vẫn không kìm được mà lướt qua khe ngực thoáng lộ ra từ chiếc áo choàng tắm rộng thùng thình cô đang mặc.
“Ha… Mình đúng là điên rồi.”.
Có vẻ như Maxim đã hơi mất kiểm soát. Cứ thế này thì sẽ gây họa mất.
Hắn ghét nhất những kẻ cuồng dâm cưỡng hiếp dân thường vô tội trong chiến tranh. Nếu bị phát hiện, chúng sẽ bị xử bắn không thương tiếc.
Maxim kéo chăn đắp kín đến tận má cho Isabelle, rồi trở lại sofa.
Cổ họng hắn khô khốc, nhưng chẳng còn gì để uống. Maxim đổ vài giọt rượu còn sót trong chai vào miệng, rồi nằm nghiêng xuống.
Hắn mân mê khẩu súng lục trên sofa, thở dài khe khẽ.
Hay là bắn chết cô đi nhỉ.
Nhìn phía dưới vẫn không chịu xẹp xuống, Maxim thoáng chìm vào suy nghĩ ngớ ngẩn.
Đúng là một đêm khó ngủ.
***
Soạt-.
Từ trong chăn, Isabelle hé mắt ra dè dặt quan sát. Bên trong này yên tĩnh đến mức đến cả tiếng thở cũng nghe rõ.
Cô khẽ quay đầu, thấy Maxim đang nhắm mắt. Quan sát hồi lâu mà hắn không có động tĩnh gì, chắc là đã ngủ say rồi.
Isabelle thở phào nhẹ nhõm, rón rén ngồi dậy.
‘Hồi nãy suýt nữa thì toi rồi.’
Easy. Trong khoảnh khắc đó, cô còn tưởng danh tính mình đã bị bại lộ.
‘Cái tên giả lần này đúng là không thẩm nổi mà. Không biết lần tới còn là tên gì nữa.’
Vì phải vào doanh trại quân đội, Easy đã chuẩn bị một danh tính giả vô cùng hoàn hảo.
Tổ chức từng cảnh báo Maxim là mục tiêu khó nhằn, nên Easy đã rất căng thẳng, cũng may là cô đã chuẩn bị sẵn cả kế hoạch B và C.
‘Vừa gặp đã chĩa súng vào mình rồi giở trò. Sau đó lại còn đòi gọi biệt danh nữa chứ. Đúng là đồ điên…’
Chẳng có chút nhất quán nào. Chắc chắn tên này có vấn đề về thần kinh.
Bình minh sắp ló dạng, ánh sáng mờ ảo bắt đầu lan tỏa.
‘Tất cả là tại cái tên Trash khốn kiếp đó. Nếu không phải vì bị trừ điểm thì mình đã không nhận cái nhiệm vụ chết tiệt này rồi…’
Đáng lẽ Easy nên kiềm chế. Vì Trash cứ giở trò trêu ghẹo nên cô đã mất bình tĩnh và đánh gã tơi bời. Thay vì bị giam dưới hầm, Isabelle đành nhận nhiệm vụ khó khăn này.
Tổ chức đã nói Maxim không có hứng thú với phụ nữ. Dù có đưa gái làng chơi chỗ hắn, hắn cũng sẽ bắn chết.
Khả năng cao hắn sẽ không làm tình, nhưng vì hắn ta là đàn ông nên vẫn phải tiếp cận một cách thận trọng.
Khi hát trên sân khấu, Easy đã nhận ra Maxim ngay lập tức giữa đám binh lính.
Hắn có ngoại hình nổi bật đến mức chẳng ai khác có thể lọt vào mắt cô, nên việc tìm hắn dễ như trở bàn tay.
Thật lòng mà nói, Maxim đúng là gu của cô, khiến cô khó mà rời mắt được.
Là may mắn hay bất hạnh đây.
Maxim cứ nhìn chằm chằm vào cô lúc ở trên sân khấu. Chắc chắn hắn cũng có chút cảm tình với cô rồi.
Haa, chắc chắn sẽ phải làm tình rồi.
Cô còn nghĩ thầm cũng may mà hắn đẹp trai…
“Tôi thành thật xin lỗi vì vô tình chiêm ngưỡng cơ thể trần truồng của cô Isabelle. À, cả việc để thằng em mình dựng đứng lên trước mặt cô nữa.”
Đồ điên. Khác với vẻ mặt lạnh lùng của mình, Maxim thậm chí còn giỏi trò đùa cợt hơn cả Trash.
Nghe nói hắn là đứa con ngoài giá thú được sinh ra từ tình yêu giữa thường dân và quý tộc. Cách nói năng của hắn vừa thô lỗ vừa kỳ lạ, lại pha chút cao ngạo. Thật hiếm ai làm được thế.
“Dù sao thì nếu muốn làm tình thì cũng phải cởi đồ thôi. Cô mà muốn cởi đồ cho ta thì vất vả lắm đấy.”
Dù sao cũng chỉ là một đêm vui vẻ sau khi uống rượu. Nếu hắn nói năng lịch sự hơn, có lẽ cô cũng đã thử rồi.
Nhưng Maxim thật sự có tài chọc tức người khác.
Và cái cách hắn chĩa súng buộc người khác phải khuất phục khiến cô nghĩ mình đã đụng phải một gã điên rồi.
‘Phải chuồn nhanh trước khi bị cắn đau hơn mới được.’
Cô chắc chắn. Tên này không ổn chút nào.
Tổ chức cũng chỉ bảo rằng hắn là một con chó săn bất ngờ xuất hiện của hoàng tộc, nên phái cô đến để thăm dò xem hắn là loại người như thế nào, chứ không phải giết hắn ngay lập tức.
Nếu không phải thế, cô đã chẳng đến đây để làm gì.
‘Mình đã biết hắn là một đồ điên rồi, nãy giờ câu giờ cũng được kha khá, chuồn thôi.”
Phải báo cáo với tổ chức thế nào đây? Viết tiểu thuyết thì đau đầu lắm, hay cứ nửa đùa nửa thật nhỉ?
Bảo hắn yếu sinh lý, nên chỉ ngủ qua đêm rồi rời đi, như vậy chắc ổn.
Như vậy cũng có điểm tương đồng với cái giai thoại huyền thoại về việc hắn bắn chết cô gái điếm đó, và sau này tổ chức cũng sẽ không phải Easy phải làm nhiệm vụ liên quan đến tên điên này nữa. Không có lý do nào tốt hơn là nói hắn bị bất lực cả.
Easy thận trọng ngồi dậy. Vừa rời chăn, một tiếng sột soạt từ phía sau khiến da gà cô nổi lên.
Cô từ từ quay lại, cẩn thận đến mức không dám thở mạnh…